Tiểu thuyết Ác Nam Hấp Dẫn-full
Lượt xem : |
c biệt , có chuyện khiến cô phiền lòng.”
” Đương nhiên là tôi có chuyện phiền lòng.” Cô cười :” Nhưng. …….”
” Nhưng khi nói hết ra , phiền muộn cũng sẽ hết.” Hắn cười nói.
” Quả thật không có gì , chỉ là một người ….. làm cho ta có điểm tâm phiền ý loạn.”
” Đây là chuyện tốt.” Cát Lôi thật sự nói.
Giang Liên Ân khó hiểu nhìn hắn.
” Cô thả lỏng người một chút , bàn luận về tình yêu và vân vân , đừng cho là tôi không nhìn ra nhưng vẫn muốn cô tự nói.”
Cô kinh ngạc nhìn hắn , cô có biểu hiện rõ ràng như vậy sao?
” Vài năm nay công ty chúng ta có biết bao nhiêu đồng nghiệp nam nghĩ muốn cùng cô ra ngoài ăn bữa cơm , cô đều cự tuyệt , mà cô lại đồng ý đi cùng tôi , là bởi vì cô biết tôi không có ý gì với cô.”
Giang Liên Ân thở dài , không phủ nhận. Cô có gặp qua vị hôn thê của Cát Lôi tên Hải Luân. Hai người bọn họ rất yêu nhau , cũng vì lý do này cô có thể thoải mái ở cùng Cát Lôi.
Đêm nay vốn định dùng cơm cùng Hải Luân , nhưng cô có chút việc nên tối nay mới ăn cơm ở đây.
” Tôi không biết cô chịu thương tổn cái gì , bất quá tôi hy vọng cô có thể dũng cảm bước đi , tình yêu là rất đẹp.” Cát Lôi cổ vũ nói.
Giang Liên Ân cười nói :” Anh giống như đang truyền đạo lý.”
Cát Lôi cười to :” Đúng vậy , tôi rất thích mục sư.”
“ Vậy anh cùng Hải Luân khi nào kết hôn?” Giang Liên Ân hỏi.
” Chúng tôi đã sắp xếp xong , hôn lễ phải thật khiến cho họ choáng váng đầu óc.” Cát Lôi lộ một chút cái biểu tình không chịu :” Chúng tôi dự định kết hôn trước Lễ Phục Sinh , cô cần phải tham gia hôn lễ của chúng tôi.”
” Đương nhiên!”
Hai người bắt đầu nói về đề tài nghi thức kết hôn phiền phức , Cát Lôi thú vị chỗ hay nói chuyện phiếm , thời gian trôi qua rất nhanh . Đến lúc bọn họ rời khỏi nhà ăn thì Hải Luân chạy đến.
Tuy rằng Giang Liên Ân muốn quay trở lại khách sạn nghỉ ngơi , nhưng vì không lỡ xa Hải Luân nên cùng hai người đến PUB uống một chút rượu , trở lại khách sạn đã quá đêm.
Cô mệt mỏi thở phào, đang muốn vào phòng nghỉ ngơi , cách vách cửa phòng phút chốc mở ra.
Cô kinh ngạc nhìn thấy Nhiếp Tĩnh Viễn dựa vào cạnh cửa , đầu hắn rối bù , sắc mặt âm trầm , thậm chí có cảm giác hắn phát ra lửa :” Anh…..”
Cô chưa kịp nói dứt lời đã bị hắn kéo vào trong phòng , hắn lớn tiếng đóng sầm cửa lại , đem cô đặt ở cửa , ồ ồ hơi thở thổi tới từ mặt hắn , nàng lập tức ngửi được mùi rượu :” Anh uống rượu ?”
Hắn không nói chuyện phiếm , nhưng nhìn chằm chằm cô , toàn thân căng thẳng , tựa hồ không biết nên làm thế nào.
Cả buổi tối , vì không cho mình suy nghĩ đến cô , hắn uống rượu , xem tài liệu , xem TV .Tất cả đều đã làm nhưng trong đầu của mình thỉnh thoảng xuất hiện bóng dáng của cô , còn không ngại đoán cô cùng Cát Lôi đang làm chuyện xấu . Ý niệm này trong đầu khiến hắn ngày càng táo bạo.
” Tôi còn nghĩ hôm nay em không trở lại. ” Hắn cắn răng nói.
Cô kinh ngạc nhìn hắn.
Hắn áp chế trong lòng bốc lên tức giận cùng dục vọng , bình tĩnh nói :” Ngày mai em quay về Đài Loan ngay cho tôi.”
