watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Mối Lương Duyên Trời Đánh-full

Lượt xem :
đớn nóng rát, khiến cho cô không chịu đựng nổi. Ngay giây sau, nước mắt đã tuôn trào khỏi bờ mi.

Gần như đồng thời, tầm nhìn của cô bị ngăn lại bởi một cánh tay, tiếp đó tiếng “bốp” vang lên. Người phụ nữ kia ôm mặt lại, kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Vũ Ngang đang đứng chặn phía trước.

Dưới ánh đèn cao áp, khuôn mặt xinh đẹp của Tạ Tĩnh Nghi xuất hiện vết bàn tay năm ngón. Viên Nhuận Chi cứng đờ cả người lại, ôm lấy khuôn mặt, nhìn Kỷ Vũ Ngang bằng ánh mắt không dám tin vào sự việc diễn ra trước mắt.

Kỷ Ngôn Tắc đang đi khắp nơi tìm Viên Nhuận Chi, vừa hay đứng bên cạnh đài phun nước, cũng nhìn thấy cảnh tượng lúc này, bất giác dừng chân lại,không tiến thêm về phía trước.

Tạ Tĩnh Văn vẫn luôn bám riết lấy anh từ nãy đến giờ nhìn thấy chị mình bị đánh, lập tức chạy lại gần, chỉ vào mặt Kỷ Vũ Ngang thét lớn: “Kỷ Vũ Ngang, anh to gan lớn mật thật, dám ra tay đánh chị tôi?”.

Ánh mắt đáng sợ của Tạ Tĩnh Nghi chăm chăm về phía Viên Nhuận Chi, như thể muốn bóp chết cô đi.

“Là cô ta đã đánh Chi Chi trước”. Giọng nói của Kỷ Vũ Ngang lạnh lẽo mà vô tình.

“Anh tưởng tôi bị mù hay sao? Rõ ràng tôi nhìn thấy anh đang ôm cô ta. Anh dám lén lút hẹn hò cùng người phụ nữ này sau lưng chị gái tôi với em họ anh. Bây giờ xảy ra chuyện này, anh lại còn đứng ra bảo vệ cô ta, đánh chị gái tôi hay sao? Còn hai tháng nữa là hai người đã kết hôn rồi, tại sao anh lại dám làm ra những chuyện như thế này chứ? Anh cho rằng, anh là cái gì chứ? Nếu như không phải chị gái tôi bằng lòng gả cho anh, anh tưởng rằng mình có thể diễu võ giương oai trong nhà họ Kỷ sao?”. Tạ Tĩnh Văn đưa tay vuốt lên khuôn mặt của Tạ Tĩnh Nghi, rồi thốt lên: “Chị à, chị không sao chứ?”.

Tạ Tĩnh Nghi bất giác lùi lại phía sau, nước mắt uất ức không ngừng tuôn trào khỏi bờ mi.

Kỷ Vũ Ngang nhìn Tạ Tĩnh Nghi, cười nhạt rồi nói: “Tôi là cái gì sao? Hừm, nếu như đã chê bai tôi, tại sao còn đính hôn cùng tôi chứ? Tôi cũng chẳng hề cầm dao kề lên cổ cô, thưa Tạ đại tiểu thư”. Mấy chữ “Tạ đại tiểu thư” bộc lộ rõ sự mỉa mai khinh rẻ.

Kỷ Vũ Ngang chẳng những không giải thích, ngược lại còn thêm dầu vào lửa. Viên Nhuận Chi biết rằng mình bị lôi vào chuyện thị phi, đột nhiên lại bị hai chị em nhà họ Tạ hiểu lầm đến mức độ này, dù có giải thích cũng chẳng thể làm rõ mọi chuyện ngay được.

Cô đưa tay lên gạt nước mắt, nhỏ nhẹ lên tiếng: “Tôi với Kỷ Vũ Ngang chỉ đang nói chuyện, có tin hay không tùy mấy người”. Cô lại quay sang nói với Kỷ Vũ Ngang: “Thật ngại quá, em đi trước đây!”.

Tạ Tĩnh Văn nhanh chân chặn phía trước mặt Viên Nhuận Chi, chỉ thẳng vào mặt cô rồi mắng: “Cô còn muốn đi đâu chứ? Nói chuyện sao? Có người vừa nói chuyện vừa ôm ấp nhau như hai người sao? Cô là con đàn bà không biết liêm sỉ, quyến rũ anh A Tắc đã đành, bây giờ không buông tha cả anh rể tương lai của tôi. Hôm nay tôi nhất định phải bóp nát cô, xem cô có hiện nguyên dạng con hồ ly tinh hay không?”.

Nói xong, Tạ Tĩnh Văn liền đưa tay về phía Viên Nhuận Chi.

