watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Phản Bội Hôn Nhân-full

Lượt xem :
uá mười một giờ cô sẽ không rời giường.

Hai người ngồi trên chiếc xe màu đen của Phạm Tư Hâm.

“Chị quyết định dốc sức kiếm tiền khoảng 3, 4 tháng, sang năm sẽ nghỉ ngơi cả một năm, chúng ta sẽ cùng đi chơi.”

“Rất khó, mẹ nói hôm qua có một người đàn ông tóc bạc trắng đến nhà thăm hỏi, muốn mời chị ra để ngắm vẻ đẹp của chị.”

Phạm Tư Hâm hừ lạnh: “Nhàm chán.”

“Mẹ nói đốiphương ra bản giá rất không sai.”

Cô nhún vai: “Thật muốn ra ngoài, thì một năm trước chị đã đi rồi, không cần chờ đến bây giờ.”

“Vậy đồ trang điểm trước kia cũng không cần sao?”

“Tất nhiên, cái đó thật nhàm chán.”

Đây là Tư Hâm, luôn luôn giữ vững suy nghĩ của mình, dựa vào kế hoạch của mình, từng bước một tiến lên. Cho dù là chị em sinh đôi, nhưng tính cách của các cô hoàn toàn trái ngược nhau, Tư Hâm luôn có mái tóc ngắn đẹp và đôi mắt sáng, Ấu Hâm có mái tóc dài lại do dự thiếu quyết đoán, luôn luôn không rõ ràng như thế.

“Tư, cửa tiệm lúc đó chị bán tóc còn không?” Nếu như tính cách của cô có thể giống như Tư Hâm….

“Làm gì?”

“Em muốn đem tóc bán đi.” Như thế, có thể vui vẻ một chút không?

Phạm Tư Hâm vén mái tóc của em gái lên, tất nhiên cô hiểu rõ dụng ý cắt tóc của em gái mình. Cô khích lệ vỗ vỗ vai em gái: “Được, vốn tự mình thay đổi, đảm bảo sẽ làm em hài lòng.”

Có lẽ cắt đi 3000 sợi buồn phiền kia, cuộc sống của cô, suy nghĩ của cô có thể mở rộng trong sáng hơn.

“Cần vui vẻ một chút, em luôn có cảm giác khó chịu, chị cũng vậy.”

Phạm Ấu Hâm cười cười: “Em có tiến bộ, ít nhất cũng cười tươi.”

“Vậy mà gọi là cười?”

“Ừ.”

“Tha cho chị đi.” Phạm Tư Hâm bất đắc dĩ lắc đầu.

Đến công ty.

“Có muốn mời em đi ăn cơm trưa không? Case của chị 11 giờ rưỡi có thể sẽ kết thúc.”

Trong một tháng tới này, chỉ cần Tư Hâm cho phép, cô nhất định sẽ mời chị mình đi ăn cơm.

“Ừm, đừng nóng vội, chị sẽ gọi lại cho em.”

Sau khi nhìn chị gái lái xe màu đen rời khỏi, cô xoay người đi vào cao ốc.

Thời gian còn sớm, nhìn lại chỗ cửa ra vào, số người chờ thang máy vẫn không nhiều, “cùng kí kết xây dựng” bộ phận trong tòa nhà thủy tinh này nằm ở tầng lầu 8, 9 và 10, mỗi tầng lầu đều có một bộ công việc khác nhau, phòng làm việc của cô nằm ở lầu 10. Tòa nhà này có 24 tầng lầu, mỗi khi đến giờ đi làm, trước thang máy nhất định kẹt cứng người của sáu bộ phận chờ lên lầu.

Sau đó, cô dừng bước lại. Là cô hoa mắt sao? Sao không để ý đến “chồng trước” đang đứng trước thang máy thứ hai?

Phạm Ấu Hâm nhíu mày. Chỗ đậu xe của anh ấy là ở dưới đất lầu hai, anh ấy luôn luôn đi thang máy dưới tầng hầm lên mà.

Cô dừng bước ở thang máy thứ nhất, hai mắt nhìn chằm chằm vào trước cửa thang máy.

Ánh mắt Hạng Tĩnh Thần dừng trên người cô, vẻ mặt có rất nhiều kiềm nén.

“Chào.”

“Chào.”

“Hôm nay em có vẻ đến sớm.”

“Đúng vậy, anh cũng đến rất sớm.”

“Trước đây khi chúng ta còn làm chung một buổi, cũng là lúc này.” Anh nhàn nhạt nói.

