watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Cô Bé Nói Dối

Lượt xem :
c to đầy ớt nữa. Đinh Đang lửng thửng vừa đi vừa ăn cóc nhồm nhoàm. Ba mà nhìn thấy cảnh này , chắc té xỉu mất thôi - Nghĩ đến đôi mắt mở to kinh ngạc của ông , Đinh Đang nghe thích thú rồi chắc lưỡi nói như than - Thiệt tội nghiệp , ba không biết được cái cảm giác ăn hàng rong trên phố ngon như thế nào đâu .
Đinh Đang đã đi hết khu vực sân gol. Băng qua một bãi cỏ dành đua ngựa nữa thôi là đến cổng rồi. Bây giờ Đinh Đang mới nhớ đến mục đích của mình. Đảo mắt nhìn quanh , cô mừng rỡ khi thấy lão già bụng phệ đứng gần quầy bán vé. Vẻ mặt đăm chiêu , lão như đang suy nghĩ nên đặt cược cho chú ngựa nào .
Cơ hội tốt. Đinh Đang bước nhanh đến bên lão , lựa tư thế cẩn thận , cô ngã chúi vào người lão. Mâm bánh bay vèo xuống đất văng tung toé .
Bất ngờ nên lão ta hoàn toàn thụ động không sao gượng được. Tờ báo tung cao , lão thấy tấm thân hơn bảy chục ký của mình té ngửa ra sau.
Một cái gì đó ươn ướt tanh tanh đập vào mặt lão tối sầm. Phân bò chăng?
Ồ ! Chỉ là gói mắm ruốc đầy ớt của Đinh Đang , sẵn tay cô ụp luôn vào mặt lão đấy mà. Đáng đời chưa?
Miệng chưa kịp chành ra nở nụ cười đắc thắng , Đinh Đang đã phải kéo nó xuống , chảy xệ ra thảm não trên gương mặt đầy vẻ thê lương , đau khổ. Một tay ôm bụng , cô oằn oại , lăn lộn kêu đau dưới đất . Vòng người quanh cô đang lớn dần lên.
- Ôi da , đau bụng quá , đau bụng quá , trời ơi , chắc chết quá !
- Này em bé , em sao vậy? - Một bàn tay thân ái đỡ Đinh Đang ngồi lên. Biết con người tốt bụng kia đã trúng kế mình , cô không cho lão phệ kịp lên tiếng thanh minh , cất giọng nghẹn ngào :
- Dạ , con đang đi bán , ông này từ đâu đụng con một cái , đổ hết bánh rồi , hu hu...
- Nhãi ranh , tao đụng mày bao giờ chứ? - Đã lau sạch mặt bằng cái khăn mù xoa trắng , lão phệ gầm lên tức giận. Trời ơi , nếu không có vòng người vây quanh đó , lão đã bóp cổ cô chết rồi. Cái mùi mắm ấy vẫn còn tanh nồng trên mặt lão.
- Thì hồi nãy đó , chú vừa đi vừa đọc báo nên đâu có thấy. Ui da , đau quá ! - Đinh Đang lại nảy người lên , oằn oại .
- Em bé à , em có sao không? Tôi chở em đi bệnh viện nhé?
- Ôi , ông ta bỏ đi kìa...
Hé một con mắt , thấy lão dợm bỏ đi , Đinh Đang hét lớn. Một bàn tay liền túm lão lại , bắt lão đền mâm bánh tiêu cho cô.
Phải bỏ năm chục ngàn để mua thứ vất đi , lão cay trong lòng lắm , nhưng biết làm sao , toàn dân máu mặt trong thành phố , lão đâu dám để lòi cái bản chất bủn xỉn , bần tiện của mình ra. Đành phải đền thêm cho cô một trăm ngàn tiền thuốc nữa.
- Cháu bé , cháu đã bớt chưa? - Người đàn ông tốt bụng ôn tồn hỏi khi thấy Đinh Đang nằm im không kêu la nữa.
- Dạ bớt rồi - Mục đích đã thành , Đinh Đang không cần đóng kịch , cô khẽ xoa xoa cái bụng - Bây giờ chỉ còn ê ê thôi .
- Tội nghiệp - Tặc lưỡi , móc túi lấy một trăm ngàn trao cho cô , người đàn ông hảo tâm trầm giọng... - Cho cháu đó .
- Thôi cháu hỏng có lấy đâu - Đinh Đang từ chối thật lòng , nhưng ông đã bỏ đi nhanh. Vòng người cũng tan dần , bỏ mặc mình cô ngồi trên sân cỏ , giữa đám bánh và số tiền một trăm ngàn trên tay .
- Ê ! - Một bàn tay vỗ lên vai Đinh Đang rồi một giọng nói vừa quen vừa lạ thoảng qua :
- Đóng kịch tài ghê hén !