Ngay vào lúc Tạ Tĩnh Văn đang định tấn công Viên Nhuận Chi, cô liền bị chặn lại.

Cô vừa nhìn thấy Kỷ Ngôn Tắc lập tức thét lên: “Anh A Tắc, anh cũng nhìn thấy tất cả rồi đấy, tại sao anh có thể chấp nhận một người phụ nữ sáng một anh, chiều một anh thế này chứ?”.

Kỷ Ngôn Tắc nắm chặt cổ tay Tạ Tĩnh Văn rồi lạnh lùng lên tiếng: “Chuyện của tôi không cần người khác phải lắm lời”.

Anh quăng mạnh bàn tay của Tạ Tĩnh Văn sang một bên, rồi quay sang Viên Nhuận Chi, vô cùng bình tĩnh, cầm lấy bàn tay cô đang ôm lấy mặt, nắm chặt lại.

Khoảnh khắc anh nắm chặt lấy bàn tay cô, nước mắt của Viên Nhuận Chi tuôn ra không ngừng.

Anh bình thản lên tiếng: “Đi thôi”.

Kỷ Vũ Ngang đưa tay chặn lấy Viên Nhuận Chi, mỉm cười nhìn cô rồi nói: “Cám ơn em nhiều lắm. Có thời gian rảnh em đến gặp mẹ anh được không? Mấy hôm nay, mỗi lần phát bệnh, mẹ anh vẫn thường nhắc tới em đấy!”.

Viên Nhuận Chi ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn anh một cách kinh ngạc.

Anh ra hiệu liên lạc qua điện thoại sau, mỉm cười nói với cô: “Anh đợi điện thoại của em đấy!”.

Viên Nhuận Chi còn chưa kịp phản ứng, anh liền quay người rời khỏi chỗ này trước.

Kỷ Ngôn Tắc bất giác nắm chặt tay cô hơn nữa, mạnh mẽ đến mức kinh người.

Viên Nhuận Chi ngước mắt nhìn anh, nghẹn ngào lên tiếng: “Mau đưa em đi”.

Kỷ Ngôn Tắc không nói tiếng nào, kéo cô nhanh chóng rời khỏi, để mặc cho Tạ Tĩnh Văn đứng phía sau thét lên đầy tức giận.

Chương 16: Động lòng
Bước vào đại sảnh, Kỷ Ngôn Tắc liền dặn dò lễ tân mang theo một ít đá lạnh lên tầng trên, sau đó kéo Viên Nhuận Chi đi thẳng lên phòng khách tầng ba.

Cửa vừa đóng lại, Kỷ Ngôn Tắc đanh mặt lại nhìn Viên Nhuận Chi chằm chằm.

Viên Nhuận Chi nhìn thấy anh đột nhiên giơ tay lên, trong lòng cảm thấy sợ hãi, ôm lấy bên má vừa bị ăn tát khi nãy bất giác lùi về phía sau vài bước. Cô bắt đầu nức nở, giơ bàn tay còn lại lên, nắm chặt lại rồi nói với anh: “Anh… anh mà dám đánh tôi, tôi… tôi sẽ đánh trả đấy!”.

Kỷ Ngôn Tắc không đáp lại, im lặng bước lại gần cô rồi nhanh chóng đưa tay đặt dưới cằm, nhìn vết bàn tay năm ngón in trên má cô, bất giác cau chặt đôi mày. Anh đưa tay nhẹ nhàng chạm vào phần má cô, cô đau đớn run người lên, hít một hơi thật sâu.

Anh nói một cách mỉa mai: “Sưng lên trông như đầu heo, em tự soi gương đi!”.

Cô quay người lại, nhìn mình trong chiếc gương treo trên tường, nửa bên mặt vừa đỏ vừa sưng, vết bàn tay năm ngón hiện rõ, thật chẳng khác nào đầu heo. Cô mím chặt môi, trong lòng thầm nguyền rủa Tạ Tĩnh Nghi, tại sao lại ra tay nặng thế! Cô thật sự cảm thấy uất ức, tức giận vô cùng, rõ ràng chẳng hề xảy ra chuyện gì, vậy mà vô duyên vô cớ ăn tát, quả nhiên là không nên dính vào mấy anh chàng đẹp trai vẫn hơn.

Thông qua tấm gương, cô lén liếc qua chỗ Kỷ Ngôn Tắc đang đứng phía sau lưng mình, khuôn mặt tuyệt vời, hoàn mỹ đó lạnh lùng khiến người ta hoảng sợ, khiến người cô rụt sang một bên.

Đàn ông đẹp trai, đúng là một loại động vật đáng sợ…

Kỷ Ngôn Tắc ngước mắt lên nhìn nét mặt ngớ ngẩn của cô, lập tức lườm cho một cái.

