Tiểu thuyết Báo Thù Tình Lang-full
Lượt xem : |
còn duy trì trạng thái mờ ám giữa hai người.
Cuối cùng cô nhịn không được tò mò mở mắt ra, lại ngoài ý muốn nhìn thấy ý cười thản nhiên trên mặt hắn.
“Anh còn suy nghĩ, em định đến khi nào mới chịu nói thật lòng mình với anh.”
Di? Vậy là có ý gì? Cô không khỏi ngây ngốc nhìn hắn, thốt lên.“Anh…… đều đã biết tất cả sao?”
Nghe vậy, bạc môi của hắn khẽ cong lên “Biết cái gì? Về chuyện em đã yêu anh từ rất lâu rồi sao?”
Hắn dĩ nhiên biết? Cô trố mắt kinh ngạc.
Na Na Na Na Na Na hắn vì sao, vì sao… Đôi môi nóng bỏng của hắn bất ngờ che phủ miệng cô, làm cô không thể tiếp tục tự hỏi.
Nụ hôn của hắn nóng bỏng như lửa, không hề kiêng nể gì xâm nhập vào miệng cô,đùa giỡn lưỡi cô, thiêu đốt linh hồn của cô.
Chưa từng nghĩ hai người lại có thể thân mật như vậy, ban đầu cô không biết phải làm sao, sau đó thì nóng bỏng đáp lại hắn, tay cô đặt ở trên người hắn, thừa nhận sự tiếp xúc của hắn.
Sau một hồi, hắn rốt cục buông cô ra, cô chỉ có thể thở phì phò.
“Đứa ngốc, yêu anh như vậy vì sao không nói ra?” Hắn hôn nhẹ vào vành tai cô, làm cho cô run rẩy một trận.
“Em, em không…… A……”Tayhắn chậm rãi tiến đến giữa hai bắp đùi của cô, trêu đùa nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể cô khiến cô không ngừng run rẩy.
Hắn âu yếm da thịt non mềm trên đùi cô, cô có chút khẩn trương nhẹ nhàng cầm lấy cổ tay hắn, nhưng cũng không có ý định ngăn cản.
Cô thấy trong người đang trào dâng một cảm giác thật mới mẻ xa lạ, cảm giác chờ mong trong lòng càng thêm mãnh liệt.
“Quân Á……” Cô nhỏ giọng gọi hắn.
“Ân? Nói đi! Tại sao không dám nói cho anh biết?” Hắn tiếp tục hỏi, tay kia thì đặt ở trước ngực của cô, nhẹ nhàng xoa nắn nơi mềm mại của cô sau lớp vải mỏng manh.
“Ách……” Cô có chút ngoài ý muốn mấp máy môi định nói gì đó, nhưng mà toàn bộ tâm trí của cô đều đang đặt vào những hành động của hắn, khó chịu khi hắn ở trên người cô khơi mào tình dục, căn bản không có nghe thấy hắn đang hỏi cái gì.
“Di Thiến…” Môi hắn đặt ở trên xương quai xanh xinh đẹp của cô, nhẹ nhàng cắn cắn…… Người anh trai ôn nhu dịu dàng nhà bên thật sự không có chút nào giống hắn bây giờ .
————————————-
Triệu Quân Á miễn cưỡng ngồi trên ghế bên cạnh giường, tùy tiện mặc áo sơ mi, không còn vẻ ôn nhu như bình thường, vẻ mặt hắn đạm mạc nhìn người phụ nữ đang ngủ say trên giường.
Mọi chuyện so với tưởng tượng ban đầu tốt hơn rất nhiều, vốn tưởng phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể chiếm được lòng của cô, không nghĩ rằng cô lại dễ dàng cắn câu như vậy.
Cũng chỉ là phụ nữ mà thôi! Cô cũng giống như những người khác yêu thích diện mạo của hắn, bởi vậy chỉ cần làm một kế nhỏ, liền khiến cô hoàn toàn rơi vào sự khống chế của hắn.
Hắn cũng không chủ động theo đuổi cô, chỉ là có một số chuyện tưởng như vô tình, trên thực tế là hắn đã cố ý tỏ ra ôn nhu với cô, để cô dễ dàng rơi vào bẫy tình hắn tạo ra.
