Tiểu thuyết Hôn Mê Liền Cưới Anh-full
Lượt xem : |
húng ta nên làm gì thì tốt ?"
"Ừ thì. . . . . ." Cao Phàm chợt nhớ ra điều gì đó rồi đáp: “Chúng ta làm việc còn dở kia vậy." Dứt lời còn ai oán nhìn tôi liếc.
"Em không có ý kiến!" Tôi cười đến đặc biệt sáng lạn đáp lại hắn.
Sau khi hiểu được một chuyện, Cao Phàm chạy đi tắm nước lạnh.
Thật sự anh chàng đáng thương, hết lần này tới lần khác gặp thời điểm dì tôi tới chơi ông lại gọi điện phá bĩnh.
Lúc nghỉ trưa, tôi nhã nhặn từ chối Ngữ Tình và đám bà tám trong phòng, hướng văn phòng tổng giám đốc đi đến.
Có lẽ là tôi lần đầu tiên chủ động đi tới văn phòng tổng giám đốc, Cao Phàm vẻ mặt mừng rỡ cộng thêm lo lắng nhìn tôi, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy? Bụng đau lắm hả?"
Hai tôi mắt mệt mỏi đến gần hắn hắn, kéo ống tay áo của hắn, làm nũng nói: "Bụng không đau, nhưng mắt rất mỏi, em là chủ động tới bò lên giường anh nha!"
Cao Phàm nghe xong trong nháy mắt bật cười, cưng chiều ôm lấy tôi hướng giường lớn trong phòng nghỉ đi đến, cũng ôm lấy tôi cùng tiến lên giường chìm vào giấc ngủ trưa.
"Em đã chủ động thượng giường anh, vi phu sẽ hầu em ngủ một giấc ha." Cao Phàm hùng hồn nói.
Yên tâm ngủ, dù sao tôi cũng là vợ ông chủ, ngủ đẫy giấc cũng không sao, nghĩ vậy, tôi còn thực yên tâm lập tức ngủ say .
Một giấc ngủ no nê, cái loại cảm giác này thật là không phải sướng bình thường.
Sau khi tỉnh lại nhìn xem đồng hồ, vừa vặn lúc tan việc, về nhà ăn cơm .
Ngủ đủ, tôi tinh thần sáng láng ngồi bên cạnh ghế lái của Cao Phàm, bây giờ Cao Phàm đang lái xe đưa chúng tôi về nhà họ Cao.
Tôi ngồi xe Cao Phàm luôn luôn một thói quen, là phải ngắm nhìn sườn mặt của hắn.
Cảm giác, ngắm nghía sườn mặt Cao Phàm có một loại mỹ cảm nói không nên lời, nhìn thế nào cũng không ngán.
Có khác với bình thường lén lén lút lút xem, lần này tôi thoải mái ngắm.
Mãi đến lúc Cao Phàm kháng nghị: "Anh nói này, phụ nữ, không cần phải nhìn anh táo bạo như vậy, còn nữa, cẩn thận anh hôn em đấy!"
Ha ha, có người thẹn thùng kìa.
Tôi nhích thêm một chút về phía hắn tiếp tục nhìn, cười nói: "Hoan nghênh đến hôn."
Cao Phàm vô lực rên rỉ một tiếng, phanh gấp, không đợi tôi kịp phản ứng, hắn kéo đầu tôi lại rồi hôn một nụ hôn vô cùng nóng bỏng đúng tiêu chuẩn.
Má ơi, đàn ông quả là không nên kích thích, không được rồi, dưới ban ngày ban mặt ai lại ngẫu hứng biễu diễn màn 18+ thế này.
Thật vất vả hai môi mới rời nhau, Cao Phàm khàn khàn nói: "Đừng có lại kích thích hấp dẫn anh, nếu không cho dù máu chảy thành sông cũng ngăn không được anh đâu."
A, a, a, em biết sai rồi.
Vì vậy đỏ mặt tôi đây ngoan ngoãn ngồi trở lại vị trí, cả đầu ngó ngoài cửa sổ, kỳ thật, phong cảnh ngoài cửa sổ cũng là rất đẹp mà!
Đúng 7: 29, chúng tôi đúng giờ thậm chí sớm hơn một chút xuất hiện ở trên bàn cơm Cao gia .
