watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Huấn Luyện Cha Phúc Hắc-full

Lượt xem :
không nhầm, tôi chưa từng nói với ai, đứa nhỏ là con trai.”

Hoàng Thượng Dung khóe miệng tươi cười cứng lại, tay đang trêu chọc thằng bé cũng ngừng, nhưng cô chỉ sửng sốt năm giây, rồi lập tức lấy lại vẻ lạnh lùng thường ngày.

“Nhưng vừa nãy rõ ràng anh hét loạn lên là phải đi đón con trai anh.”

“Vậy à?”

“Đúng thế.”

Nếu cô bảo đúng, thì là đúng, ờ! Từ Hách Quân dựa vào ghế salon đằng sau, việc này hắn không tranh luận với cô, dù sao lẽ phải là ở nhân tâm, Từ Hách Quân hắn trước giờ lời đã nói là không có chuyện quên.

Có lẽ chột dạ, muốn đổi đề tài, Hoàng Thượng Dung vội vàng hỏi: “Nó tên gì?”

“Từ Hạo, tôi gọi nó là Hạo Hạo.”

“Nếu là con trai, thì nên cho mặc đồ con trai! Đánh lừa dư luận thế này cũng không tiện.”

“Bây giờ có quần áo cũ mà mặc thì đành chịu một chút thôi! Dù sao cũng là ý tốt của hàng xóm, đợi nó không mặc được nữa rồi lại tính.”

“Không được! Nó là con trai anh, anh phải đối tốt với nó hết sức chứ.”

Từ Hách Quân nhíu mày, đang định hỏi cô sốt ruột thế làm gì, Hoàng Thượng Dung đã tự bổ khuyết.

“Gặp con trai anh tôi mới biết mình thích trẻ con đến thế, vậy cũng tốt, nếu anh có chỗ không thể lo được, tôi có thể mua cho nó mấy bộ quần áo trước đã, anh nghĩ một chút đi, anh cứ để nó mặc đồ con gái thế này, sau này nó lớn, thấy ảnh của mình, không chừng sẽ rối loạn giới tính, đến lúc đó vấn đề cũng thành nghiêm trọng.”

“Không nghiêm trọng vậy được không!”

“Kể cả thế, có vài bộ quần áo sơ sinh, đừng tranh với tôi.”

“Giám đốc, cô không cần…”

“Không có gì mà không cần, tôi chỉ là thấy rất hợp với con trai anh, không bằng thế này, nó nhận tôi làm mẹ nuôi đi, nó mới qua đầy tháng đúng không? Đưa tiền cho anh không thì không được cụ thể, cuối tuần tôi đưa nó đi bách hóa mua đồ chơi và quần áo mới, còn nữa còn nữa, anh xem, cái giường trẻ con này có thể dùng được sao? Nhỡ đâu nó lăn qua lăn lại, giường hỏng thì phải làm sao? Anh làm bố mà không chu đáo gì hết!”

“Giám đốc…”

“Đừng nhiều lời! Tôi nhận làm mẹ nuôi con trai anh, cũng không phải là mẹ nuôi anh, có người muốn đối tốt với con trai anh, anh còn không muốn sao? Trên đời làm gì có người nào như anh!” Mặc kệ hắn nói cái gì, Hoàng Thượng Dung liền lập tức phủ đầu.

Từ Hách Quân dừng một chút, chờ cô không lên tiếng nữa, mới nói: “Giám đốc không ngại hai bố con tôi, sẵn lọng làm mẹ nuôi Hạo Hạo, tôi tất nhiên là vui vẻ hơn cả, chỉ có điều… Tôi gặp phải chuyện lớn thế này, thân là cấp trên không những không trách tôi còn đống ý làm mẹ nuôi Hạo Hạo, tôi chỉ là không muốn người ngoài đồn đại không tốt… Dù sao cô cũng còn độc thân, tôi sợ…”

“Anh sợ cái gì? Trời có sập thì cũng có tôi đỡ thay anh… Ặc, không phải, đỡ thay các anh. Ở công ty, bình thường tôi đã quyết định gì, có ai dám nói lung tung?”

Dạ dạ dạ, ai cũng không địch lại được dâm uy của nữ ma đầu, cô muốn thế nào, đúng là không ai ngăn được.

