watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Nắm Lấy Tay Em-full

Lượt xem :
giỏi bắn rơi 8 mặt trời.

-Anh!

Khải Hoa bỗng bật dậy. Ngoài cửa là gương mặt tuấn tú của Vọng Thiên. Cậu bé đứng tựa vào cửa, dường như đã ở đó rất lâu.

-Anh thích nghe kể chuyện không? Vào nghe với em nè…

Khải Hoa từ ngày có ba đã trở nên sinh động và hoạt bát hơn rất nhiều. Khải Lạc với những nụ cười hạnh phúc….Lâm Hân đang từ từ thấm thía, giá trị của một gia đình với con trẻ là thế nào.

Hạo Thiên là một người cha tốt…Anh yêu thương chúng, lo lắng cho con cái tận đáy lòng. Với vợ thì dịu dàng, nồng ấm. Câu chuyện hôm nào Trương Cửu Hồng nói, Lâm Hân không phải không để ý….Chỉ là…Nó đã là quá khứ. Cô chỉ biết Hạo Thiên trong hiện tại. Quá khứ của anh, cứ để lại một góc tối nào trong tiềm thức. Nếu anh muốn chia sẻ thì sẽ nói, còn không Lâm Hân cũng chẳng cần biết làm gì.

Cô chỉ biết, hiện tại Hạo Thiên là chồng mình, là cha của hai đứa con cô. Một khi đã nếm hương vị hạnh phúc, nếu mất đi sẽ đau lòng còn hơn chưa từng có. Lâm Hân nỗ lực vì hiện tại. Cô sẽ nắm giữ hạnh phúc cho các con mình, bằng bất cứ những gì mình đang có trong tay.

-Anh nghe chuyện Cậu bé quả đào chưa?

Vọng Thiên lắc đầu…Khải Lạc lại hỏi tiếp:

-Còn chuyện Thất tiên nữ?

-……….

-Chuyện Hậu Nghệ bắn 8 mặt trời?

Hỏi gì Vọng Thiên cũng lắc đầu cả. Khải Lạc nhìn cậu bé, còn Khải Hoa bất chợt ôm lấy Vọng Thiên, dụi đầu vào ngực Vọng Thiên:

-Anh thật tội nghiệp. Chắc mẹ anh bận lắm, không kể chuyện cho anh nghe.

Kinh nghiệm từ các bộ phim truyền hình và câu chuyện của cậu bạn nào đó trong nhà trẻ của Khải Lạc -Khải Hoa khiến lời chia sẻ của hai đứa trở nên khá buồn cười trong mắt Lâm Hân. Song Vọng Thiên lại khác….Gương mặt như tượng tạc của cậu bé từ từ biến đổi…Đột nhiên hai dòng nước mắt lăn dài trên đôi má. Vọng Thiên khóc…Cách khóc lặng lẽ buồn tủi của một đứa trẻ làm lòng Lâm Hân chợt nhói lên:

-Mẹ anh không bận…Mẹ anh không muốn ôm anh. Mẹ anh không bao giờ kể chuyện cho anh nghe hết. Anh ghét mẹ lắm….Anh ghét mẹ…Anh chỉ thương có ba thôi.

Một đứa bé bảo là ghét mẹ. Càng ghét thì càng cho thấy, nó đã hy vọng ở tình thương của mẹ rất nhiều.

Trong vòng tay Lâm Hân bây giờ có đến ba đứa trẻ. Khải Lạc, Khải Hoa và Vọng Thiên nữa. Cậu bé thật ra có ánh mắt rất trong sáng. Khi cô kể chuyện, đôi mắt ấy lấp lánh niềm vui và hạnh phúc…Thoáng cái, lớp mặt nạ lạnh lùng rơi xuống. Trẻ con vốn không giỏi che giấu. Vọng Thiên không nghiêng người né tránh khi Lâm Hân bất chợt vỗ nhẹ lên đầu mình.

Hôm nay cô kể cho ba đứa nghe chuyện mới. Câu chuyện Bà chúa Tuyết. Kể đến đoạn cậu bé trai bị băng giá làm cho trái tim đông cứng, Khải Hoa rúc sâu hơn vào lòng mẹ, ngây thơ:

-Mẹ ơi, vậy con nghe lời mẹ….Con không bị Bà chúa Tuyết bắt đi có phải không?

-Em ngốc quá…-Khải Lạc bĩu môi với em gái -Cậu bé đó tim bị đóng băng là do cậu ấy không nhớ về người thân đó chứ. Chỉ cần tim em lúc nào cũng chảy máu, cũng nhớ về anh và ba mẹ thì trái tim làm sao bị đóng băng được. Bà chúa Tuyết cũng sẽ thả em về thôi.

