watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu-full

Lượt xem :
ột nụ cười nhàn nhạt mê người.

“Đây được coi như một lời khen sao?” Cô không nhịn được cười ra tiếng, khiến cho Lương Tuấn cũng không nhịn được mà cười theo.

Ngay sau đó, Sở Mạn Hà biết mình mất kiềm chế.

“Mày đang làm cái gì vậy?” —— Sở Mạn Hà tự mắng bản thân. “Mày tới đây là để quyến rũ anh ta, chứ không phải để nói chuyện yêu đương!”

Cô phải khiêu khích anh ta, quyến rũ anh ta, khiến cho anh ta mang cô lên giường trong thời gian ngắn nhất, tốt nhất là tối nay mọi chuyện có thể kết thúc.

Sở Triển Đường đã thề, chỉ cần cô đồng ý thay anh ta giải quyết hậu quả lần này, sau này anh ta sẽ không bao giờ đến làm phiền cô nữa!

Cô đã nhẫn nại đến cực hạn, vì tình thân, cô hy sinh quá nhiều, cũng đã quá đủ, nếu như có thể đổi mình lấy cuộc sống bình yên sau này, cô nguyện ý, chỉ cần có thể thoát khỏi mọi chuyện liên quan đến Sở Triển Đường!

Thân thể trong ngực đột nhiên cứng ngắc, không ngờ khiến Lương Tuấn nhíu mày.

“Làm sao vậy?”

Bên tai truyền đến giọng nói trầm ấm, khiến Sở Mạn Hà bất ngờ giật mình.

Anh ta tỉ mỉ quan sát khiến cô sợ, sợ anh ta nhìn thấu ý đồ của mình. Người đàn ông này thật sự không phải người dễ chọc.

“ Không có gì, chẳng qua là tự nhiên cảm thấy lạnh.” Cô tùy tiện viện lí do.

“Anh bảo người mang đến chén trà nóng.”

Vốn là người không quen biết, anh ta thật sự là một người đàn ông chu đáo, Sở Mạn Hà có cảm giác rung động.

“Không cần, anh —— anh có thể cho em dựa vào một chút không? Như vậy có thể sẽ khá hơn.” Cô đỏ mặt, lớn mật yêu cầu.

Đáy mẳt anh thoáng qua tia ngạc nhiên, ngay sau đó lại khôi phục thần sắc tự nhiên.

“Dĩ nhiên, nếu như em không ngại.” Anh không có cự tuyệt, mặc cho thân thể mềm mại của cô dán chặt vào mình.

Có lẽ nhìn quá nhiều tác phong, lễ nghi của xã hội thượng lưu nên những hành động to gan của người phụ nữ trước mặt làm cho anh có chút kinh ngạc, không thể tin được cô lại trực tiếp yêu cầu như vậy.

Càng làm anh giật mình là cô lại ngẩng đầu lên dùng đôi mắt xinh đẹp lộ ra vẻ mềm mại, đáng yêu, hơn nữa thân thể cô như vô tình hay cố ý năm lần bảy lượt đụng chạm vào anh.

Giống như những người phụ nữ khác mà anh đã gặp qua, đối với loại tự động đưa tới cửa này, bình thường anh sẽ rất ít để ý.

Anh biết với thân phận của mình sẽ đưa tới rất nhiều phiền toái, nhất là phụ nữ là một trong số đó, tôn trọng tự do của mình, anh cũng không muốn rơi vào trong cái bẫy màu hồng đó.

Đáng tiếc là —— anh thật sự thích mùi vị của cô.

Sở Mạn Hà cảm thấy tình huống càng ngày càng có khống chế.

Anh ta không phải loại người vừa thấy mỹ nữ liền đầu óc choáng váng, thâm sâu khó lường, ánh mắt rất sắc bén, dường như tâm tư của cô hiện ra rất rõ ràng trong mắt anh ta.

Cô nắm lấy tay anh ta, quyết định tốc chiến tốc thắng.

Cô nhìn ra Lương Tuấn rất để ý đển cô, ánh mắt nóng rực luôn đặt ở trên người cô, —— cô sẽ không khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ bất đắc dĩ này.

“Thời gian không còn sớm nữa, em cần phải về!” Cô nhìn anh ta dò xét, chờ hành động tiếp theo của anh ta.

