Tiểu thuyết Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu-full
Lượt xem : |
r />
Từ sau khi kết hôn, Kỷ Nhất Thế liền bá đạo không cho cô đi làm, mà vốn không có gì bạn bè gì cô cùng Hà Vu Yến gặp lần đầu đã quen, sớm coi cô như bạn.
Nghĩ đến vừa gặp Hà Vu Yến bị Uông Hạo kéo vào trong nhà,mặt trái cô chẳng những dán miếng vải còn sưng, Trác Viện cho rằng đã xảy ra chuyện gì, hỏi kỹ sau mới biết được thì ra là đau răng.
"Dạ."Hà Vu Yến nhẹ giọng đáp,chiếc đũa trong tay lại không thế nào động, ngồi bên cạnh Uông Hạo khiến cô thật khẩn trương cũng rất không tự tại, tự nhiên mà vậy không tham ăn nhiều lắm, càng không cần phải nói trong lòng cô còn thấp thỏm muốn chạy nhanh về nhà tìm khuyên tai,càng ăn không vô một bàn thức ăn ngon trước mắt rồi.
"Em biết không? Cùng Uông Hạo quen biết, đây là lần đầu tiên chị thấy A Hạo mang bạn gái đến Lai gia lí đó."
Khi môi mỏng gặp phải cánh môi mềm mại của Hà Vu Yến, Uông Hạo bị mê hoặc, trên người cô có mùi thơm ngát nhàn nhạt, không như người phụ nữ bình thường mang trên người mùi nước hoa,làm anh kìm lòng không đậu hôn đến càng sâu.
Đáng tiếc người bị hôn cũng không chịu ngoan ngoãn để anh hôn, đầu cô xoay phải xoay trái, muốn xoay mặt đi không để anh hôn,Uông Hạo hôn vốn ôn nhu vì vậy chuyển sang thô bạo, hung hăng đẩy răng Hà Vu Yến ra,đầu lưỡi mình thuần thục thăm dò cùng lưỡi của cô dây dưa.
Nụ hôn nhiệt liệt hơn nữa nóng vội làm Hà Vu Yến sợ hãi,không thể ra tiếng cô chỉ có thể nhẹ giọng nức nở, liều mình muốn dời mặt, không để anh lại tiếp tục hôn cô.
Uông Hạo không để ý cô phản kháng, bàn tay to bá đạo ở trên người cô di chuyển, càng quá đáng cách lớp áo mỏng manh sờ lên một bên vú mềm mại của cô, ở trên đầu vú tùy ý vân vê.
Động tác anh liền mạch lưu loát, làm Hà Vu Yến hiểu ôm cô,Uông Hạo cùng cô bất đồng, anh từng có rất nhiều phụ nữ, mà cô lại trừ bỏ cái nụ hôn đầu tiên của anh, cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng nam sinh khác thân thiết quá.
Nụ hôn này cùng nụ hôn đầu bốn năm trước kia hoàn toàn khác nhau, khi đó anh chỉ là bởi vì cô đem môi nhẹ nhàng in môi mỏng của anh,in này chỉ lưu lại vài giây, rồi sau đó cô liền thẹn thùng kết thúc nụ hôn, nào có giống anh như bây giờ, như là muốn đem cô ăn vậy, đầu lưỡi quấn quít lấy cô không tha, lại hút lại mút, cô hướng nơi nào lui,đầu lưỡi anh liền hướng nơi đó di chuyển, không để cô có cơ hội né ra.
Thật vất vả anh mới cam tâm dừng lại nụ hôn,môi Hà Vu Yến đỏ mọng chẳng những phát sưng còn hơi cảm giác đau đớn.
Mà Uông Hạo lại ở trong miệng không khỏi thấp giọng mắng, nhìn Hà Vu Yến bị bản thân vây ở trong lòng quần áo không chỉnh tề, hốc mắt phiếm hồng, biểu cảm ủy khuất, anh đem ánh mắt viễn vong dời đi cặp đùi trắng nõn của cô,liên tục hít sâu vài cái, đem cô dời về chỗ kế bên tay lái, sau giúp cô cài xong dây an toàn xong,quá trình anh không dám nhìn cô một cái, chỉ sợ bản thân lại lần nữa không khống chế được.
Mà Hà Vu Yến được tự do lập tức lui hướng bên cửa xe, cẩn thận kéo thẳng quần áo bị anh làm lộn xộn,tay run run đem tóc vén ra sau tai, tựa hồ còn chưa có hồi phục lại sau khi bị hoảng sợ.
