Tiểu thuyết Bẻ Em Không Thương Lượng-full
Lượt xem : |
hật là một mảnh hỗn loạn.
Cảnh Nhiên không rõ tâm tư mười tám đường núi ngoằn ngoèo của cô, sau khi nghe một câu của cô, sắc mặt giống như đèn nê ông xoay tròn, đủ mọi màu sắc, cực kỳ rực rỡ!
Càng có loại xúc động muốn tông cửa xông ra.
Quan sát phía sau, ngay tại sau lưng là không xa, chỉ cần hắn xoay người, nhấc chân bước ra ba bốn bước, có thể thoải mái ra cửa.
Tuy nhiên nghĩ như vậy, nhưng lòng bàn chân giống như mọc rễ trên mặt đất, căn bản không cách nào hoạt động, vừa chịu dày vò, cô gái kia còn ở đó không kiên nhẫn thúc giục, “Cởi nhanh lên, chẳng lẽ lại còn muốn tôi cởi giúp anh?”
“Trần Việt, cô rốt cuộc muốn làm cái gì!” Tốt xấu hắn cũng đường đường là nam nhi bảy thuớc, mỗi lần đều bị cô gái trước mắt này hét ba rống bốn, nghĩ đến điểm này đã cảm thấy có chút uất ức.
Chỉ thấy Trần Việt lui ra phía sau ngồi xuống trên giường, duỗi ra ngón trỏ ngoéo một cái đối với hắn, ánh mắt càng thấm mị hoặc khiêu khích, “Tới.”
Cảnh Nhiên rùng mình một cái, như bị thôi miên, chậm rãi đi về phía cô, từng bước một tiếp cận, trên trán thấm ra từng giọt mồ hôi, người đi đến bên giường thì sớm đã là mồ hôi đầm đìa.
“Ngồi chỗ này!” Vỗ vỗ vị trí bên cạnh, khóe miệng Trần Việt cong nhẹ, cười đến mơ hồ, Cảnh Nhiên vừa mới cứng ngắc ngồi xuống thì cô liền nghiêng người, ghé vào lỗ tai hắn hỏi: “Tại sao anh lại hôn tôi? Chẳng lẽ anh không biết tôi là đồng tính luyến ái?”
Vì cái gì hôn cô? Cái này thật đúng là vấn đề tốt, hắn cũng rất muốn biết, tại sao mình lại bị cô hấp dẫn như vậy, giống như bị quỷ mê.
Chỉ cần khoảng cách quá gần với cô, sẽ xuất hiện một loạt phản ánh thân bất do kỷ kì quái, giống như, miệng đắng lưỡi khô, giống như mất hồn mất vía, lại giống như, xao động khó có thể bình an, giống như một tiểu tử chưa bao giờ thử qua tình dục, bệnh trạng như vậy, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy lạ lẫm, có thể trông cậy vào hắn cho ra đáp án gì?
Hắn từng có mấy lần luyến ái, nhưng cảm giác và tâm tình so với bây giờ hoàn toàn khác nhau, hắn cũng biết rất phức tạp!
Về phần hôn cô, hắn thật không phải là cố ý, khi hắn phục hồi tinh thần lại thì miệng đã hôn lên rồi, cũng kịp thời truyền tư vị mỹ diệu cho đại não hắn, làm cho hắn muốn ngừng mà không được, chỉ muốn nhấm nháp lần nữa, đâu còn có tâm tư nghĩ nhiều như vậy a!
“Vậy cô cũng không rất đáp lại!” Cảnh Nhiên vô tội hỏi cô, có cảm giác người không muốn dừng lại không chỉ là hắn.
Trần Việt hơi híp mắt nhìn hắn, giảo hoạt cười, “Cũng bởi vì tôi cũng đáp lại, cho nên mới muốn anh cởi quần áo a!”
Mặt mũi Cảnh Nhiên tràn đầy hắc tuyến nhìn cô, cô thật sự 28 tuổi sao? Cô thật là một bà chủ công ty sao? Nghiêm trọng hoài nghi! Ở hắn xem ra, cũng chỉ có bốn chữ "Không thể nói lý” thích hợp cô nhất.
“Cô muốn tìm đáp án trên người của tôi?” Hắn nhíu lông mày, đối với cô kiểu khiêu khích của cô xem như biết chút.