Cô sững sốt, miễn cưỡng nở nụ cười: “Tôi không để ý.”

“Sự thật là vậy, có rất nhiều chuyện em vẫn không để ý đến.”

Cô nhíu mày, trong giọng nói của anh có ý nói bóng nói gió: “Có sao?”

Hạng Tĩnh Thần nhún nhún vai, tiếp túc nói sang chuyện khác: “Tư Hâm đưa em đi làm à? Anh nhìn thấy cô ấy mở cửa xe.”

“Đúng vậy.” Lúc này sáu tháng máy dường như hơi chậm, thậm chí bị mác kẹt lại tầng trệt.

“Hầu như mỗi này cô ấy đều đến đây đưa em đi ăn cơm à?”

“Ừ.”

“Làm cho anh nghĩ muốn tìm em ăn cơm cũng không có cách.”

Cô ngạc nhiên: “Không cần đâu…” Cô không cho rằng mình sẽ có dũng khí đi ăn cơm một mình với anh.

Anh nhìn cô: “Em rất xa lạ.”

Xa lạ? Cô rất muốn thét chói tai.

“Đúng rồi, dì cả còn làm phiền em không?”

Tất nhiên là cô biết anh ám chỉ chuyện thân mật: “thỉnh thoảng.”

Sau đó, cô nghe tiếng anh hít thở thật sâu.

“Em phải rất thông mình nói rõ cho dì cả biết, hôn nhân của chúng ta vẫn còn tồn tại, trên luật dân sự tội trùng hôn sẽ có yêu cầu bị xử phạt.”

Trong giọng nói của anh lên án chọc giận cô. Cô nghênh đón ánh mắt hung ác của anh: “Tôi không muốn tái hôn, giao tiếp bạn trai thì ngại gì?”

“Bạn trai?”

Giọng nói Hạng Tĩnh Thần lạnh lẽo như từ trong lòng đất phát ra, làm cho người khác cảm thấy run rẩy.

Phạm Ấu Hâm nhún vai, giả vờ không cần: “Đúng vậy, là bạn trai, anh có biết anh mắt của dì cả luôn hạng nhất.”

Đinh. Thang máy vừa đến.

Cô dẫn đầu đi vào thang máy, trong lòng còn đang thầm cảm ơn ông trời giúp cô, Hạng Tĩnh Thần cũng bước vào thang máy, cửa lập tức đóng lại, đem thang máy ngăn cách với đám người còn đang đứng chờ bên ngoài.

Thang máy từ từ lên lầu.

Phạm Ấu Hâm hoảng sợ: “Anh làm sao có thể như vậy?”

Anh từ từ bước đến gần cô: “Xin hỏi, anh như thế nào?”

Phạm Ấu Hâm lui về phía sau. Lưng dựa vào vách thang máy: “Hạng Tĩnh Thần…”

Một tay anh chống đỡ lên tường, vây cô vào lòng mình, thân hình cao lớn của anh vây lấy cô, hơi thở nóng bỏng thổi lên mặt cô: “Anh có thể thế nào? Anh chắp tay đem người vợ yêu thương của mình trở thành người phụ nữ của tên đàn ông khác sao, em nói anh có thể thế nào?”

Cô giãy giụa: “Hạng Tĩnh Thần…..”

Anh nắm chặt hai tay cô, muốn làm cho cô hiểu rõ hơn, kiên trì nói: “Bạn trai? Trừ khi anh chết, ngày đó em thành góa phụ.”

Anh tức giận, anh phát cáu, từ trước đến nay là người đàn ông luôn tự tin và kiêu ngạo, nguyên nhân vì bà xã cố ý rời đi mà mất hết lý trí.

Cô bướng bĩnh nói: “Tôi không muốn nói chuyện này.”

Anh buông cô ra, thang máy sắp đến lầu 10.

“Anh không phải bàn bạc, đây là cảnh cáo.”

“Cảnh cáo?” Cô tức giận trừng mắt nhìn anh: “Anh dựa vào cái gì mà đưa ra lời cảnh cáo với tôi?”

Hạng Tĩnh Thần bĩu môi: “Chỉ bằng trên giấy chứng minh của em phần ô phối ngẫu vẫn là ba chữ tên anh Hạng Tĩnh Thần.”

Đến lầu 10, cửa thang máy mở ra.

“Hãy nhớ kỹ.”