"Anh làm sao có thể như vậy. . . . . ." Anh không thích cô không phải sao? Vì sao còn muốn hôn cô?
"Như thế nào?" Thanh âm anh ô ồ hỏi.
"Anh làm sao có thể hôn tôi, Với lại. . . . . . còn. . . . . ." Anh vừa rồi còn sờ cô, thậm chí thô lỗ vuốt ve vú của cô.
"Còn như thế nào?" Bị lời của cô chọc tức, Uông Hạo hơi thở gấp nghiêng người dựa vào hướng cô, ánh mắt nóng bỏng, mắt từ trên cao nhìn xuống trừng cô,khí thế này làm Hà Vu Yến rụt rụt thân mình.
"Anh không thích tôi cũng không muốn tôi thích anh, vậy anh không thể hôn tôi, bởi vì. . . . . . Bởi vì chỉ có bạn trai hoặc là chồng tôi mới có thể hôn tôi,anh về sau. . . . . . Về sau không cần như vậy nữa, tôi không thích. . . . . ." Thanh âm run rẩy,vành mắt Hà Vu Yến đỏ lên, cả gan miễn cưỡng đem những lời này nói xong.
Cô không dám ngẩn đầu nhìn Uông Hạo, cũng không dám suy nghĩ anh nghe xong lời của cô sau đó sẽ có phản ứng gì,sau khi cô nói xong,áp khí bên trong trở nên thấp hẳn, rồi sau đó thanh âm Uông Hạo trầm thấp lạnh lùng vang lên, "Em yên tâm, tôi không tính toán làm bạn trai hoặc là chồng em, vừa rồi chỉ là cảm xúc nhất thời không khống chế được."
Hà Vu Yến đã sớm biết anh sẽ nói như vậy, biết anh sẽ mở miệng, dù sao cũng là người mình thích, cái loại khó chịu vẫn là khiến lòng của cô căng lên, nhất thời cảm thấy rất ủy khuất.
Uông Hạo ngồi trở lại vị trí, xe một lần nữa lăn đi,Hà Vu Yến thật lâu không lên tiếng mới mở miệng, "Tôi muốn xuống xe."
Khi xe đang chạy ở trên đường,Hà Vu Yến cúi đầu, cho nên Uông Hạo đoán không được biểu cảm cùng suy nghĩ của cô, đành phải hỏi: "Tôi đưa em về nhà?"Thanh âm của anh còn có chút khàn khàn, biểu cảm sít chặt,đoán được là không vui,dù sao tình dục người đàn ông một khi bị khơi mào,không có hoàn toàn phát tiết, rất khó có thể lập tức bình phục.
"Tôi có thể tự mình kêu xe về nhà."Hà Vu Yến tức giận cúi đầu không nhìn anh, cố ý không cho anh đưa.
"Nhà của tôi với nhà em tiện đường không phải sao?"Tiếng khóc cự tuyệt nghẹn ngào của cô khiến Uông Hạo dục cầu bất mãn không chịu được, giọng điệu tự nhiên cũng không biết chạy đi đâu, làm anh càng giận bản thân thế nào lại đối với Hà Vu Yến ra tay, nhưng lại rất muốn tiếp tục, nếu không phải tiếng khóc cô kéo lý trí đang không thể khống chế trở về, nói không chừng anh đã sớm đem cô lột sạch, trực tiếp ở trên xe muốn cô.
Anh là người đàn ông bình thường, có nhu cầu sinh lý bình thường, nhưng anh có thể tùy tiện cùng bất cứ phụ nữ nào lên giường, chính là không thể cùng Hà Vu Yến lên giường, điều này anh nhận thức bốn năm trước không phải sao?
Chết tiệt, thật là chết tiệt! Anh luôn luôn kiêu ngạo về tự chủ chạy đi đâu rồi?
Anh càng tức giận thì Vu Yến càng đối với anh phản ứng sợ hãi cự tuyệt, nếu không phải lý trí nói cho anh, cô không phải là phụ nữ anh có thể tùy tiện kéo lên giường, anh thật sự rất muốn liều lĩnh đem cô đánh ngất,sau đó hung hăng muốn cô.
"Không có, tôi không về nhà, ngày đó tôi chỉ là trở về tham gia tiệc sinh nhật của An Khởi. . . . . ."
Đột nhiên nghe Hà Vu Yến nhắc tới tiệc sinh nhật đêm đó, Uông Hạo nhịn không được lại thấp giọng mắng một câu: "Đáng chết, mình thế nào lại quên. . . . . ." Tay anh nặng nề đấm vào tay lái, lực đạo không lớn lại khiến Hà Vu Yến sợ tới mức kinh hô một tiếng.