” Tạo sao? “. Cô chấn động :” Còn có một công việc phải làm……”
” Tôi nghĩ tự tôi có thể xử lý việc này , nếu thật sự cần quá tôi sẽ tìm người hỗ trợ.” Hắn cắt ngang lời cô :” Em ở bên cạnh , tôi không chuyên tâm.”
Cô nhìn sắc mặt hắn âm trầm.
” Sau khi trở về , tôi sẽ điều em đi chuyển ngành khác …”
” Đợi đã.” Cô kinh ngạc cắt ngang lời nói của hắn :” Anh ….”
” Tôi đã quyết định .” Hắn thở sâu , lui ra phía sau từng bước :” Em có thể trở về phòng.”
Cô không hề cử động , chỉ im lặng nhìn hắn.
” Nếu em không đi , tôi không biết mình sẽ làm chuyện gì đâu.” Hắn áp lực nói.
Cô thở dài , trong lòng đủ thứ phức tạp bốc lên , trong đầu có âm thanh cô phát chạy rất xa , nhưng lại có âm thanh cô ở lại , dù sao cô cũng không có gì tổn thất.
” Anh nói đúng ,cuộc sống của ta từ năm mười tám tuổi đã kết thúc .Giờ tôi muốn có tình cảm cũng không dễ dàng vậy đâu.” Cô nhìn hắn ( ai hiểu k?)
” Tôi biết em nói thế , nhưng người chết không thể sống lại , em muốn tiếp tục sống , nếu anh ta nhìn em như vậy cũng không vui vẻ gì.” Hắn nhăn mặt nhau mày.
” Tôi biết.” Cô kéo căng khoé miệng:” Rất nhiều người đều nói thế.”
” Tám năm đã quá lâu.” Hắn không nhịn được nói một câu , hận không thể đem cô tỉnh ngộ.
Cô thở dài :” Anh thích tôi vì cái gì? Hay cũng là do anh đơn thuần muốn có tôi ?”
” Tôi thích em đối mặt với tôi rất dũng cảm.” Hắn mỉm cười , tuy rằng cô thoạt nhìn dịu dàng yếu đuối nhưng thực chất bên trong rất quả quyết. ” Cũng thích em nhanh mồm nhanh miệng phản bác tôi , tôi không thể nói ra chính xác thích em vì cái gì nhưng là thật lòng , không đơn thuần là cảm giác thân thể. Nếu muốn tìm một người trên giường thì tôi có thể thẳng thắn cho em biết người như vậy không thiếu.”
” Tôi biết.” Cô không thể phủ nhận hắn rất có sứ hấp dẫn của đàn ông.
” Cho nên tôi không thể đem em giữ bên người , tôi rất muốn em.!”
” Nếu …… Tôi nói trong lòng tôi có giọng nói hy vọng tôi mạo hiểm , anh phải làm thế nào?”
Hắn sửng sốt , lập tức mừng như điên :” Em …….” Hắn ôm lấy bả vai của cô.
” Lý trí nói cho tôi biết , anh không phải là người tốt . Cho dù muốn tìm một người để mạo hiểm cũng không nên tìm anh . Anh rất độc tài , quá mạnh mẽ ….. Trong lòng lại muốn tôi với anh cùng cho nhau một cơ hội.”
” Em nói thật chứ?” Hắn rốt cuộc không nhịn được đem nàng kéo vào trong lồng ngực.
Mặc cho cô bị kéo vào trong lòng , nhiệt độ của hắn toả qua lớp vải , cọ xát vào da thịt , cô nhẹ nhàng thở dài . Một người đàn ông như vậy , có thể làm cho người ta bốc cháy lên.
” Liên Ân , hãy trả lời anh.” Hắn khàn khàn nói , gương mặt quá gần cô , con ngươi đen cũng léo ngọn lửa.
Cô xem giữa con mắt của hắn có tia lửa , than nhẹ một tiếng :” Dạ , em đáp ứng anh.”
Chương 3
Vừa nói xong, như một ngọn lửa châm trên môi của Giang Liên Ân, môi của Nhiếp Tĩnh Xa chiếm lấy môi của cô.
