watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Nha Đầu Khờ-full

Lượt xem :
i muốn né tránh.

Như không nghe thấy tiếng gọi, Văn Thiếu Thu có chút đăm chiêu xúc cảm vuốt ve cánh môi chín mọng thật tốt, đôi mắt sâu thẳm hiện lên cảm xúc giống như kinh ngạc lại giống như ngoài ý muốn, dường như lập tức muốn xác nhận cái gì, hắn đột nhiên cúi đầu che lên môi đỏ mọng mời người hái kia.

“Ô……” Xâm nhập tới quá nhanh, rất mãnh liệt, Hỉ Phúc sợ hãi mở to cặp mắt say, chỉ kịp phát ra một tiếng kêu rên, tiếng vang còn lại liền đều biến mất ở miệng, ngay cả lực phản kháng đều không có bị cái lưỡi linh hoạt nóng bỏng ngang ngược đẩy ra khớp hàm, tiến vào nhanh chóng, xâm phạm chỗ sâu nhất.

Một tiếng ầm ầm vang lên làm cho kẻ đang say rượu đầu óc mơ hồ rối loạn nổ tung, suy nghĩ của nàng trong nháy mắt trống rỗng, chỉ cảm thấy vật ướt át mà ấm áp mềm mại không ngừng ở trong miệng quấn lấy, như là muốn cướp đoạt tất cả, thân thể càng lúc càng nóng, hơi thở cũng gấp gáp, trước mắt một trận choáng váng hoa mắt ……..

Đùng!

Bỗng dưng, cũng không biết là do say rượu hay chịu không được kích thích quá lớn, nha hoàn khờ ngốc kia thân thể lại mềm nhũn, đắm chìm sâu bên trong nụ hôn kịch liệt triền miên mà ngất đi.

Lúc này bất tỉnh, nha đầu kia thật đúng là biết chọn giờ đó!

Có chút dở khóc dở cười, Văn Thiếu Thu vẫn chưa thỏa mãn, ngón tay dài lại nhẹ vuốt ve đôi môi vì bị chính mình nóng vội mà trở nên sưng đỏ mọng mê người, không nói lời nào nhìn khuôn mặt nàng hồn nhiên ngủ say, sau đó chậm rãi, khóe miệng hắn phức tạp hơi cong lên mà hứng thú cười khẽ……

A …. Có gì không thể nào?

Vốn quơ đại nàng, chỉ là vì ngăn cản trưởng bối bức hôn: Nhưng hôm nay, hắn lại phát hiện chính mình đối với nha đầu ngốc này nảy sinh tình dục, như vậy đùa quá hóa thật đem nàng thú vào cửa có gì không được? Ít nhất nàng cùng Hoa Thải Dung hai người khách quan mà nói, hắn lựa chọn tuyệt đối là nàng.

Nói gì đi nữa, như tính tình của hắn, cả đời này ngoài chính mình ra, thì không có khả năng yêu thương người khác, như vậy tương lai nói người làm bạn cả đời bên gối là nàng, vậy thật sự là không thể tốt hơn.

Ít nhất, hắn không cần nghĩ đến chuyện nàng muốn cùng tên nam nhân không quen biết sinh em bé, trong lòng liền tự dưng tức giận: Thứ hai, thú nàng làm vợ, để cho nàng sinh con của hắn, hắn cũng danh chính ngôn thuận đem nha đầu ngốc mắt hết hy vọng lại trung thành và tận tâm này giữ ở bên người cả đời; Ba là, đối với nàng, hắn vĩnh viễn không cần lo lắng đề phòng……

Nghĩ vậy, bên môi Văn Thiếu Thu ý cười trở nên sâu sắc, đem thiên hạ vì say rượu mà ngủ say càng ôm sát vào trong lòng, sau đó vẻ mặt sung sướng lại rót chén rượu ngon, đối với vầng trăng sáng tỏ ngoài cửa sổ cùng nâng chén —

“A ….. Lại là mười lăm trăng tròn đây mà ….”

Chương 6
“Ôi……..”

Yếu ớt rên rỉ, Hỉ Phúc chậm rãi mở mắt, mờ mịt nhìn cảnh vật quen thuộc trước mắt một hồi lâu, thần trí rốt cục từ từ tỉnh táo lại, lập tức theo bản năng xoay người ngồi dậy —

“A …..”. Vì động tác quá mạnh, vì bị say rượu mà thình lình xuất hiện co rút đau đớn mãnh liệt tập kích lên đầu, nàng ôm đầu kêu đau một tiếng, động cũng không dám động từ từ đợi đau đớn kịch liệt đi qua, lúc này mới có tâm tư chú ý tới trên người mình không biết khi nào đã đắp cái chăn mỏng.

