watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Đêm Mất Hồn Của Tổng Giám Đốc-full

Lượt xem :
phụ nữ, nhưng người phụ nữ đầu tiên trong cuộc đời anh đã khiến anh tan nát cõi lòng, tim anh dần dần chết lặng.

Sau khi anh trở về nước thừa kế gia nghiệp, chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủn, anh khiến tập đoàn điện tử Nghiêm thị phát triển vô cùng mạnh mẽ.

Tạp chí Time từng đưa anh lên trang bìa, nói anh chẳng những là thiên tài trong kinh doanh mà còn là một sát thủ tình trường cướp đi không ít trái tim phụ nữ!

Nghiêm Tiêu phóng túng. Mọi người cho rằng đó là do bản chất anh phong lưu trời sinh, có sức hấp dẫn khiến phụ nữ không cưỡng lại được. Tuy nhiên không ai biết, từ nhiều năm trước, anh từng chỉ muốn yêu một người. Nhưng rồi anh lại nếm phải mùi vị đau khổ, cho nên anh lựa chọn phản công. Nghiêm Tiêu rót cho mình một ly rượu màu đỏ. Chuyện đã qua lâu như vậy, anh từng hẹn hò với không biết bao nhiêu phụ nữ, nhưng anh không tài nào quên được cô!

Khi mới tới Mĩ, anh đau khổ một thời gian dài vì lần đầu tiên trong đời gặp phải sự phản bội. Anh nhớ tới sự do dự của cô bèn tức giận để che lấp thương tâm.

Vì vậy, bất kể trong trường hay ngoài trường, người phụ nữ nào tự động đưa tới cửa, anh đều không chối từ. Chỉ cần bên cạnh có phụ nữ, anh sẽ không nhớ tới cái tên Quan Thanh Nhu.

Nhưng anh vẫn không quên cô, chỉ giấu cô thật sâu trong lòng. Cho đến tối nay, khi nhìn thấy cô, trái tim anh thiếu chút nữa mất kiểm soát!

Anh nheo mắt lại. Cô thậm chí đã có chồng chưa cưới!

Bọn họ đã bỏ lỡ lần thứ nhất, vì vậy sẽ không có lần thứ hai!

Quan Thanh Nhu nằm trên giường khổ sở lật người. Điện thoại di động của cô vang lên. Anh để ly rượu xuống, lên giường nắm lấy tay cô đang sờ soạng, cầm điện thoại di động của cô dứt khoát tắt máy.

Nhìn thấy trên màn hình điện thoại di động của cô hiện lên dòng chữ “người yêu dấu của Nhu Nhu”, anh rất tức giận. Đây là tên gọi cô dành riêng cho Tân Khắc Lực sao?

Bốp! Điện thoại di động bị ném trên mặt đất, vỡ ra thành từng mảnh. Ghen tuông châm ngòi cơn giận khiến anh không thể duy trì tỉnh táo.

Lật người cô lại, anh không hề do dự cúi đầu xuống hung hăng hôn cô. Đó không phải là thưởng thức, mà là phát tiết! Anh nên hận cô, nhưng chỉ cần cô vừa xuất hiện, nỗi nhớ anh dành cho cô liền lộ rõ ra hết!

“Ưm… Không…” Cô thử đẩy anh ra.

Anh hôn khiến cô không thở nổi!

So với sức của anh thì sức của cô chỉ bằng con kiến!

Thanh Nhu mở mắt, mặc dù thần trí không rõ nhưng đáy lòng dậy sự lo lắng khiến cô dùng dằng muốn ngồi dậy, ấy vậy mà cơ thể không thể cử động được.

“Anh là ai? Tại sao hôn tôi?” Cô mơ mơ màng màng nhìn người đàn ông cao lớn dũng mãnh trước mắt.

“Tôi là Nghiêm Tiêu!” Anh nắm cằm của cô, nhìn vào đôi mắt ngập sương của cô. Anh thích như vậy, anh thích được tự do chạm vào cô!

“Nghiêm Tiêu?” Cô ngoẹo đầu nhỏ suy nghĩ một lát. “Tôi đâu biết anh! Anh không thể hôn tôi!”

“Em biết tôi, chẳng qua là em đã không nhớ nữa.” Anh hời hợt trả lời, nằm nghiêng bên người cô.

