Tiểu thuyết Trăm Ngày Hôn Nhân-full
Lượt xem : |
lại ăn thịt người không nhả xương, em không tin thì đi hỏi thăm thử coi.” Mặt hắn đột nhiên biến sắc, khẩu khí giống như nuốt phải một tấn thuốc nổ.
*con hổ mặt cười 笑面虎: nghĩa là người nham hiểm
Tổng tài tập đoàn Phú Thái… Mạc Kiệt, làm sao hắn có thể không biết cái tên tiếu lý tàng đao[3"> kia. Bộ dạng bề ngoài tuấn mâu tu mi, hào hoa phong nhã không sai, nhưng ở trên thương trường, tác phong làm việc của tên kia có tiếng là không từ thủ đoạn, không lưu tình, bởi vậy ở trong công ty của chính hắn cũng có không ít kẻ địch lúc nào cũng muốn kéo hắn xuống đài. Loại đàn ông như vậy rốt cuộc có chỗ nào đáng để cô ca ngợi thành như vậy!
Gả cho tên kia là may mắn? Chẳng lẽ gả cho mình là bất hạnh, hắn có từng bạc đãi cô qua sao?!
“Em thà rằng bị một con hổ biết cười nuốt vào bụng, cũng không muốn bị một khối hàn băng ngàn năm khó hiểu bị làm cho giá rét.” Cô không biết sống chết lầm bầm, nhìn nét mặt “kết sương” của chồng, không biết hắn đột nhiên nổi lên gân xanh.
Cô làm chi rảnh việc quá rồi đi hỏi thăm chồng người khác a? Người bên cạnh cô đủ vì cô mà phiền não…
“Cái gì? Em nói rõ ràng cho anh coi, thà rằng bị con hổ nuốt sạch là ý gì?” Lời nói này nhạy cảm, đặc biệt đối với một người đàn ông bị vợ “coi thường” đã lâu, luôn luôn ở trong cảnh “xem được mà ăn không được”, mỗi ngày chỉ có thể gia tăng thời gian vận động để biểu đạt xúc động sinh lý của chính mình mà nói, nó lại mẫn cảm đến nỗi có thể gây ra tai nạn chết người!
“Chính là ý trên mặt chữ.” Cô còn chưa hiểu rõ mức độ vấn đề mà cười hi hi ha ha, đắc ý mình rốt cục đã có cơ hội gậy ông đập lưng ông, để coi hắn nghe câu trả lời mơ mơ hồ hồ như vậy có tức hay không chứ!
“Đi.” Hắn bắt lấy cổ tay cô.
“Đi đâu?”
“Đi theo anh là được rồi.” Lần này, hắn chưa cho cơ hội cô nói gì hết đã lôi cô đi ra ngoài.
Có chỗ hiện tại không đi không được.
Nửa giờ sau, Giang Xuân Tuệ bị đưa vào trong một căn phòng đặc biệt của khách sạn Tinh Vân…
“Đây là phòng gì?” Cô lạ lẫm ngắm nội thất trong phòng bài trí, tựa hồ phòng này không giống với khách phòng của khách sạn bình thường mấy, có thêm một vài đồ đạc cá nhân, an ninh ra vào của tầng trệt cũng càng có tính riêng tư hơn, không thông qua sự xác nhận thân phận của chuyên gia, chỉ có mật mã thôi cũng không vào cửa được.
“Phòng của anh. Thỉnh thoảng công tác bận thì nghỉ ngơi ở đây.” Hắn khóa cửa phòng, vừa đi tới chỗ cô gái đang lộ nét mặt tò mò, vừa cởi áo khoác tây trang.
“Dẫn em tới đây làm chi?” Cô quay đầu, nhìn thấy hắn đang cởi cà vạt nơ xuống, ném qua một bên, động tác đó thật sự cool… Không, kỳ quái!
“Đêm tân hôn ngày đó… Hình như chúng ta còn có một chút việc chưa làm xong.” Hắn gợi lên khóe môi, cười như không cười, bước đi tao nhã tới gần cô, trong mắt hẹp lộ ra một tia hào quang làm tim cô đập nhanh.
“Anh nhớ!” Cô đã biết hắn đang giả ngu. Trứng thối!
