watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Thiếu Gia, Đừng Làm Rộn-full

Lượt xem :
ầy đủ dinh dưỡng nữa, thức ăn của bệnh viện cũng quá “ít” đi, Hà Lộ sợ rằng sau khi mình xuất viện sẽ dày thêm một vòng bụng nữa.

Như đã nói, mỗi ngày bệnh viện đều cho bệnh nhân ăn thức ăn xa xỉ như vậy, không sợ phá sản sao?

Vẻ mặt bảo mẫu sắp khóc, “Cháu đem nó ăn hết được không, nếu không thiếu gia. . . . .”

“Sao?” Một cái đùi gà có liên quan gì tới thiếu gia?

“Bác là nói, con gà này thật đáng thương. . . .”

“. . . .” Trên mặt Hà Lộ xuất hiện ba vạch đen.

Được rồi, thức ăn bị lãng phí đúng là rất đáng thương, cô không thể làm gì khác hơn là cố hết sức đem cái đùi gà gặm sạch sẽ.

Thấy Hà Lộ đem đùi gà gặm sạch sẽ, ánh mắt bảo mẫu từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm cô ăn cơm cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.

“Bác đi về chăm sóc thiếu gia đi, Đại Lực làm việc cẩu thả qua loa, không đáp ứng được yêu cầu của thiếu gia đâu.” Thật ra hai người bọn họ đều là người làm ở nhà họ Bạch, mà thiếu gia lại cho bảo mẫu đến chăm sóc cô, cô cảm thấy thật khó xử.

Hiện tại thiếu gia ở bên ngoài một mình, chỉ có cô, Lực Mạnh và bảo mẫu Phỉ Dung hầu hạ anh, giờ anh đem bảo mẫu đến chăm sóc cô, sẽ gây cho anh biết bao nhiêu phiền toái.

Vẻ mặt bảo mẫu nhăn nhó như bị làm khó, không trả lời cô, ngược lại nhìn đồng hồ treo tường, “Đến lúc cháu đi dạo rồi.”

Hôm nay cô không muốn đi dạo, hơn nữa ai nói bây giờ là thời gian đi dạo? Cô cũng không phải nghĩ già trong viện dưỡng lão, “Cháu hơi buồn ngủ, y tá sẽ chăm sóc cháu, bác trở về với thiếu gia đi.” Cô ngược lại lo lắng người khó dây dưa như thiếu gia sẽ không cho ai chăm sóc.

Bảo mẫu lộ ra vẻ mặt khổ sở, “Phạm tiểu thư, nhờ cháu đó, cùng ta ra sân tản bộ được không? Nhà bác còn chờ bác gởi tiền về. . . .”

“. . . . .” Trên mặt Hà Lộ xuất hiện càng nhiều vạch đen, lời nói không đầu không đuôi, làm cô suy nghĩ qua lại, cuối cùng kết luận một giả thiết có thể chấp nhận, “Có người nói nếu bác không tản bộ với cháu, sẽ đuổi việc sao?” Cô lại nghĩ đến bộ dáng bác ấy luôn nhìn chằm chằm lúc cô ăn cơm, sợ rằng không chỉ muốn cùng cô tản bộ, còn phải nhìn chằm chằm cho cô uống hết chén canh gà.

Bảo mẫu lắc đầu, “Thiếu gia nói nếu như bác nói, sẽ trừ lương. . . .”

Bác đã nói ra rồi. Gò má Hà Lộ rung rẩy, quyết định coi thường hai chữ “thiếu gia” kia.

Khó trách từ ngày cô có thể xuống giường, ngày nào bảo mẫu cũng đến nhìn cô ăn cơm, còn lôi kéo cô ra sân tản bộ, bác sĩ chỉ nói muốn cô hoạt động một chút, phơi nắng một chút, nhưng không cần phải lập thời gian biểu, quy định cô làm theo thời gian biểu phải không?

Hà Lộ tức giận thở dài nói: “Được rồi, chúng ta ra ngoài đi dạo.” Lúc này cô không cự tuyệt bảo mẫu đở dậy, ai biết được cái vị thiếu gia kia có uy hiếp bà hay không? Cũng thật là làm khó bảo mẫu mà.

Nghĩ đến thiếu gia uy hiếp bảo mẫu, Hà Lộ không nhịn được im lặng quan sát bảo mẫu, rốt cuộc phát hiện, không biết ánh mắt bà vô tình hay cô ý luôn nhìn sang một hướng khác trong bệnh viện.

