Tiểu thuyết Người Tình Tìm Đến Cửa
Lượt xem : |
i rồi, mình đã biết, lần sau nếu có ngày đặc biệt mình sẽ nhắc nhở anh ấy.” Biết Hiểu Thiến sợ mình bị ủy khuất, nhưng cô lại thấy mình chẳng ủy khuất chỗ nào, nếu có người bị ủy khuất thì cũng chỉ có thể là chồng cô khi phải cưới cô một người phụ nữ bình thường như cô.
“Cậu tốt nhất nên hiểu được.” Cô cũng không muốn can thiệp quá sâu vào cuộc sống vợ chồng của người khác, nhưng có một số đàn ông lại quá mức tự cao tự đại. “Quên đi, việc này mình tẩy não cậu từ từ sau cũng được, giờ để mình lấy lễ phục cho cậu xem.”
“Cám ơn cậu!” Uông Tử Nhân mỉm cười nhưng khi nhìn thấy nhân viên bán hàng lấy bộ lễ phục ra liền há hốc miệng. “Lễ phục này……”
“Có vấn đề gì sao?”
“Cậu xác định lễ phục này là đưa cho mình chứ không phải là bộ cậu định mặc đêm nay?” Hiểu Thiến du học ở Pháp nên phong cách ăn mặc luôn luôn mới mẻ và phóng khoáng, loại lễ phục gợi cảm cổ áo trễ gần như xuống rốn thế này có lẽ chỉ hợp với dáng người cao ráo xinh đẹp của Hiểu Thiến mà thôi, cô tin rằng bộ này khi mặc lên người sẽ rất gợi cảm cuốn hút, nhưng cô càng tin rằng bản thân tuyệt đối không thích hợp với kiểu áo này, hơn nữa cô cũng không có gan mặc lễ phục khiêu gợi như vậy.
“Sao hả, lễ phục này là mình đặc biệt chọn cho cậu, còn mình thì…… Mình định không mặc gì.” Nhìn cô bạn mở to hai mắt Lô Hiểu Thiến cười to. “Ha ha ha, chị dâu, chị thật dễ lừa, haha! Mình làm sao có thể không mặc cái gì được, đều lễ phục của mình so với bộ này còn thiếu vải hơn thôi.” Dĩ nhiên buổi tối cô cũng sẽ tham dự tiệc rượu.
So với bộ này còn thiếu vải hơn? Cô nghẹn họng. Nhưng dáng người Hiểu Thiến cao gầy, mặc kệ kiểu quần áo gì mặc trên người cô ấy đều luôn vô cùng đẹp.
Hâm mộ chính là hâm mộ, Uông Tử Nhân cũng không quên bản thân mình chỉ cao tới 162cm chân ngắn cũn cỡn, thậm chí dáng người cũng rất bình thường, cho nên vẫn là quên đi. “Hiểu Thiến, mình nghĩ bộ lễ phục xinh đẹp này không hợp với mình.”
“Làm sao mà không thích hợp? Mình cảm thấy dáng người của cậu rất hợp để mặc bộ lễ phục này.” Lô Hiểu Thiến không phải cố ý khen ngợi mà cô thật sự cảm thấy dáng người chị dâu rất đẹp. “Bộ lễ phục này, ngực quá nhỏ sẽ không nâng lên được, nhưng ngực quá lớn, quá đầy đặn sẽ làm mất đi vẻ đẹp của nó, giống cậu bằng cái chén như thế mặc mới đẹp, hơn nữa da của cậu lại trắng, lễ phục vàng nhạt sẽ khiến da cậu thoạt nhìn trong suốt như sương.”
Khen nhiều như vậy Uông Tử Nhân không dám nhận, cô nhìn sang mấy bộ trang phục trên manocanh nói. “Mình thấy mình mặc bộ trên manocanh kia là được rồi.” Màu xanh lam tinh tế, đoan trang mà nhã nhặn.
“Cậu muốn mặc bộ lễ phục kia á?” Lô Hiểu Thiến bó tay. “Chị dâu, nếu hôm nay chị muốn tham dự tiệc cưới thì bộ kia hoàn toàn thích hợp, nhưng đêm nay là bữa tiệc rượu không giống vậy, cậu nhất định phải mặc bộ lễ phục này.”
“Vì sao?”
“Đương nhiên là phải ăn mặc gợi cảm hơn so người phụ nữ kia mới được.”
