Tiểu thuyết - Cười Vợ Trước So Chiêu
Lượt xem : |
hồi, Tu Lập Hànhtrong lòng có chút không kiên nhẫn, cũng không tính trả lời, đang tự nghĩ làmsao thoát thân lập tức có người tới cứu mạng—
“Tu tiên sinh, ngượng ngùng, xe của anh đã sửatốt!”Chát chúa sảng lãng âm thanh nâng lên, Giang Tâm Hồng cười mị mị đứng ngoài cửa khu nghỉ ngơi, tròng mắt tràn đầy hứngthú rõ ràng cho thấy nàng đã nhìn ra tình huống trước mắt.
Haha, không nghĩ tới vị tiên sinh này nhân duyên vớiphái nữ tốt như vậy, mới ngồi một cái đã có nữ nhân chủ động tới gần, thật làdiễm phúc không cạn nha!
“Ngại quá, xin lỗi không tiếp được.” Âm thầm thở phàonhẹ nhỏm, Tu Lập Hành nhanh chóng đứng dậy đi rangoài, để lại cô gái vì tiếp cận không thành mà mặt đầy thất vọng.
Rất nhanh, sau khi hai người rời khu nghỉ ngơi, GiangTâm Hồng rốt cục nhịn không được trêu, “ Tu tiên sinh nhân duyên với phái nữthật không tệ, có hứng thú hay không đến hợp tác một chút a? Yên tâm, không cầnanh động tay dầu nhớt, chỉ cần đứng ngoài cửa làm chiêu bài hấp dẫn khách nữtới là được rồi.” Ha! Nàng lúc trước sao lại không nghĩ tới mỹ nam kế a? Thậtlà thất sách, thất sách!
Được rồi! Về sau góp ý với lão ba, làm ăn không chỉ kĩthuật tốt, ngay cả gương mặt đẹp trai cũng đem ra suy tính luôn.
Không ngờ tới bị nàng cười nhạo, Tu Lập Hành nén sửngsốt, ngay sau đó bày ra biểu tình nhìn như ôn văn, thật ra là đang xảo trá mỉmcười, không nhanh không chậm phản kích. “ Em không phải có hai người anh traisao, muốn “sắc dụ” kì thực không cần tốn tiền tìm người ngoài.”
“ Hai người bọn họ?” Không nhìn được phốc cười sùngsục, Giang Tâm Hồng rung đùi đắc ý ở trước mặt người ngoài cũng lời “đề cao”anh trai nhà mình. “ Coi như hết! Hai con gấu đen ( nguyên văn là Hắc Hùng, tứclà gấu chó) đứng ngoài cửa người ta còn tưởng nơi này là sở thú đi!”
Ách…”Kỳ Nhạc huynh đệ” tuy không phải loại nhã nhặntuấn tú nhưng mà thể trạng to lớn, ngũ quan tục tằng, trong mắt mọi người cũngthuộc loại nam nhân oai dũng 0, theo hắn biết , trong công ty có không ít nữđồng nghiệp âm thầm thưởng thức, không nghĩ đén lại bị em gái nói thành nhưvậy.
0///)
Càng nghĩ càng thấy buồn cười, Tu Lập Hành cố nén lại,khó được hảo tâm tiếp tục nói chuyện. “ Không đến nỗi chứ? Người với gấu làmsao giống nhau!”
Cảm thấy ở trước mặt người ngoài giễu cợt anh trai nhưvậy hình như hơi quá đáng, Giang Tâm Hồng nhêch miệng cười một tiếng, đànghoàng thừa nhận, “ Được rồi! Hai người anh kia của tôi thật không thể nói làgấu đen, nhưng hành động tuyệt đối không kém đâu.”
Nói bọn họ hành động giống gấu đen là bởi vì bọn họ từnhỏ cùng nàng đánh nhau thì tung chưởng ra chiêu đều giống hệt gấu bắt cá bênbờ suối, bất quá nàng cũng không để cho bậc mày râu thắng thế; thứ hai, bọn họluôn đề phòng bất cứ nam nhân nào có ý với nàng, cứ như gấu mẹ đề phòng kẻ địchtrộm con vậy, cực độ hung thần ác sát, dọa người ta chạy trối chết, khiến chonàng lớn như vậy mà ngay cả yêu là gì cũng không biết, nghĩ đến lại không kiềmđược thở dài a!
