watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình-full

Lượt xem :
t, lại ấn cái nút tầng 18, sau đó nhìn người trong kiếng mà ngẩn người. “Nhìn tôi không giống nữ sinh sao?” Hạ Dĩnh hỏi chính mình trong kiếng. Trong kiếng xuất hiện hình ảnh một cô gái tóc tai lộn xôn, đeo một chiếc mắt kính cực lớn nên sớm vứt đi từ tám trăm năm trước, bộ trang phục liền thân (áo nối dính với quần) màu xanh đậm rộng rãi, trên mặt còn dính đầy bụi bậm, nhìn qua không giống bà điên cũng giống kẻ lang thang. ( =">"> hơi quá ) Lại thở dài, thuận tay chỉnh lại tóc, lại buột đuôi ngựa, nhưng lần này cô không tùy tiện nhét tóc vào nón nữa, mà trực tiếp đội nón lên, nhìn qua như vậy, trông có vẻ giống người chuyển phát nhanh. Ai~~~~ nhưng so với việc có thể khó giữ lại công việc, thì chuyện bị nhận lầm là nam chỉ là chuyện nhỏ, đối với cô mà nói hoàn toàn không có gì phải đau khổ! Đ-I-N-G! Đến tầng 18 rồi, thôi! Cứ làm việc cho tốt đi! Hạ Dĩnh khom người, ôm lấy cái thùng, giữ vững tinh thần làm việc. ——-@@@—— “Hả? Tổng tài lại nhìn không ra cậu là nữ?” Trong phòng họp trống trãi rộng lớn , Cầu An bất ngờ, kinh ngạc hét lớn. Hạ Dĩnh đang đặt cái thang gánh ở trên vai xuống, nghe được phản ứng của Cầu An, tức giận hất mặt nói: “Trọng điểm trong lời nói của mình là có khả năng mình sẽ mất việc làm, không phải là tổng tài có nhận ra mình là nữ hay không, được chứ?” Dứt lời, Hạ Dĩnh liền leo lên cái thang, chuẩn bị bắt tay vào việc gỡ ra những bóng đèn bị hư. Thứ sáu tuần trước xảy ra sự việc kia, khiến thời gian nghĩ cuối tuần của cô trôi qua cũng không được bình thường, chỉ sợ hôm nay vào công ty, lại phải thu dọn đồ đạc trở về nhà. Cũng may cả buổi sáng trôi qua, mọi việc đều như bình thường, cô còn đặc biệt chạy đến phòng nhân sự, xác định không có bất cứ chỉ thị nào đối với cô, nhưng cô còn chưa biết đây có phải là ‘yên lặng trước cơn giông’, hay thật là ‘sau cơn mưa trời lại sáng’ ? Chỉ là việc Táp Nhĩ Đế Tư hoài nghi về giới tính của cô, nói không thèm để ý……….là gạt người! Trước kia mọi người nhìn thấy cô, cũng sẽ khen cô xinh đẹp, chẳng bao lâu sau, cô giờ đây lại trở thành cái bộ dạng khiến người ta không thể phân biệt được nam hay nữ rồi sao. Thật bi ai!!! Cầu An đứng bên cạnh tiếp nhận bóng đèn hư do Hạ Dĩnh chuyển xuống, sau đó lại lấy bóng đèn mới giao cho cô, vừa phản bát cãi lại, nói: “ Trọng điểm này không phải tốt sao?” Nhưng Hạ Dĩnh cũng không vội nhận lấy, mà vẻ mặt nghi hoặc hỏi Cầu An: “Vì sao?” “Bởi vì tổng tài sẽ không vì chuyện cậu vào nhầm thang máy mà sa thải cậu, trừ khi……….cậu có mục đích khi vào nhầm thang máy.” Dáng vẻ Cầu An dò xét. “Là như thế nào?” “Cậu quên ‘sự kiện Khang Ni’ ở ba tháng trước rồi sao?” “Khang Ni? Cô ấy là ai? Thuộc khâu (bộ phận, ngành) nào?” Hạ Dĩnh nhận lấy bóng đèn cầm trong tay tiếp tục công việc, thuận miệng hỏi, nhưng mà, cô có cảm giác, Cầu An lại bắt đầu ‘thao thao bất tuyệt’ muốn phát biểu rồi. “Trời ạ! Mình đã từng nói qua với cậu rồi mà.” Cầu An ngẩng dầu liếc Hạ Dĩnh một cái, cô đã quên cái người này chỉ cần là việc không dính dáng đến mình, sẽ không tốn hơi sức, phí phạm đặt vào những vấn đề đó. “Thôi, thôi, mình nói lại lần nữa cho cậu, cô Khang Ni………….” “Cậu vừa nói, mình vừa làm việc, chúng ta chỉ còn