watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Kho game online mới nhất
Tiểu thuyết ngôn tình cảm động
Tải những game đánh bài hay nhất 2015
Tải những game chiến thuật mới nhất

Tiểu thuyết Mẫu Đơn Của Hắc Báo-full

Lượt xem :
ếp đặt ở chính giữa bàn làm việc của hắn, cố ý để hắn tự mình mở ra.

Điều này chứng minh, đối phương có năng lực có thể xâm nhập vào Hắc gia, nhưng chỉ để lại thiếp mời rồi sau đó liền rời đi, nội dùng của thiếp mời cũng rất đơn giản, chỉ mời hắn đêm khuya của hai ngày sau gặp mặt tại khu vực ghế lô trong hộp đêm của hắn, chữ ký trên thiếp mời làm cho hắn im lặng nhướng mày. Khi hắn bật lửa đốt thiếp mời, trong lòng hắn đã quyết định, hai ngày sau sẽ đi đến điểm hẹn.

Người đàn ông mặc áo măng tô lấy mũ xuống, phủi phủi tuyết dính trên đầu. Thân hình hắn cao lớn, ngũ quan thô kệch, khi cười trên khóe miệng có nếp nhăn thật sâu, nhưng vẻ mặt của hắn giờ phút này vừa nghiêm túc lại vừa thận trọng, không thấy một chút ý cười.

Người mặc áo măng tô to dày ngẩng mặt lên. Cởi áo khoác và tháo mũ xuống, để lộ ra gương mặt tuấn tú nhưng tái nhợt, dừng như rất khó có thể nhận ra rốt cuộc gương mặt của người này là nam hay nữ.

“Chúng tôi hẹn anh gặp mặt là vì Thanh Phong.” Liễu Vũ không lãng phí thời gian, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng ra ý đồ hôm nay mình đến đây.

Hắc Trọng Minh ngồi trong chiếc ghế bọc da, con ngươi đen lạnh lung u ám hiện liên một tia gợn song gần như rất khó phát hiện ra.

“Mẫu Đơn.” Hắn thản nhiên nói.

“Cái gì?”

“Cô ấy không phải Thanh Phong, cô ấy là Mẫu Đơn.”

Liễu Vũ và Sở Lãnh nhanh chóng trao đổi ánh mắt với nhau.

Tại sao Hắc Trọng Minh lại kiên trì gọi Thanh Phong như vậy? Điều này tượng trưng cho dục vọng mãnh liệt muốn giữ lấy Thanh Phong của hắn. Chuyện này đối với mục đích của bọn họ, sẽ tạo thành trở ngại thật lớn.

Liễu Vũ đi lên phía trước, lặng lẽ nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hắc Trọng Minh, nhưng không có cách nào nhận ra cảm xúc giờ phút này của hắn.

“Cho dù là Thanh Phong, hay là Mẫu Đơn, chuyện này cũng không quan trọng, tất cả chúng ta đều biết, đó là cùng một người.”

“Vậy thì sao?”

Liễu Vũ nhìn chăm chú vào hắn, nghiêm túc gằn từng tiếng hỏi:

“Cần điều kiện gì, anh mới đồng ý thả Mẫu Đơn ra?”

Hắc Trọng Minh nhíu mày, khóe miệng khẽ nhếch lên:

“Hai người muốn bàn điều kiện?”

“Phải.” Liễu Vũ gật đầu.

“Chỉ cần anh nói ra điều kiện, nếu trong khả năng chúng tôi có thể làm được, chúng tôi sẽ cố hết sức đi làm.” Trên thực tế, Liễu Vũ chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày cùng Hắc Trọng Minh bàn điều kiện, hành động như vậy không khác gì bảo hổ lột da (Hán Việt: DỮ HỔ MƯU BÌ — bảo hổ lột da (không thể hy vọng đối phương đồng ý vì việc đó có liên quan đến sự sống còn của đối phương) Nhưng vì Thanh Phong, hắn đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng chỉ có thể ra hạ sách này.

Hắc Trọng Minh dập tắt điếu xì gà, nhìn xuyên thấu qua làn khói trắng còn sót lại, thay phiên xem kỹ Sở Lãng và Liễu Vũ đang đứng trước mắt

“Hai người thông minh hơn so với Lãng Thần.” Hắn cười lạnh.

Vẻ mặt trầm tĩnh của Liễu Vũ không thay đổi, lại mở miệng lần nữa:

“Nói ra điều kiện của anh.”

