watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Một đêm vợ chồng

Lượt xem :
n thoại đến nhà cô tìm người?

Cô đột nhiên trợn to mắt, ý thức được bản thân không phải đang nằm ở trong nhà, mà là chỗ ở của bạn trai.

Nhảy dựng lên… Cơn đau nhức giữa hai chân lập tức nhắc nhở cô “chuyện tốt” đêm qua phát sinh, đôi má nháy mắt chuyển hồng.

Lúc này, cửa phòng thay quần áo bị đẩy ra, Mạc Kiệt quần áo chỉnh tề đi đến bên giường, hiển nhiên đã rời giường được một lúc.

“Thực xin lỗi, em tiếp điện thoại của anh, là trợ lý Từ.” Cô tự thú, đem di động đưa cho hắn, lập tức quay đầu qua bên kia, ôm chặt cái chăn trên người đang che đậy thân thể.

Mạc Kiệt mỉm cười tiếp nhận di động, đi đến vài bước đến bên ngoài cửa sổ nói điện thoại, ánh mắt lại lưu lại ở trên giường.

Đường Hải Nhân hai tay vắt ngang cái chăn, lộ ra vai gáy mảnh khảnh và một đôi chân trơn bóng cân xứng, biểu cảm buồn rầu gãi đầu, một lát lại đem khuôn mặt đỏ giống quả cà chua vùi vào trong chăn…

A. Trước giờ hắn chán ghét các loại hỗn độn về mặt hình thức, trong đó cũng bao gồm việc chăn bị làm nhăn, khăn trải giường không trải phẳng, bình thường sau khi rời giường còn có thể quay đầu lại vuốt lên nếp nhăn trên giường. Nhưng bộ dáng Đường Hải Nhân một đầu tóc rối tung tán loạn, dùng sức “chà đạp” giường của hắn, lại thuận mắt khiến cho hắn mỉm cười.

“Thật có lỗi, tối hôm qua tôi vừa biết được tin tức liền thử cố thông báo cho anh, nhưng luôn luôn liên lạc không được…” Trợ lý Từ đang vì việc Đường Hải Nhân có lẽ đã biết được hắn mạo danh tặng quà mà xin lỗi sếp. Việc này quản lý cửa hàng cao cấp biết được khi cô nhân viên bán hàng ở quầy thông báo xin phép nghỉ lễ, sau đó lại truyền đến lỗ tai hắn thì đã qua vài giờ, làm lỡ mất cơ hội xử lý nguy cơ.

“Không sao cả, chuyện này đã giải quyết.” Nhìn dấu hôn rải rác trên vai trần của cô, nhớ tới quá trình triền miên đêm qua, trong cơ thể hắn cuồn cuộn nổi lên một cỗ sóng nhiệt rục rịch, tâm tình tốt đến nổi muốn giúp trợ lý tăng lương.

Khoan hồng độ lượng như vậy sao?

Từ Vĩ Dân cảm thấy bất an trước thanh âm khoái trá của sếp, nghĩ rằng sếp có lẽ là bởi vì bạn gái ở bên người mới không lộ ra “bộ mặt thật”.

“Chuyện khác tới công ty mới bàn nữa.” Hắn vội vàng tắt điện thoại, không cho trợ lý có cơ hội xác nhận nữa, cũng không quản nhân viên ở đầu bên kia điện thoại không yên đến cỡ nào.

Mạc Kiệt bước đi tới cô gái kia còn “lăn lộn” trên giường hắn, ánh mắt cưng chiều nhìn cô, cũng không hài lòng khi thấy cô bày ra một mặt hối hận.

“Làm sao vậy?” Chẳng lẽ là đang hối hận đêm qua cùng hắn triền miên?

Cô dẹt miệng, vẻ mặt đau khổ nói: “Em không nên nhận điện thoại của anh.”

“Vì sao? Anh lại không trách em.”

Cô túm cao chăn, lắc đầu…

“Làm sao bây giờ? Trợ lý Từ nhất định đoán được chúng ta ngày hôm qua cùng nhau qua đêm.” Quá mất mặt nha, lên giường còn bị cấp dưới của bạn trai nắm thóp, hơn nữa thời gian bọn họ kết giao không tính lâu, người ta có thể hay không cho rằng cô là đứa con gái thực tùy tiện…

Aizz, chỉ mong Từ trợ lý không phải mồm rộng, cũng không có thói quen xấu thảo luận chuyện bát quái của thủ trưởng.