“Tôi cho rằng đây là biện pháp trực tiếp nhất, đơn giản nhất, không phải sao?” Từ biểu lộ nghiêm túc của cô xem ra, cô nghiễm nhiên đã hạ quyết tâm không phải xem không.
Tuy nhiên cảm thấy rất vớ vẩn cũng rất buồn cười, nhưng hắn thật đúng là tìm không thấy lý do phản bác, trong nội tâm mơ hồ cũng đồng ý đề nghị của cô, chỉ là. . . .
“Sau khi xem lại có thể làm gì?” Hai lần trước thừa dịp cô mơ hồ thì kìm lông không được nhào tới cô, lần này đổi lại ánh mắt cô thanh thản nhìn hắn, yêu cầu hắn cởi quần áo, nội tâm thật đúng là có chút nhăn nhó.
“Vậy cũng phải xem qua nói sau a, lần trước tôi cũng không phải chưa có xem, còn không phải đã đánh anh thành đầu heo!” Trần Việt hừ lạnh, ánh mắt trong nháy mắt thu lại, bởi vì cô vừa mới dứt lời, Cảnh Nhiên đã động thủ cởi cúc áo.
Tuy nhiên xem một người đàn ông cởi quần áo, nửa điểm mỹ cảm đều không có, nhưng nhìn từng cái cúc áo bị mở ra, lồng ngực từng tấc bị rộng mở, trong nội tâm nhiều ít vẫn có chút chờ mong.
Không biết có phải là vô cùng chuyên chú nhìn hắn hay không, Trần Việt đột nhiên cảm giác được hô hấp có chút khó khăn.
Kỳ thật động tác Cảnh Nhiên cởi quần áo không chậm, nhanh và gọn cởi áo ra, bởi vì quần jean chặt hơn, không thể không đứng người lên cởi, khi ý thức được tầm mắt của cô vừa vặn ngang bằng đũng quần hắn thì động tác của hắn dừng lại, cuối cùng vẫn là tâm vượt qua, xoay người cởi đi quần dài.
Đột nhiên nhớ tới trước kia, tại lòng hiếu kỳ điều khiển, cùng Hồ Dịch và hai sư phụ khác đi xem thoát ý, chính là trong thôn làng vùng ngoại thành, tùy tiện đáp một vùng, một người nộp hai mươi đồng có thể đi vào xem…!
Bọn họ vừa đi đến, liền gi¬ao tiền xong ngu ngốc tiến vào, khi thấy một đám phụ nữ dáng người lồi lõm biến hình ở trên đài cuồng lắc lắc eo thùng nước thì vài người không hẹn mà cùng chạy trối chết.
Không nghĩ tới, lúc này hắn rõ ràng tại trong lúc vô tình làm diễn viên khách mời nhảy thoát y! Không biết phụ nữ trước mắt này nhìn có cảm tưởng gì, đương nhiên, hắn đối với dáng người của mình thật hài lòng, chỉ là ánh mắt người khác nhau, hi vọng không cần phải lưu lại tâm lý oán hận cho cô mới tốt!
Hắn thật sự chưa cho Trần Việt lưu lại ám ảnh trong lòng gì, sự khác biệt, dáng người thon dài to lớn, dĩ nhiên một mực bắt được ánh mắt cô.
Có khác với nữ phụ nữ ôn nhu mềm mịn, đó là một bộ thân hình đầy dẫy dương cương hơi thở cường tráng, tuy giữa hai người kém khá xa, rồi lại cũng làm cho người ta cảm thấy rất có mỹ cảm.
Lần trước là vì tâm tình kích động mà bỏ quên vẻ đẹp của hắn, lần này xem như tâm bình khí hòa nghiên cứu, thực sự làm không được không gợn sóng sợ hãi.
Chẳng lẽ mình thật sự sinh ra hứng thú đối với một bộ thân thể cứng rắn như vậy?
Nhìn về phía trên làn da rất là trơn bóng, cảm giác sờ tay lên sẽ là như thế nào? Vừa mới nghĩ như vậy, tay đã không khống chế dán lên eo của hắn.
Bộ mặt Cảnh Nhiên kéo ra, “Như thế nào? Còn cảm thấy thoả mãn a!”
“Ừ, không sai.” Trần Việt đứng người lên, đầu cùng hắn không sai biệt lắm, tầm mắt thì cười đến có chút du côn.