“Ban đầu anh tưởng do anh uống nhiều quá nên nằm mơ, nhưng trải qua lời nhắc nhở lộn xộn của em, anh mới phát hiện mình không chỉ là mơ một giấc mộng đẹp.” Hắn cởi khuy tay áo, buông cổ áo ra, trong nháy mắt đã đi tới trước cô, tình dục ở trong mắt đen ẩn ẩn chuyển động nhấp nháy, nhìn cô chằm chằm…
“Em mới không có lộn xộn!” Lúc này cô thật sự đã lộn xộn, tim đập thình thịch, bởi vì ánh mắt người đàn ông kia nhìn cô, so với lời nói ra từ miệng còn mờ ám hơn, phảng phất như đang âu yếm trái tim cô, lại giống như muốn trộm đi linh hồn của cô, thâm thúy, mê hoặc lòng người như vậy.
“A? Vậy chúng ta lại càng phải xác nhận thử coi là nhận thức của ai có vấn đề rồi.” Hắn nhẹ nhàng nắm giữ cằm của cô, nhưng lại không cúi đầu hôn cô, hơi thở ấm áp đi đến bên tai cô, lời nói nhỏ nhẹ, trầm thấp. “Ngày đó là bắt đầu từ chỗ nào?”
Giọng nói khêu gợi lướt nhẹ qua bên tai cô, khiến cho bên cổ có một cảm giác tê dại rất nhỏ.
Cô đưa tay ra muốn đẩy ra một ít khoảng cách an toàn, hai tay lại bởi vậy mà bị hắn vây ở trước ngực, ấn vào khuông ngực rắn chắc rồi lại hướng lên trên vỗ phải trái tim đang nhảy lên của hắn.
“Đúng rồi, bắt đầu là em giúp anh cởi quần áo trước.” Hắn nhếch môi cười nhẹ, gương mặt lãnh khốc kia lại trở thành vũ khí thôi miên làm cho người ta tim đập gia tốc, ngực nóng lên.
Hắn chỉ dẫn hai tay cô cởi bỏ áo sơmi của hắn, không chút trở ngại đụng chạm đường cong cương nghị hữu lực trên ngực, mỗi tấc da thịt đều giống như sôcôla làm ấm nóng lòng bàn tay cô…
Hô hấp hỗn loạn, đầu choáng váng, từ đầu chí cuối cô vẫn không rõ vì sao người đàn ông này sẽ sinh ra lực ảnh hưởng lớn như thế đối với cô, nhưng lúc hắn hướng dẫn cô bằng tiếng nói mát nhẹ, trầm thấp, ý thức của cô tựa như bao phủ một tầng sương, thân thể không tự giác làm theo, giống như vốn từ trong tiềm thức đã muốn làm cho hắn vui, làm vài chuyện khiến cho hắn thích mình, vừa nghĩ đến người đàn ông này sẽ bởi vì vậy mà cảm thấy được lấy lòng, trái tim của cô cũng giống như được vui vẻ ngang như hắn…
“Sao không cởi?” Hắn nhìn tay cô mới cởi bỏ dây lưng là đã dừng, giọng điệu rất là thất vọng.
“Anh, anh… lại… không uống say.” Cô e lệ nói, ngón tay căng thẳng đến nỗi cứng ngắc, hai gò má lại hồng đến nỗi không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
Mặc kệ nói như thế nào, tại thời điểm người đàn ông này tỉnh táo nhìn chăm chú mình, muốn cô cởi quần hắn xuống, thật sự là xấu hổ muốn chết!
“Là em không cho anh ở trước mặt người phụ nữ khác uống nhiều rượu.” Lời nói của hắn mang theo ý đùa giỡn, khơi mào khuôn mặt nhỏ nhắn, quyến rũ của cô, hắn càng muốn thấy rõ bộ dáng đáng yêu vì hắn mà thẹn thùng đến nỗi nói chuyện lắp bắp của cô gái nhỏ này.
Hắn nhớ!
Phát hiện lần này không làm cho cô cảm thấy buồn bực, ngược lại có chút kinh hỉ. Không nghĩ tới vậy mà hắn lại có đem lời nói của cô đặt ở trong lòng, vừa rồi ở tại tiệc rượu hắn thực sự không uống mấy ly.
Cô yên lặng liếc khuôn mặt tuấn mị kia, đổi lại chính mình có chút đang say.
“Cho nên anh nghe lời, em cũng phải nghe lời.” Hắn nhẹ đụng chóp mũi của cô, kéo tay cô xuống, muốn cô tiếp tục hoàn thành động tác còn chưa làm xong.