nửa tiếng thôi.” Phòng họp này nửa tiếng sau sẽ mở cuộc họp, mà bọn họ còn 10 cái bóng đèn vẫn chưa thay xong, Hạ Dĩnh không quên nhắc nhở. “Biết biết, mình sẽ nói ngắn gọn, vừa nói vừa làm.” Đền một vị trí khác, Hạ Dĩnh lại leo lên thang, Cầu An cũng nhanh chóng đưa bong đèn lên, song tiếp tục nói: “ Khang Ni là nhân viên của phòng tài vụ, mới đến công ty được nửa tháng, nhưng cô ấy không giống với chúng ta vì kiếm tiền mà đến làm việc tại công ty, mục đích của cô ta là muốn từ ‘chim sẻ biến thành phượng hoàng’ trong những phượng hoàng, muốn trở thành tình nhân bên cạnh tổng tài, tốt nhất là lắc mình một cái có thể trở thành tổng tài phu nhân thì càng tốt, cho nên bước đầu tiên là phải để tổng tài biết đến cô ta.” “Không phải cô ấy mượn việc vào nhầm thang máy làm cớ chứ.” Hạ Dĩnh leo xuống cây thang dài, tùy tiện suy đoán nói. “Không sai, cô ta…………..” Ầm! đột nhiên vang lên, truyền đến một tiếng đóng cửa, khiến Hạ Dĩnh và Cầu An kinh hãi đồng loạt nhìn về phía cửa phòng họp, lo lắng cuộc họp diễn ra sớm hơn hả? “Là……văn phòng bên cạnh sao?” Hạ Dĩnh vuốt ngực nói, cũng may lúc này cô không đứng trên cái thang, nếu không nhất định sẽ sợ đến té ngã không chừng. “Thời gian còn chưa đến mà!” Cầu An nhìn đồng hồ đeo tay một cái, an tâm, tiếp tục ‘sự kiện Khang Ni’ vẩn chưa nói xong. “Cô ta cố ý chờ tổng tài ở bãi đậu xe, muốn giả tạo, khiến tổng tài tin tưởng là cô ta không phải cố ý vào nhầm thang máy, sau đó đi đến mục đích tiếp cận tổng tài. Hừ! cô ta cũng không nhìn lại xem tổng tài là nhân vật nào, có dạng phụ nữ nào anh ta chưa từng chơi đùa, chưa từng hiểu biết qua, cái dạng thủ đoạn nhỏ nhoi này làm sao tổng tài không nhìn thấu, huống chi anh ta ghét nhất là loại người này, cho nên không nói một lời, ngày đó làm cho cô ta về nhà của cô ta luôn.” “Vậy ngày kia tổng tài không có đuổi mình về nhà, có phải ý là mình sẽ không bị anh ta sa thải?” “Đúng, cũng không đúng.” “Cái gì bảo là đúng hay không?” Hạ Dĩnh khiêng cái thang khó hiểu, quay đầu hỏi Cầu An đang ôm bong đèn. Cầu An tỉ mỉ đánh giá Hạ Dĩnh từ đầu đến chân, sau đó buông tiếng thở dài, lắc đầu nói: “Cậu nhìn bộ quần áo này, ngay cả so với mình còn thua kém, huống chi là những người phụ nữ cao gầy, xinh đẹp lại khiêu gợi vây quanh ở bên cạnh tổng tài? Dựa theo tiêu chuẩn phụ nữ của tổng tài, thì cũng không có gì lạ khi tổng tài không nhìn ra cậu là nam hay nữ, dù sao, có người gái nào lại ăn mặc như hàng bị ế, mà còn đi quyến rũ đàn ông chứ!” Cầu An vừa phê bình, cô vừa đưa ra chút khẳng định, cô khẽ trêu đùa mái tóc ngắn xinh đẹp của mình, trên mặt là loại phấn trang điểm thịnh hành nhất của mùa đông năm nay, mặc dù trên người đang mặc đồng phục của nhân viên tạp vụ, nhưng cô biết điều chỉnh lại, khiến những đường cong duyên dáng lộ ra không chút bỏ sót. Cô nghiêng đầu nhìn Hạ Dĩnh một cái, vẫn là mái tóc dài lộn xộn như cũ, vẫn là mang chiếc kính ‘con nhái lớn’ buồn cười trên mặt, trên người mặc bộ đồng phục mà tựa như đang trùm mảnh vải bố, chỉ là bên hông buột sợi dây, không hề có đường cong nào đáng nói, một bộ dạng quê mùa. “Tốt nhất là như thế! Nếu như muốn mình đi câu dẫn đàn ông mà giống như tổng tài, mình thà làm hàng ế!” Nếu như mọi thứ đúng như Cầu An nói, Táp Nhĩ Đề Tư hoài