Tiểu thuyết Hôn Mê Liền Cưới Anh-full
Lượt xem : |
p tục, tận lực bồi một hồi thanh âm không CJ.
Đủ rồi, mấy người này ban ngày ban mặt lại dám YY Cao Phàm nhà tôi kìa!
Tuy tôi thích bát quái, nhưng tôi cũng chưa nói là thích chính mình làm nhân vật chính trong đó mà.
Vì vậy, tôi, theo căn phòng nhỏ hẹp bước thẳng ra ngoài.
Có lẽ là không ngờ tới toilet còn có người, chỉ thấy hai người kia hoa dung thất sắc nhìn tôi.
(Hoa dung thất sắc : mặt cắt không ra hột máu)
Tôi thong dong nhẹ nhàng đi tới, rửa tay bằng nước ấm, coi như thân thiện nói: "Bởi vì nghe lén là hành vi không tốt, cho nên tôi đơn giản là ra ngoài mà đường đường chính chính nghe, hai bạn cứ tiếp tục đi!"
Ngẫm lại chính mình thật đúng là dối trá, rõ ràng nghe lén muốn hết rồi mới đi ra mà. . . . . .
Hai người kia hình như đã nhận ra tôi, trong lúc nháy mắt mặt mày trắng bệch như nhìn thấy ma nghiêm mặt nhìn thẳng vào tôi.
"Cái đó!" Tôi tiếp tục vô hại nói: “Cao Phàm tại sao phải vừa ý tôi, cái này tôi thật sự không biết, nhưng mà câu hỏi kia tôi khẳng định có thể nói cho hai bạn biết, hắn hả, tôi rất hài lòng là được rồi!"
Nhìnkhuôn mặt tươi cười vô hại và cái miệng hồ ly nhổ ra ngôn ngữ kinh người của tôi, hai cô gái này không chịu nổi cứng họng lại rồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy mất dép.
Tôi buồn cười nhìn bóng lưng bọn họ đang chạy trốn, lại nhìn một vòng buồng vệ sinh, không thể không thừa nhận nơi này thật là một chỗ rất tốt đẹp để tám chuyện.
Buổi tối, tôi cùng Cao Phàm cùng nhau trở lại Cao gia ăn cơm.
Vốn tưởng rằng sau khi ăn xong sẽ ông nội Cao lâu ngày không gặp sát phạt nhau vài ván cờ, không ngờ nội lại có thái độ khác thường, buồn bực không vui bỏ lại mọi người về phòng nghỉ ngơi.
Tôi và Cao Phàm nghi hoặc nhìn nhau, tôi thiếu chút nữa muốn xông vào trong phòng mà quan tâm ông một phen. Ai ngờ đâu mẹ Cao dùng một câu mà vật tô và Cao Phàm té cái oạch trên salon.
"Nội các con, ông đang bận yêu đương!"
Lại yêu đương?
"Nội ông ấy. . . . . ."
"Yêu?"
Chết mất! Ông nội bao nhiêu tuổi rồi mà còn chơi trò này?
Mẹ Cao và ba Cao cũng nhịn không được mà cười với tụi tôi và kể lại chuyện tình yêu của ông Nội.
Thì ra, ông Nội mỗi ngày đều có thói quen tốt đến công viên tập thể dục buổi sáng, gần đây, trong công viên có một vài bà cụ từ hải ngoại trở về, kể ra bà cụ này cũng là người đẹp hết thời, mị lực không giảm, cá tính mười phần, ông nội chúng ta không phải oan gia thì khó làm bạn bè, tuy mới quen miệng cứ cãi nhau, nhưng lúc này, càng cãi cảm tình càng tốt, giờ phút này đang ở vào giai đoạn mập mờ.
Thực nhìn không ra. . . . . . Nhìn như ông nội không gần nữ sắc vậy mà. . . . . .
Tiện thể nhắc tới, ông Nội nhà chúng tôi chính là một nam nhân chính chuyên, từ lúc bà nội Cao buông tay thế gian về sau, trong mấy thập niên ông đều độc thân một mình, lúc này, thật vất vả mới có cảm giác với mọi người, mọi người chúng tôi tất nhiên là ủng hộ ông đi tìm mùa xuân thứ hai của mình, tiếc rằng, ông nội nhà chúng tôi lại là một người vô cùng trong sàng, thà rằng núp ở trong phòng cũng không thẳng thắn rằng mình đang yêu.