Thực tế là, tuy rằng Đoàn Bồi Nguyên không biết dỗ con nít như bà xã, nhưng mà kinh nghiệm dỗ phụ nữ rất phong phú, chỉ cần hắn nguyện ý, chú dê núi nhỏ trúc trắc này làm sao có thể thoát khỏi “miệng hổ” của hắn…
Dưới ánh mắt cổ vũ của hắn, Giang Xuân Tuệ tiếp tục cởi quần lót của hắn, khóa kéo…
Cô không dám nhìn, đem tầm mắt liếc qua một bên.
“Hiện giờ, đến phiên anh.” Hắn hôn thái dương của cô, hai tay mơn trớn cánh tay như ngó sen trơn bóng của cô, chậm rãi vòng đến phía sau cô, rất quen thuộc cởi ra khóa kéo ẩn của đầm…
“Cái kia… Em…” Cô bỗng nhiên giữ chặt tay hắn, đè lại phần đầm trước ngực, vẻ mặt kích động ngước mắt, trong mắt trong suốt mang theo vài phần không xác định, cảm thấy hết thảy chuyện này đều tới quá đột nhiên, có lẽ cô còn cần một chút thời gian…
“Không được, anh không thể đợi.” Đọc hiểu được thông điệp mà cô chưa nói ra miệng, hắn cũng không cho phép cô lâm trận lùi bước.
Một tháng này ngủ chung giường, hắn cũng không phải là đầu gỗ không hề hay biết gì. Dục niệm trong cơ thể bị phần tình cảm trong lòng càng ngày càng làm cho thêm sâu sắc, tra tấn các cảm quan mà hắn đã kìm nén, nếu không phải muốn tiến thêm một bước trong việc xác nhận tình cảm của mình đối với cô, cũng muốn tỏ vẻ mình tôn trọng cô, nếu không phải thông cảm cô luôn mỏi mệt, lên giường không đến một phút là có thể ngủ khò khò, sao hắn lại có thể đợi đến hôm nay còn chưa đem cô “bắt tới tay” chứ.
Kết quả cô cư nhiên lại “không biết tốt xấu”, vui vẻ phấn chấn khen người đàn ông khác trước mặt hắn, căn bản không hiểu được “hàng tốt” chân chính là ở ngay bên người cô.
Không được, chờ tiếp nữa quả thực là giẫm lên tự tôn nam tính của hắn!
Soạt… Hắn một phen kéo chiếc đầm trên người cô xuống, làm cho đường cong duyên dáng hiện ra trước mắt, nhìn một cái không sót gì.
Thiết kế lộ vai của chiếc đầm khiến cô chỉ có thể lựa chọn loại bra tàng hình nâng ngực, người dưới chỉ còn lại quần lót ren màu đen nho nhỏ, ban đầu nhà tạo hình còn đề xuất cô mặc quần chữ T nhưng trong lúc nhất thời cô thật sự khó có thể đồng ý, cho nên cò kè mặc cả…
Đợi chút, hiện giờ không phải là lúc nghĩ đến chuyện này! Quan trọng là cô gần như lộ ra trọn vẹn đứng trước mặt một người đàn ông, bra tàng hình thực sự làm cho bộ ngực của cô không có chỗ nào để che giấu, cảm giác mặc chẳng khác không mặc bao nhiêu.
Cô đưa hai tay che ngực, khép lại hai chân! Cô cũng không biết rằng động tác như vậy chỉ khiến cô trông càng thêm mê người.
Tầm mắt nóng rực của hắn dừng lại ở hai vòng cung xinh đẹp ở trước ngực cô, ngón tay chạm nhẹ mu bàn tay của cô, chậm vỗ qua lại, cẩn thận lướt qua cổ tay, khuỷu tay… Phảng phất như đang trấn an cô đừng căng thẳng như vậy, thoải mái là được rồi.
Nhưng vừa làm trái tim cô thực sự lơi lỏng, hắn lại dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai kéo tay cô ra, đầu ngón tay bắn ra…
Vật che đậy trước ngực không cánh mà bay, cô sợ tới mức trừng to mắt!
Khó có thể tin, dưới sự trợ giúp của một nữ trợ lý, bận nửa ngày cô mới mặc vào bra, người đàn ông này cư nhiên chỉ tốn không đến một giây… Trong nháy mắt đã cởi nó, làm cho cô lỏa ngực!