Trong lúc đó cô cúi đầu xuống hôn lên cổ của hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm, lập tức rước lấy thanh âm Cảnh Nhiên hút không khí, tâm lý không khỏi đắc ý nghĩ, trước hai độ mình bị hắn ăn sạch, đã làm đều đã làm, mình cũng không bài xích, thừa cơ hội này, mình không phải nên ăn hắn lại, như vậy mới sẽ không quá thiệt thòi, cũng có thể lợi nhuận hồi chút mặt mũi! (thiệt thòi không thiệt thòi hình như không phải tính toán như vậy a! 囧)
Hai tay Cảnh Nhiên đặt ở hai bên nắm thành quyền, vốn hắn đối với người con gái này đã không có sức miễn dịch, mà cô cư nhiên còn chủ động khiêu khích hắn như vậy, cũng rốt cục làm cho hắn tự thể nghiệm một cảm giác sắp phun máu!
Rất muốn lại bổ nhào vào cô lần nữa, nhưng hiện tại cô đã thanh tỉnh, khả năng muốn bổ nhào cô không lớn, bất quá cô liếm láp hắn, làm cho hắn rất khó chịu, cũng có chút thầm sướng, xem ra hai người đối với thân thể lẫn nhau, vẫn rất có cảm giác .
Lúc này Trần Việt đã không cách nào tự hỏi quá nhiều, bất kể là xuất phát từ hiếu kỳ, hay là xuất phát từ tâm lý trả thù, tóm lại cô đã kéo không trở về lý trí của mình .
Hơi thở đàn ông mát lạnh chui theo mũi mà vào, làm cho cô có chút choáng váng, đầu lưỡi chậm rãi chạy lên, đi vào bên cạnh môi của hắn, lập tức đã bị hắn bắt được, hai người lần nữa khó kìm lòng nổi hôn sâu vào, gắn bó như môi với răng, đầu lưỡi gi¬ao xoa, tư thế hai người thân mật không thể phân chia.
Khi cả hai ma xát thân thể đã dần dần tuôn ra khoái ý tê dại thì Trần Việt ôm lấy Cảnh Nhiên dùng sức xoay người một cái, được Cảnh Nhiên phối hợp, hai người đã được ném lên giường dễ dàng.
Không nghĩ tới cô thanh tỉnh, làm lên chuyện như vậy, rõ ràng chủ động như vậy, không có nửa điểm thẹn thùng con gái nên có, thật không hiểu nên tính chuyện tốt hay là chuyện xấu! 囧.
Một đôi tay vừa sờ lên ngực của cô, đã bị cô vuốt ve, “Không cho phép nhúc nhích!”
Cảnh Nhiên cảm thấy khó xử, làm việc này lại bảo nhà trai không cho phép nhúc nhích! Đây không phải muốn mạng già của hắn sao? Chẳng lẽ đây là đồng tính luyến ái và phụ nữ bình thường khác nhau?
Bất quá cô hung thì hung, thủ đoạn gợi tình thật đúng là không kém, mò toàn thân hắn thoải mái, đến lúc này, hắn không thể không hoài nghi một sự thật —— cô thật là đồng tính luyến ái sao?
Chương 14
Cảnh Nhiên nhăn nhíu mày, bây giờ hắn cảm giác giống như một người đói bụng vài ngày, bụng đói kêu vang, người khác hảo tâm cho hắn một chén vây cá, nhưng vây cá ăn ngon thì ăn ngon, lại không thể ăn no bụng, đây không thể nghi ngờ là loại dày vò!
Cho nên hắn rất có oán niệm mở miệng, “Làm chuyện này đương nhiên muốn hai người phối hợp.” Nói sau hắn cũng không phải đàn bà, tại sao phải ngoan ngoãn nằm cho cô sủng hạnh như vậy.
Nghĩ tới đây, Cảnh Nhiên ra sức một cái, vịn cô nhanh chóng trở mình, đặt cô ở dưới thân, nhìn bộ dạng cô trợn mắt há hốc mồm đã cảm thấy buồn cười.
“Tôi thấy người nên đàng hoàng một chút là cô mới đúng.”
Kinh ngạc qua đi, Trần Việt ngược lại cười nhẹ nói ra: “Tôi xem chúng ta nên đánh một trận sau đó quyết định vấn đề ai trên ai ở dưới! Anh xem như thế nào, đánh thua tôi anh liền ngoan ngoãn nằm xuống.”
