Tiểu thuyết - Yêu Em Không Dễ Đâu full
Lượt xem : |
o tôi vào văn phòng”.
Nhược Thi như bị bỏ bùa cũng không nói gì chỉ lẽo đẽo đi theo sau. Bêntrong văn phòng, thật rộng nha, cũng thật sạch sẽ. Nhược Thi lắc lắc đầu không nghĩ lung tung nữa, chỉ mong sao ông chú này sẽ là người công tưphân minh.
“Trưởng phòng Lâm, công việc tôi phải làm là gì?” – Nhược Thi bước lên phía trước hỏi.
Lâm Thịnh lúc này nhướng mày lên nhìn Nhược Thi – “Tô tiểu thư, cô nghĩ là tôi sẽ để cô làm ở phòng kế toán này à?”
Thôi rồi, cái ông chú đáng ghét.
“Hiện tại phòng kế toán cũng không thiếu người, tạm thời cô cứ ở đây làm vài việc vặt đi, đợi khi tôi tìm được chỗ thích hợp, sẽ đưa cô tới đó.”
Nhược Thi thấy khó chịu lắm rồi, để cái loại người này ngồi ở nơi caonhư vậy, chẳng phải là quá bất công sao. Thấy nhẫn nhịn cũng không đượclợi ích gì nên thôi có bao nhiêu thì xả ra hết.
“Trưởng phòng Lâm à, chú thật làm tôi thấy vọng a, công tư chú khôngphân biệt được à? Nói vậy để leo lên vị trí hiện tại chắc là chú cũngtốn nhiều thời gian lắm nên mới phải mời mai mối mà kiếm vợ.”
Nghe vậy mặt Lâm Thịnh giờ đã tái hơn miếng thịt bò rồi – “Cô … cô … sao không biết lễ phép vậy hả?”
“Chú à, tôi vẫn xưng hô lễ phép đó thôi, còn gì làm chú chưa hài lòngnữa, giờ tôi phải ra ngoài để làm những việc vặc mà chú nói đây.” – Nóixong Nhược Thi đi ra ngoài đóng cửa cái RẦM rõ mạnh.
“Con ranh chờ xem, ta đây đối với oắt con nhà ngươi thế nào!”__________
Suốt cả buổi Nhược Thi cứ chạy tới chạy lui, photo văn kiện, pha café,đến trưa còn phải đi mua thức ăn dùm các cô chú máu mặt nữa. Thật khổnha!
Ở căn-tin, đang ngồi nhấm nháp bữa trưa, cô quyết tâm phải ăn nhiều nhađể còn chống chọi cả buổi chiều nữa. Điện thoại lúc này vang lên, làCách Cách gọi.
“Cách Cách, có chuyện gì à?”
“Thi Thi a~~” – Tiếng Cách Cách than dài. – “Mình thật chán chết đây,chỗ cậu không có tivi, không máy tính, cả tủ lạnh cũng không, mình cứ bị nhốt ở trong này chết mất thôi”.
Nghe vậy Nhược Thi cũng hết cách với cô tiểu thư này luôn rồi. – “Mìnhnói cậu nghe nha, mình cũng là kẽ bỏ nhà đi thôi, ở mới được mấy ngày là đã tiếp nạp cậu, đợi cuối tháng lãnh lương mình sẽ bắt đầu dành dụm rồi mua vài thứ mà, cậu cũng phải tìm việc gì làm, mình không nuôi cậuđâu!”
“Đợi a? Tháng cậu làm chỉ được không tới 1 vạn. Tình trạng hiện tại mình sao ra ngoài được, nhưng mà ….” – Hàn Cách ấp úng cũng làm cho NhượcThi thêm tò mò.
“Nhưng cái gì? Có phải tiểu thư cậu đây lại nghĩ ra cái trò gì không?”
“Ây da, có nhưng mà tối về sẽ nói với cậu. Rất đơn giản nha, nhưng việcnày không dành cho người yếu tim, có thể kiếm được hơn một vạn. Tối vềsẽ nói, bye cậu!” – Nói xong Hàn Cách cúp máy rồi bắt đầu ngồi suy nghĩkế hoạch kiếm tiền, phải cho thật hoàn mỹ để không tổn hại gì đến NhượcThi.
Thật sự nếu dễ kiếm tiền như cậu nói thì mình sẽ bỏ công việc ở cái nơi quái này! – Nhược Thi thầm nghĩ vậy.
Trở lại làm việc, nhờ có Nhược Thi mà mọi người ở đây cũng rãnh rỗi được chút, cứ có việc gì chạy tới chạy lui là kêu cô đi làm. Còn họ thì ngồi thảnh thơi đó nhìn, biết sao được, Lâm Thịnh đã nhờ họ chăm sóc đặcbiệt cô nhóc này mà.__________
Nhược Thi về đến nhà cũng đã là 7 giờ tối.