Vọng Thiên không hỏi gì nhưng lại bất giác sờ tay lên trái tim bé nhỏ của nó. Tim vẫn còn đập. Chưa bị làm cho đóng thành băng.

Lâm Hân kể hết chuyện thì đã hơn 10 giờ. Cô dịu dàng nói với đám trẻ:

-Khuya rồi đó…Ngủ đi con!

-Mẹ ơi!- Khải Hoa bỗng lên tiếng -Để cho anh ngủ lại đây đi mẹ. Anh vào phòng một mình sẽ bị quái vật bắt đó…Con để Tiểu Đồng xuống ổ phía dưới ngủ, có được không?

-Vậy em không sợ Tiểu Đồng bị quái vật bắt à?

-Tiểu Đồng là mèo đen mà. Mèo đen sẽ không bị quái vật bắt đâu. Hơn nữa em chỉ để Tiểu Đồng xuống đằng kia thôi. Nếu quái vật vào hai anh sẽ dậy trước, bảo vệ Tiểu Đồng.

-Còn em, em làm gì?

-Em sợ quái vật lắm -Khải Hoa nũng nịu -Em chạy qua phòng mẹ, kêu ba sang bắt quái vật cho hai anh.

Khải Lạc bật cười khoe hai chiếc răng sún, Vọng Thiên cũng cười trước câu chuyện của Khải Hoa.

Lâm Hân cười nhẹ…Đứa bé này không phải là không giống một đứa trẻ. Chỉ là…chưa ai làm cho nó được sống như một đứa trẻ mà thôi.

*Yên tâm nghen, truyện rất nhẹ nhàng. Những câu chuyện của nó bình dị , chỉ là khiến người ta nghẹn lòng, vậy thôi.

15 com -15 like trong Green như cũ, 100 like từ các nguồn nghen.


Chương 18: Mất mát
Ở nhà họ Trương, sự mất tích của Vọng Thiên làm mọi thứ rối tung lên.

Chân tay Thiệu Hằng run rẩy. Ở Thượng Hải này chuyện con cái nhà giàu có bị bắt cóc đòi tiền chuộc không phải là chưa từng xảy ra. Tiền thì anh không thiếu, nhưng Vọng Thiên mới có 6 tuổi, bọn bắt cóc có gây bất lợi cho nó không?

Một cảm giác đau lòng, xốn xang cũng dâng tràn trong lòng Diễm Thu. Thì ra tâm hồn cô không hề chết. Chỉ là….có những khi chìm quá sâu vào nỗi hận, Diễm Thu quên mất rằng bên cạnh mình còn có một đứa trẻ. Đứa bé cô đã vất vả sinh nó ra trong nước mắt. Đứa trẻ mà cô rất muốn âu yếm nhưng lại vì nó quá giống Thiệu Hằng nên khựng lại, cuối cùng đành đẩy nó ra xa.

Thiệu Hằng gần như điên cuồng tìm kiếm khắp nơi. Anh cũng báo án đến đồn cảnh sát. Chưa đến 48 giờ thì chưa thể xem là mất tích, hơn nữa cũng chẳng có dấu hiệu gì là bắt cóc đòi tiền chuộc, cảnh sát chỉ có thể tung người ra tìm kiếm chứ chưa thể công bố rộng rãi trong dân chúng, tránh làm mọi người hoang mang.

Có một tin tức từ người lái taxi cung cấp. Buổi trưa có một cậu bé từ biệt thự họ Trương đón xe ra ngoài nội ô. Sau đó hình như cậu bé lên xe buýt. Nghe miêu tả hình dáng, quả là rất giống Vọng Thiên.

Lẽ nào…

-Sao rồi?

Đây là lần đầu Diễm Thu không nhìn Thiệu Hằng bằng cặp mắt thù địch. Nhưng anh không có tâm trạng nào với phản ứng đó. Ngồi phịch xuống ghế, giọng Thiệu Hằng nghe thật nặng nề:

-Chưa có tin tức gì mới cả. Không biết nữa…

-Chị có yêu thương gì nó đâu mà hỏi -Cửu Hồng nhếch môi- Từ ngày sinh nó ra đến giờ chị có quan tâm, chăm sóc gì cho nó đâu. Mà không có nó coi như chị cũng hết nợ. -Giọng cô ta càng lúc càng mang đầy ý mỉa mai -Ăn mừng đi chị!

-Em có thôi đi không? -Thiệu Hằng hét lên- Vào phòng đi!

