Tiểu thuyết - Cười Vợ Trước So Chiêu
Lượt xem : |
h lời, “ Có người nói máu mủ là mộtloại sức mạnh bẩm sinh, muốn tránh cũng không được, kháng cự cũng không xong…”
Dừng một chút, nàng lôi kéo hắn, vừa kiên nghị lại vừaôn nhu nói tiếp: “ Mặc dù anh không cách nào lựa chọn cha của mình, nhưng lạicó thể lựa chọn nguyên tắc làm người cố chấp của riêng anh.”
Đúng a! Hắn không cách nào lựa chọn cha của mình,nhưng cũng có thể lựa chọn nguyên tắc làm người…Hắn đời này chỉ biết phụngdưỡng mẹ thật tốt, để cho người mẹ ngậm đắng nuốt cay nhiều năm của hắn đượctrải qua cuộc sống yên bình nhất.
Tâm tư ủ dột trầm ngưng rốt cục chậm rãi tan ra, TuLập Hành nhìn đến nụ cười thông hiểu và ủng hộ của nàng, nhất thời cảm thấytrong ngực có sợi lông vũ vờn qua, để cho tim của hắn vừa đau lại vừa tê dại,vừa nhột nhột, hận không thể đem nàng ôm thật chặc vào trong ngực, đem nàng nhậpvào trong cơ thể, mới có thể trấn an trái tim đang xôn xao.
Trên thực tế, hắn cũng làm như vậy thật.
“Lập…Lập Hành?” Giang Tâm Hồng bị cử động đột ngột củahắn dọa cho hết hồn, đợi đến nàng ý thức được mình đang bị ôm chặc trong ngực,trong mũi tràn đầy hơi thở nam tính thuộc về hắn thì lại bỗng dưng nhịp timtăng mạnh, mặt đỏ tới mang tai, tràn đầy xấu hổ.
“Anh…Ngô!” Vừa há mồm, đôi môi đỏ mọng đã bị một mảnhấm áp bao trùm, khiến nàng lần nữa không nói nên lời, trong đầu trống rỗng, chỉcó thể thật nhẹ phát ra tiếng rên rỉ.
Lòng tràn đầy kích động, Tu Lập Hành khó khăn tự kiềmchế tinh tế thưởng thức cánh môi đầy đặng, thật sâu liếm liếm mỗi một góc trongcái miệng nhỏ nhắn, cưỡng chế mà mãnh liệt đoạt đi tất cả ngọt ngào, cuồngnhiệt dây dưa, lửa nóng triền miên.
Cho đến không biết qua bao lâu, hai người rốt cục bởivì thiếu dưỡng khí mà thở hổn hển tách ra, trên mặt tràn đầy tình cảm mãnh liệtcòn chưa rút hết…
Nàng cùng hắn hôn môi…hôn môi…
Giang Tâm Hồng vừa thẹn vừa quẫn nghĩ tới, không nhịnđược che hai gò má nóng bừng, đối với nụ hôn đầu cảm giác rất là kích động, rấtlà kì diệu, cảm giác phi thường tốt đẹp.
Tu Lập Hành liếc thấy bộ dáng thẹn thùng đáng yêu củanàng, không nhịn được cười khẽ.
“Anh, anh cười cái gì?” Giang Tâm Hồng thẹn quá hóagiận, nhịn không được muốn đánh người.
Nhẹ nhàng cầm tay nàng đặt lên ngực mình, Tu Lập Hànhlần nữa ôm nàng vào lòng, trong cái trừng mắt hờn dỗi của nàng, hắn nâng lênkhóe miệng mỉm cười nói: “ Anh cười bởi vì vui vẻ nụ hôn đầu của mình cảm giácrất tốt, biểu hiện vô cùng giỏi.”
“Gì?” Giang Tâm Hồng kinh ngạc kêu lên một tiếng, cóchút không dám tin tưởng. “ Anh…Anh là nụ hôn đầu?”
Trời ạ! Cái này thật khó mà khiến người ta tin tưởng.
“Dĩ nhiên!” Tu Lập Hành nhướn mày, trong mắt tràn đầyý cười nhưng cũng vô cùng nghiêm túc. “ Anh vẫn luôn giữ mình trong sạch.” Chonên không gặp gỡ một nửa chân chính của mình, hắn tuyệt đối sẽ không làm loạn.
Lại là thật!
