Tiểu thuyết Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi-full
Lượt xem : |
nh trả”.
Khương Hiểu Nguyên cười lạnh. “Đánh trả làm sao đơn giản như vậy được? Anh ta không yêu tôi, tôi phải làm sao để anh ta yêu tôi... làm sao a?”
A Kiệt không giấu được tức giận. Cậu không biết Tiểu Tam gì đó, đơn giản cho rằng luật sư Tống sau khi cưới sao có thể còn nói không thích bà xã mình! “Luật sư Tống thật quá đáng, Hiểu Nguyên tài giỏi như vậy, hơn nữa các người cũng đã kết hôn, hắn sao lại không yêu chị?”
Khương Hiểu Nguyên cười yếu ớt. “Đúng vậy a, tôi cũng cảm thấy tôi yêu anh ta, anh ta tại sao lại không yêu tôi? Chẳng qua là, tình yêu a... A Kiệt, cậu còn trẻ, không hiểu sự kỳ diệu của những điều này, cậu chỉ cần chỉ chị làn một cô gái nhỏ như thế nào là tốt rồi.”
A Kiệt nổi giận xắn ống tay áo. “Em thay chị đi dạy cho luật sư Tống một bài học!”
Giai Giai dĩ nhiên lại K thêm một cái. “Ngu ngốc! Uống rượu vào liền trở nên ngốc à? Sức mạnh có thể giải quyết được vấn đề sao? Cậu chỉ cần dạy chị hai làm thế nào để trở thành cô gái mềm mại là tốt rồi! uổng công ngươi tự xưng là “cao thủ tình trường”, chẳng lẽ không thể giúp lão đại nghĩ biện pháp tốt sao? Hấp dẫn đàn ông rất khó à!” Cho dù chị hai có nói gì, bọn họ chỉ cần làm theo là được rồi! A Kiệt bị đánh đến chạy trối chết. “Rất khó, được không? Chị hai sao có thể biến thành cô gái nhỏ được!”
Giai Giai toàn bộ bùng nổ. “Cậu thật đáng đánh!”
“Vốn dĩ đã như vậy, chị xem cô gái nhỏ sao có thể có khí thế của chị hai được? Chị hai là nữ vương a!”
Khương Hiểu Nguyên xoa xoa mi tâm (điểm giữa hai đầu lông mày). “A Kiệt, mấy diễn viên trong phim AV Nhật Bản, cậu thích nhất loại phụ nữ thành thục như thế nào?
Nhắc đến đề tài mình thích, A Kiệt mắt sáng rực. “Chiaki Koizumi!”
Khương Hiểu Nguyên thở dài. “Chưa từng nghe. So với Ai Iijima đẹp hơn à?
“Rống, chị hai, chị đem Thánh nữ của em so sánh với Ai Iijima sao?”
“Cho nên, Koizumi rất đẹp?”
“Xinh đẹp lại sexy, một người phụ nữ thành thục, không thể bắt bẻ!”
“Vậy ngày mai đem mấy bộ phim của cô ta để trên bàn tôi, tôi muốn phát triển tự nhiên, không muốn xem SM hoặc những tình tiết bình thường khác.”
Mấy cậu trai nhỏ bắt đầu ồn ào bàn bạc tính đem hòm báu vật hiến tặng cho chị hai.
Giai Giai rất lo lắng, “Chị hai... Dùng thân thể trả thù hoặc là để giữ chân đàn ông là không khôn ngoan.”
Khương Hiểu Nguyên cười to.
“Chị hai, em sao không biết chị đang nghĩ gì?”
Cô yên lặng lắc lắc chai rượu. “Oán hận hoặc đánh trả không còn quan trọng nữa, người đàn ông kia không yêu tôi, chẳng qua là trước khi ly hôn với anh ta, Giai Giai, tôi muốn giữ lại một vật kỷ niệm.”
“Vật kỷ niệm?”
Ánh mắt cô kiên quyết giải thích. “Cuộc sống sau này, tôi muốn có một đứa trẻ cùng làm bạn, đứa trẻ này sẽ là người thân duy nhất của tôi ở đây.”
Đây là lý do cô muốn hấp dẫn ông xã, cô muốn mang thai trong thời gian ngắn nhất...
Khương Hiểu Nguyên lắc lư người mở cửa, rồi đóng của lại.
