Tiểu thuyết - Vợ Trước Mập Mạp
Lượt xem : |
u tiên mỉm cười đẩy cửa sổ ra nghênh đón ánh mặt trời, về sau mỗi một ngày, mỗi lần nghe thấy tiếng đồng hồ báo thức sẽ có loại cảm giác nặng nề.
Cho dù hôm nay không có việc gì, nhưng chủ nhật cũng nhất định có việc, không phải đi nhà người ta làm khách, chính là người khác tới nhà mình làm khách,bất luận loại nào, đều là tầng lớp thượng lưu trong xã hội tụ hội*. Không phải cô đang nói..., so về bằng hữu tụ hội, càng giống một cuộc so tài phân cao thấp. 0
Tất cả mọi người so xem giày ai đắt, túi xách người nào khó mua, người nào mời được nhà thiết kế nổi tiếng nào đặc biệt đo người may lễ phục cho, sau đó nói về châu báu XX đưa ra đồ số lượng có hạn, nhãn hiệu OO lại làm ra những tác phẩm tinh vi hơn, bởi vì mưa ít, cho nên vị rượu nho khá rõ, có nhớ có một năm mưa ít đã ủ ra rượu nho kinh điển, mùi thơm đó thật ưu nhã....
Uông Hữu Huyên hoàn toàn là vịt nghe sấm. 0
Bởi vì nghe không hiểu, cho nên giấu dốt là phương pháp tốt nhất, mỗi lần cùng mẹ chồng hoặc là em chồng dự họp trong trường hợp này, cô luôn ngoan ngoãn đi theo, lộ ra khuôn mặt tươi cười đã được luyện tập qua.
Kiểu cười này cô cùng Tiểu Đình luyện tập thật lâu, mới đạt tới trình độ này, cô cảm thấy như thế rất hiệu quả, trên cơ bản mà nói, coi như hữu dụng.
Chỉ có một lần, mẹ chồng gặp mặt một đôi mẹ con họ Phùng, Phùng thái thái* giống như đối với cô có ý kiến, một mực muốn cô nói chuyện về hứng thú của mình, trước kia mẹ chồng ít nhiều luôn giúp cô giải vây không biết vì cái gì lần đó không hề nói gì cả, bên cạnh đã vây quanh một vòng người nhỏ, cô cảm thấy nếu không mở miệng thì thật thất lễ, vì vậy, trung tâm truyền thuyết tiết kiệm lời nói như vàng. Trường hợp hiếm thấy ở buổi xã giao Hạ phu nhân lại mở miệng vàng. 0
"Mọi người cảm thấy ——"
Mới nói bốn chữ, rất rõ ràng, một nhóm người đều nín thở ngưng mắt, chờ cô tiếp tục phát biểu cao kiến về thượng phẩm
"Người ngoài hành tinh ở tinh cầu khác, bọn họ định nghĩa danh thiếp và xã giao thế nào?" (Tranhquy: Oh my love!!!!!! Ta muốn bất tỉnh)
Trong nháy mắt, tất cả mọi người há to mồm, xem như không thể tin nổi những gì chính mình nghe được.
"Bọn họ cũng mang giày cao gót sao? Xịt nước hoa sao? Hay nói, trong định nghĩa của bọn họ, mùi gì có thể xưng là nước hoa?"
Tất cả mọi người yên lặng.(Tranhquy “bình lựng”: không shock vì quá shock. Huyên tỷ, chị thật là “cực phẩm” nhân gian =.=!!!)
Về sau cô mới biết được Phùng thái thái là bạn tốt của mẹ chồng, một mực xem Hạ Thượng Thần là con rể tốt nhất, về phần Phùng tiểu thư gọi là Phùng Nhã Trung, là thạc sĩ danh tiếng, có giấy phép kế toán viên cao cấp, là người vợ tốt nhất trong mắt mẹ chồng cô, nói cách khác, đây là tình đầu ý hợp thân gia hợp tác đã gặp phải một tên Trình Giảo Kim như cô nên đột nhiên sinh lòng khó chịu, cho nên muốn cô lộ ra một chút xấu hổ.
