Tiểu thuyết Thuê Boss Làm Bạn Trai
Lượt xem : |
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Truyện Full
Tác giả: Hỉ Cách Cách
Tên truyện: Thuê Boss Làm Bạn Trai
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Ngôn Tình
Chương 1
Vào khoảng chín giờ tối,Khang Tiếu Phù ngồi trên ghế sa lon, một tay cầm chiếc đũa, một tay cầm chiếc thìa, đang vui vẻ ăn món kho có vị rất cay.
Phòng thuê nho nhỏ, chưa đầy mười mét vuông, một chiếc giường lớn, một bộ bàn trà nhỏ, một tủ chứa đầy quần áo lớn, bây giờ cô đang vùi đầu ở phía trước bàn trà, vừa xem phim Nhật và phim Hàn trong máy vi tính, vừa ăn bữa khuya.
Cho đến khi chuông điện thoại vang lên——
Cô để đũa xuống, lấy điện thoại di động ở bên trong ví da đang đặt ở bên cạnh mình ra.
"Chị, là em"
Là em gái có công việc ở nước Mĩ?
Tiếu Phù vui vẻ rồi bỏ thìa xuống, đôi mắt hưng phấn như phát lên ánh sáng, "Em sao lại rãnh rỗi gọi điện thoại về"
"Đây là điện thoại quốc tế, chúng ta không thể nói lâu chỉ nói nhanh thôi." Tốc độ nói chuyện của Khang Tiếu Linh so với trước kia nhanh hơn rất nhiều. Mặc dù cô rất muốn nói chuyện với chị nhiều hơn, nhưng cước điện thoại quốc tế rất đắt.
"OK." Tiếu Phù nói một tiếng rồi bấm phím ngừng phim Hàn đang xem.
Tiếu Linh với giọng nhẹ nhàng nói, "Chị, em gửi thiệp cưới cho chị."
Cùng bạn trai Jeff qua lại mấy năm nay, bọn họ cuối cùng cũng đi đến quyết định muốn kết hôn.
"Chị sẽ bảo quản thật tốt!" Tiếu Phù hưng phấn đứng lên, bắt đầu đi qua đi lại ở trong phòng nhỏ.
Em gái vừa quen bạn trai đã cho người chị duy nhất là cô được biết, bây giờ cuối cùng cũng đi đến cuộc sống hạnh phúc rồi, cô cảm thấy vui mừng thay em gái, trong lòng tràn đầy cảm động.
Vậy mà, là một chuyện lớn trong đời như thế, cô lại không có cách nào giúp em gái lựa chọn áo cưới, chỉ những điều này cũng khiến cho cô cảm thấy tiếc nuối, cho nên bất cứ là chi tiết gì trong quá trình hạnh phúc này, cô đều muốn bảo quản thật tốt, muốn em gái dù như thế nào, cũng phải gửi thiệp cưới cho cô.
"Đúng rồi, em chẳng lẽ tính làm như lần trước nói với chị, tổ chức tiệc cưới ở nước Mĩ sao?"
"Chị, xin lỗi, Jeff và em đều có công việc ở đây, chúng em cũng đều không thể đi được. . . . . ." Giọng Tiếu Linh tràn đầy lòng xin lỗi.
"Chị suy nghĩ đã."Tiếng cười ngay lập tức biến mất.
Cô không xác định ông chủ có thể đồng ý để cho cô nghỉ ngơi tầm vài ngày không, đi qua đi lại nước Mĩ hơn nữa lại còn tham dự đám cưới, ít nhất cũng phải xin nghỉ khoảng năm ngày.
"Cho nên ——"Giọng Tiếu Linh nhất thời trở nên rất khẩn trương."Chị, chị sẽ đến chứ?"
"Chị. . . . . ."Cô không dám đưa ra lời đảm bảo ngay lập tức.
"Làm ơn, em chỉ có chị là người thân, nếu như ngay cả chị cũng không tới, đám cưới của em sẽ trở nên rất buồn." Tiếu Linh dùng giọng cầu khẩn khiến cô trở nên mềm lòng.
"Được, chị sẽ hết sức thuyết phục ông chủ của chị." Cô sẽ cố gắng hết sức thuyết phục ông chủ của mình.