Phản ứng của cô làm Uông Hạo lại lườm cô một cái, tâm tình càng bực mình, đem caravat kéo xuống tùy tay hướng ghế xe sau quăng đi, "Em kêu lên cái gì? Không cần lo lắng tôi sẽ lại nổi sắc tâm lên với em, tôi chỉ là nhớ đến đêm sinh nhật An Khởi, tôi ở nhà em nhặt được một khuyên tai trên mặt cỏ, nhưng vẫn quên đưa cho dì Hà."
Hà Vu Yến từ trong miệng anh nghe được hai chữ khuyên tai, nhất thời cũng quên mới vừa rồi bị anh khi dễ ủy khuất, phút chốc nâng đầu lên, không để ý trong hốc mắt còn nước mắt, vội vàng ngắt lời của anh, "Anh Uông,anh nói anh nhặt được một chiếc khuyên tai?"
Uông Hạo gật đầu, "Em hiện tại đang ở nơi nào?"
"Anh Uông, anh nhặt được một khuyên tai kim cương phải không? Đại khái là lớn như vậy. . . . . ."Hà Vu Yến dè dặt cẩn trọng hình dung cùng khuôn mẫu khuyên tai bị cô làm mất.
Uông Hạo hai tay nắm tay lái, quay đầu liếc cô một cái,nhìn cô nghiêm túc hình dung bộ dáng khuyên tai, anh tức giận hừ nói: "Chẳng lẽ khuyên tai là em làm rơi sao?"
Kỳ thực anh từ đầu nhớ không ra cái hình dáng khuyên tai kia, bất quá cùng Hà Vu Yến hình dung tạo hình chắc là tám chín phần mười rồi.
Hà Vu Yến không nghe trong giọng nói mang theo vẻ châm chọc, nhưng cô vội vã muốn lấy lại khuyên tai, vội vàng gật đầu, "Ừm, là tôi làm rơi."
Biết anh nhặt được khuyên tai,Hà Vu Yến không còn núp ở bên cửa xe, mà là hướng bên anh đến gần một chút, một mặt chờ đợi nhìn anh, hi vọng anh có thể lập tức đem khuyên tai cho cô, đáng tiếc hi vọng của cô sau một giây lập tức thất bại.
"Khuyên tai hiện tại không ở trên người tôi,cô gọi điện thoại cho tôi,hẹn giờ rồi đến công ty tôi lấy." Rõ ràng khuyên tai ngay trong túi áo khoác tây trang anh, anh lại cố ý làm khó dễ cô, xem như anh trả thù người khiến anh tình dục chưa thoả mãn.
"Anh Uông, khuyên tai đêm nay không thể trả lại cho tôi sao?"Hà Vu Yến nhìn anh, trên mặt lộ ra biểu cảm thất vọng, cô rất muốn nhanh chóng cầm khuyên tai trả lại cho dì Hà .
"Em muốn theo tôi về nhà à?" Uông Hạo nhìn chằm chằm đôi môi cô bị anh hôn đến sưng đỏ, cố ý hỏi như vậy.
"Tôi với anh về nhà, anh có phải đem khuyên tai trả lại cho tôi không?"
"Hà Vu Yến, em rốt cuộc có biết ngồi trong xe cùng người đàn ông đi về nhà, đại biểu ý tứ gì không hả?" Uông Hạo nhịn không được lại thét cô.
Hà Vu Yến lắc đầu, đối với anh rống to cảm thấy không hiểu, cô chỉ là đơn thuần muốn cùng anh về nhà lấy khuyên tai, như vậy có sai sao?
Uông Hạo thấy cô một mặt mê muội, hung hăng nói ra một ngụm hờn dỗi, cánh tay duỗi thẳng muốn cô nhìn thẳng anh, mu bàn tay mơn trớn mặt trái sưng phù của cô, thấy cô hơi hơi rụt mặt, anh lại kéo tóc cô qua, lòng ngón tay theo sợi tóc mềm mại trợt xuống.
"Bây giờ em theo tôi về nhà, vậy chứng tỏ đêm nay tôi sẽ không cho em bước ra khỏi cửa nhà tôi một bước, tôi có thể sẽ đem em ép buộc lên giường đến không thể rời giường, hiểu không?"
Ám chỉ trắng trợn như thế ,Hà Vu Yến có ngốc đi chăng nữa cũng hiểu được ý tứ của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn phút chốc đỏ lên, thở hỗn hển, cả người lập tức lại đi đến bên cửa xe, "Anh Uông, tôi không phải. . . . . . tôi không có. . . . . ." Bởi vì bị hoảng sợ,Hà Vu Yến nói năng có chút lộn xộn, không biết biểu đạt ý tứ mình như thế nào.
