Tiểu thuyết Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có-full
Lượt xem : |
ng phút giây Nhiệt Thiết cắm vào mật huyệt, cô ngửa cổ lên, tròng mắt mê say, cái lưỡi thơm tho lười biếng lộ ra, ngậm lấy cái lưỡi của anh.
Kịch liệt đút vào, cơ hồ đánh bay hồn cô, động tư mật bị anh đảo vài vòng khiến nó vừa sưng vừa đỏ, dịch ái chảy xuôi xuống, vật thô cứng to dài, dễ dàng không chút kiêng kỵ xông vào.
- Cảm thấy sao? Anh ở bên trong cơ thể em, tràn đầy, toàn bộ đều là của anh. – Anh thuận thế tấn công, không chút gián đoạn, càng chen vào càng sâu, càng chen vào càng nhanh.
Miếng thịt non cắn chặt vật nam của anh, theo mỗi lần gấp gáp thô bạo của anh mà mở ra đưa vào, sau đó lại bị anh hung hăng cắm vào, khoái cảm không ngừng tăng lên, lửa nóng tê dại lan tràn khắp cơ thể.
- A. . . . . . Quá nhanh. . . . . . Tề. . . . . . Ách a. . . . . .
- Em yêu thích anh như thế sao. – Anh rên lên một tiếng, cười nhẹ, đôi mắt đẹp buông xuống, thưởng thức cặp nhũ hoa trắng noãn, ngón tay vặn chặt viên lôi châu, không ngừng dùng ngón tay ma sát.
- A hừ. . . . . . - Nghe hai người dâm lãng phát ra, hai gò má cô đỏ bừng, rồi lại không thể không trầm mê với những đợt sóng khoái cảm đang dâng.
Hỏa dục bùng nổ, anh ngậm đầu nhũ hoa trắng noãn của cô, giống như muốn đem cô hung hăng ăn sạch sẽ, xích thiết nóng hung mãnh đút vào, hoa huyệt mềm mại càng ngày càng ướt, bắt đầu co rúc lại, càng quấn chặt lấy anh.
Cuối cùng một đạo sáng rực màu bạc đánh tới mắt cô, cô phát ra một tiếng than nức nở, thân thể bắt đầu co quắp, thân động mật bắt đầu co rút, hút hoàn toàn vật phái nam của anh vào trong.
Cảm giác sảng khoái và tê dại ở bên trong, cô nếm những đợt thủy triều dâng như cơn sóng lớn bao phủ lấy cô, thần trí Ngải Điềm cơ hồ mê loạn, đôi tay hãm sâu vào cánh tay Tề Trọng Khải.
Anh bế cô không ngừng co rúc, gấp gáp xoắn lấy động hoa của cô, vật nam thũng trướng kiên cường như cũ, huyệt mật mềm vội vàng đứng thẳng lên, lỗ hỏng lớn lối khẽ hé mở, một cỗ khát vọng nóng bỏng thả ra.
- Không cần. . . . . . Rất nhám. . . . . . A a. . . . . . - Thân thể của cô bởi vì đạt đến khoái cảm mà run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn cắn bờ vai của anh, nhũ hoa đung đưa không ngừng ma sát lồng ngực vững chãi của anh, mang đến nhiệt độ vô cùng thư thái.
Bóng dáng giao hoan phóng đại trên mặt tường, ái dịch thổi lất phất trong không khí tràn đầy mùi dâm mỹ, vật phái nam sưng cứng rắn xâm nhập một lần lại một lần, nhiệt thiết cấp tốc ma sát hoa vào thành vách, khoái cảm tê dại giống như nhiệt hỏa dâng tràn, tiếng giao hợp ướt át đánh tan thị giác.
Cô chìm vào vòng xoáy khoái cảm, tất cả đều bay bổng, cái miệng nhỏ nhắn vô ý thức ngâm nga những tiếng rên rỉ dâm đãng, cảm giác không ngừng co rúc, run rẩy, thuyên luyên, dịch mật mềm mại đầy phong phú, lắp đầy, đáy lòng trống không ngừng cuồn cuộn.
Làm sao cô kháng cự được anh, anh ngọt ngào lại tà ác và hấp dẫn, cô chỉ có thể trầm luân, đắm chìm khi cùng anh vui vẻ, tham lam yêu cầu nhiều hơn.
Ái dục giàn giụa bên trong cơ thể, ngôn ngữ chỉ là thứ dư thừa, nhiệt độ cùng mùi vị mới là chân thật.
