Tiểu thuyết Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn-full
Lượt xem : |
đem lời trong lòng của mình nói ra? Ngẩng đầu nhìn thấy trong gương xuất hiện 1 nam tử khí thế hiên ngang, hô hấp của cô đột nhiên cứng lại.
Anh đến đây từ lúc nào? Lisa Qun Liao rời đi từ bao giờ, cô vì sao một chút cảm giác đều không hay, đối với sự xuất hiện của anh quá mức giật mình, chỉ có thể ngây ngốc nhìn cái thân ảnh cao lớn sững sờ trong gương.
Anh, rất tuấn tú, rất tuấn tú, đẹp đến nỗi làm cho cô không biết dùng từ gì để hình dung, một thân âu phục màu đen, chỉ nhìn cũng biết nó rất xa xỉ, cũng chỉ có quần áo như vậy, mới có thể làm cho khí chất quý tộc của anh thể hiện rõ rệt hơn.
Anh chậm rãi tới gần cô, đôi mắt tối đen gắt gao nhìn chằm chằm cô.
Anh đang nhìn cái gì? Có phải cảm thấy bộ dạng cô lúc này rất kỳ quái? Bình thường như cô, mặc vào lễ phục như vậy, kỳ thật có phải là thực sự không thích hợp?
Cô cúi đầu, không dám đối diện với anh, xấu hổ cô lúng túng thầm nghĩ muốn ra khỏi nơi này, nếu có cái cửa tại đây thì tốt rồi, như vậy là cô có thể ra khỏi nơi này ngay.
Anh đi đến phía sau cô, yên lặng nhìn cô trong kính, anh chỉ biết cô là một khối ngọc thô chưa được mài dũa, xem, giống giờ như bây giờ, chỉ là mài dũa chút đỉnh mà cô đã như hào quang tỏa sáng, có lẽ không phải là đẹp nhất, nhưng là khí chất dịu dàng kia cũng đũ động lòng người, nhìn dung nhan đang cúi thấp, trong lòng anh lại ở mãnh liệt giãy dụa.
Anh thực sự muốn đem vẽ đẹp của cô ra cùng vô số người chia sẽ sao? Ánh hào quang này chỉ thuộc về riêng anh, không cho bất luận kẻ nào nhìn.
Hơi thở nóng rực phun trên cái cổ trần trụi bóng loáng của cô,“Có lẽ, anh không nên đưa cho Lisa Qun Liao nhiều tiến như thế , nhìn xem cô ta đã chọn cho em lễ phục.” Tay thô ráp lướt qua nơi mềm mại, thở dài :“Lộ ra nhiều như vậy.” Bàn tay vẫn ôn nhu phủ trên đôi gò bồng tuyết nộn.
“A, không cần.” Ý đồ của anh rất rõ ràng, cô vội vàng bắt lấy bàn tay to không an phận,“Nơi này không được.” Này gian phòng làm việc người lui tới, nếu như bị họ nhìn thấy, nói ra nói vào nàng thật không muốn sống nữa.
“Yên tâm, anh đuổi bọn họ đi hết rồi.” Tay bị nắm trụ không thể động? Không quan hệ, anh trực tiếp tại trên tuyết phong tay qua lại vuốt phẳng, cảm thụ nơi đó da thịt nhẵn mịn, thật là, làn da lúc đầu đã mềm mại như nước, sau khi trải qua bảo dưỡng, khi chạm vào ngón tay liền bị hấp dẫn, không nỡ buông ra.
“Ai, không phải cái nguyên nhân kia.” Anh rõ ràng là thông minh, cái chuyện này còn phải tự hỏi, cho dù không có người ngoài ở trong này, nhưng là anh đuổi người ta đi, ý đồ rõ ràng như vậy, kẻ ngốc cũng nhìn ra là anh muốn làm gì. Nghĩ đến mọi người bên ngoài đều biết bọn họ ở bên trong làm ra cái chuyện tốt gì, cô liền xấu hổ đến mức muốn độn thổ, làm sao có can đảm làm theo ý anh.
“Nhưng là anh nghĩ muốn em, làm sao bây giờ?” Để sát vào môi, hôn lên bờ vai của cô, say mê với mùi hương thoang thoãng bên trong người cô, không phải là loại dầu thơm rẽ tiền mà là thứ mùi duy nhất chỉ thuộc về cô, một mùi hương hoa dại nhàn nhạt rất tự nhiên.
