watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Nhật Kí Theo Đuổi Anh-full

Lượt xem :
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Hoàn Thành
Tác giả: Khải Ly
Tên truyện: Nhật Kí Theo Đuổi Anh
Thể loại: Tiểu thuyết tình yêu,truyện nhiều tập

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại


Chương 1
"Đại ca!"

Nghe thấy tiếng gọi, một người đàn ông mặc áo đen đứng trước cửa sổ quay người lại.

Trên mặt anh đeo kính đen, tóc đen hơi dài, lấy dây buộc sau gáy, trên miệng châm một điếu thuốc, hơi thở tăng thêm máy phần cao ngạo.

Đây là lần đầu tiên Chung Vũ Thần nhìn thấy Lương Sùng Nghị.

Oa, người này cực giỏi đó! Giống như Châu Nhuận Phát đi ra từ phim điện ảnh, tràn ngập vẻ oai phong của đại ca xã hội đen, nhưng lại xuất hiện một ít khí chất tang thương từng trải, Chung Vũ Thần không nhịn được bắt đầu nhìn anh ngây ngốc.

"Đại ca, anh gần đây có khỏe không? Em thấy anh buôn bán càng ngày càng phát triển đó!" Hai anh em Chung Giới Văn và Chung Giới Vũ chào hỏi.

Lương Sùng Nghị gật đầu với bọn họ, ánh mắt lại nhìn chăm chú vào đứa nhỏ xinh đẹp đứng ở giữa họ, nhìn qua ngũ quan của đứa nhỏ này giống anh em họ đến mấy phần, nhưng anh nhớ, hình như bọn họ không có em trai!

Hai anh em Chung Giới Văn, Chung Giới Vũ giới thiệu: "Đại ca, đây chính là em gái Chung Vũ Thần của chúng tôi, không phải anh thiếu một sinh viên vừa làm vừa học sao? Em gái chúng tôi học buổi tối, đúng lúc vào buổi sáng nó có thể tới giúp anh một tay."

"Đứa nhỏ này là nữ?" Lương Sùng Nghị khẽ nhướng cao lông mày.

Chung Giới Văn và Chung Giới Vũ nghe xong cười ha ha, "Không thể giả được, đây thật sự là em gái của chúng tôi!"

Lương Sùng Nghị nhìn kỹ, mắt cô bé rất sáng, da cũng rất tinh tế, chẳng qua thân hình cao gầy, tóc lại ngắn, nhìn từ xa có phần giống con trai.

Lương Sùng Nghị nhả ra một làn khói trắng, thích hợp: "Ở đây chúng tôi đều là đàn ông, các cậu có thể yên tâm sao?"

Chung Giới Văn nhún vai một cái, "Nó cũng như con trai, không kém gì!"

Chung Giới Vũ cũng nói: "Huống chi có đại ca ở đây, chúng tôi phải lo lắng sao?"

Nhân vật Trung Vũ Thần trong câu chuyện, cúi đầu nhìn xem cách ăn mặc của bản thân mình, tóc còn ngắn hơn con trai, quần jean màu xanh đơn giản, áo sơ mi kẻ ca-rô màu đen, chiều cao có 1m72, quả thật cũng không có ai cảm thấy cô sẽ gặp nguy hiểm.

Đối với bề ngoài của Chung Vũ Thần, Lương Sùng Nghị cũng rất hài lòng anh không cần một nhân viên nữ phải trang điểm lộng lẫy, sẽ chẳng làm được thám tử tư của anh. Huống chi, đây cũng là em gái của Giới Văn, Giới Vũ, còn có gì tốt hơn mà kén chọn?

"Tốt! Cứ quyết định vậy đi." Cuối cùng Lương Sùng Nghị nói như vậy.

Một nhà Chung Giới Văn và Chung Giới Vũ hoan hô một tiếng, "Em gái, mau gọi đại ca đi!"

"Gọi anh ấy là đại ca?" Chung Vũ Thần nhíu mày, cảm thấy có chút mơ hồ, "Nhưng mà, em đều gọi Giới Văn là đại ca Giới Vũ là anh hai, hiện tại phải thay đổi cách gọi à?"

Chung Giới Văn không hề để tâm, "Không sao, về sau liền gọi anh là anh hai.

Chung Giới Vũ cũng nói: "Vậy anh liền tự động xuống làm anh ba rồi."

