watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết - Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ

Lượt xem :
sự coi Triệu Nguyên Duy trở thành đại ca, một lòng kính yêu, tôn trọng.

Không nghĩ tới Kim Thịnh xuất binh xâm đánh Thương Việt , lúc chiến sự báo nguy, cái người từng được nàng coi là thân nhân, Triệu Nguyên Duy vẻ mặt lấy làm tiếc tuyên bố, hắn là Lục vương gia Kim Thịnh, tất cả đều là hắn và hoàng đế Kim Thịnh một tay bày ra.

Một khắc kia, nàng nếm đến cái gì gọi là phản bội, cái gì gọi là tuyệt vọng.

Đáng tiếc sau trận đáng Thương Việt, Triệu Nguyên Duy đáng chết lãnh binh chạy đi trấn thủ Nam Cường, hại nàng nổi giận tìm khắp nơi không thấy đối tượng xuất hiện.

Thấy nàng giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, Triệu Nguyên Duy chậm dãi rút đi khuôn mặt tươi cười bất cần đời, nghiêm túc nói: “Có phải hay không chỉ cần ta chết trước mặt ngươi, ngươi sẽ tha thứ chuyện ban đầu ta lừa gạt cha con ngươi?”

“Ngươi chết đi, có lẽ ngươi chết, ta thật sự sẽ tha thứ cho ngươi không chừng…”

Đang nói, chỉ thấy hắn đột nhiên từ trong ngực móc ra một cây chùy thủ: “Nếu ta chết đổi lấy tha thứ của ngươi, hôm nay ta niền đem cái mạng này cho ngươi đi.”

Dứt lời chùy thủ trong tay hắn đã hung hăng đâm vào trong bụng.

Hành động bất thình lình, chẳng những đem cung nữ, thái giám phục vụ trong cung giật mình, ngay cả Kỉ Khuynh Nhan cũng bị sợ choáng váng.

Nàng xác thực hận hắn, nàng vẫn không cách nào tha thứ hắn đã lừa gạt cùng phản bội.

Có thể coi là hận người này, cũng không có thật hận đến trơ mắt nhìn hắn chết ở trước mặt minhg.

Dù sao Triệu Nguyên Duy cùng nàng kết nghĩa huynh muội, trong cuộc sống hắn là thật lòng đen nàng nuông chiều như em gái.

Không để ý đến người bên cạnh kinh ngạc, Kỉ Khuynh Nhan chạy như bay tới trước mặt hắn, vốn là còn thở phì phò, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn gấp đến độ trắng bệch.

“Triệt ca ca, huynh sao rồi? Huynh không nên làm ta sợ, ta chỉ nhất thời tức giận quá mới nói lung tung, ta cho tới bây giờ cũng không muốn huynh chết, nếu huynh chết, ta ở chỗ này một người nương nhờ cũng không có…”

Nước mắt trong suốt theo hai má chảy xuống, nàng khổ sở khóc lớn lên.

Thấy thế Triệu Nguyên Duy vội vàng đem chùy thủ lấy ra, vẻ mặt ngụy trang thống khổ trong nháy mắt hóa thành hốt hoảng.

Hắn tới giờ không thể gặp cô nương khóc, đặc biệt là cái cô nương này, được hắn xem là muội muội, Kỉ Khuynh Nhan.

“Ta không sao, Nhan muội, ta chẳng qua là cố ý hù dọa muội, muội… muội đừng khóc, chủy thủ này là giả, muội xem, nó có tính co duỗi, chẳng qua giống như đâm vào bụng, nhưng đó là loại giả giống như thật, ta vốn không bị thương.”

Đang không ngừng khóc lớn, Kỉ Khuynh Nhan nhìn chằm chằm hắn rút chùy thủ ra, lưỡi dao mặc dù nhìn sắc bén dọa người, nhưng bên cạnh có một cơ quan nhỏ, chỉ cần chạm cơ quan, lưỡi dao sẽ thụt vào tay cầm chùy thủ.

Sau khi hiểu chuyện, vốn là dọa cho sợ đến khóc lớn, nàng giận đến mức khuôn mặt tái mét, cả người run lên, Triệu Nguyên Duy thấy vậy vội đem cung nhân Vong Ưu cung đang xem náo nhiệt đuổi toàn bộ đi ra ngoài.

Mọi người mặc dù còn có mấy phần chần chờ, nhưng thân phận hắn là Trấn quốc Đai tướng quân kiêm Lục vương gia làm cho bọn họ không dám không phục tùng.