“Người phụ nữ nào?” Uông Tử Nhân ngạc nhiên.
Biết mình nói quá nhanh, nhưng việc đã nói rồi cô quyết định nói thẳng. “Tối hôm nay, Lăng Dao cũng sẽ đến tham dự, cô ta được mời với tư cách là ngôi sao lớn nhất.” Bách Ân có nói qua, để mở tiệc rượu lần này bọn họ đã mời giới truyền thông trong cả nước cùng những diễn viên ngôi sao người mẫu nổi tiếng đến tham dự để tuyền truyền rộng rãi.
“Lăng Dao?”
“Cậu hẳn phải biết cô ta là ai nhỉ?” Lăng Dao trước kia từng là người mẫu, sau đó đổi nghề chuyển sang làm diễn viên, hiện tại là ngôi sao nổi tiếng, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là Lăng Dao từng là bạn gái trước đây của anh họ cô Duy Đình, tuy chuyện của hai người đã qua nhiều năm nhưng nghe nói năm đó anh họ cô bức hôn không thành nên hai người chia tay, rồi sau đó không lâu anh họ bỗng cùng chị dâu kết hôn.
“Ừ, mình biết cô ấy là ai.” Cô có nghe qua tên Lăng Dao không phải do cô ấy là ngôi sao nổi tiếng, cũng biết đối phương từng có quan hệ với chồng cô. “Tối hôm nay cô ấy cũng tham dự tiệc rượu?”
“Đúng vậy, cho nên cậu nhất định phải mặc bộ lễ phục này, căn cứ vào khảo sát cho thấy có hơn 70% đàn ông đối mối tình đầu hoặc bạn gái trước đều tồn tại cảm giác không thể giải thích được, do vậy cậu nhất định phải khiến cho tầm mắt anh họ mình không thể rời được người cậu, hiểu không?”
Khiến cho tầm mắt chồng cô luôn đặt trên người cô? Thật sự nếu cô mặc lễ phục khiêu gợi này Duy Đình sẽ nhìn đến cô sao?
“Chị dâu, cậu có sao không?” Nhìn thấy khuôn mặt chị dâu đã mất đi nụ cười, nhất thời Lô Hiểu Thiến cảm thấy bản thân không nên nhiều chuyện như vậy. “Chị dâu, mình xin lỗi, cậu đừng để ý đến lời nói của mình. Cậu cũng biết mình nói chuyện thẳng thắn, cho dù Lăng Dao có tham dự thì sao? Cô ta và Duy Đình cũng đã chia tay lâu rồi, hiện tại cậu mới là chị dâu của mình.”
“Không sao mà, mình không để ý.” Uông Tử Nhân không muốn bản thân miên man suy nghĩ thêm. “Nhưng mà mình chỉ sợ phải phụ lòng tốt của cậu thôi, không phải là vấn đề giá cả mà là mình thật sự không hợp mặc bộ lễ phục này.”
“Cậu không thấy lo lắng chút nào sao? Hay là cứ thử mặc trước đã.”
“Mình thật sự không có cách nào để mặc lễ phục này.” Cô khéo léo từ chối.
“Thôi tùy cậu!” Lô Hiểu Thiến bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không muốn bức chị dâu phải mặc, cô gọi nhân viên đưa ra vài kiểu dáng thanh lịch nhã nhặn để cho chị dâu chọn.
Cuối cùng Uông Tử Nhân chọn một bộ lễ phục lộ vai màu đen ngọt ngào, cũng giống như con người cô luôn nhẹ nhàng yên tĩnh, khiến cho người khác luôn có cảm giác thoải mái dễ chịu.
Bảy giờ tối xe của Lục Duy Đình dừng trước cửa hàng thời trang Yali, cô nhận điện thoại hướng Lô Hiểu Thiến nói cám ơn, sau đó đi ra ngoài.
Tuy nói không để ý nhưng khi đến tầng cao nhất của công ty bách hóa nơi tổ chức tiệc rượu, cô vẫn suy nghĩ đến những lời nói của Hiểu Thiến nên có chút mất tập trung, do vậy lúc phục vụ đưa cho cô một ly cocktail cô sơ ý đánh đổ ra tay.
“Anh à, em xin lỗi, anh chờ em một chút, em đi vào phòng hóa trang một xí.” Nói xin lỗi chồng xong Uông Tử Nhân đi về phía phòng hóa trang.
