watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết - Cô Bé Lọ Lem Của Lão Đại

Lượt xem :
o."
"Tiểu Mễ. . . . . ."
Không nghĩ tới anh lại đột ngột gọi tên mình, Mạc Tiểu Mễ ngẩn ra.
Đó là một thanh âm trầm thấp rất dịu dàng, giống như là mặt đất khô cừng bổng chuyển thành tơ lụa mềm mại, dịu dàng ấm ấp xua tan đi cỏi lòng hiu quạnh của cô.
Mạc Tiểu Mễ cảm thấy hốc mắt cay cay, vội vàng đem mặt vùi vào trong gối, lớn tiếng hét lên: "Không được gọi tên tôi!"
"Tiểu Mễ, Tiểu Mễ, Tiểu Mễ, Tiểu Mễ. . . . . ."
Tên đàn ông ghê ghê tởm này!
"Làm người phụ nữ của anh."
Mạc Tiểu Mễ không lên tiếng, nhịp tim lại đập mạnh.
"Chừng nào em chưa đồng ý, anh cũng sẽ không bỏ qua." Lại tiếp tục cái giọng điệu ngang ngược đó, Giản Nhẫn cười rất quỷ dị, "Ngủ ngon, Cô bé lọ lem của anh."
Gặp quỷ, tự nhiên biến mình thành Cô bé lọ lem, đừng nói anh ta cũng biến thành hoàng tử nha.
Mạc Tiểu Mễ trong lòng hừ một tiếng, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên .
Một đêm hổn độn cuối cũng cũng qua.
Sáng sớm bị đồng hồ đánh thức, đầu Mạc Tiểu Mễ đau như muốn nổ tung.
Ở trên giường lộn qua lộn lại mấy vòng, cảm thấy cơn đau cũng đỡ dần, mới lười biếng xuống giường rửa mặt.
Thân là một nhân viên làm công ăn lương, đừng nói là say rượu nhức đầu cũng phải đi làm, cho dù có bão lớn mưa đá, giám đốc không cho nghỉ thì cũng phải đúng giờ có mặt.
Haizz. . . . . . Sao không chịu nghe mẹ an bài, gả cho một bác sĩ có tiền đồ có phải tốt hơn không?
Mạc Tiểu Mễ nghĩ chắc mình là người thích bị ngược đãi, mới không chịu nghe lời mẹ, ngược lại đi làm mấy công việc nhiều áp lực làm bạc đầu sớm này.
Vừa nghĩ thầm, vừa mơ màng rửa mặt, lúc nhìn mặt mình trong gương để trang điểm thì thấy tóc rối bù mắt thâm quần, Mạc Tiểu Mễ mới giật mình, sao cô lai biến thành như vậy?
Không kịp trang điểm để che đi nửa rồi, không thể làm gì khác hơn là giậm phấn vài chổ, Mạc Tiểu Mễ mới khó chịu quay lại phòng ngủ, mở tủ tìm một bộ quần áo tươi sáng một chút che đi tâm tính khó chịu, tìm nửa ngày, nhận thấy quần áo trong tủ phần lớn là Ân Trần cùng đi mua với cô.
Bực bội, cuối cùng cô đành chọn một bộ màu trắng ngà.
Thấy vật nhớ người, cô rất muốn đêm toàn bộ quần áo đốt hết.
Lúc vào phòng bếp làm đồ ăn sáng, lại kinh ngạc thấy trên bàn bày thức ăn, trứng ốp la cùng bánh mỳ nóng, salad tươi ngon, còn có thêm một ly sữa nóng.
Mạc Tiểu Mễ nước miếng ròng ròng, chẳng lẻ trong bếp nhà cô có một tiểu yêu tinh giúp cô làm cơm sao?
Thấy bánh mỳ đè lên một tờ giấy, Mạc Tiểu Mễ cầm lên, trên giấy rồng bay phượng múa chữ thật to: ăn nhiều một chút.
Thêm chút thịt, ôm mới thoải mái. Giản Nhẫn.
Thêm chút thịt? Anh muốn thì đi mà ôm heo có tốt hơn không!
Mạc Tiểu Mễ xì mũi coi thường, đem tờ giấy xé nát ném vào sọt rác, cầm ly sữa nóng, nhưng ngược với suy nghĩ mình cô lại mỉm cười.
Vừa uống sữa nóng vừa ăn sáng, Mạc Tiểu Mễ cảm thán, không tin được , gã đàn ông thô lỗ kia cũng sẽ làm được thức ăn ngon như vậy.
Quả nhiên là đánh giá con người không thể nhìn bề ngoài.
