Tiểu thuyết Vợ Chồng Thực Tập-full
Lượt xem : |
nh cao lớn chiếm ghế sofa hơn phân nửa, đang rất gần hơi thở của nam nhân, Chu Dĩnh Thanh xấu hổ, đành phài đem ánh mắt dời về tứ phía.
Trên tường treo đếm phúc quốc họa cùng tự mặc, cô tò mò hỏi: “ Nghe nói Trương bá bá viết chữ rất đẹp, đây đều là tác phẩm cũa Trương bá bá sao?”
“Không phải, phần lớn đều là của dì Kỉ.”
“Dì Kỉ?” Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc.”Tôi chỉ biết dì Kỉ cùng mẹ và bạn học cùng trung học.”
“Dì Kỉ là người vẽ tranh hội họa truyền thống, có một năm tổ chức triển lãm quốc họa, ba tôi cứ như vậy gặp gỡ dì Kỉ.”Trương Chi Tỉ khẩu khí bình thản nói.”Mẹ tôi lúc ba mươi mấy tuổi sinh bệnh qua đời, ba ba vẫn không có tái hôn, cho dù dì Kỉ đã vào ở chung nhiều năm như vậy, chăm sóc chúng tôi lâu như thế, cũng không có làm thủ tục linh tinh, thật ra không biết bọn họ nghĩ thế nào, tôi cho rằng lão nhân gia coi trọng danh phận.”
Chu Dĩnh Thanh nhìn hắn, dường nét khuôn mặt, dưới mày rậm là một đôi con ngươi đen, hai chân thon dài tùy ý tựa vào bên sofa, thật là một mĩ nam.
Nhớ tới đây là lần thứ hai cùng hắn ở chung môt mình, cô lại khẩn trương lên.
“ Uống chút cà phê chứ?” Trương Chi Tỉ nghiêng đầu, ánh mắt lọt vào tầm mắt của cô.
“Không, tôi…. Tôi không thể uống cà phê.” Chu Dĩnh Thanh có chút hoảng loạn, liên tục đáp lời.” Vừa uống cà phê tim liền đập nhanh hơn, thực không thoải mái.”Cô ôm ngực, biểu cảm nghiêm túc.
Đôi má thanh tú có chút ẩn hồng, là thẹn thùng sao… Trương Chi Tỉ nhớ tới mới vừa rồi cô bị lão ba tùy tiện nói mấy câu liền kinh hách, bộ dáng hoảng loạn, tựa hồ là nữ nhân đơn thuần không có tâm cơ.
Bất quá, hắn cũng không hiểu biết nữ nhân, bằng không cũng sẽ không kết giao bạn gái trước Đàm Lị năm năm, lại làm cho cô ấy bỗng nhiên trở thành lão bà của người khác.
“Như vậy, uống trà nóng chứ?” Hắn lại hỏi. Nhớ đến buổi gặp mặt hôm đó ci6 uống không ít.
“Tốt a, nhưng không thể uống trà ô long, ách… tôi sợ mất ngủ.” Chu Dĩnh Thanh lo lắng cho mình bị hiểu làm là cố ý tìm phiền toái, sắc mặt càng xấu hổ.
“Tôi đã biết,” Trương Chi Tỉ xoa xoa cằm, cười như không cười nhìn cô.”Xem ra trái tim cô không tốt lắm, chỉ có thể uống nước lọc đi?”
“Cũng không phải như vậy, trái tim tôi tốt lắm a ….” Chu Dĩnh Thanh càng nghiêm túc, vội vã giải thích, đột nhiên vừa ngước đầu lên, nhìn thấy ánh mắt mang ý cười của Trương Chi Tỉ, phút chốc hiểu được cái gì, giận liếc hắn một mắt, hé miệng nở nụ cười.
“Anh cố ý…” Cô thấp giọng nói.
Chỉ sợ là cô cảm thấy không thú vị.” Trương Chi Tỉ nhìn khuôn mặt thanh tú của cô đỏ ửng thêm.”Tôi biết loại trường hợp đêm nay thật xấu hổ, nguyên bản cho rằng chính là mọi người cùng nhau ăn bữa com8, không nghĩ tới ba ba nói hồ nháo, hy vọng sẽ không làm phiền cô.”
“Đừng nói như vậy.”Cô cười bất đắc dĩ.” Cha mẹ tôi luôn ở chung quanh làm ồn, chỉ sợ người khác không biết trong nhà có con gái chưa gả, nên tôi thực hiểu tâm tình của Trương bá bá.”