Sau khi tất cả người ngoài đều rời đi, Triệu Nguyên Duy vội vàng đề thấp tư thái liều chết xin lỗi.

“Đều là lỗi của ta, Nhan muội muội, muội đừng tức giận... Ta đây không phải là muốn cho muội hết giận sao? Bằng không … muội đánh ta đi được không?”

Kỉ Khuynh Nhan tức giận, đoạt lấy chùy thủ, dù đã mất đi lưỡi dao, hung hăng đâm hắn.

Bị đâm mấy cái, Triệu Nguyên Duy mặc dù không cảm thấy đau nhiều, nhưng để cho tiểu nha đầu hả giận, hắn còn cố ý kêu oai oái, giả bộ thê thảm.

Sau khi hung hăng phát tiết một hồi, buồn bực trong lòng cùng vơi đi vài phần.

Nàng dùng lực đạp hắn một cước, liền xoay người chạy lại tháp mềm một mình sinh hờn dỗi.

Triệu Nguyên Duy buồn cười, tiến lên: “Tốt lắm Nhan muội, nghe muội vừa rồi gọi ta một tiếng ca ca, ta cũng biết muội cũng không hận ta đến vậy, chúng ta một hồi dầu gì cũng là huynh muội, cho dù không phải là ruột thịt, ta cũng đích thân yêu thương muội như là em gái, thả đại ca một con ngựa có được hay không?”

“Hừ, nếu ngươi thật coi ta là muội muội, khi đó Triệu Nguyên Thừa đem ta về Kim Thịnh, ngươi làm sao không ra mặt ngăn cản?”

“Ta ngăn trở, nhưng hoàng huynh là người thế nào muội không phải không biết, chuyện hắn quyết định căn bản không ai có thể phản đối, huống chi hoàng huynh ta có điểm bá đạo ngoan lệ, nhưng đối với muội thật tốt, người có mắt đều thấy.”

Mặc dù Kỉ Khuynh Nhan không muốn thừa nhận điều hắn nói, nhưng Triệu Nguyên Thừa đối với nàng đích xác là sủng ái có gia tăng, đem nàng đối đãi giống như sinh mạng mình.

Còn muốn phản bác hắn đôi câu nữa, nhưng sự thật đặt ở trước mắt, coi như phản bác, cũng chỉ có vẻ vô lực.

Cuối cùng nàng chỉ có thể đưa mắt hung tợn liếc hắn một cái, không hề lên tiếng nữa.

Triệu Nguyên Duy cười khổ, mở miệng: “Ta biết năm đó ta cùng hoàng huynh trong ứng ngoại hợp tấn công Thương Việt thủ doạn có điểm hèn hạ, nhưng Nhan muội, muội cũng nên công bình một chút, suy nghĩ một chút, chiến tranh đến tột cùng là người nào đưa tới, nếu như không phải Thượng Quan Sâm hạ thủ với Kim Thịnh trước, chúng ta sao ra sức đánh lại? Nói đến ngọn nguồn, đều là Thượng Quan Sâm quá tham lam, mới làm hại Kim Thịnh cùng Thương Việt trở thành kẻ thù không đội trời chung.”

Thấy nàng không phản ứng, hắn thở dài: “Muội lại cẩn thận suy nghĩ một chút, kết quả Thương Việt đương nhiên thật đáng buồn, nhưng dân chúng Kim Thịnh cũng là người vô tội?”

“Thượng Quan Sâm tạo nghiệt ở Kim Thịnh, để cho bao nhiêu gia đình vợ con ly tán, cửa nát nhà tan? Chẳng lẽ mạng dân chúng Thương Việt có giá trị, còn Kim Thịnh ta không có giá trị, nên bị người làm hại sao?”

Kỉ Khuynh Nhan cuối cùng nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng: “Ngươi nói dĩ nhiên không sai, nhưng các ngươi đem Thượng Quan Sâm kẻ tạo nên bi kịch này ra công lý là được, làm chi ngay cả cha ta cũng giết? Cha ta vô tội! Ngươi cũng biết rõ cha ta chống lại Thượng Quan Sâm sở tác sở vi, toàn lực ngăn cản phản đối, coi như năm đó có ý hướng triều đình cùng Thượng Quan Sâm phối hợp, cha ta cũng không ở trong đám người đó …”

Nàng nói xong ngẹn ngào, trong mắt lại hiện lên lệ quang.