Nghĩ đến anh em bọn họ “ân oán tình thù” cũng thực đặcsắc! Mặc dù không biết nàng nói “ hành động không kém gấu đen” kia là chỉchuyện gì nhưng Tu Lập Hành nghe được lời nói chứa ẩn ý lập tức không khỏi bậtcười, bất quá cũng không nói gì thêm.
Rất nhanh, hắn hỏi rõ phí sửa chữa, vừa thanh toánxong lại chợt nghe một đạo lại một đạo âm thanh “cô lỗ” vang lên, khiến cho hắnkhông khỏi khiêu mi hướng nguồi gốc âm thanh bên cạnh mình nhìn…
“ Hahaha, Tiểu Hồng tỷ, cầu xin tỷ thục nữ một chút!Bụng kêu to như vậy là sợ ai không nghe được đó!” Một bên Tiểu Trần trùng hợpđi ngang qua, nghe đến âm thanh “cô lỗ” vang dội kia lập tức không nể tình cườithật to.
Giang Tâm Hồng cũng không phải đễ bắt nạt, không nóihai lời liền hướng mông hắn đá một cước, bất đắc dĩ lại bị hắn tránh được, cuốicùng cũng chỉ có thể ngang nhiên phản bác, “ Ta buổi trưa chưa ăn, đã sớm đóiđến mức ngực dán vào lưng rồi, bụng kêu là chuyện bình thường, cậu buổi trưa đãquét sạch hai phần cơm, có tư cách gì cười ta.”
Hư! Mấy ngày nay xe đến sửa nhiều, nàng hôm nay từsang sớm đã như con quay loay hoay không ngừng, thời gian dùng cơm cũng khôngcó, thật vất vã bận đến lúc này rốt cục rãnh, vốn định chờ một chút nhất địnhphải đi tế miếu ngũ tạng, ai ngờ bụng cũng không chịu thua kém, không chịu côđơn tranh lên tiếng kháng nghị trước, như vậy Tiểu Trần mới có cơ hội cườinàng.
Kinh hiểm tránh thoát một cước, Tiểu Trần cười hì hìlàm mặt quỷ nghênh ngang rời đi.
“Em đói bụng rồi?” Đột nhiên, ở bên xem cuộc vui, TuLập Hành đi ra hỏi thăm, nhìn mắt nàng còn đầy ý vị tự tiếu phi tiếu.
“Ách…” GiangTâm Hồng khó được lúng túng sờ sờ mũi xin lỗi.
Trời ạ! Lại ở trước mặt khách hàng lớn làm trò cười,hồn vía nàng để đâu chứ.
Thấy thế, Tu Lập Hành mỉnh cười, không đợi nàng trảlời liền mở miệng “ Đi thôi! Tôi mời em dùng cơm.”
Vừa nghe hắn lời nói không lớn nhưng hết sức rõ ràng,bên trong tiệm sửa xe nào là sư phó, nào là học đồ đều vểnh tai, hướng ánh mắttò mò nhìn về phía hai người, rồi lại giống như sợ bị phát hiện cấp tốc thu về,lại cúi đầu giả vờ bận rộn nhưng lực chú ý thực đã đặt hết lên người họ, thậmchí còn có người vụng về lặng lẽ xích tới gần, cố nghe rõ câu chuyện.
“Ha ha, này, này thực không tốt!” Giang Tâm Hồng cườikhan, thế nào cũng không ngờ hắn mời mình dùng cơm.
“Tại sao?” Bị cự tuyệt, Tu Lập Hành không khỏi thấtvọng, theo bản năng hỏi ngược lại.
“Ách…” Muốn nói hắn cùng mình không quen, cũng khôngcòn lí do gì để mời cơm nữa nhưng lại sợ đắc tội khách, Giang Tâm Hồng ấp úngthật lâu cũng không nghĩ ra phải trả lời như thế nào.
Mà Tu Lập Hành trước giờ tâm tư nhạy cảm, mơ hồ đoánđược nguyên nhân nàng cự tuyệt nên nở một nụ cười đối phó “ Bữa cơm này coi nhưthể hiện lòng biết ơn đối với việc mấy ngày trước em giúp tôi một phen.”