Giang Tâm Hồng nghẹn họng trân trối trừng hắn, lạithấy hắn hết sức ngay thẳng nhìn lại, nàng đột nhiên ngu ngơ cười, đối với việchắn chưa từng dính liếu tới nữ nhân khác, vẫn còn thân “đồng tử” thuần khiết màcảm thấy vui vẻ không thôi.
(Ta ngất ~.~)
(Bò dậy edit tiếp)
“Em cảm thấy chúng ta đúng là trời sinh một đối, vô cùngxứng đôi!” Hài lòng vỗ vỗ con gà tơ (Ngất tập 2), nàng cảm thấy mối tình đầucủa mình, nụ hôn đầu, về sau có lẽ còn có lần đầu kinh nghiệm lăn lộn trêgiường cũng sẽ cho người nam nhân trước mắt này, tuyệt đối là không có thiệtthòi.
A…..Hai người đều là lần đầu tiên, rất công bằng!
(Trên đầu ta có thật là nhiều quạ cạc cạc cạc bay vòngvòng 0o0)
Tu Lập Hành nghe ra ngụ ý của nàng, nhịn không đượcphốc cười, đem cô gái trong ngực ôm càng chặc hơn.
Trước kia luôn có người cười hắn có phúc không biếthưởng, cũng không biết là ‘ e thẹn’ cái gì, nhưng có lẽ là bị bối cảnh gia đìnhảnh hưởng, hắn không thích quan hệ nam nữ tùy tiện mà phức tạp, hơn nữa cho dùlà thật lòng thích cũng sẽ lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết để lui tới, nhưvậy hắn mới có thể muốn cùng đối phương có hành động thân mật.
Có lẽ, ở xã hộ hiện đại, loại tư tưởng cũ kỹ này rấtlà quái lạ, nhưng hắn vẫn cảm thấy như vậy rất tốt.
Trong ngõ nhỏ yên tĩnh, đèn đường mờ mờ, hai ngườilẳng lặng ôm nhau, không khí rất là ngọt ngào.
“Ai nha!” Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nàng kêu nhỏ,sau đó ngẩng đầu hỏi thăm, “ Ba anh muốn kiện anh bỏ rơi thân sinh, mà anh cũngkhông có ý định đưa tiền cho ông ấy, như vậy không phải sẽ phải ra tòa sao?”
“Cũng đi!” Tu Lập Hành cảm thấy đây không phải vấn đề.“ Tìm luật sư là được.” Hắn tình nguyện đem tiền thuê luật sư thay hắn lên tòaán, cũng không chịu cho người đàn ông đáng ghét kia.
Giang Tâm Hồng nghe vậy nhếch môi, cười đến rực rỡ. “Em biết một luật sư rất tốt, giới thiệu cho anh!”
Lại đến thứ sau, vừa lúc tan sở, Tu Lập Hành khônggiống ngày thường ngồi nán lại xem tư liệu, ngược lại rất nhanh thu thập xongbàn làm việc, chuẩn bị rời đi, bởi vì hắn có việc quan trong hơn phải làm.
“Tu đại ca, chờ một chút!”
Bổng dưng vang lên một giọng nói ngọt ngào, Tu LậpHành vốn định rời đi, quay đầu lại, quả nhiên thấy Vương Di Trănđuổi theo.
“ Vương tiểu thư, có chuyện gì sao?” Cố nén lại khôngkiên nhẫn, Tu Lập Hành lễ phép hỏi.
Trên thực tế, hắn đối với chuyện nàng từ “Tu tiên sinh” đổi thành “Tu đại ca” nghe thấy rấtkhông vừa lòng.
Từ vài ngày trước hai nhà ăn cơm xong, nàng liền bắtđầu gọi hắn như vậy, khiến cho đồng nghiệp trong công ty tò mò hỏi thăm.
Mà nàng giống như hận không thể khiến cho tất cả mọingười đều biết, khắp nơi kêu la, cho đến khi cả công ty đều biết bọn họ bởi vìngười lớn hai bên muốn kết hôn mà dính dáng quan hệ, thậm chí có người còn nóiloại quan hệ anh em không cùng huyết thống này rất nhanh sẽ biến thành loại ‘ra tay chính là cầm thú, mà không ra tay chính là không bằng cầm thú’. (trongtrường hợp này là ám chỉ gian tình á)
Đối với trêu chọc của mọi người, cộng thêm nàng thỉnhthoảng lại kêu một câu “Tu đại ca”, động một chút là lại thân cận lấy lòng, đềcho trong lòng hắn rất không thoải mái, nhưng ngại vì chuyện tình cảm của mẹ,cũng chỉ có thể hết sức lễ phép xa lánh.