“Chu thúc thúc và má Chu nên lo lắng, có nữ nhi tốt ở nhà, làm sao có thể không vội?”
“Cô –“ Lời này là khen ngợi hay chê bai? Là thật hay giả? Chu Dĩnh Thanh nhất thời không tiếp lời được.
“Tôi nói thật.” Trương Chi Tỉ đứng dậy cười.” Chờ tôi một chút, lập tức quay lại.”
Thân ảnh cao lớn đi vào trong bếp, rất nhanh lại xuất hiện, còn đem theo một chai nước khoáng và ly.
“Tôi không hiểu lắm về trà, vẫn là uống nước có vẻ bảo đảm hơn, miễn hại cô mất ngủ, tôi xin lỗi.” Hắn mở chai, thay nàng đem cái ly rót đầy.”Chậm rãi uống đi, dù sao đêm nay còn có rất nhiều thời gian.”
“A?”
“Cô cho rằng các trưởng bối đơn giản như vậy buông tha chúng ta sao? Như thết này tám phần còn có thể muốn ta đưa ngươi về nhà.”
“Không cần đi? Tôi với cha mẹ cùng nhau đến, hẳn là cùng nhau trở về–” Chu Dĩnh Thanh nói còn chưa nói xong, dì Kỉ đi vào, vội vàng cùng má Chu ra cửa, còn quay đầu nói rõ:” Chúng ta muốn đi dạo công viên tản bộ, Chi Tỉ, tối nay nhớ đưa Dĩnh Thanh về nhà, ân?”
“Ân.” Hắn gật đầu cười, ánh mắt chống lại cô – xem, tôi nói đâu có sai.
Trương Chi Tỉ đứng dậy, đến gần phía trước cửa sổ, ánh trăng chiếu sáng cả bóng cây, trong nhà tiếng cười theo bước chân mọi người dần dần đi xa.
Trong nhà có bao lâu không có náo nhiệt như vậy? Từ khi ba ba về hưu, cuộc sống ngày càng bình thản, hơn nữa hắn ở nước ngoài nhiều năm, ngôi nhà này, đã yên lặng hồi lâu.
Đêm nay là nên cảm ơn Chu Dĩnh Thanh, là cô làm cho phụ thân hiếm thấy hưng trí tâm tình khoái trá, nhìn ra được cô là nàng dâu mà phụ thân yêu thích được chọn.
Nhưng là, đáy lòng hắn sớm đã khóa lại, dễ dàng mở ra sao?
Nghĩ đến đây, hình ảnh bạn gái trước Đàm Lị hiện ở trong đầu, trong lòng hắn hiện lên trong nháy mắt một chút đau đớn.
Quen biết cô ấy khi hắn đang du học ở Mĩ. Hai người sau khi hoàn thành học vị thạc sĩ, đồng thời được nhận vào công ty phần mềm nổi danh toàn cầu “ Võng tượng khoa học kĩ thuật”, phân nhiều ngành khác nhau.
Hai năm trước, khi phụ thân cùng dì Kỉ đến nước Mĩ thăm hỏi hắn, hắn đã thăng đến quản lý nghiên cứu phát triển, mang theo Đàm Lị đón máy bay riêng. Dọc đường đi, phụ thân hắn boeu63 cảm lãnh đạm, làm cho hắn lập tức có dự cảm không tốt.
Lúc hắn dự tính muốn cùng Đàm Lị kết hôn, phụ thân lập tức nổi trận lôi đình, kiên trì phản đối, nói cô đứng không ra đứng, ngồi không ra ngồi, cùng lão nhân gia nói chuyện ánh mắt chung quanh hpieu6 tán, rõ ràng không tôn trọng lão cùng dì Kỉ, hắn còn chưa kịp làm dịu đi cảm xúc của phụ thân, lão nhân gia liền thở phì phì thu thập hành lý về nhà, kế hoạch kết hôn cũng chỉ phải tạm thời để qua một bên.
Không lâu sau, thời gian làm việc của Trương Chi Tỉ bận rộn, cuộc sống hai người cũng chầm chậm thay đổi.
Đàm Lị dung mạo kiều diễm cùng với dáng người cao kiện mỹ, hơn nữa cá tính tích cực chủ động, hấp dẫn vụ trưởng tổng giám đốc William đã ly hôn lâu ngày chú ý, sau vài bữa tối được mời, Đàm Lị đã nhận chiếc nhẫn kim cương của William,gả về làm vợ.
Năm năm tình cảm, cứ như vậy kết thúc.