"Cái người mà chị nói có phải chính là ông chủ với một chuỗi danh sách dài vạn người mê ?" Tiếu Linh đột nhiên cười một tiếng, ánh mắt thì sáng lên.
"Là ông chủ đào hoa."Tiếu Phù lên tiếng để đính chính.
"Đào hoa thì cũng có một chút tiền vốn." Tiếu Linh nói thêm một câu.
"Tiền của anh ta thì cực nhiều." Tiếu Phù cười nhẹ một cái, đồng ý gật gật đầu.
Nhưng những thứ tốn tiền mỗi ngày như tiền quà tặng, tiền ăn. . . . . . Một tháng tính thêm ra , cũng đã nhiều hơn tiền lương của cô gấp mấy chục lần.
"Mà cũng đẹp trai, phong độ, quan trọng là còn rất biết kiếm tiền, nếu như anh ta theo đuổi em, em nhất định lập tức hủy bỏ đám cưới để ở bên cạnh anh ta." Tiếu Linh cười rất to ở bên đầu điện thoại kia.
"Tốt nhất em nên biết, em cũng rất yêu bạn trai của mình." Cô cho rằng đây không phải là một chuyện cười.
"Rất nhiều việc không phải là tuyệt đối." Tiếu Linh đang nói bỗng nhiên giọng trở lên trầm thấp."Đấy, em không thể tiếp tục nói chuyện phiếm như vậy nữa, tiền điện thoại là rất quý."
"Tốt, nếu như mà chị thuận lợi xin phép nghỉ, sẽ gọi lại cho em biết."
" Chị chờ một chút, còn có một việc."
"Có chuyện gì?" Tiếu Phù dừng lại động tác, vốn nghĩ là sẽ cúp điện thoại.
“Anh ta cũng tới." Giọng Tiếu Linh đột nhiên trở nên rất ảo não.
"Người nào?" Tiếu Phù ngơ ngẩn hỏi.
"Bạn trai cũ của chị, người đó có vóc người rất tuyệt, đang là huấn luyện viên bơi lội."
Tiếu Linh thở dài thật sâu, sau đó tiếp tục nói tiếp: "Chị, em không có cách nào ngăn cản anh ta, anh ta là bạn tốt của Jeff, ban đầu cũng bởi vì chúng mình bốn người cùng đi ra ngoài chơi, nên em mới biết Jeff, nghiêm khắc tính toán ra, chị với bạn trai cũ đều là người làm mối cho chúng em, em còn vì chuyện này mà tranh cãi với Jeff ầm ĩ một trận, kết quả chúng em mỗi người đều lùi một bước, bạn trai cũ của chị từ phù rể cho xuống làm khách mời bình thường"
Hai người đồng thời yên lặng mấy giây.
"Chị, chị sẽ đến chứ?" Âm thanh Tiếu Linh tràn đầy lo lắng.
"Chị——" Tiếu Phù có chút chần chừ.
"Chị, thật sự em vô cùng hi vọng chị có thể tới đây, hơn nữa cha mẹ chúng mình qua đời rất sớm, chị có thể tới đây hay không, đối với em mà nói có ý nghĩa rất lớn.”Tiếu Linh khẩn cầu nói.
"Được, chị sẽ cố gắng hết sức." Tuy là cười nhưng thật ra ở đáy lòng đang thở dài thật to, rất rõ ràng là mình căn bản không có cách nào từ chối yêu cầu của em gái.
"Tốt quá"Ở bên đầu điện thoại bên kia,Tiếu Linh lớn tiếng hoan hô.
Thôi, dù sao đến lúc đó gặp trò nào phá trò đó .
Mặc dù chính mình hy vọng làm được như nghĩ, nhưng nghĩ đến phải đối mặt với da mặt dày của bạn trai cũ, cô vẫn cảm thấy có chút kinh khủng, hơn nữa không biết làm sao.
"Em quyết định để ai làm phù dâu? Chị không phải là phù dâu nhé." Thân là phù dâu thật sự phải chú ý quá nhiều chuyện, cô lo lắng đến lúc đó không biết làm thế nào.
"Em hiểu biết rõ."Tiếu Linh vừa cười vừa liếc nhìn đồng hồ báo thức, nhịp điệu nói chuyện cũng tăng nhanh."Chị, còn có một chuyện cuối cùng ."
