watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Nam Thần Biến Thành Cún-full

Lượt xem :

Tác giả: An Tựu
Tình trạng: Hoàn Thành
Tên truyện: Nam Thần Biến Thành Cún
Thể loại: Tiểu thuyết tình yêu,truyện ngôn tình

Đọc truyện ngôn tình hiện đại, wap đọc truyện trên điện thoại, tiểu thuyết ngôn tình, tiểu thuyết tình yêu, truyện tiểu thuyết hay, chuyện tình cảm mới


Chương 1
Tô Tiểu Đường là một cô nàng trạch nữ* béo ú…

*Trạch nữ: con gái thích ru rú ở nhà ( thường là ôm máy tính, xem phim, đọc truyện, chơi game... tóm lại là giải trí ).



Lúc lên đại học, cô tranh thủ thời gian rãnh rỗi mở một cửa hàng trên Taobao*, tên cửa hàng là “Bạn thử xem, rất ngon”, giữ độc quyền về… các loại đồ ăn vặt.

*Taobao: trang web bán hàng online ở Trung Quốc.



Vốn chỉ là vì giết thời gian kiếm thêm khoản thu nhập, không nghĩ tới cửa hàng nhỏ này của cô làm ăn buôn bán ngày càng sôi động, năm hai đại học Tô Tiểu Đường đã có thể tự lo liệu học phí và tiền sinh hoạt, nghiễm nhiên trở thành bà chủ nhỏ giàu có trong đám bạn học.

Sau khi tốt nghiệp, tất cả mọi người đều bận rộn tìm việc làm, Tô Tiểu Đường đã không còn làm một đại lý nhỏ nữa, thuê hai phòng một sảnh tự mình cất giữ hàng hóa, tiếp tục kinh doanh cửa hàng đồ ăn vặt của cô.

Tuy nhiên, cửa hàng ăn nhanh này giúp cô kiếm tiền làm giàu đồng thời cũng làm cho cô trở nên tròn trịa, ở trên đường càng lăn càng xa…

[Tô Tiểu Đường: À thật ngại quá, bánh bích quy mùi nam việt quất này hết hàng mất rồi ~">.

[Tôi vừa chờ vừa ăn: Nhưng lúc trước tớ thấy còn một bịch mà">.

[Tô Tiểu Đường: Xấu hổ quá, tớ vừa mới xé ra ăn luôn rồi 0">.

[Tôi vừa chờ vừa ăn: O.O………..">

Tô Tiểu Đường tóc tai bù xù không hề có hình tượng mà ngồi xếp bằng trên ghế, cùng lúc đó bàn tay mũm mĩm ném bánh bích quy cookie vào trong miệng mình, nhưng lại đang khuyên người ta mua một bịch khác để ăn, di động ở bên cạnh vang lên.

Cô bạn thân Lý Nhiên Nhiên mang đến một tin dữ.

“Đừng trách mình không nói cho cậu biết trước, đêm mai bạn cùng lớp đại học sẽ họp mặt, cậu phải chăm chúc bản thân cho tốt vào”.

“A? Nhất định phải đi sao? Thật là phiền phức, tớ còn phải gội đầu, thay quần áo…”.

“Tô, Tiểu, Đường! Cậu định ở nhà làm trạch nữ đến già luôn sao?” Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh giận dữ của Lý Nhiên Nhiên.

Tô Tiểu Đường bĩu môi cầm di động đưa ra xa một chút: “Tớ thật sự không muốn đi…”.

“Không cho phép không đi, tự mình tính đi mấy tháng rồi cậu không ra khỏi cửa? Nếu tiếp tục như vậy chắc cậu sẽ thoái hóa thành người trên núi mất! Nghe lớp trưởng nói bạn cùng lớp của chúng ta còn rất nhiều người trẻ tuổi chất lượng tốt lại độc thân, cơ hội tốt cỡ nào, nói không chừng có thể thoát khỏi tình trạng độc thân đấy…” Lý Nhiên Nhiên nói xong dường như nghĩ tới cái gì đó, bỗng nhiên thả ra âm thanh mềm mỏng: “Cái kia… Không phải là cậu không muốn nhìn thấy con người hèn hạ Tống Minh Huy đó chứ?”.