Nhưng Uông Hữu Huyên luôn thấy khó hiểu, Phùng thái thái còn chưa tính, mẹ chồng làm chi cũng muốn cô mất mặt?(Tranhquy: thật là không ưa nổi bà mẹ chồng này, bôi xấu vợ của con trai à)
Tên Uông Hữu Huyên tại giới xã giao không có vài người biết rõ, mọi người đối với cô ấn tượng cũng là không mấy rõ ràng nếu như cùng mẹ chồng hoặc là em chồng đứng riêng một chỗ, đại khái cũng không biết cô là người nào, nhưng là Trang Quyên Quyên nổi danh vô cùng, mọi người chỉ nhớ rõ người phụ nữ kì quái trên yến hội nói về người ngoài hành tinh chính là con dâu Trang Quyên Quyên, giờ chuẩn bị đi, mẹ chồng còn không phải vứt mặt của mình mà thôi.
Về phần em chồng cô, Hạ Vũ thần cũng thế......
Hạ Vũ thần vẫn cảm thấy cô là để ý tiền Hạ gia, mới có thể trăm phương ngàn kế mê hoặc anh trai của cô —— trời biết cô thấy rằng Hạ Thượng Thần căn bản không hiểu được anh là eo quấn Bạc Vạn hảo dã nhân a.
Cô không mua nổi hàng hiệu, đương nhiên cũng không tìm hiểu qua hàng hiệu, sao biết áo sơmi trên người anh là khoảng một, hai vạn? Anh nói phòng ở là có tiền trích cấp thuê cho bọn họ, cô tin, về sau mới biết được ba mẹ anh đã sớm mua lại phòng ở, nhưng những điều này Hạ Vũ thần đều không tin.
Có lần cô biết mình dùng thẻ ATM của Hạ Thượng Thần, lập tức lộ ra bộ dạng "Xem, tôi liền biết rõ", còn chua giọng nói vài câu nữa.
Bọn họ là vợ chồng nha, cha mẹ chồng không cho cô ra ngoài làm việc, cô không dùng tiền của chồng thì dùng của ai —— nhưng những điều này càng về sau cô càng không muốn giải thích.
Gả vào Hạ gia không bao lâu, Uông Hữu Huyên hoàn toàn cảm nhận được thành kiến đáng sợ.
Phùng Nhã Trung mới là người vợ thích hợp của Hạ gia, cô không phải, cho nên không ngừng bắt bẻ cái này bắt bẻ cái kia, hi vọng cô sẽ sửa đổi lại cử chỉ hành vi của mình, phù hợp bản thân, Hạ Vũ thần nói "Nếu như là chị Nhã Trung, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện thất lễ như vậy."
Hạ Thượng Thần nói cô chớ so đo cùng em gái, người ở dưới mái hiên, cô có thể so đo như thế nào?
Nói đến nói đi, vẫn chính là mình ngốc.
Hạ Thượng Thần nói ba mẹ anh nhất định sẽ yêu mến cô. Cô liền tin, anh nói hết thảy sẽ chuyển biến tốt, cô cũng tin, anh nói cô vĩnh viễn là bảo bối, cô cũng tin.
Ba năm trôi qua, cha mẹ chồng luôn đối với cô khách khí lại lạnh nhạt, đối với cô luôn xa cách giống như khách, cô ở buổi xã giao vẫn không được tự nhiên, vĩnh viễn không hiểu nổi vì cái gì một người chỉ có hai cánh tay lại muốn mua hơn một trăm túi xách, sau đó người đàn ông đã từng thề non hẹn biển cũng di tình biệt luyến* USB. 0
Này nọ, cũng làm cho cô cảm thấy chán nản.
Chán nản nhất chính là, cô phát hiện ông xã cùng cha mẹ chồng đã định ra giao ước nếu ba năm không có sanh con liền ly hôn.
Thật sự là —— cô luôn tưởng rằng thời đại đủ tiến bộ rồi, không nghĩ tới cư nhiên còn có loại chuyện này.
Đều do lỗ tai mình quá tốt, đêm hôm đó cô thật sự chỉ là đi qua thư phòng mà thôi, chợt nghe thấy tiếng nói chuyện của cha mẹ chồng, nói cái gì ba năm nhanh đến rồi, đến bây giờ cũng còn không có tin tức..., nên chuẩn bị ly hôn đi, sau đó chồng yêu của cô trả lời, hi vọng ba mẹ một lần nữa cho bọn họ ít thời gian.
Thu thập lại, chân tướng liền hiện ra.
Cô đương nhiên có thể đánh chết không rời, nhưng suy nghĩ lại, cuộc sống hôn nhân như vậy có gì phải lưu luyến?