"Là tin xấu, hay là một ít tin tức khá hơn?" Tiếu Phù than vãn.
Cô cần một tin tức tốt, tùy tiện là cái gì cũng được, chỉ cần tốt là tốt rồi.
"Là tin xấu." Giọng Tiếu Linh mang một ít lời xin lỗi .
"Azz ——" Khang Tiếu Phù thở dài.
"Bạn trai cũ của chị hình như sẽ mang bạn gái tới đây, đó một cô gái tóc vàng có dáng người đẫy đà." Tiếu Linh cho rằng tự mình phải có nghĩa vụ nhắc nhở chị .
Bà nội. . . . . . Bà. . . . . . Tình trạng không được tốt lắm." Mẹ hơi nghẹn ngào.
"Nói rõ ràng." Tim Lăng Thiên Tước nháy mắt rơi xuống mức thấp nhất.
"Một thời gian trước, bà nội được bệnh viện chẩn đoán là bị ung thư ruột già, hơn nữa trong khoảng thời gian này cũng đã ra vào bệnh viện đến ba lần, Bà. . . . . . Bà kiên trì không muốn chúng ta thông báo cho con, nói rằng sợ con lo lắng." Tiếng mẹ khàn khàn.
"Bà nội bây giờ đang ở đâu ? Bệnh viện?"Giọng Lăng Thiên Tước khó kìm được sự nóng nảy nhưng lại thể hiện rõ sự lo lắng.
"Ở nhà dưỡng bệnh, ngày hôm qua mới ra viện, con trai, bà nội, bà ——" Mẹ dừng lại một chút, không biết là do dự, hay khó nói.
"Nói." Giọng Lăng Thiên Tước cực lạnh.
"Bà hi vọng con mang bạn gái tới thăm bà một chút, nếu như không phải là bà cảm thấy mình không qua được, cũng sẽ không đột nhiên muốn chúng ta bảo con tới đây."
"Bạn gái?" Lăng Thiên Tước giận tái mặt.
"Bà nội nói, mình có thể không có cách nào tham dự đám cưới của con, nhưng muốn xem đối tượng kết hôn tương lai của con, con trai, dù sao bạn gái của con không phải là có rất nhiều sao, từ bên đó chọn lấy một người rồi mang về thì bà nội sẽ yên tâm, mấy ngày nay,bà nội vẫn lặp đi lặp lại và giao cho mẹ chuyện này, mẹ. . . . . . mẹ nghe rồi. . . . . . Trong lòng rất khổ sở, giống như đây là tâm nguyện cuối cùng của bà. . . . . ."
Bạn gái của hắn ư? Lăng Thiên Tước tự mình cười lạnh.
Những phụ nữ kia căn bản không có một ai đáng để tin tưởng, chứ đừng nói là xin họ giúp một chuyện, chỉ cần nhìn ra điều gì là có thể nắm chặt cơ hội, khẳng định là không có nguyện ý dễ dàng buông tay, đến lúc đó hắn còn phải vứt xuống một số lượng lớn tiền"Chia tay Hòa bình" .
Ngộ nhỡ không cẩn thận chọn phải phụ nữ có dã tâm lớn khó đối phó nhất, vọng tưởng đùa mà thành thật, vậy hắn chắc chắn là tự tìm cho mình một tương lai phiền toái, lỡ xảy ra chuyện gì còn phải mang luật sư ra.
Mang phụ nữ trở về có gì mà khó khăn? Quan trọng là bà nội phải thích, và sẽ yên tâm, nhưng lại phải là một người phụ nữ hoàn toàn không có âm mưu tính toán đối với hắn.
Dạng này thì hắn biết đi đâu để tìm?
Phiền lòng nhất chính là hắn không thể nói gì, chỉ là mở miệng trầm trọng nói một câu, "Con biết rõ rồi."
Tiếu Phù thừa dịp thời gian nghỉ trưa cá nhân, đem thiệp cưới và"Vật kia" trong ngăn kéo ra, làm giống như kẻ trộm, len lén lấy ra nhìn lại một lát.
Đàn ông đi cùng, cao lớn, anh tuấn, có thể xử lý các loại tình hình, hiểu được cách làm vui lòng người, cùng với điểm quan trọng nhất —— thỏa mãn "Nhu cầu"bất kì của mình.
