watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình-full

Lượt xem :
g phải là ngày tốt đẹp gì rồi, Phương Tư Kỳ lạnh nhạt nói muốn cô trở về nhà họ Phương, Phương Chấn Đào có chuyện tìm cô.

Phương Chấn Đào tìm cô có chuyện gì? Chẳng lẽ liên quan đến việc cô vào Hầu Thị làm việc sao? Chín, mười phần là chuyện này rồi, cô tự nhủ.

Ngay sau đó, Phương Tư Hàng rời giường, chuẩn bị đi làm, sau khi tan tầm cô mới về nhà họ Phương, cô chưa bao giờ có ý định xin nghỉ phép vì người nhà họ Phương, cô không thích người nhà họ Phương, mặc dù bọn họ có quan hệ máu mủ với cô, nhưng cô tuyệt đối không thích bọn họ.

Tư tưởng của cô hoàn toàn khác biệt với người nhà họ Phương, khi bọn họ ra cửa nhất định phải có xe nổi tiếng đưa đón, nếu ra ngoài ăn cơm, bọn họ nhất định phải đến một nhà hàng cao cấp, bất luận bọn họ đi đến chỗ nào cũng phải có người đi theo hầu hạ.

Bọn họ thích phô trương, còn cô lại không thích như vậy, cô cảm thấy như vậy quá thực dụng đi, muốn thể hiện giá trị của con người không nhất thiết là phải mặc hàng hiệu hay ngồi xe nổi tiếng.

Chín giờ, Phương Tư Hàng đến công ty, vừa ngồi vào chỗ liền lấy giấy và bút chì ra vẽ, trái tim dâng lên một niềm linh cảm mạnh mẽ, không biết điều gì đã khiến cô xúc động như vậy, cô nhanh chóng vẽ lên giấy, cô vẫn cúi đầu vẽ cho đến khi nhạc chuông điện thoại di động lại vang lên.

Cô cũng không nhìn xem ai gọi đến liền nhấn phím từ chối cuộc gọi.

Cả buổi sáng, cô vẫn đắm chìm trong thế giới của chính mình, đến buổi trưa, cô bỗng nhíu mày, mở ngăn kéo lấy sô cô la, mở giấy gói, cô cho sô cô la vào trong miệng, sau đó vuốt thẳng giấy gói kẹo rồi đè ở dưới hộp sô cô la.

Cô thích dùng giấy gói kẹo gấp hạc giấy, đây có lẽ là một chút trẻ con của cô đi!

Sô cô la từ từ tan trong miệng, mùi vị ngọt ngào nhắc nhở cô còn chưa ăn trưa, cô thở dài một cái rồi đặt bút xuống, vuốt bụng, sau đó dọn dẹp lại bàn làm việc rời mới ra ngoài tìm đồ ăn.

Công ty có nhà ăn cho nhân viên, chỉ là, cô không thể nào thích nổi việc ăn cơm ở nhà ăn của công ty, bình thường cô cũng đều ra ngoài ăn.

Tìm một cửa hàng lấp đầy bụng rỗng rồi trở lại công ty, một tay cô cầm túi xách, vui vẻ mà lắc lắc, một tay cầm một ly trà sữa trân châu.

“A Hàng”

Phương Tư Hàng đang hút trân châu liền dừng lại, giọng nói này nghe rất quen, cô quay đầu lại nhìn thì thấy một người đàn ông cao lớn đi về phía của cô.

“A Hàng, đúng là cậu rồi, lâu rồi không gặp, cậu vẫn vậy nha!” Người đàn ông cười hì hì, vỗ lên vai cô một cái.

Phương Tư Hàng cũng không tránh, kinh ngạc nhìn người trước mặt: “Mập mạp chết bầm?”

“Đúng rồi, đúng rồi, đúng là mình….có phải cậu không nhận ra mình không? Bây giờ mình gầy đi không ít mà, haha” Người đàn ông cười sáng lạng.

Phương Tư Hàng cũng bật cười, “Đúng vậy, mình không nhận ra cậu nữa.”

Mập mạp chết bầm là bạn học trung học của cô, cô ngồi trước còn mập mạp chết bầm ngồi ở bàn ngay sau bàn của cô, mập mạp chết bầm trong đội bóng rổ nam còn cô thì trong đội bóng rổ nữ, khi đó bọn họ hay trao đổi với nhau về kỹ thuật bóng.