Hắc Trọng minh không đáp, hỏi ngược lại:

“Các người tới gặp tôi, tại sao phải giấu diếm Kim Ngọc Tú?” Câu hỏi sắc bén của hắn đâm trúng tim đen bọn họ.

Hai bên đối địch gặp mặt đã là chuyện không tầm thường, hơn nữa trên thiếp mời, chỉ có hai người bọn họ ký tên, không thấy con dấu của Kim Ngọc Tú, hơn nữa thời gian và địa điểm gặp mặt đều là vì tránh tai mắt của người khác, có thể thấy được lần gặp mặt này, đã giấu diếm Kim gia để tiến hành.

Vẻ mặt Sở Lãng có một tia thay đổi, nhưng thật ra Liễu Vũ tuấn tú dường như đã sớm đoán trước được sẽ phát sinh vấn đề như vậy nên vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ.

“Chúng ta nguyện trung thành chủ tử, nhưng chúng tôi không thể đồng ý với cách làm của phu nhân.” Liễu Vũ chậm rãi trả lời.

Vốn dĩ tất cả tin tức tình báo mà Kim gia sở hữu được, đều từ Liễu Vũ cung cấp, nhưng phu nhân âm mưu, đã đưa Thanh Phong đến bên người Hắc Trọng Minh, chuyện này cũng hoàn toàn được tiến hành trong bí mật. Ngay cả những người thân tín như bọn họ, cũng tại buổi tiệc kia mới phát hiện ra sự thật, lúc đó Thanh Phong đã là người đàn bà của Hắc Trọng Minh.

Kim Ngọc Tú thoạt nhìn rất đơn thuần nhưng tâm tư so với Giang Thành càng quỷ dị khó dò. Tính toán của nàng chỉ cất giấu trong lòng, bất ỳ kẻ nào cũng không biết nàng đang suy nghĩ cái gì.

Bọn họ đối với Giang Thành tuyệt đối không có hai lòng, nhưng đối với Kim Ngọc Tú thì đã có nghi ngờ.

Khiến cho Thanh Phong phải rơi vào cảnh nguy hiểm, đã làm cho bọn họ khó có thể chấp nhận. Khi bọn họ biết Lãng Thần phản bội, mặc dù trước đây có cảm kích Kim Ngọc Tú nhưng bọn họ cũng không đi ngăn cản Lãng Thần, mà ngược lại có lúc còn âm thầm trợ giúp, càng ngày bọn họ càng nhận thấy được, mọi chuyện phức tạp hơn so với bình thường rất nhiều.

Bọn họ lo lắng cho Thanh Phong, nhất là sau khi biết được tin Thanh Phong đã mang thai, bọn họ lại đứng ngồi không yên, rất sợ Hắc Trọng Minh sẽ làm tổn thương nàng.

Mắt thấy Hắc Trọng Minh chập chạp không đáp lời, ngay cả Sở Lãng cũng nhẫn nại không được, thốt lên:

“Mau nói điều kiện của anh, hoặc là ra giá đi.” Hắn cố nén phẫn nộ cùng lo lắng trong lòng, vội vã muốn gặp Thanh Phong. Đêm đó hắn lẻn vào Hắc gia, bởi vì thời gian cấp bách nên chỉ có thể để lại thiếp mời, cũng không có cơ hội gặp mặt Thanh Phong để xác định nàng có bình yên vô sự hay không?

“Không có.” Hắc Trọng Minh thản nhiên nói.

“Không có điều kiện, không có giá, Mẫu Đơn không bán.” Tuy rằng miệng hắn nói chậm rãi từng từ, nhưng giọng điệu lại cực kỳ kiên định.

“Anh muốn đối phó với cô ấy thế nào?” Lòng Sở Lãng nóng như lửa đốt, ép hỏi.

“Điểm này không cần cậu quan tâm.” Hắn nói thật nhẹ nhàng bâng quơ.

Sở Lãng phẫn nộ nheo mắt lại, tay nắm chặt thành quả đấm, cất bước đi về phía trước, đang muốn túm lấy vạt áo của Hắc Trọng Minh thì một bàn tay mảnh khảnh nhỏ bé chặn hắn lại, ngăn cản hắn tiến lên phía trước.

“Vậy thì, chúng tôi chỉ muốn biết một chuyện.” Liễu Vũ bình tĩnh hỏi:

“Cô ấy an toàn chứ?”

“Cô ấy rất an toàn.”

“Anh sẽ không thương tổn cô ấy?”

Con ngươi đen âm u rét lạnh hiện lên một tia sắc bén. Sau một lúc lâu, Hắc Trọng Minh mới mở miệng.

