watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Buông Tay, Tôi Không Lấy Chồng-full

Lượt xem :
thể của anh chụp lấy.

Nếu như không phải mặt của cô đỏ như vậy, Hắc Nhược Hoành có lẽ sẽ giật mình vì sự gan dạ của cô, thậm chí mặt cô đỏ đến tận tai.

Anh đè ý cười xuống yết hầu, tay cũng không khách khí nữa, vừa nhéo vừa xoa bóp cánh hoa của cô.

Thân thể của cô thoáng run lên một trận, hô hấp đều trở nên không thông thuận, bên miệng phát ra tiếng nói mê người, móng tay nắm lấy ghế sô pha mềm mại dưới người.

"Thật là mềm!" Anh cười nhạo, ngón tay không đùa giỡn cô nữa, nhẹ cắm vào trong cơ thể của cô, có chút kinh ngạc nói: "Đã ướt thế này!"

Nếu cô còn sức lực, cô nhất định sẽ một cước đá chết anh, nhưng chính là cô không còn sức lực, chỉ có thể mặc cho anh đùa giỡn, bị anh đùa nghịch những tư thế anh thích.

Cô từ ở dưới người của anh chuyển thành ngồi trên đùi của anh, mà giữa hai chân của cô vẫn còn bị anh đùa giỡn, hai luồng bạch ngọc bị anh chơi đùa không tha.

Trong thân thể lửa càng ngày càng hừng hực, anh vẫn còn làm không biết mệt, Đồng Tử Lâm thực sự chịu không nổi, hai tay liền đẩy hai cánh tay của anh ra. Bị đẩy ra, anh trực tiếp buông cô ra, hai tay đặt ở trên ghế sa lon, dù bận vẫn ung dung địa nhìn cô.

Cô chưa bao giờ khiến anh phải thất vọng, cô chủ động vuốt ve dục vọng của anh, anh kinh ngạc nhìn dục vọng thật to của mình, trong thân thể khát khao nó càng lớn hơn.

Giữa bọn họ tình dục cho tới bây giờ đều là nam chủ động, đây là lần đầu tiên cô chủ động, động tác của cô có chút không thành thạo, cô nâng mông, tính toán ngông cuồng ngồi xuống để giải quyết lửa nóng trong cơ thể.

Người đàn ông đúng lúc ngăn cản cô lại, để tránh khỏi tình cảnh khó xử, khiến phải vào bệnh viện, thật sự là rất buồn cười.

Anh ra hiệu cô nhấc mông, tách cánh hoa non nớt giữa hai chân cô, đem dục vọng hơi lớn nhét vào lối giữa của cô, cô vội vàng hít sâu một hơi, anh chỉ bảo nói: "Chậm rãi ngồi xuống."

Cô ngoan ngoãn nghe lời, hai chân cứng ngắc chậm rãi nhẹ nhàng mà ngồi xuống, cảm nhận rõ ràng dục vọng thật lớn của anh tiến vào bên trong, loại cảm giác này rất kỳ diệu, khiến bọn họ hòa tan.

Cô quá mức nghe lời, làm khổ Hắc Nhược Hoành, anh không muốn cứ theo nhịp điệu chậm chạp này, không còn kiên nhẫn nữa hai tay anh cầm eo nhỏ nhắn của cô, hạ thân đâm thẳng lên, trong nháy mắt tiến vào trong chỗ sâu nhất của cô.

Cô bất mãn liếc anh một cái, không một chút nào thích cử chỉ khó hiểu này của anh.

"Lúc này muốn anh chậm lại, không có khả năng đâu!" Đặc biệt anh thực đã đói bụng rất lâu rồi...

Chương 7
Lúc này trên ghế sa lon đang diễn ra cảnh kích tình mãnh liệt, người phụ nữ đưa lưng ngồi ở trên người của anh, thuận theo anh mỗi một lần tiến vào, trên dưới chuyển động, thân thể không khỏi run rẩy, giữa hai chân không ngừng chảy ra mật ngọt trơn trợt.

Hai luồng tuyết trắng không ngừng rung động, nhấp nhô lên xuống, đong đưa những cuộn sóng khác nhau, trái tim tựa như bị một cỗ lực mạnh mẽ rung động.