Mạc Kiệt sửng sốt, không khỏi bật cười, không dự đoán được cô sẽ có phiền não đáng yêu như thế.

Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào ướt át kia, ý nghĩ giúp trợ lý tăng lương càng lúc càng cao.

“Vậy thì thế nào? Chúng ta đang quen nhau, việc này thực tự nhiên.”

Lại là “tự nhiên”?

Cô nhíu mày, liếc nghiêng nhìn bộ dáng tươi cười thoải mái, tự nhiên hào phóng, giống như lão đạo kinh nghiệm của bạn trai, trong lòng tư vị thực không phải.

Chẳng lẽ…

“Anh… thường mang phụ nữ trở về qua đêm sao?” Giọng nói của cô lên men, hơi tức giận, tuy rằng biết truy vấn quá khứ của hắn cùng bản thân là không được, nhưng cô thật sự che giấu không được tâm tình đang để ý hắn, rất sợ đêm này đối với cô đây là một đêm đầy ý nghĩa duy nhất, với hắn thì chỉ là “lệ thường” tập mãi thành thói quen.

Mạc Kiệt biểu cảm cứng đờ, vặn xoắn mi thở dài. “Anh thật sự không muốn cho em biết…” Vụng trộm ngắm, cô quả nhiên một mặt xót xa, giống vừa rót xuống một chai nước chanh nguyên chất.

“Em là người phụ nữ đầu tiên qua đêm trên chiếc giường này, miễn cho em vui quá, cười đến mức cười toe tóe.” Hắn cười hì hì ôm cô, nói với cô bình thường phụ nữ có thể đụng vào cái giường này chỉ có nữ giúp việc theo thời gian đúng giờ đến quét dọn, tuổi đã có thể làm mẹ hắn.

“Mới sẽ không đâu!” Cô hờn dỗi đẩy hắn ra, khóe môi cũng không kiềm được mà nâng lên.

Nói như vậy, ở một mặt nào đó, bọn họ đều chính là “lần đầu tiên” của hai người.

Hi!

Biết được điều này, khiến cô cảm thấy mình đối với hắn thực đặc biệt. Phòng này cái giường này, dường như đều trở thành “căn cứ bí mật” bọn họ cùng nhau có được, lập tức hơn một chút kỷ niệm không giống người thường giữa bọn họ…

Kỷ niệm? Ai nha… cô cư nhiên lại kỷ niệm loại chuyện tình này! Thật sự là xấu hổ nha…

Cô che mặt rồi lại che miệng, vẫn như cũ không ngăn được trận ý cười mãnh liệt kia. Thực bị hắn nói trúng, cười đến mức cười toe tóe.

Mạc Kiệt yên lặng ở một bên nhìn tươi cười ngọt mềm của cô, đôi mắt cong lên tựa như loại đá quý lóng lánh tia sáng hạnh phúc, trong vắt không có nửa điểm tạp chất, hắn đột nhiên có loại suy nghĩ rất muốn vĩnh viễn trân quý, đã không đếm được là lần thứ mấy vì nụ cười của cô mà cười, lại càng lúc càng thích cảm giác thuần túy tự nhiên như vậy.

“Lần sau sắp xếp hơn một ngày nghỉ, anh cùng em cùng nhau về Đài Trung thăm hỏi bác trai bác gái, xin họ đồng ý đem em gả cho anh.” Hắn kéo tay cô, nắm chắc không nỡ bỏ ra.

“Anh nói thật chứ?” Cô “chấn kinh” trừng mắt to, không phải không nhớ rõ lời cầu hôn của hắn tối hôm qua, chỉ là kinh hỉ khi thấy hắn không hối hận, kia chẳng phải mộng.

“Xem ra anh phải thu âm lại mỗi câu nói, bằng không hình như em luôn luôn hoài nghi tấm chân tình của anh, điều này làm cho anh thực tổn thương.” Những lời trong miệng hắn hẳn là nên là những lời yêu thương hư cấu, nhưng trong lòng lại có sự trầm lắng chân thật, tựa hồ thực sự đang oán trách cô gái này vì sao luôn chất vấn tình cảm của hắn đối với cô.