“A?” Ngây ngẩn cả người, thật là nhanh như vậy,“Không phải, không phải sau đó lại…… Muốn?”
Cô, cô làm sao có thể đáng yêu như vậy, Bách Lăng Phong thiếu chút nữa nhịn không được cười ha hả, xem cô một bộ dáng thật sự đáng yêu, giống như một cái tiểu bạch thỏ vô tội, mở to ánh mắt hồng hồng, cùng thương lượng với đại dã lang đang muốn ăn cô, có thể đợi trễ một chút hãy ăn cô?
“Không được!” Ác liệt muốn đùa cô.
“A?” Như vậy liền cự tuyệt cô, Hạ Di Hàng có chút không biết làm sao nhìn anh, cô biết hiện tại tuyệt đối không thể cho anh cùng với cô làm “Cái kia”, nhưng là nam nhân bá đạo, muốn lúc nào, cũng chưa từng để ý qua ý kiến của cô? Cho nên dù cô đồng ý hay không, kết quả cũng đều như nhau?
Hiện tại rốt cuộc phải làm sao? Một cái vòng cổ lạnh lẽo liền gọi cô từ trong suy nghĩ trở về, ngẩng đầu, nhìn thấy cái vòng cổ lấp lánh chiếu sáng nằm trên cổ của cô.
“Đây là……” Nhỉn đến cái vòng cổ thì trong lòng cô rất ngạc nhiên, ngón tay ở trên vòng cổ sờ qua 1 viên, thoạt nhìn thấy kim cương đắt giá liền dọa cô sợ đến ngây người, chính giữa cái vòng là 1 hạt kim cương lớn có hình giọt nước, tỏa sáng lấp lánh.
“rất hợp với quần áo em đang mặc.” Thưởng thức nhìn cái cổ lóng lánh kim cương cảu cô, quả nhiên, kim cương là nữ nhân là bạn tốt, nói vậy thật sự cũng không sai, nó ánh sáng rực rỡ trời sinh chính là dùng để tôn lên nét đẹp của cô.
“Nó…… Nặng bao nhiêu?” Cẩn thận hỏi, nghĩ đến trên cổ mình đeo hoàn toàn là kim cương thật, cô liền cảm thấy cổ nặng đến nổi không thể đứng dậy.
“Mỗi hạt đều nặng 1 Carat, rất hoàn mỹ.”
Cô hít vào 1 ngụm khí, cô không có mua qua kim cương, không biết rõ giá cả của nó, nhưng cô nhìn thì biết, loại này độ khúc xạ cùng với màu sắc, đeo ở trên cổ của cô, mỗi một hạt đều là tốt nhất, cái kia giá cả……
“Cái này?” Vỗ về vòng cổ, giá trị của nó xem ra có thể đòi mạng.
Anh vừa muốn trả lời, đã bị cô vội vàng đưa tay lên ngăn trở,“Quên đi, anh chính là đừng nói nó tốt như thế nào.” Cô đột nhiên không muốn biết giá trị của cái vòng kim cương này, nàng sợ mình sẽ nghĩ bậy.(anchan: vì nguyên văn nghe rất kỳ lạ nên ta tự mình thay đổi vậy)
“Em có thể hay không không đeo cái này?” Nếu cô phải đeo cái này, cô sợ ngay cả đi đường cũng đi không nỗi.(anchan: chị ngu vừa thôi, kim cương, là kim cương đấy, em mơ còn ko dc nữa là)
“Thời gian không sai biệt lắm.” Anh nhìn nhìn đồng hồ, không để ý đến vấn đề của cô.
“Lăng……”
“Em không muốn cùng anh đi đến chổ đó, vậy chúng ta lại tiếp tục cái việc khi nãy, ân?”
“Chắc cũng sắp muộn rồi, chúng ta đi mau.” Cuối cùng, người gấp gáp vẫn là Hạ Di Hàng.
Yến tiệc của những nhà giàu có, chính là như vầy?
Theo sâu trên con đường, từng loạt từng loạt xe hơi quý báu chỉnh tề sắp hàng ở ven đường, còn có không ngừng hiện lên cửa kính xe là rừng cây rất âm u, lần nữa nói cho Hạ Di Hàng biết, chủ nhân của yến hội này, không giàu có thì cũng sang trọng.