Cảnh Nhiên rất không nói gì, người phụ nữ này quả nhiên không giống người thường! Vớ vẩn như vậy cũng có thể nghĩ đến, thật đúng là một nhân tài!
“Tôi nói phối hợp, không phải phối hợp đánh nhau!” Cho dù tình dục có cao tới đâu, bị một gạt như vậy, cũng đánh tan không ít, tối thiểu làm cho hắn tìm về một chút xíu lý trí, tại sao hắn phải ở trong này cởi sạch quần áo cùng cô thảo luận vấn đề đánh nhau! !
Tức giận xoay người xuống giường, tìm được y phục của mình, vừa mới chuẩn bị mặc vào, rồi lại bị cô kéo.
“Muốn đi, không có cửa đâu!” Trần Việt cũng là thân thể trần truồng, ngồi ở bên giường khí thế kiêu ngạo nhìn hắn.
Thở dài, hắn rất bất đắc dĩ nói, “Tôi không muốn đánh với cô, cho nên không muốn làm!”
“Thật sự là nói nhảm.” Trần Việt cảm thấy đau đầu, cùng phụ nữ một chỗ phải dỗ, chẳng lẽ cùng người đàn ông này một chỗ cũng phải dỗ? !
Cảnh Nhiên cũng là âm thầm khinh thường, trước lừa gạt cô nói mình bị cô cường, đó là bởi vì lúc ấy cô đang giận trên đầu, vì để tránh cho cô tức giận mới nói như vậy, nhưng nhìn tư thế hôm nay của cô, hiển nhiên là thật sự muốn dùng cường, chẳng lẽ lại cô thật đúng là thích cường?
Vừa phân thần, cả người liền bị kéo đến trên giường, vội vàng muốn đứng lên, lại "A!” một tiếng cứng lại.
“Nhìn anh còn giãy dụa thế nào.” Trần Việt cười đến đắc ý, trên tay càng thêm dùng sức.
“A! Cô mau buông tay.” Hắn thử nhếch miệng kêu lên, mà nguyên nhân khiến cho hắn chật vật như vậy, chính là cái tay đang cầm gốc mệnh của hắn, Người con gái đáng chết này lại dùng sức bắt lấy chỗ yếu ớt nhất của hắn!
Trần Việt không đếm xỉa hắn gọi, chỉ là nhàn nhạt nói ra: “Ngoan chút sẽ không sao.” Nói xong lại cúi đầu liếm hắn.
Cảnh Nhiên nằm thẳng trên giường, bất đắc dĩ nhìn trần nhà, nghĩ thầm cô gái này còn không phải cố chấp bình thường a, đều đến nước này rồi, còn muốn tiếp tục làm.
Thôi, cô thích làm sao thì theo cô, dù sao hắn là đàn ông, ngoại trừ trong nội tâm không công bằng ra, cũng không còn tổn thất gì.
Vì vậy. . . . . .
Ở trong trận đấu tranh không có vũ lực này, tại Cảnh Nhiên thỏa hiệp, Trần Việt thắng được rồi!
Vì vậy. . . . . .
Tình cảm mãnh liệt đang tiếp tục. . . . . .
Kinh nghiệm thất bại hai lần trước đi vào liền bắn rơi vô cùng thê thảm, đều là xảy ra trong lúc cô mê ngủ, chỉ có trời biết đất biết hắn biết, trừ mình ra ngẫu nhiên nhớ tới sẽ cảm thấy khó khăn, cũng không có cái gì, nếu như lần này hắn còn giẫm lên vết xe đổ…, vậy thật sự không mặt mũi gặp lại cô.
Cho nên vô luận như thế nào, đều muốn cắn răng chịu đựng!
May mà anh em tốt của hắn lần này coi như nghe lời hắn…, chưa cho hắn mất mặt, càng làm cho hắn có thể tùy tâm sở dục bày ra nó thật to lớn. (người đàn ông này quả nhiên đỏm dáng! )
Khi hắn tự nhiên tỉnh lại thì, ngoài cửa sổ đã ánh nắng tươi sáng, liếc một cái vị trí bên cạnh, rỗng tuếch, xem ra một phụ nữ nào đó ăn hắn xong lau sạch, cũng rất không đạo đức phủi phủi đít rời đi rồi!