Bởi vì Cao Nhân muốn tham gia thi biện luận vào Chủ nhật, cho nên trọ ở trường không có trở về, mà Cao Hân từ khi sinh xong một tháng sau liền trở về nhà mới Âu Dương Quyền, vợ chồng son hôm nay mang theo con trai bảo bối không biết đi đâu chô bời, dù sao cũng không trở về.
Bởi vậy, giờ phút này trên bàn cơm chỉ có vợ chồng chúng tôi hai người cộng thêm ông nội cùng với ba Cao mẹ Cao.
Mẹ Cao thấy tôi rất là cao hứng, lôi tôi ngồi ở bên cạnh, khi ăn cơm liên tục gắp cho tôi thức ăn, làm cho tôi hưởng thụ sâu sắc tình thương ấm áp của mẹ.
Ông nội tự nhiên cũng rất cao hứng, chỉ là lão nhân gia người ta hàm súc hơn thôi, chỉ dùng ánh mắt biểu lộ mừng rỡ.
Duy chỉ có Ba Cao là tương đối trầm ổn hơn cả, rõ ràng làm cho người ta cảm giác ông cũng rất vui vẻ, nhưng biểu lộ vẫn như cũ là nụ cười nhàn nhạt kiểu 101, có thể ông thỉnh thoảng gắp cho Cao Phàm thức ăn, động tác nhỏ này tiết lộ sự quan tâm cùng vui vẻ của ông giờ phút này .
(Các bạn quay nghiêng số 101 sẽ hiểu nụ cười kiểu 101 :">">)
Xong bữa cơm, chúng tôi đã khai tâm, khai vị. ( vừa no bụng vừa vui vẻ )
Sau khi ăn xong, ông nội ho khan một tiếng ám hiệu, ba Cao lập tức phối hợp dẫn Cao Phàm đến phòng khách bồi dưỡng tình cảm cha con.
Mà tôi thì dùng danh nghĩa cùng ông nội đi vào thư phòng đánh cờ, mẹ Cao làm khán giả cùng nhau vào trong.
Đi vào thư phòng, chúng tôi không có đánh cờ, mà là rót một bình trà ngon ngồi "Tâm sự" .
Ba người ngồi chung một chỗ, tôi có cảm giác sắp dự phiên hội thẩm.
"Nha đầu này“ Cao gia lão tử thưởng thức hớp trà, nhìn như không lơ đễnh hỏi: “Các con vợ chồng son thời gian qua coi như không tệ nhỉ?"
"Thưa ông, chúng con vợ chồng son quả là không tệ, hạnh phúc vô cùng." Tôi thành thật trả lời.
" Còn sinh hoạt tình dục thì sao?" Mẹ Cao nhịn không được hưng phấn hỏi.
Con nói mẹ Cao này, mẹ mỗi lần có cần phải hỏi rõ ràng vậy không?
"À thì. . . . . . Không tệ. . . . ." Người ta con da mặt rất mỏng nha.
"Nêu ví dụ chút coi con!" Mẹ Cao cùng ông nội bốn mắt tỏa sáng nói.
"Thôi mà. . . . . ." Tôi rất là khó nói.
Loại sự tình này muốn tôi nói như thế nào đây? Chẳng lẽ nói quá trình?
Xem tôi nghẹn đỏ mặt, hai người kia rốt cục buông tha tôi.
"Xem ra nên gọi con trai mẹ chồng con xuống hỏi một chút." Mẹ Cao nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Ông nói nha đầu này, có đôi khi loại chuyện này nhà gái có thể chủ động ." Cao gia lão tử nghiêm túc đề nghị nói.
Má ơi, lại bắt đầu rồi, toạ đàm tên là « Hạnh phúc » gia đình, giảng viên: mẹ Cao, ông nội Cao.
Mẹ Cao nói tiếp: "Đúng vậy, tiểu Nhã à, loại sự tình này không nên thẹn thùng. Ngẫu nhiên đổi vai cho con quyến rũ, hiệu quả hẳn là sẽ rất được. Này, để mẹ dạy con mấy chiêu."
Tôi rất ngoan ngoãn cầm giấy bút, định ghi chép từng cái lại.
"Ví dụ như nhảy múa thoát y nè, cởi quần áo đó và vân vân, nếu không thì đóng vai trong một số game, nữ y tá, nữ cảnh sát, học sinh, cô giáo ..., nếu như ngươi không có đạo cụ thì..., mẹ có thể giúp con lên mạng mua trực tuyến, nếu không, các con thử xem một số tư thế kích thích hơn xem sao?" Mẹ Cao nói đến kích động không phải bình thường .