“Cậu thật sự không thay đổi chút nào cả, xem ra vẫn rất giống con trai nha.” Mập mạp chết bầm thẳng thắn nói.

Phương Tư Hàng cũng không thấy đau lòng, vì điều mập mạp chết bầm nói là sự thật, “Cậu gần đây đang làm gì thế?”

“Bây giờ mình giúp cha mình trông coi cửa hàng rồi.”

“Không tệ nha, rất thích hợp với cậu.” Nhà mập mạp chết bầm mở cửa hàng đồ dùng thể thao.

“Mệt chết đi được, còn cậu thế nào?”

“Mình……..”

Hai người cứ như vậy trò chuyện trên đường, một nam một nữ kề vai sát cánh, xem ra tình cảm trước đây của họ rất tốt.

“Tư Hàng” Một giọng nói không nóng không lạnh vang lên sau lưng bọn họ.

Phương Tư Hàng xoay người lại nhìn, là Hầu Mặc Khiêm, cô vẫy tay với anh một cái: “Hầu Mặc Khiêm!”

Dáng vẻ của cô rất tự nhiên, giống như chuyện hôm qua cũng không làm tâm tư của cô bị quấy nhiễu, khóe miệng Hầu Mặc Khiêm cong lên thành một nụ cười, nhưng mà, trong mắt của anh lại có chút lạnh nhạt.

“Em đi ăn cơm sao?”

“Ăn xong rồi, đang chuẩn bị về công ty!”

“A Hàng, đó là bạn trai của cậu sao?” Mập mạp chết bầm nháy mắt với cô mấy cái, cậu cũng không biết hành động này của mình trong mắt người đàn ông mới tới căn bản chính là liếc mắt đưa tình.

“Không phải, là cấp trên của mình.” Phương Tư Hàng nhanh chóng phủ nhận.

Trong mắt Hầu Mặc Khiêm đã lạnh lại càng lạnh hơn, anh quay sang mập mạp chết bầm lịch sự nói: “Chào cậu.”

“A, chào anh, chào anh, em là bạn học của A Hàng.” Người đàn ông mặc âu phục thẳng thướm này xem ra thật hung dữ, nhưng trong chớp mắt mập mạp chết bầm lại cảm thấy mình đã sai rồi, ngay sau đó liền cười đến vô cùng hạnh phúc.

“Thì ra hai người là bạn học.”

“Đúng rồi, đúng rồi, nhiều năm rồi không gặp, không ngờ hôm nay lại gặp lại trên đường.” Mập mạp chết bầm vẫn cười ha ha.

Phương Tư Hàng nhìn đồng hồ đeo tay, “Mập mạp chết bầm, mình phải về công ty làm rồi.”

“A, vậy cậu cho mình số điện thoại đi, khi nào rảnh rỗi thì đi uống cà phê.”

Phương Tư Hàng lưu lại số điện thoại của mập mạp chết bầm, “Mình đi nha”

“Bye bye”

Phương Tư Hàng và Hầu Mặc Khiêm một trước một sau đi trên đường, Phương Tư Hàng uống xong trà sữa trân châu ném vào thùng rác, nhìn về phía Hầu Mặc Khiêm, “Thật là khéo!”

“Ừ”

Hầu Mặc Khiêm chỉ đáp một câu rồi im lặng, thế là Phương Tư Hàng cũng không nói thêm gì nữa.

Mãi lâu sau, Hầu Mặc Khiêm mới mở miệng, “Cậu ấy là bạn thân của em sao?”

“Ai? Mập mạp chết bầm sao? Không tính là bạn thân, chỉ là bạn học thôi, trước kia hay chơi bóng rổ cùng nhau.”

“Em biết chơi bóng rổ?” Hầu Mặc Khiêm nhìn cô, đúng là cô cao hơn những cô gái khác, rất có ưu thế, chiều cao 1m70, chân dài, tay dài.

“Ừ, lúc học trung học.”

Hai người nói xong cũng sắp tới cổng công ty, Phương Tư Hàng dừng lại, “Anh đi vào trước đi.”

“Hả?”

“Tôi không muốn bị người ta nói là đi cửa sau mới vào được công ty.” Phương Tư Hàng thẳng thắn nói.

Khóe miệng Hầu Mặc Khiêm hơi cong lên một chút, “Anh có việc muốn nhờ em giúp.”