“Không ai có thể thương tổn cô ấy.”

Liễu Vũ gật đầu, biết câu nói này đã là một lời hứa hẹn, an nguy của Thanh Phong tạm thời không cần bọn họ lo lắng. Nếu Hắc Trọng Minh cung cấp sự bảo vệ chu toàn, vậy thì Thanh Phong ở lại Hắc gia, có lẽ sẽ an toàn hơn nhiều so với trở lại Kim gia.

“Cám ơn anh đã thu xếp công việc để đến gặp mặt trò chuyện với chúng tôi đêm nay.” Liễu Vũ lễ phép gật đầu cám ơn.

“Chúng tôi cáo từ trước.” Vẻ mặt Sở Lãng kinh ngạc không dám tin, bàn tay to chuẩn bị tóm lấy thân hình mảnh khảnh của Liễu Vũ:

“Khoan đã, Liễu Vũ, chúng ta còn không thể đi —”

“Đúng vậy, đi nhanh như vậy rất đáng tiếc.” Hắc Trọng Minh mâm mê khóe miệng, cầm lấy một phần văn kiện vẫn nằm im trên bàn kể từ khi hai người bọn họ bước vào.

“Không bằng hai người ở lại, nghe một chút về điều kiện mà tôi đưa ra.”

Liễu Vũ dừng bước, quay đầu lại:

“Điều kiện của anh?”

“Đúng vậy.”

“Về chuyện gì?”

“Đánh sập Kim gia.” Bốn chữ này làm cho người ta sợ hãi, mà hắn lại nói ra cực kỳ nhẹ nhàng, giống như đang bàn luận thời tiết hôm nay tốt xấu ra sao.

Vẻ mặt của Sở Lãng và Liễu Vũ đồng thời thay đổi.

Người đàn ông này, dám yêu cầu bọn họ phản bội Kim gian

“Không thể nào!” Liễu Vũ trả lời chắc như đinh đóng cột.

“Thật sao?” Lúc này đây Hắc Trọng Minh mới thật sự lộ ra nụ cười.

“Không có chuyện gì là không thể.”

“Chủ nhân và Kim gia đối với chúng tôi ơn trọng như núi.”

“Thật không?” Hắn lại hỏi, ý cười càng sâu.

“Trước tiên hãy xem qua phần văn kiện này đi, có lẽ sau khi xem xong, hai người sẽ cảm thấy có hứng thú để nghe một chút về điều kiện mà tôi đưa ra.” Hắn cầm văn kiện trong tay, tùy ý quăng về phía trước.

Động tác Sở Lãng nhanh chóng, gấp rút tóm được văn kiện, rồi trực tiếp đem văn kiện giao cho Liễu Vũ, người thiếu niên bên cạnh mà hắn vẫn luôn che chở, trừng ánh mắt cảnh giác về phía Hắc Trọng Minh.

Liễu Vũ mở văn kiện ra, mau chóng giở ra xem. Nhưng càng tiếp tục xem thì sắc mặt của Liễu Vũ lại càng trắng bệch, đến cuối cùng, hai tay cầm văn kiện đã run rẩy kịch liệt, rốt cuộc cũng không thể cầm được phần văn kiện chứa đầy bí mật khủng khiếp này.

Nhận thấy người thiếu niên bên cạnh, sau khi xem xong văn kiện vẻ mặt đột nhiên thay đổi, thân hình gầy còm cũng lung lay sắp ngã, Sở Lãng vội vàng ra tay giúp đỡ, vẻ thô kệch trên mặt càng hiện rõ, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.

“Liễu Vũ, cậu có sao không?” Thật ra trên phần văn kiện đó đã ghi cái gì? Lại có thể làm cho Liễu Vũ vốn bình tĩnh cũng khiếp sợ như thế?

Liễu Vũ suy yếu thở dốc, sắc mặt càng them tái nhợt, cánh tay nhỏ bé run run, nhanh chóng cầm lấy tay Sở Lãng, hai mắt trực tiếp nhìn chằm chằm Hắc Trọng Minh.

“Tất cả những gì ghi trên văn kiện này đều là sự thật?” Tầm mắt của hắn cố ý nhìn về phía phần văn kiện rơi trên mặt đất.

“Rất có thể là do anh cố ý giả tạo.”

Hắc Trọng Minh vẫn ngổi ở chỗ cũ, bất động như núi.