Giang Liên Ân nhịn không được thở dốc ra tiếng, người con trai này…Ai! Hắn bao phủ môi của cô,nhiệt liệt hôn cô ,khi môi hắn hòa nhập vào trong miệng , cô kịch liệt thở phì phò,hắn tấn công mãnh liệt như thế làm cho cô không chống đỡ được. Nhấm pháp hương vị ngọt của cô ,hắn phát ra một thanh âm khàn khàn.Hắn vẫn tưởng tượng cảm giác thưởng thức cô là cái gì,nhưng mà ảo tưởng nhiều cũng so ra không bằng sự thật , cô so với tưởng tượng của hắn còn muốn ngọt gấp mười. ” Ưm……”Toàn thân cô như nhũn ra,cơ hồ chân không đứng được.
Hắn kích động ngọn lửa tình hôn cô làm cho tim cô đập nhanh, thân thể nóng lên……Cô có dự cảm cùng hắn ở một chỗ không phải chuyện đơn giản ! Kế tiếp vài ngày,tựa như tham gia buổi lễ long trọng,tinh thần Nhiếp Tĩnh Xa thực phấn khởi,tinh lực lại dư thừa,buổi sáng hai người bận công việc,rồi tới buổi tối,hắn liền mang Giang Liên An đến nhà hàng ăn buổi tối lãng mạn.Nếu không phải nàng quá mệt mỏi,hắn còn có thể lôi nàng ra bờ biển tản bộ. Buổi tối cùng ban ngày hắn hoàn toàn bất đồng,nghiêm khắc ít mà ôn nhu thì nhiều,sự quan tâm thay thể vẻ mặt hất hàm cùng bá đạo,làm cho cô cảm giác được bội lần yêu thương sủng ái. Trước khi về nước một ngày,hắn sắp xếp riêng một lộ trình nói muốn cùng cô rỗi rãi trôi qua một ngày,đưa cô cùng hai người đi shoping,xem phim,không nghĩ tới hắn lại mang cô đi vào bến tàu. Khi cô nhìn thấy du thuyền Mã Ly,cằm kinh ngạc thiếu chút nữa rớt xuống, biểu tình của cô làm cho hắn nhịn không được bật cười,vì cô giật mình mà khẽ nhếch môi hôn một cái ,” Em giật mình sao ?” Cô gật gật đầu, trong chốc lát mới khôi phục bình tĩnh. .” Tất cả đều là của anh?”
“Đúng” Hắn cười nói.” 5 năm trước anh mua, anh thích ngày nghỉ đi du thuyền ra biển giải sầu,cái này không là gì,rất nhiều người đều làm như vậy.”
” Em chỉ xem qua trên TV.” Cô đương nhiên biết sẽ có người lái du thuyền đi ra ngoài chơi,nhưng biết là một chuyện , chính mình nhìn thấy lại là chuyện khác. “Du thuyền tốt ở chỗ chính là em thật sự muốn khi thanh tĩnh,không có người quấy rầy em.”
“Nhưng thật ra, loại thanh tĩnh này cũng không tiện nghi.” Hắn cười to: “Kiếm tiền chính là muốn lấy đến hoa, anh mang em đi shopping,ngày hôm qua anh đã muốn gọi cho em nên dự định chuẩn bị thật tốt.” Cô đi theo hắn xuống khoang thuyền, quả nhiên phát hiện đã chuẩn bị tốt không ít đồ ăn và rượu ngon Hắn điều khiển du thuyền rời bến tàu, cô đứng ở bong tàu ngăm nhìn cảnh sắc xung quanh,càng cách xa bờ,hỗn loạn huyên náo giống như cũng rời xa. Gió biển thổi rối tóc , cô không để ý lắm,mặc cho tóc tung bay trong gió,nếu không phải bởi vì hắn.
Đại khái đời này cô không có cơ hội ngồi trên du thuyền. Ngẫm lại,gia cảnh 2 người thật sự kém rất nhiều,gai đình của cô chính là ở bậc trung,xí nghiệp gia đình hắn lớn thứ 2,nhất định sẽ có người cho rằng cô trèo cao ??? Cô nhẹ nhàng thở dài, đem cảm xúc không xác định được trong lòng đẩy ra, cô không muốn tự chuốc thêm phiền toái, khiến tất cả tự nhiên tiến hành đi! Chạy đến một vùng biển không người, Nhiếp Tĩnh Xa tắt động cơ , làm cho du thuyền theo sóng biển chậm rãi phập phồng,sau đó bưng rượu cùng thức ăn ngon đi lên boong tàu,nằm phơi nắng. Hiện tại cô rốt cục biết vì sao hắn vì có cái gì có có một làn da màu đông cổ. “Muốn xuống bơi lội không?”
