Tiểu thuyết Bẻ Em Không Thương Lượng-full
Lượt xem : |
p, nhưng nếu như không hỏi, làm sao có thể biết rõ kết quả? Đây chính là phương pháp xử lí hắn suy nghĩ một cái buổi chiều mới suy nghĩ đến —— muốn theo đuổi Trần Việt, nhất định phải kéo Trần nương nương đến hỗ trợ!
Về phần Cảnh Mân, hắn thật sự hi vọng cô hết hy vọng với Trần Việt, bằng không vì tình yêu mà làm cho anh em cốt nhục tương tàn, vậy cũng chính là bi kịch nhân gi¬an.
Con người quả nhiên vẫn ích kỷ, trong lòng nghĩ một đống vấn đề lớn, chính là không dám suy nghĩ Cảnh Mân có thể đột nhiên muốn châm lại tình cũ với Trần Việt hay không.
Cũng mặc kệ kết cục như thế nào, hắn phải hoàn thành quá trình này, như vậy mới có một công đạo đối với cảm tình của mình!
“Tiểu Nhiên?” Lão thái thái mang theo túi xách vừa bước ra cửa, liền nhìn đến một đôi tay to của Cảnh Nhiên đang dùng sức rút tóc ngắn của mình, tuy trong nội tâm ngoài ý muốn sự xuất hiện của hắn, nhưng cũng bất động thanh sắc cười tủm tỉm ngồi vào bên cạnh hắn.
“Bác gái khoẻ.” Cảnh Nhiên nghiêng đầu, nhu thuận hô một tiếng.
“Người bình thường cũng sẽ không có việc gì chạy đến bệnh viện, nói đi, tìm bác có chuyện gì.” Lão bác sĩ vỗ vỗ đầu của hắn, kéo hắn lên, “Vào trong nói đi.”
Cảnh Nhiên rũ đầu đi theo lão thái thái vào văn phòng, thuận tay đóng cửa lại, tuy cùng lão thái thái tiếp xúc không sâu, luôn xem bà một bộ dáng cười tủm tỉm bình dị gần gũi, nhưng không biết có phải là hắn cảm giác sai hay không, lão cảm thấy trong nháy mắt bà mở to hai mắt kia, thấy trong mắt bà loé lên nhiều điểm sáng bóng.
Cũng bởi vì phát hiện rất nhỏ này, hắn mới tùy tiện chạy tới, chỉ là không biết mình có nhìn lầm rồi hay không, bất quá câu cửa miệng có câu, gừng càng già càng cay! Lão thái thái tu luyện nhiều năm như vậy, làm việc sẽ nhìn thong suốt rõ ràng hơn hắn, huống chi bà là mẹ Trần Việt.
Quanh co lòng vòng không phải điểm mạnh của hắn, cho nên vừa mới ngồi vào chỗ của mình, hắn liền đi thẳng vào vấn đề lộ ra lá bài tẩy: “Bác gái, cháu muốn theo đuổi Trần Việt, không chỉ nghĩ, còn muốn hành động, cháu rất là nghiêm túc.”
Lão thái thái hơi chút dừng lại, nhịn được xúc động muốn ngoáy lỗ tai, bởi vì bà hoài nghi mình có phải là đã bắt đầu sinh ra nghe nhầm hay không.
Nếu như bà nhớ không lầm, từ lúc con gái bà công khai thừa nhận mình là đồng tính luyến ái đến nay, ít ra cũng có bảy, tám năm rồi a, nhìn quen bên người cô lui tới đều là bạn gái, hôm nay lại có người đàn ông chạy tới nói với bà muốn theo đuổi con gái bà.
Lúc này giống như có người đột nhiên chạy tới nói cho bà biết trên bảng đặt cái đinh kỳ thật cũng có thể tùy ý dùng tay lấy xuống, làm cho bà khiếp sợ mà lại không thể tin!
“Tiểu Nhiên, cháu nên biết Trần Việt là đồng tính luyến ái a.” Bà không quá xác định hỏi, tâm tình phức tạp, phức tạp giống như lúc trước Trần Việt chạy tới tự nói với mình, cô là đồng tính luyến ái.