“Cha ta yêu nước yêu dân, làm quan thanh liêm, đường đường là phủ Tể tướng mà ngay cả nhà phú hộ bình thường cũng không bằng, một người tốt như vậy, tại sao các gươi lại giết hắn?”

Thấy bốn bề vắng lặng, hắn đột nhiên nhỏ giọng nói: “Nếu như ta nói, cha muội bây giờ còn không có chết, muội có tin hay không?”

Đang khóc như tiểu hoa miêu, Kỉ Khuynh Nhan ngẩn ra, không thể tin được ngẩng đầu gắt gao theo dõi hắn.

Sau một hồi khá lâu, nàng mới run rẩy thanh âm nói: “Ban đầu … Ta tận mắt nhìn thấy cha ta uống rượu độc Triệu Nguyên Thừa ban thì mất, làm sao có thể còn sống …”

“Ai! Mặc dù chuyện này không nên nói cho muội biết, nhưng thành thật mà nói, ta cảm thấy dấu diếm bây giờ chút không cần thiết.”

Triệu Nguyên Duy vẻ mặt hết sức nghiêm túc. “Thật ra hoàng huynh vô cùng kính nể thái độ làm người của cha muội, hắn một lần muốn cha muội đem sức lực phuc vụ triều đình Kim Thịnh, nhưng cha muội cự tuyệt đề nghị của hoàng huynh.”

“Bởi vì cha muội mất đi niềm tin với quan trường, với sở tác sở vi của Thượng Quan Sâm vô cùng ảo não, hắn tận tâm tận lực bán mạng vì Thương Việt, không ngờ Thượng Quan Sâm đem Thương Việt hủy đi trong chốc lát.”

Chương 8 .2


“Lúc ấy cha muội một lòng muốn chết, cảm thấy mình là Tể tướng cũng vô lực ngăn cản Thương Việt bị diệt, thẹn với sự ưu ái của tiên hoàng, sao có thể đến Kim Thịnh làm quan? Cuối cùng hoàng huynh lên tiếng khuyên bảo, nói ông ấy thân là Tể tướng một nước, ông ấy làm đã nhiều, không cần thiết đem trách nhiệm đổ lên người mình, coi như Thương Việt thua nhưng dân Thương Việt vẫn còn, ông ấy làm sao để cho dân chúng khôi phục lại cuộc sống an khang, mà không phải tìm kiếm cái chết, mới khuyên được ông ấy không tìm đến cái chết nữa.”

“Nhưng ta lúc ấy tận mắt thấy cha ta chết ở trước mặt ta …”

“Đây chẳng qua là cha muội và hoàng huynh diễn cho muội xem một tuồng kịch mà thôi.”

“A! Tại sao cha lại muốn diễn kịch cho ta nhìn?”

“Bởi vì cha muội đã quyết định mai danh ẩn tích, không muốn hỏi tới chính sự nữa, muốn đi du lich khắp nơi, đồng thời trực tiếp thể nghiệm và quan sát dân tình. Ông ất lo lắng muội dính người, sẽ quấn ông ấy không thả, mà mang theo một tiểu cô nương như muội làm việc có vẻ bất tiện, vì vậy nói với hoàng huynh, nếu như đối với ông ấy còn một phần kính trọng, trong cuộc sống tương lai, thay ông ấy chiếu cố tốt nữ nhi này, nên ông ấy giả chết rời đi.”

“Nói cách khác, là cha ta tự tay đem ta giao cho Triệu Nguyên Thừa?”

“Không sai, cha muội trong cuộc đối địch với Kim Thịnh, cùng hoàng huynh ta nhiều lần giao chiến, vô cùng yêu thích hoàng huynh ta, mặc dù bên ngoài nói hoàng huynh là người ngoan lệ lãnh huyết, nhưng cha muội thấy huynh ấy lúc hai quân giao chiến, đem thương vong hai bên giảm tới thấp nhất, nhìn ra bản tính hoàng huynh cũng không xấu, cho nên ông ấy to gan nhờ ta và hoàng huynh chiếu cố muội.”

Chẳng qua là không nghĩ tới hoàng huynh đem tiểu nha đầu này làm chiến lợi phẩm.

Kỉ Khuynh Nhan bị sự thật này làm cho thần trí mơ màng. Cha nàng không có chết? Chakhông có chết?