Ánh mắt hắn có chút dao động khi nhìn người phụ nữ đang ngủ say trên giường.
Phương Di Thiến quả thực rất đẹp, cô có khuôn mặt xinh đẹp, thân thể hoàn mỹ, lại là cô gái ôn nhu nhưng kiên cường,tất cả đều làm cho người ta rất khó để không yêu thương cô.
Chỉ tiếc…… hắn không phải là một trong số đó.
Quen biết hai mươi năm, nói không có cảm tình với cô là gạt người, nhưng hắn không thể không hận cô.
Chính là hắn hận “Phương gia”.
Hắn nhiều năm đau nửa đầu, chính là do Phương gia tạo thành .
“Tôi đã cho cô cơ hội, Di Thiến.” Hắn đi tới bên cạnh cô, ngắm nhìn cô đang an lành ngủ say “Tôi đã cho cô thêm một cơ hội nữa, nhưng cô lại tự mình khăng khăng một mực nhảy vào giống trước đây.” (chỗ này Quân Á rất hận Di Thiến nên để xưng hô thế này có lẽ phù hợp hơn)
Cô có biết trong lòng hắn mâu thuẫn như thế nào không? Hắn không muốn làm tổn thương người mà hắn từ nhỏ đã coi như em gái,bao dung che chở, nhưng lại không thể không tính kế với cô.
Kí ức đau khổ khi còn rất nhỏ đã nhiều năm qua làm hắn chịu đủ tra tấn bởi những cơn ác mộng và đau nửa đầu.
Cha của bọn họ trước kia vốn là bạn bè tốt, cùng nhau mở công ty, nhưng đến khi công ty làm ăn phát đạt không ngừng lớn mạnh, Phương gia lại có ý đồ xấu, lợi dụng sự tín nhiệm của cha dành cho bọn họ,vu oan giá họa chiếm hết tài sản của gia đình hắn.
Sau khi cha thân bại danh liệt, mẹ vì không chịu nổi sự phản bội của những người bạn thân thiết và áp lực từ dư luận xã hội nên đã tự tử, hắn mãi mãi không thể được khuôn mặt đầm đìa nước mắt của mẹ khi ấy.
Lúc ấy em gái hắn mới bốn tuổi, cái gì cũng không hiểu, cũng may hắn đủ lớn để hiểu rõ chân tướng sự việc.
Sau đó, Phương Trung Diệu có lẽ cho rằng chuyện xấu của mình trời không biết quỷ không hay, cho nên lấy bộ mặt lương thiện xuất hiện trước mặt hắn, chủ động đề nghị nhận nuôi hắn và em gái.
Khi đó hắn còn quá nhỏ, không có khả năn báo thù, tất nhiên cũng không ngốc đến mức trực tiếp trở mặt với Phương Trung Diệu.
Hắn vui vẻ tiếp nhận ý tốt của Phương Trung Diệu, lại làm cho mọi người thấy rằng hắn và em gái vô cùng tiếc thương cha mẹ, nên không muốn được người khác nhận nuôi.
Vì thế Phương Trung Diệu mua ngôi nhà bên cạnh nhà mình, để hắn và em gái tới đó ở, tiện cho việc chăm sóc.
Vốn dĩ tất cả đều là Phương Trung Diệu cướp đi từ gia đình của hắn , bởi vậy hắn cũng không hề khách khí nhận lấy.
Phương Trung Diệu đương nhiên cũng không hề nói gì cho con gái biết, vậy nên, Di Thiến tất nhiên không thể biết được, cô vẫn nghĩ hắn đơn giản chỉ là anh trai ở bên cạnh nhà cô mà thôi.
Cô cái gì cũng tốt, chỉ có một điều đáng tiếc: cô là con gái của Phương Trung Diệu.
Nghĩ đến Phương Trung Diệu, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng như băng.
Muốn trách, thì hãy trách cha của cô đi…. lúc này, Phương Di Thiến khẽ động đậy, chậm rãi mở mắt ra.
“Còn sớm a.” Cô vẫn còn buồn ngủ mỉm cười với hắn.
Điệu bộ ngái ngủ mệt mỏi của cô làm Triệu Quân Á có chút ngây ngốc.
Hắn đột nhiên cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng mê hoặc của cô, tay xốc chăn bông lên, nắm lấy nơi tròn trịa mềm mại ở dưới chăn, nhìn chúng bởi vì được tay hắn sờ soạng, dần dần nở rộ như đóa hoa kiều diễm.