Người đàn ông nhìn không được nữa, một tay của anh từ phía sau tiến lên phía trước, ngang ngược đặt ở trước ngực cô, ngăn chặn hai luồng tuyết trắng đang gây hấp dẫn ánh mắt anh, nhưng lại ngăn không được luồng tuyết trắng đang ma xát lên cánh tay anh.

Người đàn ông ở phía sau, đem đùi tuyết trắng của cô mở rộng ra, rất hào phóng cùng cô thưởng thức cảnh đẹp. Vật to dài của người đàn ông, như con rắn dài không ngừng xuyên qua hoa viên lầy lội.

Cô khó chịu quay đầu chỗ khác, anh cũng không cho phép, hạ thân đâm vào càng dùng sức, thẳng tới khi cô khuất phục, anh mới chậm trở lại. Hai phiến thịt mềm mại bị đụng đến đỏ bừng, nước mật chảy xuôi trên bắp đùi của anh, giống như nước sông đổ ra, chỉ không ngừng cuồn cuộn như sông đầu nguồn mà thôi.

Cô lắc đầu muốn chống cự, nhưng người đàn ông lại vỗ về chơi đùa khiến cô thoải mái mà kêu rên, những giọt mồ hôi dính đầy trên người, nhưng cô lại không cảm thấy mệt, ngược lại cảm thấy rất sảng khoái.

Anh một cái lại thêm một cái, lúc nặng lúc nhẹ, lại gây khó dễ cho cô, làm trong cơ thể cô không ngừng nổi lên dục vọng, vốn cô muốn khép chân lại, nhưng bị anh bắt được tư thế này.

Cô mở rộng hai chân, mỗi lần anh mạnh mẽ đâm vào thì nơi phía dưới, một trận tê dại và khoái cảm lập tức truyền khắp thân thể.

Nhiệt độ thân thể trở nên thật là cao, thư thái làm cho eo thon của cô vặn vẹo, lối giữa mềm mại co rút lại, hút sâu vật nam tính của anh, khiến cho anh càng va chạm mạnh hơn.

Hắc Nhược Hoành ở giữa hoa huyệt của cô rút ra đâm vào, cho dù trong cơ thể cô tuôn ra chất nhầy trong suốt khiến cho anh ra vào càng dễ dàng, nhưng cô vẫn còn quá chặc.

"Một năm qua cũng không có người đàn ông nào sao?" Anh ở bên tai cô nhẹ nhàng hỏi.

"Làm sao lại không có!" Đồng Tử Lâm mới không thừa nhận, miễn cho anh đắc ý.

Nên nói Hắc Nhược Hoành hiểu cô rất rõ, "Có đúng không?" Ngừng một lát, anh lại nói tiếp, "Một năm qua này anh đã từng qua lại với một hai người phụ nữ, nhưng cũng không có một ai giống như em... Khiến cho anh kích động như vậy..." Vẻ mặt anh không chút đổi sắc mà bịa chuyện, nửa câu đầu là giả, nửa câu sau lại là thật.

Cô cũng biết, người đàn ông này căn bản cũng không phải chung thủy gì! Trong đầu sớm biết sẽ như vậy, nhưng trong lòng cô không tránh được bực tức.

Người đàn ông thoải mái thở ra một hơi, đợi cô một năm qua rốt cuộc cũng đáng giá! Chính cô ta có lẽ không biết, thời khắc này trên mặt cô có một vẻ được gọi là ghen tị.

Một lời nói dối nho nhỏ liền hiểu được tất cả tâm ý của cô, như vậy anh cũng sẽ không cần phải đi ra ngoài mua máy phát hiện nói dối về thử người phụ nữ này.

Thích anh, mới thích "Uống giấm chua" và tự làm chuyện mất mặt như vậy.

Đồng Tử Lâm vừa nghĩ tới có người phụ nữ khác giống như cô ở dưới người của anh phục vụ, giống như cô vuốt ve qua thân thể cường tráng của anh, thì cô liền cảm thấy chán ghét, trên mặt biểu cảm thay đổi bất thường, rón rén muốn rời khỏi anh.

Thấy cô muốn giữ anh làm của riêng, khiến anh rất vui sướng nhưng hành động tiếp theo của cô lại làm anh bất mãn. Thuận thế đem cô đặt ở dưới người, đem vật nam tính từ phía sau đâm thẳng vào ép mở hoa huyệt bên trong ra.

"A!" Đồng Tử Lâm cúi đầu kêu lên một tiếng, trong lòng càng bất mãn, cô không thích tư thế này chút nào giống như động vật đang giao phối vậy, "Buông em ra!"