Ơ? Là ai giúp nàng? Trong viện này ngoài nàng cùng thiếu gia, không thể nào có người khác, cho nên…… Là thiếu gia giúp nàng đắp chăn?

Ngơ ngác cầm lấy cái chăn mỏng, Hỉ Phúc nhíu mày cố gắng nhớ lại …….

Phải ……. Nàng nhớ rõ chính mình cùng thiếu gia uống thật nhiều rượu, ăn thật nhiều đồ ăn, sau đó nàng trách thiếu gia bắt nạt người ta, còn sau đó…… Còn sau đó là cái gì nhỉ?

A…… Đúng rồi! Hình như là nàng nói nàng không có dụ dỗ thiếu gia, thiếu gia còn thật sự gật đầu đồng ý, cũng vẫn nhìn nàng…… Nhìn nàng……

Sau đó thì sao?

Hình ảnh đứt quãng giữa chừng, nàng ảo não gõ cái đầu hay quên, lại như thế nào cũng nghĩ không ra chuyện kế tiếp, chỉ là cảm thấy chính mình giống như đã bỏ lỡ một đoạn trí nhớ rất quan trọng ….. Đáng ghét! Sao lại nghĩ không ra?

Đừng nghĩ! Đừng nghĩ! Nghĩ đến đầu lại đau!

Buông tha cho tự ngược đãi bản thân, Hỉ Phúc lảo đảo bò xuống khỏi ghế quý phi, một cái bước xuống lại dẫm phải “Bánh Trôi” chẳng biết ghé vào dưới chân ghế ngủ gật khi nào, trong nháy mắt nó giật mình nhảy lên, cất tiếng sủa kháng nghị ở trong đêm yên tĩnh —

“Uông uông uông uông……”

“Bánh Trôi, thực xin lỗi…… Thực xin lỗi……” Vội vàng ôm lấy cái viên thịt tròn lông trắng đang phẫn nộ, Hỉ Phúc miệng lắp bắp nói xin lỗi, trên tay cũng vội vàng không ngừng cuốn lấy xem xét thân hình của tiểu tử tròn vo kia, chỉ sợ đã giẫm phải nó, đến khi xác định nó bình yên vô sự, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Ai…… Nàng làm sao biết “Bánh Trôi” ngủ ở dưới chân ghế chứ!

“Uông!” Bực mình sủa lại hai tiếng, “Bánh Trôi” trong mắt chứa đầy oán trách, từ lúc ngủ sâu thì bị nàng giẫm phải một cái trong nháy mắt quên cả sợ.

“Ta đã nói xin lỗi rồi mà…..” Giống như xem thấy trong mắt tiểu tử kia trách cứ, nàng lại ấp úng xin lỗi.

“Uông!” Lại sủa một tiếng, “Bánh Trôi” quyết định làm đại nhân không chấp tiểu nhân, rốt cục mới an phận cúi đầu xuống, cho nàng tùy ý ôm vào trong ngực.

Tâm ý tương thông, biết nó không hề trách mình, Hỉ Phúc ngây ngốc cười một hồi lâu, quay đầu chung quanh tìm tòi, cũng không thấy bóng dáng của chủ tử, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ lạ……

“Thiếu gia đã trở về phòng ngủ chưa ….”

Nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu, nàng theo bản năng tìm kiếm bên trong, đã thấy trong phòng ngủ không bóng người, mà ngay cả đệm giường cũng gấp chỉnh tề, hoàn toàn không có dấu hiệu có ngủ qua, lập tức hồ nghi lại đi ra khỏi phòng, kiên nhẫn tìm kiếm khắp nơi, nhưng lại vẫn không thấy bóng dáng chủ tử.

Gì chứ? Đã nửa đêm, thiếu gia rốt cục là đi đâu vậy?

Lòng tràn đầy buồn bực, Hỉ Phúc rủ mắt xuống đối mặt cùng viên thịt tròn vo lông trắng trong lòng. “Bánh Trôi, thiếu gia đâu?”

thịt tròn vo lông trắng trong lòng. “Bánh Trôi, thiếu gia đâu?”

“Uông!” Phe phẩy đầu, viên thịt tròn lông trắng đáp trả rất rõ ràng.

“Chúng ta đây cùng đi tìm thiếu gia được không?” Đêm khuya như vậy, không thấy thiếu gia trở về nghỉ ngơi, nàng cũng không thể ngủ được.