“Ân!” Cô mềm mại nheo mắt lại, chấp nhận sự vỗ về chơi đùa thô bạo của hắn.
Hắn kinh ngạc khi cảm thấy dục vọng của mình đối với cô lại nhiều như vậy, ngày hôm qua, hắn chỉ coi cô là cô gái nhà bên, là con gái của kẻ thù mà thôi.
Bất quá nếu cô chủ động yêu thương nhung nhớ, hắn cũng không cần kiềm chế nhu cầu của mình, không phải sao “Ân !” Cô nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn, ngoan ngoãn để hắn chỉ dạy, dẫn dắt đến tận cùng khoái cảm.
Cô khiến hắn phải chờ thật lâu mới nguyện ý không rụt rè ở trước mặt hắn nữa…
Chương 4
Hồi lâu sau, hơi thở hỗn loạn của hai người dần dần bình tĩnh trở lại, Phương Di Thiến tựa đầu vào trước ngực Triệu Quân Á, bàn tay nhỏ bé vô ý thức nghịch ngịch trước ngực hắn.
“Quân Á.” Cô ôn nhu gọi tên của hắn.
“Ân?”
“Vì sao không nói cho em biết anh và Ái Ân chỉ là đóng kịch cùng nhau?” Hại cô tốn công khổ sở như vậy.
Chưa kể là người hắn yêu, Ái Ân lại rất hoàn hảo a! Cô căn bản là không có phần thắng.
“Nếu anh không làm như vậy, em liệu có thổ lộ với anh?” Tiếng nói của hắn vẫn ôn hòa dễ nghe như bình thường, thế nhưng khóe môi lại lạnh lùng mỉm cười, bởi vì cô đầu tựa vào trước ngực hắn nên không nhìn thấy vẻ mặt của hắn,“Em vì sao đã biết rõ lại vẫn chưa chịu tin tưởng?”
“Anh… Là cố ý dùng Ái Ân khiêu khích em ?” Cô có chút chần chờ,“Em nghĩ rằng… nghĩ rằng anh thích cô ấy.”
“Đối với anh, Ái Ân chỉ là em gái thôi.” Hắn hôn nhẹ lên tóc cô.
Hắn quả thực thích Ái Ân với dáng vẻ nữ sinh ngọt ngào, tính tình ôn nhu lương thiện, hắn đóng kịch còn không được như vậy.
Nhưng cũng chỉ có như thế , đừng nói không yêu Ái Ân, trước khi chưa báo thù xong, hắn sẽ không yêu thương người nào hết.
“Em thì sao?” Cô ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng thực chờ mong,“Em ở trong lòng anh là gì?” Cô ư? Hiện tại,đối với hắn mà nói, trừ bỏ việc cô là con gái của kẻ thù, thì cái gì cũng không phải.
Nhưng hắn đương nhiên sẽ không nói như vậy , trước khi thực hiện được kế hoạch của mình, hắn sẽ duy trì hình tượng người đàn ông tốt, điều mà hắn thấy thật nực cười.
“Chẳng lẽ anh làm nhiều như vậy, em vẫn chưa hiểu sao?”Tayhắn ôm chặt lấy thắt lưng cô, khiến cho cô cả người run rẩy.
“Em…… Em không nghĩ rằng anh lại thích em.” Đến bây giờ cô vẫn còn cảm thấy mình như đang ở trong giấc mơ.
“Em là Phương Di Thiến a, tại sao đối với chuyện đã biết còn không tin tưởng?”Tay hắn nhẹ nhàng vỗ về lưng của cô, đem tâm tư lãnh khốc giấu đi rất khá.
“Bởi vì anh thật sự quá tốt.” Cô tựa vào người hắn, trong ánh mắt tràn ngập thâm tình nhìn hắn,“Bên cạnh anh có rất nhiều phụ nữ tốt, em nghĩ anh căn bản không coi trọng em.”
Ánh mắt vô cùng tin tưởng của cô bỗng nhiên làm hắn cảm thấy thật khó chịu, hắn đứng dậy đẩy cô ra, có chút tức giận chính mình vì sao lại dễ dàng bị cảm xúc của cô ảnh hưởng.