Công việc thư ký phụ tá tương đối nhẹ nhàng, mọi chuyện đều có Phó Tổng Kinh Lý lo liệu, mấy chuyện không lớn không nhỏ khác lại có thư ký Trấn cực kỳ lợi hại giải quyết , còn cô chỉ là một thư ký phụ tá nhỏ giúp sửa sang lại mấy cái văn bảng hay tài liệu, ngồi làm nhân viên trực điện thoại là xong.
Mạc Tiểu Mễ nhân lúc pha ca phê ở phòng giải khát ngồi nghĩ một chút, bóp bóp cái đầu vẫn mơ màng đau không dứt. Sớm biết thế này đã không uống nhiều rượu rồi, thất tình đã đủ đau khổ, tội gì lại đi uống rượu hành hạ bản thân? Thật là tự chuốt cái khổ.
"Thư ký Mạc, điện thoại của cô." Thư ký Trần Tư Quân tới thông báo cho cô.
"A, tôi tới ngay." Mạc Tiểu Mễ vội vàng bưng lên lý cà phê đã uống gần hết, chạy vào phòng làm việc.
Ở trong công ty Ngô thị, Mạc Tiểu Mễ vốn là thư ký của Phó Tổng Kinh Lý Ngô Minh Thành, nhưng là tháng trước Trần Tư Quân nhờ có quen biết mà vào làm, nghe nói cô gái xinh đẹp tuyệt trần này là một nhân tài tốt nghiệp ở Havard, đồng thời được xác định là con dâu tương lai của Đổng Sự Trưởng, bạn gái của Ngô Minh Thành, cũng chính là bà chủ tương lai của Mạc Tiểu Mễ, cho nên Mạc Tiểu Mễ dù đột nhiên bị gián cấp cũng không dám nói nửa câu oán hận.
Cũng không hiểu được tại sao, đối với mọi người Trần Tư Quân luôn thân thiện chỉ riêng đối với Mạc Tiểu Mễ lại hay bắt bẻ, khiến Mạc Tiểu Mễ luôn thẳng thắng hiện tại chỉ dám ăn nói khép nép, không muốn làm cô ta bực bội.
Cầm ống nghe lên, Mạc Tiểu Mễ nhẹ nhàng nói: "Alô, Mạc Tiểu Mễ nghe."
"Tiểu Mễ a, tối nay con bận không?" Là giọng nói của mẹ Mạc.
"Ai nha, mẹ, con không phải đã nói với mẹ trong thời gian làm việc không nên gọi cho con sao?" Mạc Tiểu Mễ càng thêm hạ thấp giọng, lén lén lút lút xoay lưng, lấy tay che điện thoại nói.
"Tan việc làm sao tìm được con." mẹ Mạc vẫn như cũ dùng thanh âm bình thường thong thả ung dung nói, "Lại nói mẹ tìm con là có việc a, tối hôm nay đến nhà hàng Khải Duyệt ."
"Lại xem mắt?"
"Con nhất định phải tới đó, mẹ đã cùng người ta hẹn rồi, nếu không ba mẹ sẽ thật mất mặt. Cứ quyết định như vậy đi, làm việc cho tốt, tối gặp."
Bất kể Mạc Tiểu Mễ giận đến mắt to trừng mắt nhỏ, mẹ Mạc thông minh cúp điện thoại.
Haizz, vẫn là mẹ thích tìm phiền toái cho cô!
Mạc Tiểu Mễ khổ sở kêu một tiềng, nhưng Trần Tư Quân lại mặt lạnh nhìn cô, cô cũng chỉ có thể nhanh lật mở văn kiện, làm bộ như bề bộn công việc rất vất vả lao động cần cù.

Chương 3


Bảy giờ rưỡi tối, nhà hàng Khải Duyệt.
Bởi vì trong lòng rất ghét mẹ an bài mấy chuyện này, Mạc Tiểu Mễ tới mà không thay quần áo.
Ở trong phòng làm việc ngó đông ngó tây, đợi mọi người đều về hết cô mới tan việc, trên đường lại nói tài xế tắc xi chậy chậm một chút, cho nên khi tới tiệm cơm thì cô đã trễ nửa giờ rồi.
"Mau tới Tiểu Mễ, Trương tiên sinh đã đợi rất lâu." Thấy Mạc Tiểu Mễ chậm chạp đi tới, mẹ Mạc vội vàng lên kéo tay cô tới ngồi bên cạnh.
Ánh đèn ấm áp chíu xuống quang cảnh không tầm thường, khăn trải bàn mới tinh đồng bộ với rèm cửa rất thanh nhã, làm cho nhà hàng Khải Duyệt vừa thoải mái tao nhã lại tôn lên cảnh sắc.
Mạc Tiểu Mễ đối với sở thích tiêu tiền vào những chổ cao cấp như thế này của mẹ mình không đồng ý chút nào, mỗi lần cùng người lạ gặp mặt đều lựa chọn mấy nhà hàng xa xỉ, thật sự quá phung phí.