nghi về giới tính của cô, là vì tiêu chuẩn của hắn đối với phụ nữ quá cao, cô như vậy hoàn toàn không có gì tốt phải đề ý đến. Ít nhất trong mắt của người bình thường, mọi người đều biết cô là nữ, nếu không sao Mike lại thích cô, đồng nghiệp ở nhà hàng sao lại mãi nghĩ cách giúp cô nối dây tơ hồng? Hơn nữa cô cũng chưa từng nghĩ đến dùng vẻ ngoài đi quyến rũ ánh mắt của đàn ông, đặc biệt là kẻ ăn chơi có tiếng, Táp Nhĩ Đề Tư khiến rất nhiều phụ nữ quỷ dưới quần của hắn, cô chỉ hi vọng hắn không sa thải cô là tốt rồi! Ngoại trừ kiếm tiền trả nợ ra, đàn ông, cô cũng không có tâm tư mà đi quản hắn, cho nên……………..cô không ngại duy trì tình trạng như hiện tại. “Vì sao? Chẳng lẽ cậu chưa từng nghĩ đền, ảo tưởng cũng tốt, mơ mộng cũng được, có ngày có thể bay lên ngọn cây trở thành tổng tài phu nhân sao?” Cầu An ngăn lại Hạ Dĩnh đang muốn leo lên thang, vẻ mặt khó hiểu, không thể tưởng tượng được mà hỏi. Có người phụ nữ nào có thể kháng cự lại người đàn ông anh tuấn lại giàu có như Táp Nhĩ Đề Tư? “Cái này còn cần suy nghĩ sao?” Hạ Dĩnh không cho là đúng trả lời: “Phòng làm việc của chúng ta ở tầng 6, văn phòng của tổng tài ở tầng 36, bây giờ còn kém 30 tầng lầu, một trên trời, một dưới đất, tựa như hai đường thẳng song song, vĩnh viễn sẽ không bao giờ giao nhau, huống chi bây giờ chúng ta đang ở Newyork, không phải ở trong vương quốc cổ tích, nghĩ nhiều như vậy làm gì?” Lại nói, sáng sớm cô cũng cần phải đi làm, chiều tối cũng cần phải đi làm, mỗi ngày về đến nhà, nằm xuống giường là ngủ liền, đại não làm gì có thời gian mà nghĩ đến mấy chuyện ‘đầm rồng hang hổ’ này. Nếu như Newyork là một thành phố được toàn thế giới coi trọng là thực tế nhất, tồn tại một bạch mã hoàng tử như trong cổ tích, vậy năm năm trước cô đã sớm gặp được. Cầu An hoàn toàn đồng ý với cách nói của Hạ Dĩnh, dù sao cô cũng sống ở Newyork mười năm rồi, gặp qua không ít vẻ mặt của hiện thực, nhưng còn chuyện cổ tích lãng mạng như đồng thoại thì một lần cũng chưa thấy qua. Chăm chú nhìn bóng lưng Hạ Dĩnh từng bước một leo lên thang, Cầu An không nhịn được muốn biết một chuyện. “Hạ Dĩnh, nếu như……mình nói nếu như, nếu như ngày đó tổng tài nhìn thấy cậu liền yêu cậu, muốn xông vào thế giới của cậu, cậu sẽ làm như thế nào?” Mặc dù nhìn trang phục Hạ Dĩnh mặc người, có thể khiến Táp Nhĩ Đế Tư vừa nhìn thấy liền chung tình là tỉ lệ cực kì nhỏ bé, nhưng trên thực tế, nếu Hạ Dĩnh không đeo cái ‘mắt kính trông như con nhái lớn’ kia, có khuông mặt nhỏ nhắn trắng nõn không khuyết điểm, một đồi mắt đẹp long lanh lóng lánh, chiếc mũi nhỏ nhắn, đôi môi xinh xắn hồng thuận, mà dáng người được trùm trong ‘mảnh vài bố’ kia, mặc dù không nóng bỏng nở nang, nhưng cũng vừa phù hợp, chỉ cần cô chỉnh trang thêm chút, ngay cả bọn họ còn yêu thích người con gái Châu Á xinh đẹp này, thì huống chi là đàn ông! Hạ Dĩnh ngồi trên đỉnh của cái thang dài, trừng lớn đôi mắt, không dám tin mà nhìn Cầu An nói: “Cậu điên rồi à! Sao lại có cái ý nghĩ kì quái này? Không phải cậu nói mình giống trông như hàng bị ế, thế nào còn hỏi mình câu hỏi quái dị này?” Không để ý đến Cầu An, Hạ Dĩnh bắt tay vào việc lắp lại cái bóng đèn cuối cùng. “Mình biết câu hỏi này rất kì quái, nên mới nói là ‘nếu như’. Thế nào! Nói mau, cậu sẽ làm