Uông Hạo bất quá là muốn trêu cợt cô, làm sao thật sự sẽ kéo cô lên giường, nhưng thấy biểu cảm hoảng sợ lúc này của cô, anh lại hoàn toàn không thích thú trêu cợt cô, ngược lại là một bụng buồn bực.
" Vu Yến, em tốt nhất trước khi tôi còn chưa đổi ý, mau nói địa chỉ em ở đi." Uông Hạo hít sâu một hơi,lấy từ trong xe ra một điếu thuốc lá, nặng nè mà hút một hơi, lại mạnh mẽ phun ra khói trắng trong miệng, đem cửa sổ xe kéo xuống, anh nói: "Bằng không tôi liền trực tiếp chở em tới chổ tôi."
Anh bình thường là ở trong nhà, nhưng cũng có nhà chính mình, đó là chổ ở anh tăng ca, bởi vì là nhà mình, anh cũng không mang phụ nữ tới qua đêm, nhưng nếu Hà Vu Yến muốn ngoại lệ, anh cũng sẽ không để ý.
Bởi vì anh đột nhiên tới uy hiếp,Hà Vu Yến đầu tiên là sợ run, rồi sau đó nhanh chóng nói điạ chỉ mình ở, nơi đó cách thành phố một đoạn ngắn, nhưng kế bên có trạm xe bus, đi hai chuyến xe bus là đến trường đại học cô.
Khi tới nơi, Uông Hạo cầm điếu thuốc trong tay ném ra ngoài cửa sổ xe, lại từ trong áo ngoài tây trang cầm điện thoại ra,Hà Vu Yến vừa thấy di động mình,tay với nhanh qua lấy, đang lúc cô để điện thoại vào trong túi, muốn đẩy cửa xe đi xuống,âm thanh Uông Hạo trầm thấp từ phiá sau lại truyền đến, "Muốn khuyên tai liền gọi điện thoại cho tôi."
Lời nói Trác Viện khiến Uông Hạo buông đôi đũa trong tay xuống, mặt khác hai người hoàn toàn không để ý người đàn ông còn lại nhìn nhau một cái, tiếp tục yên tĩnh ăn cơm, hoàn toàn không gia nhập đề tài mẫm càm này.
" Chị Viện Viện, chị hiểu lầm rồi,em không phải bạn gái Anh Uông."Hà Vu Yến vốn ăn không vô, lúc này dứt khoát đặt chén trong tay xuống, mặt đỏ khẩn trương xua tay giải thích.
Trác Viện bị cô nói như vậy bất giác ngơ ngác, lập tức cười cười, " Vu Yến,em không cần ngại thừa nhận, A Hạo người này bình thường tuy rằng chơi đùa, bất quá hắn mang em tới nhà của chị, làm sao có thể không phải bạn gái được?"Hà Vu Yến giải thích Trác Viện thế nào cũng không tin tưởng, càng không cần phải nói cô còn đỏ mặt, Trác Viện tự động cho rằng cô bất quá là e lệ.
Biên Nhân quay qua chăm chú nhìn Kỷ Nhất Thế không ra tiếng, thấy hắn hoàn toàn không có ngăn cản hành động vợ mình nhiều chuyện,hắn cũng lười mở miệng, tiếp tục ăn cơm uống rượu, mà Uông Hạo càng trầm mặc, tựa hồ chuyện hai người phụ nữ cùng hắn hoàn toàn không liên quan.
"Chị Viện Viện, em thật sự chưa cùng Anh Uông kết giao, Anh Uông là hàng xóm cách vánh nhà em,hơn nữa lúc trước còn là gia sư của em,em đã nhiều năm không cùng anh ấy gặp mặt, gần nhất bởi vì sinh nhật em gái em mới gặp nhau, em cùng anh ấy thật sự không phải người yêu."
Hà Vu Yến thật nghiêm túc lại giải thích một lần, chỉ sợ Trác Viện tiếp tục hiểu lầm, cuối cùng còn nhanh chóng quay đầu nhìn Uông Hạo, hi vọng anh có thể lên tiếng giúp cô, "Tôi nói đúng hay không? Anh Uông."
Uông Hạo không nhìn cô, chỉ nhàn nhạt gật đầu, lúc này tưởng tượng của Trác Viện bị cái đáp án này tất cả đều đánh vỡ, "Phải không?Chị còn nghĩ đến hai người là người yêu,Vu Yến em thật sự không có thích A Hạo sa
Từ sau khi kết hôn, Kỷ Nhất Thế liền bá đạo không cho cô đi làm, mà vốn không có gì bạn bè gì cô cùng Hà Vu Yến gặp lần đầu đã quen, sớm coi cô như bạn.