Nhắc đến cái tên này Lý Nhiên Nhiên lại tức giận: “Cậu vì con người hèn hạ đó nỗ lực nhiều như vậy, dành rất nhiều tiền vào hắn, tạo điều kiện cho hắn đi học nghiên cứu sinh, nào ngờ, hắn đi làm không bao lâu liền cùng với một cô gái trong công ty dan díu với nhau, lúc trước mình nói với cậu cái gì kia chứ, nam phượng hoàng* không đáng tin cậy, trên đời có quá nhiều bài viết cũng không đủ để cảnh báo cậu à…”.

* Nam phượng hoàng: chỉ những người trông mặt bắt hình dong, không thể nhìn vẻ bề ngoài. Những người xuất thân nghèo khó, nhờ cố gắng, nỗ lực hơn người có một ngày lột xác đổi đời.Nhưng do xuất thân hèn kém nên có nhiều khuyết điểm như keo kiệt, tính toán.



Trong lúc Lý Nhiên Nhiên tức giận bất bình, Tô Tiểu Đường vui sướng dào dạt mà hoàn thành xong một vụ làm ăn, vừa cùng khách hàng xác nhận thông tin giao hàng, vừa nói chuyện với Lý Nhiên Nhiên: “Nhiên Nhiên, tiền này ngay cả vốn lẫn lãi anh ta đều trả lại cho mình, vả lại quá khứ đã qua, mình không muốn đi chỉ đơn thuần là vì lười, không có ý gì khác”.

“Cái gì gọi là quá khứ đã qua, trả lại tiền thì thế nào, vậy anh ta xem cậu là cái gì hả? Thẻ tín dụng à? Tiêu dư thì trả lại! Chỉ dựa vào một chút tiền đó là có thể tính toán rõ ràng sao?”.

“Được rồi, được rồi! Không thèm nghe cậu nói nữa, bên này mình đang bận, ngày mai mình sẽ đến đúng giờ, bai~” Tô Tiểu Đường nói xong, cuống quýt cúp điện thoại.

***

Lúc trước khi Tống Minh Huy đưa ra lời chia tay, cô không phải không đau lòng.

Tuy tình yêu không đến mức oanh oanh liệt liệt, nhưng cô đúng là rất nghiêm túc lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết kết giao với anh ta, thời buổi này nuôi một con chó mà để cho nó chạy còn đau lòng, huống chi là quen một người đàn ông lâu như vậy.

Nhưng mà, mức độ đau lòng ở loại này có lẽ cũng gần giống với người mua ăn được phân nửa rồi yêu cầu trả hàng.

Những thăng trầm của cuộc đời cô và những gì khắc cốt ghi tâm đều giao cho một người đàn ông tên là Phương Cảnh Thâm. Từ trung học lên đại học, thầm mến tròn bảy năm, đến tận lúc tốt nghiệp năm tư ấy, nam thần* cuối cùng cũng có bạn gái, hơn nữa lại là bạn gái cùng phòng của cô, vốn được mệnh danh là hoa hậu giảng đường Thư Điềm. Hai người trai tài gái sắc trời sinh một đôi khiến người khác ghen tị.

* Nam thần: Chỉ con trai đẹp trai, quyến rũ, có tài thường được nhiều con gái theo đuổi.



Cái loại thương tâm tuyệt vọng này và bất thình lình trống rỗng sa sút, giống như cuộc đời này của cô không thể ăn món ngon nữa.

Sau đó không lâu Tống Minh Huy liền tỏ tình với cô. Anh ta nói cô mập mạp rất đáng yêu, rất thích cô, hỏi cô có muốn thử quen với anh ta không.

Và sau đó bọn họ liền thuận lý thành chương mà ở cùng với nhau.

Đến tận nửa năm trước, Tống Minh Huy nói thẳng với cô là đã tìm được tình yêu đích thực, đề nghị chia tay với cô, vài ngày sau liền gửi ba vạn đồng vào tài khoản của cô, như không muốn có bất kỳ liên quan gì với cô nữa, dĩ nhiên, cũng vì không muốn trở thành đầu đề của câu chuyện.

Thực ra năm đó Phương Cảnh Thâm và Thư Điềm quen nhau không được mấy tháng thì chia tay, nhưng cô cũng không ngốc đến nỗi nghĩ rằng bọn họ chia tay thì mình sẽ có cơ hội. Từ đầu đã không ôm quá nhiều hi vọng, cho nên bảy năm thầm mến mới không chuyển thành lưu luyến, việc của Thư Điềm chỉ làm cho cô cắt đứt luôn ý niệm chỉ nhìn thấy xa xa ở trong đầu mà thôi.