Khóe miệng của tôi không khống chế được mà run rẩy , tư thế kích thích? Nhân vật trò chơi?
Mẹ Cao lại có thể nghĩ ra mấy cái. Rất không kính trọng truyền thống nhỉ.
Trò trò chuyện chuyện một hồi, tôi đột nhiên buồn nôn một chút, nhịn không được nôn khan một tiếng.
Lập tức, hai cặp con mắt mạnh mẽ bắn về phía cái bụng bằng phẳng của tôi, mà tôi cũng vậy không tự giác phối hợp cùng bọn họ đồng thời nhìn xuống bụng mình.
Trong thư phòng sao yên tĩnh quá, tôi nhịn không được, vô ý nói: "Ha ha, hiểu lầm, đơn giản là hiểu lầm rồi, nó, gió êm sóng lặng." Vừa nói tôi vừa chỉa chỉa bụng mình.
"Aizzzz. . . . . ." Hai người bọn họ hết sức ăn ý liếc nhìn nhau.
Thấy bọn họ thất vọng như thế, tôi không khỏi đau lòng .
Ngẫm lại chúng tôi kết hôn cũng đã một năm rồi, à không, chúng tôi kết hôn rõ ràng gần một năm rồi! Là nên có một nhóc con thôi.
Lúc tôi đang tự hỏi vấn đề này thì tôi đột nhiên bị ôm vào một vòng tay an toàn, thoải mái quen thuộc, một giọng dễ nghe vang lên: "Cái này, chúng mình không vội, thuận theo tự nhiên là được rồi, có chạy cũng không thoát được, nếu không phải lúc..., có cầu cũng cầu không được đâu em."
Hay cho một câu ngắn gọn tổng kết vừa thâm sâu lại đi vào lòng người, làm cho ông nội và mẹ không thể nói được gì nữa.
Trước khi đi, tôi nhìn ông nội và mẹ Cao cam đoan nhất định sẽ nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, trái lại bọn họ lại khuyên tôi thuận theo tự nhiên, không cần có quá nhiều áp lực.
Có người nhà thật tốt.
Trên đường về nhà, Cao Phàm như là nghĩ đến cái gì đột nhiên nở nụ cười một tiếng, tôi hiếu kỳ dùng ánh mắt hỏi thăm nguyên nhân.
"Kỳ thật, anh cảm thấy là, giả làm nhân vật trong game, về phần tư thế, nếu như em không ngại mà nói..., anh có thể đồng ý !"
Không ngại cái đầu của anh á! Tôi mặt đỏ thụi cho hắn một chưởng.
Lập tức, một tràng cười vui vẻ trong ghế xe truyền ra sảng khoái.
Chương 31: Chuyện đã định
Chuyện hạnh phúc nhất là gì?
Nếu bây giờ bảo tôi phải trả lời ..., thì chính là có thể ở trong vòng tay ấm áp ngọt ngào của Cao Phàm mà tỉnh giấc.
Mặc dù có cảm giác làm một người phụ nữ nhỏ bé không có chí lớn, nhưng đó là sự thật.
Thử nghĩ, sáng sớm tỉnh lại, mở mắt ra, hé ra khuôn mặt tuấn tú chính mình yêu say đắm bất ngờ đập vào mắt, cảnh đẹp ý vui biết bao!
Không muốn tả lại hắn đẹp trai thế nào, tóm lại là xem thế nào cũng sẽ không ngán.
Cho nên, đông đảo các nữ đồng bào à, đề nghị chọn chồng có thể không nhất định phải rất tuấn tú, nhưng nhất định phải hấp dẫn nha!
Ngẫm lại, mỗi ngày ăn cùng một chỗ, ngủ ở cùng một chỗ, sinh hoạt chung một chỗ với một nửa khác, nếu như không hấp dẫn một chút thì sẽ đau khổ đến thế nào.
Cá nhân tôi cho là mình coi như cũng dễ coi, nếu như không phải, vậy cũng chỉ có thể ủy khuất Cao Phàm nhà tôi thôi. ( chứ còn gì nữa chị ơi :">">)
Có điều, nói đi thì nói lại, đến củ cải cũng có tình yêu cơ mà, FEEL mới là quan trọng nhất.
Tuy Cao Phàm rất là đẹp trai, nhưng dù sao chỉ nhìn thôi thì không no bụng được, kết quả là, một hồi âm thanh không tao nhã tí nào từ trong bụng tôi truyền ra.
Rột rột. . . . . .