Cô vội vã muốn che lại, hắn lại chặt chẽ nắm chặt cổ tay cô, thích ý thưởng thức bộ ngực vì giãy dụa mà chớp lên của cô, trước ngực nhiễm lên một mảnh đỏ bừng…
“Đừng như vậy.” Cô thấp giọng cầu xin, biết hắn đang nhìn mình, ước gì trên đất có cái động để cho cô có thể trốn vào.
“Vì sao? Anh không thể nhìn kỹ bà xã của mình sao?” Hắn khẽ cười không đứng đắn, khẩu khí trái lại rất thiên chân vô tà hỏi cô.
Tiêu rồi, ngược lại câu này thật sự làm cô á khẩu không trả lời được, hơn nữa bởi vì tiếng gọi “bà xã” cực kỳ ôn nhu, đầu cô lại bắt đầu ngất ngây vui sướng……
Nhưng điều khiến cô càng ngất ngây còn ở phía sau. Hắn buông cổ tay cô ra, chợt hôn lấy cái miệng nhỏ anh đào ngọt ngào kia, đạt được khát vọng muốn sớm âu yếm cô, tinh tế hút lấy hương vị ngọt ngào của cô, cậy cặp môi đang đóng kín kia ra, tựa như thực sự đang ôn lại kí ức của tân hôn đêm đó, đầu lưỡi nóng bỏng câu quấn lấy, yêu cầu, thẳng cho đến khi cái lưỡi bị động của cô cũng theo đi sự nhiệt tình của hắn mà múa theo, đắm chìm trong giai điệu triền miên kia, hoàn toàn say mê, đem tất cả ý niệm đấu tranh quăng ra sau đầu.
Ngay lúc cô sắp không thể hít thở, hắn mới nhân từ để cho cặp môi đỏ mọng kia lấy lại được tự do, hít vào một hơi lớn…
Nhưng sau một phút định thần, cô lại nhận ra mình đã bị hắn mang tới bên giường… Một vị trí rất mờ ám.
Hắn không có thô lỗ đẩy cô ngã, ngược lại ôn nhu cười, lại lần nữa xuất ra ma pháp thiên sứ của hắn, làm chủ tâm trạng của cô, bàn tay to thương yêu đụng chạm thân thể của cô, từ xương quai xanh tinh tế lướt xuống tới bộ ngực sữa tràn đầy như bông vải… Lòng bàn tay hơi nắm lại, những ngón tay chai cứng nhẹ quét qua hai khối quả non hồng nhạt kia, lập tức khiến cô mẫn cảm co rúm lại.
Nhưng hắn không để cho cô chạy trốn, cũng không chấm dứt lạc thú có được khi đụng chạm cô, dễ dàng kiếm chế hai tay tính đánh loạn của cô lại, hai ngón tay vê lấy khối quả trắng nõn, nhẹ đè chậm vê, đùa chúng nó tới khi chúng vừa hồng vừa cứng, cảm giác nơi nào đó của thân thể chính mình cũng sinh ra phản ứng mẫn cảm giống vậy…
“Ư.” Cô cắn môi, không chịu nổi sự vỗ về thân mật của hắn như vậy.
Không ngờ rằng hắn còn ngồi xuống bên giường, dùng môi thay thế hai tay của hắn, càng lớn mật hơn ngậm chúng nó vào trong miệng, lấy đầu lưỡi ẩm nóng nhẹ liếm lấy, cuốn lấy, thay phiên mút nếm hai khối quả diễm hồng…
“Ưm…” Cô ấn đầu vai hắn, cảm thấy ngực nóng tựa như sắp nổ tung, hai chân liên tiếp phát run, như là không chịu nổi hôn môi như vậy.
Nhưng hắn luôn luôn có phương thức khiến cô càng thêm thẹn thùng, bất lực. Bàn tay to lướt qua thắt lưng bằng phẳng, không chút nào lãng phí thời gian lẻn vào đáy quần lót ren màu đen, dò tìm làm cô nhất thời thét chói tai…
“Đừng mà!” Cô kẹp chặt hai chân, điềm đạm đáng yêu nhìn hắn. Không phải chán ghét hắn thân mật, mà là sợ hãi cái cảm giác xa lạ lại thúc giục người ta muốn điên lên kia, tựa hồ sẽ trong khoảnh khắc đảo điên thế giới của cô.