***

Ngày hôm sau.

Mãi cho đến khi trước giờ tụ hội nửa tiếng Tô Tiểu Đường mới chậm chạp đi gội đầu, mặc một bộ quần áo tiện lợi nhất, đang nghĩ tới cần phải chuẩn bị cái gì nữa, thì một con Husky tròn vo hưng phấn mà từ ban công bay vụt đến dưới chân cô, thở phì phò điên cuồng vẫy đuôi về phía cô.

Nhìn con thú cô nuôi trở thành “Vũ khí hình cầu có sức sát thương quy mô lớn” này, Tô Tiểu Đường lúng túng.

Có lần ra ngoài bỏ nó một mình trong nhà, kết quả nó không chỉ đem phòng ngủ cùng phòng khách làm cho lộn xộn, lại còn có bản lĩnh mở cửa phòng cất giữ hàng hóa ra, đêm đó Tô Tiểu Đường về tới chỉ thấy hiện trường như có cuồng phong thổi qua, khung cánh hỗn loạn, thảm thương không nhìn nỗi. Người khởi xướng còn cố tình còn bày ra vẻ mặt vô tội phe phẩy cái đuôi nhào về phía cô vung vẫy bán nước, làm cô tức đến nỗi muốn đem hàng hóa hầm ăn hết…

Sau này trước khi ra ngoài, cô hay dùng dây xích buộc nó lại, kết quả con này hoạt bát quá sức, vừa về đến liền nhìn thấy những chỗ dây xích quấn lấy trên cổ nó bị mài đến nỗi rớt cả lông, da cũng bị rách.

Tô Tiểu Đường là người ăn nói chua ngoa nhưng tâm lại như đậu hũ, sau lần đó cũng không nỡ buộc nó nữa, khi ra ngoài đều cố gắng mang nó theo, cũng may cô cũng không thường xuyên đi ra ngoài.

Lúc này vừa nhìn thấy dáng vẻ phải đi ra ngoài của Tô Tiểu Đường, con Husky nào đó lập tức như trẻ em tung tăng mà phe phẩy đuôi điên cuồng xông tới, đầu tiên là nịnh hót cọ cọ trên đùi cô, sau đó hai móng bám vào cửa vẽ lung tung, gấp không dằn nỗi muốn đi ra ngoài.

Nhìn thấy chủ nhân đứng lại chậm chạp không đi kia, con Husky nào đó khó hiểu “Ư,ử?” một tiếng, dùng miệng ngậm ống quần của cô.

Tô Tiểu Đường không có cách nào, đành gọi điện thoại cho Lý Nhiên Nhiên.

“Này, Tiểu Đường cậu tới rồi à? Chúng tớ đều đã tới nhà hàng rồi”.

“Mình đang chuẩn bị đi đây, nhưng Thịt Viên không biết làm sao bây giờ, nhà hàng có cho mang cún vào không nhỉ?”.

Lý Nhiên Nhiên cũng thừa biết cún nhà cô có thể gây hại tới mức nào, nghe cô nói vậy liền hiểu được: “Cậu chờ mình, mình hỏi giúp cậu”.

“Được”.

Một lát sau, Lý Nhiên Nhiên hưng phấn nói với cô: “Tiểu Đường, cậu yên tâm mang vào đây đi, quản lý là bạn thân của một bạn học trong lớp chúng ta, anh ta nói không thành vấn đề, chỉ cần cậu dắt cho tốt là được”.

“Biết rồi, khoảng hai mươi phút nữa mình sẽ tới nơi” Tô Tiểu Đường sờ sờ đầu của Thịt Viên.

“Tới thì gọi điện thoại cho mình, mình ra cửa đón cậu”.

***

Đến quán rượu, việc đầu tiên Lý Nhiên Nhiên làm là phấn khích ôm lấy cổ Thịt Viên giày vò một trận, sau đó chán ghét quăng nó xuống đất tiếp tục liếc mắt nhìn Tô Tiểu Đường, thu ánh mắt tràn ngập ham muốn muốn đá Tô Tiểu Đường một cái của cô lại.

"Không phải bảo cậu chăm chút kỹ một chút sao? Sao lại ăn mặc thế này đến đây?"