Cô ở phía dưới anh kháng nghị, giãy giụa, anh lại càng hài lòng hơn, "Đều đã như vậy rồi, em còn muốn đi đâu!" Vừa nói anh vừa hăng say công kích, càng làm hoa huyệt của cô thêm ướt át.

Cô nức nở một tiếng, như một con động vật nhỏ bị khi dễ đến thảm, "Anh cũng đã làm rất lâu rồi..." Chính là muốn nói đại gia anh có thể nghỉ ngơi.

"Chưa đủ!" Một năm ăn chay không thể nói bù ít như vậy, đây chỉ mới là món khai vị mà thôi.

"Em..." Ân ái đúng thật rất thoải mái, nhưng làm lâu như vậy cô cũng cảm thấy khó chịu, "Em không thoải mái, anh dừng lại!"

Ngày xưa chỉ cần cô nói như vậy, anh tuyệt đối sẽ nhanh chóng buông cô ra, nhưng một năm không gặp, Đồng Tử Lâm dường như quên mất một số thứ.

"Phải không?" Hắc Nhược Hoành ngừng lại, rút vật nam tính ra khỏi hoa huyệt của cô, lúc Đồng Tử Lâm còn chưa phản ứng kịp, đem cô lật người lại, mở bắp đùi của cô ra, cẩn thận nhìn xem có phải bị thương gì không.

A! Để cho cô chết đi cho xong! Đồng Tử Lâm không nghĩ tới lời nói của mình lại đưa tới hành động phía dưới, nếu như cô có năng lực biết trước, đánh chết cô, cô cũng không cần bị anh nhìn như vậy, cái địa phương đó chính cô cũng chưa có xem qua lần nào đâu.

Anh hừ lạnh, hoa huyệt ngoại trừ có chút sưng đỏ ra, cũng không có chỗ nào không ổn, đặc biệt cánh hoa nhỏ của cô còn muốn thoả mãn mà run rẩy, rất khó nói anh phục vụ cô không dễ chịu.

Chứng tỏ là cô đang nói dối, anh một lần nữa luân khởi vũ khí, mạnh mẽ đâm thẳng vào. Kích tình mạnh mẽ nhanh chóng đánh thẳng vào cô, cô biết, anh phát hiện lời nói dối của cô.

Trận kích tình này trở thành chạy Ma-ra-tông, mà người ngã xuống trước tất nhiên là cô.

Đến khi trời sáng thì trận kích tình trong căn hộ mới từ từ nhạt nhẽo.

Đồng Tử Lâm thực đã bị dời chiến trường đi, toàn thân trần truồng nằm lỳ ở trên giường, cô mệt mỏi muốn ngủ, trong phòng tắm người đàn ông đang tắm vòi sen. Cô rất muốn ngủ, chỉ cần mí mắt đóng lại là cô có thể ngủ, thế nhưng cô không thể, cô còn chưa có trút giận mà!

Tính tình cô rất quật cường, cô không thích người khác giẫm trên đầu cô, cho nên nhất định phải trút giận. Khi cô nghe được tiếng nước trong phòng tắm ngừng chảy, trong đầu nói nên trút giận mới được.

"Này!" Thanh âm của cô rất nhỏ, hô lên một tiếng, hôm nay thật không có tí sức lực.

Hắc Nhược Hoành dừng động tác lau tóc lại, xác định không phải là anh nghe lầm, mới mở miệng, "Em kêu anh?"

Thanh lọc lại âm thanh khàn khàn cổ họng, Đồng Tử Lâm cố gắng làm cho giọng nói của mình trở lại bình thường, "Ngày hôm qua coi như không có gì phát sinh cả!"

Lời kịch này hẳn là câu đối thoại sau một đêm tình của nam nữ sao? Hắc Nhược Hoành nhíu nhíu mi, "Ừ" nhẹ giọng đáp một tiếng, không có dị nghị gì.

Trong lòng cảm xúc lẫn lộn, Đồng Tử Lâm cau mày, tại sao lại như vậy? Anh dường như không có một chút nào quan tâm đến cô, là bởi vì anh có phụ nữ khác sao?