” Nhưng em không mang áo tắm” Giang Liên Ân dừng lại,bỗng nhiên nói:”Đừng nói với em ,ngay cả áo tắm anh cũng chuẩn bị cho em nhé !” Nhiếp Tĩnh Xaười nói”: Đương nhiên! Từ trước đến nay, anh làm việc luôn chu đáo. Nào đi , trước hết chúng ta bơi lội một chút,ấu đó đi lên ăn cái gì.” Cô không lay chuyển được hắn, đành phải rời thuyền khoang thuyền đi thay áo tắm, vừa mở tủ quần áo ra , phát hiện hắn cũng chuẩn bị hơn 10 bộ, cô cười lắc đầu,hắn nghĩ rằng cô chụp ảnh bơi lội sao?” Cô chọn bộ một vài bộ kín đáo ngay cả đồ bơi , thuận tay cầm khăn lông quàng quanh người mình,đi lên boong tàu, lại phát hiện hắn không ở boong tàu.
Cô nhìn xung quanh mới phát hiện hắn đã ngâm mình ở trong nước biển. “Xuống dưới đây!” Hắn hướng cô kêu to Cô đứng ở boong tàu nhìn thấy hắn.Tuy rằng cảm thấy chính mình thực buồn cười, nhưng trước mặt hắn, Giang Liên Ân vẫn là có chút ngượng ngùng kéo khăn mặt. Hình như nhận thấy cô xâu hổ,hắn chìm vào trong biển bóng dáng biến mất. Lúc này cô mới đem khăn mặt để ở ghế, tâm tình khoái trá nhảy vào trong nước,nước biển mang theo một tia ấm áp, cô thoải mái mà mỉm cười, ngửa mặt ở trong biển nhìn nhìn về phía xa toàn một màu xanh của biển. Bỗng nhiên hắn xuất hiện ở phía sau cô,lấy hai tay ôm lấy cô. Cô hoảng sợ,kêu sợ hãi một tiếng sau lại cười hắn,hai người ở trong nước chơi đùa ầm ĩ, truy đuôi. Khi hắn ôm cô đi xuống thì trời đã tối, cô mỉm cười đấm vào bờ vai hắn , mãi cho đến khi cô không có không khí,hắn mới ôm cô lao ra mặt nước. Giang Liên Ân lớn tiếng thở dốc, “Anh thật xấu xa.” Cố ý mất hứng lườm hắn. Hắn cười hôn lên của môi cô , đầu lưỡi thâm nhập vào trong miệng cô . Giang Liên Ân thả lỏng hôn cổ hắn , ở trong miệng thử hương vị của biển.Trong lòng hắn rất ấm áp,làm cho cô ở trong biển thả lỏng thân thể,tùy ý sức nổi chống đỡ sức nặng của cô . . . . . . Cô cảm thấy được toàn thân giống như ngọn lửa bình thường,chỉ có thể theo hắn thiêu đốt,ở trong hỏa diễm,hai người phóng tất cả tình cảm mãnh liệt,đạt tới cao trào. Sau một hồi, hắn mới có khí lực ngẩng đầu, lại phát hiện trên mặt hắn có nước mắt. “Bảo bối, anh lại làm đau em sao?” Hắn lo lắng hỏi. Nghe thấy sự lo lắng trong thanh âm của hắn, cô lắc đầu nói:” Không có.” Cho dù đau đớn côcũng không cảm thấy, hắn mang đến vui sướng thật sự quá mạnh mẽ, cô không có cảm thấy được cái gì không khỏe. Tưởng tượng đến tình cảnh vừa rồi hắn mới vừa rồi lấy lòng của cô,cả mặt cô đỏ hồng lên. Hắn cười ôm chặt cô, ” Anh không cho em cảm thấy đau.” Cô không nói chuyện, chính là đem mặt chôn ở cổ hắn. ” Anh cảm thấy đượcânh giống như rất muốn em !” Cô khiếp sợ ngẩng đầu, “Cái gì? Ngươi điên rồi!” Biểu tình của Giang Liên Ân làm cho hắn cười to thế mới biết hắn đùa cô ,tức giận đấm hắn một cái,cầm lấy khăn tằm quàng lấy chính mình. “Đừng che, anh thích nhìn em.” Lần này nàng thông minh,hắn bắt lấy tay cô đè xuống giường,lại cùng hắn ở trên giường, nói không chừng chờ một chút hắn thật sự tới đây, cô cũng không chống đỡ được.Hiện tai, hai cái đùi của cô tựa như trái cây đông lạnh,đều không có chút sức lực ” Em nghĩ em phải ăn cái gì, em đói bụng .”
