watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full

Lượt xem :
g Mộc Bác Nhất chết tâm.

"Vậy làm sao bây giờ?" Đống lão nhân kia thế nào cố chấp như vậy? Bất quá chính là đi cùng người khác trong đống nhiều phụ nữ son phấn lẫn vào tới lẫn vào đi , lại muốn đem công ty đạp đổ?

Thật là giặc Oa lòng dạ hẹp hòi !

"Về điểm này, cha tôi có nói lên biện pháp giải quyết, vốn là Đằng Mộc Bác Nhất cũng tiếp nhận, nhưng là. . . . . ." Sa cũng Thêm muốn nói lại thôi.

"Nhưng là như thế nào đây?" Đinh Tiểu Ưu càng thêm buồn bực.

"Sa Dã Gia nói, sợ rằng sẽ mạo phạm đến Tiểu Ưu tiểu thư." Sa Dã Gia đột nhiên trở nên dị thường khách khí.

Mới là lạ! Mới vừa cũng đã mạo phạm đến điểm cao nhất rồi, hiện tại mới đột nhiên giả bộ khách khí, nói rõ chính là nơi đây không bạc Ba trăm lượng.

Muốn cướp đàn ông liền trực tiếp nói!

Phương thức nói chuyện ngoặt đông ngoặt tây cong cong bây giờ có đủ thảo dân chán ghét như vậy, hại tôi không muốn làm cho Sa Dã Gia tiểu thư này vừa lòng đẹp ý .

Đinh Tiểu Ưu len lén mắng ở trong lòng, trên mặt vẫn như cũ treo mỉm cười.

Một lát sau, Đinh Tiểu Ưu mới mạn điều tư lý thuyết: "Sa Dã Gia tiểu thư là không phải là cho là tôi cũng nên rời khỏi Đằng Mộc Bác Nhất?"

"Sa Dã Gia không dám có ý này." Sa Dã Gia lúc này lại bày ra một bộ dạng phụ nữ truyền thống Nhật Bản ủy khuất.

Giả bộ thật hay ── Không dám có liền bày tỏ có sao! Đinh Tiểu Ưu ở trong lòng làm ác phải gần chết.

Đinh Tiểu Ưu suy tư một hồi, mới chậm rãi mở miệng.

"Về điểm này. . . . . ."

Đây cũng không phải là tình huống mất nước mất chủ quyền, cuối cùng dây dưa mãi tiễn được Sa Dã Gia, Đinh Tiểu Ưu xoa xoa đầu gối phát đau vì ngồi lâu.

Hô. . . . . phụ nữ Nhật Bản thật đúng là không dễ làm, mới bất quá quỳ một cái mà thôi, đầu gối liền hồng thành như vậy!

Mà cô cũng không có cơ hội nghỉ ngơi, bởi vì Đằng Mộc Bác Nhất vừa tiếp khách về lại tới

"Nghe nói Sa Dã Gia tìm đến em?"

"Đúng vậy!" Đinh Tiểu Ưu gật đầu.

Cô mới không muốn giấu giếm chuyện này đâu!

Dù sao Sa Dã Gia lại không nói không thể nói, nói ra sẽ không có cái gì quá không được đi!

"Cô ta có nói cái gì kỳ quái sao?" Đằng Mộc Bác Nhất không yên lòng hỏi.

Nhìn Tiểu Ưu như vậy không quan tâm, phải là ứng phó rất khá đi!

Nhưng là nghĩ đến Sa Dã Gia luôn tự cho mình là nữ chủ nhân Đằng Mộc gia tương lai, hắn vẫn có chút lo lắng người phụ nữ yêu mến của mình sẽ bị tổn thương.

"Giới thiệu gia tộc lịch sử của anh, anh cảm thấy có tính hay không kỳ quái?" Đinh Tiểu Ưu ngẩng đầu lên, cười đến bình tĩnh hỏi ngược lại.

Cô thuận tiện nâng cao đầu gối đỏ của mình lên, đối với Đằng Mộc Bác Nhất vừa so sánh, ám hiệu gã đàn ông vội vàng tới đây hảo hảo mà

giúp cô xoa bóp.

Tiếp thu được tin tức của cô gái nhỏ, Đằng Mộc Bác Nhất ngồi xuống ghế ngựa ôn nhu giúp cô xoa nắn đầu gối."Như vậy em cảm thấy nhàm chán sao?"

