watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Thoát Không Khỏi Ôn Nhu Của Anh

Lượt xem :
đuổi con gái có ai có trình độ như anh ta, tớ còn cảm thấy buồn thay anh ta.”

“Không có trình độ? Theo tớ thấy anh ta nếu không phải cao thủ tình trường, thì sau lưng cũng có cao nhân chỉ điểm.”

“Là sao?”

Lăng Lăng đứng lên, lười biếng nhún nhún vai: “Người như cậu tuyệt đối không thể vì mấy bó hoa tươi, vài trò lãng mạn nhỏ có thể cảm động, tớ đoán nếu anh ta ở dưới lầu thắp mấy trăm ngọn nến, lớn tiếng nói yêu cậu cả đời không thay đổi, một chút cậu cũng không thèm để ý! Trái lại, mỗi ngày anh ta gọi một cuộc điện thoại, chọn lúc đêm dài yên tĩnh, lòng người cô đơn nhất cùng cậu tùy tiện tâm sự, sẽ càng dễ dàng làm cậu thích anh ta. Bởi vì càng là người sâu sắc sẽ càng thích người đàn ông nào dám đi vào thế giới nội tâm của mình, thật sự hiểu mình.”

“Nhìn không ra cậu là chuyên gia tình yêu nha.”

“Chuyên gia thì chưa tới, nhưng kinh nghiệm vẫn có.” Tầm mắt của cô dừng lại trên biểu tượng màu xám**, ảm đạm nói: “Đừng nói tớ không nhắc nhở cậu, đàn ông đều rất hấp tấp, anh ta có thể trong nửa tháng không thiếu một ngày, gọi điện thoại nói chuyện phiếm với cậu, trò chuyện chừng mực, đắn đo đúng chỗ như vậy, quyết không đơn giản.”

“Anh ta là nhàm chán mà thôi!”

“Ngay cả nhàm chán có thể làm vậy cũng không dễ dàng, đàn ông tốt không còn nhiều, nếu có thể nắm chắc thì đừng bỏ qua!”

“Chúng tớ không thích hợp.”

“Vì sao?”

“Trong lòng anh ta yêu một người khác, tớ không muốn lúc anh ta ôm tớ mà lòng nghĩ người kia.”

Cô thở dài xa xôi. Mấy ngày nay, cô vẫn nhớ tới ánh mắt Ivan nhìn cô gái kia. Tình yêu chân thành tha thiết để lại vết thương thật sâu ở trong lòng anh, cô không thể đoán, cũng không muốn đoán. Cho nên cô thà cùng anh làm bạn bè bình thường, nhàm chán thì tâm sự hoặc ra ngoài chơi,chỉ thế thôi.

Lăng Lăng nghe vậy lập tức ngừng cười, vẻ mặt thân thiết ngồi ở bên giường cô: “Anh ta có người yêu rồi? Vậy vì sao anh ta đối với cậu…”

“Cô gái kia không thương anh ta.”

“À! Mỗi người đều có quá khứ, cậu để ý như vậy làm gì.”

“Nhưng không biết anh ta có thể buông được quá khứ hay không.”

Cô vẫn mong có một mối tình yêu vang dội. Chỉ cần tình yêu này là trong sáng và chân thành, cho dù bị toàn thế giới phản đối, cho dù yêu đến ruột gan đứt từng khúc, cô cũng cam tâm tình nguyện. Nhưng, Ivan cố tình theo đuổi cô xem cô như trò đùa. Cô vẫn chưa nhìn thấy chút chân tình, chút thành ý của anh, càng không biết chính mình có nên đem trái tim của mình giao cho một người bất cần đời như vậy hay không. Dưới tình huống này, bọn họ còn muốn tiếp tục tán gẫu sao? Nếu có một ngày cô thật sự yêu anh, biết rõ là sai nhưng không thể tự kềm chế, cô biết dùng gì để giữ anh lại?

Cho nên, ngày hôm sau chưa đến mười một giờ, Tiểu Úc tắt di động. Đêm hôm đó, cô không cách nào ngủ yên, cứ cảm giác di động đang vang, rồi mơ hồ thấy Ivan đang gọi điện thoại cho cô. Ngày thứ ba, vừa tan học, Tiểu Úc hòa với dòng người chen chúc nhau ra khỏi giảng đường, vừa ra khỏi cửa liền thấy chiếc Porsche chói mắt kia. Cái xe thể thao này cũng không biết là người ngu ngốc nào thiết kế, cô vừa nhìn liền chướng mắt!