“Bạn của em đâu?” Anh nhìn xung quanh.

“À, cô ấy…..lúc trước cô ấy có chút việc nên đi trước rồi.” Cô không thể không nói dối.

Anh nhẹ buông thân thể cô ra, phát hiện mình có điểm không yên tâm.

Đây đúng là cảm xúc kì quái, biết rõ cô là loại phụ nữ lớn mật, bạo dạn nhưng vẫn không đành lòng nhìn cô say xỉn một thân một mình về nhà.

“Đi thôi, anh đưa em về!” Anh nói không chút nghĩ ngợi.

Anh ta muốn đưa cô trở về?

Sở Mạn Hà không nghĩ chuyện lại thuận lợi như vậy.

Lúc trước, cô còn phí hết tâm tư nghĩ xem làm thế nào để nói yêu anh ta, một khi chuyện trở nên thuận lợi như vậy, ngược lại khiến cô cảm thấy bất an.

Theo bản năng, cô cơ hồ muốn xoay người chạy trốn, một đôi bàn tay có lực giữ cô lại.

“Đến đây đi!”

Sở Mạn Hà không có cơ hội đổi ý, chỉ có thể bị anh mang ra khỏi bữa tiệc.

Hai người ngồi trong một chiếc xe cao cấp rộng rãi, ánh đèn đường bên ngoài của sổ lóe lên qua nhanh, nhìn thoáng qua như khoảng trời đầy sao.

Trong không gian im lặng, Sở Mạn Hà chỉ nghe thấy tiếng thở hổn hển của mình, tim như muốn nhảy ra ngoài lồng ngực.

Nghĩ tới chuyện sắp xảy ra, Sở Mạn Hà bắt đầu khẩn trương khiến dạ dày co rút đau đớn.

“Sở tiểu thư ——”

Đột nhiên xuất hiện âm thanh, khiến cô giật mình.

“Hả?” Cô nhanh chóng thu hồi hốt hoảng. “Cái…..Cái gì?”

“Em ở chỗ nào?” Anh quay sang cười với cô một cái.

Anh phát hiện, trông cô thành thục như vậy, nhưng rất hay phân tâm, rất dễ khẩn trương, đơn giản giống như một cô gái nhỏ ngây ngô.

Đến bây giờ, Sở Mạn Hà mới phát hiện dọc đường đi mình chỉ lo khẩn trương, căn bản quên nói cho anh ta biết chỗ ở của cô đi như thế nào.

Cô nói lên địa chỉ, anh nhanh chóng xoay tay lái chuyển hướng đi về phía ngoại ô thành phố.

Nhìn anh thoải mái, bình tĩnh ngón tay thon dài cầm chắc tay lái, ưu nhã nhưng không mất đi sự quyết đoán, khiến người ta không chút nghi ngờ anh tuyệt đối có khả năng nắm trong tay đại cục, luôn ra lệnh cho người khác.

Trong xe lần nữa rơi vào yên tĩnh, Lương Tuấn cẩn thận ngắm cô một cái, ánh mắt của cô hướng ra ngoài cửa sổ, trên gương mặt giống như đang có suy nghĩ, nhưng cũng rất xinh đẹp.

Cô rất trầm lặng, cùng với vẻ vui tươi bề ngoài hoàn toàn hác biệt, dường như cô gái trêu đùa lớn mật trong bữa tiệc vừa rồi là do anh nhìn nhầm.

Ban đêm xe cộ thưa thớt, không tới 30phút đã đến nhà trọ nhỏ của cô.

“Cám ơn —— em có thể gọi anh là Lương Tuấn không?” Cô cố ý trì hoãn động tác xuống xe, chờ hành động của anh ta.

“Dĩ nhiên có thể.” Lương Tuấn không để ý nhún vai.

Nở nụ cười mê người, đặt một tay ở trên ghế dựa, anh rất nhẫn nại chờ cô xuống xe.

Anh ta có thể hôn cô, đối với cô làm cái gì cũng có thể…. Cô cho là cô đã ra ám hiệu rất rõ ràng, nhưng anh ta không hề có bất kì động tĩnh nào, chẳng qua là dùng một loại ánh mắt khó hiểu nhìn cô cũng không có nhúc nhích.