“Tu đại ca, bằng vào quan hệ giữa hai nhà chúng ta,anh gọi tên em là tốt rồi, như thế nào còn gọi Vương tiểu thư, cảm giác thật làkhách sáo quá!” Ý đồ kéo gần quan hệ, Vương Di Trăn thân thiện cười nói.
Nghe thấy cậy, Tu Lập Hành từ chối cho ý kiến, thầnsắc như cũ lãnh đạm. “ Nếu không có việc gì, vậy xin phép đi trước.”
“Đợi một chút!” Nàng vội vàng kéo hắn.
Không quá cao hứng bị đụng chạm, Tu Lập Hành lãnh đạmgạt tay nàng ra, cau mày giận tái mặt, giọng nói có vẻ rất không nhịn được.“Rốt cục có chuyện gì?”
(Vật phẩm tư nhân, chỉ có Tiểu Mân tỷ mới được đụng J)
Vương Di Trăn từ nhỏ vốn xinh đẹp, thời đi học có mộtđống nam sinh đeo đuổi, nói cũng coi như là thiên chi kiêu nữ ( con cưng kiêungạo của ông trời), khó khăn lắm mới yêu thích một người lại bị lãnh đạm xacách, hôm nay hắn như là dầm trong tim nàng, làm cho nàng không khỏi ủy khuấtmột hồi, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn miễn cưỡng kéo ra nụ cười, “ Buổi tốiem cùng mấy người bạn đi PUB, muốn hỏi anh có muốn đi cùng hay không?”
“Xin lỗi, tôi có hẹn.” Lãnh đạm cự tuyệt, Tu Lập Hànhxoay người muốn đi.
“Có hẹn? Với ai? Ở đâu?” ( Em gái! Em tưởng em là ai?)Không cam lòng vì vậy mà bỏ cuộc, Vương Di Trăn lần nữa kéo hắn, hấp tấp kêulên: “ Nếu không chúng ta hai nhóm người cùng đi!”
Nàng cho nàng là gì của hắn? Làm sao lại làm ra bộdáng ‘đây-là-chuyện-hiển-nhiên’ đi hỏi chuyện của hắn? Tu Lập Hành từ trước đếngiờ tính tình trong trẻo lạnh lùng, rất xem trọng vấn đề riêng tư, trừ khi làngười thân vô cùng quen thuộc, hoặc là bạnbè, hắn mới có thể cho phép đối phương hỏi chuyện của mình,
Nhưng Vương Di Trăn là ai? Nghiêm túc mà nói, mẹ vàbác Vương còn chưa có kết hôn, giữa bọn họ quan hệ gì cũng không có, nàng tạisao lại làm như là rất thân thiết, thân đến nổi có thể quản đến trênđầu hắn?
Sắc mặt Tu Lập Hành trầm xuống, hoàn toàn không nểmặt, vừa nhanh vừa mạnh lần nữa hất tay nàng ra, ánh mắt rất là lạnh lùng. “Vương tiểu thư, đó là chuyện riêng của tôi, tôi nghĩ không cần thiết phải chitiết tỉ mỉ báo cáo cho cô, dù sao chúng ta không có quen thuộc như vậy!”
Bị mạnh tay hất ra, lại nghe hắn không khách khí giễucợt, Vương Di Trăn chỉ cảm thấy mình cơ hồ là mặt dán vào mông rồi, lập tức xấuhổ thành giận, hổn hển mắng: “ Ngươi kiêu căng cái gì? Nghĩ đến bộ dạng đẹp mộtchút, tất cả nữ nhân đều muốn ngươi sao? Có loại con trai như ngươi, ta xem mẹngươi cũng không phải loại tốt đẹp gì, ngày thường giả vờ ôn nhu hiền thục lừagạt ba ta, thật ra chính là hồ li tinh!”
( Nhẫn nại là vương đạo, nóng nảy là tặc đạo!)
Vốn là trong lòng cũng không hài lòng chuyện tình giàcủa ba mình, chẳng qua là sau lại biết Tu Lập Hành là con của người phụ nữ kiacho nên mới miễn cưỡng cho chút sắc mặt tốt, nhưng hôm nay bị hắn đối xử lạnhlùng như vậy, mở miệng ra giễu cợt, nàng trong cơn giận giữ liều mạng mắng lên,đem ý nghĩ thật sự về Tu Tú Dung nói ra, ý đồ muốn chọc tức Tu Lập Hành.