Thân là một bà mẹ, bà tuy khai sáng, nhưng không cách nào làm được không ích kỷ, bà biết rõ độ dễ dàng tha thứ về đồng tính luyến ái của xã hội hiện nay là càng lúc càng rộng, tuy rộng rãi, nhưng thực sự không đến tình trạng đối xử như nhau, mình cũng âm thầm vì con gái giữ không ít tâm tư, thậm chí nghĩ tới trợ giúp con gái uốn nắn giới tính.
Hoảng loạn giống như Cảnh Nhiên lúc mới biết em gái mình là đồng tính luyến ái, bà cũng từng bối rối, từng bất lực, vừa vặn là bác sĩ, bà dễ dàng tỉnh táo hơn so với người thường
Mọi ý nghĩ đều không thắng được tình mẹ trong bà, bà yêu Trần Việt còn hơn cả tánh mạng của mình, cho nên bà nguyện ý vô điều kiện tiếp nhận bất luận quyết định gì của Trần Việt.
Nhưng hôm nay đã có người đàn ông tại trước mặt bà vô cùng nghiêm túc nói với bà muốn theo đuổi Trần Việt, điều này bảo bà làm sao tâm tư không phức tạp!
Bất quá sau khi bà đột nhiên hồi tưởng lại việc của người nào đó, trong nội tâm cũng hiểu rõ thêm ít nhiều.
Cảnh Nhiên nghe được câu hỏi của bà, lòng liền giống bị bỏ vào tủ lạnh nhất của tủ lạnh, trong nháy mắt thật lạnh, thật lạnh, lập tức có chút bất cứ giá nào nói: “Cháu biết rõ, cháu cảm giác mình có thể bẻ thẳng cô, chúng cháu đã xảy ra quan hệ.”
Sau khi nói ra như vậy, hắn có một loại cảm giác thấy chết không sờn, nếu như một giây sau lão thái thái liền quật qua một cái tát, hắn cũng sẽ không cảm thấy bất ngờ.
Người hiền lành cũng sẽ có bao che khuyết điểm, hắn lớn như vậy tại trước mặt bà nói cùng ăn nằm trên giường với con gái bà, hơn nữa là khi quan hệ của hai người bọn họ cũng không phải điều kiện tiên quyết, cách làm như vậy có thể nói là đang tìm chết! Không loại trừ khả năng lão thái thái sẽ lập tức trở mặt với hắn.
Ngoài ý định, sau khi lão thái thái nghe lời của hắn, không có nổi trận lôi đình như hắn đoán trước, ngược lại đưa mắt khắp nơi cầm lấy cái ly mút một ngụm nước trà sắp lạnh, lại chậm rãi mà đậy cái nắp lên, mới chuyển qua chính thức nhìn hắn.
“Bác không phải người mù, đương nhiên biết rõ các cháu có xảy ra quan hệ.”
Miệng Cảnh Nhiên há đến có thể nuốt vào hai quả trứng, nửa ngày mới ấp úng nói: “Chẳng lẽ là đêm bão.”
Bác sĩ Trần nhếch miệng cười, tuy tuổi lớn, nhưng một hàm răng vẫn được bảo dưỡng trắng noãn sáng lạn, “Các cháu cho rằng nói đang luận bàn bác liền tin a, cũng không phải học đấu vật, luận bàn phải lâu phải chặt như vậy sao? Các cháu còn làm ầm ĩ hơn cả bão bên ngoài, hẳn là có đến hai ba giờ a.”
Khoé miệng Cảnh Nhiên co quắp lại, rất là không nói gì, quả nhiên gừng càng già càng cay, lão thái thái này bất động thanh sắc, lại đem sự tình nhìn thấu triệt, chẳng lẽ giống với Trưởng tiệm Sở, cũng phúc hắc?
Nhìn tiểu tử này ngạc nhiên, bác sĩ Trần vỗ vỗ vai của hắn nói ra: “Vậy cháu, chính là muốn nói cho bác biết cháu muốn theo đuổi con gái của bác?”
Cảnh Nhiên tính gật đầu, sau đó lại tranh thủ thời gi¬an lắc: “Không phải, hi vọng bác có thể giúp cháu.”
“Sao cháu cảm thấy bác có thể giúp cháu?” Khoé môi Lão thái thái nhếch lên vui vẻ nhìn hắn, dưới ánh mắt sáng ngời có thần, che kín nếp nhăn nơi khoé mắt, nếp nhăn ra độ cong hiền lành.