“Quan Tiểu Úc!”

Cô nghĩ mình xen lẫn trong trong đám người có thể lén đi qua, không ngờ mắt Ivan đeo kính còn có lực xuyên thấu như vậy, nhanh chóng phát hiện cô, lại kêu rất lớn tiếng.

Vì tránh cho anh kêu một lần nữa, khiến cho càng nhiều người chú ý, Tiểu Úc bước nhanh đi qua, hung hăng đạp Porsche của anh một cước.

“Anh đóng phim sao?! Giả vờ lạnh lùng là chuyện của anh, nhưng anh có thể giả vờ như không biết em hay không!”

Ivan vẻ mặt oan ức nhìn cô nói: “Chuyện của Quân Dật khiến đầu óc anh choáng váng, hôm nay cố ý bớt chút thời gian lại đây gặp em. Em không một chút vui mừng, cũng nên có chút cảm động a!”

“Cảm động cái đầu anh! Anh làm sao biết em đi học ở trong này?”

“ Anh không biết, chỉ đứng ở chỗ này đợi … Anh tự nói với mình, nếu duyên phận làm cho anh gặp được em, anh liền thuận theo ý trời!”

Trời ạ, cô cả tám trăm năm không lên lớp một lần, hôm nay vì sao muốn đi học. Mọi sự không thành đúng là ý trời mà. Tiểu Úc cẩn thận nhìn gương mặt tươi cười vô hại của anh, lắc lắc cái đầu hỗn loạn. “Chán ngắt!”

Vừa mới định rời đi, Ivan kéo lấy cánh tay của cô: “Ngày hôm qua sao không mở máy?”

“Em đã nói rõ ràng với anh, anh không phải mẫu người em thích, em cũng không phải người trong lòng anh yêu nhất, cho nên mời không cần lãng phí thời gian quý giá của nhau, cám ơn!”. “Em muốn ăn gì, anh mời!”

Là ai nói: Nước quá trong ắt không có cá, người hèn hạ là vô địch! Đúng là rất rất rất có đạo lý !

“Ivan, nói thật với anh, Âu Dương Y Phàm lần trước em đề cập với anh, là vị hôn phu của em.”

“À!” Anh không có phản ứng gì, cái đầu heo này không phải chậm chạp bình thường.

“Hai nhà chúng em là quen biết nhiều năm, đã hứa gả cho nhau, anh hiểu không?”

“Ừh!”

“Sau khi em tốt nghiệp sẽ kết hôn với anh ta.”

Ngọc Hoàng đại đế, Như Lai phật tổ, cầu xin tha thứ cho cô nói dối gạt người! “Phải không?” Anh tháo mắt kính xuống, vạn phần kinh ngạc trừng mắt thật to: “Có chuyện này sao? Anh đây thật đúng là phải đi về nghiên cứu.”

Cuối cùng anh ta cũng không phải là rất ngu!

“Đi đi, về nghiên cứu cho kỹ.”

Đuổi Ivan rồi, khi Tiểu Úc về phòng ngủ, Lăng Lăng đang ở trên mạng xem cà vạt.

“Tiểu Úc, cậu về rất đúng lúc! Cà vạt nào đẹp?”

“Sao lại đột nhiên muốn mua cà vạt?”

“Cũng sắp đến ngày nhà giáo, mẹ bảo tớ mua chút gì đó cho ông thầy biến thái của tớ, thực không chịu nổi mẹ, còn nói tớ không hiểu biết gì hết.”

“Trung Quốc vốn là đất nước của lễ nghi mà! Cà vạt Giorgio Armani không tệ.”

“Một cái cà vạt đến một ngàn!” Lăng Lăng vừa mở trang mạng ra, liều mạng lắc đầu: “Tặng anh ta thì tớ lên mạng tìm đồ nhái là được.”

“Cậu không lầm chứ!”

“Không sao, dù sao mang ở trên người anh ta, người khác đều nghĩ đồ nhái hơn hai trăm. Hey! Có rồi, chọn cái hai mươi này đi.”

“Vấn đề là sếp của cậu có thể nhìn ra.”

“Vậy tặng cái này, đồ nhái này mắc hơn một chút.”