Anh đem mình cứng rắn khảm vào nơi mềm mại của cô, ái dịch chảy xuôi giữa hai chân, cô đem anh trói buộc thật chặt, vị ái quanh quẩn cùng mùi hương cơ thể cô.
Vật phái nam cường hãn dã man đoạt lấy bên trong, cô đã đứng trên đỉnh khoái cảm, mà anh vẫn càn rỡ bên trong cơ thể ươn ướt và êm ái của cô. . . . . .
Ngoài cửa sổ bóng đêm rất nồng, giống như vẩy mực, không khí lạnh lẽo lẻn vào cửa sổ, phát ra tiếng vang hoan ái, đem thân thể của hai người trong căn phòng hâm nóng.
Ngải Điềm nằm trên chiếc chăn làm bằng vải tơ tằm, ánh mắt mờ mịt, vẻ mặt mê man, cái miệng nhỏ nhắn thưởng thức cây đuốc cứng rắn của anh, chiếc lưỡi nhuần nhuyễn lượn quanh đỉnh lỗ, dùng một sức lực bú liếm.
Thân thể của Tề Trọng Khải bắt đầu căng thẳng, hô hấp nặng nhọc, cánh tay dùng sức đỡ lấy gáy cô, giống như đang thúc giục cô xâm nhập sâu hơn.
Ánh mắt của cô tràn đầy mê luyến, tham lam dính lên bộ phận nam tính của anh, anh giống như một bức tượng điêu khắc xinh đẹp, càng làm tim cô nóng lên, bụng dưới buồn bực, nhẹ cọ lên cánh hoa đã rịn ái dịch, một khối ướt đẫm lặng lẽ hiện ra.
Anh tráng kiện bắt đầu co rúm trong thân thể cô, cố ý rê lên xuống, tay nhỏ bé khẽ xoa tròn, để cho anh nhanh chóng đạt được khoái cảm.
Mái tóc dài xõa ra, rõ ràng nhìn thấy cô nhả ra nuốt vào vật cứng rắn to lớn của anh như thế nào, mặc dù tình dục chiếm lĩnh tri giác, ánh mắt anh vẫn thâm thúy nhìn lửa nóng của mình cùng những biến hóa chặt chẽ của cô.
Nhìn mi tâm cô vặn nhẹ, ánh mắt mê man như mờ hơi nước, miệng nhỏ nhắn như cánh hoa hồng bao bọc vật nóng của anh, thỉnh thoảng đem khạc ra, cái lưỡi mềm mại đưa qua đưa lại, tỉ mỉ liếm láp làm nó trở nên ướt đẫm.
Miệng của cô cũng tựa như hoa huyệt non nớt, ươn ướt, êm ái, mềm mại, như một đóa hoa bằng nhung gói trọn anh vào trong, nuốt lấy anh, hàm răng trắng đều trượt nhẹ qua gân xanh trên vật nam, khoái cảm tê dại trong nháy mắt từ hông xông lên ót.
Anh thở hổn hển, bao quy đầu rịn đầy mồ hôi, bắt đầu thẳng dựng thẳng tắp trong miệng của cô, cô cũng không yếu thế chút nào, dùng sức bú, giống như yêu nữ đói khát, muốn uống hết tinh dịch ngọt ngào.
Chốc lát, vật nóng của anh phun sạch tơ lụa trắng đục vào khoang miệng cô, cô ho khan, anh mới đau lòng lui ra khỏi miệng cô.
Nơi cổ họng mặc dù nóng rực giống như lửa đốt, vậy mà khát vọng dưới bụng vẫn tăng không giảm. Không để ý tới việc anh dịu dàng trấn an, cô kích động đẩy anh ngã, hai chân trắng nõn tách ra, vịn vật nam được bôi trơn bằng dịch ái nhưng dục vọng vẫn chưa tắt của anh, khó nhịn xôn xao cô từ từ cắm nó vào động mật của mình. . . . . .
- A. . . . . . - Trong nháy mắt bị lấp đầy, nơi sâu hút tràn đầy, cô ngửa cằm lên, gương mặt đỏ tươi kiều mỵ vẽ ra nụ cười thỏa mãn.
- Mới như vậy đã thỏa mãn rồi sao? - Hai tay anh vịn vòng eo mảnh khảnh của cô, vật nóng mới vừa đi ra, lại kiên cường thũng trướng dính vào động tư mật, đuổi cho thân thể cô một hồi lắc lư, tuyết non mềm mại cao vút và sáng ngời.