“Cậu có thể đi điều tra.” Hắn lẳng lặng nhìn hai người trước mắt, dường như dùng giọng điệu khen ngợi nói:

“Tôi tin là, với năng lực của cậu, cậu chắc chắn có biện pháp điều tra được, thật ra phần văn kiện này có phải do tôi bịa đặt ra hay không?”

Liễu Vũ cắn chặt môi, thân hình mảnh khảnh vẫn không gnừng run rẩy.

Đêm nay, vốn nên là từ bọn họ đưa ra điều kiện với Hắc Trọng Minh, nhưng phần văn kiện này, lại khiến cho bọn họ từ thế chủ động chuyển sang thế bị động.

Người đàn ông ngồi trên ghế da, lại mở miệng lần nữa, âm điệu trầm thấp giống như ma quỷ:

“Khi nào điều tra ra, cũng đừng quên, tôi rất chờ mong có thể hợp tác cùng các người.”

Ở biệt thự Hắc gia, tự do của Mẫu Đơn đã bị hạn chế rất nhiều.

Từ khi Hắc Trọng Minh phát hiện nàng mang thai, lại còn có ý định phá thai, hắn liền phái người hầu lúc nào cũng phải trông chừng nàng, không cho nàng có cơ hội ở riêng một mình.

Vào ban ngày, bọn người hầu nhắm mắt theo đuôi, hầu hạ nàng vô cùng cẩn thận, sợ nhất là nàng té ngã sẽ bị thương, bởi vì Hắc Trọng Minh đã hạ lệnh, một khi nàng hay là thai nhi trong bụng nàng có xảy ra chuyện gì sơ xuất, thì tất cả người hầu của Hắc gia đều phải đầu rơi xuống đất.

Còn ban đêm, bọn người hầu sẽ làm bạn với nàng mãi cho đến khuya, khi Hắc Trọng Minh trở về họ mới báo cáo tất cả việc lớn việc nhỏ về nàng, cả ngày nàng đã ăn những thứ gì, làm những chuyện gì, sau đó cung kính rời khỏi phòng ngủ chính.

Mẫu Đơn vẫn ở tại phòng ngủ chính, mỗi đêm Hắc Trọng Minh đều dùng hai tay ôm nàng vào trong lòng ngực, buộc thân hình cứng ngắc của nàng phải ngủ thiếp đi bên cạnh thân thể cao lớn rắn chắc của hắn.

Chỉ là ngay cả khi hắn nhốt nàng, ôm nàng, thân thể bọn họ kề sát nhau, nhưng hai trái tim lại như cách xa thiên sơn vạn thủy.

Mẫu Đơn càng lúc càng quen thuộc với độ ấm của hắn, hơi thở của hắn, thậm chí có nhiều đêm khuya rét lạnh, nửa tỉnh nửa mê, khi nàng giật mình tỉnh lại thì phát hiện chính mình đã vô ý thức vùi vào lòng ngực ấm áp của hắn, tay còn quàng lấy cổ hắn.

Mỗi một lần như thế, nàng đều khiếp sợ buông tay, xoay người đến góc giường.

Nhưng lần nào cũng vậy, hắn đều vươn tay ra, ôm lấy nàng đang hoảng hốt như con nai con, lại kéo nàng vào trong ngực lần nữa.

Tình huống như vậy làm cho nàng cảm thấy thật phức tạp. Nàng chỉ có thể nỗ lực giấu đi tất cả cảm xúc, cũng giấu luôn tâm tình của mình, lặp đi lặp lại với bản thân, cho dù Hắc Trọng Minh lại nói cái gì hay là cái gì với nàng, nàng đều không cần để ý tới nữa.

May mà từ mấy ngày trước đến giờ, ngoại trừ ban đêm ôm nàng nhốt trong lồng ngực rộng lớn của hắn ra, hắn cũng không có làm gì quá đáng, không có dùng ngôn ngữ tàn khốc tra tấn nàng hay là yêu cầu thân thể của nàng phải đáp ứng hắn.

Mẫu Đơn đoán rằng, tất cả những chuyện này đều là bởi vì thai nhi trong bụng nàng.

Sau khi trải qua lần thử nghiệm đáng sợ kia, nàng biết bản thân căn bản không có biện pháp bóp chết sinh mệnh nhỏ bé này. Tuy chuyện mang thai là ngoài dự định của nàng, hoàn t
<<1 ... 2324252627 ... 30>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải game mobile miễn phí
Từ khóa Google : , ,
© Anhhungpro.info wap giải trí tổng họp
Sitemap.html,Sitemap.xml,Ror.xml,Urllist.txt
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
890/3638