Một căn phòng tối đen, ngà ngà say nên cô không muốn mở đèn, cô cô chống đầu lên vách tường, để cho mình thích ứng với cơn chóng mặt ùa tới.
Đột nhiên, đèn được bật lên, Tống Tử Ngôn lạnh lùng nhìn cô, bởi vì cả người cô đều là mùi rượu mà cau mày.
Cô nở nụ cười. Bởi vì đã quyết tâm, vì vậy cô cảm thấy rất thoải mái, cái gì Tống Tử Ngôn, cái gì Đổng Tú Thanh, mặc kệ Tống Tử Ngôn có yêu cô hay không, trong lòng anh không có cô cũng không sao cả, những thứ khiến cô đau lòng này, cô đều phải quên hết...
“Em nhất định phải uống say đến vậy mới chịu về nhà sao?”
Cô cười, bước chân hơi lảo đảo, thật may Tống Tử Ngôn phản ứng kịp nên cô không bị ngã như chó ăn phân.
“Cảm ơn...” Cô mềm mại dựa vào ngực hắn, nơi chiều nay một người phụ nữ khác đã dựa vào. “Em muốn khóc...” Cô nói, nhưng không ai cho là cô đang nghiêm túc, chỉ cho là lời của người say.
“Em mặc như vậy đi uống rượu?”
Đôi mắt quyến rũ của cô nhìn lướt qua anh, nắm lấy áo ông xã. Anh mặc một cái áo ba lỗ, kiểu áo này anh thường mặc lúc đi ngủ. “Khó coi hả? Cũng rất đẹp mà? A Kiệt còn phải giúp em đuổi mấy người hâm mộ đó!”
Tống Tử Ngôn không muốn nghĩ đến cảm giác không thoải mái trong lòng, trực tiếp ôm ngang bà xã đang lảo đảo lắc lư.
Cô ngửi thấy trên người anh có mùi, là mùi xạ hương sau khi hắn tắm, mùi này cô đã ngửi hơn ba tháng, không những thành thói quen mà còn trở nên yêu thích, nếu sau này không còn ngửi thấy nữa thì làm sao đây? Như vậy cô có thể ngửi thấy mùi này hàng ngày, không sai, mọi chuyện luôn có biện pháp giải quyết, Tống Tử Ngôn nhất định không phải là duy nhất.
“Em muốn khóc.”
“Em say.”
“Em không say, anh muốn ôm em đi đâu?”
“Đưa em đi tắm, anh không muốn cùng giường với con sâu rượu.”
Cô cười, nhân tiện hôn lên hôn tạo dấu vết trên cổ anh, hơn nữa còn tăng thêm sức, tạo thành vết hôn giống trên cổ cô.
Tống Tử Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu. Anh không phải không hiểu những việc làm của cô, vấn đề này đã quấy nhiễu anh cả ngày.
Khi cô oa oa tỏ vẻ hâm mộ Jackman, anh giống như làm đổ bình dấm chua, trong lòng cực kỳ không thoải mái, cho nên không kiềm chế được hôn cô, không kiềm chế được ở nơi dễ nhìn thấy nhất làm ký hiệu.
Tại sao anh muốn làm như vậy? Anh chỉ có thể giải thích đây là thái độ chiếm giữu của ông xã đối với bà xã, anh tin những người chồng khác cũng như vây!
“Đây là trả thù?”
Cô hất cằm lên, chỉ chỉ cổ mình. “Em mang theo cái này chạy ở ngoài cả ngày.”
“Cho nên em muốn anh ngày mai mặc áo thấp cổ đi làm?”
“Áo sơ mi che được sao? Vậy em lại làm...”
Cô ngửa đầu muốn hôn anh, nhưng mà tình thế đảo ngược, cô không hôn được cổ anh, lại để anh ngang ngược hôn đôi môi đỏ mọng...
“Em còn chưa tắm.” Cô nói.
Hai người cùng nhau ngã xuống giường lớn trong phòng ngủ.
“Anh không quan tâm...” Anh khàn khàn nhỏ giọng nói, bàn tay vuốt ve khuôn ngực tròn trịa của cô.
Tình dục ùa tới vừa vội vàng vừa mãnh liệt, Tống Tử Ngôn không muốn kiềm chế dục vọng của mình nữa. Anh biết, nếu như cô là người châm lửa, lực kiềm chế của anh sẽ hoàn toàn tan chảy.