“Vậy cha ta hiện tại ở đâu?”

Triệu Nguyên Duy lắc đầu một cái: “Ta cũng không biết, nhưng mà hai tháng trước, lúc ta ở biên cảnh Nam Cường, từng nhận được một phong thư ông ấy gửi, nói trước mắt ông ấy tiêu dao tự tại, bảo chúng ta không cần nhớ.”

“Vậy … Nếu ông ấy còn chưa chết, tại sao Triệu Nguyên Thừa không chính miệng nói với ta?” Cha tại sao không liên lạc với nàng?

Nhớ tới trước kia mình hết lần này tới lần khác coi Triệu Nguyên Thừa là địch nhân, còn thường xuyên mắng hắn là hôn quân, khốn kiếp, hắn chỉ cười cười nhận, cho tới bây giờ cũng không phủ nhận phê phán cùng chỉ trích của nàng.

Hắn thích nàng như vậy, nàng lại hận hắn.

Chỉ cần hắn chịu nói thật với nàng, có lẽ nàng sẽ không hận hắn mãnh liệt như vậy, hắn cũng không đau lòng.

“Là cha muội cầu xin hoàng huynh tạm thời không nói bí mật này cho muội biết, sợ muội bất ngờ đi tìm ông ấy, tính toán tìm thời gian tốt tự mình nói cho muội biết. ông ấy bây giờ hằng ngày rất an ổn, thỉnh thoảng báo tin bình an cho hoàng huynh, chúng ta mặc dù không biết chỗ ở của ông ấy, nhưng có người phụ trách chuyên môn truyền tin cho đối phương, cha muội đối với việc muội náo loạn hoàng cung cũng biết được rõ ràng.”

Sắc mặt Kỉ Khuynh Nhan đỏ lên, phản bác: “Ta náo loạn hoàng cung lúc nào?”

Miệng nói như vậy nhưng có chút chột dạ, sau khi nàng vào cung đích xác là có chút huyên náo.

Nếu như sự nhẫn lại của Triệu Nguyên Thừa không đủ, cái mạng nhỏ của nàng đã không còn.

“Thật ra hoàng huynh gặp muội, muội vì chuyện cha muội mà thống khổ, trong lòng huynh ấy cũng không chịu nổi, nhưng huynh ấy là người luôn luôn coi trọng lời hứa, nếu đã đáp ứng cha muội, nhất định sẽ không làm trái cam kết.”

“Hừ, vậy ngươi làm chi lại đem chân tường sự thật nói cho ta biết?”

Triệu Nguyên Duy cười: “Luôn luôn có người làm tiểu nhân, nếu hoàng huynh không muốn làn trái lời hứa, vậy ta liền nhận chức tiểu nhân.” Hắn lại nghiêm túc nói: “Mặc dù ta nói cho muội biết bí mật này, nhưng hi vọng muội giữ kín như bưng, không tiết lộ ra. Cha muội được mọi người nhận định đã chết nếu việc còn sống bị người Thương Việt biết, tình huống của cha ngươi sẽ trở nên hết sức khó xử.”

Kỉ Khuynh Nhan biết cha mình không chết, trên mặt mặc dù không biểu lộ ra, đáy lòng cũng hết sức cao hứng, tự nhiên nghiêm túc đáp ứng: “Ta sẽ không nói lung tung.” Suy nghĩ một chút lại hỏi: “Vậy ta có thể gặp cha ta hay không?”

“Hữu duyên, sau này tự sẽ gặp nhau.”

Kể từ khi biết được phụ thân còn ở trên nhân thế, Kỉ Khuynh Nhan cũng không bởi vì mình thích Triệu Nguyên Thừa mà trong lòng âm thầm quấn quýt.

Trừ đi những thứ ân oán này không nói, Triệu Nguyên Thừa đối với nàng bây giờ chỉ có tốt hơn, coi như tâm địa của nàng sắt đá, bị một người đàn ông thật lòng đối đãi như vậy, cũng không nhịn được chìm đắm trong nhu tình.

Mùa hè bất tri bất giác qua đi, thu đi đông lại, khí trời từ từ trở nên rét lạnh, nhưng Triệu Nguyên Thừa càng ngày càng bận, cả ngày bận việc quốc sự, gần đây vùng Nam Phương còn phát sinh động đất, tình hình tai nạn nghiêm trọng, vì chuyện cứu tế hắn lại càng thêm
<<1 ... 171819
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
177/4685