Nghĩ đến vừa gặp Hà Vu Yến bị Uông Hạo kéo vào trong nhà,mặt trái cô chẳng những dán miếng vải còn sưng, Trác Viện cho rằng đã xảy ra chuyện gì, hỏi kỹ sau mới biết được thì ra là đau răng.
"Dạ."Hà Vu Yến nhẹ giọng đáp,chiếc đũa trong tay lại không thế nào động, ngồi bên cạnh Uông Hạo khiến cô thật khẩn trương cũng rất không tự tại, tự nhiên mà vậy không tham ăn nhiều lắm, càng không cần phải nói trong lòng cô còn thấp thỏm muốn chạy nhanh về nhà tìm khuyên tai,càng ăn không vô một bàn thức ăn ngon trước mắt rồi.
"Em biết không? Cùng Uông Hạo quen biết, đây là lần đầu tiên chị thấy A Hạo mang bạn gái đến Lai gia lí đó."
Khi môi mỏng gặp phải cánh môi mềm mại của Hà Vu Yến, Uông Hạo bị mê hoặc, trên người cô có mùi thơm ngát nhàn nhạt, không như người phụ nữ bình thường mang trên người mùi nước hoa,làm anh kìm lòng không đậu hôn đến càng sâu.
Đáng tiếc người bị hôn cũng không chịu ngoan ngoãn để anh hôn, đầu cô xoay phải xoay trái, muốn xoay mặt đi không để anh hôn,Uông Hạo hôn vốn ôn nhu vì vậy chuyển sang thô bạo, hung hăng đẩy răng Hà Vu Yến ra,đầu lưỡi mình thuần thục thăm dò cùng lưỡi của cô dây dưa.
Nụ hôn nhiệt liệt hơn nữa nóng vội làm Hà Vu Yến sợ hãi,không thể ra tiếng cô chỉ có thể nhẹ giọng nức nở, liều mình muốn dời mặt, không để anh lại tiếp tục hôn cô.
Uông Hạo không để ý cô phản kháng, bàn tay to bá đạo ở trên người cô di chuyển, càng quá đáng cách lớp áo mỏng manh sờ lên một bên vú mềm mại của cô, ở trên đầu vú tùy ý vân vê.
Động tác anh liền mạch lưu loát, làm Hà Vu Yến hiểu ôm cô,Uông Hạo cùng cô bất đồng, anh từng có rất nhiều phụ nữ, mà cô lại trừ bỏ cái nụ hôn đầu tiên của anh, cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng nam sinh khác thân thiết quá.
Nụ hôn này cùng nụ hôn đầu bốn năm trước kia hoàn toàn khác nhau, khi đó anh chỉ là bởi vì cô đem môi nhẹ nhàng in môi mỏng của anh,in này chỉ lưu lại vài giây, rồi sau đó cô liền thẹn thùng kết thúc nụ hôn, nào có giống anh như bây giờ, như là muốn đem cô ăn vậy, đầu lưỡi quấn quít lấy cô không tha, lại hút lại mút, cô hướng nơi nào lui,đầu lưỡi anh liền hướng nơi đó di chuyển, không để cô có cơ hội né ra.
Thật vất vả anh mới cam tâm dừng lại nụ hôn,môi Hà Vu Yến đỏ mọng chẳng những phát sưng còn hơi cảm giác đau đớn.
Mà Uông Hạo lại ở trong miệng không khỏi thấp giọng mắng, nhìn Hà Vu Yến bị bản thân vây ở trong lòng quần áo không chỉnh tề, hốc mắt phiếm hồng, biểu cảm ủy khuất, anh đem ánh mắt viễn vong dời đi cặp đùi trắng nõn của cô,liên tục hít sâu vài cái, đem cô dời về chỗ kế bên tay lái, sau giúp cô cài xong dây an toàn xong,quá trình anh không dám nhìn cô một cái, chỉ sợ bản thân lại lần nữa không khống chế được.
Mà Hà Vu Yến được tự do lập tức lui hướng bên cửa xe, cẩn thận kéo thẳng quần áo bị anh làm lộn xộn,tay run run đem tóc vén ra sau tai, tựa hồ còn chưa có hồi phục lại sau khi bị hoảng sợ.
"Anh làm sao có thể như vậy. . . . . ." Anh không thích cô không phải sao? Vì sao còn muốn hôn cô?