“Anh nói em là sâu rượu.”
Anh đưa bàn tay ra sau lưng cô, mở áo ngực của cô, làm cho cô khêu gợi rên lên.
“Anh không quan tâm.”
Anh rút đi cái áo đáng ghét, đem váy của cô đẩy tới thắt lưng.
“Muốn em sao?”
Cô rên rỉ, vội vàng cong người về phía anh. Trong giờ phút này, thực sự không muốn quan tâm đến cái khác, anh mạnh mẽ đốt lên dục vọng, đem lý trí của cô đốt cháy gần như sạch sẽ...
“Muốn em...” Cô dâng lên nụ hôn, anh rút đi trói buộc trên người, cẩn thận thưởng thức cô khêu gợi đáp lại, đồng thời đem mình đưa vào trong cơ thể, bởi vì cô chặt chẽ nóng rực mà hít sâu.
Tình dục giống như từng đợt sóng không ngừng đánh tới, cô phối hợp với anh, hai người môi lưỡi quấn quýt, anh đoạt lấy càng mãnh liệt. Cho đến cuối cùng, khoái cảm mạnh mẽ như mưa lớn kéo tới, cô ôm lấy anh, nhẹ nhàng gọi tên anh, nước mắt chịu đựng cả đêm, lặng lẽ chảy xuống...
Anh lau đi nước mắt trên má cô. “Tại sao khóc?”
“Em say...”
Cô đẩy anh ra, chật vật bò xuống giường, xoay người đi về phía phòng tắm, giữ vững bước chân của mình, ngẩng đầu ưỡn ngực, cũng tự nói với mình...
Không thể lưu luyến nữa.
Khương Hiểu Nguyên muốn bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Giai Giai nghĩ là quá nguy hiểm, nếu thực sự mang thai, chỉ sợ Tống Tử Ngôn không buông tay. Luật sư Tống sao có thể để con mình thất lạc bên ngoài.
“Phi, tôi không phải người mẹ xấu xa, con của tôi sao có thể thất lạc bên ngoài?”
“Chị hai, chị muốn mang đứa nhỏ đi đâu?”
“Ừ, đây chính là một vấn đề, trước khi kết hôn cô ở nhà cậu, cô tất nhiên không thể mang đứa nhỏ đến nhà cậu, cho nên bắt buộc lúc mang thai phải ở bên ngoài. “Chuyện phòng ở” cũng là vấn đề cần giải quyết gấp, cô cũng không muốn mang cái bụng bự đi dưới trời nắng nóng tìm nhà.
“Ngẩn ngơ chuyện gì?”
Nhớ lại chuyện ngày hôm qua đã nói với Giai Giai ở quầy rượu nhỏ, tất nhiên nảy sinh ý định muốn hoàn thành chuyện mua phòng ở trước, cô phải cùng người đàn ông giúp cô mang thai chung sống hòa bình mới được.
“Nghĩ chuyện của công ty.”
Cô vội cúi đầu chuẩn bị bữa ăn sáng, không dám ngước lên, đối mặt với người đàn ông bên cạnh. Xem như quyết định. Nhưng bây giờ nhớ đến kích tình tối qua, làm cho cô cảm thấy toàn thân nóng lên, trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn giống như xác minh suy nghĩ của cô nóng rực đỏ bừng.
Chương 5
Tống Tử Ngôn nhìn bà xã đang bận rộn. Từ trước đến nay cô luôn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, chờ sau khi anh rửa mặt, bữa ăn sáng đã ở trên bàn đợi anh. Hôm nay cô dậy trễ, hiển nhiên tối qua mệt muốn chết.
Tối hôm qua, sau lần đầu kích tình, cô lạnh lùng đi vào phòng tắm làm cho anh cảm thấy khó chịu, anh không nghĩ nhiều, lập tức theo vào phòng tắm, kéo lấy cô tùy hứng đòi hỏi, tùy tiện muốn cô dựa vào ngực anh lần nữa rên rỉ cầu xin, cho đến khi trên mặt, trên người cô không còn chút lạnh lùng nào.
Cô nhiệt tình đáp lại làm anh thỏa mãn, cũng không thể đè nén dục hỏa bị đốt cháy, từ phòng tắm lần nữa trở lại giuờng lớn, một lần lại một lần, cả đêm anh thưởng thức vẻ đẹp của cô cũng không cách nào thấy thỏa mãn, giống như người lần đầu nếm thử tình dục không thể khống chế...