“Uông!” Cũng là cất tiếng sủa, chỉ là lúc này từ lắc đầu chuyển thành gật đầu.

Thấy thế, Hỉ Phúc mỉm cười, ôm trong lòng viên thịt tròn vo lông trắng đi ra ngoài “Nguyệt Kính viện”, theo hành lang gấp khúc đi tìm người.

Bởi vì đêm đã khuya khoắt, mọi người ở Văn phủ sớm đi ngủ, đèn đuốc đều được tắt, ngoại trừ ánh trăng chiếu rọi chung quanh nên miễn cưỡng có thể thấy mọi vật, quanh mình có thể nói là một mảnh tối đen, hơn nữa gió đêm ngẫu nhiên phất qua ngọn cây vang lên tiếng sàn sạt ở trong màn đêm vắng vẻ như xa như gần, cứ như có yêu ma quỷ quái có thể lao ra mọi lúc, làm cho Hỉ Phúc từ nhỏ lớn lên ở Văn phủ, nhắm mắt lại đi cũng sẽ không lạc đường cũng nhịn không được cảm thấy có chút sợ hãi, lập tức không khỏi co rụt cổ, đem “Bánh Trôi” trong lòng ôm càng chặt, làm vậy coi như có thể khiến chính mình an tâm chút.

Thật cẩn thận, ở đêm khuya thanh vắng nàng vừa đi trong Văn phủ, vừa nhìn xung quanh tìm người, ai ngờ tìm hồi lâu, lê một vòng thật lớn, lại vẫn như cũ không thấy bóng dáng chủ tử, làm cho nàng không khỏi nóng lòng.

Kỳ lạ! Đã trễ thế này, thiếu gia rốt cuộc là ở nơi nào vậy? Nhà xí sao? Tuy rằng chỗ đó có hơi hẻo lánh, nhưng nàng vẫn là đi xem một cái thì tốt hơn!

Trong lòng nghĩ xong, Hỉ Phúc bước nhanh hơn đi về hướng nhà xí, nhưng mà mới đi chưa được mấy bước, nàng hình như nhìn thấy cái gì đột ngột dừng chân lại —

“Gì?” Kinh ngạc thở nhẹ, nàng sững sờ nhìn chỗ ánh trăng chiếu rọi ở xa xa, tựa hồ như có bóng đen nhanh chóng nhắm một hướng khác mà đi.

Là, là thiếu gia sao?

Bởi vì khoảng cách quá xa, tầm mắt quá mờ, nàng nhìn thấy cũng không rõ ràng, cũng không cách xác định bóng đen kia có phải là chủ tử, lại sợ đêm dài yên tĩnh, cao giọng mà gọi người, đến lúc đó vừa đánh thức mọi người chìm trong giấc ngủ mê bên trong phủ còn vừa bị mắng mỏ, nên không dám hé răng đuổi theo bóng đen mà đi.

Chỉ thấy bóng đen ở phía xa kia bay đi rất nhanh, Hỉ Phúc ngay cả nhanh đuổi theo chân, vẫn là bị bỏ rơi một khoảng xa, mắt thấy bóng đen kia vượt qua một chỗ ngoặt, xuyên qua Nguyệt Nha môn, nàng gấp đến độ chạy tới, chốc lát sau cũng đuổi vào trong Nguyệt Nha môn, ai ngờ bóng đen kia lại biến mất dạng.

“Người, người đâu rồi?” Trừng mắt nhìn không một bóng người trong tiểu đình viện, nha hoàn khờ nọ trợn tròn mắt.

Này, sao có thể? Nàng rõ ràng chính mắt nhìn thấy bóng đen kia vào nơi này, thế nào mới đây, liền không thấy bóng người?

Mờ mịt nhìn xung quanh, lại vẫn không thấy bóng đen vừa rồi kia, Hỉ Phúc lòng tràn đầy nghi hoặc hết sức, trong cửa phòng nhỏ bên cạnh lại đột nhiên loáng thoáng truyền ra tiếng vang rất nhỏ, làm cho nàng thoáng chốc không khỏi sửng sốt.

Có người ở bên trong?

Nàng nhớ rõ chỗ tiểu viện này để hoang lâu rồi, bên trong không có người ở a!

Hơi kinh ngạc, lại có chút mê hoặc, nàng nhịn không được tiến lên cạnh cửa nghiêng tai lắng nghe, lại kinh ngạc phát hiện bên trong có tiếng thở dốc cùng rên rỉ khó hiểu giao nhau phát ra….