"Tại sao còn cố ý viết hai chữ này to lên cho riêng biệt vậy?"Một tay Tiếu Phù vuốt ngực, cảm giác tim mình quả thật đập nhanh giống như đang mang gánh nặng.
"Chữ gì ?" Đột nhiên có người hỏi.
"Nhu cầu." Cô ngây ngốc trả lời.
"Nhu cầu cái gì?"Hỏi lại.
"Tôi cũng không rõ lắm rốt cuộc là nhu cầu gì, lại còn muốn viết to để thể hiện, gọi điện thoại quốc tế hỏi lại cái đã ——"
Đột nhiên,Tiếu Phù trợn to đôi mắt, động tác dừng lại rồi nhìn hướng phát ra âm thanh.
Mẹ ơi!, ông chủ đã ăn xong bữa trưa trở lại và còn đang nói?
Đáng sợ nhất là, anh ta cầm thiệp cưới vốn là bị cô vứt bừa bãi trên bàn lên, mặt thì đang cảm thấy hứng thú đọc chữ viết ở phía trên.
"Ai kết hôn?" Lăng Thiên Tước tùy ý dời tầm mắt đang vui vẻ ở thiệp cưới lên phía trên.
"Em gái của tôi." Tiếu Phù cầu nguyện ở trong lòng, hi vọng ông chủ có thể quên chủ đề mới vừa nói chuyện.
“ oh,thời gian là gần đây." Lăng Thiên Tước liếc mắt nhìn thời gian.
Theo thói quen,hắn chuyên chọn nói trọng điểm, có vẻ có chút không chuyên tâm, trong đầu có một nửa không gian là đang chạy vấn đề về một danh sách thí sinh khá dài để chọn làm bạn gái.
"Ừ." Tiếu Phù lo lắng đáp lại, len lén đem đơn quảng cáo trên bàn đẩy đến bên góc cạnh bàn, lợi dụng tài liệu gấp đôi làm thành áo giáp che chở, im ắng giấu ở phía dưới đồ làm việc.
"Cô tính toán tham dự?" Hắn vẫn còn hỏi.
"Nếu như ông chủ đồng ý cho tôi tham gia."Cô nói có vẻ rất thấp kém, rồi lại lộ ra thái độ mong đợi rất nhiều.
"Không tồi, tôi thích nhân viên của mình giữ bổn phận." Lăng Thiên Tước không có đáp lại ngay lập tức, cũng không liếc nhìn cô một cái, chỉ bĩu môi cười.
"Cho nên đây là có ý đồng ý?"
Lăng Thiên Tước không lên tiếng, lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục nhìn thiệp cưới.
"Ở nước Mĩ, rất xa đây."
" Đúng là xa." Cô chán nản, bả vai cũng rũ xuống.
Xem ra là không có hy vọng.
Lăng Thiên Tước nhăn mày lại, chú ý tới địa điểm kết hôn của em gái cô, cách nhà bà nội của mình cũng rất gần, trên đời này lại có thể có chuyện khéo thế này sao?
Nói thật, hắn rất nguyện ý để cô đi nước Mĩ tham dự đám cưới của em gái, bởi cô là người rất có trách nhiệm, nhìn có chút cứng nhắc, lại hoàn toàn không thích xã giao, cũng không mê luyến hắn.
Nhưng vấn đề là, hắn cũng tính toán nhanh chóng trở về một chuyến.
Hắn vốn tính toán cho cô ở lại giữ phòng làm việc, xem cô thành cánh tay bên phải lập tức xử lý và sửa sang lại các vụ án cho hắn, coi như hắn đang ở nước Mĩ cũng có thể xử lý công việc.
Hiện tại, hiển nhiên bọn họ phải có một người bị hy sinh.
"Cô vừa mới nói nhu cầu cái gì?" Lăng Thiên Tước bỏ xuống thiếp cưới trong tay, lại nghĩ tới một chuyện khác.
Cho tới giờ hắn vẫn chậm chạp không vào phòng làm việc còn vì một nguyên nhân khác, là bởi vì đầu óc hắn vẫn còn đang suy nghĩ về thí sinh để làm bạn gái, nên mang người nào trở về mà mới tốt?
Nếu như cần thiết, xin Tiếu Phù giúp một tay là một sự lựa chọn không tồi.