“Chúng ta rốt cuộc tới tham gia cái tiệc tối gì?” Cô lặng lẽ hỏi người đàn ông đang ngồi bên cạnh, khi đi vào con đường này xe đã chạy được hơn 10 phút, trời ạ, người ở nơi này có tiền nhiều đến mức khoa trương như vậy? Đập vào mắt đều các loại xe đắt tiền đến chết người, cô nhìn đến con mắt cũng muốn rớt ra ngoài.
Anh gắt gao nhìn chằm chằm vào laptop đặt trên bàn bãi, ngay cả phân tâm liếc mắt nhìn cô một cái cũng không có,“Lục Phi Dương.”
“Nga…… A?” Phản ứng lại đây, sốt ruột giữ chặt tay anh,“Đêm nay muốn cùng anh ta gặp mặt sao? Nhưng là em không có mang đề án đến đây, anh như thế nào không nói sớm chút, hại em cái gì đều không có chuẩn bị.”
Bách Lăng Phong yên lặng nhìn cô đang giữ chặt lấy tay anh, con chuột trơn bóng bị cô làm rớt khỏi tay anh.
“Ân……” Cô vội vàng buông tay anh ra, ai, người đàn ông này ghét nhất trong lúc dùng máy tính bị người khác quấy rầy, nhưng là anh không nên cái gì cũng không nói liền mang cô tới gặp Lục Phi Dương đi?
Nhìn nhìn tài xế lái xe, không biết nếu mở miệng bảo anh ta đưa cô trở về lấy văn kiện, không biết nah ta có nghe theo?
“Em này, không biết trên thế giới này còn có cái gọi là máy tính hay sao?” Thật sự nhìn không thích bộ dáng cô hoang mang rối loạn, anh hừ lạnh nói.(anchan: oa, ông anh BLP này xấu tính 1 cái thì thôi rồi)
Lục Phi Dương tên khó khăn kia, sẽ xem qua văn kiện do cô chuẩn bị mới là lạ, anh ta luôn luôn chỉ đơn giản nhìn qua 1 lần, thuận tiện gì đó. Với anh ta mà nói thời gian rất quý giá.
Nếu cô hỏi, ai sẽ đem tư liệu mang đến, anh khẳng định sẽ không để ý cô, cúi đầu không hề nói thêm cái gì, thật là, cô hay đem chính mình biến thành giống như tiểu con dâu dường như đang nhẫn nhục chịu đựng, vì sao mỗi lần gặp anh, cô liền ngoan ngoãn không giống như cô thường ngày, bản tính của cô không phải thế.
“Tổng tài, đến.” Lái xe cung kính nói, cắt đứt hối hận của cô, bước ra cửa xe trong nháy mắt, cô đã bị căn biệt thự cao cấp trước mặt dọa cho không nói nên lời, thân thể của cô đột nhiên toát lên khí chất sang trọng giống với căn biệt thự kia. Đầu tiên là cái vòng cổ của cô, đã tạo cho cô áp lực rất lớn, kế tiếp đến biệt thự của Lục Phi Dương, liền thoáng hiện hai chữ “Hào môn”!
Vừa khí thế tiến vào đại sảnh, mọi người đều dừng lại âm thanh trò chuyện, nhìn về phía cửa xuất hiện 2 người, tổng tài Khai Dương cùng bạn gái của anh.
Hai người đều mặc trên người bộ lễ phục màu đen, nam tuấn dật phi phàm khí phách mười phần; Nữ ôn nhu trầm tĩnh xinh đẹp hào phóng, đứng ở nơi đó chính là cảnh đẹp ý vui, nữ nhân bên người Bách Lăng Phong, luôn xinh đẹp làm cho toàn bộ nam nhân đều đố kỵ vạn phần.
“Phong, tôi biết anh sẽ đến.” Một đạo thanh âm nam tính sang sảng đánh vỡ trầm mặc trong sảnh,“Cho dù không cần quay đầu, cũng có thể khiến cho mọi người ‘Vạn lại câu tịch’(mọi thứ đều im lặng) , không phải Bách Lăng Phong anh thì là ai.”
Đến gần bọn họ chính là hai nam nhân có thân hình cực kỳ cao lớn, một người tuấn lãng thực nhã nhặn, cho dù có đeo kính màu vàng, cũng không thể che đi ánh mắt phong tình như có điện, ngược lại vì vậy càng tăng thêm vài phần nho nhã, mà đứng ở bên cạnh anh ta là nam tử trầm mặc, là một nam nhân hoàn toàn khác với người kia, 1 thân dương cương khí rất rõ ràng.