Hắn không có trách cứ Đàm Lị, không nói hai lời như nàng mong muốn, lặng lẽ rời đi. Chính là, sau ngày đó, tâm hắn như trên bàn lửa, rốt cuộc không vượt qua được, bắt đầu một tình hình khác.
Không Phải Chu Dĩnh Thanh không tốt, là hắn chính mình đã khóa lại tâm mình, không có năng lực mở ra.
Không khí thực trầm mặc.Nhìn bóng lưng cao lớn ở cửa sổ, tâm tình Chu Dĩnh Thanh có chút buồn.
Hắn thà một mình ngắm cảnh đêm ngoài cửa sổ — cùng cô ở chung thực không thú vị sao?
Cô biết chính mình cá tính không đủ hoạt bát thú vị, không đủ thông minh lanh lợi, có lẽ bởi vì nữ nhân khác đều dễ dáng có thể thay thế vị trí nàng, thế cho nên dù mình toàn tâm tình cảm lưu luyến, luôn không dể kéo dài thật lâu.
“Chúng ta cũng ra ngoài dạo?” Trương Chi Tỉ rốt cuộc kéo về suy nghĩ, vừa quay đầu lại, nhìn cô vẫn như cũ ngồi trên sofa, khuôn mặt thanh tú tựa hồ như đăm chiêu, có chút băn khoăn.
Hắn không thể khách đến nhà chán nản, huống hồ ở nhà cũng quá buồn.
Chu Dĩnh Thanh không có cự tuyệt. Cô mỉm cườ đứng dậy, đi theo Trương Chi Tỉ đi ra nhà kiểu Nhật. Hai người sóng vai đi im lặng trong ngõ góc, Trương Chi Tỉ cố gắng thả chậm bộ pháp, tiếng nói trầm thấp cùng cô trao đổi tâm đắc, cũng với đối phương phát biểu ý kiến.
Thời gian trôi qua, đi qua những ngã tư đường nối tiếp nhau, thẳng đến phát hiện ngõ mở quán ăn vặt đóng cửa, hai người mới giật mình thấy đã gần mười một giờ.
Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc xem đùi mình — đi hơn một giờ, thế nhưng không biết là mệt mỏi đau nhức.
Trương Chi Tỉ mới phát hiện, chính mình thế nhưng mang theo cô đi vòng vèo. Ai chịu nổi như vậy đi tới đi lui, huống chi cô vẫn là đang mang dép lê!
Hắn hiếm thấy lộ ra thần sắc xấu hổ.“Thực xin lỗi, đều do tôi nói cái không ngừng, chân cô có khỏe không? Nhất định mệt quá……”
“Không, không!” Cô vội vàng trả lời.“Tôi nghe được thực nhập thần, tuyệt không mệt.”
Đây là sự thật, cảm giác khi cùng hắn ở chung thật đẹp rất tốt, làm cho cô đã quên chân đau, thậm chí vụng trộm hy vọng đi qua đường Vô Hạn Duyên Thân, làm cho cô cùng hắn có thể cứ như vậy luôn luôn đi xuống.
Trương Chi Tỉ đem cô đưa tới trước khu nhà cao cấp.“Cô ở chỗ này chờ tôi, tôi trở về lái xe đưa cô về nhà.”
“Được.” Chu Dĩnh Thanh mềm mại đáp ứng.
Đi vài bước, hắn lại quay đầu, chỉ vào siêu thị sang trọng phía trước.“Bên ngoài lạnh lẽo, cô đi vào trước bên trong chờ tôi.”
“Ừm.”Bóng lưng cao lớn dần dần đi xa, cô mới đi vào siêu thị.
Cầm trên tay quyển tạp chí cao cấp, tâm tư của nàng đã sớm bay thật xa.
Trương Chi Tỉ không phải là người múa mép khua môi, nhưng là, vô luận hắn tán gẫu là đề tài gì, đều có thể làm cho cô nghe được chuyên chú nghiêm túc, lại cảm thấy khoái trá thú vị.
Cùng hắn ở chung cảm giác thực thoải mái, thực an tâm, phảng phất là sau giữa trưa đông dương bàn lo lắng, ôn nhu làm cho người ta cứ như vậy an tĩnh dựa hắn.
Cô biết chính mình không chịu nổi tình yêu kinh đào hãi lãng, chỉ thích hợp cuộc sống bình tĩnh nhẹ, tựa như đêm nay cùng hắn một chỗ vượt qua cảm giác, ôn nhu mà thanh thản, trầm ổn mà chắc chắn.