“Oa, sao cậu về muôn vậy?” – Cách Cách chạy ra xách đồ dùm Nhược Thi. (Cô tiểu thư này tính tình rất dễ chịu nha.)
“Mình đi mua đồ ăn nè, nhà không có tủ lạnh nên không thể mua nhiều thứ tươi sống để bảo quản, đành phải mua sẳn về ăn thôi”
Cả hai cùng dọn đồ ăn ra, cùng ngồi trên bàn ăn, vừa ăn vừa nói chuyện.
“Cậu vẫn muốn kiếm tiền chứ?” – Hàn Cách hỏi
“À nhớ rồi, lúc sáng cậu nói làm gì mà kiếm được hơn 1 vạn hả?” – Nhược Thi không ăn nữa mà nhìn Hàn Cách, đợi cô trả lời.
“Vậy mình nói thẳng luôn nhé, trước tiên cậu phải tin mình là chuyện này mặc dù nghe thì nguy hiểm nhưng mình đảm bảo cậu sẽ không tổn hại gì,đảm bảo cậu sẽ được bình an vô sự đến khi chuyện này kết thúc. Tin mìnhnha!” – Thấy Hàn Cách nói có vẻ nghiêm trọng nên Nhược Thi cũng có phầnlo sợ.
“Cậu làm mình sợ nha, nhưng cậu nói xem là chuyện gì?”
“Cậu không phải người ở đây nên chắc không biết, ở đây có rất nhiều quán Bar nổi tiếng, mỗi nơi đều có một kiểu hình riêng để phục vụ. Mình làmuốn cậu, đêm nay hãy đến Bar Lạc Hoa tìm gặp chị Linh và nhờ chị giúpđỡ, lúc đó chị sẽ tìm cho cậu một người khách, tiền sẽ trên 1 vạn còntùy ở cậu nữa ….” – Không đợi Hàn Cách nói tiếp.
“STOP! Cậu vì cái tivi, cái tủ lạnh mà kêu mình bán thân a?” – Nhược Thi thật tức giận, miệng lớn tiếng quát, cơm phun phèo phèo về phía HànCách.
“Ta liều chết với nhà ngươi” – Nói xong liền chạy qua kẹp chặt cổ Hàn Cách.
Hàn Cách bị kẹp cổ, cơm canh trong miệng cũng phun hết ra ngoài. – “A A, Thi Thi đại nhân, ta chưa nói hết mà, đây chỉ là giới thiệu sơ lượcthôi, vẫn chưa vào vấn đề chính mà”.
“Được a, cậu mau dọn dẹp hết chổ này, xong ra sofa ngồi giải thích rõràng, không xong là mình trói cậu rồi quẳng trước cửa Quan gia.” – Nhược Thi mặt lộ vẽ tức giận, cho là mình cứu nhầm đứa bạn phản bội rồi. Côđi ra ngoài ngồi phịch xuống sofa.
Hàn Cách trong bếp ấm ức hết biết, bổn tiểu thư mà phải làm những việcnày nha. Dọn dẹp xong cô rót 2 ly nước đem ra ngoài ngồi xuống cạnhNhược Thi.
“Nói nhanh, mình không có kiên nhẫn” – Nhược Thi không thèm nhìn cô lấy 1 cái, đang rất giận rồi.
“Cậu mình là khách VIP ở Lạc Hoa, mặc dù mình sống ở Mỹ, nhưng mìnhbiết, đêm nào cậu mình cũng đi Bar không về nhà, kế hoạch của mình là,cậu sẽ được chị Linh dẫn đến gặp cậu mình. Vì cậu là xữ nữ nên hãy đòitiền là 10 vạn nha. Cậu mình chi tiền cho mấy chuyện này rất mát tay,đến khi đưa vào phòng rồi cậu hãy làm như hoảng sợ rồi xin tha, nói cậuchỉ 16 17 tuổi thì cậu mình sẽ để oắt con như cậu đi. Cậu mình là ngườirất có đạo đức nha, dù có ham muốn thì cũng không tới mức ăn trẻ vịthành niên đâu!” – Nói xong Hàn Cách liếc nhìn xem Nhược Thi phản ứngthế nào nhưng mà thiệt đáng sợ nha, mặt tối đen lại luôn rồi. – “Tỷ tỷ,tỷ thấy thế nào? Ha, …ha” – Hàn Cách cười gượng.