Có người ở bên trong bị bệnh sao? Bằng không thế nào lại có tiếng rên rỉ đau đớn cùng tiếng thở dốc?

Hỉ Phúc càng nghe càng buồn bực, càng nghe càng hồ nghi, trong lòng mặc dù đầy tò mò, nhưng nửa đêm, lại chỉ có một mình, cũng không dám mạo muội xâm nhập, chỉ có thể vụng trộm chọc thủng giấy cửa sổ, nheo lại một con mắt tiến lên nhìn lén, khi cảnh tượng bên trong đập vào mi mắt, hai mắt nàng mở lớn, không tự chủ được kinh ngạc thốt ra tiếng —

“A ……Ô!”

Mới vừa rồi mở miệng kinh ngạc thốt lên tiếng nhỏ đột nhiên trong nháy mắt bị bàn tay phía sau ở đâu che lại, Hỉ Phúc sợ tới mức mặt biến sắc, há mồm định thét chói tai, lại chỉ có thể phát ra tiếng kêu “ô ô”; Nhưng thật ra “Bánh Trôi” trong lòng nàng nhìn thấy người tới sau, lại nhảy nhót sủa lên —

” Uông!” cái đuôi hưng phấn vẫy vẫy.

“Ai?” Giật mình nghe thấy tiếng lạ, trong cửa đột nhiên truyền ra tiếng bối rối khó chịu quát ầm lên.

Đáng chết!

Không tiếng động rủa thầm, kẻ ẩn thân trong bóng đêm tuyệt đối không ngờ được che được miệng một người, lại ngăn không được cái miệng khác, khiến cho người trong cửa giật mình, lập tức không nói hai lời, ôm lấy Hỉ Phúc giãy dụa không ngớt, ngay cả người cùng chó lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai thoát ra khỏi tiểu viện, trong nháy mắt không thấy tung tích.

Mà ngay lúc bọn họ mới vừa rồi biến mất dạng ở ngoài Nguyệt Nha môn, cửa trong tiểu viện đóng chặt cũng bị đẩy tung ra, một nữ tử bay nhanh ra nhìn, thấy quần áo lộn xộn không ngay ngắn thì vội vàng cuống quít mặc lại.

Nàng kia mặc dù thấy bốn bề vắng lặng, nhưng nghĩ lại mới vừa rồi giật mình nghe thấy tiếng chó sủa, còn mơ hồ nghe được tiếng hô nhỏ khiếp sợ, lập tức thần sắc xanh mét khó coi đến cực điểm……

Tại trong phủ này, duy nhất có nuôi chó cũng chỉ có……

Không biết nghĩ tới cái gì, khuôn mặt nàng ung dung thoáng chốc hiện lên vẻ hung ác, đáy mắt lóe lên dữ dội ” Thà rằng giết sai một trăm, không thể bỏ sót một cái”.

Nhưng vào lúc này, lén lút hé ra khuôn mặt tục tằn lại có vẻ đáng khinh thò ra từ phía sau cửa, nhìn dáo dác xung quanh, xác định không có ai xong, hắn mới đánh bạo đi ra —

“Chỉ là chó hoang cắn loạn, lo lắng gì chứ?” Sửa sang lại quần lót, nam nhân bên cạnh kia cười mê đắm thoáng dùng sức bắt lấy bộ ngực sữa cao ngất đầy đặn, “tiểu dệ” của hắn mới vừa rồi bị dọa cho mềm nhũn, giờ phút này lại nhanh chóng ngẩng cao đầu, sưng to đau đớn khó nhịn, hận không thể lập tức tiến lên chôn ở trong cơ thể nữ tử, lửa dục thèm khát đầy người.

Nam nữ ái ân tiến hành tới một nửa mà bị đứt đoạn thân thể trở nên nhạy cảm khác thường, giờ phút này bị bàn tay to của nam nhân bắt lấy, nàng kia nhịn không được thở dốc ra tiếng, sắc mặt ửng hồng liếc xéo nói: “Chàng không hiểu …..”

“Ta biết nàng muốn lắm rồi”. Nam nhân cười dâm đãng tiếp lời, dục hỏa đốt người làm cho hắn khó nhẫn nại nữa, lập tức không khỏi phân trần dùng sức ôm lấy nữ tử, lấy ra lửa nóng sưng to đau nhức dưới thân, vội vàng cọ xát không ngừng nơi bí mật mềm mại của nàng, cho thấy chính mình thèm khát cỡ nào.

Mặc dù trong lòng còn bất an, cũng thấy
<<1 ... 910111213 ... 17>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
811/3559