Được rồi, tôi thừa nhận là có chút xấu hổ, nhưng Cao Phàm cũng quá không nể mặt rồi, mắt nhắm tít lại, cười vang.
"Cười gì! Vợ anh đói bụng rồi đây này!" Tôi khó chịu đập nhẹ bộ ngực đang lộ ra bên ngoài kia kháng nghị nói.
"Ha ha, chồng yêu giúp vợ yêu đã đói bụng làm bữa sáng nhé!" Dứt lời, Cao Phàm cho tôi một cái hôn chào buổi sáng rồi rời giường đi làm.
Tôi vẫn nằm ỳ ở trên giường, đột nhiên cảm thấy chúng tôi như vậy có điểm buồn nôn, hơn nữa những điều này trước khi kết hôn tôi hoàn toàn không dám nghĩ đến, bởi vì cảm thấy vừa buồn nôn lại không thực tế, nhưng hiện tại xem ra, rất có một loại hương vị ngọt ngào.
Ngồi trước bàn cơm, ngắm bóng dáng Cao Phàm đang bận rộn trong phòng bếp dạng mở, tôi không biết đã cảm khái N cộng mấy lần: kiếp trước, không, hẳn là trước đó vài kiếp không biết đã làm chuyện tốt to lớn gì, lại khiến cho tôi kiếp này gặp được một người đàn ông cực phẩm như thế, Thượng Đế ơi, thật sự là quá yêu ngài rồi, có cơ hội nhất định sẽ gặp mặt cảm tạ! Không biết viết thư cám ơn ngài có nhận được không nhỉ? ( Em chết với chị này)
Làm sao bây giờ, càng ngày càng thích Cao Phàm mất rồi, thật không dám tưởng tượng, nếu ngày nào đó hắn không để ý tới tôi nữa, không biết tôi, tôi sẽ làm sao bây giờ? Chỉ cần không xảy ra là tốt rồi.
Bày xong bữa sáng Cao Phàm trông thấy tôi vẻ mặt ngốc ra, nhịn không được cười khẽ một tiếng, nhẹ nhàng hỏi: "Nghĩ cái gì đấy?"
"Muốn anh." Tôi thành thực đáp.
Cao Phàm hình như có chút kinh ngạc về sự thành thật của tôi, vì vậy dùng ánh mắt mong tôi nói tiếp.
Tôi than một tiếng, nghiêm túc nhìn hắn nói: "Muốn anh từ nay về sau được yêu chiều em như vậy, em sẽ có thói quen, khi được một tấc lại muốn tiến thêm một thước !"
Người đàn ông này sau khi nghe xong, càng dùng thêm ánh mắt ôn nhu nhìn tôi, khóe miệng có chút nhếch lên, chậm rãi nói: "Nhưng mà, anh chỉ muốn yêu chiều em, hơn nữa cũng chỉ cưng chiều mình em thôi, cho nên, yên tâm để cho anh yêu em nhé!" ( ta chết vì ganh tị đây các bạn ạ!)
Ặc. . . . . . Rõ ràng là một câu nói rất buồn nôn, nhưng lại đi sâu vào lòng người như thế.
Rốt cuộc, tôi cuối cùng cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, bình mà thôi.
Hơn nữa, người trong cuộc đã thành tâm thành ý biểu đạt thế, vậy tôi còn có thể nói gì đây?
Thôi thì, cứ để cho hắn cưng chiều vậy! ( Đã được tiện nghi mà còn khoe mẽ. Anti chị Nhã mọi người ơi ^^)
Tôi ngồi ở trước bàn làm việc, tinh thần có chút không tập trung, cũng không phải bởi vì ngủ được không tốt, mà là do mắt phải giật giật.
Trái nhảy tài, phải nhảy tai.
Mặc dù là nghe có vẻ rất mê tín, nhưng có những chuyện như vậy, thà tin là có, không thể tin là không.
Tôi chính loại người như như vậy, hơn nữa tỷ lệ tin so với không tin lớn hơn nhiều lần.
Bởi vì theo theo kinh nghiệm bản thân, tính toán sơ sơ, mắt phải mà giật, thì phát sinh chuyện không tốt xác suất là rất lớn. Tuy không thể loại bỏ yếu tố tác động của tâm lý, nhưng chắc chắn có chuyện không lành xảy ra, thật là đáng sợ!