-Anh hai à…Em chỉ muốn tốt cho anh thôi….Mấy năm nay anh chỉ biết dung túng chị ta muốn làm gì đó thì làm nên giờ mới xảy ra chuyện đó. Có con đàn bà nào lấy chồng rồi mà cứ tơ tưởng tình cũ? Vậy mà anh cũng cho qua được…Giờ tình cũ của cô ta về rồi đó…Nhưng mà -Cửu Hồng cay nghiệt- Anh ta không thèm dòm đến nửa gương mặt chị. Tôi mới hỏi thăm và biết được, vợ chồng anh ta có hai đứa con sinh đôi gần 5 tuổi. Chỉ 2 năm sau khi chia tay chị là anh ta léng phéng ngay với người khác. Bây giờ chị có chia tay anh tôi cũng không làm gì được nữa đâu. Con thì người ta cũng đã có, còn có trai có gái nữa. Tôi nghe nói là bác Kỷ thích hai đứa nhỏ lắm, thường mang đi khoe khắp nơi. Chị trở lại được thì chỉ là một người tình thôi. Người tình trong bóng tối đó chị hai à…

-Bốp!

Thiệu Hằng vung tay lên. Cửu Hồng ôm lấy một bên má. Đôi mắt cô long lên thật dữ tợn, như muốn thiêu đốt hai người trước mặt mình:

-Anh hai à…Anh bênh vợ như vậy, coi chừng có cái nón xanh đội trên đầu đó. Vọng Thiên giống anh thì giống, là con anh nhưng vợ anh lại thông qua nó mà bày tỏ nỗi nhớ với người khác. Vậy mà anh cũng chịu được. Tôi phục anh lắm anh hai à…Thằng đàn ông lý tưởng, khởi đầu cho đám đàn ông hèn yếu, vô dụng. Tôi sẽ lập cho anh một hội như thế trên mạng xã hội và cho anh làm nhóm trưởng. Anh chia sẻ được kinh nghiệm…Biết đâu…

Thiệu Hằng đang giận dữ nên mỗi lời nói của Cửu Hồng như đang châm dầu vào lửa…Bỗng nhiên ngay lúc đó điện thoại Diễm Thu chợt sáng lên. Là một dãy số quen thuộc. Số mà cô muốn xóa nhưng đã thuộc từng con số, làm sao có thể buộc đầu óc lãng quên?

Là điện thoại của Hạo Thiên.

-Alo?

-Là anh đây.

-Dạ…

-Anh có nghe chuyện phía nhà em.

-Vâng!

-Nghe nói con em bị lạc phải không?

Cũng dần như vậy, Diễm Thu nhạy cảm, nhanh chóng hiểu ý trong lời nói của Hạo Thiên nên nhất định có ẩn tình bên trong. Cô lớn giọng hơn:

-Anh biết con em ở chỗ nào sao? Em…

-Em sang nhà anh đi. Anh có việc gấp muốn nói….Tới ngay đi!


Chương 19: Hãy đi đi!
Khi Hạo Thiên về đến nhà đã hơn 11 giờ khuya. Bạn bè ở Thượng Hải lâu rồi không gặp nên có chút quá chén. Trong cuộc trà dư tửu hậu có ai đó đã buột miệng nhắc lại chuyện xưa.

Chuyện của một sinh viên xuất xắc nhất Đại học Bắc Kinh và hoa khôi khóa dưới. Họ là đôi thanh mai trúc mã, lớn lên bên nhau từ nhỏ. Trong lòng Hạo Thiên vốn đã mặc định sẽ kết hôn cùng Diễm Thu. Gia đình anh và cô đều là nhà gia giáo. Ba mẹ Diễm Thu là giáo sư đại học, cuộc sống thanh bần, nhàn nhã, được học trò thương yêu quý trọng. Gia đình Hạo Thiên tuy kinh doanh nhưng luôn mực thước, nghiêm khắc dạy dỗ con cái. Vợ chồng tương kính như tân đã trở thành một thói quen đạo đức bình thường trong gia đình mà anh em Hạo Thiên luôn ngoan ngoãn tuân theo.

Hai người đều thống nhất sẽ đợi Diễm Thu lấy xong bằng thạc sĩ sẽ làm đám cưới. Hạo Thiên đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả, cả váy cưới cũng đặt may nhà thiết kế nổi tiếng mong sẽ làm Diễm Thu bất ngờ. Ngày anh mang áo cưới đến cho cô, thay vào nụ cười hạnh phúc là ly biệt, Diễm Thu nói lời chia tay với vẻ lạnh nhạt không tin được. Cô bảo, bản thân đã nhầm lẫn…Thực sự cô chỉ xem anh như một người anh không hơn không kém. Người Diễm Thu yêu là Trương Thiệu Hằng.