Tiểu Úc té xỉu, nếu cô mà là Dương Lam Hàng, chắc chắn bị nha đầu Lăng Lăng này làm tức chết.

************************************************** ********

Lại một đêm yên tĩnh. Tiếng chuông gió bên cửa sổ vẫn thanh thuý, hương cà phê vẫn nồng đậm.

Nhưng Tiểu Úc đã nằm trên giường ôm tiểu thuyết ngôn tình một canh giờ mà vẫn chưa lật qua trang khác.

Lăng Lăng xem giờ trên máy tính, liếc nhìn ly cà phê đã sớm nguội lạnh vẫn chưa được uống ngụm nào. “Cảm thấy mất mát sao?”

Tiểu Úc chậm rãi hoàn hồn. Đây là lần xem giờ thứ N trong hôm nay, mười hai giờ hơn mà Ivan chưa gọi điện thoại. Từ sau lần cô nói rõ với, “Hung linh đêm khuya” không còn xuất hiện trong điện thoại của cô vào mười một giờ nữa. Tiểu Úc nhìn di động của mình, trong lòng có chút rầu rĩ, làm như tên ngu ngốc kia có thiếu cô cũng không sao.

“Sao có thể! Cuối cùng không có người phiền tớ”

“Muốn chiến đấu thì chiến đấu đi, cần gì phải khó xử chính mình.” Ở trong ánh mắt nhìn thấu tất cả của Lăng Lăng, cô rốt cuộc không che giấu được gì, đành phải phơi bày, thản nhiên nói: “Lăng Lăng, tớ phát hiện tớ càng ngày càng để ý anh ta.”

“Rung động rồi à?!” Lăng Lăng lắc đầu, thở dài: “Tớ đã nói rồi, anh ta theo đuổi phụ nữ rất lợi hại!”

“Giờ tớ tin rồi.”

Tiểu Úc cầm lấy di động, mở ra, khép lại, lại mở ra, rốt cục vẫn không nhịn được, gọi điện thoại cho Ivan.

“Nhanh như vậy đã nhớ anh ?” Giọng điệu vẫn bỡn cợt như vậy, nhưng thanh âm nghe có điểm mệt mỏi.

“Thôi đi, em chỉ muốn xác định anh chết hay chưa?”

“Cũng sắp, trong quá trình phẫu thuật đột nhiên Quân Dật bị mất nhịp tim, đang cấp cứu ……”

“Nghiêm trọng như vậy?”

“Anh khuyên cậu ta nên giải phẫu sớm, cậu ta lại không nghe.”

“Anh ấy chắc sẽ không có việc gì, có người bạn như anh, anh ta làm sao bỏ được….”

Lời của cô còn chưa nói xong, nghe thấy Ivan ở bên kia điện thoại vội vàng hỏi: Bác sĩ: Thế nào?

Sau đó anh vội vã nói: “Ngày mai anh gọi cho em.”

Điện thoại liền cúp ! Không gọi thì thôi, sau khi gọi xong lòng của cô bỗng thấy trống rỗng, như thể không có điểm tựa!

Buổi sáng hôm sau có chuyên gia nước ngoài đến giảng báo cáo, điện thoại Tiểu Úc đang cầm trong tay bắt đầu rung động, cô phản xạ rất nhanh liền mở ra, vừa nhìn thấy mặt trên lóe ra “Hung linh đêm khuya” thì nhanh chóng bắt máy, vừa đi ra ngoài cửa vừa đè thấp thanh hỏi : “Bạn anh sao rồi?”

“Cuối cùng cứu được mạng về rồi, cắt bỏ hai phần ba dạ dày…. Vừa mới tỉnh lại.” Giọng anh còn còn mỏi mệt hơn đêm qua.

“Anh không sao chứ!”

“Có rảnh không?” Anh dừng một chút, nhẹ giọng nói: “Anh muốn gặp em!”

“Được rồi, gặp ở đâu?”

“Em ở cửa chính trường học chờ anh, anh sẽ đến nhanh thôi!”

Tiểu Úc ở cửa chính đợi suốt một giờ, chiếc Porsche khó coi đòi mạng kia mới đến. Vài ngày không gặp, Ivan gầy thấy rõ, tiều tụy làm cho cô cảm thấy mủi lòng. “Chúng ta đến một nhà hàng Hongkong không tồi gần trường em đi, lúc này hẳn là rất yên tĩnh.”