Hà Lộ xem như không có chuyện gì xảy ra, liếc mắt nhìn phương hướng bảo mẫu chú ý, trên mặt lại trượt xuống từng đợt vạch đen.

Có người, đứng dưới gốc cây, mặc áo khoác, đeo khẩu trang và kính râm, còn đội nón kết, không biết nhìn các cô đã bao lâu rồi.

Trời nóng như thế này, muốn cải trang cũng không cần phải ăn mặc như vậy, anh không sợ bị cảm nắng sao?

Hà Lộ đột nhiên nhớ tới, mấy ngày nay lúc cô đi dạo, thỉnh thoảng sẽ liếc thấy một hai bóng dáng lén lút, xem ra tám phần là vị thiếu gia ngu ngốc nhà cô cải trang――――thật đúng là không khó phát hiện, nhìn khẩu trang Italy số lượng có hạn và nón kết nhãn hiệu Hoàng Kim, ngay cả cải trang cũng phải thưởng thức, thật là.

Đúng là chuyện thiếu gia nhà cô sẽ làm.

Nhưng mà muốn nhìn cô, cần gì phải mắc công như vậy không? Hà Lộ thật không giải thích được, nhưng cô cũng không để ở trong lòng, dù sao cô biết thiếu gia luôn thích giận dỗi.

Ngày cô xuất viện, là Đại Lực đến đón. Hà Lộ nghĩ đến một tháng mình nằm viện, bảo mẫu thường ở trong bệnh viện chăm sóc cô, chuyện lớn nhỏ chăm sóc thiếu gia đều rơi vào trong tay Đại Lực, không khỏi có chút áy náy.

“Một tháng này anh cực khổ rồi.” Cô nói.

Chẳng qua Đại Lực chỉ nhún nhún vai, “Cơn giận của thiếu gia còn chưa tan, anh thấy em sẽ phải cực khổ.” Tính khí đại thiếu gia nhà bọn họ, ai cũng hiểu rõ.

Hà Lộ sửng sốt.

“Thiếu gia thế nào?” Người nào lại chọc giận anh?

Đại Lực lấy ánh mắt đồng tình từ sau cặp kiếng nhìn cô, “Đại thiếu gia là giận em.”

“. . . . .” Cô làm gì?

Như đã nói, đột nhiên Đại Lực không biết nên đồng tình với Hà Lộ, hay là đồng tình với thiếu gia. Mặc dù chọc thiếu gia giận kết quả nhất định chịu khổ sở không sai, nhưng thiếu gia giận một tháng rồi, mà thân là người bị giận lại không biết gì!

Nghĩ tới một tháng nay, mỗi ngày thiếu gia đều buồn buồn không vui, buổi sáng lúc bảo mẫu đến bệnh viện chăm sóc Hà Lộ, thiếu gia cũng đi theo, buổi chiều bảo mẫu trở lại, thiếu gia vẫn sẽ đợi cho đến khi Hà Lộ ngủ mới rời đi.

Hơn nữa sáng sớm mỗi ngày, thiếu gia vô cùng xơ xác tiêu điều đứng gọt táo. Bởi vì cảm thấy thiếu gia có chút đáng thương, cho nên Đại Lực len lén yêu cầu bảo mẫu làm bộ không cẩn thận ở trước mặt Hà Lộ tiết lộ một chút tin tức, nhưng nhìn biểu hiện của Hà Lộ anh cũng biết là không nhờ vả bảo mẫu được, Hà Lộ cái gì cũng không biết.

“. . . . . .ồ.” Thật lâu sau đó, Phạm Hà Lộ mới ồ lên một tiếng, bày tỏ cô đã biết thiếu gia đang giận cô.

Đại Lực đột nhiên cảm thấy một tháng qua thiếu gia mỗi ngày yên lặng giận dỗi càng thêm đáng thương.

“Thiếu gia gần đây ăn rất ít, còn hay mất ngủ, mỗi ngày mặt mày âm u. . . .không nên để cho thiếu gia biết là anh nói.”

“Em biết.” Cô làm sao không nghe hiểu ý tứ của Đại Lực, anh đi theo bên cạnh thiếu gia lâu hơn cô, ngay cả một cọng tóc của thiếu gia giận dỗi anh cũng biết, chính là cô không nhịn được có chút bực mình và buồn cười, “Em sẽ nghĩ biện pháp.” Trấn an thiếu gia, chính là công việc quản gia như cô phải làm.

