watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Kẻ Gian Tuyệt Đối Phải Cáo Trạng Trước-full

Lượt xem :
m văn kiện.

Cô mới chỉnh đốn tốt cảm xúc lại nhìn thấy anh thật sự thần sắc giờ nổi lên gợn sóng nho nhỏ, phát hiện tâm tư mình chênh chếch, cảm xúc ảo não lập tức phun lên.

“Những cuốn tư liệu tiêu thụ này là do cô chỉnh sửa lại?” Đưa tư liệu tới.

Cô lấy lại tinh thần, lật vài tờ văn kiện nói: “Là tôi chỉnh sửa lại.”

“Đằng sau tổng giá trị số sai rồi, thử lại phép tính một lần.”

“Được.”

“Công tác nên chú ý.” Anh giáo huấn.

“Lần sau tôi sẽ chú ý.” Cô cúi đầu ngoan ngoãn nghe giáo huấn, cô xem xét cùng anh ta kết giao mới có bệnh, cũng không phải ăn no không có việc gì làm mà tìm tội chịu!

Dứt khoát mời Khúc quản lí ra mặt làm sáng tỏ, nhưng...... Nhìn bộ dáng anh ta, anh ta nhất định sẽ mặc kệ.

Nhưng cô thật sự rất không thích loại cảm giác bị hiểu lầm này, cô bây giờ nên làm cái gì mới tốt......

“Tất tiểu thư.” Khúc Túc nhìn cô ôm văn kiện thất thần, một bộ dáng mất hồn mất vía, lại nghĩ tới chuyện thất tình rồi?

“Tất tiểu thư?” Anh lại kêu một lần nữa.

“Vâng” sao ở trước mặt thủ trưởng mình lại ngẩn người như vậy chứ, Tất Ngọc Nhi bối rối cúi đầu.

“Cô làm lại là có thể tan tầm.”

“Vâng” ôm tư liệu cúi đầu định trở về, vì cái gì cũng là diễn viên mà anh có thể thoải mái không đếm xỉa đến?

Cô đứng ở cửa ra vào, bả vai rủ xuống, thở dài thật to, lúc trước lựa chọn làm nhân viên tổng đài cũng là nhìn trúng công tác có tính chất đơn thuần, thời gian công tác cố định, không tăng ca, cô có thể thật sự theo đuổi tình cảm lưu luyến mà cô muốn; nhưng hiện tại Học trưởng Tiểu Thành đã chính xác cự tuyệt cô, cô lại tiếp tục làm tại công ty này tựa hồ không còn bao nhiêu ý nghĩa.

Cô phải lo lắng đường ra của mình chu toàn, không thể dông dài như vậy......

“Cô còn đang phát ngốc cái gì?”

Tiếng nói trầm thấp thình lình từ phía sau truyền đến, cô lại càng hoảng sợ, cứng ngắc xoay người. “Khúc quản lí, anh sắp tan tầm rồi?”

“Không cần phải lại ngây người.” Anh đã gặp cô rút nhanh biểu lộ, nhịn không được vỗ trán của cô một cái, “Còn không đi?” Anh vượt qua cô, đi đến trước máy đun nước rót nước.

Sợ run ba giây, vuốt trán của mình, anh vừa rồi đánh cô? Vị kia nghiêm túc, quen dùng ngôn ngữ đả thương người Khúc quản lí động thủ đánh cô?

Hay là cô váng đầu rồi? Sinh ra ảo giác?

Nhất định là như vậy, cô mang theo nghi hoặc trở về vị trí, chậm rãi sửa chữa, đắm chìm trong thế giới của chính mình.

“Chị Tất, em đi học trước, chào tạm biệt.” Cô bé thực tập xách túi lên đánh giá Tất Ngọc Nhi, tính ngày mai lại đến nghiên cứu khả năng chị Tất ở cùng Khúc quản lí.

“Được, tạm biệt.” Cô phản xạ trả lời.

“Tất tiểu thư, còn chưa tan tầm? Đang đợi Khúc quản lí sao?” Đồng nghiệp đi qua quầy, tò mò hỏi.

“Tôi muốn tan tầm.” Cô nhìn thời gian, tay chân luống cuống đem tư liệu thu vào kẹp công văn.

Lúc cô thu thập xong đang muốn rời đi thì Khúc Túc cũng từ cửa đi ra.