Khi đó anh không còn là một luật sư lạnh lùng nghiêm túc, không phải là người đàn ông vì đối diện với người yêu cũ mà do dự, anh đắm chìm trong dục vọng mãnh liệt, trong mắt chỉ có sự quyến rũ của bà xã, trong tai chỉ có tiếng rên rỉ của bà xã.
Anh thử dùng lý trí phân tích cảm xúc cùng suy nghĩ của mình, giả sử đây chỉ là trốn tránh, anh đắm chìm trong sự nhiệt tình của bà xã, anh không cần phải lựa chọn, cũng không cần tìm hiểu nên làm như thế nào. Lúc tình cảm mãnh liệt, suy nghĩ đã bay đi mất, thần kinh không còn sâu sắc, trái lại, lý trí tự nhên trì trệ.
Loại thái độ này thật khốn khiếp, anh biết rõ, rồi lại mâu thuẫn không muốn xem giữa anh cùng Hiểu Nguyên chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi.
Anh chú ý đến mắt cô có quầng thâm. “Thiếu ngủ sao?”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, gượng cười. “Ngài cũng không có bao nhiêu thời gian để ngủ, không phải sao?”
Tống Tử Ngôn kéo kéo khóe miệng. “Nếu như thấy mệt, em có thể xin phép ở nhà nghỉ ngơi.”
Hơn nữa anh nói những lời này, thoạt nhìn cực kỳ kiêu ngạo đắc ý. Cô toàn thân căng thẳng, phía trong bắp đùi đau nhức như vừa đi qua cả ngọn núi, tất cả là do hắn ban tặng! Phi, đồ đàn ông tự cao.
Cô liếc nhìn anh. “Anh phải theo em?” Cô như vô tình đo địa vị của mình trong lòng anh, chẳng qua là buột miệng khiêu khích.
Anh tỏ ra đẹp trai nhún vai, thành thật phân tích tình huống. “Nếu như anh ở nhà, em nghỉ ngơi sẽ bị ít đi.”
Khuôn mặt Khương Hiểu Nguyên đỏ lên, hiểu được dụng ý trong lời nói của anh. Ông trời, cô không phải là không cẩn thân đụng mở chốt động tình của đại luật sư Tống chứ? Sau khi cưới, anh vẫn rất kiềm chế bản thân, cho đến hôm cô chủ động hôn anh... Chẳng lẽ cô không cần xem phim học tập, thì có thể làm cho người đàn ông này muốn cô không kiềm chế được?
Ai, đàn ông quả nhiên là sinh vật tư duy bằng nửa người dưới, anh không yêu cô, cũng không để ý tiếp xúc da thịt với cô, sinh ra những hành động thân mật nhất? Nhưng mà, chí ít có thể như ý muốn, cô sẽ rất nhanh mang thai...
Tống Tử Ngôn chăm chú nhìn cô, trên người cô âu phục không che đậy được cơ thể mềm mại, đường cong tinh tế, cổ chữ V hơi thấp không che dấu vết đỏ sẫm, ngược lại để lộ vẻ hấp dẫn phong tình. Đột nhiên, anh không muốn người khác nhìn thấy vẻ đẹp của cô.
Anh nặng nề mở miệng: “Em có thể đổi trang phục cổ cao hay không?”
“Tại sao? Hôm nay nắng nóng, không thích hợp mặc áo cổ cao.”
“Không thích hợp?” Anh đưa tay vuốt ve vết hôn. Chưa kể anh bởi vì cảm giác mềm nhẵn kia mà yêu thích không buông tay, cô cũng bởi vì anh đột nhiên đụng chạm mà bất ngờ. “Anh nghĩ là cực kỳ thích hợp.”
Khương Hiểu Nguyên trợn to mắt nhìn anh. Giọng anh có vẻ kỳ lạ, ánh mắt lạnh lùng, thậm chí còn mang theo cảnh cáo, “Này... Chẳng lẽ là... Anh đang ghen?”
Tống Tử Ngôn buông tay, hít sâu một cái, cũng phát hiện mình giống như ông chồng đang ăn thùng dấm lớn.
Anh trở lại đề tài an toàn, “Em muốn anh cùng em ở nhà?”