Lý do quang minh chính đại như thế khiến Giang TâmHồng ngượng ngùng, vội vàng khoát tay cười, nói : “ Kia thật không có gì, anhthật không cần khách khí như thế…”
“Tôi kiên trì!” Ngữ khí kiên định, hắn lại bổ sung mộtcâu, “ Xin ngàn vạn chớ cự tuyệt, nếu không tôi cuối cùng lại cứ thấy nợ em mộtphần ân tình.”
Nói đến như vậy Giang Tâm Hồng cũng ngại cự tuyệt,nhưng mà –
“ Vẫn là thôi đi!” Suy nghĩ một chút, cuối cùng nànglắc đầu, nhưng lý do thì lại rất là 囧. “Sức ăn của tôi rấtlớn, sợ lại ăn cho anh suy sụp cũng nên!”
Ai nha! Đừng xem nàng gầy teo, thực ra sống bằng côngviệc đòi hỏi thể lực, lại từ nhỏ cùng hai người anh giành ăn mà luyện ra khẩuvị, rất nhiều nam nhân đều so ra sức ăn không bằng nàng, nếu không cẩn thận làmcho hắn túi tiền thủng một lỗ, hôm sau phải ăn cơm trắng nước tương thì tội củanàng cũng thật lớn.
Không nghĩ đến nàng lại tự tỏ khuyết điểm, Tu Lập Hànhthoáng chốc cười. “ Yên tâm, muốn ăn suy sụp của tôi cũng không dễ như vậy,trong lòng ta nắm chắc.”
A…Hắn không phải không cùng “Kỳ Nhạc huynh đệ” ăn cơm,sớm đã biết hai người sức ăn kinh người, đã có anh trai đại thực khách tất sẽcó em gái hảo khẩu vị, cũng không có gì ngạc nhiên.
Hãy nói, so với mấy cô gái rõ ràng không mập lại ngàyngày kêu giảm cân, mỗi món ăn đều giống như gà mổ thóc ăn có một chút xíu, lãngphí thức ăn, hắn ngược lại thích người ăn uống không kiêng kị, biết thưởng thứcmĩ vị hơn.
Trong lòng nắm chắc? Hắn là có ý gì ?
Không hiểu ý tứu trong lời nói, nhưng nếu người mời đãkhông ngại thì người được mời như nàng cũng không có gì áy náy, vì vậy GiangTâm Hồng sảng lãng cười lớn, nghênh ngang đáp ứng, “ Anh đã thành tâm thành ýnhư vậy, tôi cũng không khách khí làm gì, tuyệt đỗi sẽ khiến anh đau lòng mộtlần.
“Mau chuẩn bị tốt ví tiền, tôi rất đói, đi thôi!” Dứtlời, nàng dẫn đầu đi trước, chuẩn bị đại khai sát giới, dù sao có người mờikhách, tất nhiên phải nhiệt tình.
Mà Tu Lập Hành còn lại là khẽ cười đi theo, đối với sựthanh thoát hào sảng của nàng có mấy phần thưởng thức, thậm chí có thể nói làvô cùng có hảo cảm.
Mắt thấy hai người tay trong tay rời đi, sư phó cùnghọc đồ dưới trướng Giang Tâm Hồng không hẹn mà cùng tụ lại một chổ, nhiệt liệttám –
“Oa – Người nam nhân kia thật là có hứng thú với TiểuMân tỷ sao? Nếu không sao lại mời người ta ăn cơm…” Học đồ A hưng phấn suy đoán.
“ Nếu là thật, ta thật lo lắng cho an toàn sinh mạngcủa hắn…” Đã làm việc ở đây qua hai mươi năm, cơ hồ đã nhìn Giang Tâm Hồng lớnlên _sư phó B khoa trương lắc đầu cảm thán.
“Hoàn hảo hôm nay hai anh em sinh đôi không có ở đây,nếu không…Ai…” Phục vụ nhiều năm như nhau, đã thấy nhiều người từng đối GiangTâm Hồng có hứng thú lại bị cặp sinh đôi “cuồng yêu” em gái kia chỉnh không cònhình người, cuối cùng bỏ trốn mất dạng_sư phó C cũng lúc lắc đầu thở dài.