Giang Liên Ân vội đ
” Đương nhiên là tôi có chuyện phiền lòng.” Cô cười :” Nhưng. …….”
” Nhưng khi nói hết ra , phiền muộn cũng sẽ hết.” Hắn cười nói.
” Quả thật không có gì , chỉ là một người ….. làm cho ta có điểm tâm phiền ý loạn.”
” Đây là chuyện tốt.” Cát Lôi thật sự nói.
Giang Liên Ân khó hiểu nhìn hắn.
” Cô thả lỏng người một chút , bàn luận về tình yêu và vân vân , đừng cho là tôi không nhìn ra nhưng vẫn muốn cô tự nói.”
Cô kinh ngạc nhìn hắn , cô có biểu hiện rõ ràng như vậy sao?
” Vài năm nay công ty chúng ta có biết bao nhiêu đồng nghiệp nam nghĩ muốn cùng cô ra ngoài ăn bữa cơm , cô đều cự tuyệt , mà cô lại đồng ý đi cùng tôi , là bởi vì cô biết tôi không có ý gì với cô.”
Giang Liên Ân thở dài , không phủ nhận. Cô có gặp qua vị hôn thê của Cát Lôi tên Hải Luân. Hai người bọn họ rất yêu nhau , cũng vì lý do này cô có thể thoải mái ở cùng Cát Lôi.
Đêm nay vốn định dùng cơm cùng Hải Luân , nhưng cô có chút việc nên tối nay mới ăn cơm ở đây.
” Tôi không biết cô chịu thương tổn cái gì , bất quá tôi hy vọng cô có thể dũng cảm bước đi , tình yêu là rất đẹp.” Cát Lôi cổ vũ nói.
Giang Liên Ân cười nói :” Anh giống như đang truyền đạo lý.”
Cát Lôi cười to :” Đúng vậy , tôi rất thích mục sư.”
“ Vậy anh cùng Hải Luân khi nào kết hôn?” Giang Liên Ân hỏi.
” Chúng tôi đã sắp xếp xong , hôn lễ phải thật khiến cho họ choáng váng đầu óc.” Cát Lôi lộ một chút cái biểu tình không chịu :” Chúng tôi dự định kết hôn trước Lễ Phục Sinh , cô cần phải tham gia hôn lễ của chúng tôi.”
” Đương nhiên!”
Hai người bắt đầu nói về đề tài nghi thức kết hôn phiền phức , Cát Lôi thú vị chỗ hay nói chuyện phiếm , thời gian trôi qua rất nhanh . Đến lúc bọn họ rời khỏi nhà ăn thì Hải Luân chạy đến.
Tuy rằng Giang Liên Ân muốn quay trở lại khách sạn nghỉ ngơi , nhưng vì không lỡ xa Hải Luân nên cùng hai người đến PUB uống một chút rượu , trở lại khách sạn đã quá đêm.
Cô mệt mỏi thở phào, đang muốn vào phòng nghỉ ngơi , cách vách cửa phòng phút chốc mở ra.
Cô kinh ngạc nhìn thấy Nhiếp Tĩnh Viễn dựa vào cạnh cửa , đầu hắn rối bù , sắc mặt âm trầm , thậm chí có cảm giác hắn phát ra lửa :” Anh…..”
Cô chưa kịp nói dứt lời đã bị hắn kéo vào trong phòng , hắn lớn tiếng đóng sầm cửa lại , đem cô đặt ở cửa , ồ ồ hơi thở thổi tới từ mặt hắn , nàng lập tức ngửi được mùi rượu :” Anh uống rượu ?”
Hắn không nói chuyện phiếm , nhưng nhìn chằm chằm cô , toàn thân căng thẳng , tựa hồ không biết nên làm thế nào.
Cả buổi tối , vì không cho mình suy nghĩ đến cô , hắn uống rượu , xem tài liệu , xem TV .Tất cả đều đã làm nhưng trong đầu của mình thỉnh thoảng xuất hiện bóng dáng của cô , còn không ngại đoán cô cùng Cát Lôi đang làm chuyện xấu . Ý niệm này trong đầu khiến hắn ngày càng táo bạo.
” Tôi còn nghĩ hôm nay em không trở lại. ” Hắn cắn răng nói.
Cô kinh ngạc nhìn hắn.
Hắn áp chế trong lòng bốc lên tức giận cùng dục vọng , bình tĩnh nói :” Ngày mai em quay về Đài Loan ngay cho tôi.”
