watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Đêm Mất Hồn Của Tổng Giám Đốc-full

Lượt xem :
tàn nhẫn giày xéo trái tim anh thế nào.

“Tôi không chấp nhận loại chỉ trích này!” Cô dùng sức lau nước mắt. “Tất cả đều là cái cớ của anh. Anh phong lưu còn dám nói tôi sai, thật là quá đáng!”

“Thanh Nhu, trốn tránh không làm nên chuyện gì đâu. Tôi không còn là Nghiêm Tiêu năm đó nữa! Đừng nghĩ rằng tôi dẫn dụ cô lên giường là vì tôi yêu cô, thực ra không phải, tôi chỉ muốn phát tiết mà thôi!”

Bốp! Bốp! Cô liên tiếp đánh anh hai bạt tai. Anh quả thực là ác ma!

Anh có thể tránh nhưng anh không làm, khóe miệng chảy ra tia máu.

“Tối hôm qua chỉ mới bắt đầu. Sau này, tôi muốn cô xuất hiện trước mặt tôi, cô phải xuất hiện.” Anh lạnh lùng nâng khóe miệng, nhìn thấy biểu tình đau đớn của cô, tuy không có khoái cảm vì đã trả được thù nhưng vẫn cố ép khóe miệng mình nở ra một nụ cười.

“Nếu vậy thì chi bằng để tôi chết quách cho xong!” Cô không muốn bị anh nhục nhã nữa.

“Cô sẽ không dám. Nếu cô chết thì sẽ có người chôn theo, đó chính là Tân Khắc Lực! Tôi sẽ khiến anh ta thất bại, rách nát, cùng đường!” Anh cũng không phải là người dễ chọc.

Chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, muốn lật nghiêng thị trường chứng khoán toàn cầu là chuyện dễ dàng.

Cô lắc đầu. “Tôi không muốn gặp lại anh!”

Anh buông lỏng tay. “Vậy tôi sẽ khiến cô phải tự tới tìm tôi! Tôi không giở thủ đoạn, cũng không ép cô, chính cô sẽ phải tự tìm tới cửa.” Anh tin chắc như vậy.

Sau khi bước ra khỏi cánh cửa này, cô sẽ xem như mọi chuyện chưa xảy ra, cô sẽ quên anh. Bất kể Khắc Lực có tha thứ cho cô hay không, cô đều không thể tha thứ cho mình!

“Đợi chút.” Anh cầm một vật trên bàn lên, đặt vào tay cô. “Đây là thưởng cho cô, dù sao cô cũng giúp tôi cả đêm.”

Nhìn dây chuyền kim cương trên tay, nhục nhã xông lên đầu cô. Thanh Nhu ném dây chuyền vào mặt anh!

Dây chuyền trượt từ trên mặt anh xuống đất. Anh nhìn bóng lưng cô rời đi, cũng không tức giận, chỉ quyến luyến không thôi.

Trống rỗng…

Càng cô đơn sẽ chỉ càng làm anh muốn cô nhiều hơn.

Thanh Nhu giống như hồn ma vật vờ trên đường. Cô không biết mình nên về đâu, chỉ đờ đẫn nhấn chuông cửa.

“Ông Trời của tôi! Cảm ơn trời đất! Thanh Nhu, mình lo lắng gần chết!” Na Na mở cửa, trông thấy bộ dạng tiều tuỵ của bạn.

Tối hôm qua cô thức trắng đêm lo lắng cho sự an nguy của Thanh Nhu. Rốt cuộc hôm nay cô cũng trở lại.

Thanh Nhu vừa thấy Na Na, hốc mắt ửng hồng.

“Cậu sao vậy? Không sao chứ?” Na Na quan sát cô từ trên xuống dưới. “Mình đang nói chuyện với cậu đó, Thanh Nhu!”

“Na Na…” Vừa vào cửa, hai chân Thanh Nhu liền mềm nhũn, ngồi liệt trên ghế sofa, nước mắt ngập tràn mi.

Thấy bộ dáng đó của cô, trong lòng Na Na biết ngay chuyện gì xảy ra. Không nói hai lời, kéo cao áo của cô, quả nhiên trông thấy vết hôn đỏ thẫm đầy trên người cô.

“Không cần nói gì hết, mình dẫn cậu đi báo cảnh sát!”

“Không được, như vậy Khắc Lực và bố mẹ mình sẽ rất buồn!” Cô không nghĩ cho mình trước mà là người nhà của cô cùng Tân Khắc Lực.