“ Sanh đôi thì có là gì?” Học đồ D cắt một tiếng, lôiĐại Ma Vương ra. “ Ông chủ chúng ta mới thật đáng sợ đi…”
“ Ta thế nào?”
Bổng dưng, một đạo sấm chớp vang dội từ phía sau đánhlại, dọa mọi người sợ đến “Oa” to một tiếng, quay đầu lại nhìn ông chủ nhà mìnhđến, đoàn người hoảng sợ, như chim rừng bị dọa cho bay tán loạn _ sửa xe sửaxe, quét sân quét sân, tra dầu tra dầu, ai nấy đều bận rộn không thôi.
“Làm gì? Làm gì?” Một thân áo thun cùng quần cụt, chânmang dép lê, hoàn toàn chính là đầu đảng lão đại trung niên lưng hùm vaigấu_Giang Mãn Phúc không giải thích được nhìn đám nhân viên kêu la hầm hừ, “Lạigặp quỷ!”
Kì lạ! Sư phó trong tiệm sửa xe ít nhiều đều làm việccùng hắn một hai chục năm, đều cùng nhau xưng huynh gọi đệ, cho dù là học đồbình thường cũng không phân lớn nhỏ bao giờ, thế nào hôm nay lại khẩn trươngnhư vậy, vừa thấy hắn liền giả bộ bận rộn?
Vuốt vuốt chòm râu ngắn ngủn, Giang Mãn Phúc càng cảmthấy không giải thích được, nghiêng đầu tìm một vòng nhưng lại không thấy congái tâm can bảo bối, chỉ có thể hỏi mọi người, “ Tiểu Mân đâu?”
Hắn vừa hỏi ra miệng, mọi người lại càng cực lực cúiđầu giả chết, mắt nhìn chăm chăm công việc đang làm, giống như công việc kia làđể cứu vơt thê giới, công việc quan trọng, không thể phân tâm, toàn bộ duy trìkhông khí tập trung cao độ — im lặng.
Tình huống quỷ dị như thế càng làm Giang Mãn Phúc cảmthấy kì lạ, trực giác cho thấy nhất định là có vấn đề, vì vậy hắn dứt khoát gọitên một người, “ Lão Trương, Tiểu Mân đâu?”
Chỉ một thoáng, mọi người đồng loạt hướng ánh mắt đồngtình về phía sư phó, trong mắt tràn ngập “ Bảo trọng, cố lên, cực khổ” vân vân,không nói thành lời.
Haiz! Hôm qua mùng một không có cùng lão bà đi cúngbái thật là sai lầm mà.
Sư phó tính toán một hồi, đã bị gọi đích danh như vậycũng chỉ có thể nhắm mắt đứng lên, “Hắc hắc…Lão đại, Tiểu Mân…nàng…nàng …đi ăncơm…” Xoa xoa tay cười không dứt, lão Trương thật chuyên nghiệp bỏ qua trọngđiểm, thật không hổ hai mươi năm thâm niên, kinh nghiệm phong phú.
Giang Mãn Phúc làm gì dễ qua mặt như vậy, nhìn mọingười thần sắc quỷ dị, không khỏi nhướng mày, phát hiện sự việc tuyệt đối khôngđơn giản như vậy, hét hỏi: “ Đi lúc nào? Đi đâu? Đi với ai?”
(Papa thế này con gái không ế mới lạ #.#)
Quả nhiên Lão Trương bị dọa đến thật sâu thở dài một cái, bất đắc dĩ chỉ rabên ngoài, “Mới vừa đi, ở đối diện, cùng khách hàng.”
Cùng khách hàng?! GiangMãn Phúc kinh hãi, môi dày lắp bắp như thể đóa hoa gặp gió run rẩy liên hồi. “Là nữ…hay…nam?”
“…Nam.” Hai tay bưng tai, không dám nghe.