"Như thế nào?" Thanh âm anh ô ồ hỏi.
"Anh làm sao có thể hôn tôi, Với lại. . . . . . còn. . . . . ." Anh vừa rồi còn sờ cô, thậm chí thô lỗ vuốt ve vú của cô.
"Còn như thế nào?" Bị lời của cô chọc tức, Uông Hạo hơi thở gấp nghiêng người dựa vào hướng cô, ánh mắt nóng bỏng, mắt từ trên cao nhìn xuống trừng cô,khí thế này làm Hà Vu Yến rụt rụt thân mình.
"Anh không thích tôi cũng không muốn tôi thích anh, vậy anh không thể hôn tôi, bởi vì. . . . . . Bởi vì chỉ có bạn trai hoặc là chồng tôi mới có thể hôn tôi,anh về sau. . . . . . Về sau không cần như vậy nữa, tôi không thích. . . . . ." Thanh âm run rẩy,vành mắt Hà Vu Yến đỏ lên, cả gan miễn cưỡng đem những lời này nói xong.
Cô không dám ngẩn đầu nhìn Uông Hạo, cũng không dám suy nghĩ anh nghe xong lời của cô sau đó sẽ có phản ứng gì,sau khi cô nói xong,áp khí bên trong trở nên thấp hẳn, rồi sau đó thanh âm Uông Hạo trầm thấp lạnh lùng vang lên, "Em yên tâm, tôi không tính toán làm bạn trai hoặc là chồng em, vừa rồi chỉ là cảm xúc nhất thời không khống chế được."
Hà Vu Yến đã sớm biết anh sẽ nói như vậy, biết anh sẽ mở miệng, dù sao cũng là người mình thích, cái loại khó chịu vẫn là khiến lòng của cô căng lên, nhất thời cảm thấy rất ủy khuất.
Uông Hạo ngồi trở lại vị trí, xe một lần nữa lăn đi,Hà Vu Yến thật lâu không lên tiếng mới mở miệng, "Tôi muốn xuống xe."
Khi xe đang chạy ở trên đường,Hà Vu Yến cúi đầu, cho nên Uông Hạo đoán không được biểu cảm cùng suy nghĩ của cô, đành phải hỏi: "Tôi đưa em về nhà?"Thanh âm của anh còn có chút khàn khàn, biểu cảm sít chặt,đoán được là không vui,dù sao tình dục người đàn ông một khi bị khơi mào,không có hoàn toàn phát tiết, rất khó có thể lập tức bình phục.
"Tôi có thể tự mình kêu xe về nhà."Hà Vu Yến tức giận cúi đầu không nhìn anh, cố ý không cho anh đưa.
"Nhà của tôi với nhà em tiện đường không phải sao?"Tiếng khóc cự tuyệt nghẹn ngào của cô khiến Uông Hạo dục cầu bất mãn không chịu được, giọng điệu tự nhiên cũng không biết chạy đi đâu, làm anh càng giận bản thân thế nào lại đối với Hà Vu Yến ra tay, nhưng lại rất muốn tiếp tục, nếu không phải tiếng khóc cô kéo lý trí đang không thể khống chế trở về, nói không chừng anh đã sớm đem cô lột sạch, trực tiếp ở trên xe muốn cô.
Anh là người đàn ông bình thường, có nhu cầu sinh lý bình thường, nhưng anh có thể tùy tiện cùng bất cứ phụ nữ nào lên giường, chính là không thể cùng Hà Vu Yến lên giường, điều này anh nhận thức bốn năm trước không phải sao?
Chết tiệt, thật là chết tiệt! Anh luôn luôn kiêu ngạo về tự chủ chạy đi đâu rồi?
Anh càng tức giận thì Vu Yến càng đối với anh phản ứng sợ hãi cự tuyệt, nếu không phải lý trí nói cho anh, cô không phải là phụ nữ anh có thể tùy tiện kéo lên giường, anh thật sự rất muốn liều lĩnh đem cô đánh ngất,sau đó hung hăng muốn cô.
"Không có, tôi không về nhà, ngày đó tôi chỉ là trở về tham gia tiệc sinh nhật của An Khởi. . . . . ."
Đột nhiên nghe Hà Vu Yến nhắc tới tiệc sinh nhật đêm đó, Uông Hạo nhịn không được lại thấp giọng mắng một câu: "Đáng chết, mình thế nào lại quên. . . . . ." Tay anh nặng nề đấm vào tay lái, lực đạo không lớn lại khiến Hà Vu Yến sợ tới mức kinh hô một tiếng.