Cô nhìn chằm chằm vẻ mặt của a
Khương Hiểu Nguyên cười lạnh. “Đánh trả làm sao đơn giản như vậy được? Anh ta không yêu tôi, tôi phải làm sao để anh ta yêu tôi... làm sao a?”
A Kiệt không giấu được tức giận. Cậu không biết Tiểu Tam gì đó, đơn giản cho rằng luật sư Tống sau khi cưới sao có thể còn nói không thích bà xã mình! “Luật sư Tống thật quá đáng, Hiểu Nguyên tài giỏi như vậy, hơn nữa các người cũng đã kết hôn, hắn sao lại không yêu chị?”
Khương Hiểu Nguyên cười yếu ớt. “Đúng vậy a, tôi cũng cảm thấy tôi yêu anh ta, anh ta tại sao lại không yêu tôi? Chẳng qua là, tình yêu a... A Kiệt, cậu còn trẻ, không hiểu sự kỳ diệu của những điều này, cậu chỉ cần chỉ chị làn một cô gái nhỏ như thế nào là tốt rồi.”
A Kiệt nổi giận xắn ống tay áo. “Em thay chị đi dạy cho luật sư Tống một bài học!”
Giai Giai dĩ nhiên lại K thêm một cái. “Ngu ngốc! Uống rượu vào liền trở nên ngốc à? Sức mạnh có thể giải quyết được vấn đề sao? Cậu chỉ cần dạy chị hai làm thế nào để trở thành cô gái mềm mại là tốt rồi! uổng công ngươi tự xưng là “cao thủ tình trường”, chẳng lẽ không thể giúp lão đại nghĩ biện pháp tốt sao? Hấp dẫn đàn ông rất khó à!” Cho dù chị hai có nói gì, bọn họ chỉ cần làm theo là được rồi! A Kiệt bị đánh đến chạy trối chết. “Rất khó, được không? Chị hai sao có thể biến thành cô gái nhỏ được!”
Giai Giai toàn bộ bùng nổ. “Cậu thật đáng đánh!”
“Vốn dĩ đã như vậy, chị xem cô gái nhỏ sao có thể có khí thế của chị hai được? Chị hai là nữ vương a!”
Khương Hiểu Nguyên xoa xoa mi tâm (điểm giữa hai đầu lông mày). “A Kiệt, mấy diễn viên trong phim AV Nhật Bản, cậu thích nhất loại phụ nữ thành thục như thế nào?
Nhắc đến đề tài mình thích, A Kiệt mắt sáng rực. “Chiaki Koizumi!”
Khương Hiểu Nguyên thở dài. “Chưa từng nghe. So với Ai Iijima đẹp hơn à?
“Rống, chị hai, chị đem Thánh nữ của em so sánh với Ai Iijima sao?”
“Cho nên, Koizumi rất đẹp?”
“Xinh đẹp lại sexy, một người phụ nữ thành thục, không thể bắt bẻ!”
“Vậy ngày mai đem mấy bộ phim của cô ta để trên bàn tôi, tôi muốn phát triển tự nhiên, không muốn xem SM hoặc những tình tiết bình thường khác.”
Mấy cậu trai nhỏ bắt đầu ồn ào bàn bạc tính đem hòm báu vật hiến tặng cho chị hai.
Giai Giai rất lo lắng, “Chị hai... Dùng thân thể trả thù hoặc là để giữ chân đàn ông là không khôn ngoan.”
Khương Hiểu Nguyên cười to.
“Chị hai, em sao không biết chị đang nghĩ gì?”
Cô yên lặng lắc lắc chai rượu. “Oán hận hoặc đánh trả không còn quan trọng nữa, người đàn ông kia không yêu tôi, chẳng qua là trước khi ly hôn với anh ta, Giai Giai, tôi muốn giữ lại một vật kỷ niệm.”
“Vật kỷ niệm?”
Ánh mắt cô kiên quyết giải thích. “Cuộc sống sau này, tôi muốn có một đứa trẻ cùng làm bạn, đứa trẻ này sẽ là người thân duy nhất của tôi ở đây.”
Đây là lý do cô muốn hấp dẫn ông xã, cô muốn mang thai trong thời gian ngắn nhất...
Khương Hiểu Nguyên lắc lư người mở cửa, rồi đóng của lại.