” Tạo sao? “. Cô chấn động :” Còn có một công việc phải làm……”
” Tôi nghĩ tự tôi có thể xử lý việc này , nếu thật sự cần quá tôi sẽ tìm người hỗ trợ.” Hắn cắt ngang lời cô :” Em ở bên cạnh , tôi không chuyên tâm.”
Cô nhìn sắc mặt hắn âm trầm.
” Sau khi trở về , tôi sẽ điều em đi chuyển ngành khác …”
” Đợi đã.” Cô kinh ngạc cắt ngang lời nói của hắn :” Anh ….”
” Tôi đã quyết định .” Hắn thở sâu , lui ra phía sau từng bước :” Em có thể trở về phòng.”
Cô không hề cử động , chỉ im lặng nhìn hắn.
” Nếu em không đi , tôi không biết mình sẽ làm chuyện gì đâu.” Hắn áp lực nói.
Cô thở dài , trong lòng đủ thứ phức tạp bốc lên , trong đầu có âm thanh cô phát chạy rất xa , nhưng lại có âm thanh cô ở lại , dù sao cô cũng không có gì tổn thất.
” Anh nói đúng ,cuộc sống của ta từ năm mười tám tuổi đã kết thúc .Giờ tôi muốn có tình cảm cũng không dễ dàng vậy đâu.” Cô nhìn hắn ( ai hiểu k?)
” Tôi biết em nói thế , nhưng người chết không thể sống lại , em muốn tiếp tục sống , nếu anh ta nhìn em như vậy cũng không vui vẻ gì.” Hắn nhăn mặt nhau mày.
” Tôi biết.” Cô kéo căng khoé miệng:” Rất nhiều người đều nói thế.”
” Tám năm đã quá lâu.” Hắn không nhịn được nói một câu , hận không thể đem cô tỉnh ngộ.
Cô thở dài :” Anh thích tôi vì cái gì? Hay cũng là do anh đơn thuần muốn có tôi ?”
” Tôi thích em đối mặt với tôi rất dũng cảm.” Hắn mỉm cười , tuy rằng cô thoạt nhìn dịu dàng yếu đuối nhưng thực chất bên trong rất quả quyết. ” Cũng thích em nhanh mồm nhanh miệng phản bác tôi , tôi không thể nói ra chính xác thích em vì cái gì nhưng là thật lòng , không đơn thuần là cảm giác thân thể. Nếu muốn tìm một người trên giường thì tôi có thể thẳng thắn cho em biết người như vậy không thiếu.”
” Tôi biết.” Cô không thể phủ nhận hắn rất có sứ hấp dẫn của đàn ông.
” Cho nên tôi không thể đem em giữ bên người , tôi rất muốn em.!”
” Nếu …… Tôi nói trong lòng tôi có giọng nói hy vọng tôi mạo hiểm , anh phải làm thế nào?”
Hắn sửng sốt , lập tức mừng như điên :” Em …….” Hắn ôm lấy bả vai của cô.
” Lý trí nói cho tôi biết , anh không phải là người tốt . Cho dù muốn tìm một người để mạo hiểm cũng không nên tìm anh . Anh rất độc tài , quá mạnh mẽ ….. Trong lòng lại muốn tôi với anh cùng cho nhau một cơ hội.”
” Em nói thật chứ?” Hắn rốt cuộc không nhịn được đem nàng kéo vào trong lồng ngực.
Mặc cho cô bị kéo vào trong lòng , nhiệt độ của hắn toả qua lớp vải , cọ xát vào da thịt , cô nhẹ nhàng thở dài . Một người đàn ông như vậy , có thể làm cho người ta bốc cháy lên.
” Liên Ân , hãy trả lời anh.” Hắn khàn khàn nói , gương mặt quá gần cô , con ngươi đen cũng léo ngọn lửa.
Cô xem giữa con mắt của hắn có tia lửa , than nhẹ một tiếng :” Dạ , em đáp ứng anh.”
Chương 3
Vừa nói xong, như một ngọn lửa châm trên môi của Giang Liên Ân, môi của Nhiếp Tĩnh Xa chiếm lấy môi của cô.
Giang Liên Ân nhịn không được thở dốc ra tiếng, người con trai này…Ai! Hắn bao phủ môi của cô,nhiệt liệt hôn cô ,khi môi hắn hòa nhập vào trong miệng , cô kịch liệt thở phì phò,hắn tấn công mãnh liệt như thế làm cho cô không chống đỡ được. Nhấm pháp hương vị ngọt của cô ,hắn phát ra một thanh âm khàn khàn.Hắn vẫn tưởng tượng cảm giác thưởng thức cô là cái gì,nhưng mà ảo tưởng nhiều cũng so ra không bằng sự thật , cô so với tưởng tượng của hắn còn muốn ngọt gấp mười. ” Ưm……”Toàn thân cô như nhũn ra,cơ hồ chân không đứng được.