Phản ứng của cô làm Uông Hạo lại lườm cô một cái, tâm tình càng bực mình, đem caravat kéo xuống tùy tay hướng ghế xe sau quăng đi, "Em kêu lên cái gì? Không cần lo lắng tôi sẽ lại nổi sắc tâm lên với em, tôi chỉ là nhớ đến đêm sinh nhật An Khởi, tôi ở nhà em nhặt được một khuyên tai trên mặt cỏ, nhưng vẫn quên đưa cho dì Hà."
Hà Vu Yến từ trong miệng anh nghe được hai chữ khuyên tai, nhất thời cũng quên mới vừa rồi bị anh khi dễ ủy khuất, phút chốc nâng đầu lên, không để ý trong hốc mắt còn nước mắt, vội vàng ngắt lời của anh, "Anh Uông,anh nói anh nhặt được một chiếc khuyên tai?"
Uông Hạo gật đầu, "Em hiện tại đang ở nơi nào?"
"Anh Uông, anh nhặt được một khuyên tai kim cương phải không? Đại khái là lớn như vậy. . . . . ."Hà Vu Yến dè dặt cẩn trọng hình dung cùng khuôn mẫu khuyên tai bị cô làm mất.
Uông Hạo hai tay nắm tay lái, quay đầu liếc cô một cái,nhìn cô nghiêm túc hình dung bộ dáng khuyên tai, anh tức giận hừ nói: "Chẳng lẽ khuyên tai là em làm rơi sao?"
Kỳ thực anh từ đầu nhớ không ra cái hình dáng khuyên tai kia, bất quá cùng Hà Vu Yến hình dung tạo hình chắc là tám chín phần mười rồi.
Hà Vu Yến không nghe trong giọng nói mang theo vẻ châm chọc, nhưng cô vội vã muốn lấy lại khuyên tai, vội vàng gật đầu, "Ừm, là tôi làm rơi."
Biết anh nhặt được khuyên tai,Hà Vu Yến không còn núp ở bên cửa xe, mà là hướng bên anh đến gần một chút, một mặt chờ đợi nhìn anh, hi vọng anh có thể lập tức đem khuyên tai cho cô, đáng tiếc hi vọng của cô sau một giây lập tức thất bại.
"Khuyên tai hiện tại không ở trên người tôi,cô gọi điện thoại cho tôi,hẹn giờ rồi đến công ty tôi lấy." Rõ ràng khuyên tai ngay trong túi áo khoác tây trang anh, anh lại cố ý làm khó dễ cô, xem như anh trả thù người khiến anh tình dục chưa thoả mãn.
"Anh Uông, khuyên tai đêm nay không thể trả lại cho tôi sao?"Hà Vu Yến nhìn anh, trên mặt lộ ra biểu cảm thất vọng, cô rất muốn nhanh chóng cầm khuyên tai trả lại cho dì Hà .
"Em muốn theo tôi về nhà à?" Uông Hạo nhìn chằm chằm đôi môi cô bị anh hôn đến sưng đỏ, cố ý hỏi như vậy.
"Tôi với anh về nhà, anh có phải đem khuyên tai trả lại cho tôi không?"
"Hà Vu Yến, em rốt cuộc có biết ngồi trong xe cùng người đàn ông đi về nhà, đại biểu ý tứ gì không hả?" Uông Hạo nhịn không được lại thét cô.
Hà Vu Yến lắc đầu, đối với anh rống to cảm thấy không hiểu, cô chỉ là đơn thuần muốn cùng anh về nhà lấy khuyên tai, như vậy có sai sao?
Uông Hạo thấy cô một mặt mê muội, hung hăng nói ra một ngụm hờn dỗi, cánh tay duỗi thẳng muốn cô nhìn thẳng anh, mu bàn tay mơn trớn mặt trái sưng phù của cô, thấy cô hơi hơi rụt mặt, anh lại kéo tóc cô qua, lòng ngón tay theo sợi tóc mềm mại trợt xuống.
"Bây giờ em theo tôi về nhà, vậy chứng tỏ đêm nay tôi sẽ không cho em bước ra khỏi cửa nhà tôi một bước, tôi có thể sẽ đem em ép buộc lên giường đến không thể rời giường, hiểu không?"
Ám chỉ trắng trợn như thế ,Hà Vu Yến có ngốc đi chăng nữa cũng hiểu được ý tứ của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn phút chốc đỏ lên, thở hỗn hển, cả người lập tức lại đi đến bên cửa xe, "Anh Uông, tôi không phải. . . . . . tôi không có. . . . . ." Bởi vì bị hoảng sợ,Hà Vu Yến nói năng có chút lộn xộn, không biết biểu đạt ý tứ mình như thế nào.