Một căn phòng tối đen, ngà ngà say nên cô không muốn mở đèn, cô cô chống đầu lên vách tường, để cho mình thích ứng với cơn chóng mặt ùa tới.
Đột nhiên, đèn được bật lên, Tống Tử Ngôn lạnh lùng nhìn cô, bởi vì cả người cô đều là mùi rượu mà cau mày.
Cô nở nụ cười. Bởi vì đã quyết tâm, vì vậy cô cảm thấy rất thoải mái, cái gì Tống Tử Ngôn, cái gì Đổng Tú Thanh, mặc kệ Tống Tử Ngôn có yêu cô hay không, trong lòng anh không có cô cũng không sao cả, những thứ khiến cô đau lòng này, cô đều phải quên hết...
“Em nhất định phải uống say đến vậy mới chịu về nhà sao?”
Cô cười, bước chân hơi lảo đảo, thật may Tống Tử Ngôn phản ứng kịp nên cô không bị ngã như chó ăn phân.
“Cảm ơn...” Cô mềm mại dựa vào ngực hắn, nơi chiều nay một người phụ nữ khác đã dựa vào. “Em muốn khóc...” Cô nói, nhưng không ai cho là cô đang nghiêm túc, chỉ cho là lời của người say.
“Em mặc như vậy đi uống rượu?”
Đôi mắt quyến rũ của cô nhìn lướt qua anh, nắm lấy áo ông xã. Anh mặc một cái áo ba lỗ, kiểu áo này anh thường mặc lúc đi ngủ. “Khó coi hả? Cũng rất đẹp mà? A Kiệt còn phải giúp em đuổi mấy người hâm mộ đó!”
Tống Tử Ngôn không muốn nghĩ đến cảm giác không thoải mái trong lòng, trực tiếp ôm ngang bà xã đang lảo đảo lắc lư.
Cô ngửi thấy trên người anh có mùi, là mùi xạ hương sau khi hắn tắm, mùi này cô đã ngửi hơn ba tháng, không những thành thói quen mà còn trở nên yêu thích, nếu sau này không còn ngửi thấy nữa thì làm sao đây? Như vậy cô có thể ngửi thấy mùi này hàng ngày, không sai, mọi chuyện luôn có biện pháp giải quyết, Tống Tử Ngôn nhất định không phải là duy nhất.
“Em muốn khóc.”
“Em say.”
“Em không say, anh muốn ôm em đi đâu?”
“Đưa em đi tắm, anh không muốn cùng giường với con sâu rượu.”
Cô cười, nhân tiện hôn lên hôn tạo dấu vết trên cổ anh, hơn nữa còn tăng thêm sức, tạo thành vết hôn giống trên cổ cô.
Tống Tử Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu. Anh không phải không hiểu những việc làm của cô, vấn đề này đã quấy nhiễu anh cả ngày.
Khi cô oa oa tỏ vẻ hâm mộ Jackman, anh giống như làm đổ bình dấm chua, trong lòng cực kỳ không thoải mái, cho nên không kiềm chế được hôn cô, không kiềm chế được ở nơi dễ nhìn thấy nhất làm ký hiệu.
Tại sao anh muốn làm như vậy? Anh chỉ có thể giải thích đây là thái độ chiếm giữu của ông xã đối với bà xã, anh tin những người chồng khác cũng như vây!
“Đây là trả thù?”
Cô hất cằm lên, chỉ chỉ cổ mình. “Em mang theo cái này chạy ở ngoài cả ngày.”
“Cho nên em muốn anh ngày mai mặc áo thấp cổ đi làm?”
“Áo sơ mi che được sao? Vậy em lại làm...”
Cô ngửa đầu muốn hôn anh, nhưng mà tình thế đảo ngược, cô không hôn được cổ anh, lại để anh ngang ngược hôn đôi môi đỏ mọng...
“Em còn chưa tắm.” Cô nói.
Hai người cùng nhau ngã xuống giường lớn trong phòng ngủ.
“Anh không quan tâm...” Anh khàn khàn nhỏ giọng nói, bàn tay vuốt ve khuôn ngực tròn trịa của cô.
Tình dục ùa tới vừa vội vàng vừa mãnh liệt, Tống Tử Ngôn không muốn kiềm chế dục vọng của mình nữa. Anh biết, nếu như cô là người châm lửa, lực kiềm chế của anh sẽ hoàn toàn tan chảy.
“Anh nói em là sâu rượu.”