"Trương tiên sinh, đây là con gái tôi Mạc Tiểu Mễ." mẹ Mạc hướng người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh trước mặt giới thiệu."Tiểu Mễ, Trương tiên sinh là Kiểm soát trưởng có tiếng đó, chỉ có ba mươi tuổi, đã là Kiểm Soát trưởng rồi, phải nói là một nhân tài a."
Nhân tài? Ngay cả phép tắc căn bản cũng không hiểu ngu ngốc.
Mạc Tiểu Mễ bĩu môi.
Chàng Kiểm Soát trưởng tiếng tăm dùng ánh mặt nhìn nghi phạm quan sát Mạc Tiểu Mễ, cuối cùng mới đứng lên, vươn tay, vẫn là một khuôn mặt nghiêm túc như Bao Thanh Thiên, "Trương Anh Kiệt. Mạc tiểu thư, rất vui được gặp mặt."
Mạc Tiểu Mễ bất đắc dĩ bắt tay cùng anh.
Mẹ Mạc vội vàng nói, "Ngồi xuống ,ngồi xuống, các con cứ từ từ nói chuyện, ta ra ngoài một chút."
"Mẹ." Mạc Tiểu Mễ kéo bà, "Mẹ ngồi đây đi, con gặp người lạ huyết áp sẽ lên cao, không chừng sẽ té xỉu tại chỗ đó."
Trương Anh Kiệt sắc mặt trầm xuống, miệng càng thêm mím chặt.
Mẹ Mạc bất đắc dĩ ngồi xuống, "Trương tiên sinh, con cũng đừng trách, con bé có chút ngại ngùng, không quen gặp đàn ông lạ."
"Không sao, gặp nhiều sẽ thành quen thôi." Trương Anh Kiệt cứng rắn trả lời.
"A ha ha. . . . . . Trương tiên sinh thật là một người đàn ông biết quan tâm."
Mạc Tiểu Mễ trợn mắt một cái, cảm thấy hai người bọn họ xem mắt thì tốt hơn.
Mẹ Mạc cùng Trương Anh Kiệt nói toàn mấy đề tài pháp luật, Trương Anh Kiệt quả không hổ là là"Nhân tài hiếm có" , nói đến nghiệp vụ kiểm soát chẳng những áp dụng rất nhiều khoa học kỹ thuật vào, còn có các biện pháp tâm lý, thậm chí ngay cả mấy khái niệm hiệu suất quản lý đối với doanh nghiệp cũng áp dụng vào.
Nhìn anh ta cứ nghĩ là khiêm tốn, nhưng thực chất là loại mèo khen mèo dài đuôi , Mạc Tiểu Mễ thấy chướng mắt vô cùng.
Cô ghét nhất loại đàn ông thích khoe khoan về công việc của bản thân như vậy, càng nói nhiều thì càng không làm được việc gì, thường là loại người giả dối hoặc gian thương, so sánh hai người, đêm qua Giản Nhẫn ngay cả bị chế nhạo cũng không bị ảnh hưởng thì lại đáng yêu hơn rất nhiều.
Giản Nhẫn. . . . . . Ách, sao lại nghĩ đến anh?
Trương Anh Kiệt cũng muốn cùng Mạc Tiểu Mễ một cô gái xinh đẹp động lòng người trò chuyện mấy câu, nhưng hơi khó chịu vì cô luôn lạnh lùng không để ý tới anh.
Phần có chút xấu hổ.
Mạc Tiểu Mễ như ngồi trên đống lửa, như có cứu tinh điện thoại trong túi reo lên.
"Alo? Ai vậy?"
"Em đi đâu vậy? Anh đã làm cơm tối chờ em!" Giọng nói phách lối của Giản Nhẫn truyền đến.
"Á?" Mạc Tiểu Mễ kinh ngạc, "Anh đang ở đâu làm cơm tối?"
"Đương nhiên là nhà em!"
"Hả! Làm sao anh vào được?" Mạc Tiểu Mễ bỗng nhiên đứng lên, "Làm sao anh có thể tùy tiện xông vào nhà người khác?"
"Không phải em đưa cho anh chìa khóa dự bị sao?"
"Tôi đưa anh lúc nào hả ?"
"Em uống say, dĩ nhiên không nhớ rõ." Giản Nhẫn nói với giọng điệu giống như không biết làm sao với cô, "Cơm sắp nguội hết rồi, về nhà ngay”
“Về nhà ngay!"
Cái gì giọng điệu giống như ông nội trợ đang ghen!
Mạc Tiểu Mễ hừ một tiếng, vừa nhìn thấy sắc mặt cổ quái của mẹ cùng Trương Anh Kiệt, nhỏ giọng nói với Giản Nhẫn: "Hiện tại tôi không về được."
"Vẫn còn ở lại làm thêm giờ? Anh đem ông chủ em giết!"