“Nhưng tôi không nhớ rõ.” Tiếng nói của cô mang theo một ít hối lỗi. “Tôi muốn về nhà, nếu không Khắc Lực sẽ lo lắng.”

“Không được phép nhắc tới tên anh ta!” Ở chung một chỗ với anh mà cô còn dám nhắc tới người đàn ông khác? Chỉ dựa vào điểm này, anh đã không thể tha thứ cho cô!

“Nhưng…”

“Em đau đầu không?”

“Không.” Thấy lâng lâng thì đúng hơn.

“Vậy em không tò mò đây là đâu sao?” Anh cố ý hỏi như thế. Lúc nãy, thừa dịp cô say rượu, anh mang cô tới một khách sạn cao cấp.

“Tôi không tò mò, tôi chỉ muốn về nhà!” Cô kiên trì.

“Đêm đã khuya rồi, tối nay em ở tạm nơi này đi. Ngày mai tôi kêu người đưa em về.” Anh quyết định chắc nịch.

“Bây giờ tôi phải về!”

“Em đang say, hơn nữa cũng khuya rồi!”

“Tôi không say, tôi còn có thể nói chuyện.” Cô chu miệng lên: “Khắc Lực nói với tôi, không thể nằm trên giường cùng người đàn ông khác.”

Lại Khắc Lực! Sự nhẫn nại của anh gần như đã chạm tới điểm giới hạn.

“Anh ta từng nằm bên cạnh em như vậy sao?” Cô không có khôn khéo, rất dễ bị dẫn dụ.

“Dĩ nhiên, rất thường xuyên! Anh ấy sẽ ôm tôi ngủ, dùng ánh mắt mê muội nhìn tôi.”

Dĩ nhiên? Thường xuyên?

“Em yêu anh ta sao?” Anh cắn răng hỏi.

Cô buông tiếng thở dài: “Anh ấy là chồng chưa cưới của tôi.”

Không thể nào! Người này không có ý định thả cô!

Tay của anh vuốt ve môi của cô, mập mờ ghé sát vào thân thể vừa thơm vừa mềm của cô. Trong lòng anh đã âm thầm hạ quyết định, tối nay anh muốn cô!

Bất kể sau này cô hận anh cỡ nào!

“Tại sao anh sờ môi tôi?” Cô mềm mại hỏi, không rõ đâu là đâu. “Chúng ta không nên nằm cùng nhau.”

“Nhưng chỉ còn lại mỗi căn phòng này.” Anh nói dối. “Chúng ta có rất nhiều chuyện phải làm.” Anh lật người, đè lên cô, cố định hai tay của cô.

Cô giật mình, tình thế nghiêm trọng vượt quá mức cho phép rồi! “Không thể! Anh không thể đè lên người tôi như vậy!”

Anh cười lạnh một tiếng. “Chẳng phải vừa rồi em nói tôi có thể làm như vậy sao? Nói lời phải giữ lời! Đừng lật lọng!” Cũng không được hối hận.

“Tôi có nói ư?” Mặt cô hiện lên nét nghi hoặc.

“Em uống say nên quên mất. Nhưng nếu em không tuân thủ lời hứa của mình thì em là người không giữ chữ tín!”

“Tôi coi trọng uy tín nhất, nhưng anh không thể làm tôi bị tổn thương!” Khắc Lực cũng chưa từng chạm vào với cô như vậy cơ mà!

“Tôi sẽ không làm em tổn thương mà sẽ chỉ làm một chút chuyện thú vị. Em phải ngoan ngoãn phối hợp.” Anh bắt đầu hôn cô, hôn từ trán tới môi của cô.

“Không…” Cô theo bản năng cự tuyệt.

“Thanh Nhu, em đã đồng ý với tôi!” Anh cắn cánh môi của cô, trằn trọc mút, cánh môi hồng mọng nước ướt át giống như đóa anh đào mới nở.

Cô phát ra thanh âm kháng nghị, tay đẩy anh, nhưng như vậy càng tạo thành động lực cho anh, môi của anh dời xuống…

“Tôi… Hình như tôi không hề đồng ý chuyện này?”

“Có…” Anh muốn chưa đủ.

“Đủ… Đủ rồi!” Cô lật người, lẩn trốn tay anh.

“Em đã cho Tân Khắc Lực hết sao?” Anh muốn đoạt lại tất cả những mất mát trước kia trên người cô!