Là hắn diễn quá nhập tâm sao? Hay là hắn thực sự đã giống như cô, để cho cô gái ngốc nghếch ngớ ngẩn này đi vào trong lòng hắn…

Hắn có chút kinh ngạc cũng không chán ghét phát hiện này, phát hiện bản thân thực sự càng lúc càng thích cảm giác có cô ở bên cạnh. Cô giống như một trận gió tươi mát nhưng lại liên tiếp thổi ấm trái tim hắn, làm cho tâm linh dường như mất đi độ ấm đã lâu của hắn một lần nữa có nhiệt độ, vì tình yêu của cô mà nóng lên.

Nếu cô là người phụ nữ mà hắn quyết định muốn kết hôn, giả diễn chân ái thì có hề gì? Nhìn Đường Hải Nhân, hắn có cái ý nghĩ khoái trá này.

“Thực xin lỗi, em chỉ là rất vui.” Cô không hiểu sao lại rơi vào tình huống xin lỗi hắn.

“Ngoài ý muốn như vậy sao?”

“Ừ, bởi vì em thực sự không nghĩ… ” Cô đột nhiên im lặng, che miệng lại.

Thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, hắn càng không nhịn được muốn đùa cô một chút. “Sao không nói nữa?”

Cô lắc đầu, muốn bỏ qua, quay đầu đi lấy quần áo xếp chồng chỉnh tề bên giường.

“Hải Nhân ngốc, cho dù em không nói, anh cũng sẽ hôn em.” Hắn không cho phép cô trốn tránh, đem cô kéo về trước mặt, trong lòng rất vừa lòng cô có nhớ rõ lời hắn nói, có điều, hiện tại hắn càng thích “trừng phạt” sự tự ti của cô, hắc hắc…

“Không được a! Em còn chưa đánh răng.” Cô hai tay che miệng, liều chết không theo.

Đáng tiếc được cái này mất cái khác, hắn dễ dàng rút đi thứ duy nhất che đậy trên người cô, đem cô áp đảo ở giường.

“Vậy được, anh hôn chỗ khác.” Hắn khoan dung nhượng bộ, lập tức đem dấu hôn trên người cô ôn tập một lần, rất nghiêm túc.

Đường Hải Nhân dần dần phát hiện người đàn ông này kỳ thực có chút bá đạo, những thứ hắn muốn rất khó bị ngăn cản, mà cơ hội mình muốn nói lại hắn cực kỳ bé nhỏ. Nhưng cô cũng không có ý tưởng muốn thắng hắn là được…

Bởi vì tình yêu của cô, chính là làm cho đối phương cảm thấy vui vẻ, chỉ cần cảm nhận được tình yêu của đối phương, cô tựa như đèn pin tràn ngập điện, nguyện ý vì đối phương nở rộ toàn bộ ánh sáng, không oán không hối hận.

“Nơi đó nhẹ một chút…” Mà Mạc Kiệt cũng thực dùng sức làm cho cô cảm thấy vui vẻ, mấy lần vượt quá sự tuyệt vời mà cô có khả năng chống đỡ.

Buổi sáng tinh mơ đẹp đẽ, hắn không nhịn được hoan hô, thật sự yêu chết mất hoạt động trừng phạt này.

Văn phòng to như vậy, Mạc Kiệt ngữa người tựa vào chiếc ghế da thoải mái, ngón tay thon dài tao nhã lồng vào nhau, theo thường lệ nghe trợ lý đặc biệt báo cáo các hạng mục công việc chung, kết thúc còn kèm theo một tin bát quái mới nhất…

“Trong công ty đã bắt đầu truyền ra tin đồn về việc quyền kinh doanh khả năng sẽ chuyển dời, hoài nghi công ty ông Mạc cổ phần của có phải hay không thực sự giao vào tay anh, thậm chí có người đoán thân thế của anh không đơn thuần, cho nên mới không được ông Mạc tín nhiệm…”

Những người khôn ngoan sẽ chặn đứng những tin đồn[2"> mà không phải là những người chết. Mọi người đều hiểu được ông Mạc trong tay nắm cỗ quyền công ty nhiều nhất, mà ông sau khi qua đời chậm trễ không có tin truyền ra đem cổ phần công ty chuyển cho danh nghĩa người cháu trai duy nhất, điều này nếu không phải đại biểu ông cũng không tin năng lực kinh doanh của người đang nhậm chức, thì căn bản ông không muốn tiện nghi cho một kẻ “người ngoài”. Tóm lại, điều trái với lẽ thường này đã làm cho nhóm cổ đông bình thường không hòa hợp với hắn lắm có cơ hội mượn đề tài để nói chuyện của mình.