"Được rồi! Đây chính là do các anh nói đó!" Chung Vũ Thần quay sang Lương Sùng Nghị, vô cùng hưng phấn gọi một tiếng, "Đại ca! Sau này xin dạy bảo nhiều hơn."

Thật là một cô bé hoạt bát, khóe miệng Lương Sùng Nghị hiện lên một nụ cười.

"Rất tốt, chín giờ sáng ngày mai tới làm."

"Thật tốt quá, em gái, còn không mau cám ơn đại ca!"

"Cám ơn đại ca!" Chung Vũ Thần cười hì hì nói.

Lương Sùng Nghị gật đầu, không nói gì thêm, lại quay người đối mặt với con đường, dường như bóng lưng màu đen kia có vẻ lạnh lùng hơn, thần bí hơn. . . . . .

***************

Ba anh em nhà họ Chung rời khỏi phòng làm việc của lãnh đạo, giờ phút này, trong văn phòng thám tử tư Long Bàn không có một ai, chỉ có tấm bảng trắng viết tên người nào đó cùng nhiệm vụ, và tin tức thời gian trở về, không gian rộng lớn xem ra lộn xộn mà không có trật tự.

Ở đây. . . . . . Sau này sẽ là chỗ cô phải làm việc sao? Chung Vũ Thần nhìn mọi thứ, không thể nói ra tâm tình lúc này thế nào, nhưng có chút chờ mong, có chút cảm động.

"Về sau phải nghe theo lời đại ca, học tốt nhé!" Chung Giới Văn nói.

"Đúng vậy, đúng vậy, đi theo anh cả, sẽ không sai đâu!" Chung Giới Vũ cũng tấm tắc nói đúng vậy.

Đi ra khỏi cửa, Chung Vũ Thần ngẩng đầu hỏi: "Kỳ lạ, sao hai người các anh đều có bộ dạng hết sức sùng bái anh ấy nhỉ?"

Chung Giới Văn lên xe trước, khởi động xe hàng, "Giới Vũ, em nói cho con bé nghe đi!"

Chung Giới Vũ mỉm cười, dùng giọng điệu nhớ lại quá khứ nói: "Năm năm trước, hai anh em bọn anh đi tới Vân Lâm, khi đó anh mười tám tuổi, Giới Văn hai mươi tuổi, hình như em mới mười bốn tuổi, vẫn còn đang đi học trong nước! Lúc ấy bọn anh không lo học, chỉ biết học cái xấu, liền thích đi đua xe cùng người ta, đánh nhau, sau đó, đụng phải đại ca Lương Sùng Nghị này, nhưng anh ấy là hình sự của tổ Đại Hồng Nhân, canh gác tại Nhật Chi Tinh, hai tên côn đồ các anh dĩ nhiên không trốn thoát khỏi tay anh ấy, qua bảy lần bị anh ấy bắt, bảy lần được thả ra, cuối cùng các anh tâm phục khẩu phục, cải tà quy chính."

"Thật sự? Đại ca mạnh như vậy sao?" Chung Vũ Thần kinh ngạc chớp mắt, cô cũng không biết các anh đã có một khoảng thời gian như vậy! Thì ra lúc cô ở nông thôn ngoan ngoãn đọc sách, các anh lại có thể sáng lập ra nhiều sự nghiệp to lớn như vậy.

Chung Giới Văn gật đầu nói: "Đúng vậy! Từ đó trở đi, bọn anh mới chuyên tâm làm việc, hôm nay mới có được chút thành tựu này, nếu lúc ấy không phải đại ca giúp các anh như vậy, muốn bọn anh làm lại từ đầu, chăm chỉ làm việc, thì có lẽ hiện tại bọn anh gởi về cho cha mẹ không phải là tiền, mà là hai lọ tro cốt rồi, em nữa! Cũng đừng nghĩ đến chuyện đi lên phương bắc học tập nữa, bởi vì, chỉ sợ ở đó hai người bọn anh đã từng phơi thây đầu đường."

"Cho nên, đại ca vừa nói mình thiếu sinh viên vừa học vừa làm, bọn anh lập tức muốn giới thiệu em tới đây, ở bên cạnh đai ca, nhất định em sẽ học được rất nhiều." Chung Giới Vũ nói tiếp.

Chung Vũ Thần "Oh!" Một tiếng, "Em nghĩ mình có thể."

