watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Truyện ngắn - Bình thường à! Chúc cậu may mắn!

Lượt xem :
̉i giải thích đằng sau chứ. Còn về phần Long thì cậu rất bất đắc dĩ. Sao lại hỏi cái câu hỏi kì cục như thế chứ? Hôm nay có cố thế nào cậu cũng không đánh Chi được nữa. Đau đầu thật!

- Trả lời như thế thì trả lời làm gì? Không thèm nói với ông nữa!

Rồi nó gắp trứng lên ăn.

Ăn xong cả bọn lên phòng Giang chơi. Đứa thì nghịch đàn của Giang, đứa thì chơi máy tính, điện thoại, đứa thì ngồi trên giường buôn chuyện, đứa lại bày trò nghịch dưới đất,...

Chi đang kéo Tuấn Linh chen chúc để giành máy tính. Sao mà Giang nó mời nhiều người thế không biết? Trong lúc đợi bọn nó chơi, hai người nói chuyện rất vui vẻ, tay Tuấn Linh đặt hờ trên vai Chi. Giang nhìn thấy thế thì thầm lè lưỡi: lại có đứa đang ngứa mắt đây. Và có thể nói rằng Giang đoán thật chính xác! Ngay sau đó có một con gấu bông đáp thẳng vào đầu Chi không thương tiếc. Nó nhăn mặt quay đầu lại thì thấy cái mặt hằm hằm của Long và cái mặt xem kịch hay của Giang. Bộ dạng này của Giang nó thấy nhiều rồi. Còn Long hả? Chắc là lương tâm lại bị che khuất như bình thường thôi! Nên nó chẳng để tâm lắm, tiếp tục nói chuyện với Tuấn Linh.

Giang nhìn Long với vẻ mặt: "Tao rất thông cảm với mày." Vẻ mặt này của Giang làm khóe môi Long giật giật. Cậu nhớ lại hôm qua nhắn tin với Giang.

Long: Mấy giờ thì đến nhà mày?

Giang: 9 giờ

Long: Sang ăn hay sang nấu?

Giang: Tất nhiên là nấu!

Long: Sao mày không bảo ghê gớm nhà bên cạnh sang nấu? Bọn tao đến ăn luôn!

Giang: Ghê gớm nhà mày mà nấu thì trời sập!

Long: Cái gì mà nhà tao? Đập chết giờ!

Giang: Dám đập?Thế sao mày hay trêu nó thế hả?

Long: Thích trêu! Thì sao?

Giang: Còn lâu đấy! Thế cái lúc nó đứng với Tuấn Linh mày lại tức ra mặt là thế nào?

Long: Có à?

Giang: Lại còn không? Tao nhìn rõ rành rành!

Long: Thực ra tao chỉ cảm thấy không thoải mái, cũng không muốn trêu ghê gớm lúc đấy. Tao bị mất hứng!

Giang: Ờ! Tại mày ghen!

Long: Đừng có điêu! Mày đã ghen bao giờ chưa mà nói như đúng rồi?

Giang: Tao xem phim!

Long: Thế đấy!

Giang: Tao chắc chắn mày ghen luôn!

Long: Tao có thích nó đâu mà ghen?

Giang: Không thích? Mày lừa ai?

Long: Tao giống thích nó lắm à?

Giang: Không chỉ là giống!

Long: Không giống thì là khác.

Giang: Vớ vẩn! Ý tao là không phải mày giống thích nó mà là mày thích nó thật ấy. Cái thằng ngu đầu!

Long: Nhưng mà tao chỉ thích trêu nó, chỉ không thoải mái lúc nó cứ chú ý Tuấn Linh thôi. Mà tao cũng không thích nó gọi tao là Hoàng Long nhưng mà lại gọi Tuấn Linh là Linh. Đấy! Chỉ thế thôi!

Giang: Mày không thấy như thế đã là thừa lí do chứng tỏ mày thích nó à?- _-

Long: Tao không giống như đang giữ bạn thân à?

Giang: Không! Mày đang ghen!

Long: Tức là mày bảo tao thích cái đồ ghê gớm kia á?