Ngay lúc cô vừa đi bỗng có một người phụ nữ xinh đẹp dáng người quyến rũ đi tới Lục Duy Đình.
“Duy Đình, đã lâu không gặp.”
Nhìn người phụ nữ trước mặt đáy mắt Lục Duy Đình có chút kinh ngạc, nhưng tuấn nhan cũng không biểu hiện nhiều lắm. “Lăng Dao.”
“Hết rồi?” Bạn bè nhiều năm không gặp thế mà chỉ chào cô một tiếng rồi xong? “Anh vẫn như trước nhỉ, rất nói ít khiến cho người ta không biết anh suy nghĩ cái gì nữa.”
Cô tự tin nở nụ cười xinh đẹp, nhưng giờ phút này bởi vì Lục Duy Đình mà nội tâm cô cảm thấy có chút mất mát. Chia tay sau nhiều năm gặp lại, tuy sắc mặt anh không chút thay đổi nhưng cô khá kích động, bởi vì cô phát hiện mình đối với người đàn ông này còn lưu luyến, khó có thể quên.
Kỳ thật lúc Lục Duy Đình vừa mới tiến vào hội trường cô đã thấy anh, dù sao anh luôn là một người đàn ông xuất sắc nên rất khó làm người khác không chú ý đến, nhưng bên người anh đã có một cô vợ nhỏ.
Năm đó anh vừa du học ở Mỹ về, mà cô khi đó mới thành công bước đầu trong sự nghiệp người mẫu, hẹn hò hai năm rồi chia tay, lúc ấy bên ngoài tưởng anh do bức hôn cô không thành mà chia tay, kỳ thật không phải như vậy, hai người thường xuyên cãi nhau, cô chịu không nổi vì anh luôn luôn đặt cô sau công việc nên cô đòi chia tay, rồi anh gật đầu, sau này cô bay sang Hongkong làm việc, nửa năm sau nghe tin anh chuẩn bị kết hôn.
Lúc này đã có mấy phóng viên bắt đầu chụp ảnh, dù sao tin đồn khi nào chẳng có, Lăng Dao và bạn trai trước gặp nhau các phóng viên làm sao bỏ qua cơ hội béo bở này, ngoài chụp ảnh họ còn tò mò hai người trong lúc đó nói gì hơn.
Lăng Dao không hổ là một ngôi sao lớn dưới ánh đèn sân khấu, khuôn mặt xinh đẹp không vì các phóng viên muốn xem kịch vui mà tức giận, ngược lại còn duyên dáng cười. “Tôi biết mọi người rất tò mò về mối quan hệ của tôi và Lục tiên sinh hiện giờ, không phải là bạn bè sao?” Nói xong cô chủ động ôm lấy cánh tay anh. “Duy Đình, cùng bạn tốt chụp kiểu ảnh, không có vấn đề gì chứ? Có cần hỏi qua ý kiến vợ anh không?”
“Không cần.” Lục Duy Đình không né tránh, như cô nói chỉ chụp vài kiểu ảnh mà thôi.
Uông Tử Nhân từ phòng hóa trang trở lại hội trường, đập vào mắt cô là cảnh Lăng Dao thân thiết ôm tay chồng cô để cho báo chí chụp ảnh, khiến cô giật mình sững sờ.
Mặc dù cô chưa từng gặp Lăng Dao nhưng cô ấy so với trên ảnh còn đẹp hơn rất nhiều, trên người lễ phục dạ hội phía sau trống rỗng lộ rõ tấm lưng trần gợi cảm, mà cô ấy vốn dĩ đã cao còn mang thêm đôi giày cao gót gần mười cm đứng cạnh Duy Đình dường như cao gần bằng anh, hình ảnh kia giống như hoàng tử và công chúa, thoạt nhìn rất chói mắt xinh đẹp.
Giống như một buổi ra mắt phim, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy.
Nữ diễn viên nổi tiếng cùng cùng bạn trai cũ chụp ảnh chung thu hút rất nhiều phóng viên, bởi vì người đông chen chúc nhau dồn lên trước nên Lăng Dao đành phải lui về phía sau, không phát hiện phía sau có ghế dựa khiến cô vấp ngã, tuy có Lục Duy Đình bên cạnh nhanh chóng kéo cô lại giúp cô không bị ngã ra sàn nhưng cô do mang giày cao gót quá cao mà khi nãy lại mất đi trọng tâm do đó mắt cá chân cô bị chẹo.