- Ách. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . Tề. . . . . . Nhanh hơn chút nữa. . . . . . A a. . . . . .
Thân thể bị lấy lòng, cô mất hết khống chế ngâm nga nức nở, đôi tay nhẹ nâng nhũ hoa dập dờn, thuận theo bản năng tự nhiên mà xoa bóp.
Hình ảnh dâm lãng khiến thị giác của anh bị kích thích, anh không thể không vươn cao lồng ngực rắn chắc, ôm thân thể xinh đẹp đến gần, há mồm ngậm đôi nhũ hoa tròn trịa và mềm mại, cố ý phát ra những tiếng nút vang dội.
Thân dưới hai người quấn quít, ái dịch ướt át theo tần số gây rối vẩy ra ngoài, hoa huyệt ngậm hoàn chỉnh vật nam căn cứng ở bên trong, ôm ấp thật chặt, thịt non mềm mại gói trọn mỗi dây thần kinh của anh.
Thời gian chao đảo, tầm mắt mê loạn, bọn họ giống như hai con thú trong thời kỳ đầu động dục, tham lam mà không tiết chế, cuồng dã cuống lấy nhau.
Đếm không hết bao nhiêu lần bọn họ cùng nhau lên đỉnh, trên chiếc chăn tơ tằm màu xám bạc hai thân thể điên cuồng với những màn giao hoan, không biết qua bao lâu, cô nằm lỳ ở trên giường, mông chổng cao, anh quỳ gối phía sau, đâm thật sâu vào động mật ướt át.
- A hừ. . . . . . đừng. . . . . . Ô. . . . . . sâu quá. . . . . .
Tay nhỏ bé níu chặt ga giường, cái miệng nhỏ cắn một góc chiếc gối, cô cảm giác thân thể nhạy cảm chẳng còn là của mình nữa, khoái cảm không ngừng đánh tới, quá nhiều vui vẻ hòa trộm với nhung nhớ tích lũy trong lòng, theo từng đợt cao triều mà như sắp nổi tung.
- Nói bậy, rõ ràng em còn muốn, bên trong ướt như thế, nóng như thế, còn quấn anh không thả, thế nào sẽ không cần?
Cột lửa y hệt như sắp phun trào, xoáy sâu, điên cuồng tấn công vào cấm địa phức tạp và bí hiểm của cô, lúc sâu lúc cạn, thỉnh thoảng ác liệt chỉa vào nơi mẫn cảm nhất ở giữa động mật, khiến cô chỉ biết rên rỉ gọi tên anh.
- Tề. . . . . . đau quá. . . . . . A a. . . . . . đừng. . . . . .
- Rất thoải mái chứ? Anh sẽ khiến em thoải mái hơn, trước đó em phải trước chịu đựng, hả?
Lồng ngực hùng tráng đè lên tấm lưng trắng như tuyết của cô, cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn buồn bực trở nên phiếm hồng, khóe mắt rỉ ra vài giọt nước mắt. Anh từ phía sau lưng lấy đôi nhũ hoa của cô, dùng sức xoa bóp, đầu nhũ hoa trở nên cứng hơn rồi, dục hỏa sau một lúc rong chơi cũng tăng lên đáng kể, nhưng anh cũng không dừng lại, để giúp cho cơ thể hai người được giải thoát.
Tình dục vô hạng, thời gian như ngừng lại, ngoài cửa sổ vang lên tiếng gió khe khẽ giống như tiếng người tình nỉ non, bọn họ bị dục vọng vây lấy đến mức quên trời quên đất, hai cơ thể khích khao vây lấy, đầu óc oanh tạc, kéo dài vô tận.
- Chúng ta nhất định là điên rồi. . . . . . Đúng, điên rồi.
Ngải Điềm kiệt sức, nằm trên ngực Tề Trọng Khải, hai mắt mờ mịch, giọng nói yếu đuối như không thể tin.
- Anh xấu xa! Chúng ta thế nhưng làm suốt cả đêm. – Cô lầu bầu, nhưng lại như người say rượu, vậy chẳng thể nào nhớ nổi mình làm sao có thể lên giường được, sau đó bắt đầu điên cuồng tiếp tục.
- Em không thấy làm một đôi tình nhân thật sự đây là hoạt động tốt nhất sao? – Anh rê đôi tay theo dọc cơ thể trần truồng của cô, giọng điệu vừa lòng, một lần lại một lần làm cho cô phát sinh ảo giác, nhưng đây không phải là trời xanh biển rộng ở đảo Luân Lý.