Giang: Ừ! Mày là thằng chậm hiểu!

Long: Nhưng sao tao không thấy thế?

Giang: Chán mày quá! Kệ mày! Tao đi ngủ đây!

Long: Ừ! PP

Long chán chường đi đến ngồi xuống góc giường chỗ Giang ngồi. Bây giờ tâm trạng cậu đang rối tung rối mù mà bạn thân khác giới của cậu chỉ có mỗi Giang. Chuyện này kể với bọn con trai thì ngay hôm sau cả lớp biết mất. Cho nên...chỉ có thể tìm lời khuyên ở chỗ Giang thôi.

- Giang lợn!

- Gì?

- Mày có thấy hôm nay tao bất thường không?

- Có! Hôm nay mày không đánh Chi.

- Đâu chỉ có thế. Tuấn Linh gọi ghê gớm nhặt rau thì tao vào bếp làm thay, nó nhờ Tuấn Linh gắp trứng thì tao nhanh nhảu gắp cho nó trước. Tao rất không muốn nó lại gần Tuấn Linh! Không phải vì tao ghét cậu ấy đâu! Nhưng thực ra tạo cũng không hiểu tại sao.

Long vò đầu bứt tai.

- Ghê gớm làm gì tao cũng muốn nhìn, tao muốn nó không rời khỏi tầm mắt tao. Tao muốn nó nói chuyện với tao vui vẻ như nói với Tuấn Linh ấy.

- Thế thì mày đừng có suốt ngày trêu với đánh nhau với nó nữa. Vẫn nên đối xử tốt với nó hơn! Hôm trước nó mất vé xe mà mày lại đứng một bên nói đểu nó thì nó chả ghét cho.

Giang nhìn Long giáo huấn.

- Hôm nay tao đối xử tốt thế còn gì? Nó vẫn có thèm ngó ngàng gì đâu?

- Mới có một hôm. Mày hâm nó vừa thôi! Mưa dầm thì mới thấm lâu chứ!

- Nhưng mà từ từ đã. Sao tao phải làm thế nhỉ?

- Ô hay cái thằng này! Từ hôm qua đến giờ mà mày vẫn chưa giác ngộ ra là mày thích Chi à?

Giang nhíu mày, lắc lắc đầu.

- Ai thích tớ hả Giang?

Một đôi mắt tròn xoe xuất hiện giữa hai cái đầu của Long và Giang.

- Là...Tuấn Linh đó!

Giang giật mình, á khẩu không nói nên lời, Long buột miệng nói bừa.

- Thế à?

Đôi mắt tròn xoe kẽ chớp hai cái rồi nheo nheo lại.

- Thế hai người nói tiếp đi!

Chi cười cười rồi đi ra chỗ máy tính.

Cái đồ khó ưa này! Cậu định lừa ai? Tôi đâu có điếc đâu? Mà bịa ai không bịa lại bảo Tuấn Linh? Cậu thực sự làm người ta tức chết mà!


***

Sau sinh nhật Giang, cuộc sống của Chi trở thành một màu hồng tươi đẹp.

Ngày thứ 2 đầu tuần...

Chi vừa đi trên hành lang lớp học vừa than thở với Giang:

- Tớ quên cầu học thể dục ở nhà rồi! Thế nào cô cũng mắng!

- Chi nữa! Lúc nào cũng quên mới bực mình chứ!

Chi cúi đầu ngoan ngoãn nghe Giang mắng.

Vào giờ thể dục, Giang dúi vào tay Chi một quả cầu .

- Tớ vừa chạy ra ngoài mua.

Rồi Giang chạy về chỗ của mình. Chi ngắm nghía quả cầu và nó kết luận rằng đây chắc chắn không phải cầu mới. Giang nghĩ nó dễ lừa như thế cơ à?

Lớp trưởng báo cáo hôm nay có một bạn không mang cầu. Cô giáo thể dục phạt đứng lên ngồi xuống 50 lần. Chi nhìn chằm chằm Long đang trong bộ dạng chẳng dễ chịu gì nhưng khóe môi vẫn vương nét cười. Đột nhiên nó cảm thấy...thực ra cậu ấy cũng rất tốt đấy chứ. Hả? Tốt á? Sao nó lại có thể nghĩ trái lòng mình như vậy chứ? Chi lập tức bỏ cái ý nghĩ ấy ra khỏi đầu.