Hắn dụ hoặc cô, là muốn báo thù cho cha, làm tổn thương cô là chuyện sớm hay muộn, hắn vì sao lại có thể chỉ vì ánh mắt của cô mà cả lòng rối loạn “Quân Á?” Phương Di Thiến cảm thấy quá bất ngờ, kinh ngạc nhìn theo bóng dáng hắn.
Một hai giây trước hai người còn đang nói chuyện vui vẻ, tại sao bây giờ hắn lại có vẻ lãnh đạm như vậy, Triệu Quân Á mặc lại quần áo để che dấu tâm tình của mình, một lát sau mới nói:
“Anh cũng sắp phải đến phòng khám.”
“Ách! Thì ra là phòng khám chuẩn bị mở cửa…” Tuy rằng biết đó là công việc của hắn, nhưng Phương Di Thiến vẫn khó nén nổi sự thất vọng trong lời nói.
Vì sao lại như vậy? Sau khi có được hắn, cô còn chưa thấy thỏa mãn, lại còn muốn được hắn quan tâm nhiều hơn nữa.
Cô vẫn cho rằng chính mình rất hào phóng rộng rãi, nhưng hiện tại xem ra, cô kỳ thật cũng chỉ là người phụ nữ ích kỷ như bao người thôi.
“Anh đi trước.” Hắn quay người lại, cúi người xuống hôn cô.
“Chờ một chút.” Cô không tự chủ được giữ chặt tay hắn.
“Còn có việc gì sao?” Hắn thản nhiên nhìn cô đang muốn nói gì đó lại thôi.
Hắn đương nhiên hiểu được là cô đang lưu luyến hắn, nhưng hắn nhất định muốn cô phải nói ra.
Phương Di Thiến sửng sốt, vừa rồi trong nháy mắt giữ chặt tay hắn, cô căn bản cũng không biết chính mình lại lưu luyến hắn nhiều như vậy.
Hiện tại lấy lại tinh thần, cô mới phát hiện hành động của mình quá mức ỷ lại, chẳng có chút gì giống với cô bình thường.
“Không……” Cô cúi đầu,miễn cưỡng rụt tay lại,“Anh đi đi! Em chỉ muốn nói với anh…… Trên đường cẩn thận.”
Hắn nhìn cô chằm chằm một hồi lâu sau mới nói: “Buổi tối anh sẽ đến.”
Hắn biết nói như vậy, nhất định sẽ làm cô vô cùng vui vẻ.
“Thật sự?” Quả nhiên, ánh mắt cô lập tức sáng lên.
“Ân!” Cúi đầu, vẻ mặt hắn trở nên thực lãnh đạm “Buổi tối gặp lại.”
“Đúng rồi, anh…… sẽ đến quán rượu sao?”
“Vậy chứ đi đâu?” Buổi tối không phải cô đều đến quán rượu sao
“Chúng ta…… Cũng có thể đi chỗ khác.” Cô chần chừ một chút mới nói.
Hai người bọn họ giờ giấc làm việc hoàn toàn khác nhau, hắn làm bác sĩ không thể không đến phòng khám, cô cũng không thể không đến quán rượu của mình.
“Em không cần đến trông coi quán sao?” Hắn có điểm ngoài ý muốn khi nghe cô nói như vậy.
Nếu hắn nhớ không lầm, từ khi cô mở quán rượu đến nay, mỗi ngày đều đến quán rất đúng giờ, cuối cùng mới rời đi, cũng không bao giờ vắng họp.
“Nếu anh muốn đi chỗ khác, em sẽ không ở lại quán .” Cô nói rất nhanh.
“Không phải bác sĩ nói em phải ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thương em cũng không nghe sao?” Hắn nói xong, không tự giác nhìn chân trái bị thương của cô.
Hắn không phải là đang quan tâm cô, hắn chỉ muốn biết ở trong lòng cô,hắn có vị trí quan trọng như thế nào, để hắn có đủ khả năng lợi dụng cô.
“Nhưng anh không giống a!” Cô làm nũng nói.
Nghĩ đến việc Quân Á buổi tối nhất định sẽ đến, cô thấy vô cùng vui vẻ.
Khuôn mặt Triệu Quân Á hơi hơi trầm xuống.