“Đau quá!” Lăng Dao đau quá rên một tiếng
“Lăng Dao, em ngồi xuống trước.” Lục Duy Đình đỡ cô ngồi lên ghế .
Thấy cô ấy có vẻ như bị bong gân nên Uông Tử Nhân lo lắng đi về phía trước, nhìn ông chồng đang ngồi xổm kiểm tra mắt cá chân cô ấy hỏi. “Anh à, không có việc gì chứ?”
Không biết có phải rất đau hay không mà thấy Lăng Dao nhìn cô một cái rồi lập tức chuyển tầm mắt sang chồng cô.
“Duy Đình, chân của em đau quá.”
“Em bị bong gân phải nhanh chóng chườm đá mới được. Tử Nhân, em nói phục vụ đem khăn và đá lạnh tới đây.” Lục Duy Đình nhìn qua vợ mình bên cạnh nói.
“Dạ vâng.”
Chốc lát Uông Tử Nhân đem khăn và đá tới, Lục Duy Đình dùng khăn quấn quanh đá lạnh, sau đó giúp Lăng Dao chườm đá lên mắt cá chân bị bong gân.
Hồi học đại học anh từng nằm trong đội tuyển bóng rổ, bởi vậy hiểi rõ bị bong gân không thể xem nhẹ, phải nhanh chóng chườm đá rồi đi đến bệnh viện điều trị nếu không sẽ để lại di chứng nghiêm trọng, thậm chí có thể không thể đi đứng bình thường.
Tuy anh chỉ làm một hành động sơ cứu đơn giản nhưng trong mắt các phóng viên và khách mời nhìn thấy, giờ phút này anh đang rất lo lắng cho Lăng Dao bị bong gân, căn bản chính là đối với người ta dứt tình chưa xong, nhất thời ánh đèn flash nhấp nháy ở khắp mọi nơi, hai người trở thành tiêu điểm được chú ý nhất ở tiệc rượu.
Uông Tử Nhân cũng thấy cảnh này, cả người hóa đá, trong đầu ù ù ong ong. Kết hôn từng ấy năm cô luôn nghĩ rằng chồng cô trời sinh tính tình lạnh lùng thờ ơ, cho tới bây giờ cô cũng không biết thì ra anh cũng có lúc chu đáo chăm sóc cho người khác như vậy, nhìn chồng của mình vì bạn gái cũ bong gân mà lo lắng khẩn trương đến thế, cô cảm thấy lồng ngực ngột ngạt không thôi, khó chịu đến mức dường như khiến cô không thể thở nổi.
“Tử Nhân, em ngây ngốc cái gì vậy?”
“Dá?” Cô choáng váng hoàn hồn phát hiện chồng cô đã đứng bên cạnh cô, còn Lăng Dao đã không thấy đâu. “Lăng tiểu thư đâu?”
“Trợ lý đưa cô ấy tới bệnh viện rồi.”
“Anh không ……” Đi cùng sao?
“Hả?” Lục Duy Đình không biết vợ mình muốn nói gì.
Uông Tử Nhân cúi đầu. “Không có gì.”
“Chú dì Lí đã đến đây, chúng ta qua đó chào họ một chút.”
“Vâng.”
Tuy rằng có lên tiếng trả lời ‘vâng’ nhưng trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng, cô không biết mình đang làm cái gì, chỉ mỉm cười đi theo chồng, dù sao trước giờ cô đều như thế.
Cho đến khi hai người rời khỏi bữa tiệc hình ảnh kia lại hiện lên trong đầu Uông Tử Nhân, chồng cô cẩn thận chườm đá cho Lăng Dao.
Uông Tử Nhân tắm rửa sạch sẽ mới cảm thấy đầu óc mình bắt đầu hoạt động. Có lẽ cô không nên suy nghĩ quá nhiều, hôm nay đổi lại nếu cô bị bong gân thì chồng cô cũng sẽ làm như vậy nhỉ?
Sau đó cô phát hiện, bản thân cô không dám khẳng định chồng cô sẽ làm như vậy đối với cô.
Đột nhiên cô cảm thấy rất mệt mỏi.
Đi ra phòng tắm thấy chồng cô không đến thư phòng mà nửa ngồi nửa nằm trên giường, cô kinh hãi. Không phải đêm nay chồng cô muốn chứ? Mặc dù anh rất tập trung vào quyển tạp chí trong tay.