Hạng Tĩnh Thần bước ra khỏi thang máy vẫn không quên ném ra lời nói độc ác.

Man Tú đứng ngoài cửa thang máy chuẩn bị xuống lầu đi mua bữa ăn sáng, cô cùng ông chủ chào hỏi, nhìn vào trong thang máy thấy bà chủ đang ngây ngốc: “Hạng phu nhân, chị có sao không?”

Phạm Ấu Hâm bước ra khỏi thang máy.

“Làm sao vậy?” Man Tú hỏi. Phạm Ấu Hâm tức giận đến mặt đỏ bừng.

“Chị muốn ly hôn.”

“Chị đừng ngốc nữa, Hạng tiên sinh sẽ không đồng ý đâu.”

“Chị muốn ly hôn.”

‘Không có khả năng, Hạng tiên sinh sẽ không buông tha cho chị đâu.”

“Chị muốn ly hôn.” Nhìn về phía Hạng Tĩnh Thần rời đi, Phạm Ấu Hâm tức giận rống to.

Man Tú lắc đầu, thở dài: “Hạng phu nhân, chị kiềm chế một chút.”

“Chị mặc kệ, nói cái gì chị đều phải —— nôn”

Đang lúc Phạm Ấu Hâm suy nghĩ muốn nói ra từ ly hôn, một cảm giác buồn nôn từ dạ dày truyền đến, mùi vị bí đỏ buổi sáng mẹ Phạm chưng muốn nôn ra ngoài…………

“Nôn” Thảm rồi…..Một tay cô bụm miệng, một tay ôm bụng chạy nhanh về phía nhà vệ sinh, lời tuyên bố ly hôn gì đó đều quăng ra sau đầu.

Man Tú nhìn bóng lưng chật vật của bà chủ. Tức giận đến muốn nôn sao? Hạng phu nhân này lửa giận cũng không ít đâu.

Chương 7
Buổi trưa, lúc Phạm Tư Hâm đến đón em gái đi ăn cơm, thì nhìn thấy mặt cô xanh xao, cả người mệt mỏi ngồi phịch trên ghế làm việc.

“Đã qua tháng bảy rồi.” Phạm Tư Hâm cất lời trêu ghẹo.

“Hiện tại là năm nhuần tháng bảy.” Phạm Ấu Hâm lạnh lùng trả lời.

“Hiện tại đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Em giống như đang bị ngộ độc thức ăn vậy?”

“Buổi sáng nôn ra một lần rồi, lúc đầu tốt một chút, ai biết Man Tú chạy đến bên cạnh em mở hộp cơm ra, em lại nôn ra tùm lum hết…”

Phạm Tư Hâm sờ trán em gái, một tay đầy mồ hôi lạnh, cô nhíu mày: “Chị sẽ đưa em đi gặp bác sĩ. Xem ra tình hình không được tốt lắm.”

“Hình như là….” Phạm Ấu Hâm vuốt vuốt ngực.

Phạm Tư Hâm đột nhiên nghĩ tới, kéo khóa ba lô lại: “Đúng rồi, chị có một loại thuốc rất hay, em uống vào trước, khi lên xe đỡ phải nôn ra nữa.”

Phạm Ấu Hâm đè dạ dày lại, buồn bã nói: “Em gái còn không bằng chiếc xe, hu hu…..”

“Ha ha, em gái chỉ làm cho chị có cảm giác bi thương không hiểu tại sao, xe có thể chở chị lên núi xuống biển, em nói chị sẽ chọn ai?” Tư Hâm cười nói, vừa lấy thuốc từ trong ba lô ra, cô nhìn sách diễn giải: “người hơi có triệu chứng, uống một lần hai viên, người bệnh nghiêm trọng, uống một lần bốn viên.”

“Có thể uống một lần tám viên không?”

“Không cần, loại thuốc này uống một lần bốn viên đã rất mạnh rồi. Made in Japan đó.”

Phạm Tư Hâm đang chuẩn bị lấy viên thuốc ra, Man Tú chạy vọt vào như cơn gió: “Tư Hâm, giữ thuốc trong tay lại. Chờ một chút.”

Phạm Tư Hâm dừng động tác lại. Cô vỗ vỗ ngực, suýt chút nữa đã bị trợ lý của em gái hù chết rồi.

Man Tú nhìn thấy chị em song sinh của Ấu Hâm lấy thuốc ra từ cửa thủy tinh trong phòng làm việc, hoàn toàn không đợi được lời giải thích, cô chỉ có thể xông vào ngăn cản Ấu Hâm uống thuốc.