“Khúc quản lí, tạm biệt.” Cô nhẹ cúi đầu, giống như tránh làm cho anh đi qua ở trước mặt cô, các đồng nghiệp ở sau lưng xem kịch vui, vẻ mặt tiếc hận.

Tất Ngọc Nhi thì lộ ra vẻ mặt “Các người xem a! Chúng ta thật sự chỉ là đồng nghiệp” biểu lộ.

“Đúng rồi.” Khúc Túc dừng bước, quay trở lại nhìn cô.

“Khúc quản lí, còn có chuyện gì sao?” Cô liếc trộm đồng nghiệp, phát hiện mọi người hoàn toàn không có muốn ly khai.

“Tôi sẽ suy nghĩ đề nghị của em.”

Đi qua phòng khách mọi người càng thả chậm cước bộ, vểnh tai lắng nghe.

“Đề nghị gì?” Cô nhíu mày, trong nội tâm có dự cảm bất hảo.

“Em không phải hỏi tôi không thể yêu em sao?” Ngữ khí của anh giống như là bình tĩnh bàn giao một văn kiện công việc bình thường.

A —— bốn phía phát ra một trận tiếng thán phục, thì ra là thế, nội dung vở kịch chuyển tiếp đột ngột, nguyên lai là Tất tiểu thư đang theo đuổi Khúc quản lí, ngày đó ăn cơm chắc hẳn cũng là Tất tiểu thư lớn mật theo đuổi là bước đầu.

“Khúc quản lí, tôi nhớ anh hiểu lầm ý tứ của tôi.” Tất Ngọc Nhi trên mặt một mảnh nóng rát, cô mở trừng mắt trước người con trai đáng giận, nắm chặt quyền cố trấn định.

“Em muốn tôi lặp lại lời nói ngày đó sao?” Anh nhướng mày rậm lên, vạn phần chăm chú hỏi.

Mọi người nín thở đợi, con mắt mở thật to, rất sợ bỏ qua bất kỳ một hình ảnh nào, bất luận một câu chữ mấu chốt gì.

“Khúc...... Khúc quản lí, mong anh đừng có lại nói giỡn, tôi muốn về nhà.” Cô cầm lấy túi xách, một cổ sức lực cố xông ra bên ngoài, trong đầu đầy hỗn loạn.

Ngày đó thông báo rõ ràng là ngoài ý muốn, anh ta lại còn cố ý nói ra làm cho mọi người hiểu lầm, nói rõ chính là cô muốn, là cô chọc tới anh ta?

Rống!

Chương 4
Trong căn hộ nhỏ sách vở, vật phẩm đều chất trong rương gửi về nhà, quần áo cũng đã đóng gói xong, sau khi tan tầm, trực tiếp đem xe máy đưa đi gửi vận chuyển, cô nhờ được xe chở về Tân Trúc.

Tất Ngọc Nhi tự mình thì thào tính toán, hai tuần trước cô lặng lẽ đưa đơn xin từ chức, ngoại trừ lệ thuộc trực tiếp vào thủ trưởng ở nước ngoài, không có người biết rõ cô công tác cho tới hôm nay mới thôi.

Mà Khúc Túc ngôn luận kinh người làm cho cô đã chịu trọn vẹn hai tuần bão táp, mỗi ngày chuyên tâm ứng phó các câu hỏi nghi vấn của đồng nghiệp, cũng bởi vì như thế, cô cũng dần dần đã quên chuyện đau thương; chỉ có đêm dài yên tĩnh thì thỉnh thoảng nhớ tới chuyện Học trưởng Tiểu Thành cự tuyệt, một thân một mình cảm thụ được chua xót đau lòng.

Cô thấy Học trưởng Tiểu Thành gởi đến tin nhắn muốn cô phải cố gắng lên, biểu lộ thập phần buồn rầu, cô có nên hay không gọi điện thoại cho hắn......

Cô sợ nếu như xử lý không tốt, thật sự là bằng hữu cũng làm không được.

Lần đó bị nhốt tại phòng tài liệu, phát hiện mình nên nắm chắc ngay lập tức, nên cô mới có thể quyết định cùng Học trưởng Tiểu Thành nói rõ, đến nay cô cũng không còn dám gọi điện thoại cho hắn nữa, chỉ có thể thở dài.

Vô tình đi tới bưu điện, cầm bảng dãy số, ngồi chờ ở trong, ngây ngốc nhìn tin nhắn, qua một thời gian ngắn, cô đưa vào văn tự* ấn lấy dãy số, sau nửa ngày qua đi lại thật vất vả đem bỏ trở lại văn tự.