Chung Giới Văn lái xe đến gần công trường, hai người bèn chuẩn bị xuống xe đi làm việc, 5 năm qua, họ bắt đầu từ công nhân tạm thời, bây giờ đã là công nhân quản đốc, đối với hai người trẻ tuổi mà nói, tương đối không dễ dàng.

"Đại ca, anh hai. . . . . ." Vũ Thần suy nghĩ một chút sửa lại lời nói "Không đúng, nên gọi anh hai, anh ba mới đúng, các anh đi làm việc đi! Buổi sáng hôm nay em không có việc gì, em muốn đi dạo một vòng.

"Đi đi! Đừng quên buổi tối phải đi học đó!"

Sau khi nói lời tạm biệt, một mình Chung Vũ Thần đi tới đầu đường Tây Môn náo nhiệt. Hai chân cô thon dài nhanh nhẹn, tóc ngắn bay trong gió, không ngờ. . . . . . Có vài cô gái đưa mắt nhìn quyến rũ với cô!

Ôi! Sinh ra quá xuất sắc cũng là một sai lầm sao? Cô đành phải âm thầm thở dài.

Vào một cửa hàng, vốn cô muốn mua chút đồ dùng văn phòng, sau khi chọn đông chọn tây xong, tìm thấy ở trên kệ có một quyển ghi chép màu xanh nhạt, phía trên là một hình ảnh bãi biển trong xanh, làm trong lòng cô cũng cảm thấy nổi lên xanh biếc.

Được rồi, vậy thuận tiện mua luôn đi!

Sau khi về nhà, cô ngồi ở trước bàn, mở quyển ghi chép ra, cúi đầu suy nghĩ, quyết định ghi lại việc làm ở thám tử tư. Vì vậy, ở tờ thứ nhất cô viết xuống lời thế này--

Ngày ba tháng ba, thời tiết trong xanh.

Hôm nay là lần đầu tiên tôi đến cục thám tử tư Long Bàn, rất thú vị chính là, anh Chung Giới Văn biến thành anh hai, anh Giới Vũ biến thành anh ba, bởi vì, tôi có một người đại ca mới, tên của anh ấy là Lương Sùng Nghị.

Ngày mai tôi sẽ phải đi làm, không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây? Tôi rất mong đợi đó!

**********************

Tám giờ sáng, Chung Vũ Thần cũng đã đạp xe đi tới cửa thám tử tư, tối hôm qua cô có chút căng thẳng quá mức, làm thế nào cũng không ngủ được, nên bảy giờ sáng hôm nay đã rời giường.

Không biết có ai ở đây hay không? Cô thử đẩy cửa chính ra, phát hiện cũng không có khóa.

Sau khi đẩy cửa vào, cô đã ngửi thấy mùi thơm nồng của cà phê, là ai lại tới phòng làm việc sớm như vậy chứ? Chung Vũ Thần trợn to mắt nhìn chung quanh, cô nhanh chóng liền tháo gỡ nghi ngờ, bởi vì, mùi vị đó bay ra từ phòng làm việc của lãnh đạo.

Vừa lúc Lương Sùng Nghị đi ra từ phòng làm việc, trên mặt vẫn đeo kính đen, cầm trên tay một cái cốc màu đen.

"Chào buổi sáng đại ca." Chung Vũ Thần vội vàng chào hỏi.

"Em gái?" Anh nhíu mày, "Sớm như vậy đã tới rồi?"

"Em. . . muốn tới trước để làm quen môi trường."

Anh chỉ vào một cái bàn, "Về sau đây chính là bàn làm việc của em, có gì cần cứ hỏi Dũng Tử hoặc A Lượng."

"Dũng Tử? A Lượng?" Bọn họ là ai ạ?

Anh lấy giọng điệu bình thản giải thích: "Gian phòng thám tử tư này chỉ có bốn thành viên,

Một là tôi, một là cố vấn Hậu Thượng Duy, còn Dũng Tử và A Lượng là nhân viên."

"A, em hiểu rồi, hiện tại cộng thêm em là sinh viên vừa làm vừa học, nên có thể coi là năm đi!"

Anh nghe xong cũng không có ý kiến từ chối, "Xem biểu hiện của em thế nào rồi nói."

"Dạ!" Chung Vũ Thần rất có lòng tin đối với mình, cô là đứa trẻ sống ở nông thôn! Có thể chịu được cực khổ và chịu được vất vả .

