watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu-full

Lượt xem :
có bạn bè nữa rồi.

Vì không giỏi giao tiếp cùng người khác,học không giỏi Hà Vu Yến đã rất miễn cưỡng thi vào đại học, cũng không may mắn học vào ngành thương nghiệp đau đầu nhất , đọc sách viết báo cáo này còn không làm khó được cô, nhiều lắm so người khác đọc nhiều sách hơn, thành tích còn có thể miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, nhưng các công thức thật sự làm đầu cô muốn nổ tung ra, mặc kệ công thức nào đi nữa, vĩnh viễn đều không hiểu cách áp dụng, khiến thành tích kế toán của cô luôn luôn thấp.

Lâm Kiều Kiều tuy rằng tính khí không tốt, tính tình nóng nảy, có khi nói chuyện cũng rất thẳng, bất quá cô biết Lâm Kiều Kiều là thật tâm coi cô như bạn bè.

Từ sau khi mẹ qua đời, Hà Vu Yến bị cha mang về nhà, bị dì Hà an bày đi học trường Quý tộc, bởi vì thành tích không tốt, không phải bị xa lánh chính là bị người khác nhạo báng, luôn luôn không có bạn bè để tâm sự, hoàn hảo lên đại học, cô cùng Lâm Kiều Kiều làm bạn học chung,trong cuộc đời cô mới có được một người bạn tốt đầu tiên.

Cô biết trong nhà Lâm Kiều Kiều là đại tiểu thư, nhưng trên người cô không có một tia yếu ớt, ngược lại hơn một cỗ hiệp nữ khí thế, thích gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ.

Nhìn xem đồng hồ báo thức trên đầu giường, cách 8 giờ rưỡi còn có một tiếng, sợ đến trễ bị Lâm Kiều Kiều biết, cô xuống giường đi vào phòng tắm, dùng kẹp tóc đem mái tóc kẹp lên,sau khi đắp đá xong, trong gương, bên trái gò má cô còn có chút sưng,trên mặt còn có một miếng dán màu trắng.

Chương 2
Khi Hà Vu Yến xuống lầu, vừa khéo gặp phải Hà An Khởi ở chỗ rẽ thang lầu, bởi vì bỏ lỡ tiết học đầu tiên, Hà An Khởi chuẩn bị ăn bữa sáng sau lại đi trường học.

"Chào."

Hà Vu Yến nhàn nhạt nói một tiếng chào, đối với hai chị em Hà gia này, cô kỳ thực coi như thích, lại bởi vì sợ dì Hà, luôn luôn không dám cùng các cô thân thiết.

Hà An Khởi đi xuống thang lầu,thấy Hà Vu Yến không đi vào nhà ăn, cô thuận miệng hỏi: "Cô không ăn bữa sáng sao?"

"Tôi muốn đuổi kịp xe bus."

"Hôm nay cô có tiết à?" Hà An Khởi lại hỏi.

Hà Vu Yến lắc đầu, "Không có tiết, bất quá hôm nay tôi hẹn bạn cùng nhau đọc sách."

"Vậy thì ăn bữa sáng đi rồi đi, sắc mặt cô không tốt lắm." Hà An Khởi làm sao mà không biết buổi sáng xảy ra chuyện gì, biết Hà Vu Yến cả đêm ngủ không ngon,đôi mắt phiếm hồng hồng tơ máu, sắc mặt xanh trắng, sợ cô không cẩn thận liền té xỉu ở trên đường không biết tên, cho nên cô tốt bụng nói.

Hà Vu Yến nghe cô nói vậy, sờ sờ mặt trái bản thân, có chút thẹn thùng, đành phải cùng đi theo vào phòng ăn cùng ngồi xuống.

Ngồi vào chỗ của mình, Hà An Khởi lấy bánh mì chét bơ trên bàn,kêu người hầu lấy cho hai người một ly sữa nóng.

Bởi vì vội vã ăn xong bữa sáng rời nhà đuổi kẹp xe bus,Hà Vu Yến không phát hiện đối diện cô Hà An Khởi luôn luôn đăm chiêu nhìn miếng dán trên gò má cô.

Thấy Hà Vu Yến một bộ dường như không có việc gì, Hà An Khởi nghĩ rằng đổi thành là cô bị cha vung một cái tát như vậy, khẳng định là sẽ ầm ĩ muốn sống muốn chết, nhưng Hà Vu Yến không có khóc, cô biết cha bởi vì điểu kiện của mẹ, đối với Hà Vu Yến luôn luôn cũng không tính thân thiện, so với bản thân cùng Hà An Nhân, trong quá trình Hà Vu Yến trưởng thành luôn luôn đều bị cha lạnh nhạt.