“Tiểu Mân a– ” Trong nháy mắt, tiếng kêu thê lươngsánh ngang với Đậu Nga 0 vang vang tận mây xanh, dọa cho vô số chim đậu trêncột điện bên ngoài sợ hãi bay mất, Giang Mãn phúc vừa chạy ra bên ngoài vừa kêukhóc, “ Tâm can của ta, con trăm ngàn lần cũng khôn
“Tu tiên sinh, ngượng ngùng, xe của anh đã sửatốt!”Chát chúa sảng lãng âm thanh nâng lên, Giang Tâm Hồng cười mị mị đứng ngoài cửa khu nghỉ ngơi, tròng mắt tràn đầy hứngthú rõ ràng cho thấy nàng đã nhìn ra tình huống trước mắt.
Haha, không nghĩ tới vị tiên sinh này nhân duyên vớiphái nữ tốt như vậy, mới ngồi một cái đã có nữ nhân chủ động tới gần, thật làdiễm phúc không cạn nha!
“Ngại quá, xin lỗi không tiếp được.” Âm thầm thở phàonhẹ nhỏm, Tu Lập Hành nhanh chóng đứng dậy đi rangoài, để lại cô gái vì tiếp cận không thành mà mặt đầy thất vọng.
Rất nhanh, sau khi hai người rời khu nghỉ ngơi, GiangTâm Hồng rốt cục nhịn không được trêu, “ Tu tiên sinh nhân duyên với phái nữthật không tệ, có hứng thú hay không đến hợp tác một chút a? Yên tâm, không cầnanh động tay dầu nhớt, chỉ cần đứng ngoài cửa làm chiêu bài hấp dẫn khách nữtới là được rồi.” Ha! Nàng lúc trước sao lại không nghĩ tới mỹ nam kế a? Thậtlà thất sách, thất sách!
Được rồi! Về sau góp ý với lão ba, làm ăn không chỉ kĩthuật tốt, ngay cả gương mặt đẹp trai cũng đem ra suy tính luôn.
Không ngờ tới bị nàng cười nhạo, Tu Lập Hành nén sửngsốt, ngay sau đó bày ra biểu tình nhìn như ôn văn, thật ra là đang xảo trá mỉmcười, không nhanh không chậm phản kích. “ Em không phải có hai người anh traisao, muốn “sắc dụ” kì thực không cần tốn tiền tìm người ngoài.”
“ Hai người bọn họ?” Không nhìn được phốc cười sùngsục, Giang Tâm Hồng rung đùi đắc ý ở trước mặt người ngoài cũng lời “đề cao”anh trai nhà mình. “ Coi như hết! Hai con gấu đen ( nguyên văn là Hắc Hùng, tứclà gấu chó) đứng ngoài cửa người ta còn tưởng nơi này là sở thú đi!”
Ách…”Kỳ Nhạc huynh đệ” tuy không phải loại nhã nhặntuấn tú nhưng mà thể trạng to lớn, ngũ quan tục tằng, trong mắt mọi người cũngthuộc loại nam nhân oai dũng 0, theo hắn biết , trong công ty có không ít nữđồng nghiệp âm thầm thưởng thức, không nghĩ đén lại bị em gái nói thành nhưvậy.
0///)
Càng nghĩ càng thấy buồn cười, Tu Lập Hành cố nén lại,khó được hảo tâm tiếp tục nói chuyện. “ Không đến nỗi chứ? Người với gấu làmsao giống nhau!”
Cảm thấy ở trước mặt người ngoài giễu cợt anh trai nhưvậy hình như hơi quá đáng, Giang Tâm Hồng nhêch miệng cười một tiếng, đànghoàng thừa nhận, “ Được rồi! Hai người anh kia của tôi thật không thể nói làgấu đen, nhưng hành động tuyệt đối không kém đâu.”
Nói bọn họ hành động giống gấu đen là bởi vì bọn họ từnhỏ cùng nàng đánh nhau thì tung chưởng ra chiêu đều giống hệt gấu bắt cá bênbờ suối, bất quá nàng cũng không để cho bậc mày râu thắng thế; thứ hai, bọn họluôn đề phòng bất cứ nam nhân nào có ý với nàng, cứ như gấu mẹ đề phòng kẻ địchtrộm con vậy, cực độ hung thần ác sát, dọa người ta chạy trối chết, khiến chonàng lớn như vậy mà ngay cả yêu là gì cũng không biết, nghĩ đến lại không kiềmđược thở dài a!