“Đừng để ý đến bọn họ, chờ sau khi tôi kết hôn, những tin đồn này sẽ tự động biến mất.” Gương mặt tuấn nhã khó có khi hiển lộ một tia không kiên nhẫn trước mặt người khác, đột nhiên đối với những công việc buồn tẻ trước mắt này và những người đấu đá lẫn nhau quanh mình cảm thấy phiền chán, vì sao bọn họ sẽ không thể an phận một chút, đơn giản một chút giống Hải Nhân đáng yêu của hắn như vậy làm cho người ta vừa xem hiểu ngay, nghĩ đến cô luôn cảm thấy vui vẻ thoải mái, không có áp lực, tinh thần tỉnh táo.

Từ khi hai người có quan hệ thân mật, tâm của hắn giống như bị chế ước, thường thường sẽ nhớ tới cô gái nhỏ dịu dàng mềm mại kia, trong óc hiện lên nụ cười điềm tĩnh, thanh âm mềm nhẹ, thần thái xấu hổ của cô…

Càng hiểu biết cô, càng thích cô, hắn thật sự không thể phủ nhận bản thân đã động tâm đối với cô, trong nửa tháng này hắn làm việc càng chăm chỉ hơn, vì muốn dành nhiều hơn thời gian một chút ở bên cô, cùng cô cùng nhau “chơi”.

“Tổng giám đốc muốn kết hôn với cô Đường?” Mới nửa tháng, chẳng lẽ âm mưu của sếp… không, là kế sách thành công rồi?

Hắn đã gặp qua Đường Hải Nhân vài lần, cảm thấy cô chắc không phải là cô gái hời hợt, tùy tiện, nhưng dựa theo sự thiện lương đơn thuần của cô, sẽ bị sếp lừa cũng là chuyện nằm trong dự kiến.

“Qua vài ngày nữa tôi sẽ cùng cô ấy về quê một chuyến, trước mặt ba mẹ cô ấy cầu hôn, chuyện này sẽ không kéo dài lâu lắm.”

Trợ lý làm hết phận sự hỏi: “Cần giúp anh chuẩn bị quà tặng không?”

“Không cần, quà tặng cho nhà vợ tương lai đương nhiên phải để tôi tự mình đi chọn thì mới có thành ý.”

Hắn nâng lên mặt mày hớn hở, vốn cảm thấy đây là chuyện lãng phí thời gian, hiện tại bởi vì có thể làm cho cô gái kia mặt mày hớn hở, hắn cũng sẽ làm rất hăng hái.

“Tổng giám đốc thoạt nhìn giống như thực sự rất vui vẻ muốn kết hôn.” Hắn kinh ngạc thấy một bộ dáng “người gặp việc vui, tinh thần thoải mái” của sếp, chưa từng thấy qua Mạc Kiệt cười đến “vô tà” như vậy, kỹ thuật diễn hồn nhiên sẵn có, ngửi không được nửa điểm mùi vị tính kế và giả dối.

Nghĩ như vậy, thời gian này tổng giám đốc thường xuyên lộ ra loại biểu cảm “mặt mũi hiền lành” này, vài lần hẹn hò gần đây cũng không cần hắn đặt trước nhà hàng, nói sẽ tự mình lên mạng tìm kiếm, tìm một vài tiệm ăn nhỏ có phong cách tương đối bình dân mà cô Đường thích.

“Ừm.” Hắn khoái trá cười nói. Nhìn đồng hồ, sắp đến thời gian nghỉ ngơi của bạn gái.

Mạc Kiệt tươi cười lớn hơn nữa, cầm lấy di động, ấn xuống số của cô.

Từ Vĩ Dân nhìn vẻ mặt vui vẻ như muốn đi lĩnh thưởng của sếp, không khỏi lại sửng sốt, thức thời rời khỏi văn ph
<<1 ... 910111213 ... 18>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1584/1966