Vậy mà Tu Lập Hành chỉ hơi nhướn mày, ném ra ánh nhìnmiệt thị, như thể cảm thấy nàng căn bản không có tư cách khiến cho mình đánhtrả lại, không nói hai lời liền muốn quay đầu đi.
“Ngươi sẽ không sợ ta không đồng ý đề ba ta cưới mẹngươi sao?” Vương Di Trăn không cam lòng gọi theo bóng lưng hắn.
Nghe loại uy hiếp buồn cười này, Tu Lập Hành xoayngười cười lạnh. “ Cô cho rằng tôi sẽ để ý chuyện này sao? Bác Vương đã baonhiêu tuổi rồi, nếu ông ấy muốn kết hôn mới mẹ tôi, cô có thể cản sao? Hãy nói,có cô con gái không nói lí lẽ như cô, tôi còn không dám để mẹ mình gả vào nhàhọ Vương của các người!”
Hắn thốt ra lời này xong, một tràn vỗ tay mãnh liệtvang lên cộng thêm tiếng huýt sao nhiệt tình, mà nguồn gốc âm thanh chínhlà….Quả nhiên chính là “Kỳ Nhạc huynh đệ” sớm đã đứng một bên xem kịch vui.
“Tốt! Người anh em, nói thật hay nha!” Giang Hâm Kỳ vỗtay không ngừng, nhiệt tình cổ vũ.
“Đây chính là trong truyền thuyết nhịn nhục lâu ngàycuối cùng cũng bạo phát sao? Thật là hoàn toàn khiến người ta trơ mặt ra!”Giang Hâm Nhạc cảm động rơi lệ.
Thẳng đến lúc này, Tu Lập Hành mới phát hiện xung độtcủa bọn họ lần này đã khiến cho đông đảo đồng nghiệp chưa tan sở chú ý, màVương Di Trăn tựa hồ cũng nhận thấy được tình huống này, lập tức sắt mặt trắngbệch, cực độ khó chịu vội vả thoát đi.
Mắt thấy nàng chật vật rời đi, chúng đồng nghiệp cũngkhông có ý hỏi gì nhiều, chỉ có “Kỳ Nhạc huynh đệ” vui mừng như điên một phảimột trái đi lên—
“Người anh em, ngươi nói lần này người mới đến thửviệc là do ai chấm điểm?” Giang Hâm Kỳ khoát vai hắn, sờ sờ cằm cười tà khôngdứt.
“Đúng a! Ngươi nói xem là ái?” Vươn cánh tay từ bênkia đập lên vai hắn, Giang Hâm Nhạc háo hức muốn thảo luận.
Ai nha! Công ty bọn họ có quy định, chỉ cần có ngườimới đến, công ty sẽ giao cho một nhân viên tin cậy đi giám sát, âm thầm chấmđiểm, chờ ba tháng thử việc qua đi, công ty sẽ dựa theo bảng điểm mà quyết địnhcó giữ người hay không.
Bất quá giám sát viên này là bí mật, trừ cấp cao trongcông ty và người trong cuộc ra, ai cũng không được biết.
Đối với nhiệt tình bát quái của hai anh em, Tu LậpHành tức giận nói: “ Dù sao cũng không phải hai người các ngươi.”
“Sao ngươi lại biết không phải là chúng ta?” Giang HâmKỳ mờ ám cười, ánh mắt chiếu thẳng lên người hắn quan sát. “Trừ phi…”
“Giám sát viên chính là ngươi!” Hắc hắc cười quái dị,Giang Hâm Nhạc ăn ý mười phần điền vào chổ trống.
Lười phải trả lời, Tu Lập Hành quay đầu đi, “Kỳ Nhạchuynh đệ” thấy vậy hì hì đuổi theo.
“Ai nha! Đừng đi nhanh như vậy, chúng ta đi cùng đườngmà…”
“ Thật không nghĩ đến nhanh như vậy đã có thể đánh vàotrong nhà ta, ngươi cũng thật lợi hại…”
“Hắc hắc hắc..Nghe nói ba ta đang cầm chổi đợi ngươitrước nhà…”
Chương 10
Hôm nay không khí trong nhà họ Giang rất khẩntrương—-trong nhà, Giang Tâm Hồng ở trong phòng khách đi tới đi lui, thỉnhthoảng nghiêng đầu ngóng dài ra cửa sổ; ngoài cửa, một con gấu đen sắc mặt dữtợn tay trái cầm chổi quét nhà, tay phải cầm gậy bóng chày, khí thế hung hăngcanh giữ, dọa cho bọn nhỏ tan học về ngang khóc mếu máo, cũng dọa luôn một đámchó lớn hàng xóm nuôi.