Bởi vì lúc Hà Lộ trúng đạn được đưa đến bệnh viện gần đấy, nên từ chỗ bệnh viện đến chỗ ở của Bạch An Kỳ rất xa, ít nhất phải nửa giờ đi xe.

Trong thời gian làm việc, cô sẽ đem mái tóc dài thả xuống, nhưng mặc dù che dấu thế nào cũng làm lộ ra hình xăm con bướm nhẹ nhàng trên mày phải. Nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần, cô có khuôn mặt trắng nõn, được quản gia dạy dỗ nuôi dưỡng thành dáng vẻ thật tốt, mỗi người đều sẽ nghĩ cô là cô gái nhẹ nhàng xinh đẹp bảo thủ, không như những năm trước, mặc kệ thầy giáo và đàn anh xem thường, cô thuỷ chung để cho hai lỗ tai đeo đầy nhiều loại khuyên tai, ngay cả mũi phải cũng có một cái, hơn nữa còn có hình xăm bạo lực phía trên chân mày, bộ dáng phản nghịch mặc kệ mọi người.

Rất nhiều năm trước, toàn thân cao thấp cô tràn ngập sắc thái phản nghịch, không có một chút thoả hiệp nào, mái tóc ngắn ngủn vĩnh viễn nhuộm hai màu trở lên, mỗi lần cô lấy dũng khí phản kháng khi bị cha đánh đập, cô liền bỏ chạy, lúc đó toàn bộ khuyên tai của cô sẽ đồng thanh kêu leng keng. Thầy giáo trong trường châm chọc nói rằng người ta nuôi súc vật cũng đeo khuyên trên vành tai, cô chẳng qua chỉ cười lạnh lùng.

Người giả nhân giả nghĩa sinh trưởng trong một gia đình hạnh phúc hoàn mỹ, thật cũng hiểu được đạo lý người không bằng súc sinh! Giống như cô chính là ví dụ hoàn mỹ nhất không phải sao? Cô bị đánh đến gãy xương hay nằm viện là chuyện cơm bữa, nhưng trong nhà sẽ không tốn kém tiền vào chuyện thuốc thang như thế này, cô thường băng bó kỹ rồi rời đi bệnh viện, ở bên ngoài lang thang như con chó con lạc đường.

Cho nên sau này anh cất giữ những khuyên tai kia, còn có che dấu những hình xăm xấu xí đó, dùm cô, bởi vì anh biết đó là huy chương của cô.

Sau đó cô lại học làm quản gia chuyên nghiệp. Rất nhiều người đều nói cô không hợp với hình tượng như vậy, trừ phi cô được như ý nguyện làm bảo vệ――――đây là lời lẽ hùng hồn lúc ban đầu cô nói với đại đương gia, Bạch lão gia chẳng qua chỉ cười ha ha nói: vậy con hãy đi theo bên cạnh quản gia Luyện đi! Bác Luyện là quản gia nhà họ Bạch, chuyện năm đó làm Hà Lộ có hơi thất vọng, bởi vì cô chỉ muốn dựa vào thân thủ của mình mà kiếm cơm ăn.

Sau đó cô mới biết, ở hắc bạch lưỡng đạo thanh danh hiển hách nhà họ Bạch đã sớm rửa tay gác kím, bác Luyện không chỉ là quản gia chuyên nghiệp, cùng từng là cận vệ của Bạch lão gia.

“Quản lý một gia tộc lớn, so với đánh đánh giết giết còn khó khăn hơn.” Quản gia Luyện cười nói điều này với “đồ đệ” của mình, thật ra thì ông rất đồng ý Bạch lão gia gián tiếp cự tuyệt nha đầu này làm bảo vệ. Nói như thế nào cũng là một cô gái yếu đuối, huống chi Bạch tiểu thư đã có bảo vệ riêng.

Nhưng bác Luyện còn dạy cô thuật phòng thân và bắn tỉa, thứ nhất là cô muốn học, bác Luyện biết cô cho rằng những thứ đánh đánh giết giết rất uy phong, lại được hoàn cảnh gia đình cho phép, Phạm Hà Lộ thật tin tưởng lấy bạo lực đánh bạo lực mới là công lý, muốn mình không bị khi dễ, chỉ có thể thi xem ai mạnh hơn.

Thứ hai, thành thật mà nói, con cái nhà họ Bạch thích xen vào chuyện người khác, nói là rửa tay gác kiếm, nhưng kẻ thù cũng không ít, muốn làm việc ở nhà họ Bạch, học một chút kỷ xảo tự vệ cũng tốt――――đại hội cổ đông ngày hôm đó là ví dụ tốt nhất, bồi dưỡng huấn luyện nhiều năm làm phản xạ thần kinh của cô nhanh hơn người thường, một lần nữa Hà Lộ tin tưởng mình kiên trì tập võ là đúng.