Lúc này, tiếng chuông vang lên, anh bước ra mở cửa. Đó là nhân viên phục vụ mang một khay đá lạnh lên.

Anh tiện thể lấy chiếc khăn mặt trong buồng tắm, bọc số đá lạnh rồi bước tới trước mặt Viên Nhuận Chi, khẽ chườm lên mặt cô. Viên Nhuận Chi đau quá thét lớn lên: “Á, đau quá! Nhẹ tay thôi, nhẹ tay thôi!”.

“Bây giờ mới biết kêu đau sao? Tại sao trước đó em không nói cho tôi biết? Đã dặn trước em đừng có dây vào anh ấy, tất cả đều chẳng khác gì đàn gảy tai trâu”. Ngữ khí của anh nghe ra có phần bực bội, có điều bàn tay đã nhẹ nhàng hơn trước.

Viên Nhuận Chi bĩu môi, uất ức trả lời lại: “Anh ấy uống rượu say, nôn mửa bên cạnh chiếc cây. Tôi đâu thể coi như không nhìn thấy được chứ? Ai mà biết được sau đó anh ấy vô duyên vô cớ ôm chầm lấy tôi?”.

Anh lại càng tức giận hơn: “Uống rượu say? Tại sao em lại thích dính chặt vào mấy người đàn ông uống rượu say thế hả? Người ta ôm em là em cho người ta ôm thỏa sức sao? Em còn có đầu óc, trí tuệ gì không thế?”.

“Anh nói lăng nhăng gì thế? Anh tưởng ai cũng cầm thú giống như anh sao? Không cần anh phải chườm đá giúp tôi nữa!”. Cô tức giận giật lấy chiếc khăn bọc đá, vẫn chưa thấy hả giận, lại quay sang hét vào mặt anh: “Anh ấy uống say là bởi vì trước khi buổi tiệc này diễn ra, anh ấy đã nghe thấy hết đoạn đối thoại giữa anh và ông ngoại”.

Kỷ Ngôn Tắc nhìn cô đầy nghi hoặc, nét mặt hơi biến đổi, đôi mắt màu hổ phách khẽ nheo lại, màu sắc đôi mắt cũng theo đó mà đậm hơn.

Im lặng một hồi lâu, anh đoạt lại chiếc khăn mặt kia, dịu dàng chườm lên bờ má sưng đỏ của cô rồi lên tiếng: “Anh ấy… đã nói gì với em?”.

Cô mím chặt môi, đem tất cả nội dung đoạn nói chuyện ở trên tầng ba cùng với những lời thổ lộ tâm sự của Kỷ Vũ Ngang cùng với cả câu chuyện về bố mẹ của anh nói ra toàn bộ.

“Vốn dĩ mọi chuyện vẫn bình thường, đột nhiên anh ấy nói muốn ôm tôi một cái, tôi còn chưa kịp phản ứng lại thì anh ấy đã ôm tôi vào lòng, còn nói tôi rất giống người bạn cũ của mình. Bởi vì câu chuyện trước đó, tôi cũng đành tốt bụng, an ủi, vỗ về anh ấy. Ai mà ngờ được đúng lúc ấy thì Tạ Tĩnh Nghi lại xuất hiện”. Cô lại tiếp tục than thở, thật sự là xui tận mạng, đen tới số.

Nghe được lời giải thích của cô, Kỷ Ngôn Tắc đột nhiên cảm thấy mọi tức giận đã tan biến hết. Anh vẫn dịu dàng chườm đá cho cô, rồi hỏi thêm: “Anh ấy nói với em nhiều thế cơ à?”.

“Ừm”. Cô gật đầu, đột nhiên nghĩ tới câu Kỷ Vũ Ngang nói ngưỡng mộ Kỷ Ngôn Tắc, thế là lại nói thêm: “Anh ấy còn nói, anh ấy rất ngưỡng mộ anh”.

“Ngưỡng mộ tôi?”. Anh bật cười thành tiếng. “Tôi thì có cái gì đáng để ngưỡng mộ chứ?”.

“Đúng thế! Có quỷ mới biết anh có cái gì đáng để người khác ngưỡng mộ!”. Cô liền bĩu môi khinh rẻ, sau đó nói thêm: “Buổi tối hôm nay, khi Vũ Ngang chống tay lên thân cây nôn mửa, thật sự khiến cho người khác đau lòng, thương xót. Bị ông nội mình nói những lời như vậy, làm sao có thể dễ chịu được chứ? Không sầu muộn mới lạ ấy! Nói đi cũng phải nói lại, rốt cuộc anh ấy có phải người nhà họ Kỷ các anh không?”.