Nghĩ đến anh em bọn họ “ân oán tình thù” cũng thực đặcsắc! Mặc dù không biết nàng nói “ hành động không kém gấu đen” kia là chỉchuyện gì nhưng Tu Lập Hành nghe được lời nói chứa ẩn ý lập tức không khỏi bậtcười, bất quá cũng không nói gì thêm.
Rất nhanh, hắn hỏi rõ phí sửa chữa, vừa thanh toánxong lại chợt nghe một đạo lại một đạo âm thanh “cô lỗ” vang lên, khiến cho hắnkhông khỏi khiêu mi hướng nguồi gốc âm thanh bên cạnh mình nhìn…
“ Hahaha, Tiểu Hồng tỷ, cầu xin tỷ thục nữ một chút!Bụng kêu to như vậy là sợ ai không nghe được đó!” Một bên Tiểu Trần trùng hợpđi ngang qua, nghe đến âm thanh “cô lỗ” vang dội kia lập tức không nể tình cườithật to.
Giang Tâm Hồng cũng không phải đễ bắt nạt, không nóihai lời liền hướng mông hắn đá một cước, bất đắc dĩ lại bị hắn tránh được, cuốicùng cũng chỉ có thể ngang nhiên phản bác, “ Ta buổi trưa chưa ăn, đã sớm đóiđến mức ngực dán vào lưng rồi, bụng kêu là chuyện bình thường, cậu buổi trưa đãquét sạch hai phần cơm, có tư cách gì cười ta.”
Hư! Mấy ngày nay xe đến sửa nhiều, nàng hôm nay từsang sớm đã như con quay loay hoay không ngừng, thời gian dùng cơm cũng khôngcó, thật vất vã bận đến lúc này rốt cục rãnh, vốn định chờ một chút nhất địnhphải đi tế miếu ngũ tạng, ai ngờ bụng cũng không chịu thua kém, không chịu côđơn tranh lên tiếng kháng nghị trước, như vậy Tiểu Trần mới có cơ hội cườinàng.
Kinh hiểm tránh thoát một cước, Tiểu Trần cười hì hìlàm mặt quỷ nghênh ngang rời đi.
“Em đói bụng rồi?” Đột nhiên, ở bên xem cuộc vui, TuLập Hành đi ra hỏi thăm, nhìn mắt nàng còn đầy ý vị tự tiếu phi tiếu.
“Ách…” GiangTâm Hồng khó được lúng túng sờ sờ mũi xin lỗi.
Trời ạ! Lại ở trước mặt khách hàng lớn làm trò cười,hồn vía nàng để đâu chứ.
Thấy thế, Tu Lập Hành mỉnh cười, không đợi nàng trảlời liền mở miệng “ Đi thôi! Tôi mời em dùng cơm.”
Vừa nghe hắn lời nói không lớn nhưng hết sức rõ ràng,bên trong tiệm sửa xe nào là sư phó, nào là học đồ đều vểnh tai, hướng ánh mắttò mò nhìn về phía hai người, rồi lại giống như sợ bị phát hiện cấp tốc thu về,lại cúi đầu giả vờ bận rộn nhưng lực chú ý thực đã đặt hết lên người họ, thậmchí còn có người vụng về lặng lẽ xích tới gần, cố nghe rõ câu chuyện.
“Ha ha, này, này thực không tốt!” Giang Tâm Hồng cườikhan, thế nào cũng không ngờ hắn mời mình dùng cơm.
“Tại sao?” Bị cự tuyệt, Tu Lập Hành không khỏi thấtvọng, theo bản năng hỏi ngược lại.
“Ách…” Muốn nói hắn cùng mình không quen, cũng khôngcòn lí do gì để mời cơm nữa nhưng lại sợ đắc tội khách, Giang Tâm Hồng ấp úngthật lâu cũng không nghĩ ra phải trả lời như thế nào.
Mà Tu Lập Hành trước giờ tâm tư nhạy cảm, mơ hồ đoánđược nguyên nhân nàng cự tuyệt nên nở một nụ cười đối phó “ Bữa cơm này coi nhưthể hiện lòng biết ơn đối với việc mấy ngày trước em giúp tôi một phen.”