Nhưng mà, mấy chuyện tình cảm này, chúng tôi người ngoài vẫn cứ đứng xem là được rồi.
Nội à, nội cần biết kiềm chế một chút, đừng bỏ qua cơ hội này nha !
Lúc gần về, mẹ Cao ý vị cam đoan sẽ báo trực tiếp cho chúng tôi tin tức về ông nội và mùa xuân thứ hai của ông. Ha ha, xem ra mẹ Cao cũng là thuộc hội những người thích tám ha, hai người cùng chung chí hướng chúng tôi nhìn nhau cười.
Về đến nhà, Cao Phàm muốn đem tôi quẹo vào giường yêu yêu một phen, tôi cũng vậy N phần phối hợp chăn hắn quẹo vào giường.
Sau một hồi hôn nồng nhiệt, trong phòng nhiệt độ lên cao, lúc sắp trình diễn tiết mục có rate, một tiếng chuông điện thoại di động phát ra rất không phối hợp.
Cao Phàm bất đắc dĩ rên rỉ một tiếng: "Anh không bắt máy được không?"
Tuy lễ phép hỏi một tiếng thế thôi, nhưng nhìn ra được Cao Phàm nguyên bản không có ý tiếp điện thoại.
Đôi môi nóng ướt lại tiếp tục hướng tôi đè xuống, cố gắng càng nhiều.
Đột nhiên, cái điện thoại còn lại cũng không phối hợp reo lên.
Lúc này đến phiên tôi rên rỉ: "Lần sau nhớ nhắc tắt máy của cả hai nha!"
"Bạn bè đây ngay bây giờ đến đây địa điểm cũ! - Bàng Chính Vũ"
Nhìn tin nhắn mà cả hai người cùng nhận được, chúng tôi lửa kiểu gì cũng bị dập tát, Bàng Chính Vũ anh được đấy, cả ngày chỉ biết phá đám người khác.
Cũng may vừa rồi chưa cởi hết quần áo, không phải chứ, chỉ mất vài phút chúng tôi cùng nhau chạy đến chỗ cũ —— quán PUB gia đình.
Trong một căn phòng trang nhã quen thuộc, tôitrông thấy Bàng Chính Vũ cùng Âu Dương Liệt ngồi chung một chỗ, hoá ra Bàng Chính Vũ anh chàng này chính là người gửi một lúc hai tin lúc nãy?
Cái này cũng chưa tính là gì, thật sự hù đến tôi là Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) Bàng Chính Vũ lại cự tuyệt mỹ nữ đến gần, đây chính là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thay đổi bất thường ở hắn kể từ ngày đầu gặp mặt.
Thật sự là tận thế rồi! Tôi vọt tới trước mặt hắn, vẻ mặt quan tâm hỏi: "Tiểu Vũ à! Có gì không thoải mái sao? Anh lại cự tuyệt mỹ nữ đến gần, nói cho em biết đi, đây không phải là sự thật! Chẳng lẽ thế giới sắp tận thế rồi?"
Nhìn biểu diễn khoa trương của tôi, Bàng Chính Vũ mặt như chết rồi, Cao Phàm tốt bụng đem tôi kéo đến trên ghế sa lon ngồi xuống, cũng tự nhiên ôm eo của tôi.
Âu Dương Liệt cất tiếng cười to: "Thế giới không có tận thế, chỉ là thằng nhóc này lại yêu rồi!"
Lại là yêu đương? Sao hôm nay nhiều người lại động tình vậy kìa ? Hay là bây giờ lưu hành trào lưu mọi người cùng yêu?
"Stop! Em còn tưởng rằng cái gì !" Tôi khinh thường nói: “Anh mỗi tháng lại bị một lần, có khi so với con gái mỗi tháng một lần còn chuẩn hơn, thật là bội phục!"
"Tiểu Nhã. . . . . ." Bàng Chính Vũ đáng thương nói: “Lần này là thật sự. . . . . ."
Tuy rất không muốn để yên cho hắn, nhưng thân là bạn bè, chúng tôi rất ăn ý chờ hắn khai thật với chúng tôi.
Làm cho Bàng Chính Vũ lại chân chính để ý đến người con gái kia là bởi vì cô nàng có quyền cước siêu đẳng.