Nhược Thi quay qua nhìn một lúc, rồi nhe nanh cười quỷ dị với Hàn Cách – “Đại tiểu thư ơi, vậy cậu cho mình biết. Cho dù Quan Hạo Thần là cótính người đi, nhưng sao cậu biết được là mình sẽ được hắn chọn, lại còn mình là nhân viên trong công ty hắn, gặp mặt hắn nhận ra thì sao? Cònnữa … mình như thế này có chổ nào giống 16 17 tuổi hả?” – Vừa nói NhượcThi vừa chỉ chỉ vào ngực và mông mình để ám chỉ.
“Cậu khéo lo, ở cái nơi đó để gặp được cậu mình thì Thi Thi cậu phảivượt qua các yêu nữ khác nữa, không dễ gì mà gặp đâu! Và mình quen vớichị Linh, trước đây chị là người tình của cậu mình, nhưng sau này kếthôn vậy là cả 2 xem nhau như bạn bè. Yên tâm mình cũng sẽ đi theo, nếucó trục trặc, cậu mình nếu thật thú tính nổi lên thì mình sẽ xông ra cứu cậu.” - Hàn Cách vừa nói vừa vỗ ngực làm vẽ chắc chắn.
“Nói như cậu, vậy là cậu cũng không chắc nếu hắn biết mình chưa đủ tuổi thì cũng chưa hẳn là sẽ tha cho mình?”
“Ơ, cái này thì … truyền thuyết kể lại như vậy đó!” – Đúng là Hàn Cáchcũng không chắc lắm! Thật ra thì những gì mà Hàn Cách biết là do trướcđây khi ở Mỹ thường liên lạc với Thái Thiên La qua mail, trong lúc nóichuyện phím thì có nghe Thiên La nhắc tới.
“Cái gì mà truyền thuyết! Để mình suy nghĩ, đúng thật là mình cần tiền, nhưng như vậy thì nguy hiểm quá!”
Nhược Thi thật khó nghĩ, nhưng mà nghĩ lại cái này giống như là giúp Cách Cách đi lừa tiền gia đình nó vậy. Hừ!
Vậy là cuối cùng, Nhược Thi bị lời nói đảm bảo của Hàn Cách thuyết phục. Khoảng 8 giờ 30 phút tối. Lúc này quán bar Lạc Hoa đang chuẩn bị mở cửa kinh doanh. Có hai thân ảnh ăn mặt kín mít đáng ngờ đang đi vào barbằng cửa thoát hiểm.
Hàn Cách xõa tóc, đội chiếc nón len màu tối, đeo thêm kính che kín gầnhết gương mặt nói. – “Thi Thi, tớ cải trang là để không bị người khácbắt được, cậu thì mắc cái gì cũng ăn mặt kín mít hả? Nếu cảnh sát mà bắt gặp không chừng còn bắt cả 2 về điều tra.”
Nhược Thi mặt áo khoát dày đội nón lên cũng nhìn thật đáng ngờ. – “Vào những nơi thế này xấu hổ chết đi được.”
“Cái gì mà xấu hổ, nơi đây toàn người có tiếng đến, nếu thấy tiện thì cứ quyến rũ đại một người đi.”
“Ngậm cái miệng cậu lại, giờ phải đi đâu nữa đây?”.
“Mình biết phòng của chi Linh, chúng ta cứ đi thẳng đến đó, gắng tránhmấy tên bảo vệ là được.” – Hàn Cách cảm thấy thật may mắn vì nơi này vẫn như trước chẳng hề thay đổi, nên cô mới có thể dẫn Nhược Thi vào dễdàng như vậy, nếu không nãy giờ bị Nhược Thi băm chết a.
Chương 3
Đi loanh quanh một hồi, cũng tránh được không ít bảo vệ, giờ cả hai đangđứng trước một căn phòng, cánh cửa thật lớn trang trí cũng thật xa hoa.Hàn Cách tiến đến gõ cửa.
Bên trong một giọng nữ trầm ấm vang lên – “Vào đi!”.
Cả 2 cô gái mở cửa bước vào trong, Nhược Thi quay lại đóng kín cửa nhưng vẫn không rời mắt người phụ nữ trước mặt, thoạt nhìn người này thật trẻ nha không như Cách Cách nói là cô ta đã 30 tuổi,người mặc chiếc váy tím dài xuống đất, cổ áo hơi trễ xuống làm lộ phần ngực trắng noãn, mái tóc xoăn màu nâu được xõa ra bồng bềnh. Đúng là chị Linh, chị đang ngồitrên bàn làm việc xem gì đó trên máy tính, bất giác có người đi vào chịngẫng mặt lên xem. – “Hai người là ai?” – Chị Linh có hơi đề phòng, ởđây có đầy bảo vệ, họ lại lạ mặt không thể đi thẳng vào như vậy được,Linh đưa tay vào hộc bàn tay chạm vào tới khẩu súng. Lúc này Hàn Cáchbiết chị định làm gì liền cởi bỏ lớp ngụy trang tiến lại.