Uông Tử Nhân không nói gì, lặng lẽ lên giường sau đó nằm quay lưng về phía anh. Tuy đây không phải là
“Cậu tốt nhất nên hiểu được.” Cô cũng không muốn can thiệp quá sâu vào cuộc sống vợ chồng của người khác, nhưng có một số đàn ông lại quá mức tự cao tự đại. “Quên đi, việc này mình tẩy não cậu từ từ sau cũng được, giờ để mình lấy lễ phục cho cậu xem.”
“Cám ơn cậu!” Uông Tử Nhân mỉm cười nhưng khi nhìn thấy nhân viên bán hàng lấy bộ lễ phục ra liền há hốc miệng. “Lễ phục này……”
“Có vấn đề gì sao?”
“Cậu xác định lễ phục này là đưa cho mình chứ không phải là bộ cậu định mặc đêm nay?” Hiểu Thiến du học ở Pháp nên phong cách ăn mặc luôn luôn mới mẻ và phóng khoáng, loại lễ phục gợi cảm cổ áo trễ gần như xuống rốn thế này có lẽ chỉ hợp với dáng người cao ráo xinh đẹp của Hiểu Thiến mà thôi, cô tin rằng bộ này khi mặc lên người sẽ rất gợi cảm cuốn hút, nhưng cô càng tin rằng bản thân tuyệt đối không thích hợp với kiểu áo này, hơn nữa cô cũng không có gan mặc lễ phục khiêu gợi như vậy.
“Sao hả, lễ phục này là mình đặc biệt chọn cho cậu, còn mình thì…… Mình định không mặc gì.” Nhìn cô bạn mở to hai mắt Lô Hiểu Thiến cười to. “Ha ha ha, chị dâu, chị thật dễ lừa, haha! Mình làm sao có thể không mặc cái gì được, đều lễ phục của mình so với bộ này còn thiếu vải hơn thôi.” Dĩ nhiên buổi tối cô cũng sẽ tham dự tiệc rượu.
So với bộ này còn thiếu vải hơn? Cô nghẹn họng. Nhưng dáng người Hiểu Thiến cao gầy, mặc kệ kiểu quần áo gì mặc trên người cô ấy đều luôn vô cùng đẹp.
Hâm mộ chính là hâm mộ, Uông Tử Nhân cũng không quên bản thân mình chỉ cao tới 162cm chân ngắn cũn cỡn, thậm chí dáng người cũng rất bình thường, cho nên vẫn là quên đi. “Hiểu Thiến, mình nghĩ bộ lễ phục xinh đẹp này không hợp với mình.”
“Làm sao mà không thích hợp? Mình cảm thấy dáng người của cậu rất hợp để mặc bộ lễ phục này.” Lô Hiểu Thiến không phải cố ý khen ngợi mà cô thật sự cảm thấy dáng người chị dâu rất đẹp. “Bộ lễ phục này, ngực quá nhỏ sẽ không nâng lên được, nhưng ngực quá lớn, quá đầy đặn sẽ làm mất đi vẻ đẹp của nó, giống cậu bằng cái chén như thế mặc mới đẹp, hơn nữa da của cậu lại trắng, lễ phục vàng nhạt sẽ khiến da cậu thoạt nhìn trong suốt như sương.”
Khen nhiều như vậy Uông Tử Nhân không dám nhận, cô nhìn sang mấy bộ trang phục trên manocanh nói. “Mình thấy mình mặc bộ trên manocanh kia là được rồi.” Màu xanh lam tinh tế, đoan trang mà nhã nhặn.
“Cậu muốn mặc bộ lễ phục kia á?” Lô Hiểu Thiến bó tay. “Chị dâu, nếu hôm nay chị muốn tham dự tiệc cưới thì bộ kia hoàn toàn thích hợp, nhưng đêm nay là bữa tiệc rượu không giống vậy, cậu nhất định phải mặc bộ lễ phục này.”
“Vì sao?”
“Đương nhiên là phải ăn mặc gợi cảm hơn so người phụ nữ kia mới được.”
“Người phụ nữ nào?” Uông Tử Nhân ngạc nhiên.