Chuyện kể rằng một ngày đẹp trời nào đó, trên đường xuất hiện một vụ ăn cướp, Bàng Chính Vũ tốt bụng đỡ người bị hại đứng dậy được người ta cảm ơn, ai ngờ bị nữ siêu nhân ngộ nhận là cướp, vì vậy, sức mạnh vô địch một quyền cứ như vậy đấm vào khuôn mặt tuấn mỹ. Từ đó về sau, Bàng Chính Vũ chính thức yêu nàng.
"Đó là một loại kích thích trong nháy mắt. . . . . ." Bàng Chính Vũ vẻ mặt say mê nhớ lại : “Tình cảm mãnh liệt giống như ánh chớp của đèn điện vậy đó. . . . . . Nàng —— chính là chỗ này sao xuất hiện. . . . . . Phong thái cao gầy mà khoẻ mạnh, cuồng dã mà không mất đi khí chất ưu nhã . . . . . . Toàn thân tản ra một luồng khí lực mạnh mẽ và đẹp đẽ, cứ như vậy mạnh mạnh mẽ mẽ đấm vào mặt tớ. . . . . . Trong đáy lòng của tớ. . . . . . lưu lại vĩnh hằng không không bao giờ thay đổi. . . . . . Tớ giống như bị thánh nữ Joan chà đạp trên đường, mặc dù tan nát nhưng vẫn rất thần thánh. . . . . ." (Em chết với anh này)
Nghe xong lời của hắn, trong óc của tôi hiện lên mấy chữ: thích bị ngược đến tàn bạo, trăm phần trăm chính xác.
Tôi không đếm xỉa tới hỏi: "Có thể biết tên của vị Thánh nữ Joan kia không?"
"Cùng công ty Mạc Tuyên!"
Mạc Tuyên? Sẽ không trùng hợp là Mạc Tuyên mà tôi quen biết chứ?
"Xin hỏi nghề nghiệp của các hạ là?" Trong giọng nói của tôi tràn đầy hưng phấn.
"Tại hạ chỉ là một tên luật sư không đáng nhắc đến ."
Sau khi nghe xong, tôi hưng phấn nhìn về phía Cao Phàm, trong mắt của hắn cũng tràn ngập vui vẻ.
Ói chết đi được! Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) Bàng Chính Vũ cùng trung tính khốc nữ Mạc Tuyên không biết ma sát thế nào lại bắn ra tia lửa như vậy ?
Lời tác giả
Muốn biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ, xin nghe hạ hồi phân giải. (phần sau sẽ biết)
Xong đời ~~~~~
Vẫn không có Cập Nhật. . . . . .
Tình huống có N cái. . . . . .
Thứ nhất Computer vào không được hệ thống, cuối cùng chuyên gia đến phát hiện lỏng cáp và bụi bặm quá nhiều. . . . . .
Thứ hai là ~ trong thời gian lễ mừng năm mới phải giúp đỡ một số triển lãm- tạm hoãn một thời gian ngắn, buôn bán lời được mấy đồng, đồng thời cũng cùng mấy người bên Hàn Quốc đánh chén hết rồi ~ thật thoải mái ~!
Thứ ba là ngày hôm qua đi phỏng vấn ~ 3 ngày nay phải đợi điện thoại ~ tâm thần không yên. . . . . .
Thứ tư. . . . . . Cũng là nghiêm trọng nhất . . . . . . Thì là. . . . . . Tôi đột nhiên không biết viết tiếp như thế nào nữa. . . . . . A. . . . . . Buồn chết mất . . . . . . Chẳng lẽ đây là đây là tình trạng thắt cổ chai (cạn ý tưởng) trong truyền thuyết sao?
Bất quá ~ tôi tin tưởng ~ sữa sẽ có ~ bánh mì cũng sẽ có ~
Hi vọng giấc ngủ đêm nay làm cho tôi đầu óc khoáng đạt! Amen!
Mọi người tha thứ cho tôi siêu cấp. . . . . . Cấp. . . . . . Cấp. . . . . . Cấp. . . . . . rùa bò nha. .
Chương 29: Vũ nữ thoát y
Ngồi tê đít đầu giường, tôi N+1 lần nghiêm túc tự hỏi Bàng Chính Vũ và Mạc Tuyên liệu có thể ở cùng một chỗ.
Chăm chú nhiệt tình này đến mức Cao Phàm mỹ nam đi tắm mà tôi cũng không đếm xỉa tới, bởi vậy có thể thấy được, tôi chăm chú biết bao nhiêu!