“Cô giáo Giang của anh, em cũng đừng tra tấn anh nữa.”
*con hổ mặt cười 笑面虎: nghĩa là người nham hiểm
Tổng tài tập đoàn Phú Thái… Mạc Kiệt, làm sao hắn có thể không biết cái tên tiếu lý tàng đao[3"> kia. Bộ dạng bề ngoài tuấn mâu tu mi, hào hoa phong nhã không sai, nhưng ở trên thương trường, tác phong làm việc của tên kia có tiếng là không từ thủ đoạn, không lưu tình, bởi vậy ở trong công ty của chính hắn cũng có không ít kẻ địch lúc nào cũng muốn kéo hắn xuống đài. Loại đàn ông như vậy rốt cuộc có chỗ nào đáng để cô ca ngợi thành như vậy!
Gả cho tên kia là may mắn? Chẳng lẽ gả cho mình là bất hạnh, hắn có từng bạc đãi cô qua sao?!
“Em thà rằng bị một con hổ biết cười nuốt vào bụng, cũng không muốn bị một khối hàn băng ngàn năm khó hiểu bị làm cho giá rét.” Cô không biết sống chết lầm bầm, nhìn nét mặt “kết sương” của chồng, không biết hắn đột nhiên nổi lên gân xanh.
Cô làm chi rảnh việc quá rồi đi hỏi thăm chồng người khác a? Người bên cạnh cô đủ vì cô mà phiền não…
“Cái gì? Em nói rõ ràng cho anh coi, thà rằng bị con hổ nuốt sạch là ý gì?” Lời nói này nhạy cảm, đặc biệt đối với một người đàn ông bị vợ “coi thường” đã lâu, luôn luôn ở trong cảnh “xem được mà ăn không được”, mỗi ngày chỉ có thể gia tăng thời gian vận động để biểu đạt xúc động sinh lý của chính mình mà nói, nó lại mẫn cảm đến nỗi có thể gây ra tai nạn chết người!
“Chính là ý trên mặt chữ.” Cô còn chưa hiểu rõ mức độ vấn đề mà cười hi hi ha ha, đắc ý mình rốt cục đã có cơ hội gậy ông đập lưng ông, để coi hắn nghe câu trả lời mơ mơ hồ hồ như vậy có tức hay không chứ!
“Đi.” Hắn bắt lấy cổ tay cô.
“Đi đâu?”
“Đi theo anh là được rồi.” Lần này, hắn chưa cho cơ hội cô nói gì hết đã lôi cô đi ra ngoài.
Có chỗ hiện tại không đi không được.
Nửa giờ sau, Giang Xuân Tuệ bị đưa vào trong một căn phòng đặc biệt của khách sạn Tinh Vân…
“Đây là phòng gì?” Cô lạ lẫm ngắm nội thất trong phòng bài trí, tựa hồ phòng này không giống với khách phòng của khách sạn bình thường mấy, có thêm một vài đồ đạc cá nhân, an ninh ra vào của tầng trệt cũng càng có tính riêng tư hơn, không thông qua sự xác nhận thân phận của chuyên gia, chỉ có mật mã thôi cũng không vào cửa được.
“Phòng của anh. Thỉnh thoảng công tác bận thì nghỉ ngơi ở đây.” Hắn khóa cửa phòng, vừa đi tới chỗ cô gái đang lộ nét mặt tò mò, vừa cởi áo khoác tây trang.
“Dẫn em tới đây làm chi?” Cô quay đầu, nhìn thấy hắn đang cởi cà vạt nơ xuống, ném qua một bên, động tác đó thật sự cool… Không, kỳ quái!
“Đêm tân hôn ngày đó… Hình như chúng ta còn có một chút việc chưa làm xong.” Hắn gợi lên khóe môi, cười như không cười, bước đi tao nhã tới gần cô, trong mắt hẹp lộ ra một tia hào quang làm tim cô đập nhanh.
“Anh nhớ!” Cô đã biết hắn đang giả ngu. Trứng thối!