Bình thường nó giật ít ít cũng linh nghiệm rồi, mà hôm nay sao nó giật mạnh quá, hơn nữa còn liên tục vài ngày, xem ra lần này thật sự s
"Ừ thì. . . . . ." Cao Phàm chợt nhớ ra điều gì đó rồi đáp: “Chúng ta làm việc còn dở kia vậy." Dứt lời còn ai oán nhìn tôi liếc.
"Em không có ý kiến!" Tôi cười đến đặc biệt sáng lạn đáp lại hắn.
Sau khi hiểu được một chuyện, Cao Phàm chạy đi tắm nước lạnh.
Thật sự anh chàng đáng thương, hết lần này tới lần khác gặp thời điểm dì tôi tới chơi ông lại gọi điện phá bĩnh.
Lúc nghỉ trưa, tôi nhã nhặn từ chối Ngữ Tình và đám bà tám trong phòng, hướng văn phòng tổng giám đốc đi đến.
Có lẽ là tôi lần đầu tiên chủ động đi tới văn phòng tổng giám đốc, Cao Phàm vẻ mặt mừng rỡ cộng thêm lo lắng nhìn tôi, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy? Bụng đau lắm hả?"
Hai tôi mắt mệt mỏi đến gần hắn hắn, kéo ống tay áo của hắn, làm nũng nói: "Bụng không đau, nhưng mắt rất mỏi, em là chủ động tới bò lên giường anh nha!"
Cao Phàm nghe xong trong nháy mắt bật cười, cưng chiều ôm lấy tôi hướng giường lớn trong phòng nghỉ đi đến, cũng ôm lấy tôi cùng tiến lên giường chìm vào giấc ngủ trưa.
"Em đã chủ động thượng giường anh, vi phu sẽ hầu em ngủ một giấc ha." Cao Phàm hùng hồn nói.
Yên tâm ngủ, dù sao tôi cũng là vợ ông chủ, ngủ đẫy giấc cũng không sao, nghĩ vậy, tôi còn thực yên tâm lập tức ngủ say .
Một giấc ngủ no nê, cái loại cảm giác này thật là không phải sướng bình thường.
Sau khi tỉnh lại nhìn xem đồng hồ, vừa vặn lúc tan việc, về nhà ăn cơm .
Ngủ đủ, tôi tinh thần sáng láng ngồi bên cạnh ghế lái của Cao Phàm, bây giờ Cao Phàm đang lái xe đưa chúng tôi về nhà họ Cao.
Tôi ngồi xe Cao Phàm luôn luôn một thói quen, là phải ngắm nhìn sườn mặt của hắn.
Cảm giác, ngắm nghía sườn mặt Cao Phàm có một loại mỹ cảm nói không nên lời, nhìn thế nào cũng không ngán.
Có khác với bình thường lén lén lút lút xem, lần này tôi thoải mái ngắm.
Mãi đến lúc Cao Phàm kháng nghị: "Anh nói này, phụ nữ, không cần phải nhìn anh táo bạo như vậy, còn nữa, cẩn thận anh hôn em đấy!"
Ha ha, có người thẹn thùng kìa.
Tôi nhích thêm một chút về phía hắn tiếp tục nhìn, cười nói: "Hoan nghênh đến hôn."
Cao Phàm vô lực rên rỉ một tiếng, phanh gấp, không đợi tôi kịp phản ứng, hắn kéo đầu tôi lại rồi hôn một nụ hôn vô cùng nóng bỏng đúng tiêu chuẩn.
Má ơi, đàn ông quả là không nên kích thích, không được rồi, dưới ban ngày ban mặt ai lại ngẫu hứng biễu diễn màn 18+ thế này.
Thật vất vả hai môi mới rời nhau, Cao Phàm khàn khàn nói: "Đừng có lại kích thích hấp dẫn anh, nếu không cho dù máu chảy thành sông cũng ngăn không được anh đâu."
A, a, a, em biết sai rồi.
Vì vậy đỏ mặt tôi đây ngoan ngoãn ngồi trở lại vị trí, cả đầu ngó ngoài cửa sổ, kỳ thật, phong cảnh ngoài cửa sổ cũng là rất đẹp mà!
Đúng 7: 29, chúng tôi đúng giờ thậm chí sớm hơn một chút xuất hiện ở trên bàn cơm Cao gia .
Bởi vì Cao Nhân muốn tham gia thi biện luận vào Chủ nhật, cho nên trọ ở trường không có trở về, mà Cao Hân từ khi sinh xong một tháng sau liền trở về nhà mới Âu Dương Quyền, vợ chồng son hôm nay mang theo con trai bảo bối không biết đi đâu chô bời, dù sao cũng không trở về.