“Bởi vì không ai có thể giống cháu, cho cô ấy cuộc sống yên ổn nhất, bác cũng đã nói, bác ở trong mắt cô ấy đã thấy được tín nhiệm của cô ấy với cháu, đây là lý do cần nhất.”
Hai tay Cảnh Nhiên chống tại trên đùi mở ra, vô cùng nghiêm túc nói, quạt điện trên đỉnh đầu chuyển động ầm ầm, như là đang giúp đỡ phụ trợ ra khí thế kiên định lúc này của hắn.
Lão thái thái y nguyên hé miệng cười khẽ, trong nội tâm lại nhịn không được âm thầm gật đầu, người trẻ tuổi này, chợt nhìn lại, mặc dù có điểm chất phác, thực sự thật thà phúc hậu đến đáng yêu, thật sự thực sự rất quan tâm, nếu quả thật có thể cùng một chỗ với Trần Việt trôi nổi bất định, cũng không phải là một chuyện không tốt, mà cuối cùng mình cũng thật thích hắn.
Vừa nghĩ như thế, rất dĩ nhiên là sinh sôi ra một loại tâm lý mẹ vợ xem con rể, càng xem càng hài lòng, tuy còn chưa xem đến bát tự (ngày sinh tháng đẻ) của hai người bọn họ, nhưng tất cả không thể nói trước, tổng nên thử mới có thể biết!
“Tiểu Nhiên, bác cũng không biết nên giúp cháu như thế nào, bất quá bác cảm thấy chuyện bẻ thẳng Trần Việt, nhiều ít có chút hấp dẫn.”
Cảnh Nhiên vừa nghe, lập tức mừng rỡ, hai tay nắm tay, hai mắt loé sáng, “Bác gái tại sao cảm thấy hấp dẫn?"
Chương 24
Nguyên nhân cụ thể Trần nương nương cũng không nói rõ ràng được, chỉ nhớ rõ năm đó Trần Việt lớp 9, cô luôn ludịu dàng thuận nghe lời đột nhiên thay đổi như người khác, con người giống như bị rút trống không, cả ngày trầm mặc ít nói, cái xác không hồn, mỗi ngày đeo túi sách đến trường, trở về sẽ nhốt mình trong phòng, Trần nương nương biết rõ đã xảy ra chuyện, nhưng tại trên người Trần Việt khẳng định không hỏi ra nguyên cớ, vì vậy chạy tới trường học muốn biết tình huống một chút, giáo viên lại nói cho bà biết Trần Việt đã xin phép rồi, vài ngày không có đi học.
Tin tức này chấn Trần nương nương choáng váng, chuyện tự tiện xin nghỉ lớn như vậy, thấy thế nào cũng không như là chuyện con gái dịu dàng ngoan ngoãn của mình biết làm, nhưng cô lại làm.
Chẳng lẽ là kỳ thanh xuân phản nghịch đến? Lại tới quá đột ngột a!
Cuộc sống hôn nhân của Trần nương nương và Trần ba ba cuộc sống hôn nhân mới duy trì bốn năm liền lấy ly hôn xong việc, sự thật chứng minh, một cô gái tốt, một phụ nữ tốt chuyện sự nghiệp, cuộc sống hôn nhân của cô cũng không nhất định chính là tốt.
Vì cuộc sống hôn nhân ngắn ngủi, làm cho bà quyết định chuẩn bị cả đời độc thân, không đụng chạm tình yêu, cho nên nàng cũng không có quá nhiều yêu cầu, chỉ cần đứa bé trong bụng thuộc về một mình bà thì tốt rồi.
Có lẽ là bệnh chung của gia đình mồ côi cha, từ nhỏ Trần Việt cũng rất ngại ngùng, rất cô độc, cũng rất trưởng thành sớm, biết không thể tăng thêm gánh nặng cho mẹ, bởi vậy hai người cùng nhau đi tới, cuộc sống bình thường ấm áp, gió êm sóng lặng.
Cũng bởi vì cho tới nay bình an vô sự, cho nên biến cố như vậy thật sự làm cho Trần nương nương có chút trở tay không kịp.
Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể thái độ cường ngạnh yêu cầu nói chuyện với Trần Việt, nào biết Trần Việt giống tảng đá trong khe nước thúi, vừa cứng vừa thúi, mặc kệ Trần nương nương khuyên can mãi, còn kém không có cầm cái kìm cạy mở miệng của cô.