Động lực để cô nhẫn nại cũng không có.
Kết hôn vào thời điểm mơ mơ màng màng, nhưng bây giờ cô rất rõ ràng, ly hôn mới là con đường đúng đắn.
"Một tuần lễ tới, anh suy nghĩ như thế nào?"
"Anh hiểu rõ, theo như em nói." Hạ Thượng Thần biểu lộ rất bình tĩnh, "Chúng ta ly hôn."
Tuy rất khó tiếp nhận, bất quá anh nghĩ tới, nếu duy trì hiện trạng hôn nhân, anh càng hy vọng Hữu Huyên có thể vui vẻ, làm cho cô rời xa chỗ này, sống cuộc sống mình thích.
Người cô đã mỏng như tờ giấy, anh không muốn thấy cô tiếp tục gầy thêm nữa.
Đây đều là do anh không có tư cách làm chồng, hắn nên sớm phát hiện, sớm nên cảnh giác, nhưng vẫn lừa mình dối người, chờ cơ hội rảnh rỗi mang cô ra ngoài chơi một chút, chờ thêm có thời gian rảnh hai người có thể đến hải đảo ở một hồi, nhưng là anh vĩnh viễn không rảnh.
Nếu như cô muốn rời khỏi cái nhà này, anh sẽ đồng ý, so với việc cô đang dần tiều tụy đi, ly hôn không phải là cái chuyện tình gì ghê gớm lắm.
"Giấy tờ ly hôn em đã ký đúng không? Trực tiếp đưa cho ạnh là được." Hạ Thượng Thần hỏi, "Nghĩ muốn đến ở đâu không?"
Nơi ở của bà xã rất quan trọng, cho dù là vợ trước, cũng muốn biết rõ.
Chuyện ly hôn cho anh một bài học —— hôn nhân đại sự đều là bởi vì việc nhỏ mà tạo lên, anh đã phạm sai lầm lần đầu, muốn nhớ kỹ giáo huấn này.
"Tiểu Đình nói em trước tiên dọn qua ở cùng với cô ấy."
"Lần trước không phải nói Dương Tú Đình cùng bạn trai ở chung?"
"Chia tay." Bạn trai Tiểu Đình nói như rồng leo, làm như mèo mửa, không chịu làm đến nơi đến chốn, Tiểu Đình nhịn anh ta một năm, rốt cục không thể nhịn thêm nữa, "Bởi vì hiện tại chỉ có một mình cô ấy ở, cho nên phòng khá lớn."
Anh gật gật đầu, Dương Tú Đình ngụ ở Đài Bắc, thật sự rất tốt.
Cuộc sống của bọn họ vẫn chồng chéo lên nhau, thuận tiện anh đi gặp cô.
" Phương diện công tác có ý kiến gì không?"
"Điều đó không có nghĩ đến, em muốn làm biếng một thời gian, xong rồi mới đi tìm việc làm."
Nghe vậy, trong mắt Hạ Thượng Thần hiện lên một tia vui vẻ không dễ dàng phát hiện—— lười nhác một thời gian, thật đúng là phong cách Uông Hữu Huyên.
Cũng tốt, ba năm này tại Hạ gia cũng vất vả cho cô.
Đợi cô làm biếng đủ rồi, anh lại cùng cô thảo luận một chút vấn đề công tác.
Cá tính của cô là tuyệt đối không có biện pháp ngồi bàn làm việc. Lại thêm việc thích ăn, không bằng mở một cửa tiệm nhỏ cho cô, một nhà hàng món Âu đơn giản nhỏ gọn, hay muốn làm đồ ăn thức uống gì đều được, vừa là việc cô thích, nội dung công việc cũng sẽ dễ hòa nhập, trọng điểm là, cô vẫn nằm trong phạm vi bảo vệ của anh, anh có thể chiếu cố, cũng có thể biết rõ chuyện lớn nhỏ của cô.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là không thể để cho cô biết rõ điều này.
Đây hết thảy, đều phải bí mật mới có thể tiến hành.
Giấy tờ ly hôn đã đưa cho Hạ Thượng Thần rồi, anh cũng đồng ý trong cục diện rối rắm này chính anh sẽ giải thích với người nhà, kế tiếp Uông Hữu Huyên chỉ cần tìm thời gian phù hợp lặng lẽ rời đi là tốt rồi.