"Khuyên tai của mẹ tôi cô tìm được chưa?" Buổi sáng Hà An Khởi lén lúc hỏi qua người hầu, biết khuyên tai còn chưa có tìm được.

"Hôm nay tôi sẽ vào vườn hoa tìm lại."Hà Vu Yến nhỏ giọng nói qua.

"Đã đánh mất liền đánh mất, cùng lắm thì mua lại một đôi khác." Đều bị đánh một cái tát,hơn nữa cô thật sự không muốn thấy Hà Vu Yến chật vật quỳ rạp trên mặt đất,chỉ vì tìm một chiếc khuyên tai.

"Là tôi đánh mất,tôi nhất định phải nghĩ biện pháp tìm được." Khuyên tai đắt tiền như vậy, tuy rằng ngoài miệng dì Hà không nói cái gì, nhưng cô biết dì Hà kỳ thực là để ý.

Hà An Khởi hừ nhẹ: "Nếu tìm không thấy đâu? Chẳng lẽ cô muốn mua cái mới đền cho mẹ tôi sao?"

Mặt cỏ trong nhà lớn như vậy, tìm cả buổi tối tìm không thấy,chắc chắn sớm đã đánh mất, có lẽ là bị người tới tham gia tiệc sinh nhật nhặt đi rồi cũng nói không chừng.

Bất quá chỉ là một đôi khuyên tai, nhà cô có rất nhiều tiền, căn bản không thèm để ý đến món tiền nhỏ ấy, nhưng là mẹ cô lại vì món tiền nhỏ đó so đo, cô cảm thấy có lẽ mẹ cô đang khi dễ Hà Vu Yến, sẽ làm bản thân đã từng khó chịu vì là người thứ ba đỡ hơn một chút, lại không nghĩ rằng cô cùng em gái bị kẹp ở giữa, căn bản không biết ở chung với người chị cùng cha khác mẹ này như thế nào.

Hà Vu Yến cũng không hư hỏng cũng không đáng ghét, năm mười tuổi, vừa vào trong nhà cô, trong tươi cười mang chút ngốc ngếch, luôn im lặng không ầm ĩ không nháo, cho cái gì cũng đều nói tốt, không cho cô cô cũng không xin.

Trong ấn tượng của cô,Hà Vu Yến học luôn không giỏi, mời gia sư đến nhà cũng không hiệu quả bao nhiêu, này cũng là một điểm bất mãn của cha, cha thích đứa trẻ thông minh, mà cô cùng Hà An Nhân học luôn luôn đều rất xuất sắc, so sánh Hà Vu Yến thật là không thông minh, nói trắng ra là chính cô không phải đọc sách cũng biết.

Nhưng là Vu Yến thật thiện lương,nếu trước kia các cô quậy quá, phá hỏng đồ trong nhà hoặc là đồ cha yêu quý,Hà Vu Yến đều sẽ ôn nhu an ủi các cô xong, chạy tới cùng cha nhận sai, một người ngây ngốc đưa lưng chịu oan ức vì người khác.

Còn nhỏ bị chửi và bị đánh, phạt đứng phạt quỳ, không cho ăn cơm,những xử phạt này Hà Vu Yến đều có chịu qua, có lẽ là vì xử phạt đó cũng không lớn, cô cùng em gái luôn luôn không để ở trong lòng.

Thẳng đến có một lần, cô cùng em gái vào trong thư phòng cha phá loạn, không cẩn thận đánh vỡ bình hoa quý báo, bởi vì thói quen để Hà Vu Yến thay các cô chịu tiếng xấu, cũng cho rằng cha sẽ giống như các lần trước phạt cô không ăn cơm hoặc là phạt đứng, cho nên Hà Vu Yến lại lần nữa gánh vác.

Khi đó tuổi các cô còn nhỏ không hiểu chuyện,bình hoa quý trọng như vậy bị đánh vỡ,cha nào dễ dàng bỏ qua cho Hà Vu Yến.

Cô cùng em gái trốn ở ngoài cửa, chột dạ nhìn cha tức giận mắng to, tiếp theo là cha tát một mạnh vào gò má của Hà Vu Yến, nhìn Hà Vu Yến đau hốc mắt đỏ lại không dám khóc thành tiếng, cô cùng em gái sợ tới mức ngốc đứng ở tại chỗ.