“Cám ơn! Em mà thêm một đôi cánh sẽ thành thiên sứ!”

Vào quán, đồ ăn vừa lên đến, Ivan lập tức tập trung ăn, ăn đến trời đất u ám, một chút hình tượng cũng không thèm để ý.

“Uy! Bây giờ là xã hội hài hoà, anh đừng giống như đang chịu áp bức được không?”

“Em thử một ngày một đêm chưa ăn cơm xem!” Anh nuốt đồ ăn trong miệng, uống một ngụm nước, lại tiếp tục nhét một miếng bánh vào miệng, mới ấp úng mở miệng: “Hiện tại Như Lai phật tổ hiện trước mặt anh, anh cũng có thể ăn hắn!”

“Ăn đi, ăn đi, đừng ăn em là được.”

“Em?” anh nở nụ cười chứa vài phần tà khí: “Chờ anh ăn no, hồi sức tinh thần đã! Đừng có gấp!”

“Anh chết đi!”

Đúng là một con sói đói mà, không, là sắc lang!

Cô sao lại nhất thời tốt bụng, để ý việc vớ vẩn của anh ta chứ.

Ivan ăn sạch những thứ có thể ăn trước mặt, mới tao nhã lau khóe miệng hỏi cô: “Chúng ta đi ra ngoài một chút đi.”

“Không được, buổi chiều em còn có tiết.”

“Đi học! Em không lầm chứ? Bây giờ học sinh tiểu học đều biết trốn học, em đừng làm mất mặt sinh viên.”

“Em thi trượt anh có chịu trách nhiệm không?”

“Yên tâm, anh có một ông anh họ làm giảng viên ở trường em, không thi được thì anh bảo anh ấy giúp em.”

“Thật không? Anh họ anh là người khoa nào, tên là gì? Nói nghe một chút, nói không chừng em biết đấy.”

“Có lẽ em không biết đâu, anh ấy mới vừa đến trường các em tên Dương Lam Hàn. Lúc nào rảnh anh giới thiệu hai người làm quen, nếu có việc em có thể tìm anh ấy hỗ trợ.”

“Dương Lam Làng!” Một miệng đầy trà của Tiểu Úc nghẹn tại cổ, ho cả buổi mới nuốt xuống.

“Em quen?”

“Nói thừa! Đó là người chồng lý tưởng của toàn bộ nữ sinh trong trường em, rất có quyến rũ !”

Có một loại đàn ông thích hợp làm chồng, đủ trầm ổn, đủ nội hàm, đạt cảnh giới quan trọng nhất, giống như Dương Lam Hàng!

Có một loại đàn ông thích hợp làm bạn bè, đủ nhẹ nhàng, đủ ân cần, am hiểu, giống như người trước mặt cô!

Bất quá sắc mặt ai đó trước mặt giờ phút này không tốt lắm, thật đen a.

“Anh thấy em nên hết hy vọng đi, lòng anh ấy sớm có người yêu rồi.”

“Phải không? Là ai a?” Cô tò mò vểnh tai, phụ nữ ai cũng thích nhiều chuyện. Nhất là nhiều chuyện về Dương Lam Hàng đặc biệt này.

“Có nói em cũng không biết.”

Tin tức quan trọng như vậy cô không thể buông tha, Tiểu Úc đưa tay lắc lắc cánh tay Ivan, năn nỉ: “Nói cho em nghe một chút! Nói một chút thôi…”

“Không có gì hay để nói. Khi Hàng học ở MIT có thích một người con gái, vì người con gái kia anh ấy đã bỏ cơ hội ở lại MIT, về nước phát triển. Nhưng anh ấy thật không ngờ, người con gái kia đã sớm có bạn trai.”

“Sau đó thì sao?”

“Anh ấy không chịu quen bạn gái nữa, chỉ muốn chờ đợi người con gái kia suy nghĩ lại.”

“Thật cố chấp a! Nếu em là người con gái đó, đã sớm cảm động bổ nhào vào trong lòng anh ấy!”

“Em nghĩ thật hay!”Ivan hung hăng lấy tay chỉ chỉ cái trán cô: “Hàng đã từng nói: không lấy ai ngoài cô ấy!”

Cô không khỏi cảm động, một tiếng thở dài, tức nói: “Trời ạ, thế giới này còn có người đàn ô
<<1 ... 678910 ... 18>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1352/1734