Một năm không gặp, anh dường như thay đổi rất nhiều, Đồng Tử Lâm mệt mỏi ý thức bây giờ muốn ngủ như hồ dán, cô rất muốn ngủ, thế nhưng nghĩ đến người đàn ông này không nghĩ đến cô nữa, thì con trùng tham ngủ đều bị đuổi đi hết.

Cô khẽ nâng đầu lên, trong mắt chứa sự không cam lòng, bất mãn, cô bị anh đè xuống giường giằng co một đêm, giống như là gái hầu anh ngủ.

Hắc Nhược Hoành không nói gì, chỉ nói: "Tối hôm qua anh không có tránh thai."

Đồng Tử Lâm khóe miệng nâng lên một nụ cười, người đàn ông này thật ấu trĩ, cho rằng dựa đứa trẻ là có thể trói chặt cô? Cô đang muốn phản bác thì anh lại nói thêm một câu khiến cô tức giận muốn hộc máu.

"Nhớ uống thuốc." Hắc Nhược Hoành ném khăn lông xuống, qua loa vuốt lại tóc, nhặt quần áo trên đất lên, nhanh chóng mặc vào.

Lúc này mỗi một lời nói, một hành động của người đàn ông này, đều khiến cho Đồng Tử Lâm cảm giác cô thực sự giống như gái hầu anh ngủ, "Hắc Nhược Hoành, anh..."

"Anh đi trước." Hắc Nhược Hoành đi về phía chiếc gương chỉnh sửa lại một chút, xoay người ánh mắt nhìn người phụ nữ trên giường, gương mặt lạnh nhạt.

Tức giận, lửa giận trong lòng càng cháy mãnh liệt, Đồng Tử Lâm cắn cắn môi, đột ngột đề nghị: "Anh có muốn tiếp tục duy trì quan hệ này không?"

Nếu là Hắc Nhược Hoành trước kia, nhất định sẽ khinh thường hành vi này của cô, thậm chí còn mắng cô một trận...

Hắc Nhược Hoành nhíu mi, "Như vậy chỉ là quan hệ... trên giường?"

Cô gật đầu, trong mắt khiêu khích rất rõ ràng, "Có muốn hay không?"

Anh nở nụ cười, một nụ cười không có tí độ ấm nào, "Được."

Đồng Tử Lâm kinh ngạc, cô thế nào cũng không nghĩ tới anh sẽ hùa theo lời của cô, còn đáp ứng lời đề nghị hoang đường này. Đột nhiên cảm thấy một năm này, cô hình như đã bỏ qua việc gì, "A, a Hoành?"

Không hề kêu cả tên lẫn họ của anh, Đồng Tử Lâm giống như trước kêu tên anh như vậy.

"Làm sao vậy? Lâm Lâm."

Anh xưng hô như vậy không có gì sai, chỉ là thiếu một chút ôn nhu, anh trước đây gọi tên của cô, dù sao vẫn khiến cho nàng có một cảm giác vui sướng phất qua.

"Không có gì..." Dáng vẻ kiêu ngạo thoáng cái bị diệt, lúc này Đồng Tử Lâm không biết hình dung tâm tình cô như thế nào, Hắc Nhược Hoành đi lên phía trước, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của cô, mặt không thay đổi nói lại một lần, "Nhớ kỹ uống thuốc." Dặn dò xong liền xoay người rời đi.

Cô ngơ ngác nhìn bóng người đi xa, nhìn cánh cửa bị đóng lại, cả phòng đột nhiên rơi vào một mảnh yên tĩnh. Loại im lặng không một tiếng động này thật đáng sợ, Đồng Tử Lâm cảm thấy sau một đêm hoan ái mệt mỏi, ý thức cùng thân thể dường như tách khỏi nhau.

Anh, làm sao lại thay đổi như vậy? Trước kia anh đâu như vậy? Cô để tay lên ngực tự hỏi lòng. Lúc trước anh đối với cô rất tốt, đúng, chỉ có thể dùng một chữ tốt để hình dung anh, nhưng bây giờ anh đối với cô, điều không phải tốt, nhưng cũng không xấu, nên hình dung như thế nào đây...

Trong lòng có một thanh âm vang lên, là không quan tâm... Đúng, chính là không quan tâm, anh bây giờ đối với cô chính là không quan tâm, anh lặp đi lặp lại nhiều lần nhắc nhở cô uống thuốc, không muốn giữa bọn họ có bất kì điều gì ràng buộc.

Cô nên lớn tiếng hỏi lại anh, tại sao m
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
286/3034