watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Vô Địch Tình Nhân Tới Bấm Chuông-full

Lượt xem :
của nàng. Nói thực ra, như vậy cũng không có gì không tốt, bởi vậy làm nàng có thời gian đi quan sát ngời khác, hơn nữa học được rất nhiều, cũng thấy rõ không ít chuyện. Nàng thích nhìn người, cho nên sau này mới mở tiệm cà phê…

Đưa bàn tay lên chạm gương mặt chính mình, nàng sờ khắp khuôn mặt, đánh giá. Đây là lần đầu tiên, có người cùng thói quen với nàng. Hắn nhìn thấy gì đây? Ở trong mắt hắn, nàng là dáng vẻ gì? Bà chủ tiệm cà phê? Cô gái ba mươi tuổi vẫn độc thân? Cô gái có diện mạo bình thường?

Tự cười giễu bản thân, Bạch Vân lấy khăn mặt lau tóc rồi đi ra khỏi nhà tắm. Lên lầu, nàng ngồi trước bàn trang điểm để sấy tóc, sau khi tắt đi cái đèn sáng, bật đèn ngủ, cầm lấy quyển tiểu thuyết sáng chưa đọc hết mang lên chiếc giường ấm ấp, chọn lấy vị trí thoải mái, tiếp tục đọc chương tiếp theo, thẳng đến khi ngủ.


Chương 3


“Đây là Mocha, Mocha loại bỏ túi, khi uống có cảm giác nhẹ dịu, hương giống như hương rượu.”

Sau khi hắn thích ứng với việc của cửa tiệm, thừa lúc ít khách, Bạch Vân bắt đầu dạy hắn nhận biết cà phê.

“Cái này thì sao?”

“Đó là Sidamo, sản phẩm của Ethiopia.” Nàng đứng lên trên ghế nhỏ, nghĩ sẽ lấy được loại cà phê kia.

“Để tôi” Hắn đưa tay ra lấy xuống dưới.

Bạch Vân nhún vai, không hề miễn cưỡng. “Lấy luôn một loại khác đến đây đi. Anh có thể mở ra để xem, khi nào rảnh thì có thể nấu lên uống. Mỗi một loại loại cà phê đều có hương và vị khác biệt, Sidamo là cà phê cao nguyên, cà phê Độ hồng trung kia, có chứa mùi hoa, nồng độ và độ mịn cũng vừa vặn.”

Hắn nghe lời vươn tay ra lấy, cầm loại cà phê nghe được, cảm thấy các loại cũng không khác nhau lắm.

Thấy hắn đứng chau mày, nàng cười cười, “Lâu dần anh sẽ phân biệt được. Cà phê cũng giống như trà, lúc đầu nhìn thấy rất giống, sau dần cũng không thấy khác nhiều lắm, nhưng trên thực tế thì khác hoàn toàn.”

“Đứng thứ ba là Sulawesi, nó là loại cà phê nổi tiếng bàn châu trân quí, khi uống cũng giống như cà phê Indonesia, cà phê Sulawesi có được tính đa dạng, nồng đậm, hương nhẹ nhàng thâm trầm, nồng độ cực thấp, ôn nhu thông thuận, hơi có ngọt vị.” Nàng dừng một chút, lấy ra từ ngăn kéo một chiếc sổ tay ghi chép. “Cà phê có rất nhiều loại, mỗi loại tôi đều có ghi chép lại, trong quyển sổ ghi chép này ghi chú rõ đặc tính cơ bản cùng chỗ để của chúng.”

Khấu Thiên Ngang nhận lấy quyển sổ ghi chép, khi mở ra thì thấy, khắp quyển sổ đều dày đặn chi tiết về cà phê cùng tính chất cơ bản của chúng.

Đi đến quầy, Bạch Vân sờ sờ đầu tiếp tục nói: “Trong tiệm chúng ta phương thức pha cà phê còn phân loại theo Espresso, Latte, Cappucino, Mocha. Espresso là loại cà phê pha theo phương pháp cao áp. Loại cà phê Espresso này theo phương pháp của Italia, bởi vì cao áp làm thúc đẩy thành phần ở trong cà phê, bởi vậy khi pha cà phê phát hiện ra chất lỏng màu nâu là điều đặc biệt của cà phê.”

“Thế còn Latte?”

