Cơn mưa vương vấn mùa đông, lạnh lẽo vô tâm nhân nỗi cô đơn gấp nghìn lần, từng giọt đập vào gương mặt người con gái lặng lẽ một mình vượt ngược chiều mưa… khiến em không muốn rơi nước mắt cũng phải bật khóc đau đớn khôn nguôi.
Sáng nay em vô tình đọc được facebook cô ấy, chỉ một dòng status của một người con gái yêu thương một chàng trai như bao câu chuyện tình yêu lãng mạn em viết… mà nó như hồn ma ám ảnh trí óc em cả ngày hôm nay.
Anh có đọc được không?
Cô ấy nói rằng dù chàng trai em yêu thương làm đau đớn cô ấy thế nào … cô ta vẫn dại khờ yêu thương anh bất kể.
Dù một đứa con gái rẻ tiền như em cứ tưởng đã giật được người cô ấy yêu thương ra khỏi thế giới màu hồng mơ mộng ấy bao nhiêu lần… thì suốt cuộc đời em vẫn đang đi lẫn quẫn vòng quanh trong trái tim cô ấy… thì suốt cuộc đời, anh vẫn hiện diện trong trái tim bé nhỏ ấy… thì suốt cuộc đời dẫu hả hê, và dẫu sở hữu, nhưng em vẫn không bao giờ thật sự có được anh…
” Bất kể anh làm em đau như thế nào, em vẫn chịu đựng nổi mà người em yêu ơi. Chỉ xin anh đừng rời xa em. ”
Vì thế em bất giác suy nghĩ, có phải em đang tự sắm cho mình một vai phụ phản diện trong những bộ phim tình cảm lê thê não tình? Có phải nếu em xem tình yêu này như một tiểu thuyết em vẫn viết, em sẽ ghét bản thân mình vô hạn không thể nào tha thứ?
Và tại sao đàn bà chúng em, suốt cuộc đời vẫn phải vì những thằng đàn ông như anh, làm đau đớn những người đàn bà yếu đuối khác như chính mình?
Cô ấy suy cho cùng cũng chỉ là một người yêu anh… trước em.
Cô ấy lại còn dịu dàng bên anh không suy nghĩ, không nghi ngờ.
Vẫn cho anh những khoảng trời riêng để xây cho em tình yêu ước vọng.
Vẫn cho anh một khoảng trống trong trái tim dành cho một người thứ ba như em… khoảng trống tuy nhỏ bé nhưng đủ cho em cảm thấy rộng lớn để yêu anh khờ dại.
Cô ấy vẫn vờ không biết lời nói dối vụng về của anh mà cho em một đóm lửa sưởi ấm con tim yếu đuối ngày sinh nhật.
Cô ấy vẫn cao thương ban phát cho em khoảng thời gian nhỏ bé đủ để đặt vào môi anh nụ hôn cuối năm vội vàng.
Vậy tại sao đứa đàn bà như em lại có thể lạnh lùng dùng thương cảm của mình như con dao sắt cạnh, đâm sau lưng cô ấy hết lần này đến lần khác?
Vẫn vờ vịt vô tình đặt môi son lên áo khi anh ra về…
Vẫn trộn lẫn mùi nước hoa em ưa thích vào một người đàn ông có người yêu không thích – người yêu – mình xài nước hoa…
Vẫn giành lấy chiếc váy hồng rẻ tiền anh gấp gáp mua về làm quà giáng sinh lúc rời khỏi nhà em…
Chỉ vì một người đàn ông đểu giả như anh, có một người đàn bà yêu thương mình mà vẫn thấy không đủ.
Chỉ vì một thằng đàn ông bạt nhược như anh, không muốn bỏ một tình yêu chắc chắn lâu năm để theo thứ tình yêu thanh xuân em trao tặng.
“Sao Đàn bà phải làm đau Đàn bà?” – Em biết sẽ có một ngày cô ấy đứng trước em nổi giận hỏi câu này.
“Vì tình yêu cho một người Đàn ông đểu cáng.” – Anh nghĩ em có thể trả lời cô ấy như thế này không?
???
Hay là em phải ra đi…
Đọc xong câu chuyện trên của một cô gái, cũng thấy xót thay cho mình khi lỡ đọc đc 1 cái mes của ny cũ của ny tôi !
Phải chăng tôi cũng cướp ny tôi từ tay ng khác ?
Và sao bh tôi lại có cảm giác đau cho chị ta thay cho mình ntn ?
Anh yêu, nếu mai này chính em cũng viết anh cho anh những dòng ntn như chị ấy đã gửi cho anh ? Thì liêu cũng có lạnh nhạt vs e nthế ko?
Anh yêu, trên đời em ghét nhất là kẻ thứ 3, h` đây chị ấy nhìn em như nhìn 1 ng thứ 3 chen vào … Lỗi đâu phải ở em ?
Anh yêu…Sao em lại khóc khi đọc thấy những lời ấy? Đáng lẽ em phải vui khi anh chọn em mà ko phải chị ấy chứ? Em phải vui vì 2 ng kết thúc r em mới là NGƯỜI ĐẾN SAU….cơ mà !
Em không phải kẻ thứ 3. Em là người đến sau mà .
“Em có thể kiêu hãnh nói rằng.
Thế giới của anh, em đã từng có được.
Cũng có những vết tàn phá khắp nơi.
Cũng có nhiều yêu thương nồng đượm.
Không nên tự vạch kế hoạch cho tình yêu.
Không nên để lời nói dối trở thành lời hứa.
Em chưa từng biết tình yêu là gì.
Tình yêu chưa bao giờ ban phát
..cho những nhân vật phụ.
Ngày mai, khi ánh mặt trời chiếu rọi.
Em vẫn phải thản nhiên rạng rỡ mỉm cười.
Từ đó về sau,
Anh ôm ấp người con gái đó trong lòng.
Anh có thể cầm tay cô ấy.
Khốn khó đỡ nhau.
Tương thân tương ái.
Anh có thể không nhớ nổi những gì đã tồn tại giữa chúng ta.
Không còn nhớ buổi đầu gặp gỡ lúc hoàng hôn.
Không còn nhớ nỗi mong chờ khi sáng sớm.
Không còn nhớ cốc sữa
..mà em rất lưu tâm trong tủ lạnh.
Có thể không còn nhớ nổi cả tên em.
Tất cả, tất cả đều là ngoài ý muốn.
Chỉ là…
Mong anh hãy luôn ghi nhớ rằng:
Sau này của rất lâu về sau.
Khi em còn đang yêu anh nhất.
Anh lại muốn em ra đi.
Sương thu đêm qua rơi sớm.
Hoa mùa hạ hôm nay đã nở.
Sông hồ rộng lớn.
Sông hồ biển cả.
Làm thế nào, có thể quên anh?