Bởi vậy, giờ phút này trên bàn cơm chỉ có vợ chồng chúng tôi hai người cộng thêm ông nội cùng với ba Cao mẹ Cao.
Mẹ Cao thấy tôi rất là cao hứng, lôi tôi ngồi ở bên cạnh, khi ăn cơm liên tục gắp cho tôi thức ăn, làm cho tôi hưởng thụ sâu sắc tình thương ấm áp của mẹ.
Ông nội tự nhiên cũng rất cao hứng, chỉ là lão nhân gia người ta hàm súc hơn thôi, chỉ dùng ánh mắt biểu lộ mừng rỡ.
Duy chỉ có Ba Cao là tương đối trầm ổn hơn cả, rõ ràng làm cho người ta cảm giác ông cũng rất vui vẻ, nhưng biểu lộ vẫn như cũ là nụ cười nhàn nhạt kiểu 101, có thể ông thỉnh thoảng gắp cho Cao Phàm thức ăn, động tác nhỏ này tiết lộ sự quan tâm cùng vui vẻ của ông giờ phút này .
(Các bạn quay nghiêng số 101 sẽ hiểu nụ cười kiểu 101 :">">)
Xong bữa cơm, chúng tôi đã khai tâm, khai vị. ( vừa no bụng vừa vui vẻ )
Sau khi ăn xong, ông nội ho khan một tiếng ám hiệu, ba Cao lập tức phối hợp dẫn Cao Phàm đến phòng khách bồi dưỡng tình cảm cha con.
Mà tôi thì dùng danh nghĩa cùng ông nội đi vào thư phòng đánh cờ, mẹ Cao làm khán giả cùng nhau vào trong.
Đi vào thư phòng, chúng tôi không có đánh cờ, mà là rót một bình trà ngon ngồi "Tâm sự" .
Ba người ngồi chung một chỗ, tôi có cảm giác sắp dự phiên hội thẩm.
"Nha đầu này“ Cao gia lão tử thưởng thức hớp trà, nhìn như không lơ đễnh hỏi: “Các con vợ chồng son thời gian qua coi như không tệ nhỉ?"
"Thưa ông, chúng con vợ chồng son quả là không tệ, hạnh phúc vô cùng." Tôi thành thật trả lời.
" Còn sinh hoạt tình dục thì sao?" Mẹ Cao nhịn không được hưng phấn hỏi.
Con nói mẹ Cao này, mẹ mỗi lần có cần phải hỏi rõ ràng vậy không?
"À thì. . . . . . Không tệ. . . . ." Người ta con da mặt rất mỏng nha.
"Nêu ví dụ chút coi con!" Mẹ Cao cùng ông nội bốn mắt tỏa sáng nói.
"Thôi mà. . . . . ." Tôi rất là khó nói.
Loại sự tình này muốn tôi nói như thế nào đây? Chẳng lẽ nói quá trình?
Xem tôi nghẹn đỏ mặt, hai người kia rốt cục buông tha tôi.
"Xem ra nên gọi con trai mẹ chồng con xuống hỏi một chút." Mẹ Cao nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Ông nói nha đầu này, có đôi khi loại chuyện này nhà gái có thể chủ động ." Cao gia lão tử nghiêm túc đề nghị nói.
Má ơi, lại bắt đầu rồi, toạ đàm tên là « Hạnh phúc » gia đình, giảng viên: mẹ Cao, ông nội Cao.
Mẹ Cao nói tiếp: "Đúng vậy, tiểu Nhã à, loại sự tình này không nên thẹn thùng. Ngẫu nhiên đổi vai cho con quyến rũ, hiệu quả hẳn là sẽ rất được. Này, để mẹ dạy con mấy chiêu."
Tôi rất ngoan ngoãn cầm giấy bút, định ghi chép từng cái lại.
"Ví dụ như nhảy múa thoát y nè, cởi quần áo đó và vân vân, nếu không thì đóng vai trong một số game, nữ y tá, nữ cảnh sát, học sinh, cô giáo ..., nếu như ngươi không có đạo cụ thì..., mẹ có thể giúp con lên mạng mua trực tuyến, nếu không, các con thử xem một số tư thế kích thích hơn xem sao?" Mẹ Cao nói đến kích động không phải bình thường .
Khóe miệng của tôi không khống chế được mà run rẩy , tư thế kích thích? Nhân vật trò chơi?