Dừng một chút, nàng lôi kéo hắn, vừa kiên nghị lại vừaôn nhu nói tiếp: “ Mặc dù anh không cách nào lựa chọn cha của mình, nhưng lạicó thể lựa chọn nguyên tắc làm người cố chấp của riêng anh.”
Đúng a! Hắn không cách nào lựa chọn cha của mình,nhưng cũng có thể lựa chọn nguyên tắc làm người…Hắn đời này chỉ biết phụngdưỡng mẹ thật tốt, để cho người mẹ ngậm đắng nuốt cay nhiều năm của hắn đượctrải qua cuộc sống yên bình nhất.
Tâm tư ủ dột trầm ngưng rốt cục chậm rãi tan ra, TuLập Hành nhìn đến nụ cười thông hiểu và ủng hộ của nàng, nhất thời cảm thấytrong ngực có sợi lông vũ vờn qua, để cho tim của hắn vừa đau lại vừa tê dại,vừa nhột nhột, hận không thể đem nàng ôm thật chặc vào trong ngực, đem nàng nhậpvào trong cơ thể, mới có thể trấn an trái tim đang xôn xao.
Trên thực tế, hắn cũng làm như vậy thật.
“Lập…Lập Hành?” Giang Tâm Hồng bị cử động đột ngột củahắn dọa cho hết hồn, đợi đến nàng ý thức được mình đang bị ôm chặc trong ngực,trong mũi tràn đầy hơi thở nam tính thuộc về hắn thì lại bỗng dưng nhịp timtăng mạnh, mặt đỏ tới mang tai, tràn đầy xấu hổ.
“Anh…Ngô!” Vừa há mồm, đôi môi đỏ mọng đã bị một mảnhấm áp bao trùm, khiến nàng lần nữa không nói nên lời, trong đầu trống rỗng, chỉcó thể thật nhẹ phát ra tiếng rên rỉ.
Lòng tràn đầy kích động, Tu Lập Hành khó khăn tự kiềmchế tinh tế thưởng thức cánh môi đầy đặng, thật sâu liếm liếm mỗi một góc trongcái miệng nhỏ nhắn, cưỡng chế mà mãnh liệt đoạt đi tất cả ngọt ngào, cuồngnhiệt dây dưa, lửa nóng triền miên.
Cho đến không biết qua bao lâu, hai người rốt cục bởivì thiếu dưỡng khí mà thở hổn hển tách ra, trên mặt tràn đầy tình cảm mãnh liệtcòn chưa rút hết…
Nàng cùng hắn hôn môi…hôn môi…
Giang Tâm Hồng vừa thẹn vừa quẫn nghĩ tới, không nhịnđược che hai gò má nóng bừng, đối với nụ hôn đầu cảm giác rất là kích động, rấtlà kì diệu, cảm giác phi thường tốt đẹp.
Tu Lập Hành liếc thấy bộ dáng thẹn thùng đáng yêu củanàng, không nhịn được cười khẽ.
“Anh, anh cười cái gì?” Giang Tâm Hồng thẹn quá hóagiận, nhịn không được muốn đánh người.
Nhẹ nhàng cầm tay nàng đặt lên ngực mình, Tu Lập Hànhlần nữa ôm nàng vào lòng, trong cái trừng mắt hờn dỗi của nàng, hắn nâng lênkhóe miệng mỉm cười nói: “ Anh cười bởi vì vui vẻ nụ hôn đầu của mình cảm giácrất tốt, biểu hiện vô cùng giỏi.”
“Gì?” Giang Tâm Hồng kinh ngạc kêu lên một tiếng, cóchút không dám tin tưởng. “ Anh…Anh là nụ hôn đầu?”
Trời ạ! Cái này thật khó mà khiến người ta tin tưởng.
“Dĩ nhiên!” Tu Lập Hành nhướn mày, trong mắt tràn đầyý cười nhưng cũng vô cùng nghiêm túc. “ Anh vẫn luôn giữ mình trong sạch.” Chonên không gặp gỡ một nửa chân chính của mình, hắn tuyệt đối sẽ không làm loạn.
Lại là thật!
Giang Tâm Hồng nghẹn họng trân trối trừng hắn, lạithấy hắn hết sức ngay thẳng nhìn lại, nàng đột nhiên ngu ngơ cười, đối với việchắn chưa từng dính liếu tới nữ nhân khác, vẫn còn thân “đồng tử” thuần khiết màcảm thấy vui vẻ không thôi.