Ông trời, Bách Lăng Phong kết giao đều là những người này, như thế nào một đám không phải tuấn chính là khốc, có phải là đem những người bình thường quăng đến chân trời đi?
Này ba nam nhân đứng chung một chỗ, là muốn dọa hết người trong đại sảnh, giống như chỉ có bọn họ tồn tại, tất cả ánh mắt đều bị hấp dẫn.
“Hi, xin chào, ta là Nghiêm Quân Nghiêu.” Nam tử có ánh mắt phong tình cười nhìn phía cô, ,“Thỉnh giáo phương danh tiểu thư.”
“Xin chào, tôi tên Hạ Di Hàng.” Cùng hắn nhẹ nhàng nắm chặt.
“Nha, nguyên lai cô chính là vị kia……” Ái vị nói nhỏ, con ngươi mang ý cười nhìn sang nam tử có vẽ mặt lạnh nhạt.
“Vị kia cái gì?” Cô khó hiểu nhìn anh thân thiết tươi cười.
“Nghiêm Quân Nghiêu.” Bách Lăng Phong con ngươi lợi hại nhìn thẳng bọn họ đang bắt tay, ngữ khí cảnh cáo.
“Vị kia trợ thủ đắc lực.” Nghiêm Quân Nghiêu cười cười, chỉ vào nam tử luôn một mực yên lặng mặc không nói gì,“Nhậm Hạo Thiên, người này không thích nói chuyện, cô không cần để ý.” Khốc nam chỉ đơn giản hướng cô gật gật đầu, cô đành phải lễ phép mỉm cười.
“Lục Phi Dương đâu?” Bách Lăng Phong chỉ quan tâm đến trọng điểm đêm nay, mặc kệ bọn họ buồn cười tự giới thiệu.
“Còn chưa xuống dưới, tên kia phỏng chừng là đang chờ cậu đến đây đi.”
“Anh ta chờ ta?” Bách Lăng Phong không tin hừ lạnh.
“Đợi không được người cậu ta muốn, chỉ sợ cậu ta rất nhanh sẽ xuống dưới.” Nghiêm Quân Nghiêu chặn lại bồi bàn, vì Hạ Di Hàng bưng lên một ly rượu có màu rất đẹp,“Phấn hồng giai nhân, thực thích hợp với cô.”
“Cám ơn.” Tiếp nhận hảo ý của anh ta, Hạ Di Hàng khách khí cám ơn, trong lòng âm thầm thở dài, Bách Lăng Phong người bá đạo như vậy, thế nhưng còn có bằng hữu nhã nhặn như vậy. Xem ra câu nói người hợp theo bầy, có khi cũng không chuẩn xác.
Kết quả là chén rượu cảu cô trực tiếp bị người nào đó lấy đi mất,“ Em, không cho phép lại uống rượu.” Miễn cho cô lại say đến hôn mê bất tỉnh, khiến cho anh về sau phải khó chịu, phân phó bồi bàn,“Đưa cho cô ấy một ly nước trái cây.”
“Vâng.” Rất nhanh, trong tay cô bị nhét vào một ly nước quả vàng óng.
Bên tai truyền đến tiếng Nghiêm Quân Nghiêu thở dài, cô cảm thấy hai má có chút nóng, Bách Lăng Phong là xảy ra chuyện gì? Bọn họ trong lúc có quan hệ không phải không thể để cho người biết sao? Đêm nay cô hẳn là lấy thân phận cấp dưới của anh đến tham dự yến hội, nhưng anh lại cư xử bọn họ giống như là tình nhân, như vậy không phải đối anh thực bất lợi sao? Đặc biệt trước mặt bằng hữu quen thuộc.
Bất quá cô cũng không có thời gian có thể suy nghĩ miên man, bởi vì chủ nhân của yến hội, Lục Phi Dương đã xuất hiện.
Chương 9
Cô cảm thấy nam nhân kia trông thật kiêu ngạo.
Không thể nói là suất, cũng không thể dùng tuấn mỹ để hình dung, anh ta bộ dạng rất đặc sắc, nhất là lúc xuất hiện ở trên thang lầu, liền khiến mọi người phải chú ý.
Hạ Di Hàng nhìn Lục Phi Dương lẳng lặng suy nghĩ, muốn nhìn ra anh ta cùng với Bách Lăng Phong chỗ nào tương tự, đáng tiếc bề ngoài, hai người là hoàn toàn bất đồng, Bách Lăng Phong giống như một con Báo Châu Mỹ hoang dại, khí chất tao nhã, thần bí khó dò.