Bởi vì Cao Phàm có thói quen ngủ trần, cho nên tắm rửa xong hắn luôn chỉ vây một cái khăn tắm rồi trong phòng tự nhiên du tẩu. (du tẩu: chạy, đi lại)
Mãi cho đến khi cảm giác lãnh thổ bên cạnh lõm xuống, tôi mới để ý đến trên khuôn mặt tuấn tú của Cao Phàm xem ra đã viết lên mấy chữ "Anh rất không hài lòng" rất to.
"Tiểu Nhã thân mến, mấy ngày nay, trên giường anh, trước mặt anh, em luôn nghĩ đến chuyện của người đàn ông khác, anh sẽ ghen nha!" Cao Phàm tiến sát tới mặt tôi nói từng chữ một.
Hê. . . . . . Mấy ngày nay liên tục nghĩ đến chuyện Bàng Chính Vũ và Mạc Tuyên, quả thật, có chút lơ là hắn.
Hơn nữa. . . . . . Trong vòng vài ngày mà liên tục nghĩ đến một chuyên, có phải là hiệu suất quá thấp? Kiểm điểm nên kiểm điểm.
"Còn nữa chính là. . . . . ." Cao Phàm tiếp tục nói: “Gì em đến thăm xong chưa? Đã lâu rồi không có ôm em!" Giọng nói kia, có loại ai oán nói không nên lời.
À . . . . . Đây cũng trong những nguyên nhân làm cho Cao Phàm rất không hài lòng.
Tôi tinh tế đánh giá Cao Phàm, mái tóc ẩm ướt trước mắt, dần chuyển đên đôi mắt đen thẳm, chiếc mũi cao thẳng, môi mỏng khêu gợi, xương quai xanh mê người, lồng ngực rắn chắc, cái eo hoàn mỹ, xuống chút nữa, á, ngại quá, cái tuyệt vời nhất bị chặn mất rồi.(^^)
Tôi nuốt nước bọt ừng ực, thật muốn mạng mà, hấp dẫn chết người như vậy tôi làm sao có thể chịu nổi chứ!
Hơn nữa, ý chí không kiên định luôn luôn là một trong các khuyết điểm lớn nhất của tôi.
Còn nữa, người ta là phụ nữ bình thường, hormone tiết ra là bình thường mà.
Mà không, tôi toàn thân cao thấp, từ tâm lý đến sinh lý, không có chỗ nào mà không có nhu cầu mạnh mẽ. (éc)
Cao Phàm hình như đã nhìn thấu ý nghĩ của tôi, lúc này, ôn nhu đem kính mắt của tôi tháo xuống đặt trên tủ đầu giường, toàn bộ thân mình hướng tôi đè xuống, hơi thở nóng hổi phun trên mặt tôi, môi mỏng khêu gợi hạ xuống đôi môi tôi, hai tay càng hết sức chủ động tự nhiên cởi bỏ nút áo ngủ của tôi.
Bất quá, tốc độ này cũng quá chậm đi, vì vậy tôi quay sang làm chủ công.
Không phải vấn đề công thụ sao, tôi không ngại làm công đâu .
Tình cảm mãnh liệt thiêu đốt cả đêm, ngày hôm sau tôi rõ ràng lần đầu tiên không thấy có cảm giác mệt nhọc, nhiều lắm thì yết hầu có chút khàn khàn thôi, xem ra nhờ Cao Phàm chịu khó, cố gắng kéo tôi làm vận động, thể lực của tôi được rèn luyện tốt đã tăng lên đáng kể.
Suy nghĩ thật lâu, rốt cục cảm thấy nhất thiết phải cùng Bàng Chính Vũ mặt đối mặt nói chuyện, vì vậy, ỷ mình là Tổng giám đốc phu nhân, tôi, trốn việc rồi đi luôn!
Tôi hẹn Bàng Chính Vũ tại"Cách điệu" gặp mặt, dù nói thế nào cũng là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha, huống chi tôi còn biết chắc không cần để tôi tính tiền.
Hai người chúng tôi mặt đối mặt ngồi xuống, tôi như cũ uống một ly Chocolate Milkshake, Bàng Chính Vũ uống cà phê, hơn nữa còn là cà phê đen nguyên chất, ặc. . . . . .Thật đúng là phù hợp với hình tượng của hắn trong khoảng thời gian này .
Tôi vừa uống Chocolate Milkshake vừa đánh giá hắn.
Nói thật, thằng nhóc này thật sự là càng nhìn càng đẹp, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn thân phận có thân phận, coi như là một trong những cực phẩm, tuy nhiên cùng Cao Phàm nhà tôi vẫn có chút thua kém. ( đúng là tình yêu làm
Đủ rồi, mấy người này ban ngày ban mặt lại dám YY Cao Phàm nhà tôi kìa!