Lý do quang minh chính đại như thế khiến Giang TâmHồng ngượng ngùng, vội vàng khoát tay cười, nói : “ Kia thật không có gì, anhthật không cần khách khí như thế…”
“Tôi kiên trì!” Ngữ khí kiên định, hắn lại bổ sung mộtcâu, “ Xin ngàn vạn chớ cự tuyệt, nếu không tôi cuối cùng lại cứ thấy nợ em mộtphần ân tình.”
Nói đến như vậy Giang Tâm Hồng cũng ngại cự tuyệt,nhưng mà –
“ Vẫn là thôi đi!” Suy nghĩ một chút, cuối cùng nànglắc đầu, nhưng lý do thì lại rất là 囧. “Sức ăn của tôi rấtlớn, sợ lại ăn cho anh suy sụp cũng nên!”
Ai nha! Đừng xem nàng gầy teo, thực ra sống bằng côngviệc đòi hỏi thể lực, lại từ nhỏ cùng hai người anh giành ăn mà luyện ra khẩuvị, rất nhiều nam nhân đều so ra sức ăn không bằng nàng, nếu không cẩn thận làmcho hắn túi tiền thủng một lỗ, hôm sau phải ăn cơm trắng nước tương thì tội củanàng cũng thật lớn.
Không nghĩ đến nàng lại tự tỏ khuyết điểm, Tu Lập Hànhthoáng chốc cười. “ Yên tâm, muốn ăn suy sụp của tôi cũng không dễ như vậy,trong lòng ta nắm chắc.”
A…Hắn không phải không cùng “Kỳ Nhạc huynh đệ” ăn cơm,sớm đã biết hai người sức ăn kinh người, đã có anh trai đại thực khách tất sẽcó em gái hảo khẩu vị, cũng không có gì ngạc nhiên.
Hãy nói, so với mấy cô gái rõ ràng không mập lại ngàyngày kêu giảm cân, mỗi món ăn đều giống như gà mổ thóc ăn có một chút xíu, lãngphí thức ăn, hắn ngược lại thích người ăn uống không kiêng kị, biết thưởng thứcmĩ vị hơn.
Trong lòng nắm chắc? Hắn là có ý gì ?
Không hiểu ý tứu trong lời nói, nhưng nếu người mời đãkhông ngại thì người được mời như nàng cũng không có gì áy náy, vì vậy GiangTâm Hồng sảng lãng cười lớn, nghênh ngang đáp ứng, “ Anh đã thành tâm thành ýnhư vậy, tôi cũng không khách khí làm gì, tuyệt đỗi sẽ khiến anh đau lòng mộtlần.
“Mau chuẩn bị tốt ví tiền, tôi rất đói, đi thôi!” Dứtlời, nàng dẫn đầu đi trước, chuẩn bị đại khai sát giới, dù sao có người mờikhách, tất nhiên phải nhiệt tình.
Mà Tu Lập Hành còn lại là khẽ cười đi theo, đối với sựthanh thoát hào sảng của nàng có mấy phần thưởng thức, thậm chí có thể nói làvô cùng có hảo cảm.
Mắt thấy hai người tay trong tay rời đi, sư phó cùnghọc đồ dưới trướng Giang Tâm Hồng không hẹn mà cùng tụ lại một chổ, nhiệt liệttám –
“Oa – Người nam nhân kia thật là có hứng thú với TiểuMân tỷ sao? Nếu không sao lại mời người ta ăn cơm…” Học đồ A hưng phấn suy đoán.
“ Nếu là thật, ta thật lo lắng cho an toàn sinh mạngcủa hắn…” Đã làm việc ở đây qua hai mươi năm, cơ hồ đã nhìn Giang Tâm Hồng lớnlên _sư phó B khoa trương lắc đầu cảm thán.
“Hoàn hảo hôm nay hai anh em sinh đôi không có ở đây,nếu không…Ai…” Phục vụ nhiều năm như nhau, đã thấy nhiều người từng đối GiangTâm Hồng có hứng thú lại bị cặp sinh đôi “cuồng yêu” em gái kia chỉnh không cònhình người, cuối cùng bỏ trốn mất dạng_sư phó C cũng lúc lắc đầu thở dài.