"Ừ, có chút rầy rà." Đinh Tiểu Ưu nháy mắt to vô tội lại xinh đẹp , cố làm khổ não nói.

"Anh cũng cảm thấy như vậy." Đằng Mộc Bác Nhất gật gật đầu.

Từ nhỏ, hắn đã phải nhớ vinh dự của gia tộc cùng lịch sử đã lâu , cửu nhi cửu chi, cái bối cảnh lịch sử vĩ đại của gia tộc trở thành một tấm áo nặng nề trên vai hắn.

"Bất quá rất khó tin tưởng, anh lại dám cứ như vậy chạy đi khi kinh kỷ nhân!" Nhìn người đàn ông đang giúp mình dịu dàng xoa đầu gối, Đinh Tiểu Ưu đột nhiên cảm giác được một dòng nước ấm hạnh phúc bao quanh lẫn nhau.

"Bởi vì quá buồn bực." Đằng Mộc Bác Nhất nhàn nhạt trả lời.

Đối với rất nhiều người mà nói chuyện anh đã làm là phản nghịch, phản bội, nhưng với anh lúc đó mà nói đây chẳng qua là một loại kháng cự, đối với gia tộc huy hoàng sâu xa có một loại chống đối mà thôi.

"Vậy bây giờ trở lại trông coi xí nghiệp gia tộc không buồn bực sao?"

"Kia không giống nhau."

"Có ý gì?"

"Trước kia không có người để cho anh quan tâm, anh muốn như thế nào liền như thế; hiện tại có em, anh muốn cho em cuộc sống tốt đẹp." Đằng Mộc Bác Nhất vừa nhấc ngẩng đầu lên, kiên định đem tâm ý của mình truyền đạt cho Đinh Tiểu Ưu biết.

Hốc mắt cảm thấy một hồi cảm giác nong nóng gai gai, Đinh Tiểu Ưu đột nhiên không biết nên nói cái gì cho phải.

Thì ra là hắn đối với cô dụng tâm sâu như vậy. . . . . .

Cô vẫn không dám hy vọng xa vời giữa hai người sẽ có thiên trường địa cửu, mặc dù cô cùng Đằng Mộc Bác Nhất trao đổi vô số lần ngọt ngào, nhưng với cô mà nói tất cả chưa đủ chân thiết đến độ có thể cho rằng điều này trở thành sự thật.

Hôm nay nghe hắn tỏ tình, cô mới chợt nhận ra rằng mình thật rất yêu người đàn ông Đằng Mộc Bác Nhất này!

Yêu đến hi vọng có thể cùng người đàn ông này gần nhau cả đời. . . . . .

"Em hẳn là biết anh vẫn luôn nghiêm túc." Đằng Mộc Bác Nhất ôn nhu nhìn người đẹp.

"Em yêu anh." Đinh Tiểu Ưu cầm bàn tay của hắn đặt ở trên đầu gối cô, thật lòng chân thành nói ra.

"Anh cũng yêu em như vậy." Đằng Mộc Bác Nhất mỉm cười.

Tình yêu mặc dù nhẹ nhàng, lúc phát sinh không có kinh thiên động địa, cũng không phải tia lửa ma sát trong nháy mắt bắn ra, chẳng qua là

lúc lần đầu đầu tiên nhìn, hai người cảm giác thứ gì đó như có như không tồn tại, quẩn quanh trong ngực mà thôi.

Vậy mà trải qua tháng ngày ở chung, tình yêu này đã có thể so với Thiên Lôi câu động địa hỏa kích tình, nhiều phần tin đổ thừa cùng tương tri tương tích.

Vào giờ phút này, Đinh Tiểu Ưu rất xác định ── trừ người người đàn ông trước mắt này, cô cả đời này rất khó đối với người đàn ông thứ hai động lòng như thế.

Về phần thành kiến của cô, cũng trong một khắc này không còn sót lại chút gì.

Yêu chính là yêu, còn phải có lý do gì, nguyên nhân, kiên trì, hay là hoài nghi đây?

Cô chính là yêu người đàn ông này, Đằng Mộc Bác Nhất.

Phảng phất tâm linh tương thông, Đằng Mộc Bác Nhất có thể hiểu tâm tình của cô bây giờ, vì vậy hai người tràn đầy cảm động nhìn lẫn nhau một hồi lâu.

Buổi sáng xuống giường, Đinh Tiểu Ưu đột nhiên phát hiện mình trở nên béo lại có triệu chứng buồn nôn.