Trong lý tưởng của cô tình cảnh hẳn là như vậy—— sáng sớm khi vẫn chưa có người nào tỉnh lại, Tiểu Đình liền tới đón cô, sau đó mang theo cặp da nhỏ, cũng không quay đầu rời khỏi tòa ác linh cổ bảo trên núi Dương Minh này, trở lại nhân gian, mở ra con người mới. (ác linh: mắc ói, buồn nôn; cổ bảo: cổ xưa)
Nhưng trên thực tế, bọn họ ở chỗ này bởi vì rất cao nên không có mấy chiếc xe đi lên cả, ra vào đều có lái xe đưa đón nên chính cô càng không rõ ràng lắm, rốt cuộc từ chỗ quẹo vào đi thẳng lại tiếp tục hai vòng, tiếp theo quẹo phải tới một cái đường nhỏ, chỉ là giải thích như vậy thật lâu, nửa giờ qua đi, Tiểu Đình vẫn không hiểu nổi phải đi như thế nào, đang ở lần giải thích thứ n, một bên chồng trước nghe không vô mở miệng.
"Nói Dương Tú Đình ở nhà chờ là tốt rồi, anh chở em qua."
Uông Hữu Huyên rất muốn nói không cần, nhưng cẩn thận ngẫm lại, chờ giải thích rõ ràng, thì cha mẹ chồng cùng em chồng đều đã rời giường, như vậy cô phải lùi lại một ngày rời đi, cân nhắc hai phía đều hại, cho nên cô lập tức gật đầu như bằm tỏi, "Cám ơn anh."
"Vợ chồng một thời gian, không cần cảm ơn."
Người đàn ông rất nhanh rửa mặt thay quần áo, cầm lấy chìa khóa xe, thấy hành lý của cô, nhíu nhíu mày, "Chỉ mang theo bấy nhiêu đồ thôi sao?"
Va li hành lý hai mươi tấc, có thể chứa bao nhiêu?
"Em nghĩ trước mang nhu yếu phẩm theo là tốt rồi, chờ em bắt đầu làm việc, tìm phòng ở cho mình...... Đến lúc đó anh đem quần áo cùng gì đó gửi cho em...... Có thể a?"
"Không vấn đề."
Nói thực ra, anh còn lo lắng cô bỗng chốc đem đồ vật chuyển đi sạch sẽ, ý nghĩ cô hoàn toàn không muốn cùng anh có chỗ nào liên quan.
Hữu Huyên cũng không biết, anh sở dĩ đồng ý ly hôn, không phải bởi vì không nghĩ cuộc sống cùng cô ở cùng một chỗ, mà là bởi vì biết rõ cô ở trong nhà này không cách nào thả lỏng.
Chỉ cần cô là con dâu Hạ gia, liền không có khả năng rời xa chỗ này.
Anh đương nhiên có thể mang theo vợ chuyển ra ngoài ở, tu bổ tình cảm của hai người, chính là một khi làm như vậy, quan hệ ruột thịt trong lúc đó sẽ bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt.
Ba mẹ từ nhỏ đối với anh rất tốt, yêu thương anh, cũng tôn trọng anh, cho dù anh đã từng tạm nghỉ học một năm chạy xe đạp đi du lịch vòng quanh thế giới, bọn họ đối với anh cũng là bao dung hết thảy, sau khi kết hôn cũng hứa hẹn, tận lực đối tốt với Hữu Huyên —— ba mẹ không có cay nghiệt với cô, không có ngược đãi cô, không có vênh mặt hất hàm sai khiến, cũng chưa từng cho thấy sắc mặt, bọn họ cố sức vì anh để có thể bày ra sự thân mật với con dâu, chỉ là, thích cùng không thích, thật sự không có lý do gì.
Ba mẹ cùng Hữu Huyên không hợp, cũng không phải lỗi của ai, cũng chỉ đơn thuần là không hợp ý, nếu như anh mang theo Hữu Huyên chuyển ra khỏi cái nhà này, vậy sẽ làm lòng cha mẹ đau đớn, cũng sẽ làm cho cha mẹ đối Hữu Huyên càng có ý kiến.
Ly hôn là một phương pháp không tồi.
Hữu Huyên có thể quang minh chính đại rời đi, tự trải qua cuộc sống mình muốn, anh từ giờ trở đi sẽ chậm rãi giảm bớt lượng công việc, đổi một loại phương thức này để gắn bó tình cảm.