Anh đưa bàn tay ra sau lưng cô, mở áo ngực của cô, làm cho cô khêu gợi rên lên.
“Anh không quan tâm.”
Anh rút đi cái áo đáng ghét, đem váy của cô đẩy tới thắt lưng.
“Muốn em sao?”
Cô rên rỉ, vội vàng cong người về phía anh. Trong giờ phút này, thực sự không muốn quan tâm đến cái khác, anh mạnh mẽ đốt lên dục vọng, đem lý trí của cô đốt cháy gần như sạch sẽ...
“Muốn em...” Cô dâng lên nụ hôn, anh rút đi trói buộc trên người, cẩn thận thưởng thức cô khêu gợi đáp lại, đồng thời đem mình đưa vào trong cơ thể, bởi vì cô chặt chẽ nóng rực mà hít sâu.
Tình dục giống như từng đợt sóng không ngừng đánh tới, cô phối hợp với anh, hai người môi lưỡi quấn quýt, anh đoạt lấy càng mãnh liệt. Cho đến cuối cùng, khoái cảm mạnh mẽ như mưa lớn kéo tới, cô ôm lấy anh, nhẹ nhàng gọi tên anh, nước mắt chịu đựng cả đêm, lặng lẽ chảy xuống...
Anh lau đi nước mắt trên má cô. “Tại sao khóc?”
“Em say...”
Cô đẩy anh ra, chật vật bò xuống giường, xoay người đi về phía phòng tắm, giữ vững bước chân của mình, ngẩng đầu ưỡn ngực, cũng tự nói với mình...
Không thể lưu luyến nữa.
Khương Hiểu Nguyên muốn bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Giai Giai nghĩ là quá nguy hiểm, nếu thực sự mang thai, chỉ sợ Tống Tử Ngôn không buông tay. Luật sư Tống sao có thể để con mình thất lạc bên ngoài.
“Phi, tôi không phải người mẹ xấu xa, con của tôi sao có thể thất lạc bên ngoài?”
“Chị hai, chị muốn mang đứa nhỏ đi đâu?”
“Ừ, đây chính là một vấn đề, trước khi kết hôn cô ở nhà cậu, cô tất nhiên không thể mang đứa nhỏ đến nhà cậu, cho nên bắt buộc lúc mang thai phải ở bên ngoài. “Chuyện phòng ở” cũng là vấn đề cần giải quyết gấp, cô cũng không muốn mang cái bụng bự đi dưới trời nắng nóng tìm nhà.
“Ngẩn ngơ chuyện gì?”
Nhớ lại chuyện ngày hôm qua đã nói với Giai Giai ở quầy rượu nhỏ, tất nhiên nảy sinh ý định muốn hoàn thành chuyện mua phòng ở trước, cô phải cùng người đàn ông giúp cô mang thai chung sống hòa bình mới được.
“Nghĩ chuyện của công ty.”
Cô vội cúi đầu chuẩn bị bữa ăn sáng, không dám ngước lên, đối mặt với người đàn ông bên cạnh. Xem như quyết định. Nhưng bây giờ nhớ đến kích tình tối qua, làm cho cô cảm thấy toàn thân nóng lên, trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn giống như xác minh suy nghĩ của cô nóng rực đỏ bừng.
Chương 5
Tống Tử Ngôn nhìn bà xã đang bận rộn. Từ trước đến nay cô luôn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, chờ sau khi anh rửa mặt, bữa ăn sáng đã ở trên bàn đợi anh. Hôm nay cô dậy trễ, hiển nhiên tối qua mệt muốn chết.
Tối hôm qua, sau lần đầu kích tình, cô lạnh lùng đi vào phòng tắm làm cho anh cảm thấy khó chịu, anh không nghĩ nhiều, lập tức theo vào phòng tắm, kéo lấy cô tùy hứng đòi hỏi, tùy tiện muốn cô dựa vào ngực anh lần nữa rên rỉ cầu xin, cho đến khi trên mặt, trên người cô không còn chút lạnh lùng nào.
Cô nhiệt tình đáp lại làm anh thỏa mãn, cũng không thể đè nén dục hỏa bị đốt cháy, từ phòng tắm lần nữa trở lại giuờng lớn, một lần lại một lần, cả đêm anh thưởng thức vẻ đẹp của cô cũng không cách nào thấy thỏa mãn, giống như người lần đầu nếm thử tình dục không thể khống chế...