“Ban đầu anh tưởng do anh uống nhiều quá nên nằm mơ, nhưng trải qua lời nhắc nhở lộn xộn của em, anh mới phát hiện mình không chỉ là mơ một giấc mộng đẹp.” Hắn cởi khuy tay áo, buông cổ áo ra, trong nháy mắt đã đi tới trước cô, tình dục ở trong mắt đen ẩn ẩn chuyển động nhấp nháy, nhìn cô chằm chằm…
“Em mới không có lộn xộn!” Lúc này cô thật sự đã lộn xộn, tim đập thình thịch, bởi vì ánh mắt người đàn ông kia nhìn cô, so với lời nói ra từ miệng còn mờ ám hơn, phảng phất như đang âu yếm trái tim cô, lại giống như muốn trộm đi linh hồn của cô, thâm thúy, mê hoặc lòng người như vậy.
“A? Vậy chúng ta lại càng phải xác nhận thử coi là nhận thức của ai có vấn đề rồi.” Hắn nhẹ nhàng nắm giữ cằm của cô, nhưng lại không cúi đầu hôn cô, hơi thở ấm áp đi đến bên tai cô, lời nói nhỏ nhẹ, trầm thấp. “Ngày đó là bắt đầu từ chỗ nào?”
Giọng nói khêu gợi lướt nhẹ qua bên tai cô, khiến cho bên cổ có một cảm giác tê dại rất nhỏ.
Cô đưa tay ra muốn đẩy ra một ít khoảng cách an toàn, hai tay lại bởi vậy mà bị hắn vây ở trước ngực, ấn vào khuông ngực rắn chắc rồi lại hướng lên trên vỗ phải trái tim đang nhảy lên của hắn.
“Đúng rồi, bắt đầu là em giúp anh cởi quần áo trước.” Hắn nhếch môi cười nhẹ, gương mặt lãnh khốc kia lại trở thành vũ khí thôi miên làm cho người ta tim đập gia tốc, ngực nóng lên.
Hắn chỉ dẫn hai tay cô cởi bỏ áo sơmi của hắn, không chút trở ngại đụng chạm đường cong cương nghị hữu lực trên ngực, mỗi tấc da thịt đều giống như sôcôla làm ấm nóng lòng bàn tay cô…
Hô hấp hỗn loạn, đầu choáng váng, từ đầu chí cuối cô vẫn không rõ vì sao người đàn ông này sẽ sinh ra lực ảnh hưởng lớn như thế đối với cô, nhưng lúc hắn hướng dẫn cô bằng tiếng nói mát nhẹ, trầm thấp, ý thức của cô tựa như bao phủ một tầng sương, thân thể không tự giác làm theo, giống như vốn từ trong tiềm thức đã muốn làm cho hắn vui, làm vài chuyện khiến cho hắn thích mình, vừa nghĩ đến người đàn ông này sẽ bởi vì vậy mà cảm thấy được lấy lòng, trái tim của cô cũng giống như được vui vẻ ngang như hắn…
“Sao không cởi?” Hắn nhìn tay cô mới cởi bỏ dây lưng là đã dừng, giọng điệu rất là thất vọng.
“Anh, anh… lại… không uống say.” Cô e lệ nói, ngón tay căng thẳng đến nỗi cứng ngắc, hai gò má lại hồng đến nỗi không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
Mặc kệ nói như thế nào, tại thời điểm người đàn ông này tỉnh táo nhìn chăm chú mình, muốn cô cởi quần hắn xuống, thật sự là xấu hổ muốn chết!
“Là em không cho anh ở trước mặt người phụ nữ khác uống nhiều rượu.” Lời nói của hắn mang theo ý đùa giỡn, khơi mào khuôn mặt nhỏ nhắn, quyến rũ của cô, hắn càng muốn thấy rõ bộ dáng đáng yêu vì hắn mà thẹn thùng đến nỗi nói chuyện lắp bắp của cô gái nhỏ này.
Hắn nhớ!
Phát hiện lần này không làm cho cô cảm thấy buồn bực, ngược lại có chút kinh hỉ. Không nghĩ tới vậy mà hắn lại có đem lời nói của cô đặt ở trong lòng, vừa rồi ở tại tiệc rượu hắn thực sự không uống mấy ly.
Cô yên lặng liếc khuôn mặt tuấn mị kia, đổi lại chính mình có chút đang say.
“Cho nên anh nghe lời, em cũng phải nghe lời.” Hắn nhẹ đụng chóp mũi của cô, kéo tay cô xuống, muốn cô tiếp tục hoàn thành động tác còn chưa làm xong.