Hắn kích động ngọn lửa tình hôn cô làm cho tim cô đập nhanh, thân thể nóng lên……Cô có dự cảm cùng hắn ở một chỗ không phải chuyện đơn giản ! Kế tiếp vài ngày,tựa như tham gia buổi lễ long trọng,tinh thần Nhiếp Tĩnh Xa thực phấn khởi,tinh lực lại dư thừa,buổi sáng hai người bận công việc,rồi tới buổi tối,hắn liền mang Giang Liên An đến nhà hàng ăn buổi tối lãng mạn.Nếu không phải nàng quá mệt mỏi,hắn còn có thể lôi nàng ra bờ biển tản bộ. Buổi tối cùng ban ngày hắn hoàn toàn bất đồng,nghiêm khắc ít mà ôn nhu thì nhiều,sự quan tâm thay thể vẻ mặt hất hàm cùng bá đạo,làm cho cô cảm giác được bội lần yêu thương sủng ái. Trước khi về nước một ngày,hắn sắp xếp riêng một lộ trình nói muốn cùng cô rỗi rãi trôi qua một ngày,đưa cô cùng hai người đi shoping,xem phim,không nghĩ tới hắn lại mang cô đi vào bến tàu. Khi cô nhìn thấy du thuyền Mã Ly,cằm kinh ngạc thiếu chút nữa rớt xuống, biểu tình của cô làm cho hắn nhịn không được bật cười,vì cô giật mình mà khẽ nhếch môi hôn một cái ,” Em giật mình sao ?” Cô gật gật đầu, trong chốc lát mới khôi phục bình tĩnh. .” Tất cả đều là của anh?”
“Đúng” Hắn cười nói.” 5 năm trước anh mua, anh thích ngày nghỉ đi du thuyền ra biển giải sầu,cái này không là gì,rất nhiều người đều làm như vậy.”
” Em chỉ xem qua trên TV.” Cô đương nhiên biết sẽ có người lái du thuyền đi ra ngoài chơi,nhưng biết là một chuyện , chính mình nhìn thấy lại là chuyện khác. “Du thuyền tốt ở chỗ chính là em thật sự muốn khi thanh tĩnh,không có người quấy rầy em.”
“Nhưng thật ra, loại thanh tĩnh này cũng không tiện nghi.” Hắn cười to: “Kiếm tiền chính là muốn lấy đến hoa, anh mang em đi shopping,ngày hôm qua anh đã muốn gọi cho em nên dự định chuẩn bị thật tốt.” Cô đi theo hắn xuống khoang thuyền, quả nhiên phát hiện đã chuẩn bị tốt không ít đồ ăn và rượu ngon Hắn điều khiển du thuyền rời bến tàu, cô đứng ở bong tàu ngăm nhìn cảnh sắc xung quanh,càng cách xa bờ,hỗn loạn huyên náo giống như cũng rời xa. Gió biển thổi rối tóc , cô không để ý lắm,mặc cho tóc tung bay trong gió,nếu không phải bởi vì hắn.
Đại khái đời này cô không có cơ hội ngồi trên du thuyền. Ngẫm lại,gia cảnh 2 người thật sự kém rất nhiều,gai đình của cô chính là ở bậc trung,xí nghiệp gia đình hắn lớn thứ 2,nhất định sẽ có người cho rằng cô trèo cao ??? Cô nhẹ nhàng thở dài, đem cảm xúc không xác định được trong lòng đẩy ra, cô không muốn tự chuốc thêm phiền toái, khiến tất cả tự nhiên tiến hành đi! Chạy đến một vùng biển không người, Nhiếp Tĩnh Xa tắt động cơ , làm cho du thuyền theo sóng biển chậm rãi phập phồng,sau đó bưng rượu cùng thức ăn ngon đi lên boong tàu,nằm phơi nắng. Hiện tại cô rốt cục biết vì sao hắn vì có cái gì có có một làn da màu đông cổ. “Muốn xuống bơi lội không?”