Mấy ngày nay, anh suy nghĩ thận trọng một năm này xác thực quá xe
Cho dù hôm nay không có việc gì, nhưng chủ nhật cũng nhất định có việc, không phải đi nhà người ta làm khách, chính là người khác tới nhà mình làm khách,bất luận loại nào, đều là tầng lớp thượng lưu trong xã hội tụ hội*. Không phải cô đang nói..., so về bằng hữu tụ hội, càng giống một cuộc so tài phân cao thấp. 0
Tất cả mọi người so xem giày ai đắt, túi xách người nào khó mua, người nào mời được nhà thiết kế nổi tiếng nào đặc biệt đo người may lễ phục cho, sau đó nói về châu báu XX đưa ra đồ số lượng có hạn, nhãn hiệu OO lại làm ra những tác phẩm tinh vi hơn, bởi vì mưa ít, cho nên vị rượu nho khá rõ, có nhớ có một năm mưa ít đã ủ ra rượu nho kinh điển, mùi thơm đó thật ưu nhã....
Uông Hữu Huyên hoàn toàn là vịt nghe sấm. 0
Bởi vì nghe không hiểu, cho nên giấu dốt là phương pháp tốt nhất, mỗi lần cùng mẹ chồng hoặc là em chồng dự họp trong trường hợp này, cô luôn ngoan ngoãn đi theo, lộ ra khuôn mặt tươi cười đã được luyện tập qua.
Kiểu cười này cô cùng Tiểu Đình luyện tập thật lâu, mới đạt tới trình độ này, cô cảm thấy như thế rất hiệu quả, trên cơ bản mà nói, coi như hữu dụng.
Chỉ có một lần, mẹ chồng gặp mặt một đôi mẹ con họ Phùng, Phùng thái thái* giống như đối với cô có ý kiến, một mực muốn cô nói chuyện về hứng thú của mình, trước kia mẹ chồng ít nhiều luôn giúp cô giải vây không biết vì cái gì lần đó không hề nói gì cả, bên cạnh đã vây quanh một vòng người nhỏ, cô cảm thấy nếu không mở miệng thì thật thất lễ, vì vậy, trung tâm truyền thuyết tiết kiệm lời nói như vàng. Trường hợp hiếm thấy ở buổi xã giao Hạ phu nhân lại mở miệng vàng. 0
"Mọi người cảm thấy ——"
Mới nói bốn chữ, rất rõ ràng, một nhóm người đều nín thở ngưng mắt, chờ cô tiếp tục phát biểu cao kiến về thượng phẩm
"Người ngoài hành tinh ở tinh cầu khác, bọn họ định nghĩa danh thiếp và xã giao thế nào?" (Tranhquy: Oh my love!!!!!! Ta muốn bất tỉnh)
Trong nháy mắt, tất cả mọi người há to mồm, xem như không thể tin nổi những gì chính mình nghe được.
"Bọn họ cũng mang giày cao gót sao? Xịt nước hoa sao? Hay nói, trong định nghĩa của bọn họ, mùi gì có thể xưng là nước hoa?"
Tất cả mọi người yên lặng.(Tranhquy “bình lựng”: không shock vì quá shock. Huyên tỷ, chị thật là “cực phẩm” nhân gian =.=!!!)
Về sau cô mới biết được Phùng thái thái là bạn tốt của mẹ chồng, một mực xem Hạ Thượng Thần là con rể tốt nhất, về phần Phùng tiểu thư gọi là Phùng Nhã Trung, là thạc sĩ danh tiếng, có giấy phép kế toán viên cao cấp, là người vợ tốt nhất trong mắt mẹ chồng cô, nói cách khác, đây là tình đầu ý hợp thân gia hợp tác đã gặp phải một tên Trình Giảo Kim như cô nên đột nhiên sinh lòng khó chịu, cho nên muốn cô lộ ra một chút xấu hổ.
Nhưng Uông Hữu Huyên luôn thấy khó hiểu, Phùng thái thái còn chưa tính, mẹ chồng làm chi cũng muốn cô mất mặt?(Tranhquy: thật là không ưa nổi bà mẹ chồng này, bôi xấu vợ của con trai à)
Tên Uông Hữu Huyên tại giới xã giao không có vài người biết rõ, mọi người đối với cô ấn tượng cũng là không mấy rõ ràng nếu như cùng mẹ chồng hoặc là em chồng đứng riêng một chỗ, đại khái cũng không biết cô là người nào, nhưng là Trang Quyên Quyên nổi danh vô cùng, mọi người chỉ nhớ rõ người phụ nữ kì quái trên yến hội nói về người ngoài hành tinh chính là con dâu Trang Quyên Quyên, giờ chuẩn bị đi, mẹ chồng còn không phải vứt mặt của mình mà thôi.