(Ta ngất ~.~)
(Bò dậy edit tiếp)
“Em cảm thấy chúng ta đúng là trời sinh một đối, vô cùngxứng đôi!” Hài lòng vỗ vỗ con gà tơ (Ngất tập 2), nàng cảm thấy mối tình đầucủa mình, nụ hôn đầu, về sau có lẽ còn có lần đầu kinh nghiệm lăn lộn trêgiường cũng sẽ cho người nam nhân trước mắt này, tuyệt đối là không có thiệtthòi.
A…..Hai người đều là lần đầu tiên, rất công bằng!
(Trên đầu ta có thật là nhiều quạ cạc cạc cạc bay vòngvòng 0o0)
Tu Lập Hành nghe ra ngụ ý của nàng, nhịn không đượcphốc cười, đem cô gái trong ngực ôm càng chặc hơn.
Trước kia luôn có người cười hắn có phúc không biếthưởng, cũng không biết là ‘ e thẹn’ cái gì, nhưng có lẽ là bị bối cảnh gia đìnhảnh hưởng, hắn không thích quan hệ nam nữ tùy tiện mà phức tạp, hơn nữa cho dùlà thật lòng thích cũng sẽ lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết để lui tới, nhưvậy hắn mới có thể muốn cùng đối phương có hành động thân mật.
Có lẽ, ở xã hộ hiện đại, loại tư tưởng cũ kỹ này rấtlà quái lạ, nhưng hắn vẫn cảm thấy như vậy rất tốt.
Trong ngõ nhỏ yên tĩnh, đèn đường mờ mờ, hai ngườilẳng lặng ôm nhau, không khí rất là ngọt ngào.
“Ai nha!” Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nàng kêu nhỏ,sau đó ngẩng đầu hỏi thăm, “ Ba anh muốn kiện anh bỏ rơi thân sinh, mà anh cũngkhông có ý định đưa tiền cho ông ấy, như vậy không phải sẽ phải ra tòa sao?”
“Cũng đi!” Tu Lập Hành cảm thấy đây không phải vấn đề.“ Tìm luật sư là được.” Hắn tình nguyện đem tiền thuê luật sư thay hắn lên tòaán, cũng không chịu cho người đàn ông đáng ghét kia.
Giang Tâm Hồng nghe vậy nhếch môi, cười đến rực rỡ. “Em biết một luật sư rất tốt, giới thiệu cho anh!”
Lại đến thứ sau, vừa lúc tan sở, Tu Lập Hành khônggiống ngày thường ngồi nán lại xem tư liệu, ngược lại rất nhanh thu thập xongbàn làm việc, chuẩn bị rời đi, bởi vì hắn có việc quan trong hơn phải làm.
“Tu đại ca, chờ một chút!”
Bổng dưng vang lên một giọng nói ngọt ngào, Tu LậpHành vốn định rời đi, quay đầu lại, quả nhiên thấy Vương Di Trănđuổi theo.
“ Vương tiểu thư, có chuyện gì sao?” Cố nén lại khôngkiên nhẫn, Tu Lập Hành lễ phép hỏi.
Trên thực tế, hắn đối với chuyện nàng từ “Tu tiên sinh” đổi thành “Tu đại ca” nghe thấy rấtkhông vừa lòng.
Từ vài ngày trước hai nhà ăn cơm xong, nàng liền bắtđầu gọi hắn như vậy, khiến cho đồng nghiệp trong công ty tò mò hỏi thăm.
Mà nàng giống như hận không thể khiến cho tất cả mọingười đều biết, khắp nơi kêu la, cho đến khi cả công ty đều biết bọn họ bởi vìngười lớn hai bên muốn kết hôn mà dính dáng quan hệ, thậm chí có người còn nóiloại quan hệ anh em không cùng huyết thống này rất nhanh sẽ biến thành loại ‘ra tay chính là cầm thú, mà không ra tay chính là không bằng cầm thú’. (trongtrường hợp này là ám chỉ gian tình á)
Đối với trêu chọc của mọi người, cộng thêm nàng thỉnhthoảng lại kêu một câu “Tu đại ca”, động một chút là lại thân cận lấy lòng, đềcho trong lòng hắn rất không thoải mái, nhưng ngại vì chuyện tình cảm của mẹ,cũng chỉ có thể hết sức lễ phép xa lánh.