“……” Sở Mạn Hà đã hết sức nhẫn nại, hai người yên lặng ở trong xe, mặc cho không khí tràn đầy sự lúng túng.

Anh ta không nghĩ hôn cô, cũng không có ý đồ gì, chỉ bình lặng nhìn cô như thế, điều này làm cho Sở Mạn Hà xấu hổ vô cùng, rốt cục không thể nhịn được nữa mở cửa xe đi xuống.

Bước ra ngoài xe, gió đêm thổi vào người khiến cô rùng mình một cái.

Thấy thế Lương Tuấn cũng theo xuống xe, nhíu mày, không suy nghĩ nhiều liền lập tức cởi áo khoác xuống, cẩn thận khoác lên người cô.

“Mặc vào đi!”

“Cám ơn!” Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn anh một cái, nhẹ nhàng nói tiếng cám ơn.

“Không cần phải khách khí.”

Lương Tuấn tò mò quay đầu nhìn khu nhà trọ bình thường trước mặt, thực sự có chút ngạc nhiên.

Nhìn phong cách ăn mặc, dáng vẻ xinh đẹp của cô, anh còn tưởng rằng cô là tiểu thư của một nhà giàu có nào đó, không nghĩ rằng cô lại ở nơi như thế này.

Dường như nhìn ra nghi ngờ của anh, Sở Mạn Hà thản nhiên cười.

“Em không phải tiểu thư nhà giàu, chỉ là người bình thường thôi.” Hơn nữa còn là một cô nhi cha mẹ mất sớm. Dừng lại một chút, cô nói tiếp:“ Hôm nay là lần đầu tiên em cùng bạn tham gia tiệc tùng.”

Cuối cùng Lương Tuấn cũng hiểu.

“Cám ơn anh đã đưa em trở về.” Cô cảm kích cười một tiếng.

Dựa vào một bên cửa xe, trên mặt anh vẫn là nụ cười mê người kia, nhìn Sở Mạn Hà trước mắt muốn nói rồi lại thôi.

“Không có gì!” Anh hướng cô gật đầu một cái, nhẹ giọng nói thêm. “Ngủ ngon.”

Chỉ có như vậy? Ngạc nhiên nhìn anh, Sở Mạn Hà giật mình.

Mọi chuyện hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô, cô cho rằng Lương Tuấn là người đàn ông đáng sợ, tuyệt đối không phải loại tốt đẹp gì, không nghĩ tới anh ta lại như một thân sĩ.

*thân sĩ: quan lại về ở ẩn.

Hoặc là —— anh ta muốn thăm dò cô?

Nở nụ cười quyến rũ, cô cố ý đến gần sát anh.

“Có muốn đi lên ngồi một chút hay không?” Cố nén cảm giác xấu hổ, bàn tay xinh đẹp của cô vuốt ve ngực anh.

Nhìn những ngón tay đang dao động kia, Lương Tuấn nhíu mày, trong lúc bất chợt anh đã hiểu.

Cô muốn quyến rũ anh!

Cái loại phụ nữ này, ngay lần thứ nhất liền theo đàn ông lên giường.

Những hứng thú lúc trước bị sức hấp dẫn của cô khơi mào, bây giờ mất đi hơn một nửa.

Kinh nghiệm nói cho anh biết, con Hồ Điệp xinh đẹp này không giống như bề ngoài đơn thuần vô hại, anh cần phải cẩn thận.

Anh còn tưởng rằng gặp được người phụ nữ đặc biệt, không nghĩ tới cũng là loại phụ nữ hư hỏng, lẳng lơ.

Anh không biết cô cố tỏ ra đơn thuần, còn muốn dùng thân thể để đổi lấy cái gì, nhưng có thể khẳng định anh đối với hai kiểu này đều không hứng thú.

“Không được, anh còn có chút việc!” anh miễn cưỡng cười một tiếng, nhanh chóng né tránh đôi bàn tay đang trêu đùa ngực mình.

Anh không biểu lộ một chút tâm tình nào, không cần suy nghĩ cũng biết, lễ vật từ trên trời rơi xuống thì đừng nên nhặt bừa, anh căn bản không hiểu rõ cô, cũng không rõ ràng lai lịch của cô, nếu không nhất định sẽ rước họa vào thân.

Trên mặt cô xuất hiện sự xấu hổ và khó xử, Sở Mạn Hà hận không đào được cái hố mà nhảy xuống.