Uông Hạo bất quá là muốn trêu cợt cô, làm sao thật sự sẽ kéo cô lên giường, nhưng thấy biểu cảm hoảng sợ lúc này của cô, anh lại hoàn toàn không thích thú trêu cợt cô, ngược lại là một bụng buồn bực.
" Vu Yến, em tốt nhất trước khi tôi còn chưa đổi ý, mau nói địa chỉ em ở đi." Uông Hạo hít sâu một hơi,lấy từ trong xe ra một điếu thuốc lá, nặng nè mà hút một hơi, lại mạnh mẽ phun ra khói trắng trong miệng, đem cửa sổ xe kéo xuống, anh nói: "Bằng không tôi liền trực tiếp chở em tới chổ tôi."
Anh bình thường là ở trong nhà, nhưng cũng có nhà chính mình, đó là chổ ở anh tăng ca, bởi vì là nhà mình, anh cũng không mang phụ nữ tới qua đêm, nhưng nếu Hà Vu Yến muốn ngoại lệ, anh cũng sẽ không để ý.
Bởi vì anh đột nhiên tới uy hiếp,Hà Vu Yến đầu tiên là sợ run, rồi sau đó nhanh chóng nói điạ chỉ mình ở, nơi đó cách thành phố một đoạn ngắn, nhưng kế bên có trạm xe bus, đi hai chuyến xe bus là đến trường đại học cô.
Khi tới nơi, Uông Hạo cầm điếu thuốc trong tay ném ra ngoài cửa sổ xe, lại từ trong áo ngoài tây trang cầm điện thoại ra,Hà Vu Yến vừa thấy di động mình,tay với nhanh qua lấy, đang lúc cô để điện thoại vào trong túi, muốn đẩy cửa xe đi xuống,âm thanh Uông Hạo trầm thấp từ phiá sau lại truyền đến, "Muốn khuyên tai liền gọi điện thoại cho tôi."
Lời nói Trác Viện khiến Uông Hạo buông đôi đũa trong tay xuống, mặt khác hai người hoàn toàn không để ý người đàn ông còn lại nhìn nhau một cái, tiếp tục yên tĩnh ăn cơm, hoàn toàn không gia nhập đề tài mẫm càm này.
" Chị Viện Viện, chị hiểu lầm rồi,em không phải bạn gái Anh Uông."Hà Vu Yến vốn ăn không vô, lúc này dứt khoát đặt chén trong tay xuống, mặt đỏ khẩn trương xua tay giải thích.
Trác Viện bị cô nói như vậy bất giác ngơ ngác, lập tức cười cười, " Vu Yến,em không cần ngại thừa nhận, A Hạo người này bình thường tuy rằng chơi đùa, bất quá hắn mang em tới nhà của chị, làm sao có thể không phải bạn gái được?"Hà Vu Yến giải thích Trác Viện thế nào cũng không tin tưởng, càng không cần phải nói cô còn đỏ mặt, Trác Viện tự động cho rằng cô bất quá là e lệ.
Biên Nhân quay qua chăm chú nhìn Kỷ Nhất Thế không ra tiếng, thấy hắn hoàn toàn không có ngăn cản hành động vợ mình nhiều chuyện,hắn cũng lười mở miệng, tiếp tục ăn cơm uống rượu, mà Uông Hạo càng trầm mặc, tựa hồ chuyện hai người phụ nữ cùng hắn hoàn toàn không liên quan.
"Chị Viện Viện, em thật sự chưa cùng Anh Uông kết giao, Anh Uông là hàng xóm cách vánh nhà em,hơn nữa lúc trước còn là gia sư của em,em đã nhiều năm không cùng anh ấy gặp mặt, gần nhất bởi vì sinh nhật em gái em mới gặp nhau, em cùng anh ấy thật sự không phải người yêu."
Hà Vu Yến thật nghiêm túc lại giải thích một lần, chỉ sợ Trác Viện tiếp tục hiểu lầm, cuối cùng còn nhanh chóng quay đầu nhìn Uông Hạo, hi vọng anh có thể lên tiếng giúp cô, "Tôi nói đúng hay không? Anh Uông."
Uông Hạo không nhìn cô, chỉ nhàn nhạt gật đầu, lúc này tưởng tượng của Trác Viện bị cái đáp án này tất cả đều đánh vỡ, "Phải không?Chị còn nghĩ đến hai người là người yêu,Vu Yến em thật sự không có thích A Hạo sa
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
22/4844