*mình không rõ văn tự này nói về cái gì, mình nghĩ là chị lấy phiếu số, chờ gọi ĐT công cộng; ở VN thì gọi ĐT công cộng cũng không có xài “văn tự” gì đó T_T 0

Dãy số rốt cục đến phiên mình, cô kêu một tiếng, thả lại điện thoại, trước đem chính sự xử lý tốt; qua mấy phút đồng hồ sau, cô đi ra khỏi bưu điện, nhưng không ngừng ở muốn gởi tin nhắn cho Học trưởng Tiểu Thành?

Ngày cuối cùng tại Đài Bắc, cô ít nhất phải làm cho đoạn tình đơn phương này có một dấu chấm hết hoàn mỹ.

Trước trực tiếp nói với hắn cô phải về Tân Trúc, lại cảm tạ sự chiếu cố của hắn, có thời gian trở ra sẽ gặp lại, cô vĩnh viễn sẽ là học muội của hắn, sẽ lại không đối với hắn có ý nghĩ không an phận, như vậy có thể hay không quá lập dị?

Tất Ngọc Nhi không đếm xỉa tới việc đang đi trên đường cái, không có chú ý tới đèn xanh chuyển vàng, chỉ có một việc trong đầu chính là bước đi.

Tiếng kèn chói tai khiến cô phục hồi tinh thần lại, một chiếc xe máy theo bên trái gấp rút chạy nhanh mà đến, cô phản ứng không kịp, tiếng thét chói tai lớn, xe máy cứ như vậy ngang ngạnh xông tới!

Tất Ngọc Nhi cả người ngã bay đến trên mặt đất, mắt cá chân đau nhức kịch liệt khiến cô không cách nào đứng lên, cô chống thân thể, nhìn thấy cánh tay cùng chỗ khớp xương chân không ngừng chảy máu.

Cô xảy ra tai nạn xe cộ rồi?!

“Cô đang làm cái gì ở đây?” Khúc Túc đè nén tức giận, nhíu mày nhìn Tất Ngọc Nhi đang cùng người qua đường nói chuyện phiếm.

Hắn chưa từng lường trước đến khi hắn nhanh chóng vọt tới địa điểm phát sinh, mắt đầu tiên nhìn qua lại là loại cảnh tượng chuyện trò vui vẻ này.

“Bà Lý, thật sự là cám ơn bà, đồng nghiệp con tới đón con, người có thể không cần ở lại giúp con.” Chịu đựng miệng vết thương đau đớn, mặt cô lộ vẻ mỉm cười, đối với tốt bụng của bà Lý nói lời từ biệt.

“Miệng vết thương đều rửa sạch qua sao?” Khúc Túc trừng mắt cánh tay bị thương của cô, cảm thấy rất chướng mắt.

“Vừa rồi bà Lý kia đã dùng nước giúp tôi lau qua.” Cô căn bản không dám nhìn miệng vết thương của mình, nhìn sẽ cảm thấy miệng vết thương càng đau nhức.

“Tôi dẫn cô đi bệnh viện trước.”

“Được.” Đều đến lúc trọng yếu này rồi, đồng nghiệp vẫn không quên gọi Khúc quản lí tới đón cô, thực làm cô dở khóc dở cười.

Tất Ngọc Nhi dùng tay trái không có bị thương chống người, cố hết sức đứng lên, a! Thân thể cô nửa bên phải từ trên xuống dưới đều đau nhức!

“Cô đừng động.” Khúc Túc cẩn thận tránh miệng vết thương của cô, thật cẩn thận nghiêng người đem cô ôm lấy.

“Khúc quản lí, tôi sẽ cố gắng chính mình đi......” Thanh âm nhỏ đi khi hắn nhìn chằm chằm, hung cái gì chứ...... Cô là không có ý phiền toái hắn, hơn nữa thất tình lại cuồng ăn, trên người cũng thêm một chút thịt ——

Tất Ngọc Nhi vì ổn định trọng tâm, tay trái tự nhiên ôm cổ của hắn, hắn thích ôm như vậy, vậy cho nặng chết hắn đi!

Trên đường đi khiến cho một ít dân chúng ánh mắt tò mò, Tất Ngọc Nhi không được tự nhiên đem mặt chuyển hướng Khúc Túc, trực tiếp nhìn chằm chằm áo sơ mi trắng của hắn, kỳ quái? Xe của hắn rốt cuộc là ngừng bao xa?