Bị đoán trúng tim. Đinh Đang giật nảy người lên sợ hãi. Không biết ai mà tài thế? Cô chần chừ chưa dám quay đầu lại. Cứ sợ gặp lão bảo vệ lớn con , mặt đằng đằng sát khí.
- Sao? Biết sợ rồi hả? Năn nỉ một tiếng đi , đây hứa bỏ qua cho.
Dường như không phải giọng người bảo vệ. Thoáng bình tâm , Đinh Đang thoáng nhìn lên , đôi mắt bỗng sững sờ chết lặng. Sao lại là hắn chứ? Tên láu cá trên khán đài làm rơi chìa khóa mà cô ngỡ cả đời này không bao giờ còn gặp lại.
- Lúc nãy quăng mười ngàn lại , cứ ngỡ đó đầy lòng tự trọng , thanh cao khiết bạch lắm. Nào ngờ chê đây con cá nhỏ , tìm con cá khác lớn hơn. Chà ! Được những hai trăm mấy chục ngàn , tha hồ mà ăn vặt.
Gương mặt hắn nhơn nhơn , kèm theo cái giọng điệu xỏ xiên trông thật là đáng ghét. Cắn chặt răng , Đinh Đang chỉ muốn đập hắn một cái cho đã đời. Chẳng hiểu cóc khỉ gì cũng làm vẻ ta đây ngon lành lắm. Đinh Đang này mà thèm làm mấy chuyện tiểu nhân kia. Đừng hòng.
- Thôi , nói vòng vo chẳng qua nói thẳng , chia một trăm ngàn đi , đây hứa bỏ qua cho. Không thì đây bắt lên trực ban , kể cho chú bảo vệ nghe là đó rồi đời.
Bàn tay đưa ra , hắn như muốn tóm lấy Đinh Đang. Trong một giây bị động , cô nghe lúng túng không biết giải quyết sao. Một trăm ngàn không là gì , nhưng tự nhiên mất không cho hắn , tức lắm !
Còn không đưa , bị bắt lên bảo vệ thì sao? Co rúm người lại , Đinh Đang như đứng giữa ngã ba đường.
Bỗng. Bốp !
Bàn tay đang đưa ra bỗng rút nhanh về. Đưa mắt nhìn lên. Đinh Đang ngac nhiên nhìn hắn ôm lấy cục u to tướng trên đầu. Ai đã ném mạnh hòn đá vào hắn vậy? Thích thú , Đinh Đang đảo mắt nhìn rồi nhoẻn cười toe toét cúng thằng bé đánh giày , kẻ đã âm thầm núp sau bụi cây cứu nó.
Đáng đời chưa?
Cái miệng chu ra và nụ cười hớn hở của Đinh Đang làm hắn tức sôi gan. Muốn nhào đến bạt tai một cái cho bõ ghét nhưng sợ viên đá vô hình quá , hắn đành phải quay lưng , hậm hực nghiến răng hù :
- Ranh con , đừng có vội mừng.
- Ủa ! Sao đi nhanh vậy? - Còn một trăm ở đây này , lại lấy đi - Như trêu ngươi , Đinh Đang cất giọng gọi theo rồi phá lên cười ròn rã. Thằng bé đánh giày trong bụi cây cũng cười theo. Trong chớp mắt , Đinh Đang và đám trẻ trở nên thân thích. Xúm lại trên bãi cỏ , chúng vừa ăn bánh tiêu đường , vừa cười nhạo lão già bụng phệ , tiếng cười cứ vang rân.

Chương 4


Bật nhẹ công tắc điện , nhìn ánh đèn loé lên sáng rực một góc đường , Đinh Đang mỉm cười tự khen mình có con mắt tinh đời . Bao nhiêu năm rồi , vậy mà chẳng một ai nhận ra được. Đây là một ngã tư chứa đầy tiềm năng kinh tế , thuận lợi cho việc phát triển kinh doanh. Nhất là kinh doanh bánh bao và bánh bông lan nướng.
Vậy mà chỉ một lần , phải , chỉ một lần đi ngang , bằng con mắt chuyên gia có di truyền cô đã nhận ra ngay. Bỏ bánh tiêu đường , cô nằng nặc đòi bà bảy dắt đi gặp bà chủ lò bánh bao nói chuyện.
Với chiếc lưỡi Tô Tần , với tất cả vốn liếng học được của các thành viên tiếp thị lừng danh. không đầy một tiếng , Đinh Đang đã thuyết phục được bà chủ lò bánh bao nổi tiếng kỹ tính và hung dữ , để bà chẳng những bỏ bánh bao gối đầu cho bán mà còn chơi sộp sắm luôn cả bộ đồ nghề vừa tủ vừa nồi cho cô nữa.