Lại nữa, lại là kiểu ánh mắt vô cùng tín nhiệm làm hắn không thể chịu đư
Cuối cùng cô nhịn không được tò mò mở mắt ra, lại ngoài ý muốn nhìn thấy ý cười thản nhiên trên mặt hắn.
“Anh còn suy nghĩ, em định đến khi nào mới chịu nói thật lòng mình với anh.”
Di? Vậy là có ý gì? Cô không khỏi ngây ngốc nhìn hắn, thốt lên.“Anh…… đều đã biết tất cả sao?”
Nghe vậy, bạc môi của hắn khẽ cong lên “Biết cái gì? Về chuyện em đã yêu anh từ rất lâu rồi sao?”
Hắn dĩ nhiên biết? Cô trố mắt kinh ngạc.
Na Na Na Na Na Na hắn vì sao, vì sao… Đôi môi nóng bỏng của hắn bất ngờ che phủ miệng cô, làm cô không thể tiếp tục tự hỏi.
Nụ hôn của hắn nóng bỏng như lửa, không hề kiêng nể gì xâm nhập vào miệng cô,đùa giỡn lưỡi cô, thiêu đốt linh hồn của cô.
Chưa từng nghĩ hai người lại có thể thân mật như vậy, ban đầu cô không biết phải làm sao, sau đó thì nóng bỏng đáp lại hắn, tay cô đặt ở trên người hắn, thừa nhận sự tiếp xúc của hắn.
Sau một hồi, hắn rốt cục buông cô ra, cô chỉ có thể thở phì phò.
“Đứa ngốc, yêu anh như vậy vì sao không nói ra?” Hắn hôn nhẹ vào vành tai cô, làm cho cô run rẩy một trận.
“Em, em không…… A……”Tayhắn chậm rãi tiến đến giữa hai bắp đùi của cô, trêu đùa nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể cô khiến cô không ngừng run rẩy.
Hắn âu yếm da thịt non mềm trên đùi cô, cô có chút khẩn trương nhẹ nhàng cầm lấy cổ tay hắn, nhưng cũng không có ý định ngăn cản.
Cô thấy trong người đang trào dâng một cảm giác thật mới mẻ xa lạ, cảm giác chờ mong trong lòng càng thêm mãnh liệt.
“Quân Á……” Cô nhỏ giọng gọi hắn.
“Ân? Nói đi! Tại sao không dám nói cho anh biết?” Hắn tiếp tục hỏi, tay kia thì đặt ở trước ngực của cô, nhẹ nhàng xoa nắn nơi mềm mại của cô sau lớp vải mỏng manh.
“Ách……” Cô có chút ngoài ý muốn mấp máy môi định nói gì đó, nhưng mà toàn bộ tâm trí của cô đều đang đặt vào những hành động của hắn, khó chịu khi hắn ở trên người cô khơi mào tình dục, căn bản không có nghe thấy hắn đang hỏi cái gì.
“Di Thiến…” Môi hắn đặt ở trên xương quai xanh xinh đẹp của cô, nhẹ nhàng cắn cắn…… Người anh trai ôn nhu dịu dàng nhà bên thật sự không có chút nào giống hắn bây giờ .
————————————-
Triệu Quân Á miễn cưỡng ngồi trên ghế bên cạnh giường, tùy tiện mặc áo sơ mi, không còn vẻ ôn nhu như bình thường, vẻ mặt hắn đạm mạc nhìn người phụ nữ đang ngủ say trên giường.
Mọi chuyện so với tưởng tượng ban đầu tốt hơn rất nhiều, vốn tưởng phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể chiếm được lòng của cô, không nghĩ rằng cô lại dễ dàng cắn câu như vậy.
Cũng chỉ là phụ nữ mà thôi! Cô cũng giống như những người khác yêu thích diện mạo của hắn, bởi vậy chỉ cần làm một kế nhỏ, liền khiến cô hoàn toàn rơi vào sự khống chế của hắn.
Hắn cũng không chủ động theo đuổi cô, chỉ là có một số chuyện tưởng như vô tình, trên thực tế là hắn đã cố ý tỏ ra ôn nhu với cô, để cô dễ dàng rơi vào bẫy tình hắn tạo ra.
Ánh mắt hắn có chút dao động khi nhìn người phụ nữ đang ngủ say trên giường.