Có cô cam đoan, Từ Hách Quân lập tức ném cái mặt con dâu nhỏ tủi thân vừa nãy, thay nụ cười xán lạn, tiếp lấy con trai, nắm tay nhỏ của nó vẫy vẫy với Hoàng Thượng Dung, “Con trai ngoan, còn không mau gọi mẹ nuôi đi!”

“Hi hi, hẹ hẹ“ thằng bé mở miệng nhỏ cười vui sướng.

(thứ lỗi cho sự tượng thanh vô đối thiểu năng của tôi)

A? Biến đổi nhiều ghê? Mới một giây trước còn mặt con dâu bị bắt nạt, giây tiếp theo…

Cô… có phải… vừa bị lừa?

“Mẹ nuôi của Hạo Hạo à,” Từ Hách Quân lập tức thân thiết với Hoàng Thượng Dung, “Cô đã thăng chức là mẹ nuôi con tôi rồi, tôi muốn cho cô xem vài thứ.”

“Cái gì?”

Liền thấy Từ Hách Quân về phòng, lấy ra một cái phòng bì thư. “Cái này tôi tìm thấy trên người Hạo Hạo ngày tôi nhặt được thằng bé, để mẹ nuôi xem một chút.”

Hoàng Thượng Dung nét mặt có chút kì quái, có điều vẫn đưa tay ra nhận phong bì, không nói lời nào mở ra đọc từ đầu đến cuối.

“Có ý tưởng gì không?” Hắn uống trà nóng, hỏi bâng quơ.

“… Cô ấy không có trách nhiệm lắm?” Người bình thường chắc là đều nói như vậy nhỉ?

“Cô không thấy cô ấy rất dũng cảm à?” Từ Hách Quân hai mắt sáng lên, bất thình lình vọt tới gần người cô.

Dũng cảm? Cái gì cơ?

“Trong thư viết, cô ấy để cục cưng lại cho tôi là vì, cục cưng là con trai, nói cách khác, nếu như là con gái, cô ấy sẽ giữ lại một mình nuôi.”

Cô gật đầu, “Không sai.”

“Cô ấy khiến tôi nghĩ đến nữ chiến binh Amazon cổ đại.”

A? Hoàng Thượng Dung mở lớn mắt, không ngờ hắn lại nói vậy.

“Nữ chiến binh Amazon là những người thuộc một bộ tộc hiếu chiến, những người này theo chế độ mẫu hệ, bình thường chỉ có nữ giới sống với nhau, khi kết đôi sinh ra con là con gái, họ sẽ cùng nhau nuôi lớn đứa trẻ, nếu là con trai thì ném cho cha của chúng, để hai cha con tự sinh tự diệt.”

Hoàng Thượng Dung cúi đầu uống trà, im lặng không lên tiếng.

Hắn nói tiếp: “Trong truyền thuyết nữ chiến binh Amazon vô cùng hung hãn, để tiện giương cung, họ còn cắt bỏ một bên ngực, chỉ để lại một bên dùng. Mẹ nuôi Hạo hạo, cô nghĩ, mẹ đẻ của Hạo Hạo có phải nữ chiến binh Amazon không?”

Hoàng Thượng Dung mặt lúc trắng lúc xanh, đến lúc nào rồi mà hắn còn đùa được!

“Tôi tò mò lắm đấy! Rốt cuộc cô ấy là người thế nào! Rất muốn biết.”

“Anh hoàn toàn không có ấn tượng gì sao?”

Hắn lắc đầu. “Có điều, tôi đoán, cô ấy nhất định là người rất mạnh mẽ, còn là mạnh mẽ siêu cấp vô địch, không chừng cô ấy vừa xuất hiện là đủ mọi người đứng hình hết… A, đức mẹ đồng trinh, cô không cảm thấy cô ấy có thể là đức mẹ đồng trinh sao?”

… Mẹ Hạo Hạo có biết bố nó có thể là người thần kinh không bình thường không?

Vì vẫn chưa đến giờ họp, hai người mới vừa tiến vào phòng họp tổng công ty, đã có người kéo Từ Hách Quân hỏi thẳng: “Trợ lý Từ, nghe nói gần đây cậu mới sinh một thằng cu?”

Khóe miệng hắn lúng túng kéo lên, “Phải! Xem ra mọi người đều biết cả!”

“Sinh lúc nào đấy? Trứng đỏ thế nào chưa thấy, chúc mừng một chút?”