“Chị Linh không cần lấy súng, là em đây … Hàn Cách đây!”
Đứng một bên nãy giờ, Nhược Thi liền hoàn hồn lại nhất thời cả kinh khinghe tới súng, mà sao cô tiểu thư này lại có thể bình tĩnh tới vậy nha.
Linh liền nhận ra, mặc dù xa nhau hơn 6 năm nhưng vẫn không quên đượcthân ảnh nhỏ bé cùng giọng nói nũng nịu này! Linh liền chạy đến ôm lấyHàn Cách nựng nựng mặt cô.
“Cách Cách?! Sao lại xuất hiện ở đây? Hạo Thần có gọi cho chị, còn dặn là không được tiếp tế cho em mà phải lập tức bắt em về.”
“Hừ, cậu út thật đáng ghét, nhưng chị tuyệt đối đừng làm vậy nha.” – Hàn Cách vẫn ôm chặt Linh làm nũng.
“Nha đầu, chị đây sẽ không bán đứng em, nhưng tìm chị có việc gì? Tối nay Hạo Thần sẽ đến!”
“Để em giới thiệu với chị một người bạn, Nhược Thi cậu lại đây!”
Nhược Thi bước lại gần thì Linh và Hàn Cách cùng buông nhau ra, Linhliền tiến tới hai tay nhéo nhéo má Nhược Thi. – “Oa, bé con này thậtđáng yêu!”
Vậy là Hàn Cách bắt đầu kể hết mọi chuyện cho Linh nghe, bắt đầu kể từlúc được Nhược Thi giúp đỡ cho đến kế hoạch sẽ làm hôm nay đó là lừatiền Hạo Thần.
Linh nghe xong cũng tiến thoái lưởng nan, Hạo Thần từng 1 thời gắn bóvới cô, dù cô không phải là người duy nhất bên cạnh nhưng cô biết, HạoThận đối đãi mình tốt hơn những nữ nhân khác. Linh không chỉ là tìnhnhân mà còn là người bạn để hắn tìm đến khi sầu não. Sau khi kết hônLinh cũng không quan hệ gì nữa nhưng vẫn thường xuyên tiếp chuyện cùngHạo Thần.
Còn cô bé Hàn Cách này, còn nhớ khi cha me mất thì cô được 12 tuổi, được Hạo Thần đem về nuôi dưỡng. Đi đâu Hạo Thần cũng dẫn cô theo, vậy làLinh cũng từ đó mà thân thiết với Hàn Cách. Năm 18 tuổi, Hạo Thần đưa cô sang Mỹ học tập, giờ sau 4 năm đã trở về nhưng vẫn luôn thích gâychuyện như xưa. Thật không có cách nào để chán ghét cô bé này.
Linh xoa xoa thái dương mình – “Cách Cách em làm chị thật khó xử nha.Tuy 3 năm nay chị và Hạo Thần không gì khác ngoài bạn bè, nhưng cũngkhông vì thế mà làm chuyện có lỗi với anh ấy được.”
Hàn Cách bĩu môi – “Cậu chỉ là bạn bè với chị thôi, nhưng còn em là em gái của chị a! Chị đừng bỏ mặc em à! Chị ~”
Linh phì cười, chợt nghĩ không cách nào với cô bé này, quả thật cô cũngxem Hàn Cách như em gái mình lâu rồi. Vậy là chấp nhận đề nghị giúp cảhai thực hiện kế hoạch.
Hàn Cách còn nói lấy được 10 vạn sẽ chia 30% cho Linh, nhưng Linh từ chối nói là cô đã nhận quá nhiều của Hạo Thần rồi.
Nhược Thi cũng không nói nhiều chỉ cảm thấy xã hội này thật khó hiểu,thật đen tối. Cô thật không muốn phải sống trong thế giới ngầm này.Nhưng cũng không khỏi bội phục chị Linh, cô nghĩ chị thật xứng làm thầntượng của mình.
Linh sắp xếp một căn phòng ở tầng 4 cho cả hai, giúp cho Nhược Thi trang điểm lại rồi thay y phục. Đợi Linh ra ngoài xem xét nếu thành công thìsẽ đưa Nhược Thi đến căn phòng khác.
Giờ đã là 9 giờ, quán bar chính thức mở cửa. Khách ra vào đều là ngườitrong giới kinh doanh, có cả những nghệ sĩ nổi tiếng. Hầu hết mọi ngườibước vào đều sẽ bước qua nói vài lời với chị Linh rồi sẽ được tiếp viêndẫn đến bàn ngồi, điều này chứng tỏ Linh cũng rất có chỗ đứng.