Bất quá loại chuyện này mình cũng đã từng làm với cô, cho nên cũng không oán người ta được, chẳng lẽ lại còn muốn cô ở lại, tuyên bố sẽ chịu trách n
Cảnh Nhiên không rõ tâm tư mười tám đường núi ngoằn ngoèo của cô, sau khi nghe một câu của cô, sắc mặt giống như đèn nê ông xoay tròn, đủ mọi màu sắc, cực kỳ rực rỡ!
Càng có loại xúc động muốn tông cửa xông ra.
Quan sát phía sau, ngay tại sau lưng là không xa, chỉ cần hắn xoay người, nhấc chân bước ra ba bốn bước, có thể thoải mái ra cửa.
Tuy nhiên nghĩ như vậy, nhưng lòng bàn chân giống như mọc rễ trên mặt đất, căn bản không cách nào hoạt động, vừa chịu dày vò, cô gái kia còn ở đó không kiên nhẫn thúc giục, “Cởi nhanh lên, chẳng lẽ lại còn muốn tôi cởi giúp anh?”
“Trần Việt, cô rốt cuộc muốn làm cái gì!” Tốt xấu hắn cũng đường đường là nam nhi bảy thuớc, mỗi lần đều bị cô gái trước mắt này hét ba rống bốn, nghĩ đến điểm này đã cảm thấy có chút uất ức.
Chỉ thấy Trần Việt lui ra phía sau ngồi xuống trên giường, duỗi ra ngón trỏ ngoéo một cái đối với hắn, ánh mắt càng thấm mị hoặc khiêu khích, “Tới.”
Cảnh Nhiên rùng mình một cái, như bị thôi miên, chậm rãi đi về phía cô, từng bước một tiếp cận, trên trán thấm ra từng giọt mồ hôi, người đi đến bên giường thì sớm đã là mồ hôi đầm đìa.
“Ngồi chỗ này!” Vỗ vỗ vị trí bên cạnh, khóe miệng Trần Việt cong nhẹ, cười đến mơ hồ, Cảnh Nhiên vừa mới cứng ngắc ngồi xuống thì cô liền nghiêng người, ghé vào lỗ tai hắn hỏi: “Tại sao anh lại hôn tôi? Chẳng lẽ anh không biết tôi là đồng tính luyến ái?”
Vì cái gì hôn cô? Cái này thật đúng là vấn đề tốt, hắn cũng rất muốn biết, tại sao mình lại bị cô hấp dẫn như vậy, giống như bị quỷ mê.
Chỉ cần khoảng cách quá gần với cô, sẽ xuất hiện một loạt phản ánh thân bất do kỷ kì quái, giống như, miệng đắng lưỡi khô, giống như mất hồn mất vía, lại giống như, xao động khó có thể bình an, giống như một tiểu tử chưa bao giờ thử qua tình dục, bệnh trạng như vậy, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy lạ lẫm, có thể trông cậy vào hắn cho ra đáp án gì?
Hắn từng có mấy lần luyến ái, nhưng cảm giác và tâm tình so với bây giờ hoàn toàn khác nhau, hắn cũng biết rất phức tạp!
Về phần hôn cô, hắn thật không phải là cố ý, khi hắn phục hồi tinh thần lại thì miệng đã hôn lên rồi, cũng kịp thời truyền tư vị mỹ diệu cho đại não hắn, làm cho hắn muốn ngừng mà không được, chỉ muốn nhấm nháp lần nữa, đâu còn có tâm tư nghĩ nhiều như vậy a!
“Vậy cô cũng không rất đáp lại!” Cảnh Nhiên vô tội hỏi cô, có cảm giác người không muốn dừng lại không chỉ là hắn.
Trần Việt hơi híp mắt nhìn hắn, giảo hoạt cười, “Cũng bởi vì tôi cũng đáp lại, cho nên mới muốn anh cởi quần áo a!”
Mặt mũi Cảnh Nhiên tràn đầy hắc tuyến nhìn cô, cô thật sự 28 tuổi sao? Cô thật là một bà chủ công ty sao? Nghiêm trọng hoài nghi! Ở hắn xem ra, cũng chỉ có bốn chữ "Không thể nói lý” thích hợp cô nhất.
“Cô muốn tìm đáp án trên người của tôi?” Hắn nhíu lông mày, đối với cô kiểu khiêu khích của cô xem như biết chút.
“Tôi cho rằng đây là biện pháp trực tiếp nhất, đơn giản nhất, không phải sao?” Từ biểu lộ nghiêm túc của cô xem ra, cô nghiễm nhiên đã hạ quyết tâm không phải xem không.