- Nói hư nói vượn! Hôm nay là đêm Giáng sinh!
- Đó, vậy thì càng đáng yêu hơn, giữa người tình thì đây là món quà tặng tốt nhất dành cho đối phương.
- . . . . . . Anh can đảm nói thế sao. - Khuôn mặt cô nhuộm đỏ, lại không dũng khí trừng anh, trước sau đều nghĩ đến định nghĩa về quan hệ nhảy cảm của hai người – Anh vừa mới nói cái gì?
Nghe ra trong giọng nói của cô có sự kinh hoàng, khóe mắt anh nhếch lên, trong lòng cười thầm.
- Giữa người tình, ân ái là món quà tặng thực tế nhất.
- Cho nên. . . . . . Chúng ta là người yêu rồi hả? – Cô khốn hoặc nhìn anh, những mâu thuẫn hiện lên trong lòng, bên dưới lại có cảm giác ướt át, để cho trái tim anh ngứa ngáy.
- Vậy thì em trả tiền cho anh đi? – Anh đưa một lưỡi đau chém tới, như muốn bổ đôi trái tim của cô ra.
- Anh hiểu lầm rồi, tôi không muốn anh làm Ngưu Lang của tôi. - Hiểu lầm khiến lòng anh bị thương, cô tranh thủ thời gian giải thích.
- Anh cũng không muốn xem em là khách hàng, cho nên từ hôm nay trở đi, chúng ta bắt đầu chính thức qua lại – Anh vừa lòng nên tuyên bố.
Cô ngây người mấy giây, khóe miệng không nhịn được cong lên, hai tay vòng chặt eo anh, gương mặt đỏ gất dính lên ngực anh, lắng nghe nhịp tim của anh, trong lòng vui sướng vì thu hoạch lớn đến không ngờ này.
Cuối cùng, cô hài lòng nói: - Merry Christmas. - Được rồi, tiếp nhận sự thật, dục vọng gái ế rất cao. Rhona nói đúng, cô gái từng tuổi này, thỏa mãn về cả tinh thần và thể xác mới là quan trọng, mặc dù nói không biết tình cảm này sẽ phát triển đến mức độ nào, nhưng ít ra, cô muốn cùng người đàn ông này tiếp tục đi tới…
Chương 7
- Không tệ lắm, cuối cùng cũng thông suốt.
Vào giờ nghĩ trưa ngày thứ hai, trong phòng ăn ồn ào, Rhona nhìn qua những chuyện cuối tuần qua, nhìn một loạt từ trong ra ngoài cơ thể Ngải Điềm, ánh mắt trở nên ranh mãnh và mập mờ.
Ngải Điềm bị nhìn chằm chằm cả người không được tự nhiên, phủi xuống những vướng mắc, vội vàng đem thịt trong canh của mình đẩy qua.
- Lo ăn cơm của cậu đi, làm gì cứ nhìn chằm chằm vào tớ như thế... tớ không phải là thịt băm.
- Dạ, cậu không phải là thịt băm, nhưng trong mắt đàn ông cậu là một tô thịt vô cùng ngon miệng. - Rhona để đũa xuống, đưa tay chóng cằm, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó.
- haizzz, haizzz, haizzz, cậu nhìn một chút đi, như thế nào được xem là một miếng thịt tươi ngon, có phải đó cậu khóc lóc than thở mong người ta dừng tay mà cũng không được phải không, Ngải Điềm, cậu đã có một ngày chủ nhật dâm đãng.
Ngải Điềm kinh hãi một chút, vuốt ve trên má rịn đầy mồ hôi hột, trừng mắt tức giận với bạn tốt.
- Cậu rõ ràng đã thành công trong việc đã thông tư tưởng của tớ rồi đó
Toà nhà lớn có vô số công ty nhỏ, ít nhất cũng có từ bốn đến năm mươi người, tin nhiều chuyện được truyền đi rất nhanh, nội dung có thể tùy thích người kể biên soạn.
- Thẳng thắn được khoan hồng, cậu đã đi tìm anh ta đúng không? - Rhona cũng không tính buông tha tra hỏi.
Ngải Điềm nói quanh co chốc lát, đơn giản làm cho mọi chuyện sáng tỏ, đem đầu đuôi câu chuyện đêm Giáng Sinh kể ra.
- Ngải Điềm, làm rất khá! Tớ thấy làm hãnh diện khi có người bạn như cậu! - Rhona nghe, giơ ngón tay cái lên, cho cô một lời khen.