Nhưng thái độ Trần Việt kiên định, chết sống không nói, cuối cùng tốt xấu đã mở miệng, nhưng chỉ là nhàn nhạt nói một câu, mẹ, giúp con chuyển trường a.
Trần nương nương xem như hoàn toàn bị con gái đánh bại.
Cứ như vậy, Trần nương nương đã đau lòng lại không thể làm gì chuyển trường cho Trần Việt, thời gi¬an sau tựa hồ lại khôi phục bình tĩnh trước kia, hai người cũng rất giống đã quên mất điểm tạm từng đột ngột này, bất quá đây cũng chỉ là tựa hồ mà thôi.
Thay đổi của Trần Việt càng phát ra rõ ràng, cô không hề mặc váy, không hề để tóc dài, làm mình giống như con trai, thẳng đến năm Trần Việt hai mươi tuổi, cô chạy đến trước mặt Trần nương nương, trịnh trọng tuyên bố, cô là đồng tính luyến ái.
Nếu như không phải tận lực hồi tưởng năm đó, Trần nương nương sẽ cảm thấy kinh nghiệm như vậy chỉ xuất hiện tại trong mộng, con gái của cô vẫn là học sinh nhỏ nhu thuận nghe lời kia, mà khi cô nhìn thấy Trần Việt và những cô gái khác kề vai sát cánh, liếc mắt đưa tình thì lại không tự chủ nghĩ đến năm đó, khi đó tâm lý Trần Việt bị thương, cho là rất sâu rất sâu a.
Hai tay Cảnh Nhiên vòng chặt, tâm tình phức tạp, nghe ý tứ trong lời của lão thái thái, Trần Việt hẳn là từ sau lần biến cố kia mà thành đồng tính luyến ái, nhưng rốt cuộc là biến cố như thế nào? Có thể khiến một người con gái trở thành đồng tính luyến ái!
Cảnh Nhiên tưởng tượng tình hình lúc đó một chút, tâm đều cảm thấy như kim đâm, tê tê đau, đây là tác dụng phụ của tình yêu a, vui khi đối phương vui, đau lòng khi đối phương khổ, hắn cũng còn chưa có bắt đầu triển khai theo đuổi, cũng đã bắt đầu biết rõ nên vì cô đau khổ! Xem ra hắn thật là xong đời.
“Trần Việt nó có tâm kết (nút thắt trong lòng) a, chính là cái kết này bác không mở được, cũng không biết mở từ đâu, nhiều năm như vậy, nó vẫn luôn rất kiên cường, rất lạc quan, bác một lão thái bà cũng không thể nói nócái gì, chỉ là tình cảm của nó tựa như cưỡi ngựa xem hoa, qua vội vàng, điều này làm cho bác cũng rất sốt ruột nó.”
Lão thái thái thở dài, tiếp tục nói: “Những lời này bác chôn giấu nhiều năm, hôm nay nói ra, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái một chút, tiểu Nhiên, đáp ứng giúp cháu, bác cũng có lòng riêng, bởi vì bác hi vọng cháu sẽ là người có thể trợ giúp Trần Việt.”
Thần sắc Cảnh Nhiên ngưng trọng, tựa như nhận được một phần sứ mạng vĩ đại cứu vớt địa cầu, nghiêm túc gật gật đầu, làm như có thật nói: “Chuyện này liền gi¬ao cho cháu.”
Khoé miệng lão thái thái co quắp lại, bị biểu lộ như võ sĩ thấy chết không sờn kia làm cực kỳ muốn cười, vội vàng cầm lấy ly nước nhấp nhẹ một ngụm, che dấu vui vẻ lơ đãng từ khoé miệng tràn ra.
Đứa bé này thật sự rất thú vị, bà thích!
“Nha, đều đã trễ thế này, trở về không biết có thể kịp làm cơm tối hay không, dạ dày tiểu Việt gần đây không tốt, nếu như không có xã gi¬ao, nó nhất định sẽ về nhà ăn cơm.” Lão thái thái nhìn đồng hồ, nhịn không được niệm vài câu, con mắt thỉnh thoảng liếc về phía Cảnh Nhiên.
“Bác gái cháu đưa bác trở về, nếu như không chê, cháu có thể giúp đỡ bác nấu cơm.” Hắn xung phong nhận việc, không biết lại đúng ý trong lòng lão thái thái.