Mà Lục Phi Dương lại làm cho cô đột nhiên liên
Anh đến đây từ lúc nào? Lisa Qun Liao rời đi từ bao giờ, cô vì sao một chút cảm giác đều không hay, đối với sự xuất hiện của anh quá mức giật mình, chỉ có thể ngây ngốc nhìn cái thân ảnh cao lớn sững sờ trong gương.
Anh, rất tuấn tú, rất tuấn tú, đẹp đến nỗi làm cho cô không biết dùng từ gì để hình dung, một thân âu phục màu đen, chỉ nhìn cũng biết nó rất xa xỉ, cũng chỉ có quần áo như vậy, mới có thể làm cho khí chất quý tộc của anh thể hiện rõ rệt hơn.
Anh chậm rãi tới gần cô, đôi mắt tối đen gắt gao nhìn chằm chằm cô.
Anh đang nhìn cái gì? Có phải cảm thấy bộ dạng cô lúc này rất kỳ quái? Bình thường như cô, mặc vào lễ phục như vậy, kỳ thật có phải là thực sự không thích hợp?
Cô cúi đầu, không dám đối diện với anh, xấu hổ cô lúng túng thầm nghĩ muốn ra khỏi nơi này, nếu có cái cửa tại đây thì tốt rồi, như vậy là cô có thể ra khỏi nơi này ngay.
Anh đi đến phía sau cô, yên lặng nhìn cô trong kính, anh chỉ biết cô là một khối ngọc thô chưa được mài dũa, xem, giống giờ như bây giờ, chỉ là mài dũa chút đỉnh mà cô đã như hào quang tỏa sáng, có lẽ không phải là đẹp nhất, nhưng là khí chất dịu dàng kia cũng đũ động lòng người, nhìn dung nhan đang cúi thấp, trong lòng anh lại ở mãnh liệt giãy dụa.
Anh thực sự muốn đem vẽ đẹp của cô ra cùng vô số người chia sẽ sao? Ánh hào quang này chỉ thuộc về riêng anh, không cho bất luận kẻ nào nhìn.
Hơi thở nóng rực phun trên cái cổ trần trụi bóng loáng của cô,“Có lẽ, anh không nên đưa cho Lisa Qun Liao nhiều tiến như thế , nhìn xem cô ta đã chọn cho em lễ phục.” Tay thô ráp lướt qua nơi mềm mại, thở dài :“Lộ ra nhiều như vậy.” Bàn tay vẫn ôn nhu phủ trên đôi gò bồng tuyết nộn.
“A, không cần.” Ý đồ của anh rất rõ ràng, cô vội vàng bắt lấy bàn tay to không an phận,“Nơi này không được.” Này gian phòng làm việc người lui tới, nếu như bị họ nhìn thấy, nói ra nói vào nàng thật không muốn sống nữa.
“Yên tâm, anh đuổi bọn họ đi hết rồi.” Tay bị nắm trụ không thể động? Không quan hệ, anh trực tiếp tại trên tuyết phong tay qua lại vuốt phẳng, cảm thụ nơi đó da thịt nhẵn mịn, thật là, làn da lúc đầu đã mềm mại như nước, sau khi trải qua bảo dưỡng, khi chạm vào ngón tay liền bị hấp dẫn, không nỡ buông ra.
“Ai, không phải cái nguyên nhân kia.” Anh rõ ràng là thông minh, cái chuyện này còn phải tự hỏi, cho dù không có người ngoài ở trong này, nhưng là anh đuổi người ta đi, ý đồ rõ ràng như vậy, kẻ ngốc cũng nhìn ra là anh muốn làm gì. Nghĩ đến mọi người bên ngoài đều biết bọn họ ở bên trong làm ra cái chuyện tốt gì, cô liền xấu hổ đến mức muốn độn thổ, làm sao có can đảm làm theo ý anh.
“Nhưng là anh nghĩ muốn em, làm sao bây giờ?” Để sát vào môi, hôn lên bờ vai của cô, say mê với mùi hương thoang thoãng bên trong người cô, không phải là loại dầu thơm rẽ tiền mà là thứ mùi duy nhất chỉ thuộc về cô, một mùi hương hoa dại nhàn nhạt rất tự nhiên.
“A?” Ngây ngẩn cả người, thật là nhanh như vậy,“Không phải, không phải sau đó lại…… Muốn?”