Cô duy trì tư thế như vậy không khó sao? Khúc Túc đem đầu của cô dựa khẽ khép tại trước ngực hắn.

Tất Ngọc Nhi rõ ràng nghe thấy thanh âm tim đập của hắn, rất thực, rất nặng, tựa như hắn làm cho người ta cảm giác, cô không tự giác khép mắt lại, cảm thấy tâm tình bình tĩnh rất nhiều, miệng vết thương tựa hồ cũng không còn đau đớn như vậy.

Khúc Túc cúi đầu, cẩn thận đem cô đặt ở ghế phía trước; Tất Ngọc Nhi nhìn gò má của hắn, bỗng dưng gò má đỏ.

Khúc Túc giúp cô buộc chặt dây an toàn, đầu vừa nhấc, phát hiện cô đang theo dõi hắn. “Làm sao vậy?” Sờ nhẹ gương mặt của cô, may là chỉ bị tai nạn xe cộ.

Cô một tay bắt lấy tay của hắn, tay truyền đến nhiệt độ cơ thể của hắn, cô như khoai lang phỏng tay buông ra.

Khúc Túc liếc cô, cô xấu hổ không biết như thế nào cho phải, thấy hắn ngồi vào trên ghế lái, lúc này mới thở dài một hơi.

“Tại sao bị đụng vào?”

“Bởi vì...... Bởi vì tôi chính mình không có chú ý tới đèn đã chuyển đỏ.” Vụng trộm ngắm lấy nét mặt của hắn, hắn thoạt nhìn rất mất hứng.

Cái này cũng khó trách, chính mình bị thương coi như xong, còn thay đồng nghiệp tăng thêm phiền toái.

“Cô vượt đèn đỏ?” Khúc Túc cầm chặt tay lái, trên trán gân xanh ẩn ẩn hiển hiện.

“Ừ......” Thanh âm như muỗi vằn.

“Vì cái gì vượt đèn đỏ, đang vội?”

“Bởi vì tôi đang suy nghĩ một chuyện......”

“Cho nên cô liền ở trên đường cái mà ngẩn người? Hử?” Hắn hỏi rất nhẹ, thật mềm.

“......” Lại sợ tới mức thế này cô liền lại cũng không dám.

“Đụng người của cô?”

“Vứt tiền xuống rồi bỏ chạy.” Cúi đầu, thật sự không dám nhìn hắn.

“Đụng vào đâu?”

“Tay chân đều có trầy da, chân phải giống như trật rồi.” Cô ngoan ngoãn một năm một mười báo cáo.

“Đi đường cẩn thận một chút.”

“Vâng.....” Ở trước mặt hắn, cô giống như chỉ có lần lượt nhận giáo huấn.

Trong xe không khí ngưng trệ, cô cẩn thận sợ hãi kêu một tiếng, “Khúc quản lí.”

Liếc cô, đợi cô muốn nói gì.

“Thực xin lỗi, hại anh chạy đến đây một chuyến.”

Hắn đem xe ngừng lại, quay đầu nhìn về phía cô, lạnh lùng mở miệng nói: “Đầu của cô chỉ để biết trang trí thôi sao?”

Cô chịu đựng miệng vết thương đau đớn, ngoan ngoãn bôi thuốc, phối hợp tới cùng, chỉ là người đàn ông bên cạnh đi theo vừa rồi vẫn bình tĩnh hé ra mặt thối, làm cho cô có áp lực.

Cô phát sinh tai nạn xe cộ đã đủ đáng thương rồi, hắn còn bày sắc mặt cho cô xem, hung dữ, giống như cô gây ra chuyện gì có lỗi với hắn vậy.

Ở bệnh viện sau khi bôi thuốc xong, hắn không nói một câu trực tiếp ôm cô trở lại trên xe, cũng không nói rõ muốn đi đâu: cô bất an nhìn cảnh trí ngoài xe, nếu miệng vết thương không quá đau nhức, cô thực sự xúc động muốn nhảy xuống xe.

Ước chừng chạy gần 20′, xe rốt cục đứng ở một tòa biệt thự trước mặt, hắn đè xuống điều khiển, “Tất” một tiếng cửa sắt mở ra, xe chậm rãi l
<<1 ... 56789 ... 16>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
657/3405