Tình trạng: Truyện Full
Tác giả: Hỉ Cách Cách
Tên truyện: Thuê Boss Làm Bạn Trai
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Ngôn Tình
Tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn
Chương 1
Vào khoảng chín giờ tối,Khang Tiếu Phù ngồi trên ghế sa lon, một tay cầm chiếc đũa, một tay cầm chiếc thìa, đang vui vẻ ăn món kho có vị rất cay.
Phòng thuê nho nhỏ, chưa đầy mười mét vuông, một chiếc giường lớn, một bộ bàn trà nhỏ, một tủ chứa đầy quần áo lớn, bây giờ cô đang vùi đầu ở phía trước bàn trà, vừa xem phim Nhật và phim Hàn trong máy vi tính, vừa ăn bữa khuya.
Cho đến khi chuông điện thoại vang lên——
Cô để đũa xuống, lấy điện thoại di động ở bên trong ví da đang đặt ở bên cạnh mình ra.
"Chị, là em"
Là em gái có công việc ở nước Mĩ?
Tiếu Phù vui vẻ rồi bỏ thìa xuống, đôi mắt hưng phấn như phát lên ánh sáng, "Em sao lại rãnh rỗi gọi điện thoại về"
"Đây là điện thoại quốc tế, chúng ta không thể nói lâu chỉ nói nhanh thôi." Tốc độ nói chuyện của Khang Tiếu Linh so với trước kia nhanh hơn rất nhiều. Mặc dù cô rất muốn nói chuyện với chị nhiều hơn, nhưng cước điện thoại quốc tế rất đắt.
"OK." Tiếu Phù nói một tiếng rồi bấm phím ngừng phim Hàn đang xem.
Tiếu Linh với giọng nhẹ nhàng nói, "Chị, em gửi thiệp cưới cho chị."
Cùng bạn trai Jeff qua lại mấy năm nay, bọn họ cuối cùng cũng đi đến quyết định muốn kết hôn.
"Chị sẽ bảo quản thật tốt!" Tiếu Phù hưng phấn đứng lên, bắt đầu đi qua đi lại ở trong phòng nhỏ.
Em gái vừa quen bạn trai đã cho người chị duy nhất là cô được biết, bây giờ cuối cùng cũng đi đến cuộc sống hạnh phúc rồi, cô cảm thấy vui mừng thay em gái, trong lòng tràn đầy cảm động.
Vậy mà, là một chuyện lớn trong đời như thế, cô lại không có cách nào giúp em gái lựa chọn áo cưới, chỉ những điều này cũng khiến cho cô cảm thấy tiếc nuối, cho nên bất cứ là chi tiết gì trong quá trình hạnh phúc này, cô đều muốn bảo quản thật tốt, muốn em gái dù như thế nào, cũng phải gửi thiệp cưới cho cô.
"Đúng rồi, em chẳng lẽ tính làm như lần trước nói với chị, tổ chức tiệc cưới ở nước Mĩ sao?"
"Chị, xin lỗi, Jeff và em đều có công việc ở đây, chúng em cũng đều không thể đi được. . . . . ." Giọng Tiếu Linh tràn đầy lòng xin lỗi.
"Chị suy nghĩ đã."Tiếng cười ngay lập tức biến mất.
Cô không xác định ông chủ có thể đồng ý để cho cô nghỉ ngơi tầm vài ngày không, đi qua đi lại nước Mĩ hơn nữa lại còn tham dự đám cưới, ít nhất cũng phải xin nghỉ khoảng năm ngày.
"Cho nên ——"Giọng Tiếu Linh nhất thời trở nên rất khẩn trương."Chị, chị sẽ đến chứ?"
"Chị. . . . . ."Cô không dám đưa ra lời đảm bảo ngay lập tức.
"Làm ơn, em chỉ có chị là người thân, nếu như ngay cả chị cũng không tới, đám cưới của em sẽ trở nên rất buồn." Tiếu Linh dùng giọng cầu khẩn khiến cô trở nên mềm lòng.
"Được, chị sẽ hết sức thuyết phục ông chủ của chị." Cô sẽ cố gắng hết sức thuyết phục ông chủ của mình.