Tuy nhiên cảm thấy rất vớ vẩn cũng rất buồn cười, nhưng hắn thật đúng là tìm không thấy lý do phản bác, trong nội tâm mơ hồ cũng đồng ý đề nghị của cô, chỉ là. . . .
“Sau khi xem lại có thể làm gì?” Hai lần trước thừa dịp cô mơ hồ thì kìm lông không được nhào tới cô, lần này đổi lại ánh mắt cô thanh thản nhìn hắn, yêu cầu hắn cởi quần áo, nội tâm thật đúng là có chút nhăn nhó.
“Vậy cũng phải xem qua nói sau a, lần trước tôi cũng không phải chưa có xem, còn không phải đã đánh anh thành đầu heo!” Trần Việt hừ lạnh, ánh mắt trong nháy mắt thu lại, bởi vì cô vừa mới dứt lời, Cảnh Nhiên đã động thủ cởi cúc áo.
Tuy nhiên xem một người đàn ông cởi quần áo, nửa điểm mỹ cảm đều không có, nhưng nhìn từng cái cúc áo bị mở ra, lồng ngực từng tấc bị rộng mở, trong nội tâm nhiều ít vẫn có chút chờ mong.
Không biết có phải là vô cùng chuyên chú nhìn hắn hay không, Trần Việt đột nhiên cảm giác được hô hấp có chút khó khăn.
Kỳ thật động tác Cảnh Nhiên cởi quần áo không chậm, nhanh và gọn cởi áo ra, bởi vì quần jean chặt hơn, không thể không đứng người lên cởi, khi ý thức được tầm mắt của cô vừa vặn ngang bằng đũng quần hắn thì động tác của hắn dừng lại, cuối cùng vẫn là tâm vượt qua, xoay người cởi đi quần dài.
Đột nhiên nhớ tới trước kia, tại lòng hiếu kỳ điều khiển, cùng Hồ Dịch và hai sư phụ khác đi xem thoát ý, chính là trong thôn làng vùng ngoại thành, tùy tiện đáp một vùng, một người nộp hai mươi đồng có thể đi vào xem…!
Bọn họ vừa đi đến, liền gi¬ao tiền xong ngu ngốc tiến vào, khi thấy một đám phụ nữ dáng người lồi lõm biến hình ở trên đài cuồng lắc lắc eo thùng nước thì vài người không hẹn mà cùng chạy trối chết.
Không nghĩ tới, lúc này hắn rõ ràng tại trong lúc vô tình làm diễn viên khách mời nhảy thoát y! Không biết phụ nữ trước mắt này nhìn có cảm tưởng gì, đương nhiên, hắn đối với dáng người của mình thật hài lòng, chỉ là ánh mắt người khác nhau, hi vọng không cần phải lưu lại tâm lý oán hận cho cô mới tốt!
Hắn thật sự chưa cho Trần Việt lưu lại ám ảnh trong lòng gì, sự khác biệt, dáng người thon dài to lớn, dĩ nhiên một mực bắt được ánh mắt cô.
Có khác với nữ phụ nữ ôn nhu mềm mịn, đó là một bộ thân hình đầy dẫy dương cương hơi thở cường tráng, tuy giữa hai người kém khá xa, rồi lại cũng làm cho người ta cảm thấy rất có mỹ cảm.
Lần trước là vì tâm tình kích động mà bỏ quên vẻ đẹp của hắn, lần này xem như tâm bình khí hòa nghiên cứu, thực sự làm không được không gợn sóng sợ hãi.
Chẳng lẽ mình thật sự sinh ra hứng thú đối với một bộ thân thể cứng rắn như vậy?
Nhìn về phía trên làn da rất là trơn bóng, cảm giác sờ tay lên sẽ là như thế nào? Vừa mới nghĩ như vậy, tay đã không khống chế dán lên eo của hắn.
Bộ mặt Cảnh Nhiên kéo ra, “Như thế nào? Còn cảm thấy thoả mãn a!”
“Ừ, không sai.” Trần Việt đứng người lên, đầu cùng hắn không sai biệt lắm, tầm mắt thì cười đến có chút du côn.