Phương Tư Hàng nhìn đôi mắt lóe sáng của anh: “Có chuyện gì?”

“Anh hi vọng em có thể đi cùng anh tới tham dự ngày hội thời trang sắp tới.”

Vẻ mặt nghi ngờ của Phương Tư Hàng phản chiếu trong đáy mắt Hầu Mặc Khiêm, anh cười nhìn bộ dạng phiền não của cô, anh nhìn ra được cô rất muốn đi, cũng biết rõ cô đang rất băn khoăn.

Loại ngày hội thời trang này được tổ chức định kỳ, chỉ mời những công ty thời trang có danh tiếng, nếu như Hầu Mặc Khiêm nhận được thư mời, như vậy nhất định người nhà họ Phương cũng nhận được, Phương Tư Hàng nghĩ đến việc đụng phải người nhà họ Phương trong trường hợp đó, tâm trạng liền trở nên không tốt, nhưng cô thân là một nhà thiết kế thời trang, không cách nào kháng cự được khát vọng muốn đi xem ngày hội thời trang này.

“Quyết định như vậy nha.”

Thấy Phương Tư Hàng vẫn do dự không quyết, Hầu Mặc Khiêm liền quyết định thay cô, cô không nên thở phảo một cái, nhưng cô thật sự rất cám ơn anh, thay vì chủ động lựa chọn, không bằng cô bị động tiếp nhận quyết định này của anh.

“Em không cần lo lắng về chuyện lễ phục, anh đã chuẩn bị xong cho em rồi.” Giọng nói của anh trong trẻo, giống như xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng.

“Lễ phục?”

“Dĩ nhiên rồi, em là bạn gái của anh, không thể quá thất lễ được.” Hầu Mặc Khiêm cười xảo quyệt.

“Không cần.” Phương Tư Hàng cự tuyệt, cô cho rằng chỉ là đi xem ngày hội thời trang, ai ngờ lại đến đó với tư cách là bạn gái của anh.”

Hầu Mặc Khiêm không cho cô cự tuyệt: “Anh vào trước đây.”

Phương Tư Hàng cắn môi, bất đắc dĩ đi vào công ty.

Sau khi trở lại phòng làm việc, cô mở điện thoại di động, có vài cuộc gọi nhỡ và vài tin nhắn, tất cả đều là muốn cô về nhà họ Phương sớm một chút.

Phương Tư Hàng cảm thấy buồn bực, trực tiếp ném điện thoại lại vào trong ngăn kéo, ngón tay gõ gõ xuống mặt bàn, chân mày nhíu lại thành một cục.

Thật ra, chẳng qua cũng chỉ là làm bạn gái của anh thôi, nhưng làm bạn gái của anh sẽ dẫn đến rất nhiều phiền toái, nhà họ Phương và nhà họ Hầu vốn là đối thủ cạnh tranh, cô lại làm theo cảm tính mà chạy đến Hầu Thị làm việc, cô biết Phương Thị có rất nhiều phương diện không bằng Hầu Thị, Phương Thị sẽ không chuẩn bị phòng làm việc riêng cho nhà thiết kế mới, mà với Hầu Thị, đây là xuất phát từ việc tôn trọng mỗi một nhà thiết kế của họ.

Cô vẫn không nghĩ ra, với năng lực của Hầu Mặc Khiêm, muốn bạn gái nào mà không có, tại sao lại muốn liên lụy cô?

Phương Tư Hàng quyết định dẹp chuyện này qua một bên, sau khi tan tầm mới về nhà họ Phương một chút, xem xem rốt cuộc Phương Chấn Đào đang âm mưu tính toán cái gì.

Sau khi tan tầm, Phương Tư Hàng lập tức đến nhà họ Phương.

“Đây là cái gì?” Phương Tư Hàng nhìn tấm hình trên bàn trà.

Cô ngồi trên ghế sa-lon, ngồi đối diện cô là Phương Chấn Đào và mẹ lớn, còn Phương Tư Kỳ ngồi bên trái cùng ghế sa-lon với cô.

“Tuổi của con cũng không còn nhỏ nữa, đây là người mà mẹ lớn đặc biệt chọn cho con, trong một ngàn người mới chọn được một người tốt như vậy…” Phương Chấn Đào nghiêm túc nhìn cô.