“Tu đại ca, bằng vào quan hệ giữa hai nhà chúng ta,anh gọi tên em là tốt rồi, như thế nào còn gọi Vương tiểu thư, cảm giác thật làkhách sáo quá!” Ý đồ kéo gần quan hệ, Vương Di Trăn thân thiện cười nói.
Nghe thấy cậy, Tu Lập Hành từ chối cho ý kiến, thầnsắc như cũ lãnh đạm. “ Nếu không có việc gì, vậy xin phép đi trước.”
“Đợi một chút!” Nàng vội vàng kéo hắn.
Không quá cao hứng bị đụng chạm, Tu Lập Hành lãnh đạmgạt tay nàng ra, cau mày giận tái mặt, giọng nói có vẻ rất không nhịn được.“Rốt cục có chuyện gì?”
(Vật phẩm tư nhân, chỉ có Tiểu Mân tỷ mới được đụng J)
Vương Di Trăn từ nhỏ vốn xinh đẹp, thời đi học có mộtđống nam sinh đeo đuổi, nói cũng coi như là thiên chi kiêu nữ ( con cưng kiêungạo của ông trời), khó khăn lắm mới yêu thích một người lại bị lãnh đạm xacách, hôm nay hắn như là dầm trong tim nàng, làm cho nàng không khỏi ủy khuấtmột hồi, sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn miễn cưỡng kéo ra nụ cười, “ Buổi tốiem cùng mấy người bạn đi PUB, muốn hỏi anh có muốn đi cùng hay không?”
“Xin lỗi, tôi có hẹn.” Lãnh đạm cự tuyệt, Tu Lập Hànhxoay người muốn đi.
“Có hẹn? Với ai? Ở đâu?” ( Em gái! Em tưởng em là ai?)Không cam lòng vì vậy mà bỏ cuộc, Vương Di Trăn lần nữa kéo hắn, hấp tấp kêulên: “ Nếu không chúng ta hai nhóm người cùng đi!”
Nàng cho nàng là gì của hắn? Làm sao lại làm ra bộdáng ‘đây-là-chuyện-hiển-nhiên’ đi hỏi chuyện của hắn? Tu Lập Hành từ trước đếngiờ tính tình trong trẻo lạnh lùng, rất xem trọng vấn đề riêng tư, trừ khi làngười thân vô cùng quen thuộc, hoặc là bạnbè, hắn mới có thể cho phép đối phương hỏi chuyện của mình,
Nhưng Vương Di Trăn là ai? Nghiêm túc mà nói, mẹ vàbác Vương còn chưa có kết hôn, giữa bọn họ quan hệ gì cũng không có, nàng tạisao lại làm như là rất thân thiết, thân đến nổi có thể quản đến trênđầu hắn?
Sắc mặt Tu Lập Hành trầm xuống, hoàn toàn không nểmặt, vừa nhanh vừa mạnh lần nữa hất tay nàng ra, ánh mắt rất là lạnh lùng. “Vương tiểu thư, đó là chuyện riêng của tôi, tôi nghĩ không cần thiết phải chitiết tỉ mỉ báo cáo cho cô, dù sao chúng ta không có quen thuộc như vậy!”
Bị mạnh tay hất ra, lại nghe hắn không khách khí giễucợt, Vương Di Trăn chỉ cảm thấy mình cơ hồ là mặt dán vào mông rồi, lập tức xấuhổ thành giận, hổn hển mắng: “ Ngươi kiêu căng cái gì? Nghĩ đến bộ dạng đẹp mộtchút, tất cả nữ nhân đều muốn ngươi sao? Có loại con trai như ngươi, ta xem mẹngươi cũng không phải loại tốt đẹp gì, ngày thường giả vờ ôn nhu hiền thục lừagạt ba ta, thật ra chính là hồ li tinh!”
( Nhẫn nại là vương đạo, nóng nảy là tặc đạo!)
Vốn là trong lòng cũng không hài lòng chuyện tình giàcủa ba mình, chẳng qua là sau lại biết Tu Lập Hành là con của người phụ nữ kiacho nên mới miễn cưỡng cho chút sắc mặt tốt, nhưng hôm nay bị hắn đối xử lạnhlùng như vậy, mở miệng ra giễu cợt, nàng trong cơn giận giữ liều mạng mắng lên,đem ý nghĩ thật sự về Tu Tú Dung nói ra, ý đồ muốn chọc tức Tu Lập Hành.
Vậy mà Tu Lập Hành chỉ hơi nhướn mày, ném ra ánh nhìnmiệt thị, như thể cảm thấy nàng căn bản không có tư cách khiến cho mình đánhtrả lại, không nói hai lời liền muốn quay đầu đi.