"Không phải, tôi ở Nhà hàng Khải Duyệt, à. . . . . . xem mắt."
Bên kia đột nhiên trở nên yên lặng như tờ.
"Alo? Giản Nhẫn?" Mạc Tiểu Mễ đang cảm thấy kỳ quái, điện thoại di động bỗng tắt máy.
"Tiểu Mễ, con đang làm cái gì? Đừng nói là đang quan hệ với mấy người đàn ông không đứng đắn." mẹ Mạc lặng lẽ véo cô một cái.
Ở bên tai cô nhỏ giọng uy hiếp.
Mẹ Mạc biết Mạc Tiểu Mễ cùng Ân Trần quen nhau, nhưng bà phản đối, cho là làm nghệ sĩ là một chuyện rất mất thể diện, không thể chấp nhận một người đàn ông như vậy làm bạn trai con gái mình, chứ đừng nói là làm con rể.
Chưa nói tới Mạc Tiểu Mễ lại có gia thế tốt, cha là giáo sư một viện y học lớn, cũng là trưởng khoa ngoại một bệnh viện tim rất lớn, mẹ Mạc vốn là ý tá trưởng của bệnh viện này, sau khi có ba đứa con liền từ chức ở nhà làm bà chủ nhà.
Mạc Tiểu Mễ trên còn có hai ông anh, thân là con gái duy nhất cô tương đối được sủng ái.
"Tự tiện xông vào nhà riêng của người khác là phạm pháp, người đàn ông như vậy tuyệt đối không nên kết giao."Mặt Trương Anh Kiệt tỏ vẻ chính nghĩa nói.
"Không phải, anh ấy là bạn tốt của tôi."Không tự chủ Mạc Tiểu Mễ thay Giản Nhẫn biện hộ.
Không biết tại sao, cô luôn cảm giác mình mắng Giản Nhẫn như thế cũng được, nhưng không cho phép người khác nói xấu anh.
" Rầm!"
Ba người đang tranh luận tuýp đàn ông như thế nào là rất nguy hiểm thì cửa lớn bị người nào đó một cước đá cho văng ra, 7, 8 người mặc đồ đen nối đuôi tiến vào, đem nhà hàng tương đối rộng rãi lấp đầy.
"Anh. . . . . . Các anh là ai?" mẹ Mạc luôn luôn sống an nhàn sung sướng, thấy cảnh tượng trước mặt, làm sợ tới mức mặt tái nhợt giọng nói run run, tay chân bủn rủn dựa vào người Mạc Tiểu Mễ.
Trương Anh Kiệt đứng lên, "Không được hổn láo! Tôi là Kiểm soát trưởng viện cảnh sát Đài Bắc!"
"Ồ ồ ồ, không dám đụng tới Kiểm soát đây." Giản Nhẫn trong miệng ngậm lấy một nhánh hoa hồng vàng, ung dung đi tới, mấy người áo đen kia lập tức xếp thành hai hàng, đối với anh cung kính khom lưng cúi người chào.
Mạc Tiểu Mễ cũng sợ hết hồn, mặc dù cô từng hoài nghi Giản Nhẫn là người của hắc đạo, nhưng chính mắt thấy vẫn có chút khiếp sợ.
Giản Nhẫn vẫn như cũ mặc một thân áo da đen bóng, áo khóa không có kéo lên, lòng ngực trần làn da ngâm đen cùng cơ bắp vạm vỡ, trên cổ đeo một sợi dây chuyền vàng khá to, cùng với một cây thành giá rất lớn.
Nếu trên người của ai khác sẽ có vẻ thô tục vô cùng, nhưng lại rất thích hợp với sự ngang ngược càn rỡ của Giãn Nhẫn lại toát lên vẻ quyến rũ.
Anh liếc nhìn Trương Anh Kiệt.
Trương Anh Kiệt 1 met 80 cho là mình đã tương đối cao lớn anh tuấn rồi, không nghĩ tới anh so vơi người đàn ông trước mắt liền như một kẻ kém cỏi hơn rất nhiều, khí thế nhất thời giảm đi rất nhiều.
Giản Nhẫn từ từ đi tới trước mặt Trương Anh Kệt, hoa hồng trên miệng anh gần như chạm vào Trương Anh Kiệt, Trương Anh Kiệt nhăn nhíu mày muốn né tránh, nhưng hai chân không dám nhúc nhích.
Hoa hồng rơi xuống đất, Giản Nhẫn nhấc chân dùng sức đạp lên, Trương Anh Kiệt nín thở.
Giản Nhẫn thô bạo nắm cổ áo Trương Anh Kiệt mặt ghé sát ánh mắt sắc bén làm hắn gần như không thở nổi.
"Dám đụng đến đàn bà của tôi? Anh nghĩ mình có mấy cái mạng cho
<<1 ... 34567 ... 14>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
484/3232