Tuy tôi thích bát quái, nhưng tôi cũng chưa nói là thích chính mình làm nhân vật chính trong đó mà.
Vì vậy, tôi, theo căn phòng nhỏ hẹp bước thẳng ra ngoài.
Có lẽ là không ngờ tới toilet còn có người, chỉ thấy hai người kia hoa dung thất sắc nhìn tôi.
(Hoa dung thất sắc : mặt cắt không ra hột máu)
Tôi thong dong nhẹ nhàng đi tới, rửa tay bằng nước ấm, coi như thân thiện nói: "Bởi vì nghe lén là hành vi không tốt, cho nên tôi đơn giản là ra ngoài mà đường đường chính chính nghe, hai bạn cứ tiếp tục đi!"
Ngẫm lại chính mình thật đúng là dối trá, rõ ràng nghe lén muốn hết rồi mới đi ra mà. . . . . .
Hai người kia hình như đã nhận ra tôi, trong lúc nháy mắt mặt mày trắng bệch như nhìn thấy ma nghiêm mặt nhìn thẳng vào tôi.
"Cái đó!" Tôi tiếp tục vô hại nói: “Cao Phàm tại sao phải vừa ý tôi, cái này tôi thật sự không biết, nhưng mà câu hỏi kia tôi khẳng định có thể nói cho hai bạn biết, hắn hả, tôi rất hài lòng là được rồi!"
Nhìnkhuôn mặt tươi cười vô hại và cái miệng hồ ly nhổ ra ngôn ngữ kinh người của tôi, hai cô gái này không chịu nổi cứng họng lại rồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy mất dép.
Tôi buồn cười nhìn bóng lưng bọn họ đang chạy trốn, lại nhìn một vòng buồng vệ sinh, không thể không thừa nhận nơi này thật là một chỗ rất tốt đẹp để tám chuyện.
Buổi tối, tôi cùng Cao Phàm cùng nhau trở lại Cao gia ăn cơm.
Vốn tưởng rằng sau khi ăn xong sẽ ông nội Cao lâu ngày không gặp sát phạt nhau vài ván cờ, không ngờ nội lại có thái độ khác thường, buồn bực không vui bỏ lại mọi người về phòng nghỉ ngơi.
Tôi và Cao Phàm nghi hoặc nhìn nhau, tôi thiếu chút nữa muốn xông vào trong phòng mà quan tâm ông một phen. Ai ngờ đâu mẹ Cao dùng một câu mà vật tô và Cao Phàm té cái oạch trên salon.
"Nội các con, ông đang bận yêu đương!"
Lại yêu đương?
"Nội ông ấy. . . . . ."
"Yêu?"
Chết mất! Ông nội bao nhiêu tuổi rồi mà còn chơi trò này?
Mẹ Cao và ba Cao cũng nhịn không được mà cười với tụi tôi và kể lại chuyện tình yêu của ông Nội.
Thì ra, ông Nội mỗi ngày đều có thói quen tốt đến công viên tập thể dục buổi sáng, gần đây, trong công viên có một vài bà cụ từ hải ngoại trở về, kể ra bà cụ này cũng là người đẹp hết thời, mị lực không giảm, cá tính mười phần, ông nội chúng ta không phải oan gia thì khó làm bạn bè, tuy mới quen miệng cứ cãi nhau, nhưng lúc này, càng cãi cảm tình càng tốt, giờ phút này đang ở vào giai đoạn mập mờ.
Thực nhìn không ra. . . . . . Nhìn như ông nội không gần nữ sắc vậy mà. . . . . .
Tiện thể nhắc tới, ông Nội nhà chúng tôi chính là một nam nhân chính chuyên, từ lúc bà nội Cao buông tay thế gian về sau, trong mấy thập niên ông đều độc thân một mình, lúc này, thật vất vả mới có cảm giác với mọi người, mọi người chúng tôi tất nhiên là ủng hộ ông đi tìm mùa xuân thứ hai của mình, tiếc rằng, ông nội nhà chúng tôi lại là một người vô cùng trong sàng, thà rằng núp ở trong phòng cũng không thẳng thắn rằng mình đang yêu.
Nhưng mà, mấy chuyện tình cảm này, chúng tôi người ngoài vẫn cứ đứng xem là được rồi.