Khi đó anh không còn là một luật sư lạnh lùng nghiêm túc, không phải là người đàn ông vì đối diện với người yêu cũ mà do dự, anh đắm chìm trong dục vọng mãnh liệt, trong mắt chỉ có sự quyến rũ của bà xã, trong tai chỉ có tiếng rên rỉ của bà xã.
Anh thử dùng lý trí phân tích cảm xúc cùng suy nghĩ của mình, giả sử đây chỉ là trốn tránh, anh đắm chìm trong sự nhiệt tình của bà xã, anh không cần phải lựa chọn, cũng không cần tìm hiểu nên làm như thế nào. Lúc tình cảm mãnh liệt, suy nghĩ đã bay đi mất, thần kinh không còn sâu sắc, trái lại, lý trí tự nhên trì trệ.
Loại thái độ này thật khốn khiếp, anh biết rõ, rồi lại mâu thuẫn không muốn xem giữa anh cùng Hiểu Nguyên chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi.
Anh chú ý đến mắt cô có quầng thâm. “Thiếu ngủ sao?”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, gượng cười. “Ngài cũng không có bao nhiêu thời gian để ngủ, không phải sao?”
Tống Tử Ngôn kéo kéo khóe miệng. “Nếu như thấy mệt, em có thể xin phép ở nhà nghỉ ngơi.”
Hơn nữa anh nói những lời này, thoạt nhìn cực kỳ kiêu ngạo đắc ý. Cô toàn thân căng thẳng, phía trong bắp đùi đau nhức như vừa đi qua cả ngọn núi, tất cả là do hắn ban tặng! Phi, đồ đàn ông tự cao.
Cô liếc nhìn anh. “Anh phải theo em?” Cô như vô tình đo địa vị của mình trong lòng anh, chẳng qua là buột miệng khiêu khích.
Anh tỏ ra đẹp trai nhún vai, thành thật phân tích tình huống. “Nếu như anh ở nhà, em nghỉ ngơi sẽ bị ít đi.”
Khuôn mặt Khương Hiểu Nguyên đỏ lên, hiểu được dụng ý trong lời nói của anh. Ông trời, cô không phải là không cẩn thân đụng mở chốt động tình của đại luật sư Tống chứ? Sau khi cưới, anh vẫn rất kiềm chế bản thân, cho đến hôm cô chủ động hôn anh... Chẳng lẽ cô không cần xem phim học tập, thì có thể làm cho người đàn ông này muốn cô không kiềm chế được?
Ai, đàn ông quả nhiên là sinh vật tư duy bằng nửa người dưới, anh không yêu cô, cũng không để ý tiếp xúc da thịt với cô, sinh ra những hành động thân mật nhất? Nhưng mà, chí ít có thể như ý muốn, cô sẽ rất nhanh mang thai...
Tống Tử Ngôn chăm chú nhìn cô, trên người cô âu phục không che đậy được cơ thể mềm mại, đường cong tinh tế, cổ chữ V hơi thấp không che dấu vết đỏ sẫm, ngược lại để lộ vẻ hấp dẫn phong tình. Đột nhiên, anh không muốn người khác nhìn thấy vẻ đẹp của cô.
Anh nặng nề mở miệng: “Em có thể đổi trang phục cổ cao hay không?”
“Tại sao? Hôm nay nắng nóng, không thích hợp mặc áo cổ cao.”
“Không thích hợp?” Anh đưa tay vuốt ve vết hôn. Chưa kể anh bởi vì cảm giác mềm nhẵn kia mà yêu thích không buông tay, cô cũng bởi vì anh đột nhiên đụng chạm mà bất ngờ. “Anh nghĩ là cực kỳ thích hợp.”
Khương Hiểu Nguyên trợn to mắt nhìn anh. Giọng anh có vẻ kỳ lạ, ánh mắt lạnh lùng, thậm chí còn mang theo cảnh cáo, “Này... Chẳng lẽ là... Anh đang ghen?”
Tống Tử Ngôn buông tay, hít sâu một cái, cũng phát hiện mình giống như ông chồng đang ăn thùng dấm lớn.
Anh trở lại đề tài an toàn, “Em muốn anh cùng em ở nhà?”
Cô nhìn chằm chằm vẻ mặt của a
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
723/3471