“Cái gì?” Cô không hiểu ý tứ của anh.

“Như vậy không được sao?” Anh thưởng thức vẻ đẹp của cô, không muốn thừa nhận mình đã sắp nổi điên vì cô.

“Không được! Không nên đối xử với tôi như vậy!”

“Tất cả chuyện này là tôi trả thù em, em phải tiếp nhận toàn bộ!” Anh cảm thấy cô đang run rẩy nên không khỏi cười khẽ.

“Tôi đắc tội anh khi nào?” Vì sao phải hành hạ cô như thế?

“Bây giờ không phải lúc nói chuyện đó.” Anh cũng không còn hứng thú trò chuyện: “Tiếp tục làm chuyện chúng ta đang tiến hành!”

“Dừng lại!” Cô kêu to.

“Không được, đây là do em thiếu nợ tôi. Hôm nay tôi muốn đòi lại.”

Đêm nay, bọn họ kết hợp thật sâu.

Chương 3
Chưa từng có cảm giác mệt mỏi tới không bò dậy nổi như vậy, cô đã làm gì sao? Leo núi ư? Không! Không phải! Hay là tai nạn xe cộ? Bị xe nghiền qua, đúng không?

Đầu cô nhức muốn nứt đôi, thân thể đau không thở được. Ngày hôm qua… Cô nỗ lực lục tìm trong trí nhớ.

Cùng Na Na đi Pub, sau đó…

Cô thống khổ mở mắt ra, phát hiện trần nhà không phải sơn màu trắng quen thuộc. Nơi này là nhà Na Na sao?

Cô quay đầu, miệng nhỏ đúng lúc hôn lên cánh môi của một người đàn ông!

“Chào buổi sáng!” Nghiêm Tiêu khàn khàn nói.

Cả người Thanh Nhu trần truồng, lôi kéo chăn bông lui về phía sau.

Anh giữ một góc chăn bông lại, hô: “Cẩn thận kẻo té xuống!”

“Anh là ai?” Trời! Anh ta cũng không mặc quần áo!

“Người em quen trong Pub hôm qua. Em uống say, tôi liền dẫn em tới đây.” Anh không che giấu vóc người cường tráng của mình, cũng không sợ cô nhìn thấy.

Cô giật mình kinh hãi, quả thật không thể tin được.

“Đừng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc đó. Tất cả mọi chuyện xảy ra tối hôm tốt đẹp hơn nhiều so với dự liệu của tôi.” Anh lộ ra bản chất.

“Nói cho tôi biết đây không phải là sự thật!” Cô thật có lỗi với Khắc Lực! Hắn quý trọng cô như vậy, cô lại dễ dàng đem lần đầu tiên cho người khác!

Nghiêm Tiêu nheo mắt lại. “Nếu như em không nhớ, tôi có thể nói lại tường tận tất cả mọi chuyện xảy ra tối qua. Đó là sự thật!”

Cô tức giận phát run. “Làm sao anh lại hèn hạ, bỉ ổi như vậy!” Cô hận anh, cũng hận bản thân phóng đãng!

Anh ngồi dậy, nắm chặt bả vai cô, tức giận nhìn vào con ngươi tràn đầy oán hận của cô. “Có muốn một lần nữa không?”

“Anh không được nói bậy!”

Bốp! Cô giơ tay tát anh một cái. Gương mặt tuấn tú của anh hằn năm ngón tay đỏ chót. Một giây sau, anh tức giận đè lên người cô. “Muốn nghĩ thế nào tùy em, nhưng nếu em không nhớ sự nhiệt tình tối qua vậy bây giờ làm lại lần nữa!” Muốn hận thì cứ để cô hận.

“Không cần! Không cần!” Cô hung hăng cào cấu anh, tạo ra mấy chục vết đỏ trên lưng anh.

“Đừng hoài nghi, đêm qua chúng ta làm không dưới năm lần!” Anh cố ý khiêu khích.

“Không cần! Tôi không muốn!” Cô cảm giác thân thể anh cứng lại. “Anh là tên cường bạo! Tôi hận anh! Lại càng hận tôi!” Sai lầm này cả đời cô cũng không thể nào bù đắp được.

Thấy cô thống khổ như vậy, anh không nhịn được ôm lấy cô.

Thanh Nhu ngược lại cố gắng đẩy anh ra, nhảy xuống giường, nhặt quần áo vứt trên mặt đất lên, chạy vào phòng tắm.