Nội à, nội cần biết kiềm chế một chút, đừng bỏ qua cơ hội này nha !
Lúc gần về, mẹ Cao ý vị cam đoan sẽ báo trực tiếp cho chúng tôi tin tức về ông nội và mùa xuân thứ hai của ông. Ha ha, xem ra mẹ Cao cũng là thuộc hội những người thích tám ha, hai người cùng chung chí hướng chúng tôi nhìn nhau cười.
Về đến nhà, Cao Phàm muốn đem tôi quẹo vào giường yêu yêu một phen, tôi cũng vậy N phần phối hợp chăn hắn quẹo vào giường.
Sau một hồi hôn nồng nhiệt, trong phòng nhiệt độ lên cao, lúc sắp trình diễn tiết mục có rate, một tiếng chuông điện thoại di động phát ra rất không phối hợp.
Cao Phàm bất đắc dĩ rên rỉ một tiếng: "Anh không bắt máy được không?"
Tuy lễ phép hỏi một tiếng thế thôi, nhưng nhìn ra được Cao Phàm nguyên bản không có ý tiếp điện thoại.
Đôi môi nóng ướt lại tiếp tục hướng tôi đè xuống, cố gắng càng nhiều.
Đột nhiên, cái điện thoại còn lại cũng không phối hợp reo lên.
Lúc này đến phiên tôi rên rỉ: "Lần sau nhớ nhắc tắt máy của cả hai nha!"
"Bạn bè đây ngay bây giờ đến đây địa điểm cũ! - Bàng Chính Vũ"
Nhìn tin nhắn mà cả hai người cùng nhận được, chúng tôi lửa kiểu gì cũng bị dập tát, Bàng Chính Vũ anh được đấy, cả ngày chỉ biết phá đám người khác.
Cũng may vừa rồi chưa cởi hết quần áo, không phải chứ, chỉ mất vài phút chúng tôi cùng nhau chạy đến chỗ cũ —— quán PUB gia đình.
Trong một căn phòng trang nhã quen thuộc, tôitrông thấy Bàng Chính Vũ cùng Âu Dương Liệt ngồi chung một chỗ, hoá ra Bàng Chính Vũ anh chàng này chính là người gửi một lúc hai tin lúc nãy?
Cái này cũng chưa tính là gì, thật sự hù đến tôi là Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) Bàng Chính Vũ lại cự tuyệt mỹ nữ đến gần, đây chính là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thay đổi bất thường ở hắn kể từ ngày đầu gặp mặt.
Thật sự là tận thế rồi! Tôi vọt tới trước mặt hắn, vẻ mặt quan tâm hỏi: "Tiểu Vũ à! Có gì không thoải mái sao? Anh lại cự tuyệt mỹ nữ đến gần, nói cho em biết đi, đây không phải là sự thật! Chẳng lẽ thế giới sắp tận thế rồi?"
Nhìn biểu diễn khoa trương của tôi, Bàng Chính Vũ mặt như chết rồi, Cao Phàm tốt bụng đem tôi kéo đến trên ghế sa lon ngồi xuống, cũng tự nhiên ôm eo của tôi.
Âu Dương Liệt cất tiếng cười to: "Thế giới không có tận thế, chỉ là thằng nhóc này lại yêu rồi!"
Lại là yêu đương? Sao hôm nay nhiều người lại động tình vậy kìa ? Hay là bây giờ lưu hành trào lưu mọi người cùng yêu?
"Stop! Em còn tưởng rằng cái gì !" Tôi khinh thường nói: “Anh mỗi tháng lại bị một lần, có khi so với con gái mỗi tháng một lần còn chuẩn hơn, thật là bội phục!"
"Tiểu Nhã. . . . . ." Bàng Chính Vũ đáng thương nói: “Lần này là thật sự. . . . . ."
Tuy rất không muốn để yên cho hắn, nhưng thân là bạn bè, chúng tôi rất ăn ý chờ hắn khai thật với chúng tôi.
Làm cho Bàng Chính Vũ lại chân chính để ý đến người con gái kia là bởi vì cô nàng có quyền cước siêu đẳng.
Chuyện kể rằng một ngày đẹp trời nào đó, trên đường xuất hiện một vụ ăn cướp, Bàng Chính Vũ tốt bụng đỡ người bị hại đứng dậy được người ta cảm ơn, ai ngờ bị nữ siêu nhân ngộ nhận là cướp, vì vậy, sức mạnh vô địch một quyền cứ như vậy đấm vào khuôn mặt tuấn mỹ. Từ đó về sau, Bàng Chính Vũ chính thức yêu nàng.