Vì vậy, cỗ xe cũ kỹ chạy bằng điện, chở Cảnh Nhiên cao lớn, cộng th
Về phần Cảnh Mân, hắn thật sự hi vọng cô hết hy vọng với Trần Việt, bằng không vì tình yêu mà làm cho anh em cốt nhục tương tàn, vậy cũng chính là bi kịch nhân gi¬an.
Con người quả nhiên vẫn ích kỷ, trong lòng nghĩ một đống vấn đề lớn, chính là không dám suy nghĩ Cảnh Mân có thể đột nhiên muốn châm lại tình cũ với Trần Việt hay không.
Cũng mặc kệ kết cục như thế nào, hắn phải hoàn thành quá trình này, như vậy mới có một công đạo đối với cảm tình của mình!
“Tiểu Nhiên?” Lão thái thái mang theo túi xách vừa bước ra cửa, liền nhìn đến một đôi tay to của Cảnh Nhiên đang dùng sức rút tóc ngắn của mình, tuy trong nội tâm ngoài ý muốn sự xuất hiện của hắn, nhưng cũng bất động thanh sắc cười tủm tỉm ngồi vào bên cạnh hắn.
“Bác gái khoẻ.” Cảnh Nhiên nghiêng đầu, nhu thuận hô một tiếng.
“Người bình thường cũng sẽ không có việc gì chạy đến bệnh viện, nói đi, tìm bác có chuyện gì.” Lão bác sĩ vỗ vỗ đầu của hắn, kéo hắn lên, “Vào trong nói đi.”
Cảnh Nhiên rũ đầu đi theo lão thái thái vào văn phòng, thuận tay đóng cửa lại, tuy cùng lão thái thái tiếp xúc không sâu, luôn xem bà một bộ dáng cười tủm tỉm bình dị gần gũi, nhưng không biết có phải là hắn cảm giác sai hay không, lão cảm thấy trong nháy mắt bà mở to hai mắt kia, thấy trong mắt bà loé lên nhiều điểm sáng bóng.
Cũng bởi vì phát hiện rất nhỏ này, hắn mới tùy tiện chạy tới, chỉ là không biết mình có nhìn lầm rồi hay không, bất quá câu cửa miệng có câu, gừng càng già càng cay! Lão thái thái tu luyện nhiều năm như vậy, làm việc sẽ nhìn thong suốt rõ ràng hơn hắn, huống chi bà là mẹ Trần Việt.
Quanh co lòng vòng không phải điểm mạnh của hắn, cho nên vừa mới ngồi vào chỗ của mình, hắn liền đi thẳng vào vấn đề lộ ra lá bài tẩy: “Bác gái, cháu muốn theo đuổi Trần Việt, không chỉ nghĩ, còn muốn hành động, cháu rất là nghiêm túc.”
Lão thái thái hơi chút dừng lại, nhịn được xúc động muốn ngoáy lỗ tai, bởi vì bà hoài nghi mình có phải là đã bắt đầu sinh ra nghe nhầm hay không.
Nếu như bà nhớ không lầm, từ lúc con gái bà công khai thừa nhận mình là đồng tính luyến ái đến nay, ít ra cũng có bảy, tám năm rồi a, nhìn quen bên người cô lui tới đều là bạn gái, hôm nay lại có người đàn ông chạy tới nói với bà muốn theo đuổi con gái bà.
Lúc này giống như có người đột nhiên chạy tới nói cho bà biết trên bảng đặt cái đinh kỳ thật cũng có thể tùy ý dùng tay lấy xuống, làm cho bà khiếp sợ mà lại không thể tin!
“Tiểu Nhiên, cháu nên biết Trần Việt là đồng tính luyến ái a.” Bà không quá xác định hỏi, tâm tình phức tạp, phức tạp giống như lúc trước Trần Việt chạy tới tự nói với mình, cô là đồng tính luyến ái.
Thân là một bà mẹ, bà tuy khai sáng, nhưng không cách nào làm được không ích kỷ, bà biết rõ độ dễ dàng tha thứ về đồng tính luyến ái của xã hội hiện nay là càng lúc càng rộng, tuy rộng rãi, nhưng thực sự không đến tình trạng đối xử như nhau, mình cũng âm thầm vì con gái giữ không ít tâm tư, thậm chí nghĩ tới trợ giúp con gái uốn nắn giới tính.