“Đều tại mình không tốt! Mình đáng chết!” Na Na tự trách.

“Na Na, không phải lỗi của cậu, là tại mình…” Cô nghẹn ngào nói không ra tiếng.

Hai người phụ nữ cũng nhịn không được nữa, ôm nhau khóc rống.

Một hồi lâu sau…

“Vậy kế tiếp phải làm sao?” Na Na lau nước mắt cho bạn tốt.

“Mình sẽ tìm thời cơ nói cho Khắc Lực, những thứ khác… mình cũng không biết.” Cô không có hơi sức suy nghĩ nhiều như vậy. “Na Na, hứa với mình, để chính miệng mình nói cho Khắc Lực.” Cô nhỏ giọng khẩn cầu.

“Nhưng như vậy sẽ khiến hai người cùng tổn thương!” Cô sao nỡ nhẫn tâm.

“Trải qua chuyện đêm qua, còn chuyện gì có thể làm tổn thương mình được nữa?” Cô chết lặng, con ngươi trống rỗng không có tiêu cự.

“Mình đi tìm tên đàn ông kia!” Giọng điệu Na Na giống như muốn liều một phen sống mái với người ta.

“Không cần.” Đối với cô mà nói, chuyện này giống như một cơn ác mộng. “Mình không muốn gặp lại anh ta!”

“Thanh Nhu…” Bạn lại ôm mình khóc rống, Na Na chỉ đành lòng làm theo ý Thanh Nhu. “Được, được, được, không gặp anh ta…”

Thanh Nhu không bao giờ nghĩ rằng, mình sẽ gặp lại Nghiêm Tiêu trong tình huống này, trơ mắt trông anh bất chấp tất cả để đoạt lấy mình.

Nhìn đôi mắt âm hiểm của anh, cô biết, anh đã không còn là Nghiêm Tiêu lúc trước nữa rồi.

Mà cô cũng không còn là cô của trước kia nữa.

Vậy mà thấy anh, cô vẫn rung động. Chẳng lẽ cô không biết thẹn?

Ban đầu rõ ràng là anh không từ mà biệt, nhưng giờ ngược lại anh còn chỉ trích cô, anh… hiểu lầm cái gì chăng?

Nhớ lại mấy năm trước, đầu cô hiện lên cảnh mình cùng Lý Minh Chí ôm nhau… Chẳng lẽ vì vậy nên anh mới tức giận rời đi?

Nhưng mà… hiện tại nói gì nữa cũng bằng không thôi. Cô sắp gả làm vợ người khác, không thể một tâm hai ý. Tân Khắc Lực có ơn với cô, cô không thể ăn cháo đá bát được.

Cô không thể gặp lại Nghiêm Tiêu!

Nhưng ông Trời muốn an bài thế nào, ai có thể tính trước? Nam nữ si tình, tình ý triền miên, càng né tránh càng dính chặt vào một chỗ.

Những ngày kế tiếp, mỗi khi Tân Khắc Lực thể hiện ánh mắt quan tâm, Thanh Nhu liền như chim sợ cành cong, lo lắng bí mật của mình bị hắn biết.

“Anh không cần sang đây thăm em đâu.” Cô vò đầu, tầm mắt không biết nên đặt ở nơi nào mới phải.

“Bởi vì em luôn trốn tránh anh, không để cho anh thấy em.” Hắn cầm tay cô. “Nhu Nhu, em đừng gượng cười. Điều này khiến anh đau lòng. Nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Cô không hề đề cập tới chuyện xảy ra đêm đó, chỉ miễn cưỡng cười cười. “Khắc Lực, xin lỗi, làm anh lo lắng.”

“Em nói như vậy là quá khách sáo rồi.” Hắn cảm thấy tuyệt vọng! Vì sao hắn vẫn không thể chạm tới trái tim cô?!

“Bố nói gần đây công ty anh gặp khó khăn, em không dám quấy rầy, để anh chuyên tâm giải quyết công việc.” Cô đóng kịch rất tốt. Trên thực tế, lòng của cô đã sớm có trăm ngàn vết thương. Lệ chỉ dám rơi trong đêm khuya yên tĩnh, khi không có ai thì mới có thể tuôn ra.

“Bình thường vào những lúc như thế này, em sẽ khích lệ anh chứ không phải tránh gặp mặt anh. Kể từ ngày em ở ngoài trắng đêm không về liền thường cùng Na Na chạy đi đâu. Có phải hai người có bí mật gì không?” Tân Khắc Lực truy vấn.

Tim Thanh Nhu tăng nhanh nhịp đập.