Lúng túng rút tay về, ánh mắt của cô không biết nên nhìn về nơi nào.

Lương Tuấn vốn là nên xoay người rời đi, nhưng thân thể lại giống như bất động.

Cô đứng ở nơi đó, đắm chìm trong ánh trăng nhàn nhạt, khoác lên áo khoác lớn của anh, cô đứng như vậy thật mảnh mai xinh đẹp, giống như chỉ cần chạm vào là vỡ, khiến người ta muốn ôm cô vào trong ngực mà bảo vệ.

Gió thổi tung mái tóc dài của cô, kì diệu anh lại ngửi thấy một mùi hương thơm mát, mang theo mùi hoa hồng ngọt ngào, liền khơi dậy cảm xúc không tên sâu trong lòng anh.

Thái độ lạnh nhạt của anh dịu xuống.

Cô đúng là một người phụ nữ kì lạ, chủ động nhiệt tình, rồi lại đơn thuần mảnh mai, giống như vẻ đẹp của cô, khiến người ta kinh sợ không thể không đề phòng.

Anh luôn nghĩ phụ nữ xinh đẹp nhưng không có đầu óc, chỉ biết trang điểm, ăn diện mà thôi.

Loại phụ nữ này sẽ khiến cuộc sống trở nên nhàm chán, sau này sẽ tốn nhiều thời gian cùng sức lực để dứt ra, vì thế anh cũng không muốn gặp loại bình hoa này.

“Vào đi thôi, ban đêm gió lớn lắm.” Anh nhắc nhở cô, lại phát hiện có chút không đành lòng.

Không đành lòng sao? Đối với người lần đầu tiên gặp gỡ, người phụ nữ này còn can đảm câu dẫn anh? Anh lắc lắc đầu, khó có thể hiểu cái ý tưởng hoang đường trong đầu.

“Ừ.” Miệng nói, nhưng Sở Mạn Hà không có rời đi.

Cô biết, điều nên làm cô cũng đã làm rồi, nhưng Lương Tuấn vẫn bất động, bây giờ cô không biết nên làm gì….

“Anh có chút chuyện, phải đi trước!”

“Lương——”

Còn chưa kịp mở miệng, anh ta đã xoay người ngồi vào trong xe, nhấn chân ga nhanh chóng đi ra khỏi ngõ nhỏ.

Ngạc nhiên nhìn chiếc xe cao cấp rời đi, Sở Mạn Hà không thể tin được —— anh ta vậy mà cự tuyệt cô?

Cô đã ám hiệu như vậy? Anh ta lại không chút do dự cự tuyệt?

Cô đúng là không biết tự lượng sức mình, một người thường xuyên nhìn thấy mỹ nữ như anh ta căn bản sẽ không thích cô; còn cô thì đánh giá quá thấp người đàn ông Lương Tuấn này, cho rằng chỉ dùng một chút thủ đoạn nhỏ thì anh ta sẽ mắc câu.

Cô còn tưởng anh ta sẽ không thể chờ đợi được mà muốn cô, cho rằng chỉ cần đêm nay là có thể kết thúc tất cả…

Nhưng anh ta lại không như vậy, anh ta chỉ đơn giản là đưa cô về nhà, nhẹ nhàng nói ngủ ngon với cô, thậm chí ngay cả một cái hôn cũng không tham lam đòi hỏi.

Anh ta rốt cuộc là người đàn ông như thế nào?

Đêm khuya lạnh lẽo bủa vây, chiếc áo khoác mang trên người ấm áp đến kì lạ, nó còn lưu lại hơi thở đặc biệt của anh ta, khuôn mặt đẹp trai kia lại hiện lên trong đầu cô.

Gió đêm lạnh thổi tới nhưng cũng không thể làm giảm đi nhiệt độ trên khuôn mặt đỏ bừng.

Tuy có chút thất vọng, nhưng cô vẫn thở phào nhẹ nhõm, cô cảm thấy cả người trống rỗng, giống như một cuộc phiêu lưu thật dài, không rõ là mơ hay thực…

“Anh ta là hoa hoa công tử? Nói bậy!”

Đối với sự lo lắng không thu được kết quả gì của Sở Triển Đường, Sở Mạn Hà tức giận muốn chửi bới một
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
710/1092