Trong lúc đó cô cúi đầu xuống hôn lên cổ của hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm, lập tức rước lấy thanh âm Cảnh Nhiên hút không khí, tâm lý không khỏi đắc ý nghĩ, trước hai độ mình bị hắn ăn sạch, đã làm đều đã làm, mình cũng không bài xích, thừa cơ hội này, mình không phải nên ăn hắn lại, như vậy mới sẽ không quá thiệt thòi, cũng có thể lợi nhuận hồi chút mặt mũi! (thiệt thòi không thiệt thòi hình như không phải tính toán như vậy a! 囧)
Hai tay Cảnh Nhiên đặt ở hai bên nắm thành quyền, vốn hắn đối với người con gái này đã không có sức miễn dịch, mà cô cư nhiên còn chủ động khiêu khích hắn như vậy, cũng rốt cục làm cho hắn tự thể nghiệm một cảm giác sắp phun máu!
Rất muốn lại bổ nhào vào cô lần nữa, nhưng hiện tại cô đã thanh tỉnh, khả năng muốn bổ nhào cô không lớn, bất quá cô liếm láp hắn, làm cho hắn rất khó chịu, cũng có chút thầm sướng, xem ra hai người đối với thân thể lẫn nhau, vẫn rất có cảm giác .
Lúc này Trần Việt đã không cách nào tự hỏi quá nhiều, bất kể là xuất phát từ hiếu kỳ, hay là xuất phát từ tâm lý trả thù, tóm lại cô đã kéo không trở về lý trí của mình .
Hơi thở đàn ông mát lạnh chui theo mũi mà vào, làm cho cô có chút choáng váng, đầu lưỡi chậm rãi chạy lên, đi vào bên cạnh môi của hắn, lập tức đã bị hắn bắt được, hai người lần nữa khó kìm lòng nổi hôn sâu vào, gắn bó như môi với răng, đầu lưỡi gi¬ao xoa, tư thế hai người thân mật không thể phân chia.
Khi cả hai ma xát thân thể đã dần dần tuôn ra khoái ý tê dại thì Trần Việt ôm lấy Cảnh Nhiên dùng sức xoay người một cái, được Cảnh Nhiên phối hợp, hai người đã được ném lên giường dễ dàng.
Không nghĩ tới cô thanh tỉnh, làm lên chuyện như vậy, rõ ràng chủ động như vậy, không có nửa điểm thẹn thùng con gái nên có, thật không hiểu nên tính chuyện tốt hay là chuyện xấu! 囧.
Một đôi tay vừa sờ lên ngực của cô, đã bị cô vuốt ve, “Không cho phép nhúc nhích!”
Cảnh Nhiên cảm thấy khó xử, làm việc này lại bảo nhà trai không cho phép nhúc nhích! Đây không phải muốn mạng già của hắn sao? Chẳng lẽ đây là đồng tính luyến ái và phụ nữ bình thường khác nhau?
Bất quá cô hung thì hung, thủ đoạn gợi tình thật đúng là không kém, mò toàn thân hắn thoải mái, đến lúc này, hắn không thể không hoài nghi một sự thật —— cô thật là đồng tính luyến ái sao?
Chương 14
Cảnh Nhiên nhăn nhíu mày, bây giờ hắn cảm giác giống như một người đói bụng vài ngày, bụng đói kêu vang, người khác hảo tâm cho hắn một chén vây cá, nhưng vây cá ăn ngon thì ăn ngon, lại không thể ăn no bụng, đây không thể nghi ngờ là loại dày vò!
Cho nên hắn rất có oán niệm mở miệng, “Làm chuyện này đương nhiên muốn hai người phối hợp.” Nói sau hắn cũng không phải đàn bà, tại sao phải ngoan ngoãn nằm cho cô sủng hạnh như vậy.
Nghĩ tới đây, Cảnh Nhiên ra sức một cái, vịn cô nhanh chóng trở mình, đặt cô ở dưới thân, nhìn bộ dạng cô trợn mắt há hốc mồm đã cảm thấy buồn cười.
“Tôi thấy người nên đàng hoàng một chút là cô mới đúng.”
Kinh ngạc qua đi, Trần Việt ngược lại cười nhẹ nói ra: “Tôi xem chúng ta nên đánh một trận sau đó quyết định vấn đề ai trên ai ở dưới! Anh xem như thế nào, đánh thua tôi anh liền ngoan ngoãn nằm xuống.”
Cảnh Nhiên rất không nói gì, người phụ nữ này quả nhiên không giống người thường! Vớ vẩn như vậy cũng có thể nghĩ đến, thật đúng là một nhân tài!