"Cái người mà chị nói có phải chính là ông chủ với một chuỗi danh sách dài vạn người mê ?" Tiếu Linh đột nhiên cười một tiếng, ánh mắt thì sáng lên.
"Là ông chủ đào hoa."Tiếu Phù lên tiếng để đính chính.
"Đào hoa thì cũng có một chút tiền vốn." Tiếu Linh nói thêm một câu.
"Tiền của anh ta thì cực nhiều." Tiếu Phù cười nhẹ một cái, đồng ý gật gật đầu.
Nhưng những thứ tốn tiền mỗi ngày như tiền quà tặng, tiền ăn. . . . . . Một tháng tính thêm ra , cũng đã nhiều hơn tiền lương của cô gấp mấy chục lần.
"Mà cũng đẹp trai, phong độ, quan trọng là còn rất biết kiếm tiền, nếu như anh ta theo đuổi em, em nhất định lập tức hủy bỏ đám cưới để ở bên cạnh anh ta." Tiếu Linh cười rất to ở bên đầu điện thoại kia.
"Tốt nhất em nên biết, em cũng rất yêu bạn trai của mình." Cô cho rằng đây không phải là một chuyện cười.
"Rất nhiều việc không phải là tuyệt đối." Tiếu Linh đang nói bỗng nhiên giọng trở lên trầm thấp."Đấy, em không thể tiếp tục nói chuyện phiếm như vậy nữa, tiền điện thoại là rất quý."
"Tốt, nếu như mà chị thuận lợi xin phép nghỉ, sẽ gọi lại cho em biết."
" Chị chờ một chút, còn có một việc."
"Có chuyện gì?" Tiếu Phù dừng lại động tác, vốn nghĩ là sẽ cúp điện thoại.
“Anh ta cũng tới." Giọng Tiếu Linh đột nhiên trở nên rất ảo não.
"Người nào?" Tiếu Phù ngơ ngẩn hỏi.
"Bạn trai cũ của chị, người đó có vóc người rất tuyệt, đang là huấn luyện viên bơi lội."
Tiếu Linh thở dài thật sâu, sau đó tiếp tục nói tiếp: "Chị, em không có cách nào ngăn cản anh ta, anh ta là bạn tốt của Jeff, ban đầu cũng bởi vì chúng mình bốn người cùng đi ra ngoài chơi, nên em mới biết Jeff, nghiêm khắc tính toán ra, chị với bạn trai cũ đều là người làm mối cho chúng em, em còn vì chuyện này mà tranh cãi với Jeff ầm ĩ một trận, kết quả chúng em mỗi người đều lùi một bước, bạn trai cũ của chị từ phù rể cho xuống làm khách mời bình thường"
Hai người đồng thời yên lặng mấy giây.
"Chị, chị sẽ đến chứ?" Âm thanh Tiếu Linh tràn đầy lo lắng.
"Chị——" Tiếu Phù có chút chần chừ.
"Chị, thật sự em vô cùng hi vọng chị có thể tới đây, hơn nữa cha mẹ chúng mình qua đời rất sớm, chị có thể tới đây hay không, đối với em mà nói có ý nghĩa rất lớn.”Tiếu Linh khẩn cầu nói.
"Được, chị sẽ cố gắng hết sức." Tuy là cười nhưng thật ra ở đáy lòng đang thở dài thật to, rất rõ ràng là mình căn bản không có cách nào từ chối yêu cầu của em gái.
"Tốt quá"Ở bên đầu điện thoại bên kia,Tiếu Linh lớn tiếng hoan hô.
Thôi, dù sao đến lúc đó gặp trò nào phá trò đó .
Mặc dù chính mình hy vọng làm được như nghĩ, nhưng nghĩ đến phải đối mặt với da mặt dày của bạn trai cũ, cô vẫn cảm thấy có chút kinh khủng, hơn nữa không biết làm sao.
"Em quyết định để ai làm phù dâu? Chị không phải là phù dâu nhé." Thân là phù dâu thật sự phải chú ý quá nhiều chuyện, cô lo lắng đến lúc đó không biết làm thế nào.
"Em hiểu biết rõ."Tiếu Linh vừa cười vừa liếc nhìn đồng hồ báo thức, nhịp điệu nói chuyện cũng tăng nhanh."Chị, còn có một chuyện cuối cùng ."