Tô Tiểu Đường sợ lạnh, trời vừa mới vào đông đã lập tức mang bộ áo lông ra mặc, cô vốn mập mạp, bây giờ trông càng giống như một quả cầu.

"Mình tắm hơi lâu! Quần áo cũng vừa mới giặt hôm qua..." Tô Tiểu Đường yếu ớt trả lời.

Lý Nhiên Nhiên nhìn cô một lúc thở dài, "Tô Tiểu Đường mình xem cậu có điểm nào tốt? Rốt cuộc cậu có phải là con gái hay không! Sao không thể chăm chút cho bản thân một chút chứ? Kiếm nhiều tiền như vậy cuối cùng lại mặc một bộ quần áo cũ nát! Mình có chút hối hận khi gọi cậu đến đây rồi, cậu vẫn chưa thấy được bộ dạng hăng hái đầy đắc ý của Tống Minh Huy đâu. Còn nữa con gái bên cạnh cậu ta, quần áo trên người đều là hàng hiệu, hào quang tỏa ra bốn phía, nghe nói là con của một lãnh đạo trong công ty nào đó, Tống Minh Huy dựa hơi cũng được thơm lây. Mình vẫn trông chờ rằng cậu sẽ đảo ngược được tình thế, nhìn thấy cảnh đó cậu không cảm thấy bị kích thích sao, còn nữa Tô Tiểu Đường này, cậu hãy khai thật cho mình biết, cậu có thật sự béo đến vậy không? Làm sao giảm béo đây..."

Trong lòng Tô Tiểu Đường nói thầm, phụ nữ vì bản thân mà làm đẹp, cô lại không vì bản thân mình cần gì ăn diện đẹp đẽ...

Không để ý bản thân nên cũng vô tâm với trang phục, lại càng không vì bản thân mình, sau đó lại càng không muốn ăn diện, càng thay đổi càng xấu xí hơn.

"Mình là mình, người khác thế nào chẳng liên quan gì đến mình." Tô Tiểu Đường lầm bầm.

Lý Nhiên Nhiên không muốn tiếp tục nói chuyện với cô bạn suy nghĩ cứng nhắc như khúc gỗ này nữa, bởi vì cô biết Tô Tiểu Đường không phải giả vờ rộng rãi, cô thật sự là một trạch nữ chính hiệu, vô cùng ngây thơ.

***

Lúc hai người một chó đi đến phòng bao thì ở đó đã có mấy người ngồi. Mọi người tụm hai tụm ba thành từng nhóm trò chuyện, ca hát, có nhóm thì chơi mạt chược.

"Thấy không? Đó chính là Lâm Tuyết! Vừa nhìn đã thấy giống kỹ nữ lầu xanh!" Lý Nhiên Nhiên ra sức chỉ về phía bàn mạt chượt, Tô Tiểu Đường nhìn theo, Tống Minh Huy đang buồn chán ngồi xem mấy người phụ nữ đánh mạt chược.

Lúc Tống Minh Huy ngẩng đầu lên trùng hợp bắt gặp hai người họ, ánh mắt lướt nhanh qua người Tô Tiểu Đường, nhanh chóng thu lại, giống như nhìn lâu quá sẽ chịu không nỗi, trong ánh mắt như viết lên mấy chữ chán ghét.

Kỳ thực Tô Tiểu Đường béo vẫn hoàn béo,nhưng gương mặt nhỏ nhắn, ngũ quan vô cùng xinh đẹp, khi học đại học đã từng say đắm Phương Cảnh Thâm, cũng tốn nhiều tâm tư để chăm chút cho bản thân, thoạt nhìn tổng thể thì vẫn giống như lúc Tống Minh Huy theo đuổi cô "Béo nhưng rất đáng yêu" .

Thế nhưng, tất nhiên bây giờ Tô Tiểu Đường trông còn tệ hơn trước kia. Quần áo mặc trên người chỉ là áo lông giá 300 đồng mua trên Taobao, đã béo còn mặc thời trang mùa thu, vì không thích rườm rà, mái tóc dài bị cô cuộn thành một búi buộc sau ót. Tóm lại chính là chữ —— thất bại.

Gương mặt Tô Tiểu Đường rất nổi bật, nhanh chóng có bạn học nhận ra cô, sau đó thấy con chó dưới chân cô, phấn khích nói: "Tô Tiểu Đường, đây là chó nhà cậu sao? Là giống Husky phải không?"

123 ... 42>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
656/2651