Sẽ không phải là ──

Đinh Tiểu Ưu trong long ngẩn ngơ, tâm lập tức loạn như ma.

“Tiểu thư, làm sao vậy?” Phát hiện Đinh Tiểu Ưu hôm nay tựa như có điểm không yên lòng, Kỷ Tử tò mò hỏi.

“Không có gì. Chỉ là tôi muốn mua một ít đồ, không cần đi theo giúp tôi.” Đinh Tiểu Ưu tỏ vẻ vô sự thông báo.

Thông báo với Kỷ Tử xong, Đinh Tiểu Ưu liền lấy cớ đi ra ngoài mua que thử thai, thuận tiện ở bên ngoài – tiệm cà phê thử nghiệm.

Hai giờ sau, Đinh Tiểu Ưu cầm một ly Hồng trà nhục quế, ngồi ở trong quán cà phê ngẩn người.

Thật sự mang thai ……..

Làm sao bây giờ? Trong lòng cô trăm mối cảm xúc ngổn ngang, không hiểu được chính mình nên vui hay nên buồn.

Thực lòng cô không để ý lời nói của Sa Dã Gia…., bởi vì cô cho rằng chỉ cần cô cùng Đằng Mộc Bác Nhất cùng một chỗ, có khó khăn gì cũng không cần sợ hãi.

Người đàn ông này có đầy đủ năng lực bảo hộ cô, nhưng điều kiện tiên quyết là ── chỉ có hai người bọn họ cùng chung một chỗ.

Nhưng hiện tại ….. cô đột nhiên lại làm mẹ rồi!

Trong bụng có tiểu sinh mệnh tồn tại, sẽ làm suy nghĩ của cô đột biến, bản năng người mẹ làm cô lấy đứa nhỏ làm điểm xuất phát.

Đã nhiều ngày cũng không nghe Đằng Mộc Bác nói chuyện giải quyết vấn đề của xí nghiệp gia tộc, như vậy rốt cuộc mọi chuyện diễn ra như thế nào rồi? Cục cưng của cô sau khi sinh có thể hay không phải lo ngại chuyện cơm áo?

Cô có thể tiếp tục làm tiểu phu nhân hạnh phúc không phải lo củi gạo dưa muối tương dấm sao?

Lập tức, tâm tư của cô hỗn loạn không thôi. Ngay cả chuyện có nên nói cho Đằng Mộc Bác Nhất biết chuyện cô mang thai hay không cũng không chú ý.

Trong thư phòng Đằng Mộc Gia ──

“Thiếu gia, vùng đồng hoang gia tộc bắt đầu có hành động.” Vẻ mặt ngưng trọng Cung Bổn báo cáo.

Ở ngoài mặt Cung Bổn chính là quản gia, kỳ thực hắn là trợ thủ đắc lực nhất của Đằng Mộc Bác Nhất.

Không thể tưởng tượng được Vùng hoang gia thật sự không sợ chết, không thể dựa vào việc gả con gái để nâng cao địa vị xã hội lại nghĩ ra phương pháp thu mua các nguyên lão của tập đoàn Đằng Mộc, muốn dùng phương thức cường nghạnh này ép thiếu gia gật đầu cưới Sa Dã Gia.

Xem ra, vùng đồng hoang gia tộc cùng các nguyên lão tham tiền đã sắp chết đến nơi.

“Có cái động tác gì?” Đằng Mộc Bác Nhất đạm mạc hỏi.

Hắn căn bản không quan tâm vùng đồng hoang ngu ngốc đó đang làm gì, hắn chỉ muốn biết thời cơ bọn họ động thủ, để mau đuổi đám não heo đó đi. Cùng chơi với bọn họ trò chơi này lâu như vậy rồi, bây giờ cũng nên là thời điểm động thủ thu thập hết.

Đám lão già này sống an nhàn quá lâu, cư nhiên đem việc trông nom hắn làm thành việc của bọn họ! Còn bên ngoài nơi nơi nói xấu Tiểu Ưu, đem Tiểu Ưu nói thành xuất thân đê tiện, là người đàn bà hư đốn…… thật là đáng chết!

Thiên đường có lối không đi, địa ngục không lối lại vào!

Tốt lắm!

“Ngoài việc rút hết tài chính, bọn họ còn hướng tòa soạn báo để lộ thông tin Đằng Mộc xí nghiệp đang gặp nguy cơ, đồng thời cũng công khai công kích tiểu thư Tiểu Ưu……”

“Hành động.” Đằng Mộc Bác Nhất lạnh lùng ra lệnh.