Về phần em chồng cô, Hạ Vũ thần cũng thế......
Hạ Vũ thần vẫn cảm thấy cô là để ý tiền Hạ gia, mới có thể trăm phương ngàn kế mê hoặc anh trai của cô —— trời biết cô thấy rằng Hạ Thượng Thần căn bản không hiểu được anh là eo quấn Bạc Vạn hảo dã nhân a.
Cô không mua nổi hàng hiệu, đương nhiên cũng không tìm hiểu qua hàng hiệu, sao biết áo sơmi trên người anh là khoảng một, hai vạn? Anh nói phòng ở là có tiền trích cấp thuê cho bọn họ, cô tin, về sau mới biết được ba mẹ anh đã sớm mua lại phòng ở, nhưng những điều này Hạ Vũ thần đều không tin.
Có lần cô biết mình dùng thẻ ATM của Hạ Thượng Thần, lập tức lộ ra bộ dạng "Xem, tôi liền biết rõ", còn chua giọng nói vài câu nữa.
Bọn họ là vợ chồng nha, cha mẹ chồng không cho cô ra ngoài làm việc, cô không dùng tiền của chồng thì dùng của ai —— nhưng những điều này càng về sau cô càng không muốn giải thích.
Gả vào Hạ gia không bao lâu, Uông Hữu Huyên hoàn toàn cảm nhận được thành kiến đáng sợ.
Phùng Nhã Trung mới là người vợ thích hợp của Hạ gia, cô không phải, cho nên không ngừng bắt bẻ cái này bắt bẻ cái kia, hi vọng cô sẽ sửa đổi lại cử chỉ hành vi của mình, phù hợp bản thân, Hạ Vũ thần nói "Nếu như là chị Nhã Trung, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện thất lễ như vậy."
Hạ Thượng Thần nói cô chớ so đo cùng em gái, người ở dưới mái hiên, cô có thể so đo như thế nào?
Nói đến nói đi, vẫn chính là mình ngốc.
Hạ Thượng Thần nói ba mẹ anh nhất định sẽ yêu mến cô. Cô liền tin, anh nói hết thảy sẽ chuyển biến tốt, cô cũng tin, anh nói cô vĩnh viễn là bảo bối, cô cũng tin.
Ba năm trôi qua, cha mẹ chồng luôn đối với cô khách khí lại lạnh nhạt, đối với cô luôn xa cách giống như khách, cô ở buổi xã giao vẫn không được tự nhiên, vĩnh viễn không hiểu nổi vì cái gì một người chỉ có hai cánh tay lại muốn mua hơn một trăm túi xách, sau đó người đàn ông đã từng thề non hẹn biển cũng di tình biệt luyến* USB. 0
Này nọ, cũng làm cho cô cảm thấy chán nản.
Chán nản nhất chính là, cô phát hiện ông xã cùng cha mẹ chồng đã định ra giao ước nếu ba năm không có sanh con liền ly hôn.
Thật sự là —— cô luôn tưởng rằng thời đại đủ tiến bộ rồi, không nghĩ tới cư nhiên còn có loại chuyện này.
Đều do lỗ tai mình quá tốt, đêm hôm đó cô thật sự chỉ là đi qua thư phòng mà thôi, chợt nghe thấy tiếng nói chuyện của cha mẹ chồng, nói cái gì ba năm nhanh đến rồi, đến bây giờ cũng còn không có tin tức..., nên chuẩn bị ly hôn đi, sau đó chồng yêu của cô trả lời, hi vọng ba mẹ một lần nữa cho bọn họ ít thời gian.
Thu thập lại, chân tướng liền hiện ra.
Cô đương nhiên có thể đánh chết không rời, nhưng suy nghĩ lại, cuộc sống hôn nhân như vậy có gì phải lưu luyến?
Động lực để cô nhẫn nại cũng không có.
Kết hôn vào thời điểm mơ mơ màng màng, nhưng bây giờ cô rất rõ ràng, ly hôn mới là con đường đúng đắn.