“Latte chính là Latte, ở Italy nghĩa của Latte chính là sữa. Cà phê Latte chính là hai phần sữa, một phần Espresso tỉ lệ trộn lại vào nhau thành một loại cà phê. Loại này là vị Latte, là hương vị người Italia yêu chuộng nhất. Cũng cùng cách nói như thế, ở Pháp Quốc, Cafeaulait chính là theo nghĩa cà phê sữa.”

“Cappuccino tôi biết, Cappuccino đúng không?” hắn cười nói.

“Ừm.” Nàng gật đầu, nhìn hắn giở đến tờ Cappuccino, giải thích nói: “Cappuccino là một vị thầy tu Pháp phát minh, tiếng Trung có nghĩa là hoà với bọt sữa. Một phần Espresso là hơn một nửa pha với sữa với bọt biển, cuối cùng pha chung với bột nhục quế và bột sôcôla, chính là một ly cappuccino. Nó hơi có chút bất đồng với cà phê, Cappuccino trước đó để đường ở trong ly, rồi sau đó có thêm Espresso, sữa cùng bọt biển.”

“Lại nói đến Mocha, một phần espresso, một phần là sôcôla, hơn nửa là sữa, nên vì thế gọi là cà phê Mocha! Khi nhấm nháp Mocha, anh có thể theo ý thích của mọi người mà cho phân lượng đường, đặc điểm chủ yếu của cà phê Mocha là việc nhấm nháp cà phê cùng vị sôcôla.”

“Oa nha.” Hắn nhướn mi dương dương tự đắc, “Tôi không biết cà phê lại còn có nhiều kiến thức như vậy.”

Hắn biết cách nấu cà phê, cũng không hiểu được còn chia ra làm nhiều loại như vậy, nàng nói là nàng chỉ viết những thứ chung chung mà thôi.

Nàng cười khẽ ra tiếng, “Kiến thức nào có nhiều đâu, ngoài phương pháp nấu cà phê, còn có phương pháp nghiền nhỏ, nghiền nhỏ còn chia ra làm nghiền nhỏ thô, nghiền nhỏ vừa, nghiền nhỏ, nghiền rất nhỏ còn có bốn loại, các loại lớn nhỏ đều không hề chung phương pháp nấu, sử dụng các dụng cụ hỗ trợ cũng không giống nhau, như là cà phê nghiền nhỏ dùng sàng lọc, nghiền nhỏ vừa dùng giấy lọc, nghiền rất nhỏ dùng phương pháp áp suất, nghiền rất nhỏ thực ra là làm mất đi vị của nó. Hạt nghiền không thể nghiền đều đều, liên quan đến mỹ vị cà phê, phẩm chất bất đồng hoàn toàn làm khác đi hương vị của nó, cho nên phải ổn định tốc độ cùng chuyển động.” Bạch Vân xoay người, chỉ vào máy xay cà phê nói: “Có điều là chúng ta dùng máy móc, cho nên không cần lo lắng vấn đề đều đều, phải chú ý là khách cần gì, rồi mới quyết định phẩm chất và phương pháp pha.”

Hắn nghe mà cảm thấy sửng sốt, thế này mới hiểu được tại sao khi đó nàng nói hắn đừng nấu cà phê mà cứ nói là hết rồi, thì ra là vì cà phê nho nhỏ cũng có học vấn to lớn.

Lật xem sổ ghi chép tràn ngập chữ, hắn cười nói: “Cô có đại hoàn đan không?”

“Cái gì?” Bạch Vân sửng sốt một chút.

“Cái này giống như bí kíp võ công, hơn nữa giống như ăn được đại hoàn đơn vậy, cái gì cũng biết.” Hắn nhếch miệng.

Giật mình một chút, nàng buồn cười nói: “Thiên hạ không hề có chuyện không hề bỏ công sức mà có thành quả, tôi đều viết mọi thứ biết được trong sổ ghi chép, anh không cần lập tức học toàn bộ, có rảnh thì lại nhìn, không hiểu thì mở miệng hỏi, tôi không mắng chửi người khác.”

“Yes sir!” Hắn nâng tay hành lễ với nàng, nhìn nàng cười hỏi: “Cô có muốn xuất bản nó không?”

Bạch Vân hai tay ôm ngực, ngọt ngào cười, “Có phải như thế là làm lực tiến công cho đại hoàn đan không?”

“Như thế thì đương nhiên là tốt nhất.” Hắn nhe răng cười.

Bạch Vân vừa bực mình vừa buồn cười nhìn hắn, “Miễn, cám ơn đề nghị của anh, tôi không có thời gian rỗi, hơn nữa cũng phải xem có nơi nào đồng ý xuất bản hay không?”