Xem ra cũng gọn gàng và có ấn tượng lắm. Đinh Đang một lần nữa gật đầu hài lòng với công trình của mình. Nói là công trình của cô chứ thật ra... đây cũng là công của dì Ba và dì Bảy. Suốt một buổi chiều , hai bà đã vận động đám thanh niên ra phụ cô. Lớp kê dù , lớp khiêng bàn. Vất vả lắm mới sắp xếp được cho cô một chỗ bán trông gọn gàng , đẹp mắt như vậy.
Vặn cho bếp dầu cháy cao thêm chút nữa , khoan khoái tựa lưng vào chiếc ghế bố , Đinh Đang thấy bán bánh bao sướng hơn bán bánh tiêu đường nhiều.
Vì bán ban đêm nên cô không cần phải đội nón , che khẩu trang kín mít mặt mày trốn nắng. Khỏi đi mỏi chân lại khỏi rao khan tiếng nữa. Thế mới biết , làm việc gì cũng cần có đầu óc. Không nhạy bén là cả đời cất đầu lên không nổi.
Cơn gió đêm nhẹ thoảng , hất tung mái tóc Đinh Đang lòa xòa trên má. Ngã đầu ra sau ghế , đôi mắt cô bắt gặp một căn biệt thự được kiến trúc theo kiểu tân thời , rất đẹp , rất sang.
Nguy nga thế này , hèn gì ban chiều dì Ba không tấm tắc khen cùng bà Bảy chứ. Hai bà còn ao ước được một lần đặt chân vào căn nhà ấy rồi có chết cũng vui lòng. Chà , bộ ở nhà đẹp là ngon lắm sao?
Nheo mắt ngắm căn biệt thự , Đinh Đang thầm công nhận nó đẹp và trang nhã lắm. Hơn cả tòa nhà cao sáu tầng của cha con cô nữa. Một chút ganh tỵ len nhẹ vào hồn để cô nghe giận ba ghê. Bao nhiêu lân cô bảo phá đi xây lại căn mới cho đẹp rồi mà ông đâu có chịu. Cứ bảo kỷ niệm của ông nội cần phải giữ gìn. Còn hứa cất cho cô một căn khác giống như vậy nữa. Hỏi có chán không? Bảo thủ cố hữu gì dữ vậy?
Có một chiếc mô tô phân phối lớn vừa thắng sau lưng. Đinh Đang ngỡ khách sộp mua bánh , cô quay đầu rồi hốt hoảng cúi thụp người , dấu mặt sau thùng bánh nghe tim đập thình thịch .
Oan gia nợ báo , đúng thật rồi. Dựa lưng vào cây cột điện. Đinh Đang khẳng định với lòng. Không thì sao đi đâu mình cũng trông thấy hắn. Mà hắn đến đây để làm gì? Cầu trời cho hắn đừng thèm ăn bánh bao bất tử.
Chiếc mô tô được đẩy đi rồi. Chưa kịp mừng , Đinh Đang đã nghe chân tay rã rời. Trời hỡi , tệ hại hơn bao giờ hết. Sao hắn lại có thể là chủ nhân căn biệt thự tuyệt vời kia?
Hy vọng hắn chỉ là người bạn đến chơi. Đinh Đang áp người sát vào cây cột đèn ngầm theo dõi. Bây giờ cô nhận thêm , cái gã láu cá kia không chỉ đi một mình. Sau lưng hắn còn một giai nhân nữa.
Một giai nhân rất đẹp , rất model với bộ đầm cao khoe cặp đùi thon lẳn. Mái tóc quăn bồng và gương mặt đầy son phấn. Cô ả đeo đầy nữ trang lấp lánh , ra vẻ một người giàu có lắm.
Gã láu cá đã mở được cánh cửa bằng chiếc chìa khóa nhỏ xíu của mình. Nhìn điệu bộ hắn tự tin đẩy xe vào nhà , Đinh Đang biết hắn đích thực là chủ nhân .
Sao bây giờ? Nhón nhón chân , Đinh Đang không lo cho điểm kinh doanh lý tưởng của mình sắp bị lung lay. Cô chỉ nóng lòng muốn biết sau bức tường dày cộm đầy miểng chai kia , gã láu cá nói gì với cô gái đẹp. Họ có phải là người yêu của nhau không nhỉ?
Muốn biết quá ! Nỗi tò mò như lửa thiêu làm Đinh Đang đứng ngồi không yên. Cô mặc kệ nồi bánh bao nguội lạnh. Nhắc chiếc ghế đến sát gờ tường. Hít một hơi thật sâu , nhón người lên , Đinh Đang đu tòong teng trên thành như một chú thằn lằn.
Gì chứ leo tường , Đinh Đang chuyên nghiệp lắm. Ở nhà , cô vẫn thường lén ba đi chơi theo kiểu này hoài. Nên không cần phải tốn nhiều công sức cô đã vắt vẻo trên tường , ngay trụ đèn như một chú mèo con.