Bar thật đông khách, nhưng phòng thì không bao giờ thiếu, Linh năm 18tuổi thì đã là tình nhân của Hạo Thần, ở chun
Nhược Thi như bị bỏ bùa cũng không nói gì chỉ lẽo đẽo đi theo sau. Bêntrong văn phòng, thật rộng nha, cũng thật sạch sẽ. Nhược Thi lắc lắc đầu không nghĩ lung tung nữa, chỉ mong sao ông chú này sẽ là người công tưphân minh.
“Trưởng phòng Lâm, công việc tôi phải làm là gì?” – Nhược Thi bước lên phía trước hỏi.
Lâm Thịnh lúc này nhướng mày lên nhìn Nhược Thi – “Tô tiểu thư, cô nghĩ là tôi sẽ để cô làm ở phòng kế toán này à?”
Thôi rồi, cái ông chú đáng ghét.
“Hiện tại phòng kế toán cũng không thiếu người, tạm thời cô cứ ở đây làm vài việc vặt đi, đợi khi tôi tìm được chỗ thích hợp, sẽ đưa cô tới đó.”
Nhược Thi thấy khó chịu lắm rồi, để cái loại người này ngồi ở nơi caonhư vậy, chẳng phải là quá bất công sao. Thấy nhẫn nhịn cũng không đượclợi ích gì nên thôi có bao nhiêu thì xả ra hết.
“Trưởng phòng Lâm à, chú thật làm tôi thấy vọng a, công tư chú khôngphân biệt được à? Nói vậy để leo lên vị trí hiện tại chắc là chú cũngtốn nhiều thời gian lắm nên mới phải mời mai mối mà kiếm vợ.”
Nghe vậy mặt Lâm Thịnh giờ đã tái hơn miếng thịt bò rồi – “Cô … cô … sao không biết lễ phép vậy hả?”
“Chú à, tôi vẫn xưng hô lễ phép đó thôi, còn gì làm chú chưa hài lòngnữa, giờ tôi phải ra ngoài để làm những việc vặc mà chú nói đây.” – Nóixong Nhược Thi đi ra ngoài đóng cửa cái RẦM rõ mạnh.
“Con ranh chờ xem, ta đây đối với oắt con nhà ngươi thế nào!”__________
Suốt cả buổi Nhược Thi cứ chạy tới chạy lui, photo văn kiện, pha café,đến trưa còn phải đi mua thức ăn dùm các cô chú máu mặt nữa. Thật khổnha!
Ở căn-tin, đang ngồi nhấm nháp bữa trưa, cô quyết tâm phải ăn nhiều nhađể còn chống chọi cả buổi chiều nữa. Điện thoại lúc này vang lên, làCách Cách gọi.
“Cách Cách, có chuyện gì à?”
“Thi Thi a~~” – Tiếng Cách Cách than dài. – “Mình thật chán chết đây,chỗ cậu không có tivi, không máy tính, cả tủ lạnh cũng không, mình cứ bị nhốt ở trong này chết mất thôi”.
Nghe vậy Nhược Thi cũng hết cách với cô tiểu thư này luôn rồi. – “Mìnhnói cậu nghe nha, mình cũng là kẽ bỏ nhà đi thôi, ở mới được mấy ngày là đã tiếp nạp cậu, đợi cuối tháng lãnh lương mình sẽ bắt đầu dành dụm rồi mua vài thứ mà, cậu cũng phải tìm việc gì làm, mình không nuôi cậuđâu!”
“Đợi a? Tháng cậu làm chỉ được không tới 1 vạn. Tình trạng hiện tại mình sao ra ngoài được, nhưng mà ….” – Hàn Cách ấp úng cũng làm cho NhượcThi thêm tò mò.
“Nhưng cái gì? Có phải tiểu thư cậu đây lại nghĩ ra cái trò gì không?”
“Ây da, có nhưng mà tối về sẽ nói với cậu. Rất đơn giản nha, nhưng việcnày không dành cho người yếu tim, có thể kiếm được hơn một vạn. Tối vềsẽ nói, bye cậu!” – Nói xong Hàn Cách cúp máy rồi bắt đầu ngồi suy nghĩkế hoạch kiếm tiền, phải cho thật hoàn mỹ để không tổn hại gì đến NhượcThi.
Thật sự nếu dễ kiếm tiền như cậu nói thì mình sẽ bỏ công việc ở cái nơi quái này! – Nhược Thi thầm nghĩ vậy.
Trở lại làm việc, nhờ có Nhược Thi mà mọi người ở đây cũng rãnh rỗi được chút, cứ có việc gì chạy tới chạy lui là kêu cô đi làm. Còn họ thì ngồi thảnh thơi đó nhìn, biết sao được, Lâm Thịnh đã nhờ họ chăm sóc đặcbiệt cô nhóc này mà.__________
Nhược Thi về đến nhà cũng đã là 7 giờ tối.