- Ngày đó tó cũng chẳng biết
Kịch liệt đút vào, cơ hồ đánh bay hồn cô, động tư mật bị anh đảo vài vòng khiến nó vừa sưng vừa đỏ, dịch ái chảy xuôi xuống, vật thô cứng to dài, dễ dàng không chút kiêng kỵ xông vào.
- Cảm thấy sao? Anh ở bên trong cơ thể em, tràn đầy, toàn bộ đều là của anh. – Anh thuận thế tấn công, không chút gián đoạn, càng chen vào càng sâu, càng chen vào càng nhanh.
Miếng thịt non cắn chặt vật nam của anh, theo mỗi lần gấp gáp thô bạo của anh mà mở ra đưa vào, sau đó lại bị anh hung hăng cắm vào, khoái cảm không ngừng tăng lên, lửa nóng tê dại lan tràn khắp cơ thể.
- A. . . . . . Quá nhanh. . . . . . Tề. . . . . . Ách a. . . . . .
- Em yêu thích anh như thế sao. – Anh rên lên một tiếng, cười nhẹ, đôi mắt đẹp buông xuống, thưởng thức cặp nhũ hoa trắng noãn, ngón tay vặn chặt viên lôi châu, không ngừng dùng ngón tay ma sát.
- A hừ. . . . . . - Nghe hai người dâm lãng phát ra, hai gò má cô đỏ bừng, rồi lại không thể không trầm mê với những đợt sóng khoái cảm đang dâng.
Hỏa dục bùng nổ, anh ngậm đầu nhũ hoa trắng noãn của cô, giống như muốn đem cô hung hăng ăn sạch sẽ, xích thiết nóng hung mãnh đút vào, hoa huyệt mềm mại càng ngày càng ướt, bắt đầu co rúc lại, càng quấn chặt lấy anh.
Cuối cùng một đạo sáng rực màu bạc đánh tới mắt cô, cô phát ra một tiếng than nức nở, thân thể bắt đầu co quắp, thân động mật bắt đầu co rút, hút hoàn toàn vật phái nam của anh vào trong.
Cảm giác sảng khoái và tê dại ở bên trong, cô nếm những đợt thủy triều dâng như cơn sóng lớn bao phủ lấy cô, thần trí Ngải Điềm cơ hồ mê loạn, đôi tay hãm sâu vào cánh tay Tề Trọng Khải.
Anh bế cô không ngừng co rúc, gấp gáp xoắn lấy động hoa của cô, vật nam thũng trướng kiên cường như cũ, huyệt mật mềm vội vàng đứng thẳng lên, lỗ hỏng lớn lối khẽ hé mở, một cỗ khát vọng nóng bỏng thả ra.
- Không cần. . . . . . Rất nhám. . . . . . A a. . . . . . - Thân thể của cô bởi vì đạt đến khoái cảm mà run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn cắn bờ vai của anh, nhũ hoa đung đưa không ngừng ma sát lồng ngực vững chãi của anh, mang đến nhiệt độ vô cùng thư thái.
Bóng dáng giao hoan phóng đại trên mặt tường, ái dịch thổi lất phất trong không khí tràn đầy mùi dâm mỹ, vật phái nam sưng cứng rắn xâm nhập một lần lại một lần, nhiệt thiết cấp tốc ma sát hoa vào thành vách, khoái cảm tê dại giống như nhiệt hỏa dâng tràn, tiếng giao hợp ướt át đánh tan thị giác.
Cô chìm vào vòng xoáy khoái cảm, tất cả đều bay bổng, cái miệng nhỏ nhắn vô ý thức ngâm nga những tiếng rên rỉ dâm đãng, cảm giác không ngừng co rúc, run rẩy, thuyên luyên, dịch mật mềm mại đầy phong phú, lắp đầy, đáy lòng trống không ngừng cuồn cuộn.
Làm sao cô kháng cự được anh, anh ngọt ngào lại tà ác và hấp dẫn, cô chỉ có thể trầm luân, đắm chìm khi cùng anh vui vẻ, tham lam yêu cầu nhiều hơn.
Ái dục giàn giụa bên trong cơ thể, ngôn ngữ chỉ là thứ dư thừa, nhiệt độ cùng mùi vị mới là chân thật.
Anh đem mình cứng rắn khảm vào nơi mềm mại của cô, ái dịch chảy xuôi giữa hai chân, cô đem anh trói buộc thật chặt, vị ái quanh quẩn cùng mùi hương cơ thể cô.