Còn có thể tái kiến hắn sao? Nếu này cảm giác tốt đẹp ấm áp có thể tiếp tục, có bao nhiêu tuyệt vời……
Trong lòng cô, không nhịn được ẩn ẩn chờ mong.
Chương 2
Khu căn hộ cao cấp.
Trương Chi Tỉ nhìn quanh nhà mới trang hoàng sửa chữa lại tốt, đáy lòng thoải mái không ít.
Ở công ty chi nhánh Đài Loan mọi thứ dần dần ổn định, phụ thân đưa số liệu người đại diện công ty cho hắn.”Thành gia lập nghiệp, là bổn phận của nam nhân,đi! Đi mua nhà ở bên ngoài, nhất là tìm một nữa chủ nhân tốt!”
Như vậy cũng tốt, công việc đã bước vào quỹ đạo, nên vì chính mình tìm một không gian sống thích hợp.
Bất quá muốn tìm nữ chủ nhân… Hiển nhiên so với mua nhà ở khó khăn hơn.
Đàm Lị kết hôn chớp nhoáng, làm cho hắn hiện tại tinh thần sa sút thời gian dài.
Tình yêu rốt cuộc là cái gì? Cùng Đàm Lị kết giao năm năm, hắn cho rằng đời này sẽ không thay đổi nữa, ai biết kết quả lại cứ vậy kết thúc.
Hắn hoàn toàn không còn tâm tư nói chuyện yêu đương, vì thế đem thời gian cùng tinh lực chuyên tâm cho công tác, vài lần thăng cấp lên chức, hắn mắt thấy sẽ tiến thân vào hàng ngũ giai cấp quản lí ở tổng công ty, nhưng nửa năm trước, phụ thân bởi vì cảm mạo chuyển thành viêm phổi cấp tính khi nằm viện, bác sĩ quen biết nhiều năm của gia đình điện thoại vượt đại dương cho hắn thông báo tình hình tầm trọng, sau khi phụ thân về hưu, thể chất không vì tiền mà có được, chỉ cần thời gian dài điều dưỡng, càng cần sự quan tâm cùng chiếu cố của người nhà.
Hắn lập tức quyết định từ bỏ cô hội tốt sắp thăng chức, xin triệu hồi về công ty chi nhánh ở Đài Loan nhậm chức, để có chút thời gian làm bạn với phụ thân ngày càng già.
Lúc hắn an bài thỏa đáng, mang theo hành lí đơn giản về lại Đài Loan, khi đến trước cửa nhà,ba ba tuy kinh hỉ lại làm ra vẻ bộ dáng không chút biểu cảm, nhưng thật sâu trong tâm lay động.
Bất quá, nhiều năm một mình sống bên ngoài, giờ ở cùng ba ba, hắn thực sự không thể hiểu được suy nghĩ của lão nhân gia, cũng khó chấp nhận sự can thiệp của phụ thân, hỏi đến sinh hoạt của hắn, nhưng hắn đều cố gắng nhẫn nại, chỉ cầu phụ thân có một tuổi già thanh thản hài lòng.
Hiện tại có không gian riêng của mình, về sau chẳng những có thể tiếp tục ở trên công việc toàn lực ứng phó, sau khi tan tầm, cũng có thể có cuộc sống thật thoải mái, nghĩ đến đây, Trương Chi Tỉ bên môi hiện lên vẻ tươi cười.
Hắn thoải mái mà ở sofa nằm xuống, mở tivi tùy ý bật một kênh xem , tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên dồn dập.
“Chi Tỉ, mau, ngươi mau trở lại!” Là dì Kỉ. Bà kinh hoảng gọi Trương Chi Tỉ.
“Phát sinh chuyện gì? Dì Kỉ, dì chậm rãi nói.”
“Ba ngươi té xỉu! Ta, ta……” Bà thanh âm run run, tiếp theo khóc bất thành ngữ.
“Dì Kỉ, dì gọi điện thoại kêu xe cứu thương trước, ta hiện tại lập tức trở về!” Hắn trấn định nói rõ, nắm lên chìa khóa, lập tức lao ra cửa lớn.
Trong phòng cấp cứu một mảnh hỗn loạn, bác sĩ chính vội vàng đuổi tới, các loại kiểm tra dụng cụ hoả tốc đổ lên thành giường bệnh, nhân viên cứu hộ kéo rèm che, trong trong ngoài ngoài rất bận rộn, Trương Chi Tỉ giúp đỡ dì Kỉ, lo âu bất an chờ đợi.