Hà Lộ quyết định tuân theo ý tứ đại đương gia nhà họ Bạch, khi làm quản gia thì làm quản gia, cô sẽ làm hết sức. Trước kia, cô tuyệt không tin tưởng mình sẽ có ý tưởng nịnh nọt như vậy, nhưng nếu ngay cả báo ân cô cũng không làm được, chẳng phải chính là súc sinh sao?

Hà Lộ còn tới trường học quản gia mà học, mặc dù bộ dáng cô không hợp với hình tượng quản gia, nhưng thành tích trước sau rất oanh liệt, chỉ là dáng người có chút phản nghịch thật là làm khó thầy giáo.

Nếu cô muốn hầu hạ ở nhà họ Bạch, Bạch lão gia và quản gia Luyện còn không nói gì, cô cần gì phải để ý ý kiến của người khác.

Sau khi cô tốt nghiệp trường quản gia, xứng đáng đảm nhiệm chức vụ cánh tay trái cánh tay phải của bác Luyện, nhưng mà chưa tới nửa năm liền bị Bạch An Kỳ lấy đi, bây giờ cô chính là quản gia kiêm phụ tá riêng của đại thiếu gia, Bạch đại thiếu gia muốn, dĩ nhiên không ai dám phản đối.

Nói đến vị đại thiếu gia tuỳ hứng vô cùng kia. . . .

Hai cánh tay Hà Lộ khoanh trước ngực, ngón tay vô ý thức gõ nhịp, mặc dù không có bày ra dáng vẻ mất kiên nhẫn, nhưng cô phải thừa nhận mình có chút căng thẳng.

Cô sẽ không thừa nhận mình nhớ đại thiếu gia, nhưng mà chính là không nhịn được lo lắng, một tháng cô nằm viện, vị đại thiếu gia được nuông chiều từ bé kia có khoẻ không? Nghe Đại Lực hình dung, tám phần là không tốt, điều này làm cho Hà Lộ nhịn không được lại than thở lần nữa.

Tình hình kẹt xe ở Đài Bắc mấy chục năm qua vẫn như một ngày, gần một tiếng đồng hồ xe vẫn không nhúc nhích được, Hà Lộ liếc thấy ghế ngồi phía trước có một tờ báo, không thể làm gì khác là thuận tay cầm lên giết thời gian.

Thấy tờ báo, cô lại nghĩ đến thiếu gia, Đại Lực có nhớ mỗi ngày trước khi thiếu gia đọc báo là phải dùng bàn ủi ủi qua một lần sao? Thiếu gia ghét nhất là mực in dính trên tay, cho nên mỗi sáng cô luôn đem tờ báo ủi qua mới giao cho thiếu gia, bất quá cô cũng không có trực tiếp hỏi Đại Lực, những thứ này là thuộc bổn phận công việc của cô, Đại Lực làm không tốt cũng không thể trách anh.

Trong lòng Hà Lộ không yên, ở trên tờ báo Bát Quái ngoài ý muốn nhìn thấy cái tên quen thuộc.

Mỹ nữ Lý Khinh và đại thiếu gia nhà họ Bạch, chuyện tốt đến gần!?

Mặc dù nói đã rửa tay gác kiếm từ lâu, nhưng chuyện này đối với mọi người vẫn như sấm bên tai, còn là người đi theo bên cạnh Bạch lão gia.

Tiêu đề thật lớn, nội dung bài báo là một chút lời nói của Lý Khinh, và suy đoán của ký giả, tên Bạch An Kỳ được nhắc đến nhiều lần, lời văn thậm chí còn nhắc đến chuyện lựa chọn biển Caribe làm hội trường hôn lễ.

Đối với tin tức này, Hà Lộ chỉ chú ý vài phần, sau khi khép lại tờ báo lại tự hỏi, thiếu gia không phải thích người mẫu Tuyết Nhi sao? Đáng tiếc là lão gia vởi vì lập trường chính trị trong nhà Tuyết Nhi mà phản đối, cho nên không thích cô ấy. Hà Lộ cảm thấy đáng tiếc, bởi vì cô cũng thích người hào phóng như Tuyết Nhi, mỗi khi cô ấy và thiếu gia ở chung một chỗ, hình như thiếu gia rất vui vẻ! Về ph
<<1 ... 678910 ... 16>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
819/3567