Phương Di Thiến quả thực rất đẹp, cô có khuôn mặt xinh đẹp, thân thể hoàn mỹ, lại là cô gái ôn nhu nhưng kiên cường,tất cả đều làm cho người ta rất khó để không yêu thương cô.
Chỉ tiếc…… hắn không phải là một trong số đó.
Quen biết hai mươi năm, nói không có cảm tình với cô là gạt người, nhưng hắn không thể không hận cô.
Chính là hắn hận “Phương gia”.
Hắn nhiều năm đau nửa đầu, chính là do Phương gia tạo thành .
“Tôi đã cho cô cơ hội, Di Thiến.” Hắn đi tới bên cạnh cô, ngắm nhìn cô đang an lành ngủ say “Tôi đã cho cô thêm một cơ hội nữa, nhưng cô lại tự mình khăng khăng một mực nhảy vào giống trước đây.” (chỗ này Quân Á rất hận Di Thiến nên để xưng hô thế này có lẽ phù hợp hơn)
Cô có biết trong lòng hắn mâu thuẫn như thế nào không? Hắn không muốn làm tổn thương người mà hắn từ nhỏ đã coi như em gái,bao dung che chở, nhưng lại không thể không tính kế với cô.
Kí ức đau khổ khi còn rất nhỏ đã nhiều năm qua làm hắn chịu đủ tra tấn bởi những cơn ác mộng và đau nửa đầu.
Cha của bọn họ trước kia vốn là bạn bè tốt, cùng nhau mở công ty, nhưng đến khi công ty làm ăn phát đạt không ngừng lớn mạnh, Phương gia lại có ý đồ xấu, lợi dụng sự tín nhiệm của cha dành cho bọn họ,vu oan giá họa chiếm hết tài sản của gia đình hắn.
Sau khi cha thân bại danh liệt, mẹ vì không chịu nổi sự phản bội của những người bạn thân thiết và áp lực từ dư luận xã hội nên đã tự tử, hắn mãi mãi không thể được khuôn mặt đầm đìa nước mắt của mẹ khi ấy.
Lúc ấy em gái hắn mới bốn tuổi, cái gì cũng không hiểu, cũng may hắn đủ lớn để hiểu rõ chân tướng sự việc.
Sau đó, Phương Trung Diệu có lẽ cho rằng chuyện xấu của mình trời không biết quỷ không hay, cho nên lấy bộ mặt lương thiện xuất hiện trước mặt hắn, chủ động đề nghị nhận nuôi hắn và em gái.
Khi đó hắn còn quá nhỏ, không có khả năn báo thù, tất nhiên cũng không ngốc đến mức trực tiếp trở mặt với Phương Trung Diệu.
Hắn vui vẻ tiếp nhận ý tốt của Phương Trung Diệu, lại làm cho mọi người thấy rằng hắn và em gái vô cùng tiếc thương cha mẹ, nên không muốn được người khác nhận nuôi.
Vì thế Phương Trung Diệu mua ngôi nhà bên cạnh nhà mình, để hắn và em gái tới đó ở, tiện cho việc chăm sóc.
Vốn dĩ tất cả đều là Phương Trung Diệu cướp đi từ gia đình của hắn , bởi vậy hắn cũng không hề khách khí nhận lấy.
Phương Trung Diệu đương nhiên cũng không hề nói gì cho con gái biết, vậy nên, Di Thiến tất nhiên không thể biết được, cô vẫn nghĩ hắn đơn giản chỉ là anh trai ở bên cạnh nhà cô mà thôi.
Cô cái gì cũng tốt, chỉ có một điều đáng tiếc: cô là con gái của Phương Trung Diệu.
Nghĩ đến Phương Trung Diệu, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng như băng.
Muốn trách, thì hãy trách cha của cô đi…. lúc này, Phương Di Thiến khẽ động đậy, chậm rãi mở mắt ra.
“Còn sớm a.” Cô vẫn còn buồn ngủ mỉm cười với hắn.
Điệu bộ ngái ngủ mệt mỏi của cô làm Triệu Quân Á có chút ngây ngốc.
Hắn đột nhiên cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng mê hoặc của cô, tay xốc chăn bông lên, nắm lấy nơi tròn trịa mềm mại ở dưới chăn, nhìn chúng bởi vì được tay hắn sờ soạng, dần dần nở rộ như đóa hoa kiều diễm.