Cô, cô làm sao có thể đáng yêu như vậy, Bách Lăng Phong thiếu chút nữa nhịn không được cười ha hả, xem cô một bộ dáng thật sự đáng yêu, giống như một cái tiểu bạch thỏ vô tội, mở to ánh mắt hồng hồng, cùng thương lượng với đại dã lang đang muốn ăn cô, có thể đợi trễ một chút hãy ăn cô?
“Không được!” Ác liệt muốn đùa cô.
“A?” Như vậy liền cự tuyệt cô, Hạ Di Hàng có chút không biết làm sao nhìn anh, cô biết hiện tại tuyệt đối không thể cho anh cùng với cô làm “Cái kia”, nhưng là nam nhân bá đạo, muốn lúc nào, cũng chưa từng để ý qua ý kiến của cô? Cho nên dù cô đồng ý hay không, kết quả cũng đều như nhau?
Hiện tại rốt cuộc phải làm sao? Một cái vòng cổ lạnh lẽo liền gọi cô từ trong suy nghĩ trở về, ngẩng đầu, nhìn thấy cái vòng cổ lấp lánh chiếu sáng nằm trên cổ của cô.
“Đây là……” Nhỉn đến cái vòng cổ thì trong lòng cô rất ngạc nhiên, ngón tay ở trên vòng cổ sờ qua 1 viên, thoạt nhìn thấy kim cương đắt giá liền dọa cô sợ đến ngây người, chính giữa cái vòng là 1 hạt kim cương lớn có hình giọt nước, tỏa sáng lấp lánh.
“rất hợp với quần áo em đang mặc.” Thưởng thức nhìn cái cổ lóng lánh kim cương cảu cô, quả nhiên, kim cương là nữ nhân là bạn tốt, nói vậy thật sự cũng không sai, nó ánh sáng rực rỡ trời sinh chính là dùng để tôn lên nét đẹp của cô.
“Nó…… Nặng bao nhiêu?” Cẩn thận hỏi, nghĩ đến trên cổ mình đeo hoàn toàn là kim cương thật, cô liền cảm thấy cổ nặng đến nổi không thể đứng dậy.
“Mỗi hạt đều nặng 1 Carat, rất hoàn mỹ.”
Cô hít vào 1 ngụm khí, cô không có mua qua kim cương, không biết rõ giá cả của nó, nhưng cô nhìn thì biết, loại này độ khúc xạ cùng với màu sắc, đeo ở trên cổ của cô, mỗi một hạt đều là tốt nhất, cái kia giá cả……
“Cái này?” Vỗ về vòng cổ, giá trị của nó xem ra có thể đòi mạng.
Anh vừa muốn trả lời, đã bị cô vội vàng đưa tay lên ngăn trở,“Quên đi, anh chính là đừng nói nó tốt như thế nào.” Cô đột nhiên không muốn biết giá trị của cái vòng kim cương này, nàng sợ mình sẽ nghĩ bậy.(anchan: vì nguyên văn nghe rất kỳ lạ nên ta tự mình thay đổi vậy)
“Em có thể hay không không đeo cái này?” Nếu cô phải đeo cái này, cô sợ ngay cả đi đường cũng đi không nỗi.(anchan: chị ngu vừa thôi, kim cương, là kim cương đấy, em mơ còn ko dc nữa là)
“Thời gian không sai biệt lắm.” Anh nhìn nhìn đồng hồ, không để ý đến vấn đề của cô.
“Lăng……”
“Em không muốn cùng anh đi đến chổ đó, vậy chúng ta lại tiếp tục cái việc khi nãy, ân?”
“Chắc cũng sắp muộn rồi, chúng ta đi mau.” Cuối cùng, người gấp gáp vẫn là Hạ Di Hàng.
Yến tiệc của những nhà giàu có, chính là như vầy?
Theo sâu trên con đường, từng loạt từng loạt xe hơi quý báu chỉnh tề sắp hàng ở ven đường, còn có không ngừng hiện lên cửa kính xe là rừng cây rất âm u, lần nữa nói cho Hạ Di Hàng biết, chủ nhân của yến hội này, không giàu có thì cũng sang trọng.
“Chúng ta rốt cuộc tới tham gia cái tiệc tối gì?” Cô lặng lẽ hỏi người đàn ông đang ngồi bên cạnh, khi đi vào con đường này xe đã chạy được hơn 10 phút, trời ạ, người ở nơi này có tiền nhiều đến mức khoa trương như vậy? Đập vào mắt đều các loại xe đắt tiền đến chết người, cô nhìn đến con mắt cũng muốn rớt ra ngoài.