“Ừm, đúng vậy. Chỉ có điều vì chuyện bác tôi nên ông ngoại vẫn luôn đau đáu trong lòng, lúc nào cũng thích gây khó dễ cho anh ấy mà thôi”. Anh chăm chú nhìn vào khuôn mặt bé xinh của cô, đưa tay sờ nhẹ chiếc cằm của cô, bất giác lên tiếng: “Anh ấy… chỉ nói chuyện của bố mẹ anh ấy, với bảo em trông giống người bạn cũ của mình thôi sao?”.

“Ừm”. Cô gật đầu khẳng định.

“Vậy thì… anh ấy có nói với em rằng trông em giống với người bạn thế nào của anh ấy không?”.

Cô ngước mắt nhìn anh đầy tò mò: “Như vậy có nghĩa là gì?”.

Anh khẽ cau mày lại, ánh mắt hiện rõ ý mỉa mai: “Em có biết hay không? Kiểu phụ nữ ngốc nghếch, ngờ nghệch như em rất giống với người bạn gái trước kia của anh ấy đấy”.

Bộ dạng ngốc nghếch, ngờ nghệch của cô rất giống với người bạn gái trước kia của Kỷ Vũ Ngang? Không ngờ cô lại đoán trúng phóc, anh chàng đẹp trai kia thật sự nhớ lại mối tình năm xưa mỗi khi nhìn thấy cô.

Đột nhiên lúc này cô mới nhận ra rằng anh đang ngầm mắng cô là kẻ ngốc nghếch, ngờ nghệch. Cô nhìn anh bằng đôi mắt tức giận: “Này, anh lại công kích nhân thân người khác rồi đấy. Anh thử nói lại lần nữa xem sao, người tìm bạn gái ngốc nghếch càng đần độn hơn!”.

Anh không nhịn được mà bật cười thành tiếng, tay chạm mạnh hơn vào bên má đang sưng đỏ của cô.

“Này, anh là đồ tiểu nhân bỉ ổi!”. Cô nắm tay lại định đánh anh.

Kỷ Ngôn Tắc nhanh chân tránh được, liền thách thức nói với cô: “Lại đây này, em mà đuổi được, tôi đứng im cho em đánh!”.

“Hãy đợi đấy, tôi nhất định đánh cho cái đầu heo của anh nở hoa!”.

“Ha ha, ha ha, cuối cùng em cũng tỉnh ngộ rồi sao, giờ mới biết mình là đầu heo hả?”.

Quả nhiên cô quên hết mọi đau đớn, nhức nhối. Lời nói chọc ghẹo của Kỷ Ngôn Tắc khiến cô gạt bỏ hết mọi đau đớn do đại tiểu thư nhà họ Tạ gây ra.

Cứ như vậy, hai người giống như hai đứa trẻ nhỏ, đuổi nhau kịch liệt trong căn phòng lớn.

Viên Nhuận Chi không hề biết rằng bản thân lúc này, đôi mày nhếch cao, hai mắt hớn hở, thấm đượm tình cảm, đây chính là mùi vị ngọt ngào của tình yêu.

Đùa nghịch một lúc, cả hai đều thở hổn hển.

Kỷ Ngôn Tắc cố tình nhường cô, nên dừng chân lại, quay người đứng đó.

Theo đúng quán tính, Viên Nhuận Chi không kịp dừng chân lại, xông mạnh vào lòng anh.

Anh tiện thể ôm chặt lấy cô, khuôn mặt cô nóng bừng lên, mím chặt môi, đưa mắt nhìn xuống dưới.

Khóe miệng Kỷ Ngôn Tắc khẽ nhoẻn cười, đưa tay nhẹ nhàng nâng chiếc cằm của cô lên, một tay vuốt lên má phải của cô, lấy ngón tay trỏ ấn nhẹ vào đó rồi hỏi: “Em còn đau không?”.

Cô liền đáp: “Ừm, chỉ còn hơi nóng rát mà thôi”.

Lời nói vừa dứt, cô chỉ hận không thể cắn đứt luôn chiếc lưỡi của mình. Thật ra, bản thân cô không hề hiểu được khuôn mặt cô đỏ bừng lên rốt cuộc là bị đánh hay là vì anh đang ôm cô trong lòng, thẹn thùng nên mới vậy nữa.

Cảm giác ngọt ngào, vui vẻ của tình yêu thật sự giống như một bông hoa anh túc nở rộ!

Hầy! Anh có thể đừng hơi một tí là lại cư xử tình tứ, ám muội với cô như vậy được không, hại cô chẳng khác nào hít phải hương thơm của hoa anh túc, dần dần chìm trong cơn nghiện càng ngày càng tham lam, ỷ lại.

Hơi thở của anh rõ ràng càng trở nên gấ
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
581/2576