“Ân!” Cô mềm mại nheo mắt lại, chấp nhận sự vỗ về chơi đùa thô bạo của hắn.
Hắn kinh ngạc khi cảm thấy dục vọng của mình đối với cô lại nhiều như vậy, ngày hôm qua, hắn chỉ coi cô là cô gái nhà bên, là con gái của kẻ thù mà thôi.
Bất quá nếu cô chủ động yêu thương nhung nhớ, hắn cũng không cần kiềm chế nhu cầu của mình, không phải sao “Ân !” Cô nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn, ngoan ngoãn để hắn chỉ dạy, dẫn dắt đến tận cùng khoái cảm.
Cô khiến hắn phải chờ thật lâu mới nguyện ý không rụt rè ở trước mặt hắn nữa…
Chương 4
Hồi lâu sau, hơi thở hỗn loạn của hai người dần dần bình tĩnh trở lại, Phương Di Thiến tựa đầu vào trước ngực Triệu Quân Á, bàn tay nhỏ bé vô ý thức nghịch ngịch trước ngực hắn.
“Quân Á.” Cô ôn nhu gọi tên của hắn.
“Ân?”
“Vì sao không nói cho em biết anh và Ái Ân chỉ là đóng kịch cùng nhau?” Hại cô tốn công khổ sở như vậy.
Chưa kể là người hắn yêu, Ái Ân lại rất hoàn hảo a! Cô căn bản là không có phần thắng.
“Nếu anh không làm như vậy, em liệu có thổ lộ với anh?” Tiếng nói của hắn vẫn ôn hòa dễ nghe như bình thường, thế nhưng khóe môi lại lạnh lùng mỉm cười, bởi vì cô đầu tựa vào trước ngực hắn nên không nhìn thấy vẻ mặt của hắn,“Em vì sao đã biết rõ lại vẫn chưa chịu tin tưởng?”
“Anh… Là cố ý dùng Ái Ân khiêu khích em ?” Cô có chút chần chờ,“Em nghĩ rằng… nghĩ rằng anh thích cô ấy.”
“Đối với anh, Ái Ân chỉ là em gái thôi.” Hắn hôn nhẹ lên tóc cô.
Hắn quả thực thích Ái Ân với dáng vẻ nữ sinh ngọt ngào, tính tình ôn nhu lương thiện, hắn đóng kịch còn không được như vậy.
Nhưng cũng chỉ có như thế , đừng nói không yêu Ái Ân, trước khi chưa báo thù xong, hắn sẽ không yêu thương người nào hết.
“Em thì sao?” Cô ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng thực chờ mong,“Em ở trong lòng anh là gì?” Cô ư? Hiện tại,đối với hắn mà nói, trừ bỏ việc cô là con gái của kẻ thù, thì cái gì cũng không phải.
Nhưng hắn đương nhiên sẽ không nói như vậy , trước khi thực hiện được kế hoạch của mình, hắn sẽ duy trì hình tượng người đàn ông tốt, điều mà hắn thấy thật nực cười.
“Chẳng lẽ anh làm nhiều như vậy, em vẫn chưa hiểu sao?”Tayhắn ôm chặt lấy thắt lưng cô, khiến cho cô cả người run rẩy.
“Em…… Em không nghĩ rằng anh lại thích em.” Đến bây giờ cô vẫn còn cảm thấy mình như đang ở trong giấc mơ.
“Em là Phương Di Thiến a, tại sao đối với chuyện đã biết còn không tin tưởng?”Tay hắn nhẹ nhàng vỗ về lưng của cô, đem tâm tư lãnh khốc giấu đi rất khá.
“Bởi vì anh thật sự quá tốt.” Cô tựa vào người hắn, trong ánh mắt tràn ngập thâm tình nhìn hắn,“Bên cạnh anh có rất nhiều phụ nữ tốt, em nghĩ anh căn bản không coi trọng em.”
Ánh mắt vô cùng tin tưởng của cô bỗng nhiên làm hắn cảm thấy thật khó chịu, hắn đứng dậy đẩy cô ra, có chút tức giận chính mình vì sao lại dễ dàng bị cảm xúc của cô ảnh hưởng.