Vật phái nam cường hãn dã man đoạt lấy bên trong, cô đã đứng trên đỉnh khoái cảm, mà anh vẫn càn rỡ bên trong cơ thể ươn ướt và êm ái của cô. . . . . .
Ngoài cửa sổ bóng đêm rất nồng, giống như vẩy mực, không khí lạnh lẽo lẻn vào cửa sổ, phát ra tiếng vang hoan ái, đem thân thể của hai người trong căn phòng hâm nóng.
Ngải Điềm nằm trên chiếc chăn làm bằng vải tơ tằm, ánh mắt mờ mịt, vẻ mặt mê man, cái miệng nhỏ nhắn thưởng thức cây đuốc cứng rắn của anh, chiếc lưỡi nhuần nhuyễn lượn quanh đỉnh lỗ, dùng một sức lực bú liếm.
Thân thể của Tề Trọng Khải bắt đầu căng thẳng, hô hấp nặng nhọc, cánh tay dùng sức đỡ lấy gáy cô, giống như đang thúc giục cô xâm nhập sâu hơn.
Ánh mắt của cô tràn đầy mê luyến, tham lam dính lên bộ phận nam tính của anh, anh giống như một bức tượng điêu khắc xinh đẹp, càng làm tim cô nóng lên, bụng dưới buồn bực, nhẹ cọ lên cánh hoa đã rịn ái dịch, một khối ướt đẫm lặng lẽ hiện ra.
Anh tráng kiện bắt đầu co rúm trong thân thể cô, cố ý rê lên xuống, tay nhỏ bé khẽ xoa tròn, để cho anh nhanh chóng đạt được khoái cảm.
Mái tóc dài xõa ra, rõ ràng nhìn thấy cô nhả ra nuốt vào vật cứng rắn to lớn của anh như thế nào, mặc dù tình dục chiếm lĩnh tri giác, ánh mắt anh vẫn thâm thúy nhìn lửa nóng của mình cùng những biến hóa chặt chẽ của cô.
Nhìn mi tâm cô vặn nhẹ, ánh mắt mê man như mờ hơi nước, miệng nhỏ nhắn như cánh hoa hồng bao bọc vật nóng của anh, thỉnh thoảng đem khạc ra, cái lưỡi mềm mại đưa qua đưa lại, tỉ mỉ liếm láp làm nó trở nên ướt đẫm.
Miệng của cô cũng tựa như hoa huyệt non nớt, ươn ướt, êm ái, mềm mại, như một đóa hoa bằng nhung gói trọn anh vào trong, nuốt lấy anh, hàm răng trắng đều trượt nhẹ qua gân xanh trên vật nam, khoái cảm tê dại trong nháy mắt từ hông xông lên ót.
Anh thở hổn hển, bao quy đầu rịn đầy mồ hôi, bắt đầu thẳng dựng thẳng tắp trong miệng của cô, cô cũng không yếu thế chút nào, dùng sức bú, giống như yêu nữ đói khát, muốn uống hết tinh dịch ngọt ngào.
Chốc lát, vật nóng của anh phun sạch tơ lụa trắng đục vào khoang miệng cô, cô ho khan, anh mới đau lòng lui ra khỏi miệng cô.
Nơi cổ họng mặc dù nóng rực giống như lửa đốt, vậy mà khát vọng dưới bụng vẫn tăng không giảm. Không để ý tới việc anh dịu dàng trấn an, cô kích động đẩy anh ngã, hai chân trắng nõn tách ra, vịn vật nam được bôi trơn bằng dịch ái nhưng dục vọng vẫn chưa tắt của anh, khó nhịn xôn xao cô từ từ cắm nó vào động mật của mình. . . . . .
- A. . . . . . - Trong nháy mắt bị lấp đầy, nơi sâu hút tràn đầy, cô ngửa cằm lên, gương mặt đỏ tươi kiều mỵ vẽ ra nụ cười thỏa mãn.
- Mới như vậy đã thỏa mãn rồi sao? - Hai tay anh vịn vòng eo mảnh khảnh của cô, vật nóng mới vừa đi ra, lại kiên cường thũng trướng dính vào động tư mật, đuổi cho thân thể cô một hồi lắc lư, tuyết non mềm mại cao vút và sáng ngời.
- Ách. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . Tề. . . . . . Nhanh hơn chút nữa. . . . . . A a. . . . . .