"Một tuần lễ tới, anh suy nghĩ như thế nào?"
"Anh hiểu rõ, theo như em nói." Hạ Thượng Thần biểu lộ rất bình tĩnh, "Chúng ta ly hôn."
Tuy rất khó tiếp nhận, bất quá anh nghĩ tới, nếu duy trì hiện trạng hôn nhân, anh càng hy vọng Hữu Huyên có thể vui vẻ, làm cho cô rời xa chỗ này, sống cuộc sống mình thích.
Người cô đã mỏng như tờ giấy, anh không muốn thấy cô tiếp tục gầy thêm nữa.
Đây đều là do anh không có tư cách làm chồng, hắn nên sớm phát hiện, sớm nên cảnh giác, nhưng vẫn lừa mình dối người, chờ cơ hội rảnh rỗi mang cô ra ngoài chơi một chút, chờ thêm có thời gian rảnh hai người có thể đến hải đảo ở một hồi, nhưng là anh vĩnh viễn không rảnh.
Nếu như cô muốn rời khỏi cái nhà này, anh sẽ đồng ý, so với việc cô đang dần tiều tụy đi, ly hôn không phải là cái chuyện tình gì ghê gớm lắm.
"Giấy tờ ly hôn em đã ký đúng không? Trực tiếp đưa cho ạnh là được." Hạ Thượng Thần hỏi, "Nghĩ muốn đến ở đâu không?"
Nơi ở của bà xã rất quan trọng, cho dù là vợ trước, cũng muốn biết rõ.
Chuyện ly hôn cho anh một bài học —— hôn nhân đại sự đều là bởi vì việc nhỏ mà tạo lên, anh đã phạm sai lầm lần đầu, muốn nhớ kỹ giáo huấn này.
"Tiểu Đình nói em trước tiên dọn qua ở cùng với cô ấy."
"Lần trước không phải nói Dương Tú Đình cùng bạn trai ở chung?"
"Chia tay." Bạn trai Tiểu Đình nói như rồng leo, làm như mèo mửa, không chịu làm đến nơi đến chốn, Tiểu Đình nhịn anh ta một năm, rốt cục không thể nhịn thêm nữa, "Bởi vì hiện tại chỉ có một mình cô ấy ở, cho nên phòng khá lớn."
Anh gật gật đầu, Dương Tú Đình ngụ ở Đài Bắc, thật sự rất tốt.
Cuộc sống của bọn họ vẫn chồng chéo lên nhau, thuận tiện anh đi gặp cô.
" Phương diện công tác có ý kiến gì không?"
"Điều đó không có nghĩ đến, em muốn làm biếng một thời gian, xong rồi mới đi tìm việc làm."
Nghe vậy, trong mắt Hạ Thượng Thần hiện lên một tia vui vẻ không dễ dàng phát hiện—— lười nhác một thời gian, thật đúng là phong cách Uông Hữu Huyên.
Cũng tốt, ba năm này tại Hạ gia cũng vất vả cho cô.
Đợi cô làm biếng đủ rồi, anh lại cùng cô thảo luận một chút vấn đề công tác.
Cá tính của cô là tuyệt đối không có biện pháp ngồi bàn làm việc. Lại thêm việc thích ăn, không bằng mở một cửa tiệm nhỏ cho cô, một nhà hàng món Âu đơn giản nhỏ gọn, hay muốn làm đồ ăn thức uống gì đều được, vừa là việc cô thích, nội dung công việc cũng sẽ dễ hòa nhập, trọng điểm là, cô vẫn nằm trong phạm vi bảo vệ của anh, anh có thể chiếu cố, cũng có thể biết rõ chuyện lớn nhỏ của cô.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là không thể để cho cô biết rõ điều này.
Đây hết thảy, đều phải bí mật mới có thể tiến hành.
Giấy tờ ly hôn đã đưa cho Hạ Thượng Thần rồi, anh cũng đồng ý trong cục diện rối rắm này chính anh sẽ giải thích với người nhà, kế tiếp Uông Hữu Huyên chỉ cần tìm thời gian phù hợp lặng lẽ rời đi là tốt rồi.