Khắc Lực cảm giác được!

“Đâu… Làm gì có bí mật gì! Anh đừng suy nghĩ nhiều quá.” Cô biết mình nên nói cho Khắc Lực, nhưng bây giờ cô không có cách nào đối mặt với chuyện xảy ra đêm đó.

“Anh sẽ không tạo áp lực cho em, nhưng em phải hứa với anh, gặp rắc rối nhất định phải nói cho anh biết.” Tân Khắc Lực thâm tình khẩn thiết nói.

Tại sao trên đời này lại có người đàn ông dịu dàng và săn sóc đến như vậy? Và tại sao còn có người tàn nhẫn vô tình như Nghiêm Tiêu?

Cô nên mang lại cho Khắc Lực nụ cười vui vẻ chứ không phải chỉ khiến hắn thêm lo lắng. Cô phải làm gì đây?

“Em nghỉ ngơi đi, ngày mai anh lại tới tìm em.” Hắn không yên lòng về cô.

“Như vậy anh sẽ mệt mỏi lắm, tới công ty rồi lại chạy tới nhà em. Có Na Na ở cùng em rồi, anh không cần lo lắng.” Cô vội vàng nói.

“Chỉ cần thấy em vui vẻ, anh sẽ không mệt.”

Khi một người phụ nữ nghe những lời như thế nhất định sẽ cảm động đến tột đỉnh, nhưng trái lại tâm tình của cô càng thêm nặng nề.

Nhìn Tân Khắc Lực, cô cảm thấy mình rất nhơ bẩn!

“Nhưng… ngày mai Na Na hẹn em đi chọn đồ trang sức. Hay là như vậy đi, chờ em về nhà sẽ gọi điện thoại cho anh được không?”

“Cô ấy sẽ không dẫn em đến những nơi phức tạp chứ?” Hắn uyển chuyển hỏi, không hi vọng cô bị dạy hư.

Nói trúng tim đen!

“Không… không… không đâu, có anh ở đây, cô ấy sẽ không dám.” Chỉ một lần hứng chịu hậu quả đã quá đủ!

“Vậy thì tốt.” Tân Khắc Lực ra tới cửa vẫn không muốn rời, đành hỏi: “Nhu Nhu, có thể ôm anh một cái không?”

Thanh Nhu miễn cưỡng nở nụ cười, ôm hắn một cái, xong rồi lập tức buông ra, không chút lưu luyến.

Dù trong lòng Tân Khắc Lực hơi mất mát nhưng vẫn dịu dàng nói: “Sớm nghỉ ngơi một chút, ngủ ngon.” Sau hắn mới chậm rãi rời đi.

Nhìn bóng lưng của hắn, Thanh Nhu đau buồn thở dài. Đối mặt với một người đàn ông tốt như vậy, tại sao cô không rung động cũng không có cảm giác thích?

“Khắc Lực, ngủ ngon.” Thanh Nhu khẽ thầm thì.

Ngồi đối diện cô, Tân Khắc Lực vươn tay cắt miếng beefsteak giúp cô.

“Để anh cắt hết, khi em muốn ăn khỏi cần cắt.”

“Bố nói công ty anh gặp rắc rối dữ lắm. Gần đây có khá hơn chút nào không?” Nhìn anh bận tối mày tối mặt, cô lại chẳng thể giúp được gì.

“Rất khó giải quyết!” Tân Khắc Lực trả lời qua loa.

“Vậy anh nên đem toàn bộ tâm lực đặt ở công ty mới phải!” Chứ không phải ngồi đây ăn cơm hẹn hò với cô.

“Anh cũng sợ em sẽ nói như vậy.” Tân Khắc Lực than thở.

“Khắc Lực, chúng ta vẫn còn nhiều thời gian, còn công ty là tâm huyết do anh khổ cực tạo dựng lên, em không hi vọng có chuyện xui xẻo xảy ra.”

“Chỉ như bây giờ đã đủ sống dư thừa rồi.” Ngừng một lúc, Tân Khắc Lực quyết định đem những lời giấu trong lòng hỏi ra miệng: “Nhu Nhu, nếu anh chỉ còn hai bàn tay trắng thì em có nguyện ý gả cho anh không?”

“Nghiêm trọng như vậy sao?” Cô buông dao nĩa.

“Nếu như hai tháng sau tình hình vẫn không chuyển biến tốt, hôn lễ của chúng ta sẽ phải hoãn lại.” Anh nắm tay cô. “Anh không muốn em chịu khổ cùng anh!”