Hoảng loạn giống như Cảnh Nhiên lúc mới biết em gái mình là đồng tính luyến ái, bà cũng từng bối rối, từng bất lực, vừa vặn là bác sĩ, bà dễ dàng tỉnh táo hơn so với người thường
Mọi ý nghĩ đều không thắng được tình mẹ trong bà, bà yêu Trần Việt còn hơn cả tánh mạng của mình, cho nên bà nguyện ý vô điều kiện tiếp nhận bất luận quyết định gì của Trần Việt.
Nhưng hôm nay đã có người đàn ông tại trước mặt bà vô cùng nghiêm túc nói với bà muốn theo đuổi Trần Việt, điều này bảo bà làm sao tâm tư không phức tạp!
Bất quá sau khi bà đột nhiên hồi tưởng lại việc của người nào đó, trong nội tâm cũng hiểu rõ thêm ít nhiều.
Cảnh Nhiên nghe được câu hỏi của bà, lòng liền giống bị bỏ vào tủ lạnh nhất của tủ lạnh, trong nháy mắt thật lạnh, thật lạnh, lập tức có chút bất cứ giá nào nói: “Cháu biết rõ, cháu cảm giác mình có thể bẻ thẳng cô, chúng cháu đã xảy ra quan hệ.”
Sau khi nói ra như vậy, hắn có một loại cảm giác thấy chết không sờn, nếu như một giây sau lão thái thái liền quật qua một cái tát, hắn cũng sẽ không cảm thấy bất ngờ.
Người hiền lành cũng sẽ có bao che khuyết điểm, hắn lớn như vậy tại trước mặt bà nói cùng ăn nằm trên giường với con gái bà, hơn nữa là khi quan hệ của hai người bọn họ cũng không phải điều kiện tiên quyết, cách làm như vậy có thể nói là đang tìm chết! Không loại trừ khả năng lão thái thái sẽ lập tức trở mặt với hắn.
Ngoài ý định, sau khi lão thái thái nghe lời của hắn, không có nổi trận lôi đình như hắn đoán trước, ngược lại đưa mắt khắp nơi cầm lấy cái ly mút một ngụm nước trà sắp lạnh, lại chậm rãi mà đậy cái nắp lên, mới chuyển qua chính thức nhìn hắn.
“Bác không phải người mù, đương nhiên biết rõ các cháu có xảy ra quan hệ.”
Miệng Cảnh Nhiên há đến có thể nuốt vào hai quả trứng, nửa ngày mới ấp úng nói: “Chẳng lẽ là đêm bão.”
Bác sĩ Trần nhếch miệng cười, tuy tuổi lớn, nhưng một hàm răng vẫn được bảo dưỡng trắng noãn sáng lạn, “Các cháu cho rằng nói đang luận bàn bác liền tin a, cũng không phải học đấu vật, luận bàn phải lâu phải chặt như vậy sao? Các cháu còn làm ầm ĩ hơn cả bão bên ngoài, hẳn là có đến hai ba giờ a.”
Khoé miệng Cảnh Nhiên co quắp lại, rất là không nói gì, quả nhiên gừng càng già càng cay, lão thái thái này bất động thanh sắc, lại đem sự tình nhìn thấu triệt, chẳng lẽ giống với Trưởng tiệm Sở, cũng phúc hắc?
Nhìn tiểu tử này ngạc nhiên, bác sĩ Trần vỗ vỗ vai của hắn nói ra: “Vậy cháu, chính là muốn nói cho bác biết cháu muốn theo đuổi con gái của bác?”
Cảnh Nhiên tính gật đầu, sau đó lại tranh thủ thời gi¬an lắc: “Không phải, hi vọng bác có thể giúp cháu.”
“Sao cháu cảm thấy bác có thể giúp cháu?” Khoé môi Lão thái thái nhếch lên vui vẻ nhìn hắn, dưới ánh mắt sáng ngời có thần, che kín nếp nhăn nơi khoé mắt, nếp nhăn ra độ cong hiền lành.
“Bởi vì không ai có thể giống cháu, cho cô ấy cuộc sống yên ổn nhất, bác cũng đã nói, bác ở trong mắt cô ấy đã thấy được tín nhiệm của cô ấy với cháu, đây là lý do cần nhất.”