Hết giờ thể dục, Chi mấy lần định đi ra chỗ Long trả cầu nhưng lại thôi. Ngại lắm! Nhờ Giang trả hộ vậy!

Ngày thứ 3...

Chi cầm một hộp xôi vào lớp, thấy cậu ấy đến rồi. Vốn dĩ mua xôi là muốn cảm ơn vụ quả cầu hôm qua nhưng mà...đưa thế nào bây giờ?

Nghĩ mãi nghĩ mãi. Vẫn nên nhờ Giang thì hơn! Thế là Chi lại lon ton chạy đến bên Giang.

- Giang đưa giúp cho cái bạn hôm qua cho tớ mượn cầu.

- Sao Chi không mua cho tớ?

- Giang có cho tớ mượn cầu đâu?

- Ô hay! Cầu đấy tớ mua mà!

- Lừa ai chứ?

- Thế à? Có giỏi thì tự đưa đi!

Giang lè lưỡi trêu.

- À thì tớ...

- Đưa đây!

Long đi qua nghe thấy hai người nói chuyện thì tủm tỉm giật phắt hộp xôi, nhoẻn miệng cười lộ cái răng nanh nhọn hoắt.

- Cảm ơn!

Long để lại một câu rồi cầm hộp xôi về chỗ ăn.

- Cái đồ trơ trẽn mà!

Giang nói giọng không cam tâm.

- Kệ đi! Đấy là mua cho nó mà.

Cậu ấy vẫn luôn khó ưa như thế mà!

Giờ ra chơi, Chi cảm thấy...rất đói. Tiền ăn sáng thì mua xôi hết rồi làm gì còn đồng nào để mình ăn nữa. Haizzzzz!

Giang tay cầm một cái bánh mì và một hộp sữa đi đến trước bàn Chi. Mắt nó sáng lên. Nó phải ăn ké. Hi hi!

- Giang ơi!

Mặt nó tràn đầy mong đợi nhìn Giang.

- Đừng có biểu hiện cái mặt đấy. Ghê! Bánh mì của cậu mà! Ăn xong thì uống sữa.

Hả? Hôm nay Giang tốt đột xuất thế nhỉ?

- Giang mua à?

Nó mỉm cười hỏi Giang.

- Thằng Long mua.

- Hả?

- Sao? Nó bảo là cậu hết tiền ăn sáng, sợ cậu đói nên mua cho cậu thôi. Có gì mà ngạc nhiên thế đâu?

- Nó giỏi nhỉ? Tớ có bao nhiêu tiền ăn sáng nó cũng biết.

Chi nhìn Giang chòng chọc.

- À...à ừ! Nó giỏi mà!

Giang vội vã lấp liếm.

- Cậu tiết lộ những thông tin nào của tớ cho nó biết rồi?

- Hóa ra hôm sinh nhật tớ cậu nghe thấy hết.

- Đương nhiên! Tai tớ vẫn bình thường mà.

- Thế cậu...

- Thực ra thì...cậu ấy cũng không tệ.

Ngày thứ 4: Long bắt đầu mon men sang bàn Chi nói chuyện.

Ngày thứ 5: Long và Chi đạp xe song song về tận cửa nhà Chi rồi Long mới về.

Ngày thứ 6: Long với Chi cùng nhau ra cổng trường ăn vặt.

Ngày thứ 7: Long chở Chi về nhà.

Ngày chủ nhật: Hai người cùng nhau đi ăn phở.

Giang thầm nghĩ: hai người này tiến triển nhanh thật.

***

Lớp 12

Chi và Long cùng thi vào một trường cấp 3, họ vào cùng một lớp. Suốt 4 năm, họ cùng đi học, cùng về nhà, cùng đi ăn, cùng đi chơi. Ai ai cũng rõ hai người là một đôi nhưng chính họ lại chưa ai thốt ra lời tỏ tình nào với đối phương. Giang đã từng khích lệ hết người này đến người khác nhưng họ vẫn dậm chân tại chỗ. Giang thì rất tốt! Đang có một anh người yêu vừa đẹp trai vừa giỏi giang hơn họ 2 tuổi, đang học đại học. Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua như thế. Cho đến một ngày...