"Đó là một loại kích thích trong nháy mắt. . . . . ." Bàng Chính Vũ vẻ mặt say mê nhớ lại : “Tình cảm mãnh liệt giống như ánh chớp của đèn điện vậy đó. . . . . . Nàng —— chính là chỗ này sao xuất hiện. . . . . . Phong thái cao gầy mà khoẻ mạnh, cuồng dã mà không mất đi khí chất ưu nhã . . . . . . Toàn thân tản ra một luồng khí lực mạnh mẽ và đẹp đẽ, cứ như vậy mạnh mạnh mẽ mẽ đấm vào mặt tớ. . . . . . Trong đáy lòng của tớ. . . . . . lưu lại vĩnh hằng không không bao giờ thay đổi. . . . . . Tớ giống như bị thánh nữ Joan chà đạp trên đường, mặc dù tan nát nhưng vẫn rất thần thánh. . . . . ." (Em chết với anh này)
Nghe xong lời của hắn, trong óc của tôi hiện lên mấy chữ: thích bị ngược đến tàn bạo, trăm phần trăm chính xác.
Tôi không đếm xỉa tới hỏi: "Có thể biết tên của vị Thánh nữ Joan kia không?"
"Cùng công ty Mạc Tuyên!"
Mạc Tuyên? Sẽ không trùng hợp là Mạc Tuyên mà tôi quen biết chứ?
"Xin hỏi nghề nghiệp của các hạ là?" Trong giọng nói của tôi tràn đầy hưng phấn.
"Tại hạ chỉ là một tên luật sư không đáng nhắc đến ."
Sau khi nghe xong, tôi hưng phấn nhìn về phía Cao Phàm, trong mắt của hắn cũng tràn ngập vui vẻ.
Ói chết đi được! Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) Bàng Chính Vũ cùng trung tính khốc nữ Mạc Tuyên không biết ma sát thế nào lại bắn ra tia lửa như vậy ?
Lời tác giả
Muốn biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ, xin nghe hạ hồi phân giải. (phần sau sẽ biết)
Xong đời ~~~~~
Vẫn không có Cập Nhật. . . . . .
Tình huống có N cái. . . . . .
Thứ nhất Computer vào không được hệ thống, cuối cùng chuyên gia đến phát hiện lỏng cáp và bụi bặm quá nhiều. . . . . .
Thứ hai là ~ trong thời gian lễ mừng năm mới phải giúp đỡ một số triển lãm- tạm hoãn một thời gian ngắn, buôn bán lời được mấy đồng, đồng thời cũng cùng mấy người bên Hàn Quốc đánh chén hết rồi ~ thật thoải mái ~!
Thứ ba là ngày hôm qua đi phỏng vấn ~ 3 ngày nay phải đợi điện thoại ~ tâm thần không yên. . . . . .
Thứ tư. . . . . . Cũng là nghiêm trọng nhất . . . . . . Thì là. . . . . . Tôi đột nhiên không biết viết tiếp như thế nào nữa. . . . . . A. . . . . . Buồn chết mất . . . . . . Chẳng lẽ đây là đây là tình trạng thắt cổ chai (cạn ý tưởng) trong truyền thuyết sao?
Bất quá ~ tôi tin tưởng ~ sữa sẽ có ~ bánh mì cũng sẽ có ~
Hi vọng giấc ngủ đêm nay làm cho tôi đầu óc khoáng đạt! Amen!
Mọi người tha thứ cho tôi siêu cấp. . . . . . Cấp. . . . . . Cấp. . . . . . Cấp. . . . . . rùa bò nha. .
Chương 29: Vũ nữ thoát y
Ngồi tê đít đầu giường, tôi N+1 lần nghiêm túc tự hỏi Bàng Chính Vũ và Mạc Tuyên liệu có thể ở cùng một chỗ.
Chăm chú nhiệt tình này đến mức Cao Phàm mỹ nam đi tắm mà tôi cũng không đếm xỉa tới, bởi vậy có thể thấy được, tôi chăm chú biết bao nhiêu!
Bởi vì Cao Phàm có thói quen ngủ trần, cho nên tắm rửa xong hắn luôn chỉ vây một cái khăn tắm rồi trong phòng tự nhiên du tẩu. (du tẩu: chạy, đi lại)
Mãi cho đến khi cảm giác lãnh thổ bên cạnh lõm xuống, tôi mới để ý đến trên khuôn mặt tuấn tú của Cao Phàm xem ra đã viết lên mấy chữ "Anh rất không hài lòng" rất to.