Hai tay Cảnh Nhiên chống tại trên đùi mở ra, vô cùng nghiêm túc nói, quạt điện trên đỉnh đầu chuyển động ầm ầm, như là đang giúp đỡ phụ trợ ra khí thế kiên định lúc này của hắn.
Lão thái thái y nguyên hé miệng cười khẽ, trong nội tâm lại nhịn không được âm thầm gật đầu, người trẻ tuổi này, chợt nhìn lại, mặc dù có điểm chất phác, thực sự thật thà phúc hậu đến đáng yêu, thật sự thực sự rất quan tâm, nếu quả thật có thể cùng một chỗ với Trần Việt trôi nổi bất định, cũng không phải là một chuyện không tốt, mà cuối cùng mình cũng thật thích hắn.
Vừa nghĩ như thế, rất dĩ nhiên là sinh sôi ra một loại tâm lý mẹ vợ xem con rể, càng xem càng hài lòng, tuy còn chưa xem đến bát tự (ngày sinh tháng đẻ) của hai người bọn họ, nhưng tất cả không thể nói trước, tổng nên thử mới có thể biết!
“Tiểu Nhiên, bác cũng không biết nên giúp cháu như thế nào, bất quá bác cảm thấy chuyện bẻ thẳng Trần Việt, nhiều ít có chút hấp dẫn.”
Cảnh Nhiên vừa nghe, lập tức mừng rỡ, hai tay nắm tay, hai mắt loé sáng, “Bác gái tại sao cảm thấy hấp dẫn?"
Chương 24
Nguyên nhân cụ thể Trần nương nương cũng không nói rõ ràng được, chỉ nhớ rõ năm đó Trần Việt lớp 9, cô luôn ludịu dàng thuận nghe lời đột nhiên thay đổi như người khác, con người giống như bị rút trống không, cả ngày trầm mặc ít nói, cái xác không hồn, mỗi ngày đeo túi sách đến trường, trở về sẽ nhốt mình trong phòng, Trần nương nương biết rõ đã xảy ra chuyện, nhưng tại trên người Trần Việt khẳng định không hỏi ra nguyên cớ, vì vậy chạy tới trường học muốn biết tình huống một chút, giáo viên lại nói cho bà biết Trần Việt đã xin phép rồi, vài ngày không có đi học.
Tin tức này chấn Trần nương nương choáng váng, chuyện tự tiện xin nghỉ lớn như vậy, thấy thế nào cũng không như là chuyện con gái dịu dàng ngoan ngoãn của mình biết làm, nhưng cô lại làm.
Chẳng lẽ là kỳ thanh xuân phản nghịch đến? Lại tới quá đột ngột a!
Cuộc sống hôn nhân của Trần nương nương và Trần ba ba cuộc sống hôn nhân mới duy trì bốn năm liền lấy ly hôn xong việc, sự thật chứng minh, một cô gái tốt, một phụ nữ tốt chuyện sự nghiệp, cuộc sống hôn nhân của cô cũng không nhất định chính là tốt.
Vì cuộc sống hôn nhân ngắn ngủi, làm cho bà quyết định chuẩn bị cả đời độc thân, không đụng chạm tình yêu, cho nên nàng cũng không có quá nhiều yêu cầu, chỉ cần đứa bé trong bụng thuộc về một mình bà thì tốt rồi.
Có lẽ là bệnh chung của gia đình mồ côi cha, từ nhỏ Trần Việt cũng rất ngại ngùng, rất cô độc, cũng rất trưởng thành sớm, biết không thể tăng thêm gánh nặng cho mẹ, bởi vậy hai người cùng nhau đi tới, cuộc sống bình thường ấm áp, gió êm sóng lặng.
Cũng bởi vì cho tới nay bình an vô sự, cho nên biến cố như vậy thật sự làm cho Trần nương nương có chút trở tay không kịp.
Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể thái độ cường ngạnh yêu cầu nói chuyện với Trần Việt, nào biết Trần Việt giống tảng đá trong khe nước thúi, vừa cứng vừa thúi, mặc kệ Trần nương nương khuyên can mãi, còn kém không có cầm cái kìm cạy mở miệng của cô.
Nhưng thái độ Trần Việt kiên định, chết sống không nói, cuối cùng tốt xấu đã mở miệng, nhưng chỉ là nhàn nhạt nói một câu, mẹ, giúp con chuyển trường a.