“Oa, sao cậu về muôn vậy?” – Cách Cách chạy ra xách đồ dùm Nhược Thi. (Cô tiểu thư này tính tình rất dễ chịu nha.)
“Mình đi mua đồ ăn nè, nhà không có tủ lạnh nên không thể mua nhiều thứ tươi sống để bảo quản, đành phải mua sẳn về ăn thôi”
Cả hai cùng dọn đồ ăn ra, cùng ngồi trên bàn ăn, vừa ăn vừa nói chuyện.
“Cậu vẫn muốn kiếm tiền chứ?” – Hàn Cách hỏi
“À nhớ rồi, lúc sáng cậu nói làm gì mà kiếm được hơn 1 vạn hả?” – Nhược Thi không ăn nữa mà nhìn Hàn Cách, đợi cô trả lời.
“Vậy mình nói thẳng luôn nhé, trước tiên cậu phải tin mình là chuyện này mặc dù nghe thì nguy hiểm nhưng mình đảm bảo cậu sẽ không tổn hại gì,đảm bảo cậu sẽ được bình an vô sự đến khi chuyện này kết thúc. Tin mìnhnha!” – Thấy Hàn Cách nói có vẻ nghiêm trọng nên Nhược Thi cũng có phầnlo sợ.
“Cậu làm mình sợ nha, nhưng cậu nói xem là chuyện gì?”
“Cậu không phải người ở đây nên chắc không biết, ở đây có rất nhiều quán Bar nổi tiếng, mỗi nơi đều có một kiểu hình riêng để phục vụ. Mình làmuốn cậu, đêm nay hãy đến Bar Lạc Hoa tìm gặp chị Linh và nhờ chị giúpđỡ, lúc đó chị sẽ tìm cho cậu một người khách, tiền sẽ trên 1 vạn còntùy ở cậu nữa ….” – Không đợi Hàn Cách nói tiếp.
“STOP! Cậu vì cái tivi, cái tủ lạnh mà kêu mình bán thân a?” – Nhược Thi thật tức giận, miệng lớn tiếng quát, cơm phun phèo phèo về phía HànCách.
“Ta liều chết với nhà ngươi” – Nói xong liền chạy qua kẹp chặt cổ Hàn Cách.
Hàn Cách bị kẹp cổ, cơm canh trong miệng cũng phun hết ra ngoài. – “A A, Thi Thi đại nhân, ta chưa nói hết mà, đây chỉ là giới thiệu sơ lượcthôi, vẫn chưa vào vấn đề chính mà”.
“Được a, cậu mau dọn dẹp hết chổ này, xong ra sofa ngồi giải thích rõràng, không xong là mình trói cậu rồi quẳng trước cửa Quan gia.” – Nhược Thi mặt lộ vẽ tức giận, cho là mình cứu nhầm đứa bạn phản bội rồi. Côđi ra ngoài ngồi phịch xuống sofa.
Hàn Cách trong bếp ấm ức hết biết, bổn tiểu thư mà phải làm những việcnày nha. Dọn dẹp xong cô rót 2 ly nước đem ra ngoài ngồi xuống cạnhNhược Thi.
“Nói nhanh, mình không có kiên nhẫn” – Nhược Thi không thèm nhìn cô lấy 1 cái, đang rất giận rồi.
“Cậu mình là khách VIP ở Lạc Hoa, mặc dù mình sống ở Mỹ, nhưng mìnhbiết, đêm nào cậu mình cũng đi Bar không về nhà, kế hoạch của mình là,cậu sẽ được chị Linh dẫn đến gặp cậu mình. Vì cậu là xữ nữ nên hãy đòitiền là 10 vạn nha. Cậu mình chi tiền cho mấy chuyện này rất mát tay,đến khi đưa vào phòng rồi cậu hãy làm như hoảng sợ rồi xin tha, nói cậuchỉ 16 17 tuổi thì cậu mình sẽ để oắt con như cậu đi. Cậu mình là ngườirất có đạo đức nha, dù có ham muốn thì cũng không tới mức ăn trẻ vịthành niên đâu!” – Nói xong Hàn Cách liếc nhìn xem Nhược Thi phản ứngthế nào nhưng mà thiệt đáng sợ nha, mặt tối đen lại luôn rồi. – “Tỷ tỷ,tỷ thấy thế nào? Ha, …ha” – Hàn Cách cười gượng.
Nhược Thi quay qua nhìn một lúc, rồi nhe nanh cười quỷ dị với Hàn Cách – “Đại tiểu thư ơi, vậy cậu cho mình biết. Cho dù Quan Hạo Thần là cótính người đi, nhưng sao cậu biết được là mình sẽ được hắn chọn, lại còn mình là nhân viên trong công ty hắn, gặp mặt hắn nhận ra thì sao? Cònnữa … mình như thế này có chổ nào giống 16 17 tuổi hả?” – Vừa nói NhượcThi vừa chỉ chỉ vào ngực và mông mình để ám chỉ.