Mẹ Cao lại có thể nghĩ ra mấy cái. Rất không kính trọng truyền thống nhỉ.
Trò trò chuyện chuyện một hồi, tôi đột nhiên buồn nôn một chút, nhịn không được nôn khan một tiếng.
Lập tức, hai cặp con mắt mạnh mẽ bắn về phía cái bụng bằng phẳng của tôi, mà tôi cũng vậy không tự giác phối hợp cùng bọn họ đồng thời nhìn xuống bụng mình.
Trong thư phòng sao yên tĩnh quá, tôi nhịn không được, vô ý nói: "Ha ha, hiểu lầm, đơn giản là hiểu lầm rồi, nó, gió êm sóng lặng." Vừa nói tôi vừa chỉa chỉa bụng mình.
"Aizzzz. . . . . ." Hai người bọn họ hết sức ăn ý liếc nhìn nhau.
Thấy bọn họ thất vọng như thế, tôi không khỏi đau lòng .
Ngẫm lại chúng tôi kết hôn cũng đã một năm rồi, à không, chúng tôi kết hôn rõ ràng gần một năm rồi! Là nên có một nhóc con thôi.
Lúc tôi đang tự hỏi vấn đề này thì tôi đột nhiên bị ôm vào một vòng tay an toàn, thoải mái quen thuộc, một giọng dễ nghe vang lên: "Cái này, chúng mình không vội, thuận theo tự nhiên là được rồi, có chạy cũng không thoát được, nếu không phải lúc..., có cầu cũng cầu không được đâu em."
Hay cho một câu ngắn gọn tổng kết vừa thâm sâu lại đi vào lòng người, làm cho ông nội và mẹ không thể nói được gì nữa.
Trước khi đi, tôi nhìn ông nội và mẹ Cao cam đoan nhất định sẽ nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, trái lại bọn họ lại khuyên tôi thuận theo tự nhiên, không cần có quá nhiều áp lực.
Có người nhà thật tốt.
Trên đường về nhà, Cao Phàm như là nghĩ đến cái gì đột nhiên nở nụ cười một tiếng, tôi hiếu kỳ dùng ánh mắt hỏi thăm nguyên nhân.
"Kỳ thật, anh cảm thấy là, giả làm nhân vật trong game, về phần tư thế, nếu như em không ngại mà nói..., anh có thể đồng ý !"
Không ngại cái đầu của anh á! Tôi mặt đỏ thụi cho hắn một chưởng.
Lập tức, một tràng cười vui vẻ trong ghế xe truyền ra sảng khoái.
Chương 31: Chuyện đã định
Chuyện hạnh phúc nhất là gì?
Nếu bây giờ bảo tôi phải trả lời ..., thì chính là có thể ở trong vòng tay ấm áp ngọt ngào của Cao Phàm mà tỉnh giấc.
Mặc dù có cảm giác làm một người phụ nữ nhỏ bé không có chí lớn, nhưng đó là sự thật.
Thử nghĩ, sáng sớm tỉnh lại, mở mắt ra, hé ra khuôn mặt tuấn tú chính mình yêu say đắm bất ngờ đập vào mắt, cảnh đẹp ý vui biết bao!
Không muốn tả lại hắn đẹp trai thế nào, tóm lại là xem thế nào cũng sẽ không ngán.
Cho nên, đông đảo các nữ đồng bào à, đề nghị chọn chồng có thể không nhất định phải rất tuấn tú, nhưng nhất định phải hấp dẫn nha!
Ngẫm lại, mỗi ngày ăn cùng một chỗ, ngủ ở cùng một chỗ, sinh hoạt chung một chỗ với một nửa khác, nếu như không hấp dẫn một chút thì sẽ đau khổ đến thế nào.
Cá nhân tôi cho là mình coi như cũng dễ coi, nếu như không phải, vậy cũng chỉ có thể ủy khuất Cao Phàm nhà tôi thôi. ( chứ còn gì nữa chị ơi :">">)
Có điều, nói đi thì nói lại, đến củ cải cũng có tình yêu cơ mà, FEEL mới là quan trọng nhất.
Tuy Cao Phàm rất là đẹp trai, nhưng dù sao chỉ nhìn thôi thì không no bụng được, kết quả là, một hồi âm thanh không tao nhã tí nào từ trong bụng tôi truyền ra.
Rột rột. . . . . .