Mười năm sau đó, người một nhà bình thường như trước duy trì mặt ngoài hòa thuận, qua một thời gian dài như thế, thay đổi duy nhất, mẹ đối với Hà Vu Yến soi mói cùng bất mãn chỉ có gia tăng chứ không có giảm bớt, ba đối với Hà Vu Yến ngẫu nhiên quan tâm, cuối cùng cũng từ từ biến thành chẳng quan tâm, mà cô cùng Hà An Nhân cũng dần dần không cùng Hà Vu Yến thân thiết, thẳng đến Hà Vu Yến thi lên đại học chuyển ra ngoài.

Hà Vu Yến không có nói tiếp, chỉ là yên lặng ăn xong bữa sáng, đứng dậy cầm túi xách mình tính toán rời nhà.

''Nếu tìm không thấy, tôi sẽ nói với mẹ cho,cô không cần tìm nữa." Nhiều năm như vậy, nhìn Hà Vu Yến bị cha mẹ lạnh nhạt, những người đứng như Hà An Khởi đột nhiên sẽ hướng Hà Vu Yến nói như vậy.

Hà Vu Yến nghe được Hà An Khởi nói vậy, cô dừng bước chân, nhỏ giọng nói: "Nếu thật sự tìm không thấy, tôi sẽ bồi tiền cho dì Hà,khuyên tai này thật đắt tiền."

Hà An Khởi nghe cô nói câu ngu đần kia, rất muốn tức giận hướng Hà Vu Yến rống to, cái gì kêu thật quý? Những đồ quý đó mẹ cô đều mua nổi!

Hơn nữa Hà Vu Yến chỉ là một sinh viên Đại Học, trong nhà cho cô tiền tiêu vặt không nhiều lắm, cô lấy cái gì đến bồi thường đây?

Nhìn Hà Vu Yến hướng đi ngoài, quần màu hồng bảy phần, áo sơ mi màu trắng, áo khoác màu xanh nhạt mỏng tanh,còn có một đôi giầy búp bê đã mang nhiều năm, cô vốn là muốn thốt ra lời nói nhưng tất cả đều nghẹn ngào ở trong cổ, đó là quần áo cũ cùng giầy cũ của cô, lúc này lại mặc ở trên người Hà Vu Yến.

Cô không hiểu, liền tính là cùng cha khác mẹ, nhưng là đường đường đại tiểu thư Hà gia, vì sao muốn sống hèn mọn như vậy? Ngay cả quần áo ba mẹ cô đều cho keo kiệt như vậy.

Khi Hà Vu Yến rời nhà mấy phút đồng hồ, Hà An Khởi bực mình đem bánh mì ăn một nửa bỏ trên bàn, tính toán đi phòng khách chờ em gái,mắt lại thấy em gái chẳng biết lúc nào đã đứng ở cửa thang lầu.

"Chị,nếu mẹ biết chị nói những lời này, nhất định sẽ tức giận đến giậm chân."

"Em đừng nhiều chuyện làm sao mẹ biết?" Hà An Khởi tức giận trừng mắt nhìn em gái một cái, "Mau tới ăn bữa sáng, chờ một chút đi trường học đó."

Bởi vì trễ giờ xe bus, khi Hà Vu Yến cùng Lâm Kiều Kiều gặp nhau, so với thời gian các cô hẹn chậm nửa giờ.

"Hà Vu Yến, cậu muốn chết sao? Dám để bản tiểu thư chờ cậu hả!"Thật xa nhìn thấy bóng dáng Hà Vu Yến chạy chậm tới,Lâm Kiều Kiều liền bắt đầu mắng.

"Thực xin lỗi, thực xin lỗi. . . . . ." Một đường chạy tới Hà Vu Yến một bên cười trừ, một bên thở gấp, nói chuyện cũng vụn về.

"Nói, cậu muốn bồi thường mình như thế nào đây?"

"Mình mời cậu đi uống nước ha."Hà Vu Yến lấy lòng nói.

"Chỉ có uống nước thôi à? Mình ngồi đây đợi cả nửa tiếng đồng hồ ,cậu làm mình giống như đứa ngốc đứng ở chỗ này đợi nửa tiếng, thế nhưng chỉ dám mời mình uống nước thôi vậy đó hả!" Cô gái được nuông chiều của nhà họ Lâm lại bắt đầu khí thế nữ vương rồi.

"Thế. . . . . . Thế cộng thêm cơm trưa được không."Hà Vu Yến đau lòng thêm một câu nữa, trong nhà cho cô tiền tiêu vặt không nhiều lắm, thường mua sách mua đồ dùng văn phòng, cũng chỉ còn lại có tiền ăn cơm.

"Thế thì cũng không tồi lắm."Lâm Kiều Kiều thấy hô hấp cô thông thuận chút, lập tức lôi kéo người đi,"Tốt lắm, không cần nở nụ cười ngốc nữa, đi mau, chờ một chút nếu thư viện đầy, mình để cậu mời mình ăn MacDonald."