Thế giới đang tươi đẹp bỗng nhiên sụp đổ. Hạo Thiên ngơ ngác giữa dòng người đang tất bật. Lòng anh trào dâng bao nhiêu nỗi hận…Hận người bội bạc…Nhưng càng hận, lại càng yêu…Lại càng muốn gặp cô.

Trong một phút sai lầm anh đã làm chuyện vô cùng dại dột. Lợi dụng tình cảm của Cửu Hồng. Ý định ban đầu của Hạo Thiên là sẽ cưới cô ấy làm vợ, sau đó đối diện cùng Diễm Thu hàng ngày, tìm cách phá tan hạnh phúc cô đang có. Diễm Thu phản bội, anh đau đớn, cô chẳng thể một mình hạnh phúc. Lâm Diễm Thu…

Nhưng rồi…Hạo Thiên nhận ra, trả thù đâu có làm cho mình vui vẻ? Anh đang đánh mất bản thân theo thù hận. Anh cay nghiệt với bản thân, đi ngược lại cảm xúc của chính mình. Trước lúc làm người khác tổn thương vì đau đớn, Hạo Thiên là người chịu đau trước nhất. Lừa dối bản thân, lừa dối cảm xúc, cuối cùng chỉ còn lại mình ôm âm ỉ nỗi thương đau.

Hạo Thiên bỏ cuộc. Anh không muốn hận nữa….Không muốn suy nghĩ nữa. Diễm Thu không cần anh nhưng những người thân thì có. Cô em gái vô lo vô ưu ngày nào đã bị sự biến đổi của anh trai làm cho hoảng hốt. Tóc ba mẹ dày hơn những sợi bạc…Ba Hạo Thiên vốn khó ngủ, đêm nào cũng phải thức đợi anh, lại càng khó dỗ giấc trong đêm.

Mẹ anh có những ngày rửa mặt bằng nước mắt khi con trai say mèm trong men rượu, sau đó lại đi cả đêm lẫn ngày. Ngày nào bà cũng lụi cụi nấu canh, để sẵn trong nồi áp suất, chỉ chờ con về là có canh nóng uống ngay. Hết một ngày chén canh vẫn nằm nguyên đó, bà lại lặng lẽ nấu nồi canh khác, chờ đứa con trai đã gần 30 tuổi trở về.

Hạo Thiên không chỉ có một mình Diễm Thu là lẽ sống. Anh còn người thân, còn bao nhiêu người quan tâm lo lắng. Bản thân Hạo Thiên chẳng thể hủy hoại mình hay có quyền hủy hoại người khác. Anh phải sống…Vì chính anh, vì chính những người thật sự cần có Hạo Thiên.

Rồi sau đó…Hạo Thiên biết được sự thật. Diễm Thu không hề phản bội anh. Cô ngốc nghếch bày ra một vở kịch vụng về vì cảm giác không còn xứng đáng với người yêu khi bị người ta chiếm đoạt. Hạo Thiên một lần nữa chìm vào mê muội…Anh yêu nhưng không có lòng tin với người mình yêu mến. Giá như ngày đó…Hạo Thiên bình tĩnh tìm hiểu kỹ thì hôm nay đâu có chuyện lỡ làng…Giá như….

Mọi chuyện đều không cho cơ hội cho hai chữ “Giá như….”. Thời gian không quay ngược lại. Bây giờ Diễm Thu là người có chồng, Hạo Thiên biết được sự thật thì sao chứ? Con người hơn con thú ở chỗ, họ có đạo đức và suy nghĩ. Hạo Thiên không thể xen vào cuộc hôn nhân của người yêu cũ khi bản thân Thiệu Hằng cũng chẳng làm gì có lỗi với Diễm Thu cả. Anh ta dùng thủ đoạn cướp đoạt, song quan trọng vẫn là thủ đoạn ấy có tác dụng. Hai kẻ yêu nhau vì không tin nhau mà nên nỗi, chẳng thể trách được người ta.

Hạo Thiên lại say mèm tại Lan Quế Phường…Anh chỉ muốn buông thả một lần cho cảm xúc. Men rượu mơ hồ khiến Hạo Thiên nhìn thấy Diễm Thu trước mắt. Hạo Thiên của thường ngày sẽ bị đạo đức và gia phong ngăn cản. Song bây giờ là Hạo Thiên đang bị rượu chi phối. Anh cũng có bản năng và dục vọng. Anh xin lỗi Diễm Thu vì không đặt niềm tin vào cô ấy. Nhưng hơn cả, Hạo Thiên xin lỗi cô bởi không kềm nổi cảm xúc. Anh muốn cô…Muốn được thỏa mãn…Muốn được giải phóng dục vọng của mộ
<<1 ... 7891011 ... 15>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
947/3695