Được rồi, tôi thừa nhận là có chút xấu hổ, nhưng Cao Phàm cũng quá không nể mặt rồi, mắt nhắm tít lại, cười vang.
"Cười gì! Vợ anh đói bụng rồi đây này!" Tôi khó chịu đập nhẹ bộ ngực đang lộ ra bên ngoài kia kháng nghị nói.
"Ha ha, chồng yêu giúp vợ yêu đã đói bụng làm bữa sáng nhé!" Dứt lời, Cao Phàm cho tôi một cái hôn chào buổi sáng rồi rời giường đi làm.
Tôi vẫn nằm ỳ ở trên giường, đột nhiên cảm thấy chúng tôi như vậy có điểm buồn nôn, hơn nữa những điều này trước khi kết hôn tôi hoàn toàn không dám nghĩ đến, bởi vì cảm thấy vừa buồn nôn lại không thực tế, nhưng hiện tại xem ra, rất có một loại hương vị ngọt ngào.
Ngồi trước bàn cơm, ngắm bóng dáng Cao Phàm đang bận rộn trong phòng bếp dạng mở, tôi không biết đã cảm khái N cộng mấy lần: kiếp trước, không, hẳn là trước đó vài kiếp không biết đã làm chuyện tốt to lớn gì, lại khiến cho tôi kiếp này gặp được một người đàn ông cực phẩm như thế, Thượng Đế ơi, thật sự là quá yêu ngài rồi, có cơ hội nhất định sẽ gặp mặt cảm tạ! Không biết viết thư cám ơn ngài có nhận được không nhỉ? ( Em chết với chị này)
Làm sao bây giờ, càng ngày càng thích Cao Phàm mất rồi, thật không dám tưởng tượng, nếu ngày nào đó hắn không để ý tới tôi nữa, không biết tôi, tôi sẽ làm sao bây giờ? Chỉ cần không xảy ra là tốt rồi.
Bày xong bữa sáng Cao Phàm trông thấy tôi vẻ mặt ngốc ra, nhịn không được cười khẽ một tiếng, nhẹ nhàng hỏi: "Nghĩ cái gì đấy?"
"Muốn anh." Tôi thành thực đáp.
Cao Phàm hình như có chút kinh ngạc về sự thành thật của tôi, vì vậy dùng ánh mắt mong tôi nói tiếp.
Tôi than một tiếng, nghiêm túc nhìn hắn nói: "Muốn anh từ nay về sau được yêu chiều em như vậy, em sẽ có thói quen, khi được một tấc lại muốn tiến thêm một thước !"
Người đàn ông này sau khi nghe xong, càng dùng thêm ánh mắt ôn nhu nhìn tôi, khóe miệng có chút nhếch lên, chậm rãi nói: "Nhưng mà, anh chỉ muốn yêu chiều em, hơn nữa cũng chỉ cưng chiều mình em thôi, cho nên, yên tâm để cho anh yêu em nhé!" ( ta chết vì ganh tị đây các bạn ạ!)
Ặc. . . . . . Rõ ràng là một câu nói rất buồn nôn, nhưng lại đi sâu vào lòng người như thế.
Rốt cuộc, tôi cuối cùng cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, bình mà thôi.
Hơn nữa, người trong cuộc đã thành tâm thành ý biểu đạt thế, vậy tôi còn có thể nói gì đây?
Thôi thì, cứ để cho hắn cưng chiều vậy! ( Đã được tiện nghi mà còn khoe mẽ. Anti chị Nhã mọi người ơi ^^)
Tôi ngồi ở trước bàn làm việc, tinh thần có chút không tập trung, cũng không phải bởi vì ngủ được không tốt, mà là do mắt phải giật giật.
Trái nhảy tài, phải nhảy tai.
Mặc dù là nghe có vẻ rất mê tín, nhưng có những chuyện như vậy, thà tin là có, không thể tin là không.
Tôi chính loại người như như vậy, hơn nữa tỷ lệ tin so với không tin lớn hơn nhiều lần.
Bởi vì theo theo kinh nghiệm bản thân, tính toán sơ sơ, mắt phải mà giật, thì phát sinh chuyện không tốt xác suất là rất lớn. Tuy không thể loại bỏ yếu tố tác động của tâm lý, nhưng chắc chắn có chuyện không lành xảy ra, thật là đáng sợ!
Bình thường nó giật ít ít cũng linh nghiệm rồi, mà hôm nay sao nó giật mạnh quá, hơn nữa còn liên tục vài ngày, xem ra lần này thật sự s
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
633/3381