“Lúc trước không phải công ty vẫn tốt sao?” Tình trạng này khiến mọi người ứng phó không kịp. Nhìn biểu tình nặng nề của Tân Khắc Lực, dường như việc kinh doanh của công ty không lạc quan như cô tưởng.

“Gần đây giá cổ phiếu của công ty rớt mạnh.” Tình hình này khiến ai ai cũng phải lo lắng. “Công ty đang nghĩ đối sách rồi.”

“Vậy nhất định anh rất mệt mỏi.”

“Anh không sợ mệt mỏi, chỉ sợ em phải chịu khổ.” Tân Khắc Lực không che giấu chân tình của mình.

Thanh Nhu yên lặng cầu nguyện cho hắn. Mặc dù công ty của Tân Khắc Lực không phải là xí nghiệp lớn nhưng hắn vẫn rất chăm chỉ kinh doanh, hi vọng hắn có thể vượt qua cửa ải khó khăn này.

Oan gia ngõ hẹp.

Trùng hợp Nghiêm Tiêu cũng mang theo bạn gái xinh đẹp, Đổng Uyển Ny, đến chỗ này dùng bữa tối. Đang chọn thức ăn thì Đổng Uyển Ny thấy Tân Khắc Lực, bọn họ đã từng là người yêu cũ.

“Hi, gần đây anh có khỏe không?” Đổng Uyển Ny rất có dã tâm. Luận về điều kiện, Nghiêm Tiêu tốt hơn Khắc Lực rất nhiều. Nhưng Nghiêm Tiêu có quá nhiều bạn gái, thường làm cô cảm thấy cô đơn. Hôm nay gặp Tân Khắc Lực, cô chợt có ý muốn mượn hắn để an ủi khát vọng của mình.

“Bình thường. Em thì sao?” Cô ta vẫn không thay đổi, là một đóa hoa hồng có gai.

“Vẫn bình thường. Lâu không gặp mặt, chẳng bằng ngồi với nhau đi. Em đi cùng Nghiêm Tiêu.” Đổng Uyển Ny cố ý nhắc tới Nghiêm Tiêu.

“Nghiêm Tiêu?” Tân Khắc Lực có chút kinh ngạc.

“Đúng vậy. Nếu công ty anh gặp rắc rối hoặc có gì cần giúp đỡ, đây là một cơ hội tốt để nhờ cậy Nghiêm Tiêu.”

Bởi vì thị trường kinh tế trì trệ, doanh thu không tốt, cộng thêm lần đầu tiên đầu tư sai lầm khiến cho cổ phiếu của công ty Tân Khắc Lực rớt giá mạnh, giờ phải lo tìm đối sách ứng phó rất mệt mỏi.

Những điều này Đổng Uyển Ny cũng hiểu.

“Vậy thì quá tốt!” Nếu hai bên hợp tác, hắn sẽ có cơ hội trở mình.

“Nhưng bạn gái anh…” Đổng Uyển Ny hơi không vui.

Sau khi chia tay, không lâu sau, Tân Khắc Lực đã yêu một cô gái khác, hơn nữa trở nên vô cùng dịu dàng săn sóc. Trước kia cô ta chỉ yêu cầu hắn ra ngoài ăn bữa cơm thôi nhưng hắn luôn lấy cớ công việc bận rộn để qua loa từ chối cô. Vậy mà hiện tại, công ty hắn sắp tuyên bố phá sản, hắn còn nhàn hạ thoải mái mang bạn gái tới chỗ này hẹn hò. Cho dù Đổng Uyển Ny đã yêu Nghiêm Tiêu nhưng lòng ghen tị lại bắt đầu lộn nhào dâng trào.

Thứ cô ta không cần cũng chẳng đến lượt kẻ khác chạm vào!

“Nhu Nhu sẽ không để ý. Uyển Ny, anh… Nể mặt giao tình giữa chúng ta, lần này hi vọng em giúp đỡ.” Tân Khắc Lực chẳng để ý mặt mũi mà cầu xin cô ta.

“Vậy cũng được. Để em nói thử coi sao.” Đổng Uyển Ny xoay gót giày cao gót đi về phía Nghiêm Tiêu, đề nghị chuyện này.

Nghiêm Tiêu hiển nhiên không thấy hứng thú, nhưng khi tầm mắt hướng về phía Tân Khắc Lực thì anh lạnh lùng cười. Cô gái kia trông thấy anh, trong nháy mắt khuôn mặt liền
<<1 ... 34567 ... 11>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
475/2470