Nửa giờ đi qua, bác sĩ đi ra rèm che, hai người chạy nhanh đi vào.
“Là nhồi m
Trên tường treo đếm phúc quốc họa cùng tự mặc, cô tò mò hỏi: “ Nghe nói Trương bá bá viết chữ rất đẹp, đây đều là tác phẩm cũa Trương bá bá sao?”
“Không phải, phần lớn đều là của dì Kỉ.”
“Dì Kỉ?” Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc.”Tôi chỉ biết dì Kỉ cùng mẹ và bạn học cùng trung học.”
“Dì Kỉ là người vẽ tranh hội họa truyền thống, có một năm tổ chức triển lãm quốc họa, ba tôi cứ như vậy gặp gỡ dì Kỉ.”Trương Chi Tỉ khẩu khí bình thản nói.”Mẹ tôi lúc ba mươi mấy tuổi sinh bệnh qua đời, ba ba vẫn không có tái hôn, cho dù dì Kỉ đã vào ở chung nhiều năm như vậy, chăm sóc chúng tôi lâu như thế, cũng không có làm thủ tục linh tinh, thật ra không biết bọn họ nghĩ thế nào, tôi cho rằng lão nhân gia coi trọng danh phận.”
Chu Dĩnh Thanh nhìn hắn, dường nét khuôn mặt, dưới mày rậm là một đôi con ngươi đen, hai chân thon dài tùy ý tựa vào bên sofa, thật là một mĩ nam.
Nhớ tới đây là lần thứ hai cùng hắn ở chung môt mình, cô lại khẩn trương lên.
“ Uống chút cà phê chứ?” Trương Chi Tỉ nghiêng đầu, ánh mắt lọt vào tầm mắt của cô.
“Không, tôi…. Tôi không thể uống cà phê.” Chu Dĩnh Thanh có chút hoảng loạn, liên tục đáp lời.” Vừa uống cà phê tim liền đập nhanh hơn, thực không thoải mái.”Cô ôm ngực, biểu cảm nghiêm túc.
Đôi má thanh tú có chút ẩn hồng, là thẹn thùng sao… Trương Chi Tỉ nhớ tới mới vừa rồi cô bị lão ba tùy tiện nói mấy câu liền kinh hách, bộ dáng hoảng loạn, tựa hồ là nữ nhân đơn thuần không có tâm cơ.
Bất quá, hắn cũng không hiểu biết nữ nhân, bằng không cũng sẽ không kết giao bạn gái trước Đàm Lị năm năm, lại làm cho cô ấy bỗng nhiên trở thành lão bà của người khác.
“Như vậy, uống trà nóng chứ?” Hắn lại hỏi. Nhớ đến buổi gặp mặt hôm đó ci6 uống không ít.
“Tốt a, nhưng không thể uống trà ô long, ách… tôi sợ mất ngủ.” Chu Dĩnh Thanh lo lắng cho mình bị hiểu làm là cố ý tìm phiền toái, sắc mặt càng xấu hổ.
“Tôi đã biết,” Trương Chi Tỉ xoa xoa cằm, cười như không cười nhìn cô.”Xem ra trái tim cô không tốt lắm, chỉ có thể uống nước lọc đi?”
“Cũng không phải như vậy, trái tim tôi tốt lắm a ….” Chu Dĩnh Thanh càng nghiêm túc, vội vã giải thích, đột nhiên vừa ngước đầu lên, nhìn thấy ánh mắt mang ý cười của Trương Chi Tỉ, phút chốc hiểu được cái gì, giận liếc hắn một mắt, hé miệng nở nụ cười.
“Anh cố ý…” Cô thấp giọng nói.
Chỉ sợ là cô cảm thấy không thú vị.” Trương Chi Tỉ nhìn khuôn mặt thanh tú của cô đỏ ửng thêm.”Tôi biết loại trường hợp đêm nay thật xấu hổ, nguyên bản cho rằng chính là mọi người cùng nhau ăn bữa com8, không nghĩ tới ba ba nói hồ nháo, hy vọng sẽ không làm phiền cô.”
“Đừng nói như vậy.”Cô cười bất đắc dĩ.” Cha mẹ tôi luôn ở chung quanh làm ồn, chỉ sợ người khác không biết trong nhà có con gái chưa gả, nên tôi thực hiểu tâm tình của Trương bá bá.”
“Chu thúc thúc và má Chu nên lo lắng, có nữ nhi tốt ở nhà, làm sao có thể không vội?”