Giờ khắc này, Đằng Mộc Bác Nhất đứng đây không hề mang ấn tượng hòa nhã tôn quý như dĩ vãng, ngược lại giống như ác ma đến từ địa ngục, tùy thời điểm có thể đại khai sát giới, đem tất cả người thương tổn Đinh Tiểu Ưu diệt trừ không sót một mống!

Gần đây, cho dù cô không nói ra miệng nhưng Đằng Mộc Bác Nhất cũng biết lo lắng của cô. Vốn chỉ đơn giản muốn bắt chiếm cô ấy cho riêng mình mình dùng, không hề quan tâm đến ánh mắt của người bên ngoài, cũng không có lo lắng đến việc cô có thể hay không đối mặt với việc bị xa lánh, kết quả chính là đổi lấy ánh mắt người phụ nữ yêu quý những ngày gần đây thỉnh thoảng xuất hiện nỗi buồn…..

“Giết không tha?” Cung Bổn lần nữa xác nhận.

Nếu thiếu gia có ý định không buông tha bất kỳ một người nào tham dự vào chuyện này, như vậy chỉ sợ là phải đuổi cùng diệt tận, khiến cho đám người này không có cơ hội trả đũa lần nữa.

“Đúng.” Lúc này đem đám người chướng mắt đuổi đi hết, anh sẽ nhanh chóng cưới được Tiểu Ưu.

“Dạ .”

Thở dài, Đằng Mộc Bác Nhất đối với Cung Bổn phân phó: “Đi tuyên bố tin tức nói Tập đoàn Đằng Mộc gia gặp chuyện phải đóng cửa.”

Một khi tuyên bố tin tức này ra, nhất định sẽ có rất nhiều lão tặc hiện thân, đến lúc đó là có thể sớm thu thập tốt chứng cứ, đem bọn lão nhân giấu đầu lòi đuôi một mẻ bắt hết.

“Dạ”

Lúc này, Đằng Mộc Bác Nhất không dự đoán được Đinh Tiểu Ưu đang đứng ngoài thư phòng. Cô không có nghe được toàn bộ nội dung, chỉ nghe thấy tập đoàn Đằng Mộc muốn đóng cửa…..

Đứng ngoài cửa, lòng cô không ngừng chùng xuống.

Tập đoàn đóng cửa?

Sao lại đến tình huống như thế này?

Là vì sự tồn tại của cô mới đưa đến kết quả này sao?

Nếu cô không ở đây, sự tình có phải hay không sẽ có chuyển biến?

Không có vào thư phòng tìm Đằng Mộc Bác Nhất, Đinh Tiểu Ưu lén lút ở trong lòng làm quyết định, sau đó xoay người rời đi…………

Chương 8
Hai năm sau, tại Đài Loan.

“Ô ô ………….. không thể tưởng tượng được Tiểu Ưu nhà chúng ta nghỉ làm, lại có đứa trẻ nha.” Liễu Tâm Tâm uống nhẹ hớp trà, lành lạnh nói.

Nói xong còn liếc nhìn người phụ nữ trước mặt – Đinh Tiểu Ưu.

Người phụ nữ này thật là vô cùng thiếu suy nghĩ, thậm chí ngay cả lời nhắn cũng không để lại liền biến mất hai, ba năm, nếu không phải lần này trên đường gặp lại, cô cho là bạn tốt của mình đã biến mất rồi!

Tiểu Ưu biến mất lâu như vậy, không nghĩ tới gặp lại, cư nhiên đã trở thành mẹ trẻ con rồi! Cả kết hôn cũng không nói với cô, uổng phí giao tình của các cô trước kia tốt như vậy. . . . . .

"Trong khoảng thời gian ngắn cũng nói không rõ ràng được." Biết bạn tốt trong lòng đang thầm oán cái gì, Đinh Tiểu Ưu thản nhiên cười đáp.

Lúc trước rời khỏi Đằng Mộc gia trở về, cô cũng không có cùng những người khác liên lạc, lén lút quay về Đài Loan dưỡng thai.

Duy nhất liên lạc , chính là người đang than chính mình lâu rồi chưa liên lạc. . . . . .

"Đừng tưởng rằng như vậy là có thể tránh được một kiếp! Lời nhắn thì sao
<<1 ... 8910
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
189/287