“Ngươi sẽ không sợ ta không đồng ý đề ba ta cưới mẹngươi sao?” Vương Di Trăn không cam lòng gọi theo bóng lưng hắn.
Nghe loại uy hiếp buồn cười này, Tu Lập Hành xoayngười cười lạnh. “ Cô cho rằng tôi sẽ để ý chuyện này sao? Bác Vương đã baonhiêu tuổi rồi, nếu ông ấy muốn kết hôn mới mẹ tôi, cô có thể cản sao? Hãy nói,có cô con gái không nói lí lẽ như cô, tôi còn không dám để mẹ mình gả vào nhàhọ Vương của các người!”
Hắn thốt ra lời này xong, một tràn vỗ tay mãnh liệtvang lên cộng thêm tiếng huýt sao nhiệt tình, mà nguồn gốc âm thanh chínhlà….Quả nhiên chính là “Kỳ Nhạc huynh đệ” sớm đã đứng một bên xem kịch vui.
“Tốt! Người anh em, nói thật hay nha!” Giang Hâm Kỳ vỗtay không ngừng, nhiệt tình cổ vũ.
“Đây chính là trong truyền thuyết nhịn nhục lâu ngàycuối cùng cũng bạo phát sao? Thật là hoàn toàn khiến người ta trơ mặt ra!”Giang Hâm Nhạc cảm động rơi lệ.
Thẳng đến lúc này, Tu Lập Hành mới phát hiện xung độtcủa bọn họ lần này đã khiến cho đông đảo đồng nghiệp chưa tan sở chú ý, màVương Di Trăn tựa hồ cũng nhận thấy được tình huống này, lập tức sắt mặt trắngbệch, cực độ khó chịu vội vả thoát đi.
Mắt thấy nàng chật vật rời đi, chúng đồng nghiệp cũngkhông có ý hỏi gì nhiều, chỉ có “Kỳ Nhạc huynh đệ” vui mừng như điên một phảimột trái đi lên—
“Người anh em, ngươi nói lần này người mới đến thửviệc là do ai chấm điểm?” Giang Hâm Kỳ khoát vai hắn, sờ sờ cằm cười tà khôngdứt.
“Đúng a! Ngươi nói xem là ái?” Vươn cánh tay từ bênkia đập lên vai hắn, Giang Hâm Nhạc háo hức muốn thảo luận.
Ai nha! Công ty bọn họ có quy định, chỉ cần có ngườimới đến, công ty sẽ giao cho một nhân viên tin cậy đi giám sát, âm thầm chấmđiểm, chờ ba tháng thử việc qua đi, công ty sẽ dựa theo bảng điểm mà quyết địnhcó giữ người hay không.
Bất quá giám sát viên này là bí mật, trừ cấp cao trongcông ty và người trong cuộc ra, ai cũng không được biết.
Đối với nhiệt tình bát quái của hai anh em, Tu LậpHành tức giận nói: “ Dù sao cũng không phải hai người các ngươi.”
“Sao ngươi lại biết không phải là chúng ta?” Giang HâmKỳ mờ ám cười, ánh mắt chiếu thẳng lên người hắn quan sát. “Trừ phi…”
“Giám sát viên chính là ngươi!” Hắc hắc cười quái dị,Giang Hâm Nhạc ăn ý mười phần điền vào chổ trống.
Lười phải trả lời, Tu Lập Hành quay đầu đi, “Kỳ Nhạchuynh đệ” thấy vậy hì hì đuổi theo.
“Ai nha! Đừng đi nhanh như vậy, chúng ta đi cùng đườngmà…”
“ Thật không nghĩ đến nhanh như vậy đã có thể đánh vàotrong nhà ta, ngươi cũng thật lợi hại…”
“Hắc hắc hắc..Nghe nói ba ta đang cầm chổi đợi ngươitrước nhà…”
Chương 10
Hôm nay không khí trong nhà họ Giang rất khẩntrương—-trong nhà, Giang Tâm Hồng ở trong phòng khách đi tới đi lui, thỉnhthoảng nghiêng đầu ngóng dài ra cửa sổ; ngoài cửa, một con gấu đen sắc mặt dữtợn tay trái cầm chổi quét nhà, tay phải cầm gậy bóng chày, khí thế hung hăngcanh giữ, dọa cho bọn nhỏ tan học về ngang khóc mếu máo, cũng dọa luôn một đámchó lớn hàng xóm nuôi.
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
308/3056