Biết mình nói quá nhanh, nhưng việc đã nói rồi cô quyết định nói thẳng. “Tối hôm nay, Lăng Dao cũng sẽ đến tham dự, cô ta được mời với tư cách là ngôi sao lớn nhất.” Bách Ân có nói qua, để mở tiệc rượu lần này bọn họ đã mời giới truyền thông trong cả nước cùng những diễn viên ngôi sao người mẫu nổi tiếng đến tham dự để tuyền truyền rộng rãi.
“Lăng Dao?”
“Cậu hẳn phải biết cô ta là ai nhỉ?” Lăng Dao trước kia từng là người mẫu, sau đó đổi nghề chuyển sang làm diễn viên, hiện tại là ngôi sao nổi tiếng, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là Lăng Dao từng là bạn gái trước đây của anh họ cô Duy Đình, tuy chuyện của hai người đã qua nhiều năm nhưng nghe nói năm đó anh họ cô bức hôn không thành nên hai người chia tay, rồi sau đó không lâu anh họ bỗng cùng chị dâu kết hôn.
“Ừ, mình biết cô ấy là ai.” Cô có nghe qua tên Lăng Dao không phải do cô ấy là ngôi sao nổi tiếng, cũng biết đối phương từng có quan hệ với chồng cô. “Tối hôm nay cô ấy cũng tham dự tiệc rượu?”
“Đúng vậy, cho nên cậu nhất định phải mặc bộ lễ phục này, căn cứ vào khảo sát cho thấy có hơn 70% đàn ông đối mối tình đầu hoặc bạn gái trước đều tồn tại cảm giác không thể giải thích được, do vậy cậu nhất định phải khiến cho tầm mắt anh họ mình không thể rời được người cậu, hiểu không?”
Khiến cho tầm mắt chồng cô luôn đặt trên người cô? Thật sự nếu cô mặc lễ phục khiêu gợi này Duy Đình sẽ nhìn đến cô sao?
“Chị dâu, cậu có sao không?” Nhìn thấy khuôn mặt chị dâu đã mất đi nụ cười, nhất thời Lô Hiểu Thiến cảm thấy bản thân không nên nhiều chuyện như vậy. “Chị dâu, mình xin lỗi, cậu đừng để ý đến lời nói của mình. Cậu cũng biết mình nói chuyện thẳng thắn, cho dù Lăng Dao có tham dự thì sao? Cô ta và Duy Đình cũng đã chia tay lâu rồi, hiện tại cậu mới là chị dâu của mình.”
“Không sao mà, mình không để ý.” Uông Tử Nhân không muốn bản thân miên man suy nghĩ thêm. “Nhưng mà mình chỉ sợ phải phụ lòng tốt của cậu thôi, không phải là vấn đề giá cả mà là mình thật sự không hợp mặc bộ lễ phục này.”
“Cậu không thấy lo lắng chút nào sao? Hay là cứ thử mặc trước đã.”
“Mình thật sự không có cách nào để mặc lễ phục này.” Cô khéo léo từ chối.
“Thôi tùy cậu!” Lô Hiểu Thiến bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không muốn bức chị dâu phải mặc, cô gọi nhân viên đưa ra vài kiểu dáng thanh lịch nhã nhặn để cho chị dâu chọn.
Cuối cùng Uông Tử Nhân chọn một bộ lễ phục lộ vai màu đen ngọt ngào, cũng giống như con người cô luôn nhẹ nhàng yên tĩnh, khiến cho người khác luôn có cảm giác thoải mái dễ chịu.
Bảy giờ tối xe của Lục Duy Đình dừng trước cửa hàng thời trang Yali, cô nhận điện thoại hướng Lô Hiểu Thiến nói cám ơn, sau đó đi ra ngoài.
Tuy nói không để ý nhưng khi đến tầng cao nhất của công ty bách hóa nơi tổ chức tiệc rượu, cô vẫn suy nghĩ đến những lời nói của Hiểu Thiến nên có chút mất tập trung, do vậy lúc phục vụ đưa cho cô một ly cocktail cô sơ ý đánh đổ ra tay.
“Anh à, em xin lỗi, anh chờ em một chút, em đi vào phòng hóa trang một xí.” Nói xin lỗi chồng xong Uông Tử Nhân đi về phía phòng hóa trang.
Ngay lúc cô vừa đi bỗng có một người phụ nữ xinh đẹp dáng người quyến rũ đi tới Lục Duy Đình.
“Duy Đình, đã lâu không gặp.”