Thực tế là, tuy rằng Đoàn Bồi Nguyên không biết dỗ con nít như bà xã, nhưng mà kinh nghiệm dỗ phụ nữ rất phong phú, chỉ cần hắn nguyện ý, chú dê núi nhỏ trúc trắc này làm sao có thể thoát khỏi “miệng hổ” của hắn…
Dưới ánh mắt cổ vũ của hắn, Giang Xuân Tuệ tiếp tục cởi quần lót của hắn, khóa kéo…
Cô không dám nhìn, đem tầm mắt liếc qua một bên.
“Hiện giờ, đến phiên anh.” Hắn hôn thái dương của cô, hai tay mơn trớn cánh tay như ngó sen trơn bóng của cô, chậm rãi vòng đến phía sau cô, rất quen thuộc cởi ra khóa kéo ẩn của đầm…
“Cái kia… Em…” Cô bỗng nhiên giữ chặt tay hắn, đè lại phần đầm trước ngực, vẻ mặt kích động ngước mắt, trong mắt trong suốt mang theo vài phần không xác định, cảm thấy hết thảy chuyện này đều tới quá đột nhiên, có lẽ cô còn cần một chút thời gian…
“Không được, anh không thể đợi.” Đọc hiểu được thông điệp mà cô chưa nói ra miệng, hắn cũng không cho phép cô lâm trận lùi bước.
Một tháng này ngủ chung giường, hắn cũng không phải là đầu gỗ không hề hay biết gì. Dục niệm trong cơ thể bị phần tình cảm trong lòng càng ngày càng làm cho thêm sâu sắc, tra tấn các cảm quan mà hắn đã kìm nén, nếu không phải muốn tiến thêm một bước trong việc xác nhận tình cảm của mình đối với cô, cũng muốn tỏ vẻ mình tôn trọng cô, nếu không phải thông cảm cô luôn mỏi mệt, lên giường không đến một phút là có thể ngủ khò khò, sao hắn lại có thể đợi đến hôm nay còn chưa đem cô “bắt tới tay” chứ.
Kết quả cô cư nhiên lại “không biết tốt xấu”, vui vẻ phấn chấn khen người đàn ông khác trước mặt hắn, căn bản không hiểu được “hàng tốt” chân chính là ở ngay bên người cô.
Không được, chờ tiếp nữa quả thực là giẫm lên tự tôn nam tính của hắn!
Soạt… Hắn một phen kéo chiếc đầm trên người cô xuống, làm cho đường cong duyên dáng hiện ra trước mắt, nhìn một cái không sót gì.
Thiết kế lộ vai của chiếc đầm khiến cô chỉ có thể lựa chọn loại bra tàng hình nâng ngực, người dưới chỉ còn lại quần lót ren màu đen nho nhỏ, ban đầu nhà tạo hình còn đề xuất cô mặc quần chữ T nhưng trong lúc nhất thời cô thật sự khó có thể đồng ý, cho nên cò kè mặc cả…
Đợi chút, hiện giờ không phải là lúc nghĩ đến chuyện này! Quan trọng là cô gần như lộ ra trọn vẹn đứng trước mặt một người đàn ông, bra tàng hình thực sự làm cho bộ ngực của cô không có chỗ nào để che giấu, cảm giác mặc chẳng khác không mặc bao nhiêu.
Cô đưa hai tay che ngực, khép lại hai chân! Cô cũng không biết rằng động tác như vậy chỉ khiến cô trông càng thêm mê người.
Tầm mắt nóng rực của hắn dừng lại ở hai vòng cung xinh đẹp ở trước ngực cô, ngón tay chạm nhẹ mu bàn tay của cô, chậm vỗ qua lại, cẩn thận lướt qua cổ tay, khuỷu tay… Phảng phất như đang trấn an cô đừng căng thẳng như vậy, thoải mái là được rồi.
Nhưng vừa làm trái tim cô thực sự lơi lỏng, hắn lại dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai kéo tay cô ra, đầu ngón tay bắn ra…
Vật che đậy trước ngực không cánh mà bay, cô sợ tới mức trừng to mắt!
Khó có thể tin, dưới sự trợ giúp của một nữ trợ lý, bận nửa ngày cô mới mặc vào bra, người đàn ông này cư nhiên chỉ tốn không đến một giây… Trong nháy mắt đã cởi nó, làm cho cô lỏa ngực!