thế nào? Có phải cũng sẽ yêu anh ta hay không? Từ đó bạch mã hoàng tử cùng công chúa Bạch Tuyết trải qua những ngày vui vẻ hạnh phúc?” Cầu An ép hỏi. “Sẽ không!” Hạ Dĩnh nói như đinh đóng cột: “Tương lai của mình tuyệt đối không có khả năng xuất hiện cái tên ‘Táp Nhĩ Đế Tư’ này, nếu tình hình giống như cậu nói xuất hiện trong thế giới của mình, mình sẽ hung hăng đá anh ta ra khõi ác mộng của mình, đá ra khỏi tương lai của mình, ra khỏi thế giới của mình.” Không phải là cô tự cao, mà là cô biết mình đang sống trong một thế giới thực tế, một người đẹp trai, giàu có lại là tổng tài của một tập đoàn, một người là nhân viên nhỏ không đáng nhắc đến như cô, vĩnh viễn cả hai cũng không thể gặp nhau . Cho dù Thượng Đế có muốn trêu chọc cô, để hai người họ vốn là hai đường thẳng song song có ngày giao nhau, vì muốn toàn vẹn thoát khỏi trò đùa này, cô nhất định phải dốc toàn lực vượt qua điểm giao này, nếu không………. Cô nhất định sẽ bị thịt nát xương tan! Ầm! không báo trước, cửa phòng họp đột nhiên bị mở ra, một người toàn thân mặc bộ đồ công sở màu đậm, vẻ mặt của thư kí nghiêm túc trên tay cầm một xấp tài liệu bước vào, nhìn hai người bị khiếp sợ chỉ nói một câu: “Chỉ còn 5 phút, hai người nhanh tay một chút.” Nói xong, lập tức vào một cánh cửa khác ở phía sau Cầu An. “Ôi! Đột nhiên chạy vào như thế, muốn hù chết người hả!” Cầu An giảm nhẹ âm lượng, nhỏ giọng oán trách, chỉ sợ thư ki cách một cánh cửa sẽ nghe được. “Đúng a!” Hạ Dĩnh cũng giảm nhẹ âm lượng, vuốt ngực, cô còn tưởng người đi vào là Táp Nhĩ Đế Tư, làm hại trái tim của cô suýt chút nữa quên đập, sợ hắn nghe thấy những lời vừa rồi cô đã nói. Mặc dù lời cô nói là sự thật, nhưng bị người có liên quan nghe được, bao giờ cũng có chút xấu hổ! Sau khi Hạ Dĩnh ổn định xong, cô đang chuẩn bị xuống thang, lại vô tình thấy cánh cửa lúc nãy thư kí vừa đi vào được mở ra, người xuất hiện, ngoại trừ vị thư kí vừa rồi còn có hai người đàn ông, mà một trong hai người đó là……….. “Tổng ….tổng tài!” đột nhiên gặp Táp Nhĩ Đề Tư, Cầu An chỉ có thể há hốc miệng, ngẩn người tại chỗ. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Táp Nhĩ Đề Tư ở khoảng cách gần như vậy, hắn…………….thực sự rất anh tuấn nha! Ầm! “Ai~~~” Một thứ gì đó có vẻ nặng rơi xuống mặt đất tạo nên tiếng vang, đồng thời cũng xuất hiện tiếng rên rỉ yếu ớt khiến mọi người có mặt chú ý đến một người! Thật ra là Hạ Dĩnh và Táp Nhĩ Đế Tư bất chợt bốn mắt giao nhau, trong lúc kinh hãi thì trọng tâm không được ổn định, trực tiếp rơi xuống đất, té đau cái mông của cô. “Hạ Dĩnh, cậu không sao chứ?” Cầu An vội vàng chạy đến bên cạnh Hạ Dĩnh, ngồi xổm xuống hỏi thăm. “Mình không sao.” Làm sao mà không có gì cho được? nhưng mà hiện tại không phải là lúc xót xa cho cái mông, Hạ Dĩnh không thể làm gì khác hơn là cố gắn chịu dựng, cô loáng thoáng cảm thấy ánh mắt của Táp Nhĩ Đế Tư hình như không có rời khỏi người mình, có lẻ do bản thân cô nghĩ quá nhiều, nhưng cô cũng không có can đảm ngẩng đầu để xác nhận cảm giác của mình. Lỡ như hắn nhớ lại cô là ‘cô gái’ vào nhầm thang máy lần trước, lại té chổng chân lần nữa, rồi cảm thấy cô không thích hợp với công việc của nhân viên tạp vụ, vậy thì
<<1234 ... 13>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
118/2866