“ Sanh đôi thì có là gì?” Học đồ D cắt một tiếng, lôiĐại Ma Vương ra. “ Ông chủ chúng ta mới thật đáng sợ đi…”
“ Ta thế nào?”
Bổng dưng, một đạo sấm chớp vang dội từ phía sau đánhlại, dọa mọi người sợ đến “Oa” to một tiếng, quay đầu lại nhìn ông chủ nhà mìnhđến, đoàn người hoảng sợ, như chim rừng bị dọa cho bay tán loạn _ sửa xe sửaxe, quét sân quét sân, tra dầu tra dầu, ai nấy đều bận rộn không thôi.
“Làm gì? Làm gì?” Một thân áo thun cùng quần cụt, chânmang dép lê, hoàn toàn chính là đầu đảng lão đại trung niên lưng hùm vaigấu_Giang Mãn Phúc không giải thích được nhìn đám nhân viên kêu la hầm hừ, “Lạigặp quỷ!”
Kì lạ! Sư phó trong tiệm sửa xe ít nhiều đều làm việccùng hắn một hai chục năm, đều cùng nhau xưng huynh gọi đệ, cho dù là học đồbình thường cũng không phân lớn nhỏ bao giờ, thế nào hôm nay lại khẩn trươngnhư vậy, vừa thấy hắn liền giả bộ bận rộn?
Vuốt vuốt chòm râu ngắn ngủn, Giang Mãn Phúc càng cảmthấy không giải thích được, nghiêng đầu tìm một vòng nhưng lại không thấy congái tâm can bảo bối, chỉ có thể hỏi mọi người, “ Tiểu Mân đâu?”
Hắn vừa hỏi ra miệng, mọi người lại càng cực lực cúiđầu giả chết, mắt nhìn chăm chăm công việc đang làm, giống như công việc kia làđể cứu vơt thê giới, công việc quan trọng, không thể phân tâm, toàn bộ duy trìkhông khí tập trung cao độ — im lặng.
Tình huống quỷ dị như thế càng làm Giang Mãn Phúc cảmthấy kì lạ, trực giác cho thấy nhất định là có vấn đề, vì vậy hắn dứt khoát gọitên một người, “ Lão Trương, Tiểu Mân đâu?”
Chỉ một thoáng, mọi người đồng loạt hướng ánh mắt đồngtình về phía sư phó, trong mắt tràn ngập “ Bảo trọng, cố lên, cực khổ” vân vân,không nói thành lời.
Haiz! Hôm qua mùng một không có cùng lão bà đi cúngbái thật là sai lầm mà.
Sư phó tính toán một hồi, đã bị gọi đích danh như vậycũng chỉ có thể nhắm mắt đứng lên, “Hắc hắc…Lão đại, Tiểu Mân…nàng…nàng …đi ăncơm…” Xoa xoa tay cười không dứt, lão Trương thật chuyên nghiệp bỏ qua trọngđiểm, thật không hổ hai mươi năm thâm niên, kinh nghiệm phong phú.
Giang Mãn Phúc làm gì dễ qua mặt như vậy, nhìn mọingười thần sắc quỷ dị, không khỏi nhướng mày, phát hiện sự việc tuyệt đối khôngđơn giản như vậy, hét hỏi: “ Đi lúc nào? Đi đâu? Đi với ai?”
(Papa thế này con gái không ế mới lạ #.#)
Quả nhiên Lão Trương bị dọa đến thật sâu thở dài một cái, bất đắc dĩ chỉ rabên ngoài, “Mới vừa đi, ở đối diện, cùng khách hàng.”
Cùng khách hàng?! GiangMãn Phúc kinh hãi, môi dày lắp bắp như thể đóa hoa gặp gió run rẩy liên hồi. “Là nữ…hay…nam?”
“…Nam.” Hai tay bưng tai, không dám nghe.
“Tiểu Mân a– ” Trong nháy mắt, tiếng kêu thê lươngsánh ngang với Đậu Nga 0 vang vang tận mây xanh, dọa cho vô số chim đậu trêncột điện bên ngoài sợ hãi bay mất, Giang Mãn phúc vừa chạy ra bên ngoài vừa kêukhóc, “ Tâm can của ta, con trăm ngàn lần cũng khôn
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
284/3032