“Cậu khéo lo, ở cái nơi đó để gặp được cậu mình thì Thi Thi cậu phảivượt qua các yêu nữ khác nữa, không dễ gì mà gặp đâu! Và mình quen vớichị Linh, trước đây chị là người tình của cậu mình, nhưng sau này kếthôn vậy là cả 2 xem nhau như bạn bè. Yên tâm mình cũng sẽ đi theo, nếucó trục trặc, cậu mình nếu thật thú tính nổi lên thì mình sẽ xông ra cứu cậu.” - Hàn Cách vừa nói vừa vỗ ngực làm vẽ chắc chắn.
“Nói như cậu, vậy là cậu cũng không chắc nếu hắn biết mình chưa đủ tuổi thì cũng chưa hẳn là sẽ tha cho mình?”
“Ơ, cái này thì … truyền thuyết kể lại như vậy đó!” – Đúng là Hàn Cáchcũng không chắc lắm! Thật ra thì những gì mà Hàn Cách biết là do trướcđây khi ở Mỹ thường liên lạc với Thái Thiên La qua mail, trong lúc nóichuyện phím thì có nghe Thiên La nhắc tới.
“Cái gì mà truyền thuyết! Để mình suy nghĩ, đúng thật là mình cần tiền, nhưng như vậy thì nguy hiểm quá!”
Nhược Thi thật khó nghĩ, nhưng mà nghĩ lại cái này giống như là giúp Cách Cách đi lừa tiền gia đình nó vậy. Hừ!
Vậy là cuối cùng, Nhược Thi bị lời nói đảm bảo của Hàn Cách thuyết phục. Khoảng 8 giờ 30 phút tối. Lúc này quán bar Lạc Hoa đang chuẩn bị mở cửa kinh doanh. Có hai thân ảnh ăn mặt kín mít đáng ngờ đang đi vào barbằng cửa thoát hiểm.
Hàn Cách xõa tóc, đội chiếc nón len màu tối, đeo thêm kính che kín gầnhết gương mặt nói. – “Thi Thi, tớ cải trang là để không bị người khácbắt được, cậu thì mắc cái gì cũng ăn mặt kín mít hả? Nếu cảnh sát mà bắt gặp không chừng còn bắt cả 2 về điều tra.”
Nhược Thi mặt áo khoát dày đội nón lên cũng nhìn thật đáng ngờ. – “Vào những nơi thế này xấu hổ chết đi được.”
“Cái gì mà xấu hổ, nơi đây toàn người có tiếng đến, nếu thấy tiện thì cứ quyến rũ đại một người đi.”
“Ngậm cái miệng cậu lại, giờ phải đi đâu nữa đây?”.
“Mình biết phòng của chi Linh, chúng ta cứ đi thẳng đến đó, gắng tránhmấy tên bảo vệ là được.” – Hàn Cách cảm thấy thật may mắn vì nơi này vẫn như trước chẳng hề thay đổi, nên cô mới có thể dẫn Nhược Thi vào dễdàng như vậy, nếu không nãy giờ bị Nhược Thi băm chết a.
Chương 3
Đi loanh quanh một hồi, cũng tránh được không ít bảo vệ, giờ cả hai đangđứng trước một căn phòng, cánh cửa thật lớn trang trí cũng thật xa hoa.Hàn Cách tiến đến gõ cửa.
Bên trong một giọng nữ trầm ấm vang lên – “Vào đi!”.
Cả 2 cô gái mở cửa bước vào trong, Nhược Thi quay lại đóng kín cửa nhưng vẫn không rời mắt người phụ nữ trước mặt, thoạt nhìn người này thật trẻ nha không như Cách Cách nói là cô ta đã 30 tuổi,người mặc chiếc váy tím dài xuống đất, cổ áo hơi trễ xuống làm lộ phần ngực trắng noãn, mái tóc xoăn màu nâu được xõa ra bồng bềnh. Đúng là chị Linh, chị đang ngồitrên bàn làm việc xem gì đó trên máy tính, bất giác có người đi vào chịngẫng mặt lên xem. – “Hai người là ai?” – Chị Linh có hơi đề phòng, ởđây có đầy bảo vệ, họ lại lạ mặt không thể đi thẳng vào như vậy được,Linh đưa tay vào hộc bàn tay chạm vào tới khẩu súng. Lúc này Hàn Cáchbiết chị định làm gì liền cởi bỏ lớp ngụy trang tiến lại.
“Chị Linh không cần lấy súng, là em đây … Hàn Cách đây!”