“Tôi nói phối hợp, không phải phối hợp đánh nhau!” Cho dù tình dục có cao tới đâu, bị một gạt như vậy, cũng đánh tan không ít, tối thiểu làm cho hắn tìm về một chút xíu lý trí, tại sao hắn phải ở trong này cởi sạch quần áo cùng cô thảo luận vấn đề đánh nhau! !
Tức giận xoay người xuống giường, tìm được y phục của mình, vừa mới chuẩn bị mặc vào, rồi lại bị cô kéo.
“Muốn đi, không có cửa đâu!” Trần Việt cũng là thân thể trần truồng, ngồi ở bên giường khí thế kiêu ngạo nhìn hắn.
Thở dài, hắn rất bất đắc dĩ nói, “Tôi không muốn đánh với cô, cho nên không muốn làm!”
“Thật sự là nói nhảm.” Trần Việt cảm thấy đau đầu, cùng phụ nữ một chỗ phải dỗ, chẳng lẽ cùng người đàn ông này một chỗ cũng phải dỗ? !
Cảnh Nhiên cũng là âm thầm khinh thường, trước lừa gạt cô nói mình bị cô cường, đó là bởi vì lúc ấy cô đang giận trên đầu, vì để tránh cho cô tức giận mới nói như vậy, nhưng nhìn tư thế hôm nay của cô, hiển nhiên là thật sự muốn dùng cường, chẳng lẽ lại cô thật đúng là thích cường?
Vừa phân thần, cả người liền bị kéo đến trên giường, vội vàng muốn đứng lên, lại "A!” một tiếng cứng lại.
“Nhìn anh còn giãy dụa thế nào.” Trần Việt cười đến đắc ý, trên tay càng thêm dùng sức.
“A! Cô mau buông tay.” Hắn thử nhếch miệng kêu lên, mà nguyên nhân khiến cho hắn chật vật như vậy, chính là cái tay đang cầm gốc mệnh của hắn, Người con gái đáng chết này lại dùng sức bắt lấy chỗ yếu ớt nhất của hắn!
Trần Việt không đếm xỉa hắn gọi, chỉ là nhàn nhạt nói ra: “Ngoan chút sẽ không sao.” Nói xong lại cúi đầu liếm hắn.
Cảnh Nhiên nằm thẳng trên giường, bất đắc dĩ nhìn trần nhà, nghĩ thầm cô gái này còn không phải cố chấp bình thường a, đều đến nước này rồi, còn muốn tiếp tục làm.
Thôi, cô thích làm sao thì theo cô, dù sao hắn là đàn ông, ngoại trừ trong nội tâm không công bằng ra, cũng không còn tổn thất gì.
Vì vậy. . . . . .
Ở trong trận đấu tranh không có vũ lực này, tại Cảnh Nhiên thỏa hiệp, Trần Việt thắng được rồi!
Vì vậy. . . . . .
Tình cảm mãnh liệt đang tiếp tục. . . . . .
Kinh nghiệm thất bại hai lần trước đi vào liền bắn rơi vô cùng thê thảm, đều là xảy ra trong lúc cô mê ngủ, chỉ có trời biết đất biết hắn biết, trừ mình ra ngẫu nhiên nhớ tới sẽ cảm thấy khó khăn, cũng không có cái gì, nếu như lần này hắn còn giẫm lên vết xe đổ…, vậy thật sự không mặt mũi gặp lại cô.
Cho nên vô luận như thế nào, đều muốn cắn răng chịu đựng!
May mà anh em tốt của hắn lần này coi như nghe lời hắn…, chưa cho hắn mất mặt, càng làm cho hắn có thể tùy tâm sở dục bày ra nó thật to lớn. (người đàn ông này quả nhiên đỏm dáng! )
Khi hắn tự nhiên tỉnh lại thì, ngoài cửa sổ đã ánh nắng tươi sáng, liếc một cái vị trí bên cạnh, rỗng tuếch, xem ra một phụ nữ nào đó ăn hắn xong lau sạch, cũng rất không đạo đức phủi phủi đít rời đi rồi!
Bất quá loại chuyện này mình cũng đã từng làm với cô, cho nên cũng không oán người ta được, chẳng lẽ lại còn muốn cô ở lại, tuyên bố sẽ chịu trách n
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
22/2017