Búng mình , đu tay qua một chạng cây gần đó , chưa kịp sửa lại tư thế ngồi cho thoải mái , Đinh Đang đã phải nín thở ngồi im. Bởi trời xui đất khiến , tàn cây nào không chọn , cô lại chọn ngay tàn cây có đôi tình nhân ngồi ôm nhau tâm sự .
Thoảng trong tiếng lá xạc xào , Đinh Đang nghe giọng cô gái khàn khàn :
- Triệu Vỹ , em đố anh , chiếc nhẫn hột xoàn em đang đeo mấy ly đây?
Khe khẽ vạch tàn lá nhìn ra , Đinh Đang thấy Triệu Vỹ cầm tay cô gái lên nhìn rồi xì một tiếng :
- Nhỏ xíu vậy , chừng hai ly mấy chứ gì ?
- Ba ly rưỡi của người ta đó - Cô gái cải chính lại rồi kéo dài giọng của mình ra - Của anh Duy tặng cho em đó. Ảnh bảo...
- Vứt mẹ cái này đi - Kèm theo giọng cáu kỉnh là một tiếng cạch. Giọng cô gái thất thanh.
- Sao lại ném của em đi?
- Ngày mai anh mua cho em chiếc khác to hơn - Triệu Vỹ cộc cằn - Còn bây giờ , cấm em nhắc đến tên Duy chó chết.
- Ô ! Người hùng của em cũng biết ghen ư? - Cô gái cười lả lơi pha chút tự hào.
- Còn nói nữa , có tin anh giết em không?
- Ôi ! Đừng anh !
Giọng cô gái nghe gấp rút , làm Đinh Đang ngỡ gã Triệu Vỹ côn đồ dở thói vũ phu đánh đập cô ta. Đinh Đang cúi thấp xuống , cố gương đôi mắt to nhìn xuyên qua bóng tối. Lòng nhủ lòng , dù đánh không lại , cũng nhảy xuống can thiệp kịp thời.
Nhưng... gì thế này ! - Đôi mắt Đinh Đang chơm chớp lạ lùng. Không phải đánh nhau , mà Triệu Vỹ làm gì... kỳ cục vậy? Hắn hôn cô gái một cách say mê.
Là cô bé sống trong tháp ngà , được nâng niu gìn giữ như báu vật. Đinh Đang chưa một lần chứng kiến cảnh yêu đương nam nữ , cũng như chưa một lần đọc qua sách báo hay phim ảnh . Nên giờ đây được chứng kiến cảnh âu yếm của hai người , cô ngơ ngác lắm. không biết xấu hổ , Đinh Đang cứ tròn xoa đôi hột nhãn. Lòng hoang mang , cô thầm tự hỏi. Sao Triệu Vỹ lại làm như vậy nhỉ? Và cô gái đẹp kia? Sao cô ta lại bằng lòng? Bộ không biết nhột sao?
- A...a...
Và rồi Đinh Đang không nén được tiếng kêu kinh ngạc thoát ra khỏi miệng.
- Ai?
Tiếng kêu của Đinh Đang đã làm Triệu Vỹ giật mình. Ngưng các hành động yêu thương , ngẩng đầu lên , hắn hét to giận dữ.
Hoảng quá , Đinh Đang nằm bẹp luôn xuống tàn cây , nín thở. Mong sao hắn lầm tiếng kêu của mình với tiếng con tắc kè đang tặc lưỡi ngoài kia.
Nhưng... Triệu Vỹ không thuộc hạng dễ bỏ qua sự việc. Nhặt cây đèn pin dưới đất lên , hắn cẩn thận lia vào từng lùm cây tìm kiếm.
Làm sao bây giờ? Bị phát hiện mất thôi. Bỗng nhiên Đinh Đang thấy mình sáng suốt và liều lĩnh vô cùng. Đợi Triệu Vỹ vừa quay lưng lại , cô lập tức phóng xuống ngay. Nhanh như một con mèo , chân vừa chạm đất , cô vụt chạy đi.
- Anh...
Cô gái chỉ kịp kêu và Triệu Vỹ cũng kịp xoay người lại nhìn thoáng qua bóng cô. Đinh Đang biết hắn muốn đuổi theo mình , nhưng sẽ không bao giờ đuổi kịp. Bởi giờ đây , cô đang ở trên gờ tường trong tư thế tuột nhanh xuống đất. Nghĩ đến gương mặt cau lại , tối sầm của hắn , Đinh Đang thấy thích quá , buột miệng cười lên thành tiếng.
- Mày đi đâu nãy giờ hả? - Một bàn tay bỗng đạp mạnh lên vai cô. Sợ muốn rụng tim , Đinh
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1616/4364