Hắn dụ hoặc cô, là muốn báo thù cho cha, làm tổn thương cô là chuyện sớm hay muộn, hắn vì sao lại có thể chỉ vì ánh mắt của cô mà cả lòng rối loạn “Quân Á?” Phương Di Thiến cảm thấy quá bất ngờ, kinh ngạc nhìn theo bóng dáng hắn.
Một hai giây trước hai người còn đang nói chuyện vui vẻ, tại sao bây giờ hắn lại có vẻ lãnh đạm như vậy, Triệu Quân Á mặc lại quần áo để che dấu tâm tình của mình, một lát sau mới nói:
“Anh cũng sắp phải đến phòng khám.”
“Ách! Thì ra là phòng khám chuẩn bị mở cửa…” Tuy rằng biết đó là công việc của hắn, nhưng Phương Di Thiến vẫn khó nén nổi sự thất vọng trong lời nói.
Vì sao lại như vậy? Sau khi có được hắn, cô còn chưa thấy thỏa mãn, lại còn muốn được hắn quan tâm nhiều hơn nữa.
Cô vẫn cho rằng chính mình rất hào phóng rộng rãi, nhưng hiện tại xem ra, cô kỳ thật cũng chỉ là người phụ nữ ích kỷ như bao người thôi.
“Anh đi trước.” Hắn quay người lại, cúi người xuống hôn cô.
“Chờ một chút.” Cô không tự chủ được giữ chặt tay hắn.
“Còn có việc gì sao?” Hắn thản nhiên nhìn cô đang muốn nói gì đó lại thôi.
Hắn đương nhiên hiểu được là cô đang lưu luyến hắn, nhưng hắn nhất định muốn cô phải nói ra.
Phương Di Thiến sửng sốt, vừa rồi trong nháy mắt giữ chặt tay hắn, cô căn bản cũng không biết chính mình lại lưu luyến hắn nhiều như vậy.
Hiện tại lấy lại tinh thần, cô mới phát hiện hành động của mình quá mức ỷ lại, chẳng có chút gì giống với cô bình thường.
“Không……” Cô cúi đầu,miễn cưỡng rụt tay lại,“Anh đi đi! Em chỉ muốn nói với anh…… Trên đường cẩn thận.”
Hắn nhìn cô chằm chằm một hồi lâu sau mới nói: “Buổi tối anh sẽ đến.”
Hắn biết nói như vậy, nhất định sẽ làm cô vô cùng vui vẻ.
“Thật sự?” Quả nhiên, ánh mắt cô lập tức sáng lên.
“Ân!” Cúi đầu, vẻ mặt hắn trở nên thực lãnh đạm “Buổi tối gặp lại.”
“Đúng rồi, anh…… sẽ đến quán rượu sao?”
“Vậy chứ đi đâu?” Buổi tối không phải cô đều đến quán rượu sao
“Chúng ta…… Cũng có thể đi chỗ khác.” Cô chần chừ một chút mới nói.
Hai người bọn họ giờ giấc làm việc hoàn toàn khác nhau, hắn làm bác sĩ không thể không đến phòng khám, cô cũng không thể không đến quán rượu của mình.
“Em không cần đến trông coi quán sao?” Hắn có điểm ngoài ý muốn khi nghe cô nói như vậy.
Nếu hắn nhớ không lầm, từ khi cô mở quán rượu đến nay, mỗi ngày đều đến quán rất đúng giờ, cuối cùng mới rời đi, cũng không bao giờ vắng họp.
“Nếu anh muốn đi chỗ khác, em sẽ không ở lại quán .” Cô nói rất nhanh.
“Không phải bác sĩ nói em phải ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thương em cũng không nghe sao?” Hắn nói xong, không tự giác nhìn chân trái bị thương của cô.
Hắn không phải là đang quan tâm cô, hắn chỉ muốn biết ở trong lòng cô,hắn có vị trí quan trọng như thế nào, để hắn có đủ khả năng lợi dụng cô.
“Nhưng anh không giống a!” Cô làm nũng nói.
Nghĩ đến việc Quân Á buổi tối nhất định sẽ đến, cô thấy vô cùng vui vẻ.
Khuôn mặt Triệu Quân Á hơi hơi trầm xuống.
Lại nữa, lại là kiểu ánh mắt vô cùng tín nhiệm làm hắn không thể chịu đư
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
526/3274