"Là tin xấu, hay là một ít tin tức khá hơn?" Tiếu Phù than vãn.
Cô cần một tin tức tốt, tùy tiện là cái gì cũng được, chỉ cần tốt là tốt rồi.
"Là tin xấu." Giọng Tiếu Linh mang một ít lời xin lỗi .
"Azz ——" Khang Tiếu Phù thở dài.
"Bạn trai cũ của chị hình như sẽ mang bạn gái tới đây, đó một cô gái tóc vàng có dáng người đẫy đà." Tiếu Linh cho rằng tự mình phải có nghĩa vụ nhắc nhở chị .
Bà nội. . . . . . Bà. . . . . . Tình trạng không được tốt lắm." Mẹ hơi nghẹn ngào.
"Nói rõ ràng." Tim Lăng Thiên Tước nháy mắt rơi xuống mức thấp nhất.
"Một thời gian trước, bà nội được bệnh viện chẩn đoán là bị ung thư ruột già, hơn nữa trong khoảng thời gian này cũng đã ra vào bệnh viện đến ba lần, Bà. . . . . . Bà kiên trì không muốn chúng ta thông báo cho con, nói rằng sợ con lo lắng." Tiếng mẹ khàn khàn.
"Bà nội bây giờ đang ở đâu ? Bệnh viện?"Giọng Lăng Thiên Tước khó kìm được sự nóng nảy nhưng lại thể hiện rõ sự lo lắng.
"Ở nhà dưỡng bệnh, ngày hôm qua mới ra viện, con trai, bà nội, bà ——" Mẹ dừng lại một chút, không biết là do dự, hay khó nói.
"Nói." Giọng Lăng Thiên Tước cực lạnh.
"Bà hi vọng con mang bạn gái tới thăm bà một chút, nếu như không phải là bà cảm thấy mình không qua được, cũng sẽ không đột nhiên muốn chúng ta bảo con tới đây."
"Bạn gái?" Lăng Thiên Tước giận tái mặt.
"Bà nội nói, mình có thể không có cách nào tham dự đám cưới của con, nhưng muốn xem đối tượng kết hôn tương lai của con, con trai, dù sao bạn gái của con không phải là có rất nhiều sao, từ bên đó chọn lấy một người rồi mang về thì bà nội sẽ yên tâm, mấy ngày nay,bà nội vẫn lặp đi lặp lại và giao cho mẹ chuyện này, mẹ. . . . . . mẹ nghe rồi. . . . . . Trong lòng rất khổ sở, giống như đây là tâm nguyện cuối cùng của bà. . . . . ."
Bạn gái của hắn ư? Lăng Thiên Tước tự mình cười lạnh.
Những phụ nữ kia căn bản không có một ai đáng để tin tưởng, chứ đừng nói là xin họ giúp một chuyện, chỉ cần nhìn ra điều gì là có thể nắm chặt cơ hội, khẳng định là không có nguyện ý dễ dàng buông tay, đến lúc đó hắn còn phải vứt xuống một số lượng lớn tiền"Chia tay Hòa bình" .
Ngộ nhỡ không cẩn thận chọn phải phụ nữ có dã tâm lớn khó đối phó nhất, vọng tưởng đùa mà thành thật, vậy hắn chắc chắn là tự tìm cho mình một tương lai phiền toái, lỡ xảy ra chuyện gì còn phải mang luật sư ra.
Mang phụ nữ trở về có gì mà khó khăn? Quan trọng là bà nội phải thích, và sẽ yên tâm, nhưng lại phải là một người phụ nữ hoàn toàn không có âm mưu tính toán đối với hắn.
Dạng này thì hắn biết đi đâu để tìm?
Phiền lòng nhất chính là hắn không thể nói gì, chỉ là mở miệng trầm trọng nói một câu, "Con biết rõ rồi."
Tiếu Phù thừa dịp thời gian nghỉ trưa cá nhân, đem thiệp cưới và"Vật kia" trong ngăn kéo ra, làm giống như kẻ trộm, len lén lấy ra nhìn lại một lát.
Đàn ông đi cùng, cao lớn, anh tuấn, có thể xử lý các loại tình hình, hiểu được cách làm vui lòng người, cùng với điểm quan trọng nhất —— thỏa mãn "Nhu cầu"bất kì của mình.