“Nếu tôi tìm được nơi nào đồng ý xuất bản thì sao?” Hắn cười cười hỏi.

“Như vậy liền theo ý anh.” Không để ý đến hắn nữa, Bạch Vân thuận miệng bỏ lại một câu, ngay khi điện thoại vang lên, nàng quay ra tiếp.

Nhìn thân ảnh nàng nhỏ xinh, Khấu Thiên Ngang lại liếc mắt nhìn sổ ghi chép tràn ngập chữ viết, hắn thật sự cảm thấy nàng viết rất khá, không chỉ có trật tự, hơn nữa còn dễ đọc dễ hiểu, theo phân loại cà phê, nơi sản sinh, nghiền nhỏ, cho đến đủ loại kiểu sáng khác nhau, phương pháp pha cùng dụng cụ sử dụng, đều viết rành mạch. Tùy hắn sao?

Khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hắn nghĩ hắn biết ai muốn có bản kí kíp võ công này.

Leng keng leng keng –

Chuông gió trên cửa rung động, một cô gái đẩy cửa vào, phía sau có một bé trai theo sau.

“Hoan nghênh qúy khách.” Khấu Thiên Ngang đang pha cà phê ở quầy liền ngẩng đầu, lộ ra thói quen mỉm cười.

Cô gái chân đi giày cao gót, mặc chiếc váy ngắn màu trắng hở ngực siêu mê người, mái tóc xoăn xoã tung bồng bềnh trên bờ vai. Chỉ thấy nàng vừa vào cửa lại đứng ngay tại chỗ, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn hắn, đôi mắt mê người hơi hơi trợn to, đôi môi đỏ au muốn nói lại thôi, thoạt nhìn như là Marilyn Monroe chạy đi sai chỗ đến Trung Quốc, chỉ là quần áo của nàng táo bạo hơn.

“Xin hỏi cô cần gì sao?”

Lời nói của hắn làm cho nàng giật mình sực tỉnh, nàng hơi nhíu mày, rồi mới xoay người nhanh chóng đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn tên cửa hàng ở bên ngoài, rồi lại vội vàng tiêu sái tiến vào, thẳng tắp đi đến trước mặt hắn. “Anh là ai?”

Hắn nhìn phản ứng thú vị của nàng, thuận theo trả lời: “Nhân viên cửa hàng.”

Nàng nhướn mi, ngừng hai giây mới hỏi: “Bạch Vân đâu?”

“Đến lầu hai đưa cơm.”

Hắn về sau mới biết, cô gái nuôi mèo ở trên lầu tên là Âu Dương Ninh Ninh, nghề nghiệp không rõ, nghỉ ngơi không xác định, trên thực tế, nàng ngay cả ăn cơm cũng thường thường muốn Bạch Vân nhắc nhở, hắn đến đây nhiều ngày như vậy, chỉ có mỗi một buổi chiều thấy nàng đi xuống ăn… bữa sáng.

Lúc ba giờ chiều lại xuống ăn bữa sáng, cũng thật sự là đủ kỳ quái, càng quái là Bạch Vân luôn làm chân giò hun khói cùng sandwich cho nàng; hắn thấy Bạch Vân mỗi ngày đều mang đồ ăn lên cho nàng ta.

Bà chủ kỳ quái, khách kỳ quái, hắn nghĩ hắn thấy nơi này càng có thêm nhiều người kỳ quái.

“Cho ly Cappuccino.” Mỹ nữ chọn ghế ở quầy để ngồi, từ túi xách lấy ra quyển sách giáo khoa cho bé trai nói: “Cho nó một ly Côca.”

Khấu Thiên Ngang pha cà phê với động tác thuần thục, đầu tiên đưa cho người khách ly cà phê, sau đó mới đưa cốc Côca cho bé trai, lại giúp nàng làm cà phê.

Cô gái kia vắt chéo hai chân dài lại, những ngón tay thon dài gõ trên mặt quầy, đôi mắt kia như làn sương mù dày, hiện tại lại lợi hại vô cùng, không e dè đánh giá hắn từ đầu đến chân.

“Anh tên gì?”

“Khấu Thiên Ngang.” Thấy nhưng không thể trách, hắn bình thản ung dung trả lời.

“La Lan.” Nàng tự nói họ tên, một đôi mắt đẹp vẫn trừng kỹ nhìn hắn.