Phạm Ấu Hâm xoa bụng mình. Bị giật mình như vậy, trong dạ dày co rút càng không thoải mái: “A, Man Tú! Chúng ta đã bị em hù chết rồi….”

Man Tú nhíu mày, chỉ vào lọ thuốc trong tay Tư Hâm: “Cái loại thuốc này khoan uống đã, Ấu Hâm trước tiên đi gặp bác sĩ, xem xem có thể uống được hay không?”

“Cái gì?” Hai chị em song sinh đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

“Có ý gì? Man Tú!” Phạm Ấu Hâm hỏi.

Man Tú thở dài: “Em là mẹ của hai đứa trẻ, em sẽ rất nhạy cảm với một chút dấu hiệu.”

Thông minh như Tư Hâm lập tức nhìn chằm chằm vào bụng em gái mình rồi hỏi: “Ấu! em?”

Phạm Ấu Hâm chớp mắt vài cái: “Em? Cái gì?”

Man Tú nhìn vẻ mặt xanh xao của bà chủ, nói câu trả lời: “Dựa vào kinh nghiệm của em, em đoán chị có thai tám phần, tốt nhất chị không được dùng thuốc lang băm.”

Phạm Ấu Hâm suy nghĩ đến việc “thuê phòng” cách đây một tháng, cô cười ha ha: “Sao có thể? Mới có một tháng nha, không thể nhanh như vậy lại có phản ứng!”

Man Tú bất đắc dĩ lắc đầu: “bây giờ chị nói cho chúng tôi biết, trừ bỏ việc Hạng tiên sinh ở bên ngoài một lần kia, sẽ không chạm vào chị sao?”

“Ha ha…..Ha ha….” Phạm Ấu Hâm cười cứng ngắt.

Phạm Tư Hâm vừa suy nghĩ vừa vuốt ve cằm: “Ừ, chuyện này, thật ra chị không tin em rể chị là tên Liễu Hạ Huệ.”

Man Tú ném ra vấn đề mấu chốt: “bạn của chị có đến đúng ngày không?”

“Vậy, việc ấy lúc đầu không phải là rất đúng, có lúc chị chịu áp lực rất lớn, thậm chí sẽ không có. Mà chúng tôi đều có tránh thai, Ngoại trừ…..” Phạm Ấu Hâm nói ấp úng.

“Ngoại trừ?” Man Tú, Tư Hâm lặp lại bằng giọng lớn.

Ngoại trừ dục vọng mãnh liệt trên người lần đó, hoàn toàn không kịp tránh thai.

Phạm Ấu Hâm nhìn tấm rèm phía sau cửa thủy tinh, đó là phòng làm việc của anh ấy……..”

Chẳng lẽ, trong lúc quan trọng như vậy cô lại có thai rồi sao?

“Ấu?” Phạm Tư Hâm quan tâm hỏi.

Phạm Ấu Hâm thở dài: “Có lẽ em nên nghe theo lời đề nghị của Man Tú, đi đến khoa phụ sản một chuyến.”

Lúc này điện thoại vang lên, cô lại tiếp nhận điện thoại: “Alo?”

“Thư ký nói buổi sáng em không thoải mái sao?”

Là anh…. Tay Phạm Ấu Hâm không tự giác đặt dưới bụng, đứa bé trong bụng cô có lẽ sẽ giống anh hoặc giống cô.

“Không có việc gì, có lẽ ngày hôm qua lúc dự tiệc thân mật ăn nhiều quá nên dạ dày hơi khó chịu thôi.” Cô nhẹ nhàng nói.

“Em nhất định phải khách khí với anh như vậy sao?” Anh lạnh lùng hỏi.

Cô nhún vai: “Đây là lời nói thật, hơn nữa, với quan hệ trước mắt của chúng ta, anh không cần tức giận.”

Hai người rất ăn ý đồng thời cúp điện thoại.

“Em phát hiện chị cố ý làm Hạng tiên sinh tức chết.” Man Tú nhíu mày.

“Có sao?”

Phạm Ấu Hâm nhìn ra bầu trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ, đôi mắt màu đen âm u mà uất ức.

Không ngờ cô thật sự đã có thai rồi. Bác sĩ nói thời gian có thai ba tháng đầu, dự tính ngày sinh sẽ là mùa xuân hoa nở năm sau. Cô vẫn nghĩ là nguyệt
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
809/1191