"Tại sao còn cố ý viết hai chữ này to lên cho riêng biệt vậy?"Một tay Tiếu Phù vuốt ngực, cảm giác tim mình quả thật đập nhanh giống như đang mang gánh nặng.
"Chữ gì ?" Đột nhiên có người hỏi.
"Nhu cầu." Cô ngây ngốc trả lời.
"Nhu cầu cái gì?"Hỏi lại.
"Tôi cũng không rõ lắm rốt cuộc là nhu cầu gì, lại còn muốn viết to để thể hiện, gọi điện thoại quốc tế hỏi lại cái đã ——"
Đột nhiên,Tiếu Phù trợn to đôi mắt, động tác dừng lại rồi nhìn hướng phát ra âm thanh.
Mẹ ơi!, ông chủ đã ăn xong bữa trưa trở lại và còn đang nói?
Đáng sợ nhất là, anh ta cầm thiệp cưới vốn là bị cô vứt bừa bãi trên bàn lên, mặt thì đang cảm thấy hứng thú đọc chữ viết ở phía trên.
"Ai kết hôn?" Lăng Thiên Tước tùy ý dời tầm mắt đang vui vẻ ở thiệp cưới lên phía trên.
"Em gái của tôi." Tiếu Phù cầu nguyện ở trong lòng, hi vọng ông chủ có thể quên chủ đề mới vừa nói chuyện.
“ oh,thời gian là gần đây." Lăng Thiên Tước liếc mắt nhìn thời gian.
Theo thói quen,hắn chuyên chọn nói trọng điểm, có vẻ có chút không chuyên tâm, trong đầu có một nửa không gian là đang chạy vấn đề về một danh sách thí sinh khá dài để chọn làm bạn gái.
"Ừ." Tiếu Phù lo lắng đáp lại, len lén đem đơn quảng cáo trên bàn đẩy đến bên góc cạnh bàn, lợi dụng tài liệu gấp đôi làm thành áo giáp che chở, im ắng giấu ở phía dưới đồ làm việc.
"Cô tính toán tham dự?" Hắn vẫn còn hỏi.
"Nếu như ông chủ đồng ý cho tôi tham gia."Cô nói có vẻ rất thấp kém, rồi lại lộ ra thái độ mong đợi rất nhiều.
"Không tồi, tôi thích nhân viên của mình giữ bổn phận." Lăng Thiên Tước không có đáp lại ngay lập tức, cũng không liếc nhìn cô một cái, chỉ bĩu môi cười.
"Cho nên đây là có ý đồng ý?"
Lăng Thiên Tước không lên tiếng, lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục nhìn thiệp cưới.
"Ở nước Mĩ, rất xa đây."
" Đúng là xa." Cô chán nản, bả vai cũng rũ xuống.
Xem ra là không có hy vọng.
Lăng Thiên Tước nhăn mày lại, chú ý tới địa điểm kết hôn của em gái cô, cách nhà bà nội của mình cũng rất gần, trên đời này lại có thể có chuyện khéo thế này sao?
Nói thật, hắn rất nguyện ý để cô đi nước Mĩ tham dự đám cưới của em gái, bởi cô là người rất có trách nhiệm, nhìn có chút cứng nhắc, lại hoàn toàn không thích xã giao, cũng không mê luyến hắn.
Nhưng vấn đề là, hắn cũng tính toán nhanh chóng trở về một chuyến.
Hắn vốn tính toán cho cô ở lại giữ phòng làm việc, xem cô thành cánh tay bên phải lập tức xử lý và sửa sang lại các vụ án cho hắn, coi như hắn đang ở nước Mĩ cũng có thể xử lý công việc.
Hiện tại, hiển nhiên bọn họ phải có một người bị hy sinh.
"Cô vừa mới nói nhu cầu cái gì?" Lăng Thiên Tước bỏ xuống thiếp cưới trong tay, lại nghĩ tới một chuyện khác.
Cho tới giờ hắn vẫn chậm chạp không vào phòng làm việc còn vì một nguyên nhân khác, là bởi vì đầu óc hắn vẫn còn đang suy nghĩ về thí sinh để làm bạn gái, nên mang người nào trở về mà mới tốt?
Nếu như cần thiết, xin Tiếu Phù giúp một tay là một sự lựa chọn không tồi.
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
56/154