"Tiểu Nhã thân mến, mấy ngày nay, trên giường anh, trước mặt anh, em luôn nghĩ đến chuyện của người đàn ông khác, anh sẽ ghen nha!" Cao Phàm tiến sát tới mặt tôi nói từng chữ một.
Hê. . . . . . Mấy ngày nay liên tục nghĩ đến chuyện Bàng Chính Vũ và Mạc Tuyên, quả thật, có chút lơ là hắn.
Hơn nữa. . . . . . Trong vòng vài ngày mà liên tục nghĩ đến một chuyên, có phải là hiệu suất quá thấp? Kiểm điểm nên kiểm điểm.
"Còn nữa chính là. . . . . ." Cao Phàm tiếp tục nói: “Gì em đến thăm xong chưa? Đã lâu rồi không có ôm em!" Giọng nói kia, có loại ai oán nói không nên lời.
À . . . . . Đây cũng trong những nguyên nhân làm cho Cao Phàm rất không hài lòng.
Tôi tinh tế đánh giá Cao Phàm, mái tóc ẩm ướt trước mắt, dần chuyển đên đôi mắt đen thẳm, chiếc mũi cao thẳng, môi mỏng khêu gợi, xương quai xanh mê người, lồng ngực rắn chắc, cái eo hoàn mỹ, xuống chút nữa, á, ngại quá, cái tuyệt vời nhất bị chặn mất rồi.(^^)
Tôi nuốt nước bọt ừng ực, thật muốn mạng mà, hấp dẫn chết người như vậy tôi làm sao có thể chịu nổi chứ!
Hơn nữa, ý chí không kiên định luôn luôn là một trong các khuyết điểm lớn nhất của tôi.
Còn nữa, người ta là phụ nữ bình thường, hormone tiết ra là bình thường mà.
Mà không, tôi toàn thân cao thấp, từ tâm lý đến sinh lý, không có chỗ nào mà không có nhu cầu mạnh mẽ. (éc)
Cao Phàm hình như đã nhìn thấu ý nghĩ của tôi, lúc này, ôn nhu đem kính mắt của tôi tháo xuống đặt trên tủ đầu giường, toàn bộ thân mình hướng tôi đè xuống, hơi thở nóng hổi phun trên mặt tôi, môi mỏng khêu gợi hạ xuống đôi môi tôi, hai tay càng hết sức chủ động tự nhiên cởi bỏ nút áo ngủ của tôi.
Bất quá, tốc độ này cũng quá chậm đi, vì vậy tôi quay sang làm chủ công.
Không phải vấn đề công thụ sao, tôi không ngại làm công đâu .
Tình cảm mãnh liệt thiêu đốt cả đêm, ngày hôm sau tôi rõ ràng lần đầu tiên không thấy có cảm giác mệt nhọc, nhiều lắm thì yết hầu có chút khàn khàn thôi, xem ra nhờ Cao Phàm chịu khó, cố gắng kéo tôi làm vận động, thể lực của tôi được rèn luyện tốt đã tăng lên đáng kể.
Suy nghĩ thật lâu, rốt cục cảm thấy nhất thiết phải cùng Bàng Chính Vũ mặt đối mặt nói chuyện, vì vậy, ỷ mình là Tổng giám đốc phu nhân, tôi, trốn việc rồi đi luôn!
Tôi hẹn Bàng Chính Vũ tại"Cách điệu" gặp mặt, dù nói thế nào cũng là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha, huống chi tôi còn biết chắc không cần để tôi tính tiền.
Hai người chúng tôi mặt đối mặt ngồi xuống, tôi như cũ uống một ly Chocolate Milkshake, Bàng Chính Vũ uống cà phê, hơn nữa còn là cà phê đen nguyên chất, ặc. . . . . .Thật đúng là phù hợp với hình tượng của hắn trong khoảng thời gian này .
Tôi vừa uống Chocolate Milkshake vừa đánh giá hắn.
Nói thật, thằng nhóc này thật sự là càng nhìn càng đẹp, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn thân phận có thân phận, coi như là một trong những cực phẩm, tuy nhiên cùng Cao Phàm nhà tôi vẫn có chút thua kém. ( đúng là tình yêu làm
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
815/3563