Thân thể bị lấy lòng, cô mất hết khống chế ngâm nga nức nở, đôi tay nhẹ nâng nhũ hoa dập dờn, thuận theo bản năng tự nhiên mà xoa bóp.
Hình ảnh dâm lãng khiến thị giác của anh bị kích thích, anh không thể không vươn cao lồng ngực rắn chắc, ôm thân thể xinh đẹp đến gần, há mồm ngậm đôi nhũ hoa tròn trịa và mềm mại, cố ý phát ra những tiếng nút vang dội.
Thân dưới hai người quấn quít, ái dịch ướt át theo tần số gây rối vẩy ra ngoài, hoa huyệt ngậm hoàn chỉnh vật nam căn cứng ở bên trong, ôm ấp thật chặt, thịt non mềm mại gói trọn mỗi dây thần kinh của anh.
Thời gian chao đảo, tầm mắt mê loạn, bọn họ giống như hai con thú trong thời kỳ đầu động dục, tham lam mà không tiết chế, cuồng dã cuống lấy nhau.
Đếm không hết bao nhiêu lần bọn họ cùng nhau lên đỉnh, trên chiếc chăn tơ tằm màu xám bạc hai thân thể điên cuồng với những màn giao hoan, không biết qua bao lâu, cô nằm lỳ ở trên giường, mông chổng cao, anh quỳ gối phía sau, đâm thật sâu vào động mật ướt át.
- A hừ. . . . . . đừng. . . . . . Ô. . . . . . sâu quá. . . . . .
Tay nhỏ bé níu chặt ga giường, cái miệng nhỏ cắn một góc chiếc gối, cô cảm giác thân thể nhạy cảm chẳng còn là của mình nữa, khoái cảm không ngừng đánh tới, quá nhiều vui vẻ hòa trộm với nhung nhớ tích lũy trong lòng, theo từng đợt cao triều mà như sắp nổi tung.
- Nói bậy, rõ ràng em còn muốn, bên trong ướt như thế, nóng như thế, còn quấn anh không thả, thế nào sẽ không cần?
Cột lửa y hệt như sắp phun trào, xoáy sâu, điên cuồng tấn công vào cấm địa phức tạp và bí hiểm của cô, lúc sâu lúc cạn, thỉnh thoảng ác liệt chỉa vào nơi mẫn cảm nhất ở giữa động mật, khiến cô chỉ biết rên rỉ gọi tên anh.
- Tề. . . . . . đau quá. . . . . . A a. . . . . . đừng. . . . . .
- Rất thoải mái chứ? Anh sẽ khiến em thoải mái hơn, trước đó em phải trước chịu đựng, hả?
Lồng ngực hùng tráng đè lên tấm lưng trắng như tuyết của cô, cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn buồn bực trở nên phiếm hồng, khóe mắt rỉ ra vài giọt nước mắt. Anh từ phía sau lưng lấy đôi nhũ hoa của cô, dùng sức xoa bóp, đầu nhũ hoa trở nên cứng hơn rồi, dục hỏa sau một lúc rong chơi cũng tăng lên đáng kể, nhưng anh cũng không dừng lại, để giúp cho cơ thể hai người được giải thoát.
Tình dục vô hạng, thời gian như ngừng lại, ngoài cửa sổ vang lên tiếng gió khe khẽ giống như tiếng người tình nỉ non, bọn họ bị dục vọng vây lấy đến mức quên trời quên đất, hai cơ thể khích khao vây lấy, đầu óc oanh tạc, kéo dài vô tận.
- Chúng ta nhất định là điên rồi. . . . . . Đúng, điên rồi.
Ngải Điềm kiệt sức, nằm trên ngực Tề Trọng Khải, hai mắt mờ mịch, giọng nói yếu đuối như không thể tin.
- Anh xấu xa! Chúng ta thế nhưng làm suốt cả đêm. – Cô lầu bầu, nhưng lại như người say rượu, vậy chẳng thể nào nhớ nổi mình làm sao có thể lên giường được, sau đó bắt đầu điên cuồng tiếp tục.
- Em không thấy làm một đôi tình nhân thật sự đây là hoạt động tốt nhất sao? – Anh rê đôi tay theo dọc cơ thể trần truồng của cô, giọng điệu vừa lòng, một lần lại một lần làm cho cô phát sinh ảo giác, nhưng đây không phải là trời xanh biển rộng ở đảo Luân Lý.
- Nói hư nói vượn! Hôm nay là đêm Giáng sinh!