“Cô –“ Lời này là khen ngợi hay chê bai? Là thật hay giả? Chu Dĩnh Thanh nhất thời không tiếp lời được.
“Tôi nói thật.” Trương Chi Tỉ đứng dậy cười.” Chờ tôi một chút, lập tức quay lại.”
Thân ảnh cao lớn đi vào trong bếp, rất nhanh lại xuất hiện, còn đem theo một chai nước khoáng và ly.
“Tôi không hiểu lắm về trà, vẫn là uống nước có vẻ bảo đảm hơn, miễn hại cô mất ngủ, tôi xin lỗi.” Hắn mở chai, thay nàng đem cái ly rót đầy.”Chậm rãi uống đi, dù sao đêm nay còn có rất nhiều thời gian.”
“A?”
“Cô cho rằng các trưởng bối đơn giản như vậy buông tha chúng ta sao? Như thết này tám phần còn có thể muốn ta đưa ngươi về nhà.”
“Không cần đi? Tôi với cha mẹ cùng nhau đến, hẳn là cùng nhau trở về–” Chu Dĩnh Thanh nói còn chưa nói xong, dì Kỉ đi vào, vội vàng cùng má Chu ra cửa, còn quay đầu nói rõ:” Chúng ta muốn đi dạo công viên tản bộ, Chi Tỉ, tối nay nhớ đưa Dĩnh Thanh về nhà, ân?”
“Ân.” Hắn gật đầu cười, ánh mắt chống lại cô – xem, tôi nói đâu có sai.
Trương Chi Tỉ đứng dậy, đến gần phía trước cửa sổ, ánh trăng chiếu sáng cả bóng cây, trong nhà tiếng cười theo bước chân mọi người dần dần đi xa.
Trong nhà có bao lâu không có náo nhiệt như vậy? Từ khi ba ba về hưu, cuộc sống ngày càng bình thản, hơn nữa hắn ở nước ngoài nhiều năm, ngôi nhà này, đã yên lặng hồi lâu.
Đêm nay là nên cảm ơn Chu Dĩnh Thanh, là cô làm cho phụ thân hiếm thấy hưng trí tâm tình khoái trá, nhìn ra được cô là nàng dâu mà phụ thân yêu thích được chọn.
Nhưng là, đáy lòng hắn sớm đã khóa lại, dễ dàng mở ra sao?
Nghĩ đến đây, hình ảnh bạn gái trước Đàm Lị hiện ở trong đầu, trong lòng hắn hiện lên trong nháy mắt một chút đau đớn.
Quen biết cô ấy khi hắn đang du học ở Mĩ. Hai người sau khi hoàn thành học vị thạc sĩ, đồng thời được nhận vào công ty phần mềm nổi danh toàn cầu “ Võng tượng khoa học kĩ thuật”, phân nhiều ngành khác nhau.
Hai năm trước, khi phụ thân cùng dì Kỉ đến nước Mĩ thăm hỏi hắn, hắn đã thăng đến quản lý nghiên cứu phát triển, mang theo Đàm Lị đón máy bay riêng. Dọc đường đi, phụ thân hắn boeu63 cảm lãnh đạm, làm cho hắn lập tức có dự cảm không tốt.
Lúc hắn dự tính muốn cùng Đàm Lị kết hôn, phụ thân lập tức nổi trận lôi đình, kiên trì phản đối, nói cô đứng không ra đứng, ngồi không ra ngồi, cùng lão nhân gia nói chuyện ánh mắt chung quanh hpieu6 tán, rõ ràng không tôn trọng lão cùng dì Kỉ, hắn còn chưa kịp làm dịu đi cảm xúc của phụ thân, lão nhân gia liền thở phì phì thu thập hành lý về nhà, kế hoạch kết hôn cũng chỉ phải tạm thời để qua một bên.
Không lâu sau, thời gian làm việc của Trương Chi Tỉ bận rộn, cuộc sống hai người cũng chầm chậm thay đổi.
Đàm Lị dung mạo kiều diễm cùng với dáng người cao kiện mỹ, hơn nữa cá tính tích cực chủ động, hấp dẫn vụ trưởng tổng giám đốc William đã ly hôn lâu ngày chú ý, sau vài bữa tối được mời, Đàm Lị đã nhận chiếc nhẫn kim cương của William,gả về làm vợ.
Năm năm tình cảm, cứ như vậy kết thúc.
Hắn không có trách cứ Đàm Lị, không nói hai lời như nàng mong muốn, lặng lẽ rời đi. Chính là, sau ngày đó, tâm hắn như trên bàn lửa, rốt cuộc không vượt qua được, bắt đầu một tình hình khác.