“Xin chào.” Hắn thần sắc tự tại mặc cho nàng đánh giá, động tác trong tay vẫn không ngừng.

“Anh bao nhiêu tuổi?”

“Ba mươi lăm.”

“Tới nơi này làm bao lâu?”

“Hai tuần lễ.”

“Có bạn gái không?”

Nàng làm như là điều tra hộ khẩu, hắn tò mò vì sao nàng làm như vậy, có điều vẫn trả lời vấn đề của nàng:

“Không hề.”

“Vợ?”

Hắn lắc đầu, như là nghĩ tới chuyện gì đó, có chút dương dương tự đắc cười tự giễu.

Nàng ngừng những đầu ngón tay đang gõ trên mặt bàn, môi đỏ mọng đột nhiên mở rộng, lộ ra nụ cười làm điên đảo chúng sinh. Không biết vì sao, hắn đột nhiên cảm thấy lông tơ dựng ngược cả lên.

“Có hay không có hứng thú…”

Nàng còn chưa nói hết, cửa tiệm lại bị người đẩy ra, Bạch Vân đi đến ngắt lời của nàng, “A Lan, đừng đặt ý lên người hắn.”

“Vì sao?” La Lan xoay người, nhíu mày xnhing nàng, “Cậu là có gì đối với hắn?”

“Đúng thì thế nào?” Bạch Vân buồn cười nhìn bạn tốt, nói giỡn.

Hắn nhìn ra được, cô gái yêu kiều kia hoảng sợ, hiển nhiên là không nghĩ đến chuyện đấy. Tuy rằng biết Bạch Vân không phải có ý này, có điều đối thoại của hai nàng vẫn làm hắn cảm thấy vui vẻ mà nhếch miệng cười.

“Thật hay giả?” La Lan trừng lớn mắt, “Cậu nuôi tiểu bạch kiểm?”

Trời ạ, thật sự là ăn xong nàng! Bạch Vân tiến đến quầy, nhịn xuống việc phụt cười tại chỗ, nhìn La Lan nói: “Hắn sao giống tiểu bạch kiểm?”

“Ách…” La Lan nhìn nhìn lại người đàn ông cao tráng kia, nhất thời có chút ngậm miệng.

Hắn xác thực một chút cũng không giống tiểu bạch kiểm, trên thực tế màu da của hắn vẫn là màu da khỏe mạnh, màu đồng, khôi ngô cùng dáng vóc cao ráo đứng với Bạch Vân chỉ có một mét năm thì lại càng có vẻ cao lớn hơn, mặt đầy râu chỉ làm hắn có thêm vẻ uy hiếp mà thôi. Không, hắn một chút cũng không giống tiểu bạch kiểm, nói là giống hải tặc cũng không kém nhiều lắm.

“Cà phê của cô.” Khấu Thiên Ngang đổ cà phê vào ly, tuy rằng bị người ta nói thành tiểu bạch kiểm, hắn vẫn thần sắc tự nhiên đưa cà phê tới trước mặt La Lan.

Nhìn đáy mắt của Khấu Thiên Ngang mang ý cười, La Lan mặt cười không khó che được nét đỏ.

Bạch Vân cười khẽ ra tiếng, nói sang chuyện khác: “Hôm nay rảnh thế nào lại đến được đây, Triệu Tử Long đâu?”

“Hắn ở nhà dọn dẹp, tớ đón tiểu quỷ tan học, tiện đường đi qua, muốn nói thật lâu không gặp, muốn ăn một phần, thuận tiện mang về cho Tử Long.” La Lan dựa vào quầy, lật xem menu, hỏi: “Hôm nay cơm có cái gì?”

Bạch Vân nhìn Khấu Thiên Ngang liếc mắt một cái, hắn cười cười mở miệng: “Mướp đắng ngư nạm bảo.”

“Mướp đắng? Ách… tôi không cần!” Bé trai ở bên luôn giữ vẻ trầm mặc liền phá vỡ sự yên lặng, vẻ mặt chán ghét làm ra bộ dạng nôn mửa.

“Triệu Tử Lân! Ăn dần rồi quen, còn dám kén chọn!” La Lan xoa đầu, trừng mắt nhìn nó rồi mới quay đầu nhìn Khấu Thiên Ngang nói: “Đừng để ý tiểu quỷ này. Cho hai phần, một phần nữa mang về?”

Triệu Tử Lân không dám phản đối, có điều vẫn không nhịn được mếu máo.

“Sẽ không đắng.” Bạch Vân vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn, an ủ
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
374/3122