Hắn cố gắng giữ nụ cười, trả lời, “Gần đây hơi bận, hôm nào có thời gian bù lại cho mọi người.”

“Cũng đúng ha! Đột nhiên đâu ra một tiểu tử, đổi lại là tôi cũng sẽ đau đầu, hình như nghe qua, mẹ nó là ai, cậu thật không nhớ hả?”

Từ Hách Quân mỉm cười, ngược lại Hoàng Thượng Dung ngồi ở trước hơi xoay người, đến thẳng trước mặt ông ta, mắt chăm chăm nhìn thẳng vào tận mắt cái tên nhiều chuyện kia.

“Sam, phòng quảng cáo của các anh một quý gần đây hiệu quả quảng cáo không cao lắm nhỉ! Là ai trước đây thề thốt nói lên TV, tăng tỉ suất chiếu là có thể đề cao doanh thu? Hôm nay họp lão tổng sợ là sẽ tìm anh xuống tay đấy, giờ còn có tâm trạng đùa giỡn với trợ lý của tôi à!”

Lời vừa nói, người đến sắc mặt tái một nửa. Có cần nói rõ ràng thế không? Người ta nói nữ hoàng đế Hoàng Thượng Dung không dễ chọc, quả là đúng! Ngay cả trợ lý của cô cũng không được động vào nửa phần sao? Hừ! Đàn bà muốn khống chế mọi thứ đây hả.

“Giám đốc Hoàng, trợ lý của cô xảy ra chuyện lớn như thế, cô không biết gì cả sao?”

“Tôi không phải Đại La thần tiên, không có khả năng cái gì cũng biết, nếu như tôi thật sự biết, nhất định sẽ nói trước với anh, ngày nào vợ anh đến nhà nghỉ tìm anh và bồ nhí, đến khi đó anh đừng lấy cớ là xui xẻo.”

Chiêu này ác! Ngay cả chuyện đời tư cũng lôi ra!

“Cô… Cô không có việc gì hay sao mà nói chuyện của tôi?”

“Anh không nhắc thì tôi không nói, tốt nhất là tất cả mọi người đừng ai đề cập đến.”

Thế là mấy người đồng nghiệp vốn đang định trêu chọc Từ Hách Quân vì sợ nữ ma đầu phóng sấm sét đến thân, đành phải quệt mũi chạy về chỗ.

Hoàng Thượng Dung hài lòng gật đầu, cũng quay về chỗ ngồi.


Chương 7
Từ Hách Quân thấy cô tự đứng ra bảo vệ mình như thế chỉ có thể cười khổ. Thật ra thì, với những lời nói mát thế này hắn căn bản không để trong lòng, họ muốn nói sao thì nói, ngược lại họ càng bàn tán nhiều, hắn càng dễ dàng nhìn ra được ai là địch ai là bạn trong đám đó.

“Đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ anh.” Cô hạ thấp người thì thầm bên tai hắn.

Lần này hắn không cười nổi. “Này này, những lời này tôi nói mới phải chứ!”

Hoàng Thượng Dung đang quay lưng về phía hắn nhún vai, có vẻ không quan tâm, xem ra cô thật sự coi hắn là em trai nhỏ, không có cô là không xong rồi.

Có điều… Không sao cả, hắn sẽ chuyển nguy cơ thành cơ hội!

Năm phút sau, ông chủ – tổng giám đốc của tổng công ty – Từ tổng dẫn theo phó tổng Tương Húc Hoa và bốn thư kí trợ lý vào phòng họp, cuộc họp bắt đầu, Hoàng Thượng Dung là giám đốc của công ty con, vị trí nói lớn không phải, nói nhỏ cũng không đúng, ở công ty con, cô là to nhất, nhưng khi họp mặt tất cả các công ty với nhau, không ai dám nói mình to hơn, vì ông chủ và cổ đông mới là lớn nhất!

Trợ lý lần đầu tham gia đại hội cổ đông, tất cả bị dọa đến cái gì cũng không làm nổi, có thể nộp được một cái văn bản hoàn chỉnh làm tư liệu cho cô là quá giỏi rồi, nên lần này, Hoàng Thượng Dung cũng không khắt khe yêu cầu Từ Hách Quân đóng góp gì được cho cô, chỉ cần đến khi cô báo cáo đừng kéo chân cô là được.