Không Phải Chu Dĩnh Thanh không tốt, là hắn chính mình đã khóa lại tâm mình, không có năng lực mở ra.
Không khí thực trầm mặc.Nhìn bóng lưng cao lớn ở cửa sổ, tâm tình Chu Dĩnh Thanh có chút buồn.
Hắn thà một mình ngắm cảnh đêm ngoài cửa sổ — cùng cô ở chung thực không thú vị sao?
Cô biết chính mình cá tính không đủ hoạt bát thú vị, không đủ thông minh lanh lợi, có lẽ bởi vì nữ nhân khác đều dễ dáng có thể thay thế vị trí nàng, thế cho nên dù mình toàn tâm tình cảm lưu luyến, luôn không dể kéo dài thật lâu.
“Chúng ta cũng ra ngoài dạo?” Trương Chi Tỉ rốt cuộc kéo về suy nghĩ, vừa quay đầu lại, nhìn cô vẫn như cũ ngồi trên sofa, khuôn mặt thanh tú tựa hồ như đăm chiêu, có chút băn khoăn.
Hắn không thể khách đến nhà chán nản, huống hồ ở nhà cũng quá buồn.
Chu Dĩnh Thanh không có cự tuyệt. Cô mỉm cườ đứng dậy, đi theo Trương Chi Tỉ đi ra nhà kiểu Nhật. Hai người sóng vai đi im lặng trong ngõ góc, Trương Chi Tỉ cố gắng thả chậm bộ pháp, tiếng nói trầm thấp cùng cô trao đổi tâm đắc, cũng với đối phương phát biểu ý kiến.
Thời gian trôi qua, đi qua những ngã tư đường nối tiếp nhau, thẳng đến phát hiện ngõ mở quán ăn vặt đóng cửa, hai người mới giật mình thấy đã gần mười một giờ.
Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc xem đùi mình — đi hơn một giờ, thế nhưng không biết là mệt mỏi đau nhức.
Trương Chi Tỉ mới phát hiện, chính mình thế nhưng mang theo cô đi vòng vèo. Ai chịu nổi như vậy đi tới đi lui, huống chi cô vẫn là đang mang dép lê!
Hắn hiếm thấy lộ ra thần sắc xấu hổ.“Thực xin lỗi, đều do tôi nói cái không ngừng, chân cô có khỏe không? Nhất định mệt quá……”
“Không, không!” Cô vội vàng trả lời.“Tôi nghe được thực nhập thần, tuyệt không mệt.”
Đây là sự thật, cảm giác khi cùng hắn ở chung thật đẹp rất tốt, làm cho cô đã quên chân đau, thậm chí vụng trộm hy vọng đi qua đường Vô Hạn Duyên Thân, làm cho cô cùng hắn có thể cứ như vậy luôn luôn đi xuống.
Trương Chi Tỉ đem cô đưa tới trước khu nhà cao cấp.“Cô ở chỗ này chờ tôi, tôi trở về lái xe đưa cô về nhà.”
“Được.” Chu Dĩnh Thanh mềm mại đáp ứng.
Đi vài bước, hắn lại quay đầu, chỉ vào siêu thị sang trọng phía trước.“Bên ngoài lạnh lẽo, cô đi vào trước bên trong chờ tôi.”
“Ừm.”Bóng lưng cao lớn dần dần đi xa, cô mới đi vào siêu thị.
Cầm trên tay quyển tạp chí cao cấp, tâm tư của nàng đã sớm bay thật xa.
Trương Chi Tỉ không phải là người múa mép khua môi, nhưng là, vô luận hắn tán gẫu là đề tài gì, đều có thể làm cho cô nghe được chuyên chú nghiêm túc, lại cảm thấy khoái trá thú vị.
Cùng hắn ở chung cảm giác thực thoải mái, thực an tâm, phảng phất là sau giữa trưa đông dương bàn lo lắng, ôn nhu làm cho người ta cứ như vậy an tĩnh dựa hắn.
Cô biết chính mình không chịu nổi tình yêu kinh đào hãi lãng, chỉ thích hợp cuộc sống bình tĩnh nhẹ, tựa như đêm nay cùng hắn một chỗ vượt qua cảm giác, ôn nhu mà thanh thản, trầm ổn mà chắc chắn.
Còn có thể tái kiến hắn sao? Nếu này cảm giác tốt đẹp ấm áp có thể tiếp tục, có bao nhiêu tuyệt vời……
Trong lòng cô, không nhịn được ẩn ẩn chờ mong.