Nghiêm Tiêu thất bại đập tay xuống giường, nhìn vết máu trên đệm, anh tức giận đem gối đầu đá xuống giường!

Cô hận anh, hận mình đem lần đầu tiên cho anh!

Ha ha ha… Thật là cảm động! Bọn họ gặp lại nhau trong tình huống này đây!

Cũng tốt, ít nhất cô sẽ không thể nào quên anh.

Nghiêm Tiêu vò đầu, anh không cần cảm thấy thẹn với cô.

Cứ để cô hiểu lầm như vậy cũng được.

Một giờ sau, Thanh Nhu vẫn chưa ra khỏi phòng tắm. Nghiêm Tiêu không nhịn được nữa, hết kiên nhẫn, hung hăng gõ cửa.

Anh sợ, sợ cô sẽ nghĩ quẩn!

“Em ra ngoài đi, chúng ta nói chuyện một chút.” Trong phòng tắm không có tiếng động, anh đạp cửa phát ra tiếng vang khiến người ta kinh hãi. “Nếu không ra, tôi sẽ phá cửa mà vào!”

Đây không phải là uy hiếp. Mặt anh hiện lên vẻ lo lắng.

“Thanh Nhu, em muốn tất cả mọi người biết quan hệ giữa chúng ta phải không?” Anh lạnh lùng nói.

Sự uy hiếp này có uy lực hơn cả bom nguyên tử, cửa lập tức được mở ra.

Thanh Nhu vừa mở cửa liền dồn sức đánh anh. Anh hờ hững, chỉ nhìn chằm chằm cặp mắt sưng đỏ của cô. Xem ra cô mới khóc rất thảm!

“Từ nay về sau tôi không muốn gặp lại anh nữa!” Giọng cô nghẹn ngào, quyết không muốn khóc trước mặt.

Anh kéo cánh tay cô, hung dữ nói: “Cô muốn đi thì đi sao, cô coi tôi là gì?”

Cô lớn tiếng nói: “Anh là kẻ hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu, ác ma!”

Sự oán hận của cô làm anh tổn thương.

Đau thấu tâm khiến anh chẳng thể lựa lời mà nói: “Cô muốn đi đâu? Tối hôm qua cô quấn chặt lấy tôi, đó là sự thật!”

“Anh… anh… anh thật đáng ghê tởm! Anh biết tôi đã có vị hôn phu, còn tới trêu chọc tôi!” Anh cố ý.

“Cũng vì cô đã có vị hôn phu nên tôi càng muốn cướp lấy cô!” Nếu cô không rõ chân tướng, vậy anh sẽ chỉ cho cô thấy.

“Anh đáng bị đày xuống mười tám tầng địa ngục!”

“Biết tôi là ai không? Muốn đày tôi xuống mười tám tầng địa ngục, cô chưa đủ tư cách! Cô hành hạ tôi nhiều năm như vậy, bây giờ tôi mới đáp lễ, cô không thấy mình quá may mắn ư?” Anh nâng cằm cô lên, mặt hai người như muốn dán lại với nhau. “Tôi là Nghiêm Tiêu, đội trưởng câu lạc bộ guitar tại trường cấp ba cô học!”

Trí nhớ như quay ngược trở lại, cô nhớ anh là một người con trai ít nói, lại chớp mắt một cái biến mình thành một tên đại gia phong lưu!

“Khi đó mới nhìn thấy cô thì tôi đã thích cô, mà cô cũng dành cho tôi ánh mắt hâm mộ. Nhưng ngay khi tôi cố lấy hết dũng khí muốn theo đuổi cô thì cô lại ôm ấp yêu thương với người khác! Quan Thanh Nhu, là cô khiến tôi không thể nào yêu ai, cũng chẳng dám tin vào tình yêu nữa. Tôi chỉ lấy lại thứ thuộc về mình trên người cô thôi!”

“Tôi không hiểu gì hết…” Cô sắp không thở nổi.

“Cô biết cũng tốt mà không biết cũng được, nhưng nó đã xảy ra! Cô nghe cho rõ, bởi vì cô, tôi mới bắt đầu đùa bỡn tình cảm với những người phụ nữ khác! Tất cả đều là lỗi của cô!” Anh còn nhớ rõ cô quyến rũ anh thế nào, cũng nhớ rõ c
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
35/4543