Đến lượt cô, thân là quản lý nữ thuộc “nhóm thiểu số” của ban điều hành tập đoàn, cô đã chuẩn bị ăn đạn rồi, chỉ là không ngờ, tất cả những lãnh đạo vốn đang chờ cười nhạo cô tất cả bị đẩy ngược trở lại, trong tài liệu đều có, về nhà đọc lại chút đi! Cho dù có lúc cô gặp rắc rối không kịp ứng phó, cũng may có Từ Hách Quân kịp thời đưa giấy lên thuận lợi hóa nguy thành an.

Tiểu tử này, không phải dễ bắt nạt như bề ngoài đâu nhỉ?

Tối nay ăn gì? Hắn đưa giấy hỏi.

Liền thấy Hoàng Thượng Dung sửng sốt một lúc rồi cau mày viết – Hôm nay tôi phải làm thêm giờ.

Không bỏ cuộc, Từ Hách Quân tiếp tục gửi tiếp.

Khi lần thứ hai nhận giấy từ phía sau, cô do dự. Có nên nói với hắn không, bây giờ không phải là lúc bàn luận cái này, nhưng tờ giấy mỏng manh này thực sự mười phấn cám dỗ!

Cô lật một góc, nhìn thấy bên trong viết. – Phân tích của Sam có chỗ sai, lão ấy lấy thành tích tổng công ty viết vào thành tích công ty mình.

Bắt lỗi lão, đấu tố lão, chỉnh lão chết đi!

Người này! Đang họp hay là quan báo tư thù đây?

Vì vấn đề phòng trẻ em, Hoàng Thượng Dung đúng là phải tranh cãi với những người khác một hồi, đối với hội bảo thủ…

Á, không, phải nói là cổ hủ, cô thiếu chút nữa là phát khùng, chỉ thẳng vào mũi người ta mắng “Đồ con lợn!” May mà Từ Hách Quân kịp thời đá vào ghế cô một phát, cô mới tỉnh táo lại, tập trung vào sự “phát triển lâu dài” và “độ tận tâm” của công nhân vien, cũng đưa ra một số ví dụ về đóng góp và sức làm việc của các nhân viên nữ, vân vân.

Hoàng Thượng Dung khom người nhận tờ giấy Từ Hách Quân đưa đến, hiểu ý cười một tiếng.

“Phó tổng cũng biết, Khai Thạc từ tổng công ty đến công ty con, tổng cộng có hơn năm trăm nhân viên, trong đó nữ có ba trăm tám mươi người, hơn một nửa, hơn hai trăm trong số đó đã lập gia đình…”

Từ Hách Quân tiểu tử này, lấy đâu ra mà lắm số liệu thế?

“Căn cứ điều tra ngẫu nhiên không lộ danh tính, nữ giới sau khi kết hôn mức độ tập trung vào công tác và tận tâm sẽ phụ thuộc vào chế độ phúc lợi sinh sản của công ty, nói cách khác, chế độ phúc lợi tốt, sẽ càng thu hút được nhiều nhân viên nữ xuất sắc bỏ sức làm việc…” Cô cảm giác ghế lại bị đá mấy phát, liền bổ sung, “Cho dù là nữ giới đã kết hôn hay là, … Khụ, chưa kết hôn, khi một cô gái trẻ có phẩm chất tốt lựa chọn nơi làm việc, đều sẽ suy xét kĩ càng chế độ phúc lợi của công ty.”

Tại chỗ có hơn phân nửa lãnh đạo nam lông mày giãn, xem ra chấp nhận cũng khá rồi.

“Đương nhiên, nếu như quy chế này được phổ biến thành công, chúng ta cũng không từ chối các nam nhân viên nếu họ có nhu cầu – dù sao, con cái là trách nhiệm của cả hai bên bố mẹ, nếu như nam nhân viên có nhu cầu việc này, cũng rất hợp lý.”

“Hoang đường, hợp lý chỗ nào?” Một cổ đông nhảy dựng lên phản bác, “Công ty cũng không phải nhà trẻ, sao có thể để cho trẻ con chạy tới chạy lui trong công ty?”

“Phòng chăm trẻ đương nhiên có giới hạn tuổi, trẻ từ hai tuổi trở xuống cần người chăm sóc, phần lớn bảo mẫu cũng sẽ tiếp nhận công việc này.”

“Bắt chúng tôi bỏ tiền ra cho bọn trẻ ranh đấy? Cô coi
<<1 ... 45678 ... 16>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1196/1578