Chương 2
Khu căn hộ cao cấp.
Trương Chi Tỉ nhìn quanh nhà mới trang hoàng sửa chữa lại tốt, đáy lòng thoải mái không ít.
Ở công ty chi nhánh Đài Loan mọi thứ dần dần ổn định, phụ thân đưa số liệu người đại diện công ty cho hắn.”Thành gia lập nghiệp, là bổn phận của nam nhân,đi! Đi mua nhà ở bên ngoài, nhất là tìm một nữa chủ nhân tốt!”
Như vậy cũng tốt, công việc đã bước vào quỹ đạo, nên vì chính mình tìm một không gian sống thích hợp.
Bất quá muốn tìm nữ chủ nhân… Hiển nhiên so với mua nhà ở khó khăn hơn.
Đàm Lị kết hôn chớp nhoáng, làm cho hắn hiện tại tinh thần sa sút thời gian dài.
Tình yêu rốt cuộc là cái gì? Cùng Đàm Lị kết giao năm năm, hắn cho rằng đời này sẽ không thay đổi nữa, ai biết kết quả lại cứ vậy kết thúc.
Hắn hoàn toàn không còn tâm tư nói chuyện yêu đương, vì thế đem thời gian cùng tinh lực chuyên tâm cho công tác, vài lần thăng cấp lên chức, hắn mắt thấy sẽ tiến thân vào hàng ngũ giai cấp quản lí ở tổng công ty, nhưng nửa năm trước, phụ thân bởi vì cảm mạo chuyển thành viêm phổi cấp tính khi nằm viện, bác sĩ quen biết nhiều năm của gia đình điện thoại vượt đại dương cho hắn thông báo tình hình tầm trọng, sau khi phụ thân về hưu, thể chất không vì tiền mà có được, chỉ cần thời gian dài điều dưỡng, càng cần sự quan tâm cùng chiếu cố của người nhà.
Hắn lập tức quyết định từ bỏ cô hội tốt sắp thăng chức, xin triệu hồi về công ty chi nhánh ở Đài Loan nhậm chức, để có chút thời gian làm bạn với phụ thân ngày càng già.
Lúc hắn an bài thỏa đáng, mang theo hành lí đơn giản về lại Đài Loan, khi đến trước cửa nhà,ba ba tuy kinh hỉ lại làm ra vẻ bộ dáng không chút biểu cảm, nhưng thật sâu trong tâm lay động.
Bất quá, nhiều năm một mình sống bên ngoài, giờ ở cùng ba ba, hắn thực sự không thể hiểu được suy nghĩ của lão nhân gia, cũng khó chấp nhận sự can thiệp của phụ thân, hỏi đến sinh hoạt của hắn, nhưng hắn đều cố gắng nhẫn nại, chỉ cầu phụ thân có một tuổi già thanh thản hài lòng.
Hiện tại có không gian riêng của mình, về sau chẳng những có thể tiếp tục ở trên công việc toàn lực ứng phó, sau khi tan tầm, cũng có thể có cuộc sống thật thoải mái, nghĩ đến đây, Trương Chi Tỉ bên môi hiện lên vẻ tươi cười.
Hắn thoải mái mà ở sofa nằm xuống, mở tivi tùy ý bật một kênh xem , tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên dồn dập.
“Chi Tỉ, mau, ngươi mau trở lại!” Là dì Kỉ. Bà kinh hoảng gọi Trương Chi Tỉ.
“Phát sinh chuyện gì? Dì Kỉ, dì chậm rãi nói.”
“Ba ngươi té xỉu! Ta, ta……” Bà thanh âm run run, tiếp theo khóc bất thành ngữ.
“Dì Kỉ, dì gọi điện thoại kêu xe cứu thương trước, ta hiện tại lập tức trở về!” Hắn trấn định nói rõ, nắm lên chìa khóa, lập tức lao ra cửa lớn.
Trong phòng cấp cứu một mảnh hỗn loạn, bác sĩ chính vội vàng đuổi tới, các loại kiểm tra dụng cụ hoả tốc đổ lên thành giường bệnh, nhân viên cứu hộ kéo rèm che, trong trong ngoài ngoài rất bận rộn, Trương Chi Tỉ giúp đỡ dì Kỉ, lo âu bất an chờ đợi.
Nửa giờ đi qua, bác sĩ đi ra rèm che, hai người chạy nhanh đi vào.
“Là nhồi m
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
433/2428