Lâm Kiều Kiều so với ai đều hiểu rõ Hà Vu Yến có bao nhiêu, bình thường căn bản luyến tiếc xài tiền bậy bạ, mỗi lần vì trêu cợt cô, cuối cùng cố ý kéo cô đi tiêu tiền,nhìn Hà Vu Yến một mặt đau lòng,Lâm Kiều Kiều nói có bao nhiêu sảng khoái còn có nhiều sảng khoái.

Vốn còn đang líu ríu cùng Lâm Kiều Kiều, bởi vì rất dùng sức,một đêm không ngủ tinh thần suy yếu khiến Hà Vu Yến có chút chênh vênh, cả người ngã ra phía sau,hoàn hảo Lâm Kiều Kiều nhanh tay lẹ mắt kéo Hà Vu Yến lại, dùng sức lôi cô, miễn cho cô thật sự ngã ngồi tại nơi.

Đúng lúc này, tiếng kêu sợ hãi từ bên trên truyền đến, "Vu Yến,mặt cậu bị sao vậy?"Lâm Kiều Kiều là nữ sinh cao gầy,thân cao 1 72 cm so với nữ sinh cùng lứa cao hơn, Hà Vu Yến đứng bên cạnh cô kém hơn 12 cm, có vẻ bé bỏng rất nhiều.

Vừa chạm vào mặt, bởi vì Hà Vu Yến tận lực dùng tóc che đậy,Lâm Kiều Kiều không phát hiện gương mặt cô dán miếng vải, lúc này từ trên nhìn xuống, rõ ràng phát hiện cô chẳng những có dán miếng vải, bên trái mặt còn sưng lên thật nghiêm trọng.

"Nói mau, cậu làm sao vậy?"

"Không có gì a."Hà Vu Yến tránh né nhẹ nói.

"Không có sao mặt cậu sưng, còn dán miếng vải nữa? Cậu bị đau răng hả?"Lâm Kiều Kiều đem mặt cô nâng lên, ngó trái ngó phải, càng xem sắc mặt càng khó nhìn.

"Mình bởi vì đau răng mới sưng vậy." Nói theo Lâm Kiều Kiều, sẽ không nói dối lại không tìm thấy lý do,Hà Vu Yến lập tức phụ họa nói.

Lâm Kiều Kiều nghe được cô giải thích, bán tín bán nghi vươn ngón trỏ chà xát mặt cô, "Đau hay không?"

"Đau. . . . . ."Hà Vu Yến đau rụt cổ lại.

"Thật là đau răng sao?"

"Ừa, là đau răng."

"Hà Vu Yến, mình là người đầu tiên nói xấu trước mặt cậu, cậu chẳng những có bộ dạng đần, còn có đầu óc ngốc ngếch, ai thấy đều muốn khi dễ,toàn thân cao thấp luôn dùng khuôn mặt này trước mặt người khác,cậu tốt nhất đừng có để người ta thương tổn khuôn mặt của cậu, bằng không sẽ đem nam sinh dọa chạy,mình thấy đời này coi như tiêu luôn rồi."Lâm Kiều Kiều rất không khách khí kể lể.

"Cũng không phải tất cả nam sinh đều chỉ nhìn bề ngoài."

"Không phải là tất cả mau chóng cũng là tất cả thôi, đi thôi, muốn đi nha sĩ hay không? Hay là muốn đi mua thuốc giảm đau?"Lâm Kiều Kiều một bên lôi kéo cô đi, một bên quay đầu lại hỏi.

Nghe Lâm Kiều Kiều tức giận hỏi,Hà Vu Yến cảm thấy trong lòng một trận lo lắng, cô biết Lâm Kiều Kiều ngoài miệng mắng, bất quá trong lòng là quan tâm cô.

"Làm chi không nói, mình đang hỏi cậu. . . . . ."

Dọc theo đường đi chỉ thấy hai người một trước một sau, phía trước nữ sinh một mái tóc ngắn xinh đẹp, ngũ quan đoan chính hơi khí khái hào hùng, dáng người tinh tế thon dài, nếu không phải giọng nói cô có chút khàn khàn, người qua đường còn tưởng rằng là con trai xinh đẹp, rồi sau đó buồn không hé răng tùy ý để người đằng trước lôi kéo đi, trên mặt cô gái bất chợt lộ ra nụ cười ngây ngô, nếu không phải trên mặt này dán vải, quả thật là một mỹ nữ trong sạch không dính bụi
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
192/4700