Lương Sùng Nghị uống xong ngụm cà phê cuối cùng, "Tôi uống hết cà phê rồi, lại đi pha một ấm đi! Chờ những người khác tới làm thì cũng sẽ cần một ly."

"Vâng! Xin chờ chút, Chung Vũ Thần lập tức chạy vào phòng trà, tay chân nhanh nhẹn đun nước pha cà phê.

Mười mấy phút sau, cô bưng cà phê nóng, mang theo chút khẩn trương nói với anh: "Đại ca, mời dùng cà phê."

Mặc dù cô rất có lòng tin đối với mình, nhưng trừ bản thân mình khẳng định, cũng phải để người khác khen ngợi chứ!

Lương Sùng Nghị từ trong đống tài liệu ngẩng đầu lên, không có ý định uống một ngụm, sau đó tạm ngừng hai ba giây.

Rốt cuộc phản ứng của anh là gì đây? Chung Vũ Thần không dám chớp mắt, vừa mong đợi vừa sợ nhìn anh. . . . . .

"Đạt yêu cầu." Anh nói rất ngắn gọn.

Chỉ ba chữ như vậy thôi, lại làm lòng cô vui vẻ,

"Vậy ư!" Cô không khỏi cao giọng hoan hô.

Đối với việc cô kích động nhảy cẫng, Lương Sùng Nghị không khỏi nhìn cô một chút, lên tiếng mắng, "Đứa ngốc."

Đứa ngốc? Cô bị mắng là đứa ngốc? Tại sao hai chữ này không có làm cô tức giận chút nào? Ngược lại nghe giống như ca ngợi? Nói không chừng cô thật sự là một đứa ngốc đó!

"Ngồi đi." Anh chỉ vào cái ghế đằng trước.

Cô làm theo giống như bé ngoan, sau đó không ngừng ngốc nghếch cười hì hì với anh.

"Giúp tôi cắt báo, phân loại, sắp xếp, " Anh ném vài tờ báo cho cô.

"Dạ!" Cô hăng hái bừng bừng cầm kéo lên, đem cái việc phải làm này thành thử thách thứ hai.

Ánh mặt tời buổi sáng xuyên thấu vào trong cửa sổ, hương thơm cà phê lan tỏa bốn phía, ánh sáng trong không khí nhẹ nhàng, lộ ra mùi vị tưởng nhớ nhàn nhạt, bởi vì, giờ khắc này cũng sẽ trải qua rất nhanh.

Chẳng qua cũng không ai biết, từ đó nó sẽ khắc sâu ở trong lòng Chung Vũ Thần.

*************

Thời gian chậm rãi trôi tới chín giờ, tất cả các thành viên cũng đã tới phòng thám tử, Chung Vũ Thần mang bốn cốc cà phê ra, rất năng động chào hỏi: "Mọi người khỏe, mời uống cà phê."

"Đây chính là sinh viên vừa học vừa làm mới tới à? Nhìn bộ dạng cũng đẹp trai đấy chứ! Dũng Tử có dáng người to con nói.

"Anh Dũng, đừng nói đùa, người ta là con gái đó!" Da mặt Chung Vũ Thần đã sớm luyện thành tường đồng vách sắt chút đả kích này không tính vào đâu.

"Mặc kệ là em trai hay em gái, trước hết cho tôi uống cà phê để tinh thần tỉnh táo hơn đi! Tối hôm qua vì theo dõi bà vợ ngoại tình, hại tôi cả đêm không được ngủ!" A Lượng vừa cao vừa gầy nhận lấy cà phê, ánh mắt tức khắc sáng bừng, "Khen ngợi không tồi! Pha ngon hơn so với đại ca nhiều. "

Mà cố vấn Hậu Thượng Duy chỉ ngồi lẳng lặng bên cạnh, trên môi cười như không cười, anh ta có ngoại hình cao to lịch sự, xem ra tương đối có phong độ của người tri thức, không giống thám tử chút nào, ngược lại khiến người ta tưởng là một vị học giả.

"Anh Duy cũng thử một cốc đi!" Chung Vũ Thần tự mình bưng cho Hậu Thượng Duy.

Dường như Hậu Thượng Duy tương đối am hiểu, trước tiên nhắm mắt ngửi một chút, từ từ uống vài ngụm, mới biểu đạt tán thành, "Có thể uống cà phê ngon như vậy, sau này chúng ta không phải chịu đựng uống thứ nước bùn ghê tởm
123 ... 16>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
741/2736