Nhìn người phụ nữ trước mặt đáy mắt Lục Duy Đình có chút kinh ngạc, nhưng tuấn nhan cũng không biểu hiện nhiều lắm. “Lăng Dao.”
“Hết rồi?” Bạn bè nhiều năm không gặp thế mà chỉ chào cô một tiếng rồi xong? “Anh vẫn như trước nhỉ, rất nói ít khiến cho người ta không biết anh suy nghĩ cái gì nữa.”
Cô tự tin nở nụ cười xinh đẹp, nhưng giờ phút này bởi vì Lục Duy Đình mà nội tâm cô cảm thấy có chút mất mát. Chia tay sau nhiều năm gặp lại, tuy sắc mặt anh không chút thay đổi nhưng cô khá kích động, bởi vì cô phát hiện mình đối với người đàn ông này còn lưu luyến, khó có thể quên.
Kỳ thật lúc Lục Duy Đình vừa mới tiến vào hội trường cô đã thấy anh, dù sao anh luôn là một người đàn ông xuất sắc nên rất khó làm người khác không chú ý đến, nhưng bên người anh đã có một cô vợ nhỏ.
Năm đó anh vừa du học ở Mỹ về, mà cô khi đó mới thành công bước đầu trong sự nghiệp người mẫu, hẹn hò hai năm rồi chia tay, lúc ấy bên ngoài tưởng anh do bức hôn cô không thành mà chia tay, kỳ thật không phải như vậy, hai người thường xuyên cãi nhau, cô chịu không nổi vì anh luôn luôn đặt cô sau công việc nên cô đòi chia tay, rồi anh gật đầu, sau này cô bay sang Hongkong làm việc, nửa năm sau nghe tin anh chuẩn bị kết hôn.
Lúc này đã có mấy phóng viên bắt đầu chụp ảnh, dù sao tin đồn khi nào chẳng có, Lăng Dao và bạn trai trước gặp nhau các phóng viên làm sao bỏ qua cơ hội béo bở này, ngoài chụp ảnh họ còn tò mò hai người trong lúc đó nói gì hơn.
Lăng Dao không hổ là một ngôi sao lớn dưới ánh đèn sân khấu, khuôn mặt xinh đẹp không vì các phóng viên muốn xem kịch vui mà tức giận, ngược lại còn duyên dáng cười. “Tôi biết mọi người rất tò mò về mối quan hệ của tôi và Lục tiên sinh hiện giờ, không phải là bạn bè sao?” Nói xong cô chủ động ôm lấy cánh tay anh. “Duy Đình, cùng bạn tốt chụp kiểu ảnh, không có vấn đề gì chứ? Có cần hỏi qua ý kiến vợ anh không?”
“Không cần.” Lục Duy Đình không né tránh, như cô nói chỉ chụp vài kiểu ảnh mà thôi.
Uông Tử Nhân từ phòng hóa trang trở lại hội trường, đập vào mắt cô là cảnh Lăng Dao thân thiết ôm tay chồng cô để cho báo chí chụp ảnh, khiến cô giật mình sững sờ.
Mặc dù cô chưa từng gặp Lăng Dao nhưng cô ấy so với trên ảnh còn đẹp hơn rất nhiều, trên người lễ phục dạ hội phía sau trống rỗng lộ rõ tấm lưng trần gợi cảm, mà cô ấy vốn dĩ đã cao còn mang thêm đôi giày cao gót gần mười cm đứng cạnh Duy Đình dường như cao gần bằng anh, hình ảnh kia giống như hoàng tử và công chúa, thoạt nhìn rất chói mắt xinh đẹp.
Giống như một buổi ra mắt phim, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy.
Nữ diễn viên nổi tiếng cùng cùng bạn trai cũ chụp ảnh chung thu hút rất nhiều phóng viên, bởi vì người đông chen chúc nhau dồn lên trước nên Lăng Dao đành phải lui về phía sau, không phát hiện phía sau có ghế dựa khiến cô vấp ngã, tuy có Lục Duy Đình bên cạnh nhanh chóng kéo cô lại giúp cô không bị ngã ra sàn nhưng cô do mang giày cao gót quá cao mà khi nãy lại mất đi trọng tâm do đó mắt cá chân cô bị chẹo.
“Đau quá!” Lăng Dao đau quá rên một tiếng
“Lăng Dao, em ngồi xuống trước.” Lục Duy Đình đỡ cô ngồi lên ghế .