Trong lý tưởng của cô tình cảnh hẳn là như vậy—— sáng sớm khi vẫn chưa có người nào tỉnh lại, Tiểu Đình liền tới đón cô, sau đó mang theo cặp da nhỏ, cũng không quay đầu rời khỏi tòa ác linh cổ bảo trên núi Dương Minh này, trở lại nhân gian, mở ra con người mới. (ác linh: mắc ói, buồn nôn; cổ bảo: cổ xưa)
Nhưng trên thực tế, bọn họ ở chỗ này bởi vì rất cao nên không có mấy chiếc xe đi lên cả, ra vào đều có lái xe đưa đón nên chính cô càng không rõ ràng lắm, rốt cuộc từ chỗ quẹo vào đi thẳng lại tiếp tục hai vòng, tiếp theo quẹo phải tới một cái đường nhỏ, chỉ là giải thích như vậy thật lâu, nửa giờ qua đi, Tiểu Đình vẫn không hiểu nổi phải đi như thế nào, đang ở lần giải thích thứ n, một bên chồng trước nghe không vô mở miệng.
"Nói Dương Tú Đình ở nhà chờ là tốt rồi, anh chở em qua."
Uông Hữu Huyên rất muốn nói không cần, nhưng cẩn thận ngẫm lại, chờ giải thích rõ ràng, thì cha mẹ chồng cùng em chồng đều đã rời giường, như vậy cô phải lùi lại một ngày rời đi, cân nhắc hai phía đều hại, cho nên cô lập tức gật đầu như bằm tỏi, "Cám ơn anh."
"Vợ chồng một thời gian, không cần cảm ơn."
Người đàn ông rất nhanh rửa mặt thay quần áo, cầm lấy chìa khóa xe, thấy hành lý của cô, nhíu nhíu mày, "Chỉ mang theo bấy nhiêu đồ thôi sao?"
Va li hành lý hai mươi tấc, có thể chứa bao nhiêu?
"Em nghĩ trước mang nhu yếu phẩm theo là tốt rồi, chờ em bắt đầu làm việc, tìm phòng ở cho mình...... Đến lúc đó anh đem quần áo cùng gì đó gửi cho em...... Có thể a?"
"Không vấn đề."
Nói thực ra, anh còn lo lắng cô bỗng chốc đem đồ vật chuyển đi sạch sẽ, ý nghĩ cô hoàn toàn không muốn cùng anh có chỗ nào liên quan.
Hữu Huyên cũng không biết, anh sở dĩ đồng ý ly hôn, không phải bởi vì không nghĩ cuộc sống cùng cô ở cùng một chỗ, mà là bởi vì biết rõ cô ở trong nhà này không cách nào thả lỏng.
Chỉ cần cô là con dâu Hạ gia, liền không có khả năng rời xa chỗ này.
Anh đương nhiên có thể mang theo vợ chuyển ra ngoài ở, tu bổ tình cảm của hai người, chính là một khi làm như vậy, quan hệ ruột thịt trong lúc đó sẽ bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt.
Ba mẹ từ nhỏ đối với anh rất tốt, yêu thương anh, cũng tôn trọng anh, cho dù anh đã từng tạm nghỉ học một năm chạy xe đạp đi du lịch vòng quanh thế giới, bọn họ đối với anh cũng là bao dung hết thảy, sau khi kết hôn cũng hứa hẹn, tận lực đối tốt với Hữu Huyên —— ba mẹ không có cay nghiệt với cô, không có ngược đãi cô, không có vênh mặt hất hàm sai khiến, cũng chưa từng cho thấy sắc mặt, bọn họ cố sức vì anh để có thể bày ra sự thân mật với con dâu, chỉ là, thích cùng không thích, thật sự không có lý do gì.
Ba mẹ cùng Hữu Huyên không hợp, cũng không phải lỗi của ai, cũng chỉ đơn thuần là không hợp ý, nếu như anh mang theo Hữu Huyên chuyển ra khỏi cái nhà này, vậy sẽ làm lòng cha mẹ đau đớn, cũng sẽ làm cho cha mẹ đối Hữu Huyên càng có ý kiến.
Ly hôn là một phương pháp không tồi.
Hữu Huyên có thể quang minh chính đại rời đi, tự trải qua cuộc sống mình muốn, anh từ giờ trở đi sẽ chậm rãi giảm bớt lượng công việc, đổi một loại phương thức này để gắn bó tình cảm.
Mấy ngày nay, anh suy nghĩ thận trọng một năm này xác thực quá xe
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải game mobile miễn phí
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txtTải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
92/4480