- Đó, vậy thì càng đáng yêu hơn, giữa người tình thì đây là món quà tặng tốt nhất dành cho đối phương.
- . . . . . . Anh can đảm nói thế sao. - Khuôn mặt cô nhuộm đỏ, lại không dũng khí trừng anh, trước sau đều nghĩ đến định nghĩa về quan hệ nhảy cảm của hai người – Anh vừa mới nói cái gì?
Nghe ra trong giọng nói của cô có sự kinh hoàng, khóe mắt anh nhếch lên, trong lòng cười thầm.
- Giữa người tình, ân ái là món quà tặng thực tế nhất.
- Cho nên. . . . . . Chúng ta là người yêu rồi hả? – Cô khốn hoặc nhìn anh, những mâu thuẫn hiện lên trong lòng, bên dưới lại có cảm giác ướt át, để cho trái tim anh ngứa ngáy.
- Vậy thì em trả tiền cho anh đi? – Anh đưa một lưỡi đau chém tới, như muốn bổ đôi trái tim của cô ra.
- Anh hiểu lầm rồi, tôi không muốn anh làm Ngưu Lang của tôi. - Hiểu lầm khiến lòng anh bị thương, cô tranh thủ thời gian giải thích.
- Anh cũng không muốn xem em là khách hàng, cho nên từ hôm nay trở đi, chúng ta bắt đầu chính thức qua lại – Anh vừa lòng nên tuyên bố.
Cô ngây người mấy giây, khóe miệng không nhịn được cong lên, hai tay vòng chặt eo anh, gương mặt đỏ gất dính lên ngực anh, lắng nghe nhịp tim của anh, trong lòng vui sướng vì thu hoạch lớn đến không ngờ này.
Cuối cùng, cô hài lòng nói: - Merry Christmas. - Được rồi, tiếp nhận sự thật, dục vọng gái ế rất cao. Rhona nói đúng, cô gái từng tuổi này, thỏa mãn về cả tinh thần và thể xác mới là quan trọng, mặc dù nói không biết tình cảm này sẽ phát triển đến mức độ nào, nhưng ít ra, cô muốn cùng người đàn ông này tiếp tục đi tới…
Chương 7
- Không tệ lắm, cuối cùng cũng thông suốt.
Vào giờ nghĩ trưa ngày thứ hai, trong phòng ăn ồn ào, Rhona nhìn qua những chuyện cuối tuần qua, nhìn một loạt từ trong ra ngoài cơ thể Ngải Điềm, ánh mắt trở nên ranh mãnh và mập mờ.
Ngải Điềm bị nhìn chằm chằm cả người không được tự nhiên, phủi xuống những vướng mắc, vội vàng đem thịt trong canh của mình đẩy qua.
- Lo ăn cơm của cậu đi, làm gì cứ nhìn chằm chằm vào tớ như thế... tớ không phải là thịt băm.
- Dạ, cậu không phải là thịt băm, nhưng trong mắt đàn ông cậu là một tô thịt vô cùng ngon miệng. - Rhona để đũa xuống, đưa tay chóng cằm, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó.
- haizzz, haizzz, haizzz, cậu nhìn một chút đi, như thế nào được xem là một miếng thịt tươi ngon, có phải đó cậu khóc lóc than thở mong người ta dừng tay mà cũng không được phải không, Ngải Điềm, cậu đã có một ngày chủ nhật dâm đãng.
Ngải Điềm kinh hãi một chút, vuốt ve trên má rịn đầy mồ hôi hột, trừng mắt tức giận với bạn tốt.
- Cậu rõ ràng đã thành công trong việc đã thông tư tưởng của tớ rồi đó
Toà nhà lớn có vô số công ty nhỏ, ít nhất cũng có từ bốn đến năm mươi người, tin nhiều chuyện được truyền đi rất nhanh, nội dung có thể tùy thích người kể biên soạn.
- Thẳng thắn được khoan hồng, cậu đã đi tìm anh ta đúng không? - Rhona cũng không tính buông tha tra hỏi.
Ngải Điềm nói quanh co chốc lát, đơn giản làm cho mọi chuyện sáng tỏ, đem đầu đuôi câu chuyện đêm Giáng Sinh kể ra.
- Ngải Điềm, làm rất khá! Tớ thấy làm hãnh diện khi có người bạn như cậu! - Rhona nghe, giơ ngón tay cái lên, cho cô một lời khen.
- Ngày đó tó cũng chẳng biết
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1250/1632