“Tuổi không còn nhỏ?” Phương Tư Hàng nhìn về phía người vẫn thờ ơ, lạnh nhạt nãy giờ - Phương Tư Kỳ, “Còn cô ta?” Cô ta nhiều tuổi hơn cô mà, chắc cũng không còn nhỏ nữa chứ.

“Bây giờ đang nói chuyện của con, chuyện của Tư Kỳ không cần con phải lo.” Mẹ lớn nghiêm mặt, cũng bày ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô.

“Hả?” Phương Tư Hàng cầm tấm hình trên bàn lên, lông mày nhướn lên thật cao: “Người này…….”

“Đó là nhân viên ở công ty của ba con, cậu ấy hiền lành lại chịu khó, là nhân tài hiếm có, nếu như con có thể gả cho cậu ấy………”

Lúc đầu cô còn tưởng bọn họ sẽ lớn tiếng mắng cô chuyện cô đến Hầu Thị làm việc, thì ra là bọn họ muốn gả cô đi, đáng tiếc, diện mạo của cô thật sự không đủ xuất sắc, không đủ để hấp dẫn những người đàn ông có tiền, chỉ có thể gả cho nhân viên trong công ty, khiến nhân viên công ty cảm thấy cảm kích, nếu như ở thời cổ đại, không biết cô đã kết hôn bao nhiêu lần rồi a!

Phương Tư Hàng đặt tấm hình xuống bàn trà, nhìn Phương Chấn Đào, “Con biết anh ta.” Cô không những biết, mà còn nghe được rất nhiều chuyện về anh ta, nhìn bề ngoài anh ta rất trung thực, nếu như anh ta làm việc cũng thành thật như vậy thì …..nghe nói có rất nhiều cô gái thùy mị trong công ty bị anh ta quấy nhiễu, sàm sỡ, mà người không có một chút thùy mị như cô tự nhiên lại tránh được một kiếp, chỉ là người nhà họ Phương lại không có khả năng biết đến những chuyện này thôi.

“Tôi nhớ trước đây có một nữ nhân viên tố cáo anh ta sàm sỡ cô ấy.” Phương Tư Hàng nhàn nhạt mở miệng.

“Chuyện đó chỉ là lời đồn thôi thôi.” Từ nãy đến giờ Phương Tư Kỳ vẫn không nói chuyện, cuối cùng cũng lên tiếng, “Hơn nữa, đàn ông ưu tú thì thỉnh thoảng cũng có những vụ scandal chứ sao.”

“Nếu như anh ta ưu tú như vậy, thì rất xứng với chị rồi, không còn ai thích hợp hơn nữa đâu.” Phương Tư Hàng cười nhạt nhìn Phương Tư Kỳ.

Mặt Phương Tư Kỳ lạnh như băng, đưa mắt nhìn người đàn ông cười gian sảo trong tấm hình, nhăn mày: “Nói láo, loại đàn ông này……….”

“Tư Kỳ.” Mẹ lớn mở miệng, ngăn cản con gái nhanh mồm nhanh miệng.

“Hừ.” Phương Tư Kỳ tức giận quay đầu đi, thiếu chút nữa là bị lừa rồi.

“Chuyện này con không đồng ý.” Phương Tư Hàng nhấn mạnh từng chữ.

Ba người còn lại đưa mắt nhìn nhau, mãi lâu sau vẫn không ai mở miệng, rốt cuộc Phương Chấn Đào cũng lên tiếng: “Tư Hàng, con là con gái của cha, con nên nghe lời cha.”

“Nếu như không nghe thì sao đây?”

Phương Chấn Đào nghiêm nghị lườm cô: “Con đang trong thời kỳ phản nghịch sao? Chạy đến công ty đối thủ làm việc cha cũng chưa nói gì, bây giờ lại không muốn kết hôn với người cha giới thiệu cho con…..”

“Con rời khỏi Phương thị là vì cái gì, chẳng lẽ cha không biết sao?” Phương Tư Hàng không tin Phương Tư Kỳ có thể một tay che trời, mấy bản thiết kế của cô bị Phương Tư Kỳ trộm đi rồi công bố ra ngoài là do cô ta thiết kế, cô không phải kẻ ngu mà cam lòng để cho người khác lợi dụng mình, Phương Chấn Đào cũng không thể nào không biết chuyện này.

“Con….” Phương Chấn
<<1 ... 45678 ... 16>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
580/2575