Đứng một bên nãy giờ, Nhược Thi liền hoàn hồn lại nhất thời cả kinh khinghe tới súng, mà sao cô tiểu thư này lại có thể bình tĩnh tới vậy nha.
Linh liền nhận ra, mặc dù xa nhau hơn 6 năm nhưng vẫn không quên đượcthân ảnh nhỏ bé cùng giọng nói nũng nịu này! Linh liền chạy đến ôm lấyHàn Cách nựng nựng mặt cô.
“Cách Cách?! Sao lại xuất hiện ở đây? Hạo Thần có gọi cho chị, còn dặn là không được tiếp tế cho em mà phải lập tức bắt em về.”
“Hừ, cậu út thật đáng ghét, nhưng chị tuyệt đối đừng làm vậy nha.” – Hàn Cách vẫn ôm chặt Linh làm nũng.
“Nha đầu, chị đây sẽ không bán đứng em, nhưng tìm chị có việc gì? Tối nay Hạo Thần sẽ đến!”
“Để em giới thiệu với chị một người bạn, Nhược Thi cậu lại đây!”
Nhược Thi bước lại gần thì Linh và Hàn Cách cùng buông nhau ra, Linhliền tiến tới hai tay nhéo nhéo má Nhược Thi. – “Oa, bé con này thậtđáng yêu!”
Vậy là Hàn Cách bắt đầu kể hết mọi chuyện cho Linh nghe, bắt đầu kể từlúc được Nhược Thi giúp đỡ cho đến kế hoạch sẽ làm hôm nay đó là lừatiền Hạo Thần.
Linh nghe xong cũng tiến thoái lưởng nan, Hạo Thần từng 1 thời gắn bóvới cô, dù cô không phải là người duy nhất bên cạnh nhưng cô biết, HạoThận đối đãi mình tốt hơn những nữ nhân khác. Linh không chỉ là tìnhnhân mà còn là người bạn để hắn tìm đến khi sầu não. Sau khi kết hônLinh cũng không quan hệ gì nữa nhưng vẫn thường xuyên tiếp chuyện cùngHạo Thần.
Còn cô bé Hàn Cách này, còn nhớ khi cha me mất thì cô được 12 tuổi, được Hạo Thần đem về nuôi dưỡng. Đi đâu Hạo Thần cũng dẫn cô theo, vậy làLinh cũng từ đó mà thân thiết với Hàn Cách. Năm 18 tuổi, Hạo Thần đưa cô sang Mỹ học tập, giờ sau 4 năm đã trở về nhưng vẫn luôn thích gâychuyện như xưa. Thật không có cách nào để chán ghét cô bé này.
Linh xoa xoa thái dương mình – “Cách Cách em làm chị thật khó xử nha.Tuy 3 năm nay chị và Hạo Thần không gì khác ngoài bạn bè, nhưng cũngkhông vì thế mà làm chuyện có lỗi với anh ấy được.”
Hàn Cách bĩu môi – “Cậu chỉ là bạn bè với chị thôi, nhưng còn em là em gái của chị a! Chị đừng bỏ mặc em à! Chị ~”
Linh phì cười, chợt nghĩ không cách nào với cô bé này, quả thật cô cũngxem Hàn Cách như em gái mình lâu rồi. Vậy là chấp nhận đề nghị giúp cảhai thực hiện kế hoạch.
Hàn Cách còn nói lấy được 10 vạn sẽ chia 30% cho Linh, nhưng Linh từ chối nói là cô đã nhận quá nhiều của Hạo Thần rồi.
Nhược Thi cũng không nói nhiều chỉ cảm thấy xã hội này thật khó hiểu,thật đen tối. Cô thật không muốn phải sống trong thế giới ngầm này.Nhưng cũng không khỏi bội phục chị Linh, cô nghĩ chị thật xứng làm thầntượng của mình.
Linh sắp xếp một căn phòng ở tầng 4 cho cả hai, giúp cho Nhược Thi trang điểm lại rồi thay y phục. Đợi Linh ra ngoài xem xét nếu thành công thìsẽ đưa Nhược Thi đến căn phòng khác.
Giờ đã là 9 giờ, quán bar chính thức mở cửa. Khách ra vào đều là ngườitrong giới kinh doanh, có cả những nghệ sĩ nổi tiếng. Hầu hết mọi ngườibước vào đều sẽ bước qua nói vài lời với chị Linh rồi sẽ được tiếp viêndẫn đến bàn ngồi, điều này chứng tỏ Linh cũng rất có chỗ đứng.
Bar thật đông khách, nhưng phòng thì không bao giờ thiếu, Linh năm 18tuổi thì đã là tình nhân của Hạo Thần, ở chun
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
210/4718