” Nhưng em không mang áo tắm” Giang Liên Ân dừng lại,bỗng nhiên nói:”Đừng nói với em ,ngay cả áo tắm anh cũng chuẩn bị cho em nhé !” Nhiếp Tĩnh Xaười nói”: Đương nhiên! Từ trước đến nay, anh làm việc luôn chu đáo. Nào đi , trước hết chúng ta bơi lội một chút,ấu đó đi lên ăn cái gì.” Cô không lay chuyển được hắn, đành phải rời thuyền khoang thuyền đi thay áo tắm, vừa mở tủ quần áo ra , phát hiện hắn cũng chuẩn bị hơn 10 bộ, cô cười lắc đầu,hắn nghĩ rằng cô chụp ảnh bơi lội sao?” Cô chọn bộ một vài bộ kín đáo ngay cả đồ bơi , thuận tay cầm khăn lông quàng quanh người mình,đi lên boong tàu, lại phát hiện hắn không ở boong tàu.
Cô nhìn xung quanh mới phát hiện hắn đã ngâm mình ở trong nước biển. “Xuống dưới đây!” Hắn hướng cô kêu to Cô đứng ở boong tàu nhìn thấy hắn.Tuy rằng cảm thấy chính mình thực buồn cười, nhưng trước mặt hắn, Giang Liên Ân vẫn là có chút ngượng ngùng kéo khăn mặt. Hình như nhận thấy cô xâu hổ,hắn chìm vào trong biển bóng dáng biến mất. Lúc này cô mới đem khăn mặt để ở ghế, tâm tình khoái trá nhảy vào trong nước,nước biển mang theo một tia ấm áp, cô thoải mái mà mỉm cười, ngửa mặt ở trong biển nhìn nhìn về phía xa toàn một màu xanh của biển. Bỗng nhiên hắn xuất hiện ở phía sau cô,lấy hai tay ôm lấy cô. Cô hoảng sợ,kêu sợ hãi một tiếng sau lại cười hắn,hai người ở trong nước chơi đùa ầm ĩ, truy đuôi. Khi hắn ôm cô đi xuống thì trời đã tối, cô mỉm cười đấm vào bờ vai hắn , mãi cho đến khi cô không có không khí,hắn mới ôm cô lao ra mặt nước. Giang Liên Ân lớn tiếng thở dốc, “Anh thật xấu xa.” Cố ý mất hứng lườm hắn. Hắn cười hôn lên của môi cô , đầu lưỡi thâm nhập vào trong miệng cô . Giang Liên Ân thả lỏng hôn cổ hắn , ở trong miệng thử hương vị của biển.Trong lòng hắn rất ấm áp,làm cho cô ở trong biển thả lỏng thân thể,tùy ý sức nổi chống đỡ sức nặng của cô . . . . . . Cô cảm thấy được toàn thân giống như ngọn lửa bình thường,chỉ có thể theo hắn thiêu đốt,ở trong hỏa diễm,hai người phóng tất cả tình cảm mãnh liệt,đạt tới cao trào. Sau một hồi, hắn mới có khí lực ngẩng đầu, lại phát hiện trên mặt hắn có nước mắt. “Bảo bối, anh lại làm đau em sao?” Hắn lo lắng hỏi. Nghe thấy sự lo lắng trong thanh âm của hắn, cô lắc đầu nói:” Không có.” Cho dù đau đớn côcũng không cảm thấy, hắn mang đến vui sướng thật sự quá mạnh mẽ, cô không có cảm thấy được cái gì không khỏe. Tưởng tượng đến tình cảnh vừa rồi hắn mới vừa rồi lấy lòng của cô,cả mặt cô đỏ hồng lên. Hắn cười ôm chặt cô, ” Anh không cho em cảm thấy đau.” Cô không nói chuyện, chính là đem mặt chôn ở cổ hắn. ” Anh cảm thấy đượcânh giống như rất muốn em !” Cô khiếp sợ ngẩng đầu, “Cái gì? Ngươi điên rồi!” Biểu tình của Giang Liên Ân làm cho hắn cười to thế mới biết hắn đùa cô ,tức giận đấm hắn một cái,cầm lấy khăn tằm quàng lấy chính mình. “Đừng che, anh thích nhìn em.” Lần này nàng thông minh,hắn bắt lấy tay cô đè xuống giường,lại cùng hắn ở trên giường, nói không chừng chờ một chút hắn thật sự tới đây, cô cũng không chống đỡ được.Hiện tai, hai cái đùi của cô tựa như trái cây đông lạnh,đều không có chút sức lực ” Em nghĩ em phải ăn cái gì, em đói bụng .”
Giang Liên Ân vội đ
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
443/2438