Thấy cô ấy có vẻ như bị bong gân nên Uông Tử Nhân lo lắng đi về phía trước, nhìn ông chồng đang ngồi xổm kiểm tra mắt cá chân cô ấy hỏi. “Anh à, không có việc gì chứ?”
Không biết có phải rất đau hay không mà thấy Lăng Dao nhìn cô một cái rồi lập tức chuyển tầm mắt sang chồng cô.
“Duy Đình, chân của em đau quá.”
“Em bị bong gân phải nhanh chóng chườm đá mới được. Tử Nhân, em nói phục vụ đem khăn và đá lạnh tới đây.” Lục Duy Đình nhìn qua vợ mình bên cạnh nói.
“Dạ vâng.”
Chốc lát Uông Tử Nhân đem khăn và đá tới, Lục Duy Đình dùng khăn quấn quanh đá lạnh, sau đó giúp Lăng Dao chườm đá lên mắt cá chân bị bong gân.
Hồi học đại học anh từng nằm trong đội tuyển bóng rổ, bởi vậy hiểi rõ bị bong gân không thể xem nhẹ, phải nhanh chóng chườm đá rồi đi đến bệnh viện điều trị nếu không sẽ để lại di chứng nghiêm trọng, thậm chí có thể không thể đi đứng bình thường.
Tuy anh chỉ làm một hành động sơ cứu đơn giản nhưng trong mắt các phóng viên và khách mời nhìn thấy, giờ phút này anh đang rất lo lắng cho Lăng Dao bị bong gân, căn bản chính là đối với người ta dứt tình chưa xong, nhất thời ánh đèn flash nhấp nháy ở khắp mọi nơi, hai người trở thành tiêu điểm được chú ý nhất ở tiệc rượu.
Uông Tử Nhân cũng thấy cảnh này, cả người hóa đá, trong đầu ù ù ong ong. Kết hôn từng ấy năm cô luôn nghĩ rằng chồng cô trời sinh tính tình lạnh lùng thờ ơ, cho tới bây giờ cô cũng không biết thì ra anh cũng có lúc chu đáo chăm sóc cho người khác như vậy, nhìn chồng của mình vì bạn gái cũ bong gân mà lo lắng khẩn trương đến thế, cô cảm thấy lồng ngực ngột ngạt không thôi, khó chịu đến mức dường như khiến cô không thể thở nổi.
“Tử Nhân, em ngây ngốc cái gì vậy?”
“Dá?” Cô choáng váng hoàn hồn phát hiện chồng cô đã đứng bên cạnh cô, còn Lăng Dao đã không thấy đâu. “Lăng tiểu thư đâu?”
“Trợ lý đưa cô ấy tới bệnh viện rồi.”
“Anh không ……” Đi cùng sao?
“Hả?” Lục Duy Đình không biết vợ mình muốn nói gì.
Uông Tử Nhân cúi đầu. “Không có gì.”
“Chú dì Lí đã đến đây, chúng ta qua đó chào họ một chút.”
“Vâng.”
Tuy rằng có lên tiếng trả lời ‘vâng’ nhưng trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng, cô không biết mình đang làm cái gì, chỉ mỉm cười đi theo chồng, dù sao trước giờ cô đều như thế.
Cho đến khi hai người rời khỏi bữa tiệc hình ảnh kia lại hiện lên trong đầu Uông Tử Nhân, chồng cô cẩn thận chườm đá cho Lăng Dao.
Uông Tử Nhân tắm rửa sạch sẽ mới cảm thấy đầu óc mình bắt đầu hoạt động. Có lẽ cô không nên suy nghĩ quá nhiều, hôm nay đổi lại nếu cô bị bong gân thì chồng cô cũng sẽ làm như vậy nhỉ?
Sau đó cô phát hiện, bản thân cô không dám khẳng định chồng cô sẽ làm như vậy đối với cô.
Đột nhiên cô cảm thấy rất mệt mỏi.
Đi ra phòng tắm thấy chồng cô không đến thư phòng mà nửa ngồi nửa nằm trên giường, cô kinh hãi. Không phải đêm nay chồng cô muốn chứ? Mặc dù anh rất tập trung vào quyển tạp chí trong tay.
Uông Tử Nhân không nói gì, lặng lẽ lên giường sau đó nằm quay lưng về phía anh. Tuy đây không phải là
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1105/3853