Chi vừa bước chân vào lớp, nhìn thấy gương mặt thiếu sức sống của Long thì suýt nữa hét lên. Nó vội chạy đến bên Long.

- Ông làm sao thế? Tối qua không ngủ à?

Nó xót xa xoa xoa má Long.

- Ừ! Tại hôm qua tôi thức đêm xem phim.

Long cố gắng nở một nụ cười gượng gạo.

- Ông hâm vừa thôi chứ!

Chi lo lắng, khẽ trách móc. Long nhìn chăm chăm vào nó.

- Tôi không sao!

Long lắc đầu.

- Lần sau đừng có tự hành hạ sức khỏe như vậy! Nha?

Trời vào đông đã se lạnh, Chi cầm tay Long lên, thấy tay cậu lạnh toát.

- Ừm...

Long gật đầu nhẹ. Cậu cố gắng lắm cũng không nở được một nụ cười để an ủi Chi.

Giờ ra chơi, Chi chạy đi mua bánh mì trứng, mua sữa cho Long.

- Này! Ông ăn đi tôi chen mãi mới mua được đấy!

- Bà không ăn à?

- Không! Ông mới cần bồi bổ chứ. Ăn đi ăn đi nhanh lên!

- Bà ngồi xống đây với tôi.

Chi ngồi xuống bên cạnh Long.

- Giang bảo tôi là tôi hèn quá!

- Sao? Nó ăn nói thế đấy! Tự dưng nó lại nói ông thế là thế nào?

Chi lập tức lên tiếng bất bình.

- Nó nói thế từ lâu lắm rồi! Tôi cũng không biết là từ khi nào! Nó bảo tôi thích ai cũng không dám nói. Tôi cũng tự thấy tôi hèn thật!

Chi không thốt được lời nào.

- Cho nên hôm nay tôi chính thức nói với bà. Tôi thích Chi! Tôi thích Hà Quỳnh Chi!

Chi vẫn không thốt được lời nào, đơ ra như tượng gỗ.

- Này! Bà sao thế?

Long huơ huơ tay trước mặt Chi.

- Không! Chỉ là tôi...tôi...

Chi lắp bắp không nói rõ.

- Bà làm sao?

- Chỉ là tôi...ừm...tôi không nghĩ là chuyện này cần suy nghĩ đến nỗi cả đêm không ngủ. Khó nói thế cơ à?

Chi nhìn Long với ánh mắt cười cười.

- Sao bà không nói đi? Xem khó hay dễ.

- Ơ! Hôm nay tôi đang định nói đấy. Nhưng mà ông nói rồi thì thôi!

Nó cười ranh ma, nhún nhún vai.

- Bà...thật sự không có khái niệm xấu hổ.

- Xấu hổ có ăn được không?

- Bà có hiểu con gái cần nữ tính không hả? Mà lúc con gái xấu hổ lại càng nữ tính nên bà cần phải biết xấu hổ nó mới giống con gái. Hiểu không?

- Ông nói ít thôi! Nhỡ về sau con tôi cũng nói nhiều...

Nói đến đây, Chi cảm thấy có gì đó không ổn, liền bụm miệng lại.

- Con? Bà...đầu óc đen tối.

- Đâu! Tôi không nghĩ gì đâu mà!

Chi ra sức phủ nhận.

- Bà nghĩ xem con tôi sẽ tên là gì?

Long lấy tay chống cằm, nhìn Chi chờ đợi.

- Tôi thích con gái tôi tên là Hân. Con trai thì...

- Con tôi! Không phải con bà!

Long rất tự nhiên ngắt lời Chi.

- Gì chứ? Con ông và con tôi...có gì khác nhau sao? Chẳng phải đều là họ Nguyễn và vẫn là tôi đẻ ra hay sao?

Chi nhìn Long vẻ kiên định.

Còn làm bô
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
47/429