Anh gắt gao nhìn chằm chằm vào laptop đặt trên bàn bãi, ngay cả phân tâm liếc mắt nhìn cô một cái cũng không có,“Lục Phi Dương.”
“Nga…… A?” Phản ứng lại đây, sốt ruột giữ chặt tay anh,“Đêm nay muốn cùng anh ta gặp mặt sao? Nhưng là em không có mang đề án đến đây, anh như thế nào không nói sớm chút, hại em cái gì đều không có chuẩn bị.”
Bách Lăng Phong yên lặng nhìn cô đang giữ chặt lấy tay anh, con chuột trơn bóng bị cô làm rớt khỏi tay anh.
“Ân……” Cô vội vàng buông tay anh ra, ai, người đàn ông này ghét nhất trong lúc dùng máy tính bị người khác quấy rầy, nhưng là anh không nên cái gì cũng không nói liền mang cô tới gặp Lục Phi Dương đi?
Nhìn nhìn tài xế lái xe, không biết nếu mở miệng bảo anh ta đưa cô trở về lấy văn kiện, không biết nah ta có nghe theo?
“Em này, không biết trên thế giới này còn có cái gọi là máy tính hay sao?” Thật sự nhìn không thích bộ dáng cô hoang mang rối loạn, anh hừ lạnh nói.(anchan: oa, ông anh BLP này xấu tính 1 cái thì thôi rồi)
Lục Phi Dương tên khó khăn kia, sẽ xem qua văn kiện do cô chuẩn bị mới là lạ, anh ta luôn luôn chỉ đơn giản nhìn qua 1 lần, thuận tiện gì đó. Với anh ta mà nói thời gian rất quý giá.
Nếu cô hỏi, ai sẽ đem tư liệu mang đến, anh khẳng định sẽ không để ý cô, cúi đầu không hề nói thêm cái gì, thật là, cô hay đem chính mình biến thành giống như tiểu con dâu dường như đang nhẫn nhục chịu đựng, vì sao mỗi lần gặp anh, cô liền ngoan ngoãn không giống như cô thường ngày, bản tính của cô không phải thế.
“Tổng tài, đến.” Lái xe cung kính nói, cắt đứt hối hận của cô, bước ra cửa xe trong nháy mắt, cô đã bị căn biệt thự cao cấp trước mặt dọa cho không nói nên lời, thân thể của cô đột nhiên toát lên khí chất sang trọng giống với căn biệt thự kia. Đầu tiên là cái vòng cổ của cô, đã tạo cho cô áp lực rất lớn, kế tiếp đến biệt thự của Lục Phi Dương, liền thoáng hiện hai chữ “Hào môn”!
Vừa khí thế tiến vào đại sảnh, mọi người đều dừng lại âm thanh trò chuyện, nhìn về phía cửa xuất hiện 2 người, tổng tài Khai Dương cùng bạn gái của anh.
Hai người đều mặc trên người bộ lễ phục màu đen, nam tuấn dật phi phàm khí phách mười phần; Nữ ôn nhu trầm tĩnh xinh đẹp hào phóng, đứng ở nơi đó chính là cảnh đẹp ý vui, nữ nhân bên người Bách Lăng Phong, luôn xinh đẹp làm cho toàn bộ nam nhân đều đố kỵ vạn phần.
“Phong, tôi biết anh sẽ đến.” Một đạo thanh âm nam tính sang sảng đánh vỡ trầm mặc trong sảnh,“Cho dù không cần quay đầu, cũng có thể khiến cho mọi người ‘Vạn lại câu tịch’(mọi thứ đều im lặng) , không phải Bách Lăng Phong anh thì là ai.”
Đến gần bọn họ chính là hai nam nhân có thân hình cực kỳ cao lớn, một người tuấn lãng thực nhã nhặn, cho dù có đeo kính màu vàng, cũng không thể che đi ánh mắt phong tình như có điện, ngược lại vì vậy càng tăng thêm vài phần nho nhã, mà đứng ở bên cạnh anh ta là nam tử trầm mặc, là một nam nhân hoàn toàn khác với người kia, 1 thân dương cương khí rất rõ ràng.
Ông trời, Bách Lăng Phong kết giao đều là những người này, như thế nào một đám không phải tuấn chính là khốc, có phải là đem những người bình thường quăng đến chân trời đi?