Cô vội vã muốn che lại, hắn lại chặt chẽ nắm chặt cổ tay cô, thích ý thưởng thức bộ ngực vì giãy dụa mà chớp lên của cô, trước ngực nhiễm lên một mảnh đỏ bừng…
“Đừng như vậy.” Cô thấp giọng cầu xin, biết hắn đang nhìn mình, ước gì trên đất có cái động để cho cô có thể trốn vào.
“Vì sao? Anh không thể nhìn kỹ bà xã của mình sao?” Hắn khẽ cười không đứng đắn, khẩu khí trái lại rất thiên chân vô tà hỏi cô.
Tiêu rồi, ngược lại câu này thật sự làm cô á khẩu không trả lời được, hơn nữa bởi vì tiếng gọi “bà xã” cực kỳ ôn nhu, đầu cô lại bắt đầu ngất ngây vui sướng……
Nhưng điều khiến cô càng ngất ngây còn ở phía sau. Hắn buông cổ tay cô ra, chợt hôn lấy cái miệng nhỏ anh đào ngọt ngào kia, đạt được khát vọng muốn sớm âu yếm cô, tinh tế hút lấy hương vị ngọt ngào của cô, cậy cặp môi đang đóng kín kia ra, tựa như thực sự đang ôn lại kí ức của tân hôn đêm đó, đầu lưỡi nóng bỏng câu quấn lấy, yêu cầu, thẳng cho đến khi cái lưỡi bị động của cô cũng theo đi sự nhiệt tình của hắn mà múa theo, đắm chìm trong giai điệu triền miên kia, hoàn toàn say mê, đem tất cả ý niệm đấu tranh quăng ra sau đầu.
Ngay lúc cô sắp không thể hít thở, hắn mới nhân từ để cho cặp môi đỏ mọng kia lấy lại được tự do, hít vào một hơi lớn…
Nhưng sau một phút định thần, cô lại nhận ra mình đã bị hắn mang tới bên giường… Một vị trí rất mờ ám.
Hắn không có thô lỗ đẩy cô ngã, ngược lại ôn nhu cười, lại lần nữa xuất ra ma pháp thiên sứ của hắn, làm chủ tâm trạng của cô, bàn tay to thương yêu đụng chạm thân thể của cô, từ xương quai xanh tinh tế lướt xuống tới bộ ngực sữa tràn đầy như bông vải… Lòng bàn tay hơi nắm lại, những ngón tay chai cứng nhẹ quét qua hai khối quả non hồng nhạt kia, lập tức khiến cô mẫn cảm co rúm lại.
Nhưng hắn không để cho cô chạy trốn, cũng không chấm dứt lạc thú có được khi đụng chạm cô, dễ dàng kiếm chế hai tay tính đánh loạn của cô lại, hai ngón tay vê lấy khối quả trắng nõn, nhẹ đè chậm vê, đùa chúng nó tới khi chúng vừa hồng vừa cứng, cảm giác nơi nào đó của thân thể chính mình cũng sinh ra phản ứng mẫn cảm giống vậy…
“Ư.” Cô cắn môi, không chịu nổi sự vỗ về thân mật của hắn như vậy.
Không ngờ rằng hắn còn ngồi xuống bên giường, dùng môi thay thế hai tay của hắn, càng lớn mật hơn ngậm chúng nó vào trong miệng, lấy đầu lưỡi ẩm nóng nhẹ liếm lấy, cuốn lấy, thay phiên mút nếm hai khối quả diễm hồng…
“Ưm…” Cô ấn đầu vai hắn, cảm thấy ngực nóng tựa như sắp nổ tung, hai chân liên tiếp phát run, như là không chịu nổi hôn môi như vậy.
Nhưng hắn luôn luôn có phương thức khiến cô càng thêm thẹn thùng, bất lực. Bàn tay to lướt qua thắt lưng bằng phẳng, không chút nào lãng phí thời gian lẻn vào đáy quần lót ren màu đen, dò tìm làm cô nhất thời thét chói tai…
“Đừng mà!” Cô kẹp chặt hai chân, điềm đạm đáng yêu nhìn hắn. Không phải chán ghét hắn thân mật, mà là sợ hãi cái cảm giác xa lạ lại thúc giục người ta muốn điên lên kia, tựa hồ sẽ trong khoảnh khắc đảo điên thế giới của cô.
“Cô giáo Giang của anh, em cũng đừng tra tấn anh nữa.”
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
863/3611