Trần nương nương xem như hoàn toàn bị con gái đánh bại.
Cứ như vậy, Trần nương nương đã đau lòng lại không thể làm gì chuyển trường cho Trần Việt, thời gi¬an sau tựa hồ lại khôi phục bình tĩnh trước kia, hai người cũng rất giống đã quên mất điểm tạm từng đột ngột này, bất quá đây cũng chỉ là tựa hồ mà thôi.
Thay đổi của Trần Việt càng phát ra rõ ràng, cô không hề mặc váy, không hề để tóc dài, làm mình giống như con trai, thẳng đến năm Trần Việt hai mươi tuổi, cô chạy đến trước mặt Trần nương nương, trịnh trọng tuyên bố, cô là đồng tính luyến ái.
Nếu như không phải tận lực hồi tưởng năm đó, Trần nương nương sẽ cảm thấy kinh nghiệm như vậy chỉ xuất hiện tại trong mộng, con gái của cô vẫn là học sinh nhỏ nhu thuận nghe lời kia, mà khi cô nhìn thấy Trần Việt và những cô gái khác kề vai sát cánh, liếc mắt đưa tình thì lại không tự chủ nghĩ đến năm đó, khi đó tâm lý Trần Việt bị thương, cho là rất sâu rất sâu a.
Hai tay Cảnh Nhiên vòng chặt, tâm tình phức tạp, nghe ý tứ trong lời của lão thái thái, Trần Việt hẳn là từ sau lần biến cố kia mà thành đồng tính luyến ái, nhưng rốt cuộc là biến cố như thế nào? Có thể khiến một người con gái trở thành đồng tính luyến ái!
Cảnh Nhiên tưởng tượng tình hình lúc đó một chút, tâm đều cảm thấy như kim đâm, tê tê đau, đây là tác dụng phụ của tình yêu a, vui khi đối phương vui, đau lòng khi đối phương khổ, hắn cũng còn chưa có bắt đầu triển khai theo đuổi, cũng đã bắt đầu biết rõ nên vì cô đau khổ! Xem ra hắn thật là xong đời.
“Trần Việt nó có tâm kết (nút thắt trong lòng) a, chính là cái kết này bác không mở được, cũng không biết mở từ đâu, nhiều năm như vậy, nó vẫn luôn rất kiên cường, rất lạc quan, bác một lão thái bà cũng không thể nói nócái gì, chỉ là tình cảm của nó tựa như cưỡi ngựa xem hoa, qua vội vàng, điều này làm cho bác cũng rất sốt ruột nó.”
Lão thái thái thở dài, tiếp tục nói: “Những lời này bác chôn giấu nhiều năm, hôm nay nói ra, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái một chút, tiểu Nhiên, đáp ứng giúp cháu, bác cũng có lòng riêng, bởi vì bác hi vọng cháu sẽ là người có thể trợ giúp Trần Việt.”
Thần sắc Cảnh Nhiên ngưng trọng, tựa như nhận được một phần sứ mạng vĩ đại cứu vớt địa cầu, nghiêm túc gật gật đầu, làm như có thật nói: “Chuyện này liền gi¬ao cho cháu.”
Khoé miệng lão thái thái co quắp lại, bị biểu lộ như võ sĩ thấy chết không sờn kia làm cực kỳ muốn cười, vội vàng cầm lấy ly nước nhấp nhẹ một ngụm, che dấu vui vẻ lơ đãng từ khoé miệng tràn ra.
Đứa bé này thật sự rất thú vị, bà thích!
“Nha, đều đã trễ thế này, trở về không biết có thể kịp làm cơm tối hay không, dạ dày tiểu Việt gần đây không tốt, nếu như không có xã gi¬ao, nó nhất định sẽ về nhà ăn cơm.” Lão thái thái nhìn đồng hồ, nhịn không được niệm vài câu, con mắt thỉnh thoảng liếc về phía Cảnh Nhiên.
“Bác gái cháu đưa bác trở về, nếu như không chê, cháu có thể giúp đỡ bác nấu cơm.” Hắn xung phong nhận việc, không biết lại đúng ý trong lòng lão thái thái.
Vì vậy, cỗ xe cũ kỹ chạy bằng điện, chở Cảnh Nhiên cao lớn, cộng th
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
6/4501