Này ba nam nhân đứng chung một chỗ, là muốn dọa hết người trong đại sảnh, giống như chỉ có bọn họ tồn tại, tất cả ánh mắt đều bị hấp dẫn.
“Hi, xin chào, ta là Nghiêm Quân Nghiêu.” Nam tử có ánh mắt phong tình cười nhìn phía cô, ,“Thỉnh giáo phương danh tiểu thư.”
“Xin chào, tôi tên Hạ Di Hàng.” Cùng hắn nhẹ nhàng nắm chặt.
“Nha, nguyên lai cô chính là vị kia……” Ái vị nói nhỏ, con ngươi mang ý cười nhìn sang nam tử có vẽ mặt lạnh nhạt.
“Vị kia cái gì?” Cô khó hiểu nhìn anh thân thiết tươi cười.
“Nghiêm Quân Nghiêu.” Bách Lăng Phong con ngươi lợi hại nhìn thẳng bọn họ đang bắt tay, ngữ khí cảnh cáo.
“Vị kia trợ thủ đắc lực.” Nghiêm Quân Nghiêu cười cười, chỉ vào nam tử luôn một mực yên lặng mặc không nói gì,“Nhậm Hạo Thiên, người này không thích nói chuyện, cô không cần để ý.” Khốc nam chỉ đơn giản hướng cô gật gật đầu, cô đành phải lễ phép mỉm cười.
“Lục Phi Dương đâu?” Bách Lăng Phong chỉ quan tâm đến trọng điểm đêm nay, mặc kệ bọn họ buồn cười tự giới thiệu.
“Còn chưa xuống dưới, tên kia phỏng chừng là đang chờ cậu đến đây đi.”
“Anh ta chờ ta?” Bách Lăng Phong không tin hừ lạnh.
“Đợi không được người cậu ta muốn, chỉ sợ cậu ta rất nhanh sẽ xuống dưới.” Nghiêm Quân Nghiêu chặn lại bồi bàn, vì Hạ Di Hàng bưng lên một ly rượu có màu rất đẹp,“Phấn hồng giai nhân, thực thích hợp với cô.”
“Cám ơn.” Tiếp nhận hảo ý của anh ta, Hạ Di Hàng khách khí cám ơn, trong lòng âm thầm thở dài, Bách Lăng Phong người bá đạo như vậy, thế nhưng còn có bằng hữu nhã nhặn như vậy. Xem ra câu nói người hợp theo bầy, có khi cũng không chuẩn xác.
Kết quả là chén rượu cảu cô trực tiếp bị người nào đó lấy đi mất,“ Em, không cho phép lại uống rượu.” Miễn cho cô lại say đến hôn mê bất tỉnh, khiến cho anh về sau phải khó chịu, phân phó bồi bàn,“Đưa cho cô ấy một ly nước trái cây.”
“Vâng.” Rất nhanh, trong tay cô bị nhét vào một ly nước quả vàng óng.
Bên tai truyền đến tiếng Nghiêm Quân Nghiêu thở dài, cô cảm thấy hai má có chút nóng, Bách Lăng Phong là xảy ra chuyện gì? Bọn họ trong lúc có quan hệ không phải không thể để cho người biết sao? Đêm nay cô hẳn là lấy thân phận cấp dưới của anh đến tham dự yến hội, nhưng anh lại cư xử bọn họ giống như là tình nhân, như vậy không phải đối anh thực bất lợi sao? Đặc biệt trước mặt bằng hữu quen thuộc.
Bất quá cô cũng không có thời gian có thể suy nghĩ miên man, bởi vì chủ nhân của yến hội, Lục Phi Dương đã xuất hiện.
Chương 9
Cô cảm thấy nam nhân kia trông thật kiêu ngạo.
Không thể nói là suất, cũng không thể dùng tuấn mỹ để hình dung, anh ta bộ dạng rất đặc sắc, nhất là lúc xuất hiện ở trên thang lầu, liền khiến mọi người phải chú ý.
Hạ Di Hàng nhìn Lục Phi Dương lẳng lặng suy nghĩ, muốn nhìn ra anh ta cùng với Bách Lăng Phong chỗ nào tương tự, đáng tiếc bề ngoài, hai người là hoàn toàn bất đồng, Bách Lăng Phong giống như một con Báo Châu Mỹ hoang dại, khí chất tao nhã, thần bí khó dò.
Mà Lục Phi Dương lại làm cho cô đột nhiên liên
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
251/633